The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Good Deeds Beget Good Retribution

9/8/2017

 
Spiritual Stories

Picture
Whatever good things we do, we will be rewarded many times more.

Once upon a time, there was a young scholar. His family was very poor. Not only was he poor, a few generations before him were poor already. His great grandfather was already very poor, wondering every day if they would have anything for supper, meaning that he was truly very poor.

They made money doing some odd jobs. If someone gave them some odd jobs to do, they would be paid with some petty cash, or given some food to eat. If no one offered them any work, they wouldn’t even have anything to eat. 

Passing down to his parent’s generation, they were equally poor as well. Then passing down to him, he was still poor. He could barely earn three meals a day. Sometimes one meal, sometimes none. Therefore, he was kind of… very annoyed.

There is a saying in Âu Lạc (Việt Nam), that wealth cannot last over three generations, nor can poverty. Hence he felt that according to this saying, God was not being fair to him.

So he wanted to find God and complain.

He learned that the Jade Emperor would often visit an island where it was beautiful, quiet, and elegant. So he packed two or three suits, all that he had, wrapped them in a sleeping bag, and set out towards the island, intending to complain to God. ​
Picture
He kept going and going, it’s a long journey! A rather long one.

When passing through one place, all the money he had left, got all used up, since there was not much to start with. He spent it all on food.

It was dark and late in the night, with no convenient shelter in sight, while raining and thundering in pitch darkness, it was terrible! With an empty stomach. He happened to see a rather wealthy household, seemingly magnificent and spacious. He knocked on the door.

Luckily, the wealthy host was very compassionate. He opened door. Upon seeing the scholar in shabby clothes, shivering in the cold, he invited him in, and then had his servant treat the scholar to a very nice dinner.

While he was eating, the host asked, “Where are you from and where are you going? Why are you alone like this and looking so uneasy? Are you having some kind of difficulty?” 

So he told the host honestly, let it all out. 

He said, “I heard poverty shall not last over three generations, nor shall wealth. Since childhood, I have never ever done anything ferocious while keeping a vegetarian diet. I have not harmed any earthworms or insects even. How come my lot is not improved and I am still as poor as ever so that I must go and complain to God?”

The wealthy host said, “God is way up there, how can you find Him?” 

The young scholar replied, “I heard God often descends to a small island, fifty or five hundred kilometers away from here. I must go there and find Him, and ask Him how come. I am still so poor in my generation after having two previous poor generations already? I was too poor to carry my family’s name onward, for I cannot even afford a wife.” 

So you can see why he is so anxious! 

Now, after the wealthy host learned about it, he said, “Ah, I see. OK, I wish you success. By the way, if you do happen to see God, I have a request for you to convey to Him.” 

The young scholar replied, “Sure, sure!” 

The wealthy host then said, “My only offspring, a daughter, can not speak since birth, never spoke any word. She is beautiful, talented and intelligent, just unable to speak. 

Can you appeal to God to help us, or let us know why it is  so? We are a virtuous family, we always do good deeds and follow the Buddhist scriptures. We’ve never done anything bad. Then why is my daughter like this?” 


The scholar promised him that he would relay this question. Then the wealthy host saw him off, giving him lots of money and good stuff, including candies, cookies all for him. Also clothes to keep him warm. His tattered sleeping bag and the cup were also replaced. 

​Now, that scholar set out on his journey. He got on the road and walked and walked…
Picture
After he had traveled very far one day, it was raining and thundering. It was cold and there was no shelter, no hotel or anything.

He saw a house. There was some lamp light from a far distance. He rushed there, knocked on the door and begged them to let him stay the night.

That family was very kind. They were very nice, very hospitable and kind. They were vegetarians; they kept the five precepts never harmed anyone or any animal. 

They opened the door and let him in. They gave him a good room, a warm bed, and also some food and tea. They took care of him very well without any charge.

​Later on, while he was eating, a person from that family, farmer asked him, “Sir, where are you from and where are you going?” 

He said, “I am so-and-so, I am from Ping Tong. I live in such-and-such county. Because all three generations of family are very poor, I wanted to find God and ask Him why. Because my family has always been kind, from the past until now. I, myself, from childhood until now, have never hurt other people or animals and I keep the vegetarian diet. How come my fate is so bad? I have to find God and ask Him.” 

That farmer said, “How do you know where God is?” 

So the scholar replied, “I’ve heard that God often descends to an island in the sea not far from Ping Tong. I want to go and look for it.” 

Then, the farmer said, “In this case, I have a request which I would like to ask you to convey to God.” 

Of course the scholar agreed and said, “Please tell me.” 

The farmer then said, “I have a piece of land with orange trees. How come, after many years the orange trees have grown very big, but not fruit has been produced? The trees have grown very big, but there are no oranges. 

Over here, people like to sell oranges the most, because the price for oranges is very high here. Besides, the New Year is coming. However, no fruit has been produced. I like to sell oranges. 

It is not only for making money. It is indeed an offer to our villagers for them to appreciate. For New Year, people want oranges. Could you please ask God for me why it’s so?”


“Ok”, the scholar answered. “This is a small thing, I will certainly do it.” So it’s promised. 

Then, the next morning, he packed up and left. The farmer was very kind. He wrapped a few ready-boiled taros for him, it was on a farm. He also gave him a few apples and wished him a safe trip. 

He kept walking and walking. He traveled very far. 

​Sometimes, he would also travel by carriage, which was faster. Sometimes, he rode a horse. It was rather fast. Because that wealthy man gave him a lot of money, he could ride a horse, or ride a carriage. ​
Picture
You see, as soon as he thought of God, he got the blessed rewards right away, he got the money right away. His fate was changing. It is like this. 

We should think of God, think of Buddha. 

If we think of them every day, our fate will change day by day. It will become better and better. 

He went over there and saw a river. 

The river was very wide, and the stream was rapid. He did not see any boat and it was getting late. He looked around and found no solution. 

So he just stood there and didn’t know what to do. He couldn’t swim either. Had he swum, his clothes would have been all wet. What to do if it’s cold? Besides, it was winter. He stood here and there walked back and forth, and didn’t know what to do. 

He also prayed to his master for help. 

Suddenly, there was a turtle, a very big one, swimming over to him. The turtle asked him, “Sir, why are you walking back and forth, and look so worried? Where are you going?” 

Then, the scholar told the whole story: poverty for three generations, the disaffected mind, looking for God to help, etc. 

The turtle then said, “If you don’t have a boat to cross the river, I can carry you across the river, no problem. But, you have to promise me something. When you find God, please ask Him a question for me. I have been a turtle for many lives, many generations.

Why haven’t I reincarnated into another form? Why can’t I become a human being? I have also done a lot of good deeds. I eat vegetarian food, I don’t eat any animals. I don’t eat fish, either; and not even eggs, I never drink milk. I never touch chicken. I only eat salad and raw vegetables. Tofu is okay. Gluten is very good. But I never eat any animals. Why can’t I reincarnate?” 

That turtle wanted to ask God why it couldn’t reincarnate. 

He meant he wanted to be reborn as a human being. It’s more convenient. Since humans can walk, which is faster. You can drive a car, which is even faster. You can also take an airplane. You can come to Hsihu for a retreat, no matter where you live, whether France, England, or Germany. Taking an airplane is faster. 

It is really inconvenient as a turtle, crawling on the ground is very unfortunate. So the turtle really wanted to reincarnate as a human being.

So the turtle told him that if he needed to cross the river, he could carry him over. But he had to promise to ask God that question. OK? 


Of course he promised it and said, “Sure, no problem, I will convey your request to God.” 

Then the turtle said, “You ride on my back, Grab both sides of my shoulders, (If he even had shoulder) Grab both sides. Grab both sides around my head. Close your eyes, and don’t be afraid. I will carry you across the river."

He had a little fear, because the waves were strong at that time. But the turtle’s back was bigger than this table. The turtle’s back was about the size of this table and this chair together. He was so big. 

He probably lived for thousand of years. Fortunately, he was not caught by bad people. If caught by bad people, the turtle would be sold, would endure a lot of pain, and then would be hung on a wall as a memento. The turtle definitely would not like that. Because if he did not get the answer, he would reincarnate again as a turtle. ​

Therefore, please do things quickly. React quickly, act quickly, and understand quickly. Otherwise, people will say that we are so slow, like turtles.

​Can we talk about turtles on New Year? Is it auspicious? Ah, great! A symbol of longevity? Good. That’s good for New Year.


People like to hear about turtles on New Year. Like the good wish for longevity, longevity but with a good merit, or the good merit to enjoy the longevity.
Picture

Doing good deeds will bring longevity, so that we have more time to practice, to make up for the wrongdoings.

When we leave this temporary hotel and go to another world, we can bring the merit with us to heaven, bringing us to high level of heaven.

Maybe sitting on ninth-grade lotus. Maybe 3rd or 6th grade. But better than none. It is very comfortable to sit on a lotus. Better than sitting on the ground like this. It is okay to sit here on the ground for just a short time or occasionally. 

When we go to heaven, we will live there for a long time, so it’s more comfortable sitting on the lotus. It’s warm, fragrant, and looks magnificent and beautiful. Sitting on the lotus, floating in the clouds. It’s beautiful and comfortable, isn’t it? We should be like that. ​

So the turtle carried that scholar to the other shore. 

​
Then the scholar just continued walking. Either he traveled by cart or by horse.

Picture
After a long time, more than a year, he arrived at that island.

​It happened that the same day, God came to that island.


​It was so beautiful and splendid. Everything was shining. Everyone knelt down worshiping with flowers and incense, accompanied by grand and beautiful music. Then God sat down.

Just before He started to eat the first grape, that scholar came and knelt down before Him. He asked God whether he could convey those requests, God granted his request.

First, why could that young lady not speak since she was born?

God answered, “Because she has not yet met the number one scholar. He is the person to make her speak. She is waiting for that man to appear.” 

Second, why is there no fruit from the orange trees in the farmer’s land?

God answered, “Because underneath the land it’s full of gold. It cannot bear fruits.” Oh, that is wonderful.

Third, why is that turtle not able to reincarnate as human? Maybe it is because he’s been a turtle for many lifetimes, for thousand of years. He is used to being slow. So it takes longer to reincarnate as well. No, no.

God then said, “Because he holds a pearl in his throat. The pearl is very big, and he is not willing to spit it out. Since he is so attached to it, he cannot reincarnate.” Wow, very good. 

Now the scholar wanted to ask his question.

But God was leaving, flying up! Too much trouble. He had not even got a chance to eat the first grape, since the student just kept asking.

This is similar to our fellow practitioners in Hsihu. There are so many gifts here: apples, biscuits, flowers, even dolls, candies, drinks. But how do I have time to enjoy them? Thanks anyway; I still accept their generosity.

Then God went back to Heaven. Pity!

These worldly people, they only care about the material things and did not ask about spiritual practice. They just ask for their material needs, so God got tired. He felt tired and then He left. Back to Heaven, doesn’t stay any longer.

The scholar felt disappointed. 

Nevertheless, he got the answers for the others. It’s already very good. There was nothing he could do. God does not come down every day. He had already used up all the money. He could not stay any longer.

He then packed and headed home. 

He came back to that river again. Then he told the turtle what God had said, “There is a pearl in your throat, this big. If you don’t spit it out, you cannot reincarnate.” 

The turtle was glad to hear this. So the turtle spit it out and gave it to him. 

Being greedy or making mistakes is not so bad, as long as you correct it the minute you realize it. Right? Then he carried the scholar over the river to the other shore.

It is not that the turtle is greedy. 

This pearl was inherited by his ancestors. When the mom died, she let the child swallow it. Then the child did the same thing for her child. Passed down for many generations already.

​So he is attached to it.

The pearl also kept growing inside. And it stuck there, it blocked the path to the wisdom eye. If the wisdom eye is not opened, he cannot be a human. Because he heard that by being a human, he could act fast and he can practice the Quan Yin Method. 

​So he would like to be human.

All right, after he brought that man across the river, he was reborn as a handsome, dignified and outstanding boy. Things were okay right away. Then he started his human life. He found a Master for the Quan Yin Method.

​I heard that he had achieved Arhat, not a turtle man but Arhat. 
​

​That scholar now had a large pearl as big as this, can you believe it? If it’s big like this and it’s black, worth tens of thousand already. Not easy, so big a pearl, can’t image how much he sold it for?

He auctioned it off. That means whoever bid the highest, he’ll sell to him. Oh, lots of money! And then the highest official bought it with his wealth to present to the emperor. So he was willing to pay anything.

So with that deal, he became rich. 

He doesn’t need to ask that question anymore. Right?
Picture


You see, if we help others, God will not disappoint us. Think about it and take care of others first then surely God will take care of us. Isn’t that right?

Think about it again. It’s logical, you don’t need to ask me. It’s all right if you don’t believe me. Just think, and you’ll know it’s logical.

Even we common people earn money with efforts and take care of our family. We have to save money for future retirement and have insurance for use in sickness. We still try to save money to help the poor and take care of others.

God cannot be less generous than us. He will feel embarrassed. So He will give us.

This is the same system. For example, if we have a water tower, after the water is gone, some people will add more to it. Yes? If needed, help will arrive.
​
And that’s the law of universe.

Picture
Now the scholar had a lot of money, so he took it easy.

He had no need to rush home. Actually, he didn’t have a home. He only had a so-called tent in someone’s garden, and he lived there. It’s wasn’t really a house. So, where did he go? He didn’t even have a wife waiting at home for him either. So he stayed in the capitol and studied at his leisure.

He was born with some intelligence, and he saw God once, so his wisdom was opened. Whatever he learned he understood. Whatever he learned, he remembered. He was the smartest in the capitol, among everyone in the whole nation.

So he got the first in an examination. He got it right after he entered the examination. Wow, that’s wonderful!

After he became the number one scholar, he could return home in a leisurely manner with no rush.

Because now, he had a vehicle, sedan chair, horses, and soldiers to protect him. Wherever he went, it was magnificent with everyone setting up an altar of incense to welcome him, with lots of fruits and flowers.

Such an outstanding person in the first place, smarter than everyone by being way over the required points. For example, you need 100 points, but he made 500. So everyone was very astonished, and they admired him for his talents.

So he went home slowly, back to where the farmer was. He didn’t forget. 

​
Even though he got the first place with lots of riches and glory, he still would not forget. Because he already promised to return. He didn’t have to, but because he promised the two families, he went back there to tell him.

He went back to tell the rich man.

Since it was a secret, he couldn’t ask someone to bring it back for him. He couldn’t write an e-mail otherwise people would read it. Yes? He couldn’t make a phone call; otherwise people would hear it.

So he had to go back and tell them by himself. He told the farmer, “God said that on your farm, it’s full of gold underneath the orange trees. So the trees cannot..,since metal is detrimental to wood the trees cannot bear fruit."

The farmer was very happy to hear this, and he asked all the family members to dig up the gold. There was gold everywhere under the ground, one pot of gold under each tree. Each was full of gold.

Of course, the farmer shared two pots with him. “Double” is better for New Year for better luck. The farmer gave him two pots. He became richer and richer. 

​
Now, he didn’t need to ask God at all.

So he got two pots of gold. Great!

He then shared it with those soldiers. He brought the gold to his place and shared it with everyone. Thus the soldiers were more loyal to him and admired him more.

He was considered generous talented, and gentle. Everyone liked him at first sight. Everyone in this country liked this number one scholar.

Now he came back to the first family he had visited, the one that had a girl who couldn’t speak. She couldn’t speak. Since he had promised them he had to go back.

Also, it was a kind of secret. He couldn’t tell others. It was a personal matter. Yes? It would be embarrassing. This kind of thing is embarrassing, so he couldn’t let outside people know.

He had to go back and convey the message himself. Great.


As soon as he told the rich man about God’s instruction, the girl came out and started talking. She said, “Hello, hello! Happy New Year!” The number one scholar had come, so she could speak now! 

The rich man was very happy.

Now the scholar had become number one. And he was so dignified. He was very gentle and talented, with merits, and respected by people. So the rich man was happy, and he let his daughter marry him, of course.

​And then everyone was very happy. ​


​Spoken by Supreme Master Ching Hai
MP4-785 Remember God in Our Heart, and Our Fate Will Improve
Video Title: Good Deeds Beget Good Retribution 
https://youtu.be/zRzCc8BE-5c  (English)
https://youtu.be/jdw1P7flSo0  (Aulacese)


LÀM LÀNH GẶP LÀNH



Bất cứ chúng ta làm việc gì tốt, sẽ được thưởng nhiều lần hơn nữa. 

Thời xưa, có một thư sinh trẻ. Gia đình anh ta rất nghèo. Không những anh ta nghèo, mà vài thế hệ trước anh cũng đã nghèo. Ông cố nội của anh vốn rất nghèo, mỗi ngày đều thắc mắc không biết họ sẽ có món gì để ăn tối, có nghĩa là họ thật sự rất nghèo. 

Họ kiếm tiền bằng cách làm những việc vặt. Nếu có người cho họ công việc vặt để làm, họ sẽ được trả lương với vài đồng bạc, hoặc cho thức ăn để ăn. Nếu không có ai cho họ công việc nào, họ sẽ không có gì để ăn cả. 

Truyền xuống thế hệ của cha mẹ anh họ cũng nghèo không kém. Rồi truyền xuống cho anh, anh vẫn nghèo. Anh khó khăn lắm mới có ba bữa ăn. Đôi khi một bữa ăn, đôi khi không. Do đó, anh ta có vẻ… rất khó chịu. 

Ở Âu Lạc (Việt Nam), có câu tục ngữ không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời. Vì thế, anh cảm thấy theo câu nói này, Thượng Đế vốn không công bình với anh. 

Cho nên, anh muốn tìm Thượng Đế để than phiền. 

Anh biết được Ngọc Hoàng Thượng Đế thường đến thăm một hòn đảo đẹp đẽ, yên lặng và lịch sự. Nên anh gói hành lý, hai ba bộ quần áo, tất cả những gì anh có, cuốn trong túi ngủ. Bắt đầu lên đường về hòn đảo, mục đích để than phiền với Thượng Đế. ​​
Picture
Anh tiếp tục đi mãi vì cuộc hành trình khá dài, rất dài.

Khi đi ngang qua một nơi, tất cả số tiền anh có đã tiêu cạn vì thật ra không có nhiều để bắt đầu. Anh ta đã dùng để mua thức ăn.

​Trời tối và đã quá khuya, không có nơi trú ẩn trong tầm mắt, lại còn có mưa và sấm sét; màn đêm đen tối. Thật hãi hùng! Bụng lại trống rỗng. Anh tình cờ trông thấy một ngôi nhà, có vẻ giàu sang có vẻ nguy nga và rộng rãi. Anh đến gõ cửa. 

May mắn người chủ nhà trưởng giả lại rất từ bi. Ông ra mở cửa. Sau khi thấy anh thư sinh trong bộ quần áo cũ kỹ, run vì lạnh ông mời anh vào rồi sai người hầu đối đãi với anh tử tế, cho anh ăn một bữa cơm tối rất ngon. 

Trong khi anh ăn người chủ nhà hỏi: “Anh từ đâu đến và sẽ đi đâu? Tại sao anh lại đơn thân như thế này, và trông không được thoải mái? Anh có rắc rối gì chăng?" 

Do đó anh thành thật kể cho chủ nhà nghe về mọi việc. 

Anh nói: “Tôi nghe nói không ai giàu ba họ không ai khó ba đời. Từ khi còn nhỏ, tôi chưa bao giờ làm việc gì tàn ác lại còn ăn chay nữa. Tôi không hại giun đất hoặc côn trùng nào cả. Tại sao phần tối vẫn không cải tiến, vẫn nghèo khó như bao giờ nên tôi phải đi than phiền với Thượng Đế.” 

Vị trưởng giả nói: “Thượng đế ở tận trên kia, làm sao anh tìm Ngài được.” 

Anh thư xin trẻ trả lời: “Tôi nghe nói Thượng Đế giáng trần đến một đảo nhỏ, cách đây khoảng 50 hay 500 cây số. Tôi phải đến đó tìm Ngài và hỏi Ngài: 'Tại sao tôi vẫn nghèo trong thế hệ của tôi. Sau khi hai đời trước đã nghèo rồi? Tôi quá nghèo để tiếp tục mang tên họ của tôi, vì tôi thậm chí không thể cưới vợ.'"

Quý vị có thể thấy anh rất lo lắng!

Sau khi trưởng giả biết rõ sự việc, mới nói: “Tôi hiểu. Tôi chúc anh thành công. Nhân tiện, nếu anh gặp được Thượng Đế, tôi có một yêu cầu xin anh chuyển lời với Ngài."

Anh thư sinh trả lời: “Chắc chắn, chắc chắn được.” 

Vị trưởng giả nói: “Đứa con gái duy nhất của tôi không nói được từ lúc sinh ra đời, chưa hề nói tiếng nào. Con gái tôi rất xinh đẹp, tài giỏi, thông minh, chỉ là không nói được. Xin anh khẩn cấp cầu Thượng Đế giúp và cho chúng tôi biết lý do? Chúng tôi là một gia đình đạo đức, luôn làm việc thiện và sống theo kinh Phật, không bao giờ làm việc xấu. Nhưng tại sao con gái tôi lại như vậy?” 

"Được." Anh thư sinh hứa với ông ta sẽ chuyển lời hỏi giúp thắc mắc này. 

Sau đó vị trưởng giả tiễn anh lên đường, cho anh rất nhiều tiền và những thứ tốt, như kẹo, bánh, tất cả dành cho anh ta. Còn có quần áo để giữ ấm. Túi ngủ và tách uống nước của anh cũng được đổi mới. 

Anh thư sinh tiếp tục cuộc hành trình, tiến bước lên đường, đi bộ và đi bộ... ​
Picture
Sau khi anh ta đi thật xa, một ngày nọ, trời mưa to và sấm sét. Trời lạnh và không chỗ trú thân, không có khách sạn, hoặc gì cả.

Anh nhìn thấy một ngôi nhà. Trong đó có một vài ngọn đèn, thấy được từ xa. Anh vội vã đến đó gõ cửa và nài nỉ họ để anh trọ qua đêm.

Gia đình này cũng rất tử tế. Họ rất tốt, rất hiếu khách, và nhân hậu. Họ cũng ăn chay, giữ ngũ giới, không bao giờ hại người hoặc thú vật nào.

Họ mở cửa cho anh vào, cho anh ngủ trong một phòng khang trang, chăn êm, nệm ấm, và còn có thức ăn và trà nữa. Họ đối đãi với anh rất tử tế, miễn phí.

Sau đó, trong lúc anh đang ăn, một người trong gia đình đó, ông nông phu hỏi anh: “Thưa ông, ông từ nơi nào đến, và sẽ đi về đâu?” 

Anh nói: “Tôi là người như vậy, như vậy. Tôi từ Bình Đông, sống trong một huyện nọ. Bởi vì ba đời gia đình tôi quá nghèo, tôi muốn tìm Thượng Đế để hỏi Ngài tại sao. Bởi vì gia đình tôi luôn tử tế từ xưa đến nay.

​Bản thân tôi, từ khi còn thơ ấu đến nay không bao giờ hại người hoặc loài vật và còn ăn chay trường. Tại sao, số mạng tôi lại quá tệ? Tôi phải tìm Thượng Đế và hỏi Ngài.”


Người nông phu nói: “Làm sao anh biết Thượng Đế ở đâu?” 

Anh thư sinh trả lời: “Tôi nghe nói Thượng Đế thường xuống một hòn đảo ngoài khơi, không xa Bình Đông lắm. Tôi muốn đến đó tìm.” 

Rồi ông nông phu nói: “Trong trường hơp này, tôi có một yêu cầu nhờ anh chuyển lời lên Thượng Đế.” 

Dĩ nhiên anh thư sinh đồng ý và nói: “Xin nói cho tôi biết.” 

Ông nông phu nói: “Tôi có một mảnh đất trồng nhiều cây cam. Không biết tại sao qua nhiều năm các cây cam đều mọc rất cao lớn nhưng lại không có quả nào? Ở đây, người ta bán cam nhiều nhất bởi vì giá cam ở đây rất cao. Ngoài ra, ngày tết sắp đến. Nhưng không có  cây cam nào ra trái. 

Tôi muốn bán cam. Không phải chỉ là kiếm tiền. Thật ra là để cống hiến dân làng để họ thưởng thức. Nhân dịp Tết, mọi người đều muốn cam. Xin anh vui lòng hỏi Thượng Đế giúp tôi. Tại sao như vậy?"


“Được,” anh thư sinh trả lời “Chuyện này nhỏ. Tôi chắc chắn sẽ làm.” Thế là anh hứa.
       
Sáng hôm sau, anh lại khăn gói lên đường. Ông nông phu rất tử tế. Ông gói vài củ khoai sọ đã nấu chín  trao cho anh; đó là khoai trồng trong vườn. Ông còn tặng anh vài quả táo và chúc anh thượng lộ bình an. 
       
Anh ta tiếp tục đi bộ và đi bộ. Anh đi rất xa. Đôi khi, anh cũng du hành bằng xe ngựa nhanh hơn. Đôi khi, anh cưỡi ngựa  nhanh hơn nữa. Bởi vì vị trưởng giả tặng anh rất nhiều tiền, anh có thể cưỡi ngựa hoặc đi xe ngựa. ​
Picture
Quý vị thấy đó, ngay khi nghĩ đến Thượng Đế là anh được gia trì lập tức, anh ta có tiền ngay. Số mạng của anh thay đổi. Đó là như vậy.

Chúng ta nên nghĩ đến Thượng Đế, nghĩ đến Phật.

Nếu nghĩ đến các Ngài mỗi ngày, số mạng của chúng ta sẽ thay đổi mỗi ngày. Sẽ trở nên ngày càng tốt hơn. 

Anh ta đến đó và thấy một con sông.

Con sông rất rộng và dòng nước chảy rất nhanh. Anh không thấy thuyền bè đâu cả và trời đá khá khuya. Anh nhìn chung quanh và không tìm được giải pháp nào. Nên anh đứng đó và không biết phải làm gì.

Anh cũng không biết bơi. Nếu anh bơi, quần áo anh sẽ ướt. Nếu bị cảm phải làm sao? Ngoài ra, lúc đó là mùa đông. Anh ta đứng đó, đi tới, đi lui không biết phải làm gì.

Anh cũng cầu Minh Sư giúp đỡ.

Bỗng nhiên, có một con rùa rất lớn bơi lại chỗ anh. Rùa hỏi anh: “Thưa ông, tại sao ông lại đi tới đi lui như vậy, lại còn lo lắng nữa? Ông muốn đi đâu?"

Anh thư sinh bèn kể cả câu chuyện nghèo ba đời rồi tâm bất bình, nên đi tìm Thượng Đế xin giúp đỡ, v.v. 

Rùa bèn nói: “Nếu ông không có thuyền để qua sông tôi có thể chở ông qua con sông này, không hề gì. Nhưng ông phải hứa với tôi một điều:

Khi gặp Thượng Đế, xin ông vui lòng hỏi giúp tôi một câu. Tôi đã làm rùa nhiều kiếp, nhiều thế hệ. Tại sao tôi không được đầu thai sang hình dáng khác? Tại sao tôi không được làm người? Tôi cũng đã làm rất nhiều việc thiện, ăn chay trường, không ăn thịt thú vật cũng không ăn cá, thậm chí không ăn trứng. Tôi không bao giờ uống sữa, không bao giờ chạm vào gà. Tôi chỉ ăn sà lách và rau cải, đậu hủ thì được, tinh bột cũng ngon nhưng tôi chưa bao giờ ăn thịt. Tại sao tôi không thể đầu thai?” 


Rùa muốn hỏi Thượng Đế tại sao rùa không thể đầu thai.

Ý của rùa muốn nói rằng rùa muốn tái sinh làm người. Tiện lợi hơn.

Bởi vì loài người có thể đi bộ, mau hơn. Quý vị có thể lái xe, còn nhanh hơn nữa. Quý vị còn có thể đi phi cơ, có thể đến Trung tâm Tây Hồ bế quan, cho dù mình sống ở đâu dù là Pháp, Anh hay Đức. Cứ đi máy bay là nhanh nhất. 
Làm rùa thật bất tiện, bò trên mặt đất, thật bất hạnh. 

Cho nên, rùa thật sự muốn đầu thai làm người. ​Do đó, rùa dặn anh ta rằng, nếu anh cần qua sông rùa sẽ cõng anh qua sông. Nhưng anh phải hứa hỏi Thượng Đế câu hỏi đó.

Dĩ nhiên, anh hứa và nói rằng: “Chắc chắn, không hề gì. Tôi sẽ chuyển yêu cầu của anh đến Thượng Đế.”

Rùa bèn nói: “Ông ngồi lên lưng tôi. Nắm lấy hai bên vai tôi (nếu rùa có hai vai). Nắm hai bên. Nắm hai bên quanh đầu tôi nhắm mắt lại và đừng sợ. Tôi sẽ chở ông qua sông.” 

Anh ta hơi sợ vì dòng nước chảy quá mạnh vào lúc đó. Nhưng lưng rùa lớn hơn mặt bàn này. Lưng rùa bằng kích thước cái bàn này cộng cả cái ghế nữa. Rùa rất lớn.

​Chú rùa đã sống hàng ngàn năm rồi.

Thật may mắn, chú rùa không gặp phải những người xấu. Nếu gặp người xấu chú đã bị bán; sẽ chịu rất nhiều đau khổ; sẽ bị treo lên tường như một kỷ niệm. Chú rùa chắc chắn không thích vậy. Bởi vì nếu chú không có câu trả lời. Chú sẽ lại phải đầu thai làm rùa nữa. 
​

​​Do đó hãy làm việc nhanh lên, phản ứng nhanh lên, hành động nhanh lên và hiểu nhanh lên. Bằng không, người ta sẽ nói chúng ta chậm như rùa.

Chúng ta có thể nói chuyện rùa vào dịp Tết? Có tốt không? Tốt. Một biểu tượng của trường thọ? Tốt. Điều này tốt cho ngày Tết.

Ai cũng thích nghe nói về rùa trong ngày Tết. Giống như là chúc trường thọ, sống lâu nhưng với công đức tốt, hoặc công đức tốt để hưởng thọ.
Picture


Làm việc thiện sẽ mang đến trường thọ, để chúng ta có nhiều thời giờ tu hành, để bù đắp lại lỗi lầm.

​Khi rời khỏi lữ quán này và đến thế giới khác chúng ta có thể mang công đức theo mình lên Thiên Đàng; đưa chúng ta lên cảnh giới thiên đàng cao hơn.

Có thể ngồi trên hoa sen chin phẩm. Có thể là tam phẩm hoặc lục phẩm, tốt hơn là không có. Ngồi trên hoa sen rất thoải mái. Tốt hơn là ngồi trên đất cứng như thế này. Ngồi trên đất ở đây cũng không sao chỉ trong thời gian ngắn hoặc thỉnh thoảng.

Khi được lên thiên đàng, chúng ta sống ở đó một thời gian lâu, ngồi trên hoa sen thoải mái hơn. Hoa ấm, thơm, trông tráng lệ và đẹp tuyệt vời. Ngồi trên hoa sen, bay trong mây, đẹp và thoải mái, đúng không? Chúng ta nên như vậy. 

Thế là chú rùa chở chàng thư sinh đó qua bờ sông bên kia. Chàng thư sinh tiếp tục đi bộ hoặc đi bằng xe hoặc bằng ngựa.

Picture
​Sau một thời gian dài, hơn một năm, chàng đến được hòn đảo đó.

Tình cờ cùng ngày, Thượng Đế cũng đến đảo đó. Đảo rất đẹp và huy hoàng. Mọi thứ đều sáng rực rỡ. Mọi người đều quỳ xuống dâng hoa và nhang, với một giàn âm nhạc vĩ đại và tuyệt diệu. Sau đó Thượng Đế ngồi xuống.

Ngay trước khi Ngài bắt đầu ăn trái nho đầu tiên, chàng thư sinh đã đến quỳ xuống trước mặt Ngài. Chàng xin Thượng Đế cho phép chàng chuyển lại những lời yêu cầu. Thượng Đế cho phép chàng hỏi.

Câu đầu tiên: Tại sao cô gái trẻ kia không nói được từ khi lọt lòng?

Thượng Đế trả lời: “Bởi vì cô ta chưa gặp được trạng nguyên. Trạng nguyên sẽ là người làm cô nói được. Cô gái đang chờ người đó xuất hiện.” 

Câu thứ hai: Tại sao những cây cam trong vườn người nông phu không có trái?

Thượng Đế trả lời: “Bởi vì dưới đất có đầy vàng. Cây không thể sinh trái được.” Ô, tuyệt vời quá.

Câu thứ ba: Tại sao chú rùa đó không thể đầu thai làm người? Có thể đó là vì chú rùa đã làm rùa qua nhiều kiếp, qua hàng ngàn năm nên chú ta quen thói chậm chạp rồi. Cho nên cần thời gian lâu hơn để luân hồi. Không, không phải.

Rồi Thượng Đế phán: “Vì con rùa ngậm một viên ngọc trong cổ. Viên ngọc rất lớn. Rùa lại không muốn nhả ra. Vì rùa quá ràng buộc vào viên ngọc, không đầu thai được.” Hay quá. 

Bây giờ chàng thư sinh muốn hỏi câu hỏi của mình.

Nhưng Thượng Đế đã rời đi, bay lên trời. Quá nhiều rắc rối. Ngài không có cơ hội nào để ăn quả nho đầu tiên vì chàng thư sinh liên tục hỏi.

Việc này cũng tương tự như đồng tu chúng ta ở Tây Hồ. Có rất nhiều quả ở đây. Nào là táo, bánh ngọt, hoa, ngay cả búp bê, kẹo, nước uống, nhưng làm sao tôi có thời giờ để hưởng? Dù sao cũng cám ơn. Tôi vẫn nhận lòng rộng lượng của họ. 

Rồi Thượng Đế trở về thiên đàng. Tội nghiệp!  

Những người thế gian này. Họ chỉ quan tâm về những điều vật chất không hề hỏi gì về tu hành cả. Họ chỉ hỏi về nhu cầu vật chất của họ nên Thượng Đế mệt mỏi. Ngài cảm thấy mệt và rời đi. Trở về Thiên Đàng không ở đó lâu nữa.

Chàng thư sinh cảm thấy thất vọng.

Tuy nhiên, chàng có được câu trả lời cho người khác cũng tốt lắm rồi. Không còn gì để chàng làm nữa. Thượng Đế không phải ngày nào cũng xuống. Chàng đã cạn tiền không thể ở lâu hơn.

Chàng đành thu xếp hành trang trở về nhà.

Chàng trở lại dòng sông, và nói với rùa những gì Thượng Đế đã nói: “Có một viên ngọc trong cổ anh, rất lớn. Nếu anh không nhả ra, thì không thể luân hồi được.” 

Chú rùa rất mừng khi nghe được lời này nên nhả viên ngọc ra và tặng cho chàng thư sinh. Tham lam hoặc lầm lỗi không quá tệ nếu mình sửa đổi ngay giây phút mình nhận thức được. Sau đó, rùa chở chàng thư sinh qua sông đến bờ bên kia.

Không phải rùa tham lam.

​Viên ngọc này là gia tài của tổ tiên chú rùa. Khi mẹ chú qua đời, rùa mẹ để cho con ngậm viên ngọc. Rồi rùa con làm y như vậy cho con của nó. Cứ thế truyền lại cho nhiều thế hệ.

Cho nên chú rùa bị ràng buộc với viên ngọc.

Viên ngọc tiếp tục phát triển bên trong. Rồi bị kẹt ở đó. Viên ngọc đã che kín mắt trí huệ. Nếu mắt trí huệ không mở, rùa không thể làm người. 

Vì chú rùa nghe nói rằng muốn làm người phải phản ứng nhanh lẹ và có thể tu hành Pháp Môn Quán Âm. Cho nên, chú muốn thành người. 

Sau khi mang anh chàng đó qua sông, chú đầu thai thành một chàng trai tuấn tú rất cương nghị và xuất chúng. Mọi việc ổn thỏa ngay lập tức. 

Sau đó, chú rùa bắt đầu đời sống con người, tìm được vị Minh Sư học pháp môn Quán Âm. Tôi nghe nói chú đã đạt quả vị A La Hán. Không phải người rùa mà là A La Hán. ​

​Giờ đây, chàng thư sinh đó có một viên ngọc rất lớn.

​Quý vị có thể tưởng tượng được không? Nếu lớn như vậy và còn đen tuyền thì đáng giá hàng ngàn đồng rồi. Không dễ hả. Viên ngọc quá lớn. Không thể tưởng tượng viên ngọc đó bán bao nhiêu?

Anh ta bán đấu giá. Có nghĩa là người nào trả giá cao nhất, chàng sẽ bán cho người đó. Ô, được rất nhiều tiền. Rồi một vị quan lớn mua viên ngọc đó với tài sản của ông để dâng tặng hoàng đế. Ông quan sẵn sàng trả bất cứ giá nào.

Với việc mua bán này, anh trở nên giàu có.

Anh không cần phải hỏi câu đó nữa. Phải không?
Picture


Nếu mình giúp người khác, Thượng Đế sẽ không làm mình thất vọng.

Hãy nghĩ đến điều đó và chăm sóc người khác trước, rồi chắn chắn Thượng Đế sẽ chăm sóc mình.  Hãy nghĩ lại xem. Rất hợp lý. Nếu không tin tôi cũng không sao. Hãy suy nghĩ, quý vị sẽ thấy hợp lý.

Ngay cả người thường, chúng ta nỗ lực kiếm tiền và chăm sóc gia đình. Chúng ta phải dành dụm tiền cho việc hưu trí sau này và có bảo hiểm phòng lúc ốm đau. Tuy vậy, chúng ta vẫn tìm cách dành dụm tiền để giúp người nghèo và chăm sóc người khác.

Thượng Đế đại lượng không thể kém hơn chúng ta. Ngài sẽ cảm thấy xấu hổ, nên Ngài sẽ ban cho chúng ta.

Cũng cùng cách đó. Thí dụ nếu chúng ta có một thác nước. Sau khi nước cạn, có người nào đó sẽ đổ thêm vào, đúng không?

​Nếu cần, sự trợ giúp sẽ đến, đó là luật vũ trụ. ​

Bấy giờ chàng thư sinh có rất nhiều tiền, nên chàng dễ sống hơn.

Chàng không cần phải vội vã về nhà. Thật ra chàng không hề có nhà. Chàng chỉ có một túp lều trong một khu vườn của ai đó và sống ở đó, chứ không có nhà cửa gì cả.

Vậy thì chàng nên đi đâu? Chàng cũng không có vợ chờ đợi mình ở nhà. Cho nên chàng ở lại trong kinh thành và ung dung học tập.

Chàng bẩm sinh có chút trí thông minh và đã gặp Thượng Đế một lần nên trí huệ của chàng đã được khai mở. Những gì chàng học, đều hiểu ngay. Những gì chàng học, chàng đều nhớ.

Chàng là người thông minh nhất kinh thành, giữa mọi người trong toàn quốc. Vì thế chàng đậu thủ khoa trong một kỳ thi. Chàng đậu thủ khoa ngay sau khi tham dự kỳ thi.

Tuyệt vời quá!

Picture
Sau khi trở thành trạng nguyên, chàng có thể trở về nhà với thái độ ung dung nhàn hạ. Bởi vì, bây giờ chàng có xe, kiệu, ngựa, và lính hộ vệ nữa.

​Bất cứ nơi nào chàng đi đều huy hoàng với mọi người sắp sẵn một án hương để đón mừng chàng với nhiều hoa quả. Thật là một nhân vật xuất sắc đoạt giải thủ khoa, thông minh hơn mọi người, hơn số điểm cần thiết. Thí dụ, mình cần 100 điểm để đậu, nhưng chàng được 500 điểm. Mọi người đều rất ngạc nhiên đều ngưỡng mộ tài năng của chàng. 

Thế là chàng ung dung trở về, trở lại nơi của người nông phu nọ. Chàng không hề quên.

Mặc dù đỗ trạng nguyên, với phú quý và vinh quang, chàng cũng vẫn không quên, bởi vì đã hứa sẽ quay trở lại. Chàng không cần phải trở lại. Nhưng vì đã hứa với 2 gia đình còn lại, nên chàng quay trở lại để nói cho họ biết.

Chàng trở lại nói với vị trưởng giả kia.

Bởi vì đó là một bí mật. Chàng không thể yêu cầu ai mang tin đó trở lại giùm mình. Chàng cũng không thể viết điện thư bằng không họ sẽ đọc được. Đúng không? Chàng không thể gọi điện thoại bằng không họ có thể nghe được. Nên chàng phải quay trở lại và tự mình nói với họ.

Chàng nói với người nông phu: “Thượng Đế nói rằng: nông trại ông đầy vàng dưới những gốc cây cam, nên cây không thể có trái. Vì kim khắc mộc, cây không thể ra trái được."

Người nông phu rất đổi vui mừng khi nghe lời này và bảo mọi người trong gia đình đào đất kiếm vàng. Có vàng ở khắp nơi dưới lòng đất, một hũ đầy vàng dưới mỗi gốc cây. Mỗi hũ đều đầy ấp vàng.

Dĩ nhiên, người nông phu chia hai hũ cho chàng thư sinh. “Gấp hai” tốt hơn cho ngày Tết, cho vận may nhiều hơn. Người nông phu tặng chàng hai hũ vàng.

Chàng lại càng giàu có hơn. Giờ đây, chàng không cần phải hỏi Thượng Đế gì nữa.
      
Chàng đã có hai hũ vàng. Tốt quá!

Chàng bèn chia sẻ cho các quân hầu. Chàng mang vàng về quê nhà và chia sẻ với mọi người. Vì vậy quân hầu càng trung thành với chàng và ngưỡng mộ chàng hơn. Chàng được xem là rộng lượng, tài giỏi và tử tế. Mọi người đều mến chàng ngay lúc vừa gặp. Mọi người trong nước đều ưa mến ông trạng nguyên này.

Bây giờ, chàng trở lại gia đình đầu tiên mà chàng đã viếng thăm. Gia đình có cô gái không nói được. Vì chàng đã hứa với họ nên chàng quay trở lại.

Hơn nữa, đây là một bí mật. Chàng không thể nói với người khác. Đó là một chuyên riêng tư cá nhân. Có thể là xấu hổ. Việc này có thể rất xấu hổ, cho nên chàng không thể để người ngoài biết.

Chàng trở lại và đích thân chuyển thông điệp.

Ngay lúc chàng nói với vị trưởng giả về chỉ thị của Thượng Đế, cô gái bước ra ngoài và bắt đầu nói. Nàng nói: “Chào mọi người. Chúc mừng năm mới.” Chàng trạng nguyên đã đến và cô nói được.

Vị trưởng giả rất vui mừng.

Bây giờ chàng thư sinh đã trở thành trạng nguyên. Chàng cũng rất uy nghi. Chàng rất nhân hậu và tài giỏi, có phước báu, và được mọi người kính phục. Do đó, vị trưởng giả rất vui sướng và để con gái của ông kết hôn với chàng, dĩ nhiên.

Và rồi, mọi người sống rất hạnh phúc.
Picture

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact