The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

What We Sow, We Shall Reap

1/12/2017

 
Spiritual Stories

Picture
This is a true story about a very bad consequence of killing animals.
​
It happened in Chinghung dynasty.

You know the Ching dynasty? There was a king called Chin Long (Can Long?) in the Ching dynasty. Under his dynasty, this story happened. It was at the end of Chin Long dynasty.

​So now, in the place called Nhuan Chau, the people there are very very vicious. They love to kill. The whole vicinity, the whole population of that place is very very vicious. They’re brutal. It doesn’t matter if they are old, or young, or little kids—they are already born in this kind of tradition to kill. They love to kill animals. They never thought twice about killing any animal. Also, killing their own children. Such a terrible tradition. 
 
In some families, if they already have other girls, you know…because in the old time, they have more preference for boys. They even say ‘if you have one boy in the house, then you can say you have children. If you have ten girls in the house, you can say you have no children.’”

Because in the old time, it was just a macho society.
They think that the boys are the ones who carries the family name. So if you have a boy and he marries somebody, and he has children, then your name, the family name will continue forever. Like Mr. Chung, and then Mr. Chung jr, and then it continues forever. They like it like that. So your name will not die. The clan will not die with the boy. 

So they like to have boys instead of girls.

​So if they have girls already and they have another girl, for example, they will kill that girl. Either they bury the girl alive, or they drop her in the water and make her die. And they don’t have any remorse, because they have been taught and trained in this ruthless mentality. Do you understand?

How a wrong concept could infect people like this. Change the loving heart of a parent even into a cold-blooded and ruthless person. ​​Kill your own baby—it’s not possible to even imagine this. 
 
The population of this area, everyday, they go to get the animals or those small little snails, they go get a lot of them to eat or sell, as a way to live. Also they teach their children to do the same. To get all kinds of things, birds, snails, fish and frogs.

​And then teach them how to open them up and vivisect them, all that. And even then they clapped their hands and said, look my boy is so heroic, so strong, so brave. Things like that. They encouraged children into this kind of ruthless habit.

​The whole population of that area is like that. Incredible.

​The more the children killing animals or small little snails or frogs like that, the more the parents feel proud of them, and the more they encourage them, clapping their hands, applauding them, and encouraging them to do more. The parents are very proud if their children become more and more ruthless like that. So the children grew up in this kind of encouragement, wrong conception and ruthless tradition.

​The more they grew up, the more they become vicious and ruthless, remorseless. 

​So they kill anything, anyone, they have no remorse in their heart. They don’t know anything better, about compassion or being nice to others or being compassionate to others—nothing. They’ve been taught since they were kids already, to be vicious. So when they grow up, they carry with them this kind of killing energy all the time.

One day, one of the citizens of this area slept and dreamed that there were two officials wearing black clothes. And in the hands of the two officials, there was a book, also black-covered with something written inside.

This man dreamed that he and the villagers went to ask the officials “What kind of book do you have in your hand?”

One of the officials said “This is the book called the killing record, yes, and the consequences of the killing.” The book is written about who is killing whom and how much punishment that person will have to endure because of the killing.

​And then the two officials in the black clothes also advised them that they should begin to have the heart for living beings. The heart not to kill, but to help. To live and let live, and to help people to live.

But of course, they don’t listen.

​And the officials in the black clothes also tell them that “If you don’t begin to change your way of life, soon the whole city will be submerged underwater, will be drowned the whole city.’
 
Five days later, after the dream, the whole city of Nhuan Chau was really drowned under the river, it all goes there. Suddenly, it seemed like the whole city woke up. And then everything happened so fast. Suddenly they saw their house, their carriage, their furniture, everything just suddenly, you know, fell down into the river. They wanted to open their mouths and call for help, but they also drowned into the river at that second.
 
Ah! Strangely enough, one person escaped.

Her name is Khong. Mrs. Khong normally, she always tells everyone please don’t kill animals, to stop the killing and try to respect lives of all beings. Everyday, she told everyone to stop the killing, but nobody listened to her.

​On the contrary, her lifestyle is that everyday, she tried to sweep all the snails all over the streets so that people don’t step on them or take them to eat. She would sweep them with a broom together, and she would put them back in the river or somewhere safe. Also, she was very careful about the ants and all that. She also took care of them, swept them away, or gave them food, This is the thing that she does daily, contrary to the whole village, who is always bent on killing anything in sight. 

Everyone in this city laughed at her, while they were alive. They looked at her everyday, sweeping and saving the ants and saving the snails. They all laughed and made fun of her, and ridiculed her and humiliated her a lot. But she didn’t care, she felt very happy edging that, saving lives. She was very happy doing that everyday. 
 
The day the whole city was having this disaster, of the river water swallowing the whole city. That day, it happened that her smallest child was having a fever, So she had other children, perhaps not there. So she had to carry this little child to a temple at the other city. To pray to the Buddha to help the kid, and because of that, both of them were saved.

​But of course, it’s not just because of that, but it’s because she had been doing good things all her life, saving lives. On the contrary, the city of Nhuan Chau, has been a cruel, ruthless, remorseless population. So they all drowned, together with their possessions and everything. 
 
This story is titled "The Punishment for Killing."

Now, the in the law of our countries, or any country, you can kill animals, you kill snails, who cares? Nobody cares. Nobody will punish you by law for doing that. But the law of Heaven is different. The law of Karma is different.

So the whole city just drowned there.

Truly, if the city did not drown, then so many girls would have been drowned. They drowned their own babies. They buried them alive, and threw them in the pit and covered them with dirt. Can you imagine what kind of people they were? So it’s no wonder that they had to die this way.

​Now you see, when we are alive, if we don’t try to take care of our moral standards, no matter how much money we have, it will be nothing. When we die, it’s nothing anyway, not to talk about if we have sudden disasters like this. 

At the moment, in the perilous situation of our planet, it’s much more for us to think about this story.

​Even though maybe the people around don’t kill their babies anymore. But maybe they still do, there’s abortion when the babies are already big inside the stomach. There are wars and everything else. And killing the animals, as well.

​If we keep eating the animal, then already we also indirectly killing the animals, and other people, because we make the world people hungry. Because the food is not evenly distributed. Therefore it’s a similar situation.

​So, it’s better to be vegan, to save other people, and also saving ourselves in turn.
Picture
What we sow, we shall reap, that is for sure.

And this was a true story, supposed to be a true story. ​At the end of the Ching Long dynasty. 

Ching Long was a very famous king.

​He was a good one. He always disguised as a simple citizen to go out with a couple of bodyguards, maybe attendants or assistants. He go around, looking to see how people live, to see how his citizens live, if they live well or not, and he’s looking for those corrupted  officials which were too far from the court for anyone to know.

​So he disguised himself as a normal person, and that who w he discovered many unjust systems in the local government. And he punished those who were not just and righteous officials, and he awarded those who are good, clean, uncorrupted officials, in different areas. He went to different areas to check out, and nobody knew.

Sometimes because he went in secrecy, so some of the officials in local areas put him in jail and wanted to beat him up and all that stuff, you know, and he was in danger many times because he could not prove who he was.

​And he didn’t want to prove it, otherwise, if he proved who he was, the corrupted officers will not show all their vices, so he would have no proof to punish them, So he was a very good king. The father, Kung Shi, was also very clean, very correct king. 
Picture

So now we all know that, if we kill someone or kill any living being, we will get killed, in a very tragic way, not just a normal death.

It’s not only about the death here, it’s about the tragedy that’s even waiting for them after they die.

They will go to hell and continue to endure more and more very tragic punishment for long time. For doing such a bad thing to their babies and children, and animals. Small animals, big animals.

​Even just killing, you know, some snails like that, but day after day, they used it as a profession. So they killed countless beings, as snails. Because snails also have souls in them, The ants also, So we have to be very careful how we treat the planet, how we treat the earth. So I tell you to be vegetarian, it’s very good for you, By now, you know.
​

Spoken by Supreme Master Ching Hai,
BMD Be Strict and Correct in Our Moral Standard



G
ieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy


​

Đây là chuyện có thật về hậu quả khủng khiếp của việc sát sinh và giết hại thú vật. 

​Chuyện xảy ra vào đời vua Càn Long.

Quí vị biết thời nhà Thanh không? Có một vị vua tên là Càn Long. Thời nhà Thanh, tên của vị vua này là Càn Long. Vào thời nhà Thanh, chuyện này xảy ra dưới triều đại của vị vua này. Đó là vào cuối thời vua Càn Long.

Bấy giờ, ở một nơi gọi là Nhuận Châu, người dân ở đó rất, rất, rất tàn ác. Họ rất thích giết, cả vùng lân cận, dân số ở đó rất, rất tàn ác. Bất kể họ là người già, người trẻ hay em nhỏ. Họ sanh ra trong truyền thống thích giết hại này. Họ thích giết loài vật, họ không bao giờ đắn đo về việc giết bất cứ con vật nào – Họ giết cả con cái của họ nữa. Quả là truyền thống khủng khiếp.

Trong một số gia đình, nếu họ đã có con gái rồi – bởi vì thời xưa họ thích có con trai hơn – họ thậm chí nói “Nếu có một đứa con trai trong nhà, có thể nói là mình có con. Nếu có 10 đứa con gái trong nhà, có thể nói là mình không có con.” 

​Vì vào thời xưa, đó là một xã hội trọng nam. Họ nghĩ con trai là người mang tên họ của gia đình. Cho nên nếu có con trai và khi người đó lập gia đình rồi có con, thì tên tuổi của quí vị, tên họ của quí vị sẽ lưu danh muôn đời. Như Trần ông và rồi Trần con và rồi cháu, và cứ tiếp tục mãi, họ thích như vậy. Để tên tuổi sẽ không mất đi, gia tộc sẽ không mất đi, nếu có con trai.

Cho nên họ thích có con trai  thay vì con gái.

Thế nên nếu có con gái rồi và họ sinh con gái khác, thí dụ, họ sẽ giết bé gái đó. Họ chôn sống  hoặc dìm xuống nước cho chết và họ không hề hối hận vì họ đã được dạy dỗ và huấn luyện với tâm tính tàn nhẫn này. 

Quí vị có hiểu một quan niệm sai lầm có thể ảnh hưởng con người như thế nào không? Thay đổi cả tâm thương yêu của cha mẹ thành một người tàn bạo, lạnh lùng và tàn nhẫn. Giết cả chính con mình - không thể nào tưởng tượng nỗi điều này.

​Mỗi ngày, người dân vùng này đi bắt muông thú hoặc những loài ốc nhỏ, họ bắt rất nhiều để ăn hoặc bán như một cách kiếm sống, một cách sống. ​Đồng thời , họ cũng dạy con họ làm giống như vậy. Đi bắt đủ loại thú vật, chim, ốc và ếch rồi dạy chúng làm sao giết giết mổ chúng và tất cả điều đó và sau đó họ thậm chí vổ tay và nói: “Xem kìa, con tôi thật anh hùng, thật mạnh mẻ và thật can đảm, những điều như vậy. Họ khuyến khích con cái có thói quen tàn nhẫn này. 
      
​Toàn thể dân chúng vùng đó đều như vậy – không thể tin được.

Con cái càng giết loài vật, những con ốc hoặc ếch nhỏ như vậy, cha mẹ càng cảm thấy tự hào về chúng và càng khuyến khích chúng, vổ tay ca ngợi và khích lệ chúng làm nhiều hơn. Rất hãnh diện, nhiều bậc cha mẹ rất hãnh diện nếu con cái ngày càng trở nên tàn nhẫn như vậy. ​Cho nên trẻ em lớn lên trong kiểu khuyến khích như vậy, khái niệm sai lầm và truyền thống tàn nhẫn.

Càng lớn chúng càng trở nên độc ác và tàn nhẫn, không có lòng xót thương. 

Cho nên chúng giết bất cứ con vật gì, bất cứ ai, trong tâm không hề hối hận. Chúng không biết gì khác về lòng từ bi hoặc đối xử tốt với người khác, hoặc có lòng từ bi với chúng sinh khác – không gì cả. Chúng đã được dạy từ nhỏ rồi, sống tàn ác nên khi lớn lên chúng mang theo từ trường sát sinh này xung quanh chúng vào mọi lúc. 
      
​Một ngày nọ, một trong những cư dân của vùng này mơ thấy 2 quan viên mặc y phục đen và trong tay của 2 quan viên này có một cuốn sách, bìa cũng màu đen và có điều gì đó viết bên trong.

Người này nằm mơ thấy ông và dân làng đến đó hỏi 2 vị quan mặc áo đen: “Ông đang cầm loại sách gì vậy?” 

Một trong 2 vị quan nói rằng: “Đây là sách gọi là ‘Hồ Sơ sát sanh và hậu quả của việc sát sanh.’” Sách ghi lại ai giết những ai và người đó sẽ phải chịu bao nhiêu sự trừng phạt do việc sát sinh.

​Sau đó 2 vị quan viên mặc áo đen cũng khuyên họ rằng họ nên bắt đầu  có lòng thương  đối với chúng sinh – không đành lòng giết mà nên giúp để sống, dung tha sự sống và giúp người khác sống.  ​
Picture
Nhưng dĩ nhiên họ không nghe.

​Hai quan viên mặc áo đen cũng nói với họ rằng: “Nếu không bắt đầu thay đổi cách sống của các ngươi, không bao lâu cả thành phố sẽ bị chìm dưới nước. Cả thành phố sẽ bị nhận chìm. 

​Năm ngày sau giấc mơ, cả thành phố Nhuận Châu thật sự bị nhận chìm dưới sông, tất cả chìm xuống đó hết. Bỗng nhiên dường như  cả thành phố thức tỉnh và rồi mọi việc xảy ra thật nhanh, xe cộ của họ, đồ đạc của họ, mọi thứ, đột nhiên rơi hết xuống sông. Họ muốn mở miệng cầu cứu nhưng rồi họ cũng bị chìm xuống giòng sông ngay giây phút đó, tất cả người dân. 
      
Lạ thay, có một người thoát chết.

Tên của bà là Khổng, bà Khổng. Bình thường bà luôn bảo mọi người “Xin đừng giết loài vật. Cố gắng đừng sát sinh và cố gắng tôn trọng mạng sống của muôn loài”. Mỗi ngày bà bảo mọi người thôi giết chóc nhưng không ai chịu nghe bà.

​Lối sống của bà là mỗi ngày, bà cố quét đi tất cả ốc bò khắp đường lộ để mọi người không giẫm lên chúng hoặc không bắt chúng để ăn. Bà dùng chỗi vun ốc lại và bà đưa chúng trở lại sông hoặc đâu đó an toàn. Đồng thời, bà cũng rất thận trọng với kiến và những loài như vậy. Bà cũng chăm sóc kiến, quét kiến đi hoặc cho chúng thức ăn. Đây là những điều bà làm hằng ngày, ngược với cả làng, những người thường giết bất cứ con gì trước mắt họ.

Mọi người trong thành phố này cười nhạo bà, lúc họ còn sống. Trong lúc còn sống, họ nhìn bà mỗi ngày quét và cứu kiến, cứu ốc, họ đều cười nhạo trêu, chọc giễu cợt và sĩ nhục bà rất nhiều nhưng bà không bận tâm. Bà cảm thấy rất vui khi làm điều đó, cứu mạng sống. Bà rất vui làm điều đó mỗi ngày. 
      
Vào ngày cả thành phố gặp thiên tai, nước sông nuốt trọn cả thành phố. Tình cờ hôm đó người con út của bà bị sốt. Có lẽ những đứa con khác của bà không có ở đó, cho nên bà phải mang đứa bé này đến một ngôi chùa ở thành phố khác, đến một chỗ khác, để cầu Phật giúp đứa nhỏ. Và nhờ vậy, cả hai mẹ con bà được cứu. 

​Nhưng dĩ nhiên, không phải chỉ vì điều đó mà bởi vì cả đời bà đã làm việc thiện, cứu mạng sống. Ngược lại, người dân thành phố Nhuận Châu rất tàn ác, nhẫn tâm, không có lòng xót thương nên họ đều bị nhận chìm cùng với tài sản của họ và mọi thứ.  
      
Tựa đề của câu chuyện này là “Sự trừng phạt cho việc sát sinh”. 

Trong luật của quốc gia chúng ta hoặc bất cứ quốc gia nào, quí vị có thể giết loài vật, quí vị giết ốc - ai để tâm, không ai để tâm. Khi quí vị làm vậy thì theo luật sẽ không ai phạt quí vị, nhưng luật Thiên Đàng thì khác, luật nhân quả thì khác.

Nên cả thành phố bị nhận chìm ở đó.

Thật vậy, nếu thành phố không bị nhận chìm thì rất nhiều bé gái cũng sẽ bị nhận chìm. Thấy không? Người ta nhận chìm con cái họ, họ chôn sống, ném chúng vào hố và lấp đất lên. Quí vị có thể tưởng tượng họ là loại người như thế nào không? Cho nên thảo nào họ phải bị chết theo cách này. 
      
​Khi chúng ta còn sống, nếu chúng ta không gắng quan tâm đến tiêu chuẩn đạo đức của mình, bất kể chúng ta  có bao nhiêu tiền cũng sẽ không là gì. Khi chúng ta chết, dù sao cũng không là gì, đừng nói chi nếu chúng ta có thiên tai bất ngờ như vậy.

Vào thời điểm này, trong tình trạng nguy cấp của địa cầu, chúng ta lại càng nên suy ngẫm nhiều hơn về câu chuyện này. Còn nhiều điều mà chúng ta cần suy ngẫm.

Mặc dù có lẽ những người chung quanh hoặc người ta không giết con của họ nữa, nhưng có lẽ họ vẫn làm. Có nạn phá thai khi em bé trong bụng đã lớn rồi. Có chiến tranh và mọi thứ khác việc sát sinh loài vật nữa.

​Nếu chúng ta cứ ăn thịt loài vật thì chúng ta đã gián tiếp giết loài vật và người khác, vì chúng ta làm cho cư dân thế giới bị đói bởi vì thực phẩm không được phân phối đồng đều. Do đó, đây là tình trạng tương tự. 

​Cho nên tốt hơn nên ăn thuần chay để cứu người khác và đồng thời cứu bản thân mình. ​
Picture
Gieo nhân nào gặt quả nấy, chắc chắn là vậy.

Và đây là chuyện có thật. Được biết là chuyện có thật vào cuối triều đại của vua Càn Long. 
      
​Càn Long là một vị vua rất nổi tiếng.

​Ông là một người tốt, ông thường cải trang làm thường dân để đi ra ngoài với vài lính cận vệ và có lẽ thị giả, trợ lý. Ông đi khắp nơi để xem dân tình sống thế nào, dân của ông sống thế nào, sống có tốt hay không. Ông tìm những quan lại tham nhũng sống quá xa triều đình, không ai biết.

Nên ông cải trang thành thường dân và đó là cách ông khám phá nhiều hệ thống bất công  tại chính quyền địa phương. Và ông trừng phạt những quan lại bất công, thiếu đạo đức, ban thưởng cho những quan viên tốt, thanh liêm và không nhận hối lộ ở những vùng khác nhau. Ông đi đến nhiều vùng để điều tra họ mà không ai biết.

Đôi  khi vì ông đi vi hành nên một số quan lại ở những địa phương thậm chí nhốt ông vào tù, muốn đánh đập ông và tất cả điều đó. 

​Nhiều lần ông gặp nguy hiểm, vì ông không thể chứng minh ông là ai, và không muốn chứng minh. Bằng không, có thể ông chứng minh ông là ai, thì quan lại tham những sẽ không để lộ ra tất cả việc làm xấu và ông không có bằng chứng để trừng phạt họ. Ông là một vị vua rất tốt và cha của ông là Khang Hy cũng là một vị vua rất thanh liêm, rất chính trực.  
Picture
Chúng ta đều biết rằng:  Nếu chúng ta giết ai đó hay giết bất kỳ sinh vật nào, chúng ta sẽ bị giết một cách rất thê thảm, không chỉ là một cái chết bình thường.

Vấn đề ở đây không phải là cái chết, mà thậm chí là sự bi thảm chờ đợi họ sau khi chết.

​Họ sẽ xuống địa ngục và tiếp tục chịu ngày càng nhiều sự trừng phạt rất bi thảm suốt một thời gian dài, vì đã làm những chuyện tồi tệ như vậy với con cái của họ và loài vật. Loài vật nhỏ, loài vật lớn.

​Thậm chí chỉ là giết vài con ốc nhỏ như thế, nhưng ngày qua ngày, họ xem đó như một cái nghề. Nên họ giết vô số chúng sinh, là ốc. Vì ốc cũng có linh hồn, mỗi sinh vật bé nhỏ - kiến cũng vậy.

Cho nên chúng ta phải rất thận trọng trong cách chúng ta đối xử với địa cầu. Thế nên tôi bảo quí vị ăn chay là rất tốt cho quí vị. ​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine