The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

God Blesses Those Who Are Contented

2/2/2017

 
Spiritual Stories
Picture
Thượng Đế Ban Phúc Cho Người Tri Túc
--Spoken by The Supreme Master Ching Hai
Recorded by fellow initiate Hung in Miaoli, Taiwan, 1992
You May Not Know, News # 25

Once upon a time, there was a poor woman and a rich woman who were neighbors.

Traditionally each year, they had to worship their highest God by holding a celebration in their home. Prior to the festival, each family was to clean up their house, prepare the best food to offer to God, and buy beautiful clothing for their children. Furthermore, they had to tie a sheep at the doorway of their home as a sacrifice to God. Such was their local tradition, just like our New Years Festival.
           
Naturally, the rich woman had prepared everything before the festival began. Her house was full of food and treasures. Her children had a lot of beautiful new clothes and there was a sheep tied at the doorway of her home.

In contrast, the poor woman had nothing. ​Since she could not buy new clothes for her children, she took out some old clothing and washed them by the river so that her children would have some clean clothes to wear. 

While she was washing the clothes on the river bank, a spiritual practitioner passed by and saw her. He asked her, “What are you doing?”

The woman replied, “I am washing clothes.”

The practitioner continued, to ask, “Have you prepared any good food for the festival?”

The woman was embarrassed to tell him that she was destitute and had nothing at all, so she told him, “Oh! I praise God and I am grateful to Him!” 

Upon hearing this, the practitioner said, “Amen!” What he was really doing was blessing her.

He then asked, “Have you prepared new clothing for yourself and your children?”

She answered in the same way, “Oh! I praise God and I am grateful to Him!”

Again, the practitioner said, “Amen!” He continued to ask, “Have you prepared a sheep at your doorway as a sacrifice to God?”

Of course the woman had not, so she answered in the same way again, "Oh! I praise God and I am grateful to him!"

Again the practitioner said "Amen", and left.

After she had finished washing the clothes, the woman came home and found that everything had changed. Her house was filled with plenty of food and money. Her closets were full of beautiful new clothes, and there was a sheep tied outside the door. The woman was ecstatic. She then realized that the person  she had just met by the river was a saint.

The rich woman next door was amazed to see that poor woman had become wealthy in just one day, so she came and asked her what had happened. After the poor woman told her the whole story, the rich woman went home and dug out some very dirty clothes to wash by the river, hoping to meet the practitioner. She succeeded.

When the practitioner met her by the river, he also asked her the same questions, “What are you doing here? Have you prepared any good food at home to celebrate the festival?”

She answered immediately, “God, I am the most destitute and miserable person on earth, I have no food at all.”

The practitioner said “Amen”, and then asked, “Have you prepared some new clothes for yourself and your children?”

Naturally she answered, “Oh! I have no new clothing at all. Can’t you see that I am washing these dirty, worn-out clothes?”

He said “Amen”, and asked again, “Have you prepared a sheep at your doorway?”

The rich woman said, “No, I have nothing.”

Again he said “Amen”, and left.

​The rich woman ran home excitedly, wanting to see how much her wealth had increased. However, when she got home, she found all her properties gone, including the food, the new clothes and the sheep. As it turned out the practitioner was a very famous enlightened master of that time.

                                    * * *

We realize very clearly from this story the following facts. The poor woman had left everything in the hands of God. She was grateful to God and thought that God would certainly take care of her. Naturally, that enlightened master blessed her according to her belief, therefore her destitute life turned into one of wealth and abundance.

The wealthy woman was a discontented person. God had already given her a lot, yet she was not satisfied. When the enlightened master asked her, she complained a lot and said that she had nothing.

The enlightened master also blessed her accordingly.

Consequently, she lost everything because of her own words. This was her own choice, she could not blame anybody.
Picture
Master further commented: 

Some of my disciples are also discontented, just like the rich woman. They live very close to me, in the same area, and can see me very often, this is the greatest blessing.

However, they are not satisfied. 

They demand all sorts of things, and complain about not having any inner experiences, complain that I don’t care about them, and don’t keep close company with them. This is so ridiculous.


They never realize that there are many people in foreign countries who have never even had a chance to see me once. Being able to see me often, you can not understand their longing feelings. There were reports from Vietnam, America and Mainland China about those people who are longing to see me. They bow to my disciples whenever they see one, no matter if they are monastic or a lay person, and respect them as saints because they can not see me.”
​
Fellow disciples of Taiwan and those who are always close to me can see me very often. I have already transmitted the highest method to you so that you can practice on your own. You should be very contented. You shouldn’t have any more demands! Sometimes we ask for too much and do not treasure the blessings we have.

As a result of our discontentment, one day we may be in the same situation as that rich woman who lost all of her wealth. We are living in a free and rich country. We have centers everywhere for group meditations. We can also see Master very often.

This is already the greatest blessing.

Therefore we should pacify our mind and enjoy these blessings instead of complaining. 

Ngày xưa có một phụ nữ gia đình rất nghèo khó, nhưng người láng giềng lại là một người phụ nữ hết sức giàu có.
 
Theo phong tục, họ mỗi năm đều có tổ chức những buổi lễ tại nhà để cúng tế vị thần cao nhất của họ. Trước ngày lễ, mỗi nhà điều phải quét dọn sạch sẽ, chuẩn bị những thức ăn phong phú nhất để cúng dường và phải mua sắm những quần áo mới, đẹp cho con cái mặc. Ngoài ra, họ phải cột một con dê trước cửa để tế thần. Đây là phong tục địa Phương của họ, cũng giống như chúng ta mừng tết vậy.
         
Đương nhiên nhà người phụ nữ giàu có trước ngày lễ đã chuẩn bị xong mọi việc. Trong nhà đầy những thức ăn, vật quý. Con cái đều có những bộ áo quần mới đẹp để mặc, và trước cửa đã cột sẵn một con dê.
 
Nhưng người phụ nữ nghèo khổ không có gì cả, đương nhiên cũng không thể sấm áo quần mới cho con cái mặc. Cho nên bà chỉ còn biết đem những bộ áo quần cũ ra ngoài bờ sông giặt để cho con cái có quần áo sạch sẽ mặc.
 
Trong lúc bà đang giặt áo quần bên bờ sông, có một vị tu hành đi ngang qua. Nhìn thấy người phụ nữ, ông hỏi: “Cô làm gì ở đây?”
 
Người phụ nữ trả lời: “Tôi đang giặt áo quần.”
 
Người tu hành lại hỏi tiếp: “Trong ngày lễ này, cô đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn chưa?”
 
Người phụ nữ nghe qua, cảm thấy không tiện nói về gia cảnh bần cùng của mình, cho nên chỉ nói với ông rằng: “A! Tôi ca ngợi Thượng Đế! Tôi cảm ơn Thượng Đế.”
 
Vị tu hành nghe rồi liền nói “Amen!” Ý nói chúc phúc bà. Sau đó ông hỏi tiếp: “Cô có chuẩn bị áo quần mới cho mình và con cái chưa?”
 
Người phụ nữ nọ cũng trả lời. “A! Tôi ca ngợi Thượng Đế tối cao! Tôi cảm ơn Ngài.”
 
Vị tu hành nghe xong liền nói: “Amen!” Sau đó ông lại hỏi: “Cô có để một con dê trước cửa chuẩn bị cúng dường thần không?”
 
Người phụ nữ đó đương nhiên không có, chỉ biết trả lời: “Tôi ca ngợi Thượng Đế. Tôi cảm ơn Ngài.”
 
Và người tu hành nọ lại nói: “Amen!” Sau đó vị tu hành bỏ đi
 
Sau khi người phụ nữ giặt áo quần xong về nhà, phát hiện mọi việc đều biến đổi. Trong nhà đầy thức ăn, có rất nhiều tiền. Những bộ áo quần mới đẹp đẽ, treo đầy trong tủ áo, và trước cửa còn có cột một con dê. Người phụ nữ vui mừng khôn tả. Bà biết rằng người mà bà gặp bên bờ sông là một vị Thánh.
 
Lúc ấy, người phụ nữ giàu có bên cạnh nhà nhìn thấy người láng giềng nghèo khổ nọ bỗng nhiên trong vòng một ngày lại trở nên giàu có như thế, nên mới chạy qua hỏi thăm.

Người phụ nữ kia kể câu chuyện giặt áo quần bên bờ sông và gặp gỡ người tu hành. Người phụ nữ giàu có nọ về nhà vội đem những mảnh vải dơ dáy ra bờ sông giặt, hy vọng gặp được người tu hành nọ. Cuối cùng bà cũng được toại nguyện. 
         
Người tu hành thấy bà bên bờ sông cũng hỏi:  "Bà ở đây làm gì? Trong nhà có chuẩn bị đầy đủ thức ăn để mừng lễ không?"

Bà liền trả lời: "Chao ôi! Tôi là một người nghèo khổ đáng thương nhất trên đời. Tôi không có một chút thực phẩm nào!"

Người tu hành nọ nghe rồi liền nói:  "Amen!" Sau đó lại hỏi:  "Bà có chuẩn bị áo quần mới cho bà và con cái chưa?"

Đương nhiên bà cũng nói: "Ô! Tôi không có áo quần mới, ông không thấy tôi đang ở đây giặt những mảnh vải vừa dơ vừa rách sao?"

Người tu hành nọ cũng nói:  "Amen!" Tiếp theo ông lại hỏi:  "Bà có chuẩn bị một con dê cột trước cửa không?"

Người phụ nữ giàu có nọ trả lời:  "Không có, tôi không có gì cả."

Đương nhiên người tu hành cũng nói: "Amen!" Sau đó ra đi.

Người phụ nữ giàu có rất vui mừng chạy về nhà, muốn biết trong nhà mình có thêm bao nhiêu của cải. Nhưng khi trở về bà thấy không còn gì cả. Thực phẩm, áo quần mới, con dê cũng biến mất. Thì ra, vị tu hành nọ là một vị Minh Sư rất nổi tiếng đương thời.

                                  *  *  * 

Từ câu chuyện này chúng ta hiểu rõ ra người phụ nữ nghèo khổ nọ đem tất cả giao cho Thượng Đế lo liệu. Bà cảm ơn Thượng Đế, cho rằng Thượng Đế nhất định sẽ chăm sóc bà. Đương nhiên vị Minh Sư cũng chúc phúc bà như điều bà tin tưởng. Cho nên bà mới có thể từ trong cảnh nghèo khó mà trở thành có tất cả.

Còn người phụ nữ giàu có nọ là một người không biết thế nào là đủ. Thật ra, Thượng Đế đã ban cho bà rất nhiều thứ rồi, nhưng bà vẫn chưa thỏa mãn. Khi vị Minh Sư hỏi bà điều gì bà cũng tuôn ra những lời phàn nàn, nói bà không có gì cả.

Và vị Minh Sư cũng chúc phúc bà như vậy.

Cho nên bà ta mất tất cả, do chính lời nói của bà. Đây là điều do chính bà lựa chọn, không thể trách ai.
Picture
Sư Phụ bình luận tiếp:  

Cũng vậy, đệ tử của Sư Phụ cũng có người giống như bà giàu có này. Được cùng sống chung với Sư Phụ một nơi, ở gần bên cạnh, lại thường được gặp Sư Phụ.


Đây là phước báu lớn nhất rồi! 

Có người vẫn không biết thế là đủ, yêu cầu điều này, yêu cầu điều nọ, than phiền không có thể nghiệm, than phiền Sư Phụ không chú ý đến họ, không nói chuyện với họ. Thật là đáng chán!

Họ không hiểu rằng ở nhiều quốc gia, có rất nhiều người dù chỉ muốn gặp sư Phụ một lần mà không được. Lòng khát vọng của họ, những người thường được gặp Sư Phụ không thể hiểu nổi. Tại Việt Nam, Mỹ hay Trung Quốc, đều có những báo cáo rằng có những người khát vọng, vì không gặp được Sư Phụ, nên khi gặp được đệ tử của Sư Phụ, bất kể là xuất gia hay không, họ đều coi như nhau. Họ rất tôn kính, chào hỏi những vị này như bậc Thánh.

Đồng tu Đài Loan và những đệ tử ở bên cạnh Sư Phụ thường được gặp Sư Phụ. Sư Phụ đã truyền cho chúng ta pháp môn thù thắng nhất để chúng ta tự tu hành. Chúng ta cần phải thỏa mãn, không nên yêu cầu điều gì nữa! Có những lúc chúng ta cầu quá nhiều mà không biết quý trọng phước báu trước mặt. 

Do nơi việc không thỏa mãn này, e rằng có một ngày chúng ta sẽ thành giống như người phụ nữ giàu có nọ. Trong phút chốc trở thành nghèo khổ.

Chúng ta hiện nay được sống trong một quốc gia giàu có, tự do, lại có pháp môn thù thắng để tu hành. Nơi nào cũng có đạo tràng để cộng tu, lại được thường xuyên gặp Sư Phụ. Đây là phước báu lớn nhất!

Vì vậy, chúng ta cần phải để tâm thanh tịnh hưởng thụ những phước báu này mới đúng. Không nên than phiền nhiều quá.

                                                ​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact