The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

God Almighty Takes Care Of Everything

2/2/2017

 
Picture
​
There was once one very conscientious Indian yoga practitioner. One day his very old and sick mother died. He became very happy and immediately ran to the big hall, kneeling there he thanked God Almighty, perhaps the inner Master! 

He was there prostrating and saying, "Thank you God! I had not asked and had not prayed to You, but You had already given me a great blessing. Now that my mother had been taken away by You, I am very free and I'm able to think about You wholeheartedly everyday without any encumbrance. Thank You!"
 
He was there joyously dancing and singing. The neighbors felt it very strange: How come? His mother has died, and he did not shed a tear, and he was even dancing and singing. Meaning he was dancing a type of dance as to make an offering to God, not that he was going to a karaoke, it's not the same! Perhaps it was about the same, moving and shaking, they looked the same. But his mother would not be sad because his mother was also very pious spiritual practitioner, just like himself. They both knew that the world is ephemeral. Thus his mother was very happy when she passed away, and he was also very happy after she passed away. They were both strange people!

After burying his mother, he went to the bank of the Ganges everyday reciting the five names, meditating, and communicating with God Almighty. It had been three days and this person did not eat or drink anything. He totally forgot about it. He was sitting on one very secluded bank of the Ganges where no pilgrims pass by, thus he did not get anything to eat. Everyday he very happily recited the five names and meditated, so he forgot about hunger.

God Almighty spoke to the people beside Him, "Alas! What a pity! My disciple down there is dying of hunger and it seems like I am not being any responsible; not giving him anything to eat. He is there, remembering me every moment of the day, yet I am here forgetting to protect him." Then God told the angel beside Him to bring some good food to the riverside for him. A lot of blessed food was put on a gold plate: chapati, milk, apple etc. and brought to that person. That angel had never seen a human being before, not mention a boy. She was a girl and a bit shy to see a boy, so she silently put the plate beside him and flew away.

That person saw the food but did not see anyone come. He thanked God thinking it must have been sent by Him. He finished the food and continued to recite God's name, meditate, and enter samadhi. Suddenly a lot of people surrounded him and woke him up. They were carrying sticks and broad swords wanting to arrest him.
 
Very puzzled he said, "Why? What is the matter?" They said, "You thief. You dare to steal this gold plate from God's temple. We want to take you to the King to punish you." No matter how he tried to explain, the soldiers would not believe him. Because they saw this poor boy in tattered clothes sitting by the river, they could not imagine that he could possess such a precious gold plate, thus they assumed that he must have stolen it. The plate looked like the ones used in the church to make offerings to God, so they were to take him back to be punished.
After taking him back, the King was very angry. He told his subordinates to beat him. He was beaten for a long time, very hard and very seriously, but that yogi did not feel anything at all, and continued to laugh. Not laughing like I am, but about the same. He was not only laughing, he was also very happy like being tickled. They got tired of beating him; their hands were sore. Then they stopped beating him and let him go. The King also felt strange, feeling as if God was protecting him, thus he dared not continue with the beating. But he was very curious and ran to the temple to see if such a plate that had been stolen.

When he went to the temple, he saw blood flowing from God's statue. He was very surprised, "How could it be so? How could an idol bleed?" Not only that, the places that were bleeding were exactly the places as on that person which had been beaten. Therefore, he knelt there repenting not knowing what sins he had committed.
 
Later he realized that perhaps that person was innocent, beating him was like beating God, thus God's statue was bleeding. At that point, the King and his ministers were all very frightened. They all hurried to the riverside, knelt, and repented to that small, penniless yogi; they also offered him food everyday. When they went back to the temple, they saw that God's statue was no longer bleeding, hence they knew the reason.
 
 
Because this person was very earnest in his meditation, he thought only about God everyday, so God felt guilty because he did not have anything to eat. If it was because of the food that he was beaten, then of course it was God's fault. Thus He bore the punishment himself. Understand? It is not that after being God or Buddha you care about nothing. If we truly practice sincerely then God will take care of everything. This is the meaning.
​
Spoken by the Supreme Master Ching Hai, Hsihu Center, Formosa

Thượng Đế Chăm Sóc Mọi Việc

Hồi xưa có một vị tu sĩ Ấn Độ, tu hành rất siêng năng. Một ngày kia, người mẹ già vẫn hay đau bệnh của ông ta đã qua đời. Ông vui mừng vội vã chạy vào đại điện quỳ xuống cám ơn Thượng Đế, chắc là cám ơn Sư Phụ bên trong! Ông vừa lạy vừa nói: "Đa tạ, đa tạ Thượng Đế! Con chưa cầu xin, chưa khấn nguyện, mà Ngài đã ban cho con một ơn huệ thật là vĩ đại. Bây giờ mẹ của con đã được Ngài dẫn độ, cho nên con rất tự do, mỗi ngày có thể dốc tâm nhớ tới Ngài!"

Ông ta rất vui mừng nên cứ nhảy múa và ca hát. Người láng giềng lấy làm lạ nên mới hỏi ông: "Tại sao vậy? Mẹ chết đã không rơi giọt nước mắt nào, mà lại còn vui mừng ca hát như vậy". 

Những bài ca múa của ông có thể điệu cúng dường Thượng Đế, không phải là loại karaoke, không có giống nhau. Có thể hơi giống, lắc qua lắc lại, nhảy tới nhảy lui, coi cũng giống nhau. Tuy nhiên, mẹ của ông chắc cũng không buồn, vì bà cũng giống như ông, là một người tu hành rất thành tâm. Cả hai đều biết thế giới này là vô thường, nên mẹ của ông lúc qua đời cảm thấy rất vui, và sau khi mẹ ông đã qua đời, ông cũng vui không kém. Cả hai đều là những người kỳ lạ!

Sau khi chôn cất mẹ xong, mỗi ngày ông ngồi bên bờ sông Hằng, tọa thiền, câu thông với Thượng Đế Tối Cao. Ba ngày trôi qua, ông không ăn một hạt cơm nào, cũng không uống một giọt nước nào. Ông hoàn toàn quên hẳn chuyện đó. Nơi ông ngồi là bờ sông rất vắng vẻ, không có người hành hương qua lại, cho nên ông không có gì để ăn.

Thượng Đế trên trời nói với những người xung quanh rằng: "Chao ôi! Thật tội nghiệp! Dưới kia, đệ tử của ta sắp chết đói rồi, và có vẻ như là ta không làm tròn trách nhiệm, không cho nó cái gì để ăn cả. Nó ngồi đó không giây khắc nào quên ta, còn ta ở đây lại quên không bảo vệ nó".

Thế rồi Thượng Đế phái thiên sứ đang đứng cạnh ngài mang thức ăn ngon đến bờ sông cho vị tu sĩ kia dùng. Thiên sứ cầm một cái đĩa bằng vàng, bên trong đựng rất nhiều thức ăn gia trì, nào là chapati, sữa, táo đến cho ông dùng. Vị thiên sứ này chưa bao giờ gặp loài người, huống chi là một nam nhân. Vị này là một thiếu nữ, nhìn thấy con trai nên mắc cở. Cho nên cô âm thầm đặt cái đĩa bên cạnh ông rồi bay về.

Người tu hành nọ nhìn thấy đĩa thức ăn, nhưng không có ai đến, bèn cảm tạ Thượng Đế, cho rằng nhất định đây là do Thượng Đế ban cho. Sau khi ăn xong, ông tiếp tục ở đó tọa thiền, niệm danh Thượng Đế và nhập định.

Đột nhiên, có nhiều người vây chung quanh, đánh thức ông dậy, kẻ cầm gậy, người cầm dao muốn bắt ông. Ông kinh ngạc hỏi: "Tại sao? Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Họ trả lời: "Ngươi là quân ăn cắp, dám trộm cái đĩa vàng này trong đền thờ Thượng Đế. Chúng tôi sẽ bắt ngươi đến để cho nhà vua trị tội".

Mặc cho ông giải thích thế nào, những người lính kia vẫn không tin. Họ nghĩ một người thanh niên nghèo nàn rách rưới ngồi bên bờ sông, làm sao có được một cái đĩa bằng vàng quý báu như thế, nhất định là hắn đã ăn cắp. Cái đĩa này trông rất giống như những cái người ta hay dùng trong đền thờ để đựng lễ vật cúng dường Thượng Đế, nên họ nhất định bắt ông về để trừng phạt.

Sau khi bắt ông về, nhà vua rất giận dữ, ra lệnh cho thuộc hạ đánh ông. Họ đánh ông rất thẳng tay và đánh rất lâu. Thế mà ông không cảm thấy gì cả, chỉ cười hoài mà thôi. Không những ông ta cười mà còn khoái trá, như đang gãi trúng chỗ ngứa vậy. Sau đó mọi người đều mệt, tay đều đau nhức (Sư Phụ cười), cho nên họ không đánh ông nữa và thả ông về.

Nhà vua thấy rất lạ, cảm thấy dường như có Thượng Đế bảo vệ cho người này, cho nên cũng không dám đánh tiếp nữa. Tuy nhiên nhà vua rất là thắc mắc, muốn đi đến đền thờ xem coi có cái đĩa nào như thế bị mất cắp không.

Khi vua vào đến đền thờ, ông thấy có vết máu từ trên tượng của Thượng Đế chảy xuống. Ông lấy làm lạ: "Tại sao lại thế này? Bức tượng tại sao lại chảy máu?"

Không những thế, chỗ chảy máu lại đúng chỗ người tu hành bị đánh. Nhà vua liền quỳ xuống sám hối, không biết mình đã phạm lỗi lầm gì. Rồi nhà vua giác ngộ: Có thể người đó vô tội. Đánh người đó cũng như đánh Thượng Đế vậy. Cho nên tượng của Thượng Đế mới đổ máu. Lúc đó nhà vua và bá quan rất sợ hãi. Mọi người vội vã chạy tới bờ sông, quỳ xuống sám hối với người tu hành nhỏ bé, nghèo nàn nọ. Rồi sau đó mỗi ngày còn cúng dường thức ăn cho ông nữa.

Khi về lại đền thờ, thì thấy tượng Thượng Đế không còn rướm máu nữa. Cho nên mọi người hiểu rõ nguyên do. Vì người tu hành này tọa thiền chăm chỉ. Hằng ngày chỉ nghĩ tới Thượng Đế. Cho nên khi Thượng Đế nhìn thấy ông không có cơm ăn bèn cảm thấy có lỗi. Nếu vì miếng ăn ấy mà để ông bị đòn, thì đương nhiên đó là lỗi của Thượng Đế, nên Ngài mới hứng chịu những hình phạt này. Không phải sau khi làm Thượng Đế hoặc làm Phật rồi thì không phải lo gì cả.

​
Nếu chúng ta thật sự siêng năng tu hành, thì Thượng Đế sẽ chăm sóc tất cả mọi việc.
 ​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine