The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Master Love Can't Be Lost

2/20/2017

 
Spiritual Stories

Picture
Long, long time ago in India, there was a master. He, of course, had many disciples.

One of the disciple was a high ranking government official. He came quietly to learn and did not let other people know that he was the disciple of that master.

Some people like to come here quietly to learn with Me, too. Afraid of the turbulent environment outside, they dare not make it public.

All right, it doesn't matter. Whether you come quietly or openly, I will teach all the same. Don't think that I am hinting something to you! I am just telling a previous story.

That high ranking official came quietly and dared not tell others, being afraid that it might affect his status. He was a very high official and governed a very large area of land. 

Every time he went to see his master, it was done in secret. He did not allow his attendants to follow him and he usually went quietly, at a very late hour when there were no other people.

Whatever advice he asked from the master was done very quietly, in the very early morning or very late in the evening. This did not matter too much, and his master was not bothered by it.

One day, a fellow practitioner also came very late to see the master and accidentally saw the official.

​The fellow practitioner was a very simple-minded person. Therefore, he said happily, "You also learn from Master. Oh! It's really fantastic! Congratulations! And he enthusiastically greeted him. 

This fellow practitioner was a nobody. He was very poor and had a low status in society.

Some days later, he met the high official outside. He then shouted, "Brother! He called to the high official in front of the public, "Oh, brother! How are you? Very happy to see you. Do you remember me? We had tea together the other day at Master's place. Remember?

The high official took a glance at him and said, "Who is your brother, huh!? (Master imitates the high official's expression.) (Audience laughs and applauds.) Then he asked his attendants to take him away.

The young brother was very upset. Why was he like this!? He didn't understand!

​He then cried sadly and went home to tell his master, "Master, that brother was very harsh. When I saw him, I was very happy and called him 'brother'. But he told his attendants to take me away. Boo-hoo... (Master and audience laugh.) 

His master was not happy upon hearing that.
Really! He was not happy.

The high official was more concerned about his reputation than the honor of the master-disciple relationship!

​Therefore, his master was very angry and said to the other disciples that when the high official comes, he is not allowed to enter the door from that time onwards. From that day on, the master-disciple relationship between him and the high official was cut.

​When the high official came later, everyone did not allow him to go in. Then he had to go home! ​It was when he was at home that he felt very hurt.
Picture
​After initiation,
we have a very deep emotional link with the master.

There's an inside communication system, we communicate very clearly. That's why we love the master so much.

The master is one with us inside, therefore our level would be raised. Because our master is high, and we are one with him, then we would be raised somewhat.

​Then we feel liberated from the complicated mundane world. Worries and pain become less. Even if there is pain, we can bear it! We can also tolerate and be happy naturally.

However, when the relationship with the master is cut, the system is also cut off immediately. 

We fall down just like an ordinary person. 
Inside, there is no spiritual food to replenish. Everyday, there is no food for the soul - the replenishing food transmitted from the master's heart for the soul - therefore, it is very, very sad. 

It was at that time that he understood everything was totally different. 

Suddenly, everything was not the same!
​

Very lonely, very much in pain, without any energy; and he had lost every happy circumstance, because there was no more food to eat! 

Just like if we did not have food to eat daily, the whole person would be different!

Then he knew he was in error.

He felt very sorry, very very sorry. He yearned very much to regain the previous happy realm with a relaxed and secure feeling and the feeling that someone is loving us very much.

​Now, there was nothing!

He felt very much in pain, lonely and very much wanted to see master again; but he couldn't. He could not see from the outside. Even in the inside there was no more communication. Cut! 

When the master said cut, then it was cut.
Because it was transmitted from heart to heart without form. Although there was no physical form, it did really exist.

Therefore, when his master wanted to give, he could give; and when he wanted to take it back, he could take back. Very simple, like this one with the physical form. If the master wanted to give you, he could do so, isn't it right? If I want to take it back, then I can take it back, understand?

The things without form are also that simple. 

To give, then I give. To take, then I take. 

Therefore, when you have initiation, you get the gift of enlightenment as a kind of gift of first meeting each other!
Picture

​Just coming for initiation
 then you get the gift. The master has given you something.

If it happened that he wanted to take it back, he could also do so very quickly, no problem. Therefore, the high official was in great pain.

He realized then that the loving power of Master was the most precious thing in the world. 

It was incomparable. 

He was in great pain and did not want to be a government official. He resigned and went home. He thought of all sorts of ways to get back the level and loving atmosphere that this master had given him before, when he was being loved by the master.

He wanted to get back that loving power.

He was very ashamed and regretful. But whatever he tried, it was no use. Even when he meditated more, it was no use.

Now, there was no more light in the meditation, no sound, nothing! Very dry. He returned back to what it was like when he was an ordinary person, doing meditation casually.

There was no consolation, no result. 
Oh, very painful! ​

Picture
After thinking for a long time then he thought of a way.

He knew that on the day of his master's birthday, there would be a lot of people coming to dance, sing, and to celebrate. Then, he went to find a particular professional dancing group. There was a very rich boss who would hire this group to dance for his master on his birthday.


At that time, that dancing group was the most famous one in India. They knew how to dance very well and were the most beautiful and most talented. Therefore, that rich person would certainly hire that group to dance for his master to enjoy.

After knowing this, the high official went to make friends with those dancers. Through them, with a lot of money and precious things, he bribed the group leader, "You teach me how to dance and how to sing!? I very much want to learn.

He was very sincere and went there everyday to ask the leader to teach him dancing.

Because he was so sincere, very respectful to the leader. He went everyday to wash the group leader's feet, and ceremonially requested her as his teacher. The group leader was very touched and taught him all the secret techniques. After learning for a year, he learned all the secrets and danced just like them. No one could see that he was not one of the group. 


The group leader was very touched, being moved by his sincerity. The high official was very respectful to her since he wanted to learn well. He was really a very good disciple. Before, he was not that good of a disciple to his master. Now, he became a very good disciple. Learning to dance everyday, he studied for more than a year's time.

On the day of his master's birthday, he said to the group leader, "I want to replace one of your disciples to dance today, may I? The group leader of course said yes and told a disciple to rest. 


The high official put on make-up inside, alone and dressed like a woman. The dress and everything was very beautiful. He danced along with the group. He danced and sang for his master. He was very sincere in his singing, expressing the pain of his inner struggle. Everyone was very touched.

His master knew immediately once he heard his voice, a very sorrowful singing. He understood immediately and even could not bear it. Being unable to bear it, he quickly came down from the stage to embrace him. 

The whole audience was watching this. You know what sort of expression they had, "Oh, Master was embracing a woman! They were shocked! Everything came to a standstill. The whole atmosphere was very quiet.

His master said, "You quickly change your clothes and let everyone know who you are."

Then, everyone knew that he was that high official. From that day onwards, his master forgave him and allowed him to be a disciple again.

Then he finally became happy again!

If we never got hold of a bit of that love, then we would not know what it is, and we would not try to remember it.

Losing it after getting it, ayeh ah!
Very painful, very painful. Isn't it like that? (Yes.)


Spoken By Supreme Master Ching Hai,
Hsihu Center , Formosa 
July 23, 1989 (Originally In Chinese) News 70


​Tình Thương Của Minh Sư
    Không Thể Mất

 

​
Ngày xưa có một vị minh sư Ấn Độ, đương nhiên là ông có rất nhiều đệ tử.

Một trong những đệ tử của ông là một vị đại quan. Viên đại quan nầy âm thầm đến học, không cho ai biết ông là đệ tử cũa người nào.
 
Cũng có người âm thầm đến học với Tôi, không dám công khai, sợ mưa to gió lớn ngoài đời, cũng được không sao cả! Bí mật đến học Tôi cũng truyền, công khai đến học Tôi cũng truyền, sao cũng được cả, Tôi không ám chỉ gì quý vị! Tôi chỉ kể câu chuyện trước đây mà thôi.
 
Vị đại quan nọ âm thầm đến học, không dám nói cho người khác hay, vì sợ ảnh hưởng đến địa vị của mình. Ông là một vị đại quan, cai quản một vùng đất rộng lớn.
 
Mỗi lần ông ta muốn đến học hỏi với vị thầy, chỉ bí mật đi một mình, không cho tùy từng theo. Ông chờ lúc trời thật tối rồi mới dám lặng lẽ đến.

Có việc gì cần thỉnh giáo với sư phụ của ông, ông chỉ đến khi lúc trời hãy còn tinh mơ, hoặc lúc trời đã thật tối. Điều này cũng không sao, sư phụ của ông cũng không để tâm.
 
Một ngày nọ, có một đồng tu đến gặp vị minh sư vào lúc trời tối, vô tình gặp viên đại quan ở đó.

Người đồng tu này là người rất đơn thuần, cho nên vui mừng nói: Anh cũng học với sư phụ. Ô! Thật là hay! Chúc mừng chúc mừng!” Anh ta ngỏ lời chào một cách nồng nhiệt.
 
Vị đồng tu này là một người vô danh tiểu tốt, nghèo nàn, địa vị thấp kém trong xã hội.

Vài ngày sau, anh ta gặp lại vị quan nọ ở ngoài đường, anh bèn mới gọi lớn: “Sư huynh!” Anh ta gọi vị đại quan trước đám đông người: “ A! Chào sư huynh, tôi rất vui mừng gặp lại anh. Hôm nọ chúng ta cùng uống trà tại nơi sư phụ đó, nhớ không?”
 
Vị đại quan nọ liếc nhìn anh ta rồi nói: "Ai là sư huynh của ngươi? Cút đi!” (Sư Phụ giả bộ dáng vẻ của vị đại quan)  (mọi người cười và vỗ tay). Sau đó bảo tùy tùng đuổi anh ta đi.
 
Người sư đệ rất đau lòng, tại sao lại như thế, anh không hiểu nổi!

Anh đau lòng quá rồi bật khóc! Về nhà kể với sư phụ của mình:  "Sư phụ! Vị sư huynh ấy thật hung dữ. Thấy anh ta con mừng hết cỡ, nên mới gọi sư huynh, anh ta lại bảo tùy tùng đuổi con, hu, hu, hu."  (Sư Phụ cùng mọi người cười)
 
“Ái chà!” Vị sư phụ nghe qua cũng không vui.
Thật vậy! Ông không vui.

​Viên đại quan nầy​ xem thể diện của mình còn hơn sự vinh dự của tình thầy trò!

Cho nên vị sư phụ này rất giận dữ, nói với những người đệ tử khác rằng: Về sau nếu viên quan lớn ấy đến, đừng cho ông ta bước vào cửa. Kể từ nay ta và người ấy đoạn tuyệt quan hệ thầy trò.”

Khi viên đại quan ấy trở lại, mọi người không cho ông ta vào. Ông chỉ còn biết trở về!

Về đến nhà ông mới cảm thấy thật đau khổ.
Picture
Sau khi Tâm Ấn,
giữa Thầy trò có một mối dây thâm tình rất đặc biệt.

Có một sự câu thông bên trong, chúng ta có sự liên lạc rất rõ ràng. Vì thế cho nên chúng ta rất thích sư phụ mình.

Bên trong đồng một thể, cho nên đẳng cấp của chúng ta mới thăng hoa. Vị sư phụ chúng ta cao, chúng ta với Ngài đồng một thể, chúng ta cũng được nâng lên.

Rồi chúng ta cảm thấy liễu thoát với những ràng buộc thế tục. Phiền não và đau khổ cũng giảm bớt. 
Dù có đau khổ, chúng ta cũng chịu đựng nổi, tự nhiên cảm thấy rất vui vẻ.

Nhưng sau khi cắt đứt quan hệ với vị thầy, hệ thống đó ngay lập tức bị cắt đứt. 

Chúng ta rơi xuống như những người phàm phu vậy.
Bên trong không còn lương thực tinh thần bổ sung, mỗi ngày không dùng lương thực tinh thần, loại lương thực đó sư phụ dùng tâm truyền sang để bồi bổ, cho nên mới vô cùng đau khổ, vô vàn đau đớn.

 
Lúc đó ông mới cảm thấy tâm hồn ông khác trước.

Đột nhiên mọi việc đều thay đổi!
​

Ông cảm thấy thật cô đơn, thật thống khổ, không còn sức sống, mất đi tất cả những niềm vui. Vì bây giờ không còn lương thực tinh thần để ăn!

Cũng giống như mỗi ngày chúng ta không ăn cơm, toàn thân cảm thấy như khác đi! Ông ta hiểu rằng mình đã làm sai!

 
Ông ta rất ân hận, rất hối hận, ông rất khát khao được tìm lại niềm vui như thuở trước, ung dung nhàn hạ, có cảm giác được người người yêu thương.

Bây giờ thì không còn gì nữa!

Ông ta cảm thấy vô cùng, vô cùng đau khổ, cô đơn và khát khao được gặp sư phụ của ông một lần nữa mà không được. Bên ngoài không gặp được, bên trong cũng không sao câu thông. Đứt mất rồi!

 
Vị sư phụ nói cắt là cắt.
Do quan hệ tâm truyền tâm, đó là một thứ vô hình. Tuy là vô hình nhưng thật sự có hiện hữu.

Cho nên sư phụ của ông muốn cho là cho, muốn lấy lại là lấy lại. Rất đơn giản. Như những vật hữu hình này, Sư Phụ muốn cho quý vị thì cho, phải không? Khi Sư Phụ muốn lấy lại thì Sư Phụ lấy lại, hiểu không? Rất giản dị.


Những vật vô hình cũng giản dị như thế. 

Muốn cho là cho, muốn lấy lại là lấy lại. 

​Cho nên lúc thọ Tâm Ấn, quý vị có được thể nghiệm khai ngộ như là một món quà ra mắt vậy!
Picture

​Vừa mới đến thọ Tâm Ấn
 là nhận được quà. Vị Minh Sư ban cho quý vị.

Nhưng nếu Ngài muốn lấy lại cũng sẽ lấy lại rất nhanh, không có vấn đề gì. 
Cho nên viên đại quan rất đau khổ.

Ông mới biết rằng tình thương của sư phụ là vật quý nhất trong cuộc đời này. Không gì so sánh được.

Ông ta thật đau khổ, không muốn làm quan nữa. Ông cáo quan về nhà và nghĩ cách để tìm lại bầu không khí và đẳng cấp lúc sư phụ ông còn yêu thương ông trước đây.

Ông muốn tìm trở lại tình thương ấy.

 
Ông cảm thấy hối tiếc và xấu hổ. Nhưng làm gì cũng vô ích, ông ngồi thiền cũng vô dụng.

Bây giờ ngồi thiền không còn ánh sáng, không còn âm thanh, không còn gì nữa. Khô khan cằn cỗi. Trở lại những ngày tháng còn là phàm phu, tọa thiền cũng không ra gì như trước đây.

Không có một chút an ủi, không có kết quả.
Ôi! Thật là đau khổ!

Picture
Ông suy nghĩ thật lâu, cuối cùng tìm ra được một phương pháp.

Ông biết ngày sinh nhật của sư phụ ông, sẽ có rất nhiều người đến khiêu vũ, ca hát chúc mừng, nên ông mới đi tìm một đoàn vũ chuyên môn biểu diễn múa hát. Ông biết có một ông chủ nọ rất giàu có, đã mướn một đoàn hát, thường đợi đến sinh nhật của sư phụ đến múa cho sư phụ xem.
 
Đoàn hát nầy lúc đó rất nổi tiếng tại Ấn Độ, họ nhảy rất hay, rất đẹp lại có nhiều tài nghệ, cho nên ông nhà giàu nầy nhất định muốn mời đoàn vũ này đến trình diễn cho sư phụ mình xem.
 
Vị quan lớn này nghe tiếng như vậy bèn đến kết bạn với những vũ công của đoàn vũ nọ, năn nỉ và cho họ rất nhiều tiền cùng những đồ vật quý báu. Ông còn hối lộ cho người đoàn trưởng: Xin ông dạy cho tôi cách khiêu vũ, hát ca, tôi rất muốn học.”
 
Ông rất thành tâm, ngày nào cũng năn nỉ người trưởng đoàn dạy ông ca hát. Ông rất chân thành, đối với vị sư phụ đoàn trưởng ông vô cùng kính trọng, ông làm một người học trò tốt, mỗi ngày đến rửa chân cho đoàn trưởng, tôn kính bái lại đoàn trưởng làm thầy, nên ông đoàn trưởng rất cảm động, đem hết bí truyền nhà nghề truyền lại cho ông.

Cứ như thế ông học được tròn một năm, tất cả các bí quyết ông đều học và múa giống hệt như họ. Không ai có thể nghĩ rằng ông không phải là người trong đoàn hát.
 
Người đoàn trưởng rất cảm động, hết sức cảm động trước tấm lòng thành của vị đại quan này. Viên đại quan này cũng rất kính trọng người đoàn trưởng, vì ông ta nhất định muốn học, ông ta thật là một người học trò tốt. Trước đây ông ta đối xử với sự phụ ông không tốt như thế, ngày nay ông đã làm một người học trò thật ngoan ngoãn. Ngày nào ông cũng học nhảy múa, như thế được tròn một năm.
 
Đến ngày sinh nhật của sư phụ ông, ông nói với người đoàn trưởng rằng: Hôm nay tôi muốn hóa trang thay thế cho một vũ công trong đoàn, được không?” Đoàn trưởng đương nhiên đồng ý và bảo một người học trò hôm đó nghĩ.
 
Viên đại quan tự hóa tran
g giống như một phụ nữ vậy. Y trang và mọi thứ đều đẹp đẽ. Ông cùng với mọi người trong đoàn trình diễn, vừa hát vừa múa cho sư phụ ông nghe.

Lúc hát, ông rất thành tâm, diễn đạt sự đau khổ và dằn vặt trong nội tâm ông, ai nghe đều xót xa cảm động. Sư phụ của ông nghe tiếng hát của ông hiểu liền, một giọng hát thật thiết tha.

Sư phụ ông liền hiểu ngay và không chịu nổi, sư phụ của ông cũng không chịu nổi, nên vội từ trên khán đài bước xuống, đến ôm ông.
 
Mọi người đều nhìn thấy. Quý vị có biết họ biểu lộ như thế nào không? “Ồ! Sư phụ đang ôm một cô gái.” Họ đều sửng sốt ngạc nhiên! 

Tất cả mọi việc đều ngừng lại. Mọi người đều im lặng nghe thầy mình nói: “Ngươi mau cởi y trang ra để mọi người biết ngươi là ai.” 

Sau đó mọi người mới biết thì ra là viên đại quan. Kể từ ngày hôm đó, sư phụ của ông đương nhiên tha thứ cho ông, cho phép ông được trở lại làm đệ tử.

Picture

​Cuối cùng, ông đã tìm lại được niềm hạnh phúc chân thật!
 
Nếu từ trước đến nay chúng ta chưa có được một chút tình thương nào, chúng ta không hiểu nó là gì, chúng ta không biết tưởng nhớ đó.

Nhưng khi đã có rồi, mà lại mất đi, ái cha! Thật là đau khổ, rất đau khổ, có phải như thế không? (Mọi người đáp phải!)
 ​


Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine