The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Three Poisonous Snakes

1/19/2017

 

​According to Mme. Alexandra David-Neel, in "Magic and Mystery in Tibet," there was a temple with a lama. "Lama" doesn't mean monk; lama means anyone who has passed the examination in the Tibetan monastery. But all the monks have to pass this lama degree, if they are learned monks. Some of the laborer monks and some kind of guarding monks are different. Now, there was a lama who studied very hard and meditated. He always did retreats alone and was really very, very diligent in his practice. He could sit all day long without moving, et cetera. Can you do that? No. I can't, even. I sleep. He had practiced and could even control his breathing so that his breathing had become very fine. 

​The people whom they say have stopped breathing, that doesn't mean they've really stopped breathing. Those yogis control their breathing until it's so fine that even if you put a hair in front of their nose, it doesn't move. Because they breathe inwardly, the breathing becomes so fine. In the Chinese Zen tradition, it is called, "turtle-breathing." That's why the turtles can live in the sea, in the water, because they turn their breathing in a different way. In yoga, they call it "stopping breathing," but actually it doesn't. It's so fine that it becomes like nonexistent. Now, this lama had already reached the level of non-breathing or turtle-breathing. Men become turtles; great progress! (Laughter) Then he wanted to learn another step further, "tummo" heat. The heat from the solar plexus in the abdomen is used to heat the body when they go into the Himalayan Mountains, and when it's cold in the winter even. They never get cold. They don't have to wear any clothes. They just clothe themselves with a thin cotton sheet or some things like that.

However, the master of that place did not accept him. The lama meditated twenty hours a day, he ate only once a day, and he kept the precepts; but the master did not accept him to learn this tummo heat. The lama thought that his meditation was not enough, so he shut himself up, and made a retreat again for a long time. He meditated without sleeping, without eating, even. He thought, "Okay!" and he came back again, and asked the master to accept him. Everyone thought he would have no problem, but the master still wouldn't accept him. It must have been something from inside, not outside. Everyone thought that something was wrong with the master. Why was he so unfair?

People talked, talked, talked, about the master who was unfair. Most of the masters in Tibet or India, when they don't accept you, they don't accept. They don't talk. They don't explain; there's no need for that. They have enough power, reputation, and privilege to do that. But this master, perhaps he was humble, perhaps he was gentle, perhaps he wanted to avoid gossip about his unfairness in the temple, so he explained to this man. He said: "I think that you are not yet ready, but if you want, I'll give you a test, all right? If you pass this test, then I will accept you. Fair enough?"

Anyhow, the test was easy. The master told him, "If you can meditate, sit in this room for one day without moving, then I'll accept you." Oh, it was so easy. For the lama, it was like a child's game because he had practiced every day. Everything is just practice. Even to sit without moving, is just practice. It's like people in the circus who practice until they can walk on a thin rope without falling. We can do that with practice. He had practiced very well, "Oh, just one day to meditate, no problem!" he thought this to himself. He dared not say that openly, but inside he was very proud. He accepted right away. Everyone knew about that and thought the master must have been joking, trying to make fun, or something. Otherwise, maybe he was bored in the temple with nothing to do, and was trying to make trouble for the disciple; because this man, not to say one day, but for one week, didn't have to move. No problem, he had already practiced for a long time like that. To practice the heat, first you have to meditate and cleanse yourself. There are many regulations before the master accepts you further even. So before you want to learn tummo heat, you practice with me to sit and meditate one day without moving, at least. [Laughter]

Everyone thought this lama had already fulfilled all these preconditions, so why didn't the master accept him? Nevertheless, the master said, "Okay, you sit here one day, and I'll accept you." Before the test began, the lama asked once more to make sure that was all there was to it, - "just to sit one day in this room?" The master said, "Yes, nothing more." Also just to make sure everyone heard it, [laughter] so that the master would not make another test again, because they do; masters do. Like the master of Milarepa, Marpa - he was famous for not keeping any promises. [Laughter]

Also, like the story I told you of one monk in India, (I've forgotten his name), who never kept his promises. The masters don't have to. Ordinary people can scold them and say, "You don't keep your promises! You're terrible!" But the masters don't care. They don't care what others think of them. Sometimes the disciples wanted to hold this master, lock him in the house, even. He was so scared that every time people invited him, he promised, "Okay, I'll come the next day or next week." Yet he never came, so he was very famous for breaking promises. Milarepa's master was also very famous for breaking promises. He made him build a house and then promised that after he built the house he would give him initiation. But then another house was built and another house was built, and he had him bring a stone here and bring a stone there. However, he never kept his promise, and this lama was afraid of a case like that. He read too many books. [Master and all laugh] He had to make sure the master promised in front of everyone that the lama would just have to sit one day here and then he would be accepted. "Fine," the master said, "No problem. Just that."

Then, in front of everyone, the lama went into the room. Suddenly the master threw in three snakes and shut the door. He said, "You sit in there." (Laughter) The lama sat throughout the day. He had no problem being shut in there. After the whole day, the master opened the door, but still refused the lama. Being very kind and gentle, he explained. Some masters never explain. Most masters don't explain what they do to you. They scold you, and they don't say why. Even if you think, "It's not my fault," they still don't explain until you know it yourself, or you don't know it. It's your problem. (Master laughs) They're very sparing with words. Actually, you know why? It's good enough that they already accept disciples, say a few words, and teach inside. (Master points to Her wisdom eye.)

How would you like to go and talk and teach people all the time? It's scary. You have only a few children at home and you can't even teach them. It's very difficult to teach people when they have already grown up and have a lot of fixed ideas inside their heads. They are a lot of trouble; they misunderstand you all the time.

Anyhow, the master here was very kind and explained to him. He said, "How can a person like you progress any further? In the room, there were poisonous snakes and you didn't drive them out. You just sat there with them. You're so stupid! (Laughter) It doesn't matter how high a level you practice, what is the use of such a stupid and a no-commonsense person?" He continued, "You only pay attention to the technique, to the appearance of things, like how to meditate well, sit all day, don't move, and sit correctly. But you don't pay attention to your inner movement, your inner turbulence. It doesn't matter how you practice or even if you practice the tummo heat from the solar plexus, it's no use to you. It's no use to anyone. What is the use?"

Then the lama finally understood that the three poisonous snakes the master threw inside were his own poisonous snakes: greed, anger and attachment -- lust for things. Can you understand clearly what the master meant? (Applause) The lama was so stupid. He thought that the master had tested him to see whether he was courageous enough to sit there with the three poisonous snakes. Also, the snakes represented his own inner qualities that he did not try to control. He just tried to sit, and to sit perfectly, which is an art we can perfect, we can master. Just like the people who walk on the rope in the circus, they have no magical power. They have no meditation practice. They just practice. It is just like walking in the air or walking on the water.

I forgot to tell you how to walk on the water. You want to hear? This is also practice, but for twenty-five years at least. People can walk in the air because they concentrate on one thing. They might concentrate on the stars. Some people concentrate on the stars at night and can walk, but when the stars "set," they have to stop. Some people are so good at the skill that they can keep this star always in their mind. Therefore, they can continue to walk many days, nonstop, with no eating, no sleeping. No problem. This is the power of the mind, the power of practice. Anything you practice well, you can do well. In English, they also say, "Practice makes the master." So, the master also practiced for many lifetimes.

When you master the art of egolessness, then you become a master. Master yourself first, and then you become master of the universe. Very simple. Nothing more. No one else you have to fight with, no army you have to battle with -- just yourself. 

Once you master yourself, you are the master. Everyone in the universe will recognize it. It doesn't matter how many people you win; it doesn't count. Master yourself. Always check inside, what is the rise and fall of your own habits, thinking and personality. Keep on with your business. Mind your own business. Talk less. If it is not necessary, don't talk. Eat just enough, sleep just enough, etc. 

When you become a master, you can do anything you want. You can eat all day long, you can talk all day long, can sleep all day long. Really, I promise you. Then you work or not work, do or not do, it's up to you. You meditate or don't meditate, it is your choice. You eat or not eat, it's also your problem. No one cares anymore because you've become the master already. You've mastered everything. You control, you decide what to do. You will not harm yourself or anyone else anymore.

After that, the lama bowed to the master and thanked him for explaining what it was all about. The test was finished and he had failed. Everyone thought he had won because he was so courageous to sit there with the three poisonous snakes. Yes, many of us do that. Many of us shut our hearts and minds and sit day and night with our three poisonous snakes and are not afraid. But we're afraid of guns and thieves. We're afraid of the neighbors who are vicious. We're afraid of scorpions, even afraid of cockroaches. (Laughter) We're afraid of other people who are not nice, who are not gentle, but we're not afraid of the poisonous snakes that we lock up inside our own being. This is also a good lesson for us. Try to throw these poisonous snakes out, and then we're free. 

Sometimes we are so used to these kinds of habits that we don't even know they are there. Sometimes you tell lies without even realizing you are telling lies. Some people try to scold or blame you for something, and you say, "No, I didn't do it." These habits pop up right away, and you know you did it. But it doesn't matter; it's all right. These things are not so harmful. 

Only when you truly deliberately lie to harm other people, or try to cover a very great mistake so that other people get blamed instead of you, then it becomes a very grievous thing. Try to take care that you don't do that. But those that are just habits, and you know and repent right away, it's all right. You don't do it on purpose, and you don't harm people. You don't deliberately harm people. Although this is also no good, at least you know you have it. You know it is no good and you try to minimize it. These are the things that you should take care of. Only you have to answer to your own conscience. It is not I who accuse you or tell you that you are a bad person or that you try to tell lies to me. It's not true. These are just habits. You don't check yourself that clearly. You think you're okay. You think you meditate very well with the three poisonous snakes inside. (Master laughs) You're very courageous, yes, indeed. People who climb Mount Everest are not as courageous as you.

Also, there are many things that you think you're not greedy about. We talk about the three poisonous snakes like greed, anger, and lust -- the kinds of attachment. "Lust" means attachment to material things and even emotional pleasures. Like greed -- many people bring their children or their own selves here just so that I can heal them of sickness or things like that. It's not necessarily so. Master knows inside, and if it's your destiny to be healed on that day, then Master will do it. There is no need to force the issue. We think that outside we are greedy for money and things like that. But inside, as practitioners, we should not be greedy even for blessings. This is a kind of poisonous snake also. Not necessarily you are greedy for money or fame. 

Anything that doesn't belong to you and you try to snatch -- spiritually, emotionally or financially -- is greed. When you go outside, you tell the non-initiated people, "Oh, Master knows everything. You just pray to Her, and then She knows." But you, yourself, shove the problem in front of me, and even have to make noise so that I know, so that I pay attention to you. In that case, you also keep the poisonous snake -- the poisonous snake of ignorance, the poisonous snake of very little faith. Jesus always said, "Our Father makes everything in the world. How would He not clothe or feed you, oh you, of little faith?"

We have to keep our speech and actions the same way. If you say, "Master is omnipresent; She knows everything," then let Her do Her work. There's no need to tell Her anything, or come rushing up. What for? It's not yet time for the child and you rush me to deliver her. (Laughter) What for? We practice patience, endurance and everything else. This is also a kind of greed that most people who have a problem always commit. They think they're not greedy and that already their body, speech and mind are all clean. I tell you, some of you come and I get a headache for three days. All clean! Very clean indeed! Your clothes are clean; your hair is clean; your nails are clean, but you are not that clean.

​So, we try always to mind our own business. To see how we fare with our own business is better than criticizing the next person and the initiates. Make sure you understand that the poisonous snakes are inside. Also, try to avoid the poisonous snakes outside, please. Don't say Master Ching Hai says inside is more important than outside and then just walk on the heads of snakes and things like that! (Laughter) Don't try that. Don't try to sit inside with the three live snakes like this monk. That's stupid! If it were up to me, I'd also scold him. Not every master is as kind as this master who explained to the lama about the three poisonous snakes, and the reason why he did not accept him. 


​
Picture
Ba Con Rắn Độc
Theo lời của bà Alexandra David-Neel trong quyển "Huyền Thuật Và Kỳ Bí của Tây Tạng", thì trong một ngôi đền nọ, có một vị lạt ma. "Lạt Ma" không có nghĩa là người xuất gia; lạt ma có nghĩa là những người qua được kỳ thi trong tu viện bên Tây Tạng. Nhưng tất cả những vị xuất gia đều phải qua trình độ lạt ma này, nếu họ là người xuất gia có học. Những vị xuất gia lao động và những vị xuất gia làm công việc canh gác thì khác. Vị lạt ma này học hành và tọa thiền rất chăm chỉ. Ông hay bế quan một mình và tu hành rất, rất là tinh tấn. Ông có thể ngồi suốt ngày không nhúc nhích v.v...
        
Quý vị làm vậy được không? Không, chính tôi cũng không làm nổi. Tôi ngủ! Ông tu hành và biết điều khiển hơi thở tới mức hơi thở của ông rất nhẹ. Người ta nói có những người ngừng thở, điều đó không có nghĩa là họ thật sự ngừng thở. Những vị yogi này điều khiển hơi thở rất nhẹ, nhẹ tới nỗi để sợi tóc trước mũi của họ cũng không động đậy. Vì họ thở bên trong, hơi thở trở nên rất nhẹ, truyền thống Thiền Tông của Trung Hoa gọi là "thở như rùa". Nhờ vậy rùa mới sống được dưới biển, dưới nước, vì chúng quay hơi thở về hướng khác. Trong pháp thiền yoga, họ gọi là "ngưng thở", nhưng thật ra không phải như vậy. Nó quá nhẹ thành ra giống như là không có vậy.
        
Vị lạt ma này đã đạt tới đẳng cấp "ngưng thở" hay là "thở như rùa". (Người trở thành rùa! Thật là tiến bộ!) Rồi sau đó ông muốn học thêm nữa, thuật "tăng nhiệt đơn điền". Nhiệt từ đơn điền ở bụng làm ấm thân thể. Mỗi khi lên rặng Hy Mã Lạp Sơn, vào mùa đông trời lạnh, họ vẫn không bao giờ bị lạnh. Họ không phải mặc quần áo, chỉ khoác một manh áo mỏng chẳng hạn vậy.
 
Nhưng vị Thầy ở chỗ đó không nhận vị này. Vị lạt ma thiền ngày 20 tiếng, chỉ ăn mỗi ngày một bữa và trì giới. Nhưng vị Sư Phụ vẫn không nhận dạy ông phép "tăng nhiệt đơn điền". Vị lạt ma này tưởng rằng tọa thiền như vậy vẫn chưa đủ. Nên ông tự nhốt mình lại và bế quan một thời gian rất lâu nữa. Ông thiền không ngủ, cũng không ăn. Rồi ông nghĩ: "Ðược rồi," và trở lại nữa, xin thầy nhận. Mọi người ai cũng nghĩ rằng ông sẽ được. Nhưng vị Thầy vẫn không nhận. Chắc có cái gì đó từ bên trong, không phải bên ngoài. Ai cũng nghĩ vị Sư Phụ này sao bất công quá.
        
Thế là người ta đồn đãi, nói về vị Thầy bất công này. Ða số các vị Thầy ở Tây Tạng hay Ấn Ðộ, khi họ không nhận là không nhận. Họ không nói, không giải thích. Không cần. Họ có đủ thế lực, danh tiếng và quyền hạn để làm vậy. Nhưng vị Sư Phụ này, có thể là khiêm nhường, có thể là hiền, có lẽ ông muốn tránh sự đồn đãi sai lầm trong chùa về sự bất công của ông, nên ông giải thích cho người này rằng: “Ta nghĩ ngươi chưa sẵn sàng. Nhưng nếu muốn thì ta sẽ cho ngươi một bài khảo nghiệm, chịu không? Nếu qua được bài khảo này, ta sẽ nhận ngươi. Công bình chưa?”
        
Dầu sao bài khảo này cũng dễ. Vị Thầy nói: "Nếu ngươi có thể ngồi thiền trong phòng này một ngày không cử động thì ta sẽ nhận ngươi." Ô, dễ quá! Ðối với vị lạt ma này, đó chỉ là một trò con nít, vì ông đã tập làm như vậy mỗi ngày. Việc gì cũng chỉ cần tập luyện. Ngồi không cử động chỉ cần tập là được. Như những người trong gánh xiếc, họ tập luyện cho tới khi đi được trên một sợi dây mỏng mà không té. Chúng ta làm được, chỉ cần tập. Ông này tập rất giỏi: "Ồ, chỉ tọa thiền một ngày, không thành vấn đề." Ông chỉ nghĩ trong đầu thôi, không dám nói ra, nhưng bên trong rất tự mãn. Ông nhận ngay.
         
​Mọi người biết điều này và nghĩ vị Sư Phụ này chắc nói giỡn chơi sao đó. Hay có thể ổng ở trong chùa không có gì làm, chán quá nên muốn gây rắc rối cho đệ tử; bởi vì người này, đừng nói chi một ngày, mà một tuần ông ta cũng không cần phải cử động. Không hề gì, ông đã tập như vậy từ lâu rồi. Ðể tập pháp môn tăng nhiệt đơn điền, trước hết quý vị phải tọa thiền, thanh lọc bản thân. Có rất nhiều quy luật trước khi vị thầy bắt đầu nhận. Cho nên, trước khi học phép giữ nhiệt, quý vị hãy đến tu với tôi, để ngồi thiền suốt ngày không cử động! 
        
Ai cũng nghĩ rằng vị lạt ma này đã hoàn tất mọi điều kiện. Như vậy tại sao vị Thầy vẫn không nhận? Tuy nhiên, vị Thầy nói: “Ðược, ngươi ngồi đây được một ngày, ta sẽ nhận ngươi.” Trước khi bắt đầu bài khảo, vị lạt ma này hỏi lại một lần nữa cho chắc là chỉ có bấy nhiêu thôi – “Chỉ cần ngồi một ngày trong phòng này?” Vị thầy đáp: “Phải, không có gì khác.” Ông cũng cố tình cho mọi người nghe thấy, để vị Sư Phụ sẽ không khảo gì khác nữa. Vì Minh Sư, họ làm vậy đó. Như Sư Phụ của Milarepa là Marpa, nổi tiếng là không giữ lời hứa. 
        
Cũng giống như câu chuyện tôi đã kể quý vị nghe, một vị xuất gia bên Ấn Ðộ (tôi quên tên) không bao giờ giữ lời hứa. Người thường, thì quý vị có thể la họ: "Ông không giữ lời! Ông thật là kỳ cục!" Nhưng Minh Sư, họ kệ. Họ không cần biết người khác nghĩ gì về họ. Ðôi khi những đệ tử muốn giữ vị Minh Sư này, thậm chí còn nhốt ông ở trong nhà. Nên ông rất sợ, mỗi khi có người mời, ông hứa: "Ðược, tôi sẽ đến ngày mai hay tuần sau." Nhưng không bao giờ đến. Cho nên ông nổi tiếng là thất hứa.
        
Sư Phụ của Milarepa cũng rất nổi tiếng là thất hứa. Ngài bắt ông xây nhà và hứa sau khi xây xong Ngài sẽ truyền Tâm Ấn cho. Nhưng một cái nhà được xây xong, rồi một cái nữa xây xong, Ngài bắt ông khiêng đá tới chỗ này, tới chỗ kia. Nhưng Ngài không bao giờ giữ lời hứa. Và vị lạt ma này e rằng trường hợp này cũng vậy. Ổng đọc nhiều sách quá! Ông ta muốn chắc chắn là vị Sư Phụ hứa trước mặt mọi người rằng ông chỉ cần phải ngồi đó một ngày thì sẽ được nhận. Vị Sư Phụ nói: "Ừ, không thành vấn đề. Chỉ làm bấy nhiêu thôi."
        
​Khi vị lạt ma vào phòng, trước mắt mọi người. Bỗng nhiên ông thầy ném vào ba con rắn, đóng cửa lại rồi nói: “Ngươi ngồi trong đó.” Ông ta ngồi như vậy suốt ngày. Bị nhốt trong đó không thành vấn đề. Nguyên một ngày sau đó, vị Sư Phụ mở cửa và vẫn từ chối vị lạt ma. Nhưng ông vẫn rất tử tế, dịu dàng giải thích. Có những Minh Sư không bao giờ giải thích.
        
Ða số Minh Sư không chịu giải thích việc làm của họ. Họ la mắng mà không nói tại sao. Dù quý vị nghĩ đó không phải là lỗi của mình, họ vẫn không giải thích, cho tới khi quý vị tự biết lấy, hoặc không biết thì ráng chịu. Họ rất ít nói. Thật tình, quý vị biết tại sao không? Ðược họ nhận làm đệ tử, nói một vài lời, và dạy từ bên trong (Sư Phụ chỉ mắt trí huệ) là tốt lắm rồi. Quý vị có thích đi nói chuyện với người ta, dạy dỗ họ hoài không? Sợ lắm! Chỉ mới có mấy đứa con ở nhà mà đã không dạy nổi; dạy người lớn, đầy dẫy những thành kiến trong đầu rất khó, rất vất vả, luôn luôn bị hiểu lầm.
        
Dù sao, vị Minh Sư này rất tử tế, giải thích rằng: "Một người như ngươi sao tiến bộ được? Trong phòng có rắn độc, ngươi không đuổi chúng ra mà lại ngồi với chúng. Ngươi ngu quá! Bất luận ngươi tu hành giỏi tới mức nào, một người ngu, không biết lý lẽ thông thường như vậy thì có lợi ích gì?" Ông nói tiếp: "Ngươi chỉ để ý tới kỹ thuật, tới bề ngoài, chẳng hạn như làm sao để thiền giỏi, ngồi suốt ngày không cử động, ngồi đúng cách. Nhưng ngươi không chịu để ý tới những động tịnh bên trong, những náo động trong tâm. Như vậy dù có tu cách mấy, hoặc dù có tập phép tăng nhiệt đơn điền từ đơn điền, cũng không ích lợi gì cho ngươi, và không ích lợi gì cho ai. Vậy học làm chi?"
        
Vị lạt ma cuối cùng hiểu ra rằng ba con rắn độc mà thầy ném vô là ba con rắn độc bên trong ông: tham, sân, và si - ham muốn này nọ. Quý vị hiểu rõ ý của vị thầy này chưa?  Ông lạt ma ngu quá, tưởng thầy thử coi ổng có can đảm tới mức ngồi đó với ba con rắn độc hay không. Những con rắn cũng tiêu biểu cho những phẩm tính bên trong mà ông đã không cố gắng làm chủ. Ông chỉ cố gắng ngồi và ngồi hoàn toàn yên lặng, điều mà chúng ta có thể học được, có thể thông thạo. Giống như những người đi trên dây trong gánh xiếc, họ không có phép thuật, không có tu hành, chỉ cần luyện tập. Ði trên không khí hay đi trên mặt nước cũng vậy.

Tôi quên không nói cho quý vị cách đi trên mặt nước. Muốn nghe không? Cái này cũng tập được, nhưng phải mất ít nhất là 25 năm. Người ta đi trong không khí được là nhờ họ tập trung vào một thứ. Họ có thể tập trung vào sao. Có người tập trung vào sao đêm và họ đi được. Nhưng khi sao lặn thì phải ngừng. Có người giỏi tới nỗi họ có thể giữ ngôi sao đó luôn ở trong tâm họ; nên họ có thể đi nhiều ngày không ngừng, không ăn uống, không ngủ, cũng không sao. Ðó là khả năng của đầu óc, khả năng của sự tập luyện. Bất cứ gì tập nhiều đều có thể làm được. Tiếng Anh có câu: “Luyện tập sẽ làm chủ được.” Các Minh Sư cũng tập luyện nhiều kiếp rồi.
        
Khi nào khắc phục được thuật vô ngã là quý vị thành Minh Sư. Làm chủ chính mình trước, quý vị sẽ trở thành chủ nhân của vũ trụ. Rất giản dị. Không hơn. Chỉ cần làm chủ chính mình. Không cần phải tranh đấu với người khác. Không cần phải đánh nhau với quân lính nào, chỉ có chính mình. Một khi quý vị làm chủ được chính mình rồi, thì quý vị là chủ nhân, là Minh Sư. Mọi người trong vũ trụ sẽ nhận biết điều đó.
        
Bất luận quý vị thắng bao nhiêu người đi nữa, cũng không ăn nhằm gì. Hãy làm chủ nhân ông của chính mình. Phải luôn  kiểm thảo bên trong, những thói quen, ý nghĩ, tính nết của mình tốt xấu thế nào. Hãy tiếp tục làm công việc của mình. Lo chuyện của mình. Bớt nói đi. Nếu không cần thì đừng nói. Ăn vừa đủ, ngủ vừa đủ, v.v...
         
​Khi thành Minh Sư, quý vị muốn làm gì thì làm, có thể ăn suốt ngày, nói chuyện suốt ngày, ngủ suốt ngày. Thật đó, tôi hứa với quý vị rằng không sao cả. Lúc đó quý vị làm hay không làm, tùy ý. Thiền hay không thiền, tùy mình chọn. Ăn hay không cũng là vấn đề của quý vị. Không có ai để ý tới nữa, bởi vì quý vị đã thành Minh Sư rồi. Quý vị đã làm chủ tất cả. Quý vị chỉ huy, quyết định mình làm việc gì. Quý vị sẽ không còn làm hại mình hay người nào nữa.
        
Sau đó vị lạt ma này lạy vị Thầy và cám ơn vị Thầy đã giải thích rõ ràng. Bài khảo chấm dứt và ông ta đã thất bại. Ai cũng tưởng ông sẽ thắng vì ông quá can đảm ngồi với ba con rắn độc. Ðúng vậy, nhiều người chúng ta làm vậy. Nhiều người chúng ta đóng tâm, đóng đầu óc lại và ngồi ngày, ngồi đêm với ba con rắn độc mà không sợ. Nhưng chúng ta lại sợ súng đạn, sợ trộm cướp. Chúng ta sợ người hàng xóm hung dữ, sợ bò cạp, cả gián cũng sợ. Chúng ta sợ những người không tốt, không hiền. Nhưng chúng ta lại không sợ những con rắn độc mà chúng ta nhốt bên trong chúng ta. Ðây cũng là một bài học hay cho mình. Hãy cố gắng quăng mấy con rắn này ra, như thế chúng ta sẽ được tự do. 
        
Ðôi khi chúng ta quen với những thói quen này quá tới nỗi ngay cả nó ở đó chúng ta cũng không biết. Ðôi khi nói dối mà không biết rằng mình đã nói dối. Người nào la mắng hay quở trách quý vị làm cái gì đó, thì quý vị nói: "Ðâu, tôi đâu có làm đâu!" Những thói quen này buột miệng nói ra, và quý vị biết mình làm. Nhưng không sao. Mấy thứ này không hại gì lắm. Chỉ khi nào thật sự cố ý nói dối để hại người khác, hoặc nói dối để che đậy một lỗi lầm trầm trọng, khiến người khác phải chịu trách nhiệm thay vì mình, thì đó là một việc vô cùng tai hại. Hãy rán đừng làm như vậy. Nhưng những việc kia chỉ là thói quen, và khi biết thì sám hối ngay lập tức; như vậy không sao. Quý vị không cố ý và không làm hại người ta, không cố tình hại người. Mặc dù nó cũng không tốt, nhưng ít ra cũng biết là mình có cái tật đó. Quý vị biết nó không tốt, và cố gắng giảm bớt. Ðây là những việc quý vị phải coi chừng.
        
Chỉ có mình quý vị là phải trả lời cho lương tâm chính mình. Không phải tôi trách mắng quý vị hoặc dạy dỗ quý vị rằng quý vị là người xấu, nói dối tôi. Không phải vậy. Những thứ này chỉ là thói quen. Quý vị kiểm thảo chính mình chưa được sạch sẽ cho lắm. Nghĩ rằng mình không sao, nghĩ rằng mình tọa thiền giỏi với ba con rắn độc ở trong. Quý vị can đảm lắm, phải, thật là can đảm. Những người leo ngọn Everest vẫn chưa can đảm bằng quý vị.
        
Cũng có nhiều cái quý vị tưởng rằng mình không tham. Chúng ta đang nói về ba con rắn độc đó là: tham, sân, và si -- một loại ràng buộc. "Si" nghĩa là sự ràng buộc về vật chất, ngay cả những thú vui tình cảm. "Tham", nhiều người đem con hoặc đem chính mình tới đây chỉ để được hết bệnh, chẳng hạn vậy. Không chắc đã được. Minh Sư biết bên trong. Nếu số quý vị được lành bệnh ngày hôm đó thì Minh Sư sẽ làm. Không cần phải cưỡng ép. Chúng ta nghĩ bên ngoài, tham tiền bạc này nọ. Nhưng bên trong, là người tu hành, chúng ta không nên tham ngay cả phước báu, gia trì. Ðây cũng là một loại rắn độc. Quý vị không cần phải tham tiền bạc, danh vọng. Cái gì không thuộc về mình mà quý vị cố lấy, về tâm linh, tình cảm hay tiền tài, đều là tham.
        
Khi quý vị đi ra ngoài nói với những người không phải đồng tu rằng: "Ồ, Sư Phụ việc gì cũng biết. Chỉ cần cầu nguyện là Ngài biết." Nhưng chính quý vị lại đẩy khó khăn đến trước mặt tôi, thậm chí còn làm ồn ào cho tôi biết, tôi để ý tới quý vị nữa chứ. Cho nên như vậy là quý vị cũng giữ một con rắn độc  – rắn độc của sự vô minh, rắn độc của sự thiếu lòng tin. Chúa Giê Su luôn nói rằng: "Cha chúng ta tạo ra mọi thứ trong thế giới. Sao Ngài lại không lo cho ngươi ăn, cho ngươi mặc. Ồ, ngươi lòng tin quá ít!"
        
Vì thế chúng ta phải tịnh hóa lời nói và hành động giống như vậy. Nếu quý vị nói: “Sư Phụ là vô sở bất tại, việc gì Ngài cũng biết.” Vậy hãy để Ngài làm việc, không cần bảo Ngài điều gì, hoặc vội vã chạy đến. Ðể làm gì chứ? Chưa tới giờ đứa bé chào đời mà quý vị bắt tôi đỡ đẻ hay sao. Ðể làm gì? Chúng ta tu tính kiên tâm, nhẫn nhịn và những đức tính khác. Ðó cũng là một loại tham lam mà đa số người gặp khó khăn hay mắc phải. Họ nghĩ họ không tham, thân khẩu ý của họ đều đã sạch sẽ rồi. Nói quý vị hay, trong quý vị có những người đến mà tôi bị nhức đầu ba ngày. Sạch lắm! Thật là sạch! Quần áo quý vị sạch. Tóc sạch. Móng tay sạch. Nhưng quý vị không sạch lắm.
        
Cho nên chúng ta hãy luôn luôn để ý tới chuyện của mình, coi mình "làm ăn" ra sao, như vậy tốt hơn là chỉ trích người bên cạnh và đồng tu. Cho nên phải hiểu con rắn độc bên trong. Nhưng cũng phải tránh rắn độc bên ngoài, làm ơn làm phước! Ðừng bảo rằng Sư Phụ Thanh Hải nói bên trong quan trọng hơn bên ngoài, rồi cứ đi đạp lên đầu rắn, chẳng hạn vậy. Ðừng có làm thử nghe! Ðừng thử ngồi trong phòng với ba con rắn còn sống như ông sư này. Như vậy là ngu! Nếu là tôi, tôi cũng la ông ta luôn. Không phải Minh Sư nào cũng tử tế như người này, đã giải thích cho vị lạt ma về ba con rắn độc và lý do Ngài không nhận.
 
--Đạo Tràng Austin, Texas,1994 (Nguyên văn tiếng Anh)
​


Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact