The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

A Monk's Two Pieces of Cloth

2/14/2017

 
Spiritual Stories
Picture
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
New Jersey, USA, June 20, 1992 (Originally in English) 
Videotape No. 257, News 139

A MONK'S TWO PIECES OF CLOTH


There was a monk in India who devoted himself to God, like all monks are supposed to do. ​So he had only one piece of cloth with which to cover his body. And he had only one pot, in which he would put water and also cook and put milk and so on.

And it so happened that the lid of the pot broke.

But the monk didn't buy a new one. He just used one corner of his cloth to cover the pot. Anytime he sat, he would sit near the pot.

So a man came along and said, "Why don't you buy a new lid for your pot?"

And he said, "I've already sworn that whatever I have here, I'll never get more, and just use what I have."

And then the man said, "But why are you so stubborn? One lid is no problem; how about buying a new pot?"

The monk said, "No, no. You increase this, and tomorrow it's that and the other. Just like one monk..."

He then told the story of another monk. It was a true story, and went like this:
Picture


​​There was a monk in India, who used to go out begging for things. He had a loincloth that covered where he thought he was supposed to cover. But it was no problem.

He was content.

Every day he went out and got alms from people; he would beg and get enough to eat, and then he would go and meditate. It was very beautiful! 

And he had a small hut.

The problem was that he had only two cloths: one that he washed and one that he wore. So, sometimes when he went out, he put his cloth on the roof to dry.

And then came a mouse that always tore his cloth into ribbons. And then he would have to go out and beg for another piece of cloth. ​It happened many times like this. So the monk was at a loss as to what to do.

Then the neighbors advised him, saying, "You can't go on forever begging for cloth. Why don't you just keep a cat, and the cat will take care of the mouse. Then you'll have no problem. Otherwise, who's going to keep donating cloth to you all the time like this?"

So the monk, after many times begging, said, "OK, that's not bad."

So he kept a cat.

​Someone came along and gave him a cat. And then now the cat was there. But he had more trouble. He had to go out and beg for milk for the cat.

And then some good-hearted person came along and told him, "You can't go on forever, going out begging for milk and food for the cat. Just keep a cow. Because we don't mind giving you milk, but if we have to give milk for the cat as well, it's a little bit too much.

It's OK that we give, but everyone else is not the same. They won't give it to you every day. Then you'll even have to sacrifice your own milk for the cat.

So keep a cow.

We have a cow; we can donate it to you. It can be very convenient for you to have milk for yourself. And the cow will also give you some whey that you can use for cooking. Everything will be convenient."

​So they also had a cow ready for him.

Picture
But in India, you can get a cow at any cost. They just walk around, and maybe you can just take one; some of them are ownerless, homeless cows. 

Anyhow, after much consideration, the monk accepted the cow.

But now he had to milk the cow and all that. And now he had to go out and beg for straw for the cow. Because he was a monk, he didn't know what else to do. And he lived in the part of the Himalayas with not much grass.

He had to beg for straw and build a shelter for the cow.  Now, so far, so good. But then someone else came along and advised him by saying, "You can't go on begging forever for straw. Who's going to give you straw all the time for the cow? We'll feed you, but we're not obliged to feed your cow and your cat and all that.So, keep a housemate. Or marry a wife; get married."

So now the monk was having serious problems.

Because he didn't know how to cultivate land. Therefore, a good adviser said to him, "You can keep a housemate, like a male farmer. Or, marry a farmer so that you can cultivate the land. There's so much land around here, all over; you can cultivate it, and have enough straw for your cow. And also you will have enough corn, wheat and so on for you to eat." Now the monk was getting more and more serious.
​
So he married.
And afterwards, he and his wife cultivated a farm.

Then they had children and they had to take care of the children, and then they had to get a teacher for the children and so on. ​And it was getting to be a bigger and bigger business.
Picture
So one day, his Master came back.

And he kept asking for the so-and-so monk that was supposed to have been living in a thatched hut next to the river three years ago. But no one knew if there was such a monk at all. So he kept asking his way up to the farm of the monk.

And then he realized what had happened all because of a piece of loincloth, one extra piece more. 

If he had had only one, and wore it, there would have been no problem. But he had two - one to wear and one to wash - and that's why there was a problem. So that's what happened.

And that's a true story.

The monk had much regret after his Master came back. But the Master didn't want to stay.  

He said, "I told you to practice spirituality. I didn't tell you to keep cows, dogs, cats, a wife and children."

And then he had a whole farm. He had to hire many farmers, because so many things grew, and they kept expanding. It had become a farm.

He left everything in the world to become a monk, to be detached from the world and to have the minimum necessities for his life. 

And then he ended up wealthy: a big farmer, with many cattle and a wife and children and many workers. It was getting bigger and bigger all the time. And he was so busy counting money and checking the harvest that he had no time for meditation anymore. It was all finished. 

​The monk's job was finished. 
​
He had gotten another job....

HAI MẢNH VẢI CỦA ÔNG SƯ


Có một nhà sư ở Ấn Ðộ cống hiến đời mình cho Thượng Ðế, như điều mà tất cả người xuất gia cần phải làm. ​Ông chỉ có một cái khố che thân. Và ông chỉ có một cái nồi đựng nước và cũng dùng nó để nấu ăn hoặc đựng sữa, v.v.

Rồi chuyện xảy ra là cái nắp nồi bị vỡ. 

Nhưng nhà sư không mua nắp mới mà chỉ dùng một góc của miếng khố để che cái nồi. Mỗi lần ngồi xuống, ông phải ngồi gần cái nồi. 

Thấy vậy một người đến hỏi:  "Sao thầy không mua cái nắp mới?" 

Nhà sư đáp: "Tôi đã thề rằng bất cứ vật gì có tại đây, tôi sẽ không bao giờ sắm thêm và chỉ dùng những gì tôi có."

Người kia nói: "Nhưng sao thầy lại ngoan cố như vậy? Một cái nắp thì có vấn đề gì đâu? Sao không mua luôn cái nồi mới?" 

Nhà sư nói: "Không! Hôm nay thêm cái này, mai lại thêm cái nọ, rồi cái kia. Giống như nhà sư..."

Rồi ông kể câu chuyện về một nhà sư. Ðây là câu chuyện có thật, như sau. ​
Picture
Có một nhà sư ở Ấn Ðộ, ông này thường hay đi khất thực để xin những thứ cần dùng. Ông có một cái khố che ở chỗ mà ông nghĩ cần phải che. Nhưng không vấn đề gì.

Ông rất mãn nguyện.

Mỗi ngày ông ra ngoài khất thực. Ông xin ăn cho đến khi có đủ thức ăn, rồi đi ngồi thiền. Thật là tuyệt vời!

Và ông có một túp lều nhỏ. 

Vấn đề là ông chỉ có hai cái khố: Một cái bỏ giặt và một cái để mặc. Cho nên thỉnh thoảng lúc ra ngoài, ông phơi cái khố kia trên nóc lều cho khô. Và rồi có một chú chuột hay cắn cái khố rách tả tơi. Nên ông phải ra ngoài xin một mảnh vải khác. Chuyện xảy ra nhiều lần như vậy.  Nhà sư không biết phải làm sao.

Rồi những người láng giềng khuyên ông: “Thầy không thể đi xin vải mãi. Sao thầy không nuôi một cô mèo để bắt chuột. Như vậy sẽ không có vấn đề gì nữa. Nếu không, ai cúng dường vải cho thầy mãi được?”

Sau nhiều lần đi xin, nhà sư nói: 'Ðược! Làm như vậy cũng tốt!'

Thế là ông nuôi một cô mèo.

Có người cho ông một cô mèo. Rồi bây giờ cô mèo ở đó. Nhưng ông lại thêm phiền phức. Ông phải ra ngoài xin sữa cho mèo. 

Sau đó một người tốt bụng đến nói với ông: "Thầy không thể đi ra ngoài xin sữa và thức ăn cho mèo hoài được. Chỉ cần nuôi một cô bò. Chúng tôi không ngại cúng dường sữa cho thầy, nhưng cũng phải cúng dường thêm sữa cho thầy nuôi mèo nữa thì hơi quá đáng.

Chúng tôi cho cũng không sao, nhưng đâu phải người nào cũng vậy. Họ sẽ không biếu thầy mỗi ngày. Rồi thầy lại phải hy sinh sữa của thầy để nuôi mèo.

Cho nên, thầy hãy nuôi một cô bò.

Chúng tôi có bò có thể cúng dường thầy. Như vậy có sữa cho thầy dùng nữa, rất tiện. Rồi bò cũng có nước lấy từ sữa để thầy dùng vào việc nấu nướng, mọi chuyện rất tiện lợi."

Thế là họ chuẩn bị sẵn sàng một cô bò cho ông.
Picture
Bên Ấn Ðộ, quý vị có thể tìm một cô bò thật dễ dàng. Họ đi lang thang, quý vị có thể lấy một cô. Một số là bò vô chủ, bò vô gia cư!

Sau khi suy nghĩ một hồi, nhà sư nhận cô bò.

Bây giờ ông phải vắt sữa bò và làm tất cả chuyện này. Ông lại phải ra ngoài xin cỏ khô cho bò. Vì là một nhà sư nên ông không biết phải làm cách nào khác. Nơi ông sống là vùng Hy Mã Lạp Sơn, không có nhiều cỏ. Ông phải đi xin cỏ khô và xây chuồng cho bò ở. 

Cho đến giờ mọi chuyện cũng còn tốt!

Nhưng rồi một người khác đến khuyên ông: "Thầy không thể cứ đi xin cỏ mãi. Ai mà cho bò của thầy cỏ khô hoài được? Chúng tôi cúng dường thức ăn cho thầy, nhưng không bắt buộc phải nuôi cả bò, mèo của thầy nữa. Vậy thầy hãy thuê người làm hay kiếm một cô vợ, lập gia đình."
 
Bây giờ nhà sư sắp sửa có vấn đề nghiêm trọng.

Bởi vì ông không biết cách khai khẩn đất đai. Do đó một người khuyên ông: "Thầy có thể nuôi người làm, như là một anh nông phu, hay kết hôn với một nông dân để thầy có thể khai khẩn ruộng đất. Ðất đai chung quanh đây rất nhiều, khắp mọi nơi; thầy có thể khai khẩn và có đủ cỏ cho bò ăn. Và thầy cũng sẽ có đủ bắp, lúa mì và mọi thứ để dùng." Bây giờ nhà sư càng lúc càng lâm vào tình thế nghiêm trọng.

Thế rồi ông lập gia đình.

Sau đó ông và bà vợ khai khẩn một nông trại. ​Rồi họ có con và phải chăm sóc cho đàn con, rồi phải tìm thầy dạy học cho con, v.v...Và công việc làm ăn càng ngày càng lớn.
Picture
Rồi một hôm, sư phụ của nhà sư này trở về.

Ngài cứ hỏi thăm về một nhà sư, lẽ ra đang sống trong túp lều tranh bên cạnh giòng sông ba năm trước. Nhưng không ai biết có một vị thầy tu như vậy. Cho nên sư phụ ông tiếp tục đi hỏi và đến nông trại của nhà sư.

Sau khi biết tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ vì một cái khố, thêm một miếng vải nữa.

Nếu ông chỉ có một mảnh thôi và mặc mảnh đó thì đã không có vấn đề. Nhưng ông có hai mảnh – một cái để mặc và một cái bỏ giặt – và đó là lý do tại sao có vấn đề. Chuyện này đã xảy ra.
​
Và đây là câu chuyện có thật.

Nhà sư này rất hối hận sau khi sư phụ của ông trở lại. Nhưng sư phụ ông không muốn ở lại đó.

​Ngài nói: "Thầy đã bảo con phải lo tu hành, đâu có bảo con nuôi bò, chó, mèo, vợ và con cái."

Ông lại có cả một nông trại, phải thuê nhiều người làm ruộng, bởi vì cây trái mọc lên và rồi cứ tiếp tục phát triển trở thành một trang trại.

Ông đã rời bỏ mọi thứ trên thế gian để đi xuất gia, để không bị ràng buộc vào thế gian, và chỉ có những nhu cầu tối thiểu cho cuộc sống. Nhưng cuối cùng ông đã trở nên giàu có:  Một ông chủ đồn điền với nhiều trâu bò, một bà vợ, con cái và nhiều nhân công. Càng ngày càng phát triển lớn hơn.

Càng ngày ông càng bận rộn đếm tiền và xem xét thu hoạch mùa màng, không còn thời gian để ngồi thiền nữa. Tất cả đã chấm dứt.

Công việc xuất gia kết thúc.
​
Và ông có công việc khác...

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact