The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

The Wisdom Of An Old Beggar Woman

1/22/2017

 
Picture
Most people who know don't talk, and the people who talk don't know.

Of course, those masters like Buddha or Jesus, they went and preached, but that is different. They had to do it. Otherwise, they wouldn't want to. 

Their mission was like that.

Even though they suffered, they didn't want it. But that doesn't mean they'd always go out seeking the opportunity to debate. That is the difference.

They would abhor and run away from such an opportunity. They just had to do the job, to teach the disciples, those who came to them. But they would not go out and argue with other people to show off their knowledge.

That is the difference.
Picture
Now this Tiloba (Tiloba was the great-grand master of Milarepa's master ) was one of those who ran around all India showing off his knowledge of books.

And everywhere he went, he won.

No one could ever win because his knowledge of books was so extensive. Well, in many countries we have these people. Yeah! Not only Tiloba.


One day he stayed in his house, reading one of the most famous and valuable books at that time.

Then there was one beggar, an old woman beggar, looking filthy and very thin, very undernourished, who went and passed by him, and said something like, "You are reading so passionately, but do you even understand any bit of it? (Laughter)

Oh? Tiloba was very startled.

Such an old, ugly beggar and dared talk like this in front of a pundit like me? A learned professor like me? And he was kind of startled and didn't know how to react.

And then the old beggar woman spit into his book and went away. 

He was so angry because she dared to spit into this holy book. So he ran after her. But when he ran after her, she just murmured something in her throat and suddenly he cooled down, he didn't feel angry anymore.

And then he stopped there. He went back home and started to think.

Maybe he felt something was wrong about the way he was learning from the books. So he thought, thought very hard.

He also thought very hard about why an old beggar woman would dare to spit into the holy book which all India has revered for thousands of years.
Picture
People even worshipped in front of the book, and offered money to the book. They still do that nowadays in some of the countries including India.

I know, I've seen.

They'd just bow to the book, offer money and flowers to the book, and believed that that's all there was about knowledge and wisdom.

But the book is the book. You are you. 

How can you bow to the book and get anything from it, huh? Can you believe it? But many people believe it. Anyhow, that's their business.


So this Tiloba thought very hard.

He was also surprised at how an old woman, so weak and who just murmured one or two sentences, and his anger which was like fire...put out by water. So after some time of considering, he left his job, and didn't argue anymore.

He went all over to search for the old woman, the beggar, trying to find out what it was that he didn't understand.


One day he found her in a jungle alone.

He tried to argue with her and use his eloquence and knowledge to beat her in the argument in the jungle.

But it didn't matter how hard he tried, she always won. The old, ugly, poor, undernourished beggar always won (Master laughs.)

Finally she told him, "The things I know, the wisdom that I possess and understand is not in the books. You cannot find it, therefore, you can never argue with me."


Finally he bowed to her and accepted her as master and asked her to teach him. She did.

What she told him finally was that whatever you want to know is not in the books and it's not in this world.

You have to go and find heavenly beings to learn with. So the way is initiation. We go up inside, then we find these heavenly beings. That's what it means.

And then we learn with them.

Even if I teach you, even if any master teaches you it's only verbally, only physically with you.

But if you want to learn something better you still have to go inside, to a higher level of consciousness and learn with the inner master, the all pervading master, not the physical one.

​The physical one is only a ladder, to bring you up to higher stories of consciousness. 

​There you learn with the higher master, even with the same master or with a different master, but at a higher level of finer consciousness, understand?
Picture
Then afterward Tiloba forsook everything and tried hard to go to the heavenly realms, to meet these heavenly beings and study with them.

​The road to these heavenly realms is full of tricks, full of hardships, but he made it.


This was Tiloba.

Even the greatest, knowledgeable man had to go and bow to an old, ugly, hungry, beggar woman for wisdom.

So there is nothing too humble for us to go and bow to anyone who has wisdom, who can really show us the way to liberation.


So most of the masters of the old time were very poor anyhow. You remember some of the stories I told you?

Jesus was a carpenter, he never had so much wealth.

Buddha had a lot of wealth but he forsook it. (Master laughs.) So he also had nothing. And he ran around India, begging for food. He also became a beggar anyhow.

Most of the masters don't possess anything.

If they even want to do it, it's also fine.


One of the Sikh masters, the tenth Sikh master, he was very illustrious. He kept his wealth. He looked very wealthy, and he wore a lot of jewelry like a prince. Yes, he never shied from that. And he looked just like a prince. He always dressed very well and wore a lot of jewelry.

But other Sikh masters go around the country begging for food also.

So there is no need to say the master should be this and that or another.

No problem.


You see, the Quan Yin Bodhisattva, she has a lot of ornaments; her hair is very long and beautiful, and she wears fine clothes.

And in heaven people are beautiful. Their ornaments are natural, attached to them, according to their merit.

So there is no need to say the master always has to be poor. 

It is not necessarily so.

But most of the masters, because of their inner realization, they choose the simple life.

But the master always acts accordingly.

It doesn't mean it always has to be like that, because if the master is so attached to poverty, to a simple life or to simple clothing alone, then it's also a kind of attachment.

Always clinging to one thing or to another extreme, then it's also no good.

The master must be detached inside, but outside it doesn't matter. It depends on your situation and your background, or whatever you have to do to benefit sentient beings. 



--Spoken by Supreme Master Ching Hai
Austin Center, Texas, U.S.A. 
August 27, 1994 (Originally In English)
​
Master tells stories, New # 47
Trí Huệ
    của Bà Già Ăn Mày 






​Đa số những người biết thường thì không nói, và người nói thường là không biết. 

Lẽ dĩ nhiên trường hợp của những vị minh sư như Đức Phật và Chúa Giê Su đi giảng Pháp lại là khác. Đó là chuyện họ phải làm như vậy, chứ họ không hề thích nói nhiều. 

Sứ mệnh của họ là như vậy.

Mặc dù họ đau khổ, họ cũng vẫn phải làm, dù là họ không thích làm. ​Nhưng nói như vậy không có nghĩa là lúc nào họ cũng tìm cơ hội để tranh luận. Điểm khác nhau là như vậy. 

Gặp trường hợp như vậy họ cảm thấy rất chán và muốn tránh đi nơi khác. Họ bị bắt buộc phải làm việc đó để giảng dạy cho đệ tử và những người đã tìm đến họ. Nhưng họ không ra ngoài tranh cãi với người khác để phô trương sự hiểu biết của mình. 

Đó là sự khác biệt.
Picture
Còn trong trường hợp Tilopa (là vị đại sư tổ của sư phụ của Milarepa) là một người hay đi khắp nơi trên Ấn Độ để khoe khoang kiến thức sách vở của mình.

Đi đến đâu ông cũng thắng.

Không ai có thể thắng nổi ông bởi vì sự hiểu biết của ông thật là mênh mông.
       
Ở nhiều quốc gia khác cũng có người như vậy, không phải chỉ có một mình Tilopa mà thôi.
       
Một hôm, ông đang ở nhà đọc một cuốn sách rất nổi tiếng, rất có giá trị thời bấy giờ, thì có một bà già ăn mày đến. Bà già ăn mày trông rất dơ bẩn và gầy ốm, thiếu ăn, đi ngang qua chỗ ông, và bà nói với ông như vầy: "Ông đọc một cách say mê như vậy, nhưng thật ra ông có hiểu được chút nào không?"
       
Ồ? Tilopa cảm thấy ngạc nhiên quá.

Một người vừa già, vừa xấu như vậy mà dám nói như thế trước mặt một học giả như ta sao? Ông hơi giật mình, không biết phải phản ứng như thế nào.

Rồi bà già ăn mày đó nhổ nước miếng vào cuốn sách của ông ta rồi bỏ đi. 

Ông thấy bà dám nhổ vào cuốn sách thánh này thì rất là giận, cho nên ông ta đuổi theo. Khi ông vừa đuổi kịp, thì bà ta lẩm bẩm điều gì đó trong miệng, rồi bỗng nhiên ông cảm thấy nguôi đi, không còn giận nữa.
       
Ông ngừng lại, quay trở về nhà và bắt đầu suy nghĩ. Có lẽ ông cảm thấy điều bà nói không hợp với những thứ ông học được từ sách vở. Cho nên ông suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều.

​Và ông cũng nghĩ nhiều về chuyện một bà già ăn mày sao lại dám nhổ nước miếng vào cuốn sách thiêng liêng mà cả nước Ấn Độ tôn kính từ hàng ngàn năm nay.

Picture
Người ta còn quỳ lạy trước cuốn sách. Ngày nay tại một số quốc gia họ vẫn còn làm như vậy, kể cả Ấn Độ.

Tôi biết, tôi đã nhìn thấy.

Họ lạy cuốn sách, cúng dường tiền bạc, bông hoa cho cuốn sách, và tin rằng lạy quyển sách đó là có thể lãnh hội được tất cả sự hiểu biết và trí huệ trong đời.

Nhưng sách là sách, quý vị là quý vị.

Quý vị làm sao có thể chỉ lạy cuốn sách mà thu hoạch gì được! Nhưng cũng có nhiều người tin như vậy.

       
Rồi Tilopa suy nghĩ rất là lâu.

Ông cũng ngạc nhiên là làm sao một bà già yếu đuối như vậy, mà chỉ cần lẩm bẩm một hai câu là sự giận dữ của ông liền bị dập tắt như lửa gặp nước vậy. Cho nên sau một thời gian suy nghĩ, ông bỏ việc làm và không tranh luận gì với ai nữa.

Ông đi khắp mọi nơi để kiếm bà già ăn mày đó hầu tìm cho ra được điều bí ẩn mà ông không hiểu.

       
Một ngày kia, ông tìm thấy bà già trong rừng, chỉ có một mình.

​Ông cố gắng tranh luận với bà, tận dụng tất cả khả năng hùng biện và kiến thức của mình để cố gắng cải cho thắng. Nhưng dù cố gắng cách mấy, bà ta vẫn thắng. Bà già ăn xin, xấu xí, nghèo nàn, thiếu ăn lúc nào cũng thắng.

Cuối cùng bà nói với ông rằng: "Những cái mà tôi biết, trí huệ mà tôi có không nằm trong sách vở. Ông không thể nào tìm ra được, cho nên không bao giờ ông cãi thắng tôi". 

       
Cuối cùng, ông quỳ xuống lạy bà già, nhận bà làm sư phụ và xin được chỉ dạy. Bà ta bằng lòng.

Ý bà nói với ông ta là những điều ông muốn biết không có trong sách vở và cũng không có trên thế giới này. Quý vị phải đi kiếm thánh nhân mà học.

       
Con đường đó là thọ tâm ấn. Chúng ta từ bên trong đi lên thì sẽ tìm thấy những vị thánh nhân này, ý nói là như vậy, rồi chúng ta học hỏi với họ. 
       
Những gì tôi dạy quý vị, hay bất kỳ vị minh sư nào dạy quý vị, cũng chỉ là lời nói, cũng chỉ ở mức độ vật chất mà thôi.

Nếu muốn học hỏi những gì tốt đẹp hơn, quý vị phải đi vào bên trong, đến những cảnh giới cao hơn và học với vị thầy bên trong, vị minh sư vô sở bất tại, chứ không phải với vị thầy có nhục thể.

       
Người thầy nhục thể chỉ như là nấc thang đem quý vị lên những cảnh giới cao hơn.

Tại đó quý vị sẽ học với những vị thầy cao hơn, có thể cũng cùng một vị thầy đó, hay với một vị thầy khác, nhưng ở một cảnh giới cao hơn, siêu việt hơn.

Picture
Picture
Sau đó Tilopa xả bỏ tất cả và hết sức cố gắng để đi vào cảnh giới Thiên Đàng, gặp thánh nhân và học hỏi với họ.

Con đường đến với các thánh nhân này đầy cạm bẫy và khó khăn, nhưng ông vẫn vượt qua được.

       
Đó là Tilopa.
      
Dù là một nhà đại trí thức vĩ đại nhất cũng phải quỳ lạy trước một bà già ăn mày xấu xí, đói khát, để xin được học hỏi về trí huệ.

Cho nên khi chúng ta tới lạy bất cứ người nào có trí huệ, người nào có thể thật sự chỉ dạy cho chúng ta con đường giải thoát, điều đó không có gì là quá khiêm tốn cả.

       
Đa số những minh sư ngày xưa rất nghèo.

Chúa Giê Su là thợ mộc, không bao giờ giàu có.

Đức Phật có rất nhiều tài sản nhưng Ngài bỏ lại hết sau lưng. Cho nên Ngài cũng không có gì cả. Ngài đi khất thực khắp cùng Ấn Độ thành ra Ngài cũng trở thành một người ăn mày.

Đa số minh sư không có sở hữu gì cả, nhưng nếu họ muốn có cũng không sao.

       
Một trong những vị thầy đạo Sikh, vị minh sư đạo Sikh thứ mười rất là nổi tiếng. Ngài giữ lại tài sản của Ngài. Ngài trong có vẻ rất sang trọng và đeo nhiều trang sức như  một vị hoàng tử vậy. Ngài chẳng ngại gì về chuyện này cả.

Nhưng những minh sư khác trong đạo Sikh đều đi khắp nơi trong nước để khất thực.

​Cho nên không cần phải nói là minh sư nên như thế này, nên như thế nọ.

Không có vấn đề gì cả. 

       
Quý vị thấy, Quan Thế Âm Bồ Tát, Ngài có rất nhiều trang sức, tóc của Ngài dài và đẹp, Ngài mặc quần áo rất đẹp.

Ở thiên đàng, các thiên nhân rất là đẹp. Đồ trang sức của họ rất tự nhiên, tùy theo công đức mà kết lên thân của họ.

Cho nên không phải minh sư lúc nào cũng phải nghèo.

Không nhất thiết phải như vậy.

       
Đa số minh sư vì liễu ngộ bên trong, cho nên họ thường chọn cuộc sống giản dị.

Nhưng minh sư luôn ứng xử tùy theo hoàn cảnh.

Không phải lúc nào cũng nhất thiết phải như thế đó, bởi vì nếu một minh sư hãy còn chấp vào sự nghèo khó, đời sống đơn giản, hay quần áo giản dị không thôi, đó cũng kể như là một thứ câu nệ.

​Nếu cứ câu nệ vào một cực đoan này hay cực đoan kia cũng không tốt.

       
Minh sư phải buông bỏ ở bên trong, còn ở bên ngoài thì sao cũng được. Phải tùy vào hoàn cảnh và xuất thân hay bất cứ những gì cần làm để đem lại lợi ích cho chúng sinh.


Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine