The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Love Is Devotion, Not Possession

3/4/2017

 
Spiritual Stories
Picture
Spoken By Supreme Master Ching Hai, 
Group Meditation In Melbourne, Australia, 
March 13,1993 (Original In English)   News 72


LOVE IS DEVOTION,
Not Possession


There was a man called, I think Krishna.

​He had a lot of disciples, especially female disciples. He was very, very beautiful, and black -- black and beautiful. His face was little bit of a dark complexion, so people called him black beauty. And whoever just saw him once, fell in love with him -- men, women alike.

But don't think that was a kind of physical attraction.

It was a kind of spiritual love.

Everyone who saw him just loved him. Therefore, he had a lot of disciples and a lot of male disciples. 

Of course, other women, they did not forget their jealousy. Even though they followed any master, they kept their jealousy in the pocket. Therefore, sometimes they vied with each other for his special attention.

But among all these female disciples, he especially loved one female called Rada. 

Of course, she was very beautiful, but apart from that she had many other qualities probably other people did not possess. Not only the females, I mean including the males as well.

​Maybe she was very loving, very attentive and knowing his mind, before he even had to speak about it. Therefore, he loved her very much. And she took care of him in every way. Also she loved him very much.

Everyone loved him, that was for sure, but both of them had a special relationship. Very loving toward each other and loved each other very much. Maybe they both were very great, and they knew each other's minds. 

So now all the females, apart from their immediate enlightenment, they had a little jealousy in the corner of their pocket.

Now, they were thinking, "What is the big deal about that Rada. She may be beautiful, but so am I. Master loves me most."

Everyone thinks master loves him most, loves her most.

But then when they saw that Krishna always showed a little more special attention to Rada, the female attendant, the jealousy which they were hiding in their pocket popped up now and again.

And they'd feel, "What's the big deal about her? What she can do, I can do."

But sometimes they could not, because each one has a different affinity with the master. Also maybe each one had a different personality and talent. 

You know, masters use different persons in different ways.

​It doesn't means we are better than the others or others are better than us. But everyone can not take care of the master; the master would be smothered to death. Therefore, only one took care of him, and then everyone else was jealous. ​
Picture
Now, one day Krishna could not bear this atmosphere anymore, so he intended to demonstrate something.

​He called all the female attendants, just like this, we are having an assembly here. Then he pretended to have a terrible headache.

He said, "Oh, my head is...! Oh, it's near splitting in two! Oh, I cannot bear it! Oh, oh, oh, oh, oh, oh!" He had a headache but sometimes he'd forgot, he hold his stomach, "Oh, I'm hurt!" Because he just pretended to have a headache. (Laughter) 

Sometimes a master pretends to have something or another, or to ask some questions in order to get closer to the disciples, or to make them not afraid of the master, or to encourage them in their specialty or different talent. Not that the masters don't know this subject or needed to ask your advice. Just different.

Therefore, Sakyamuni Buddha said, "Have to use eighty-four thousand kinds of methods." This is what it is.

So, one of the methods is called the "headache method." Krishna used it. "Oh, my head! Oh! It hurts here, oh! Hurts so much!" Then everyone panicked. They asked the master what could they do to eliminate his suffering.

The master said, "Oh, if someone would stand on my head..." If a female put the feet on the head of the master, he would get cured immediately. "Would you please, one of you come and do it?" 

They smelled their feet. "Oh, no! Oh, no, no, no, no! Oh, no, no, no, no!" (Laughter) Maybe forgot to wash their feet for three days, because too busy running with Master's lecture and distributing sample booklets.

"Oh, no, no, no, no, no! How can we dare to step on your head? You are God personified. You are God's manifestation on Earth. You are our Master. Our dearest, most beloved, the most reverent person on Earth.

​How can we dare to step on your head? No, no, no, no! Anything we'd do for you but not that!" 


So Krishna pretended to have more of a headache, "Oh! Then I'll die. I will die. I'll die immediately. I might die tomorrow. I'll die today. I'll die tonight. I will die and then all of you will be happy."

He lamented, and he made a lot of fuss. Ah, the big theater he played. The female disciples just stood there, speechless, helpless and actionless.

Just then Rada, the female attendant came.

When he saw Rada, he made even a worse performance, "Oh, I'm dying! I'm dying! Oh, my head! Oh, can someone...! It's going down here, it's going down there. Oh, going here and all everywhere."

He made more troubles. He was kind of groaning a lot and made a lot more miserable fuss. 

Everyone turned to Rada when she came in. Rada asked, "What's the matter? What's wrong with you? What can I do for you?" 

Then Krishna related the same request, "My head is burning with pain. Please step on my head so that I can be relieved of the pain." Because that was the only way. 

So, Rada immediately stepped on his head. She didn't care whether she wore the shoes or whether she had bathed, she stepped on his head. Then Krishna was immediately so-called relieved of the pain, no more pain, and was laughing and eating blessed food.

Now, Rada looked like nothing had happened.

​But then all the females in the congregation started to look at Rada with such eyes... firing eyes, like they are going to swallow her in one gulp, make a soup out of her. "You dare! You terrible person! You have disrespect for Master. We're going to, to..." 

Rada said, "What? What? What's wrong with you?" 

"We will kill you!" 

Then Rada asked them, "What's wrong? What have I done? Why do you want to kill me?" 

For the master, they were ready to kill. Even master said, "Don't kill." But in that case they forgot. Jealousy is very terrible and it blinds everyone, even in that situation. So that's what happened to Rada. 

Then the people said, "How dare you step on the most revered head of the Master. You don't know he is God? How dare you do that with your dirty feet? You lousy and you, you, you ... For this, you will go to the lowest hell and suffer there forever. I am telling you." 

Rada just smiled and said, "Is that it? Is that all you're worried about? Then don't worry, because I will smile happily staying in hell if I can make him better. If I can relieve him for one second, I will happily go to hell. So, don't you worry about this." 

At that time, all the females suddenly understood how selfless she was, and how much she was devoted to the master, even at the cost of her own spiritual attainment and happiness.

So, they all bowed to her and said, "Excuse me. I'm sorry." Things like that. After that, everything was fine and okay. 
Picture

​So, doing everything for the master -- according to Indian philosophy, is the highest attainment, the highest devotion.

Because sometimes we have different ideas about how to serve a master. 
We think we do this, that and all these; but actually, we don't do what the master requests us to do. 

What is the problem in this? What is wrong with this that we don't do what the master requests? Will we go to hell? No! Will we make the master angry? No! Maybe the master pretends to be angry, scolds you, or something like that.

Whatever way the master uses is to open your understanding, let you know that in this situation where you were wrong, try to teach you to become better next time.

But the master will not be truly angry inside.

​Just like loving parents never truly hate their children. They just sometimes pretend to smack their bottoms, scold them, or give them some kind of reprimanding in order to rectify the children to make them become better persons in the future. That's all.

But parents always love children dearly.

Picture
Rada, being so devoted and selfless to the master, of course, got a lot of love and special attention from the master as well.

​Therefore, she had, for some time, become conceited and arrogant. She felt that she was okay, she was high, and she was better than the rest. And also, the master loved her so much, so she enjoyed the love of the master

She became kind of possessive.
She thought the master belongs to her alone.

Well, I have these experiences with some of my attendants as well. Therefore, I learned better than Krishna. I don't use the same attendants all the time. I change.

So anyhow, in that case of Rada, the master probably one day had enough of it.

He decided to teach her a lesson.


One day, he told her very secretly, lovingly, in a romantic rhythm, "I'm fed up with these people. Why don't we both go together to some place alone? I only trust you." 

So, wow! She felt, "That's it! That's the thing I want to hear. You belong to me alone, then we'll have a good time together. That's the best."

So she immediately followed him. Krishna kept walking and walking all the time, in a high and deep mountain and river and so very difficult way to walk.

Rada got exhausted and said, "I can't walk anymore, why don't we stop?" Krishna said, "No, no, no, no! We're nearly there. Keep walking."

Rada eventually could not walk anymore. So Krishna said, "Oh, so what do you want me to do? Carry you?" ​She said, "Yes, of course! You carry me."

She was so used with being spoilt. She thought master belonged to her, just like an ordinary husband. So, she could do what she wanted with him and get away with it; or using him just like an ordinary human being.

Krishna pretended to agree with her and said, "Okay, come." And wanted to carry her on his back.

But as soon as she jumped up on him, he disappeared. She fell flat on the ground, bleeding nose; Her flat nose become flatter. (Laughter) She sat there and cried.

Then she realized that she had been wrong.

She knew that
he was not the body, she should not be possessive and get hold of his body like her own possession, like something that she could own. 

Therefore, she apologized to the master and said, "I'm very wrong. I was wrong. I have been wrong. Please forgive me. I understand now. I shouldn't possess you. I should respect you and only help you unconditionally without any request for reward for myself."

If she didn't do that
, she'd harm the master. She'd tie the master down, and also affect numerous sentient beings who follow him.

He would always have to spend time with her alone, and do all her whims to please her, just like an ordinary husband. Then how could he have time for other people. So he had to be in control, otherwise she'd control him. 

That's how most people are tied down in this world and forgot their greatness.
Picture


​Sometimes, great politicians, because they are tied up with their emotions and family ties, they became used to it and forgot their duty.

Therefore, many things happen to the nation and very bad effects on the people of that country. Many kings failed because of beauties.

Many great high officers or heroes sold their position and country just because of emotions, so-called passion.

Therefore, if a master is not in control about this, then the master's also kaput, finished. "Kaput" is a German word for finished, no good, up to no good. 

So even then, if you attain that once, you have to polish it.

Therefore, we need to meditate everyday because our habits, bad habits have accumulated life after life, many centuries, many ages. 

Now, if we have only one lifetime to rearrange it, to break it, therefore, the master has to use the supreme power inside to readjust you -- not ordinary means.

Therefore, without initiation, without truly making use of your own greatness, you can never get out of this mess.

Doesn't matter how much you use, because whatever you use it's only the brain. You use your brain which already has recorded many bad habits. 

Now you can not catch up with just a short span of one lifetime. ​So you need the Supreme Master Power inside which you have. You only need the master to touch it for you, to let it open for you.

By your own sincerity, you get it again and regain everything you have lost. 



TÌNH THƯƠNG LÀ DÂNG HIẾN,
Không Phải Chiếm Hữu
 
​
Có một người tên là, có lẽ là Krisna.

Ông có rất nhiều đệ tử, nhất là đệ tử phái nữ. Ông rất đẹp, rất, rất đẹp; đen và đẹp. Gương mặt ông hơi ngâm ngâm. Người ta gọi ông là người đẹp da đen. Bất kỳ ai gặp ông chỉ một lần là thương ông liền, nam cũng như nữ.
 
Nhưng đừng nghĩ đó là một loại hấp dẫn về thể xác.

Đây là một loại tình thương tâm linh.

Mọi người thấy ông là thương ông liền. Vì thế ông có rất nhiều đệ tử và nhiều nam đệ tử.
 
Dĩ nhiên, những phụ nữ không sao quên được sự ganh tỵ. Dù họ theo bất luận vị minh sư nào, họ cũng giữ sự ganh tỵ đó trong túi. Vì vậy đôi khi họ tranh nhau để được sự chú ý đặc biệt của ông.
 
Trong số các nữ đệ tử, ông đặc biệt thương một cô tên Rada.

Dĩ nhiên cô rất đẹp, nhưng ngoài ra, cô còn có nhiều phẩm chất khác mà có lẽ những người khác không có. Không những giữa các phụ nữ, má ý tôi nói là kể cả nam chúng nữa.

Có lẽ cô rất ân cần thương yêu, rất ý tứ và biết được ý nghĩ trong đầu của ông, ngay cả trước khi ông mở miệng nói ra. Cho nên ông thương yêu cô vô cùng. Và cô săn sóc ông đủ mọi cách. Cô cũng thương yêu ông vô cùng.
 
Mọi người đều thương ông, hiển nhiên. Nhưng cả hai có mối tương giao đặc biệt. Rất đằm thắm với nhau và thương yêu nhau vô cùng. Có thể cả hai đều rất vĩ đại, và họ biết tính ý của nhau.
 
Lúc bấy giờ, các phụ nữ khác, ngoài sự tức khắc khai ngộ của họ, họ cũng có một chút ganh tỵ trong lòng.

Ho thầm nghĩ: "Có gì đặc biệt, về cô Rada đó, có thể cô đẹp, nhưng tôi cũng đẹp vậy. Sư Phụ thương mình nhất."

Ai cũng nghĩ là vị Sư Phụ thương mình nhất.
 
Nhưng khi họ thấy Krishna lúc nào cũng tỏ ra hơi đặc biệt hơn một chút đối với người nữ thị giả Rada, thì sự gánh tỵ mà họ dấu trong lòng thỉnh thoảng lại bộc phát.

Họ cảm thấy: “Cô ấy có gì đặc biệt đâu? Điều cô ta làm, tôi cũng có thể làm được.”
 
Nhưng đôi khi họ không thể làm được, vì mọi người có duyên khác nhau với vị minh sư. Và cũng có thể mọi người có những cá tánh và tài năng khác nhau.

Minh sư dùng những người khác nhau trong những phương cách khác nhau.

​Điều này không có nghĩa là chúng ta giỏi hơn người khác hay người khác tốt hơn chúng ta. Nhưng nếu mọi người đều săn sóc cho vị minh sư, vị minh sư sẽ bị ngộp chết. Vì thế, chỉ có một người chăm sóc ông, nhưng rồi những người khác ganh tỵ.
Picture
Một hôm, Krishna không chịu nổi bầu không khí này nữa, nên ông muốn chứng tỏ điều gì đó.

Ông gọi tất cả các nữ thị giả đến giống vầy, như chúng ta đang hội họp ở đây. Rồi ông giả bộ nhức đầu kinh khủng.

Ông nói: “Ôi! Cái đầu ta, ôi như muốn bữa làm đôi. Ôi! Ta không chịu nổi! Ôi, ôi, ôi, ối cha!” Ông đau đầu, nhưng có lúc ông quên, lại ôm bụng: "Ôi, ta đau quá!" Bởi vì ông chỉ giả bộ nhức đầu. (mọi người cười)
 
Đôi lúc vị minh sự giả bộ như có chuyện gì đó hoặc hỏi thăm vài câu để có thể đến gần người đệ tử hơn. Hoặc để làm cho họ khỏi sợ hãi vị minh sư, hoặc để khuyến khích họ trong những tài năng chuyên môn đặc biệt của họ. Chứ không phải vị minh sư không biết vấn đề này hay cần đến lời khuyên của quý vị. Phải, thật sự là khác.
 
Bởi thế, Phật Thích Ca đã nói: “Phải dùng đến tám vạn bốn ngàn pháp môn.” Đó là như vậy.

Cho nên, một trong những pháp môn này được gọi là 'pháp môn nhức đầu'. Krishna đã xử dụng nó. "Ôi chao! Đầu ta, ôi, ôi nó đau ở đây, ôi, đau lắm." Thế là mọi người hoảng lên. Họ hỏi thầy xem họ có thể làm được gì để ông đỡ đau.
 
Vị minh Sư nói: “Nếu có ai đứng lên đầu của tôi...” Nếu có một phụ nữ nào đặt chân lên đầu vị sư phụ, ngài sẽ khỏi bệnh liền. “Vui lòng giúp ta, ai trong quý vị có thể đến đây và làm vậy?"
 

Họ ngửi chân của họ. "Ô! Không được, không, không được. Không được đâu!" Có lẽ họ đã ba ngày quên rửa chân vì quá bận rộn chạy đi theo nghe sư phụ thuyết pháp và đi phát sách biếu.

"Ô, không được! Làm sao chúng con dám bước chân lên đầu Ngài. Ngài là Thượng Đế giáng phàm. Sư Phụ là hóa thân của Thượng Đế tại thế. Sư Phụ là Sư Phụ của chúng con, Sư Phụ thân mến và thương yêu nhất của chúng con, một người được tôn kính nhất trên thế gian.

​Làm sao chúng con dám bước lên đầu? Không, không thể được! Bất cứ điều gì chúng con cũng có thể làm cho thầy ngoài chuyện đó!”

 
Thế là Krishna càng giả bộ nhức đầu nhiều hơn nữa. "Ôi, ta chết mất. Ta sẽ chết! Ta chết tức khắc, ta có thể ngày mai sẽ chết! Ta chết hôm nay. Ta chết tối nay. Ta sẽ chết và các người sẽ vui.”

Rồi ông rên rỉ, ông làm um xùm. A, ông diễn tuồng. Nhưng tất cả nữ đệ tử chỉ biết đứng đó, ngậm câm, vô dụng và không phản ứng gì cả.
 
Vừa lúc đó, cô Rada, người nữ thị giả đi vào.

Khi trông thấy Rada, ông còn làm ra vẻ đau đớn hơn nữa. "Ôi, ta chết mất, ta chết mất, Ô, cái đầu! Ôi, có ai có thể...! Ối đau chỗ này, ôi, đau cùng hết.”

Ông làm ra vẻ đau đớn lắm. Ông rên rỉ rất nhiều, và làm như đau khổ lắm.
 
Mọi người hướng về Rada khi cô bước vào. Rada hỏi: “Có chuyện gì vậy? Ngài làm sao vậy? Con có thể làm gì giúp Ngài?”
 
Krishna nhắc lại lời yêu cầu: “Đầu ta đang bốc lửa vì đau nhức. Xin hãy bước lên đầu ta để ta được bớt đau.” Vì đó chỉ là cách duy nhất.
 
Thế là cô Rada lập tức bước chân lên đầu ông. Cô không cần biết là mình có mang giầy hay không, xem mình đã tắm chưa, cô bước ngay lên đầu ông. Thế là Krishna lập tức hết đau, không còn đau đầu nữa. Rồi ông cười vui và ăn thức ăn gia trì.

Còn Rada thì trông như không có chuyện gì xảy ra.

​Nhưng toàn thể nữ chúng trong hội trường bắt đầu nhìn cô Rada với cặp mặt nảy lửa, giống như sắp nuốt sống cô, đem cô ra nấu cháo. "Sao cô dám! Cô là người ghê tởm. Cô bất kính với Sư Phụ, chúng tôi sẽ...
 
Rada nói: “Sao, cái gì? Các chị làm sao vậy?”
 

"Chúng tôi sẽ giết cô!”
 
Rada mới hỏi họ: "Sao vậy? Tôi làm gì sai? Tại sao các chị muốn giết tôi?"
 
Vì sư phụ, họ sẵn sàng giết người. Cho dù minh sư đã nói: “Không được sát sanh”, nhưng trong trường hợp này họ đã quên mất. Lòng ghen tuông thật ghê gớm, đã làm mờ mắt mọi người, ngay cả trong trường hợp đó. 
 
Mọi người nói: "Tại sao cô dám bước lên đầu của vị sư phụ tôn kính. Cô không biết Ngài là Thượng Đế sao? Sao cô dám làm như vậy với bàn chân dơ bẩn của cô? Cô rất tệ và cô... Vì việc làm này, cô sẽ xuống tầng địa ngục thấp nhất và chịu khổ ở đó đời đời. Nói cho cô hay.”
 
Rada chỉ mỉm cười nói:  "Là vậy đó hả? Đó là điều mà các chị lo lắng phải không? Vậy thì đừng có lo. Tôi sẽ mỉm cười sung sướng mà ở địa ngục, nếu tôi có thể làm cho Sư Phụ thấy khỏe hơn. Nếu tôi có thể giúp cho Sư phụ bớt đau trong một khoảnh khắc. Tôi sẽ sung sướng mà xuống địa ngục. Vậy các chị đừng lo chuyện này."
 
Lúc đó, tất cả nữ chúng chợt hiểu cô Rada vô vị kỷ dường nào. Cô đã tận tụy với vị minh sư đến chừng nào, cho dù với cái giá là mất đi đẳng cấp tâm linh và hạnh phúc của chính mình.

Vì vậy tất cả đều cúi đầu bái phục cô, "Tôi xin lỗi, tha lỗi cho tôi.” Đại khái vậy. Kể từ sau đó mọi sự đều tốt đẹp và bình thường.
Picture

​
​Làm tất cả mọi việc vì vị thầy -- theo triết lý Ấn Độ -- đó là sự thành đạt cao nhất, sự cống hiến cao nhất.

Đôi khi chúng ta có những tư tưởng khác nhau về cách phục vụ một vị minh sư. Chúng ta nghĩ rằng chúng ta làm điều này, điều nọ và tất cả những chuyện đó. Nhưng thực ra, quý vị đã không làm những gì mà vị thầy yêu cầu chúng ta làm.
 
Vấn đề trong câu chuyện này là gì? Có điều gì sai khi chúng ta không làm những gì vị thầy yêu cầu? Chúng ta sẽ sa địa ngục chăng? Không! Chúng ta có làm cho vị thầy tức giận? Không? Không? Có thể vị thầy giả bộ nỗi giận, la mắng quý vị hay gì đó.

Bất kỳ phương cách gì vị thầy dùng là để mở rộng tầm hiểu biết của quý vị, để cho quý vị hiểu trong tình trạng đó quý vị đã sai ở chỗ nào, cố gắng dạy dỗ quý vị để lần sau được tốt hơn.
 
Nhưng nội tâm vị minh sư không thực sự giận dữ.

Cũng như bậc cha mẹ yêu thương không bao giờ thực sự ghét bỏ con cái họ. Đôi lúc họ làm bộ đánh roi vào mông, hoặc la rầy chúng, hay trách mắng để sửa chữa con cái, để trong tương lai chúng trở thành con người tốt hơn. Chỉ có vậy.

Nhưng cha mẹ luôn thương yêu con cái thắm thiết.

Picture
Cô Rada đã cống hiến nhiều và vô vị kỷ cho vị minh sư. Dĩ nhiên cô cũng được nhiều tình thương và sự chú ý đặc biệt từ vị minh sư nữa.

Do đó, có một lúc cô trở nên kiêu căng, tự phụ. Cô cảm thấy mình tốt, mình cao hơn và giỏi hơn những người kia, và vị minh sư thương yêu cô vô cùng. Cho nên cô vui hưởng tình thương của vị minh sư.

Từ đó cô trở nên như kiểu chiếm hữu. Cô nghĩ vị thầy chỉ thuộc về một mình cô mà thôi.
 
Tôi cũng có những kinh nghiệm này với một vài thị giả, quý vị hiểu. Vì thế tôi học giỏi hơn Krishna. Tôi không dùng hoài một thị giả nào. Tôi thay đổi.

Dù sao trong trường hợp cô Rada, vị thầy một hôm có lẽ đã thấy đủ rồi.

Ông quyết định dạy cho cô một bài học.

Một hôm, ông bí mật nói với cô bằng một giọng trìu mến và trữ tình: “Ôi, ta chán ngán những người này rồi. Hay là hai chúng ta không cùng nhau đi đến một nơi khác. Ta chỉ tin em.”
 
Thế là, ồ, cô cảm thấy: "Thế là xong! Đó là điều em muốn nghe. Anh thuộc về mình em thôi. Chúng ta sẽ có những giờ phút êm đềm bên nhau. Đó là điều hay nhất."

Thế là cô liền đi theo ông. Krishna cứ đi mãi, đi hoài, đi lên một ngọn núi cao và dốc, có sông, rất khó đi.

Rada mệt nhoài, mới nói: “Em không thể đi thêm được nữa. Sao chúng ta không dừng lại?” Krishna nói: "Không, không. Chúng ta gần đến nơi rồi. Hãy tiếp tục đi.”

Cuối cùng Rada không sao bước nỗi nữa, nên Krishna mới nói: “Ô, vậy em muốn ta làm gì đây? Cõng em chăng?” Cô đáp: “Phải đó. Dĩ nhiên, anh cõng em đi!”

Cô đã quen với sự cưng chiều thành hư rồi. Cô nghĩ vị minh sư thuộc về cô, như một người chồng bình thường. Vì vậy cô có thể muốn ông làm gì cũng được mà chẳng sao. Hoặc dùng ông như một người bình thường.

Krishna giả bộ đồng ý với cô và nói:  "Được, lại đây." Và làm như muốn cõng cô lên lưng vậy.

Nhưng ngay khi cô nhảy lên lưng ông, thì ông biến mất, khiến cô té bẹp xuống đất, chảy máu mũi. Mũi cô đã tẹt lại càng tẹt hơn. Và cô ngồi đó khóc.

Rồi cô ý thức được rằng mình đã sai.

Cô biết ông không phải là nhục thể đó. Cô không được chiếm hữu và nắm giữ thân xác ông như vật sở hữu của riêng cô, như một vật gì mà cô có thể làm chủ được.
 
Thế nên cô đã xin lỗi vị minh sư, cô nói: “Con đã sai, con đã sai, con đang sai. Xin hãy tha thứ cho con. Bây giờ con đã hiểu. Con không được sở hữu riêng thầy và chỉ giúp đỡ thầy một cách vô điều kiện, không đòi hỏi một sự tưởng thưởng nào cho riêng mình."
 
Nếu cô không làm vậy, cô sẽ hại vị minh sư. Cô trói buộc vị minh sư lại và còn ảnh hưởng đến nhiều chúng sanh đang đi theo ông.

Vì ông luôn phải mất thì giờ cho riêng cô, để thỏa mãn những ước muốn của cô như một người chồng bình thường. Như vậy, ông làm sao còn thì giờ cho người khác. Vì vậy ông phải nắm quyền điều khiển, nếu không, cô sẽ điều khiển ông.
 
Cũng vậy, con người trong thế giới này bị ràng buộc như thế và quên mất sự vĩ đại của họ. 
Picture
Đôi khi, có những nhà chính trị tài giỏi bị trói buộc vào tình cảm gia đình, rồi quen với chuyện nầy mà quên đi bổn phận của họ.

Vì thế, có nhiều chuyện đã xảy ra trong quốc gia đó và có ảnh hưởng xấu đến dân chúng của quốc gia đó.
 
Có nhiều ông vua đã thất bại vì mỹ nhân. Có nhiều vị đại thần hay anh hùng đã bán cả địa vị và xứ sở của họ chỉ vì những cảm xúc được mệnh danh là sự đam mê.

Bởi thế, nếu một vị minh sư không kiểm soát được việc này, thì minh sư cũng tiêu luôn, chấm dứt. Chữ "Kaput" tiếng Đức có nghĩa là chấm dứt, không tốt, chẳng ích gì cho ai.

Cho nên, dù quý vị đã đạt được điều đó một lần, quý vị vẫn phải đánh bóng nó.

Do đó, chúng ta cần ngồi thiền mỗi ngày, bởi vì thói quen của chúng ta, thói quen xấu đã tích tụ từ đời đời kiếp kiếp, quá nhiều thế kỷ, nhiều thời đại rồi.

Chúng ta chỉ có một đời để sắp xếp lại, để phá vỡ nó, cho nên, vị minh sư phải dùng lực lượng vô thượng bên trong để điều chỉnh chúng ta - không phải với cách thông thường.
 

Cho nên không thọ Tâm Ấn, không thực sự xử dụng sự vĩ đại của mình, quý vị không bao giờ có thể thoát ra khỏi sự hỗn loạn, rối rắm này. 

​Bất kể quý vị sử dụng bao nhiêu, vì bất kỳ gì quý vị dùng thì cũng chỉ là đầu óc mà thôi, và đầu óc của quý vị đã ghi chép rất nhiều thói quen xấu rồi.

Giờ đây, quý vị không thể sửa đổi kịp chỉ trong một khoảng ngắn của một đời người. Cho nên quý vị cần lực lượng vô thượng bên trong mà quý vị vốn đã có sẵn. Quý vị chỉ cần được vị minh sư chạm đến nó, mở nó ra cho quý vị.

​Bằng sự thành tâm của mình, quý vị có được nó trở lại và lấy lại được tất cả những gì quý vị đã đánh mất.
 ​​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact