The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

From Stone to Saint

2/2/2017

 

Relocating for a Child's Sake
​

In China, there was a story about Meng Tzu.

​Meng Tzu was a very wise man of China, one of the saints. But he had a saintly mother, so that's why.

When he was a child, his house was next to a slaughtering house that killed animals. So he went to see the people who slaughtered the animals.

When he came home, he began to catch all the small animals, like frogs, cats and dogs. And he also began to slaughter them, because he imitated what he saw. 

Children imitate everything, good or bad.

I didn't; I did not imitate. I remember many of my cousins and the neighbor's children always went and fetched birds, and would roast them and eat them.

And they killed all kinds of insects, making them become like their toys. I never did this; I never liked it. But most children imitate things, whether good or bad. 

So when the mother saw that the child had developed this very bad habit due to their neighbor's influence, she moved, because of him.

She said, "This is not a good place for my child."

She was a saintly mother. 

And they were not wealthy. I think she was alone. Her husband wasn't there; maybe he was dead. She raised the child alone as a weaver, weaving cloth. She was very poor and didn't earn much money weaving cloth.

Even then, she sacrificed her time, energy and money for her child. Can you imagine how saintly that is?

That's why I say she was a saintly mother.

And in ancient China, moving was not easy. There's no transportation, no one to help you, only the mother and the child. You can imagine how difficult that would be.


So she moved to another neighborhood.

Some time later, she discovered that her child came home every day wailing and crying, making a ceremony for the dead.

He was making a funeral service every day.

And then she discovered that they lived very near a funeral home; that's where he learned it. So she said, "This is not a place for my child." 


She moved again, for the third time.

Then, at last, she moved next to a school, where they taught about Confucius and all the saints' teachings.

And the child came home behaving like a saint!

He had all the manners of a good scholar and the thinking of a saint-very polite, very noble and very saintly.

So the mother said, "Wow, this is the place for my child." 


And then, when this child grew old enough, of course, he went to school. He liked going to school. He said, "I like it!" He liked to be like the scholars, so he went to the school.

But one day he became fed up with the school for some reason. Probably the teachers had scolded him or his roommate wasn't nice, or else he was lazy. So he went home and went to sleep, in the middle of his classes. He didn't want to go to school any more.
Picture
A CUT IN THE CLOTH

The mother used all her logic to persuade him to go back to school that day, but he didn't.

He said he didn't want to and was very insistent and stubborn.

The mother was weaving a piece of silk at that time.

After he had been so stubborn, she took a knife and cut across the piece of silk she had woven.

And then she asked the child, "Can we use this piece of silk now? Can it be useful?"

And the child said, "Of course not! Why did you destroy it? Why did you cut that piece of silk when it was so perfect?"

The mother said, "Well, it is like your education. If you don't continue, it's of no use. If you break it in the middle, what is the use of before and after? Something broken in the middle is of no use."
Picture
It's the same with our practice. 

We should also continue every day. 

Otherwise, even though it's beautiful before and it might be beautiful after, if it's broken in the middle, it's not a continuous flow.

And we will experience some kind of difficulty or obstacles or uneasiness in our life. We cannot expect things to go smoothly and easily, the way we want, all the time.

We must learn to take and to give, to be strong and also to be flexible, when the situation requires.

​Otherwise, we will have a lot of trouble during our life, and we will never grow up. ​
Picture
If the mother of Meng Tzu had been a very ordinary mother, then today we would never have heard of the name Meng Tzu.

He would never have left his name in the history of sainthood.

And in China, there are so many people, a vast number of people, with vast lands. To be listed in the names of these vast people and vast lands-as one of the handful of saints-is not easy.

To make a name for yourself in China, where there are so many people that you cannot count them all-to make a name distinguished from these masses-it's not easy!

And they have four or five thousand years of history; to be distinguished as one of the few is not common.


But people have forgotten his mother.

They don't know who she was or what she did, only that she cut pieces of silk and moved three times. But her actions were worth more than all the lectures that Meng Tzu ever offered to the public.

She is worthy to be a master, a master of all time.

​She was master of all mothers, of all the masters!


If she weren't a saint and a wise woman, she could have never sacrificed so much in her situation and in her poverty. 


Can you imagine what Meng Tzu would have become without such a mother-a brilliant saint who would have been contented with killing animals every day for a living?

So you see how saints are made.

We can make saints out of stones. I think I will start a manufacturing plant for building saints.

We could!

Just give them good examples, a good environment and good lectures, and they will become saints.
Picture
THE IMPORTANCE
Of Childhood Education

​
The Tibetan people train their monks from childhood. ​Most of the monks learn from childhood.

​They come into the monastery when they are young, mostly as orphans or poor children whose parents cannot afford to raise them; they get offered completely to the temple and never go back home.

​So they are trained from childhood, and that's how they grow up.

​Even if we don't say anything about their levels of sainthood, at least their manner and behavior are very sweet. 


So everything we were taught in childhood is very important.

I guess my grandmother and my father were good teachers for me. My grandmother used to make me read a lot of books to her because she couldn't read; she was very old. I read her all the philosophical books that were meant only for adults, but she was very fascinated by them. And I loved her; I was always sticking around her, so I was the one who read a lot for her. And I was more fascinated than she was.

Sometimes she went to sleep or she was busy, and I would read them all by myself. So I read all the things that a child should not read, like Chuang Tzu, Lao Tzu and all kinds of Chinese and other cultures' philosophies.

In the evening when I slept, I would fly around meeting saints and things like that. And I had all kinds of magical powers in my dreams.

​Anyhow, I guess that's what made me become what I am today; it had an influence.

In the world today, people teach pregnant mothers to read good books and imagine beautiful faces, or hang beautiful pictures in the bedroom or around the house, just to make a beautiful baby, to plant noble ideas into the fetus.

It helps. 
​
Picture
THE PARENTS' SACRED MISSION

​
Actually, the parents are commissioned by God to teach Hiers children.

But most parents do not remember their duty.

They love the children but they think of the children also as property, that the children should grow up and make a name and make money for them, to repay them for their kindness. So most of the time, they emphasize more to the children that they have to go to school, they have to learn a craft, or they have to do this and do that.

There's really no moral motive behind it at all, just a monetary motive. This is just most of the time; I don't mean all families are like this.

​But the people who are like that teach each other - that you have to spend 10 years or 20 years in education just to get a position, to earn good money, to get a good husband or wife and to be secure in life.

This is always emphasized in our society.

And then if they have a religious background, they send their children to the priests, and the priests know nothing. 


So that's how we are left alone to struggle for ourselves spiritually in this world.

If we are not lucky enough to happen to stumble into a saint or the saintly teaching of a living Master, can you imagine how we carry on with our life?

You're born and you die and you have only one ideal in your head: making money, gaining position, and raising children, like raising ducks, pigs, or any other animals.

If we as humans don't have a higher ideal about life and God, we are just like the animals.

But how do you find a teacher who will teach you anything like this? We have been brainwashed for 15 or 20 years in school, just for money!

Let's face it; that's the only motive.

It doesn't matter how much flour they put around it or pepper and chili on top to cover it, it is all for monetary purposes, nothing else. And not only to earn enough money for a living; sometimes money tricks people into selling their dignity and forgetting all their moral standards.


That's how the society teaches us, even our family members. Of course, not all families are like that.

Thus, we should earn money or have a position to take care of ourselves, but not to the extent of forgetting everything else.

That's why we are very far away from God.

If we are near God, it must be a money god, or a banker god!


--Spoken by Supreme Master Ching Hai,
San Jose Ashram, Costa Rica, , June 2, 1991 (Originally in English) News 1 26
Picture


Từ Sỏi Đá Thành Thánh Nhân

​
​Dời Nhà Vì Lợi Ích Cho Con

Bên Trung Hoa có một câu chuyện về Mạnh Tử.

Mạnh Tử là một người có trí huệ rất cao ở Trung Hoa, một trong những thánh nhân. Nhưng ông có một người mẹ thánh thiện, cho nên mới được như vậy.   

Khi còn nhỏ, nhà ông ở cạnh một lò sát sinh giết loài vật. Cho nên ông đi xem người ta giết gia súc.

​Lúc về nhà, ông bắt đầu bắt những con vật nhỏ như cóc nhái, mèo, chó và cũng đem đi giết, vì ông lặp lại những gì ông trông thấy.  

Cái gì trẻ con cũng bắt chước, xấu hay tốt.

Tôi thì không; tôi không bắt chước. Tôi nhớ nhiều anh em họ của tôi và con cái hàng xóm hay đi bắt chim đem về nướng thịt ăn.

Họ giết đủ loại côn trùng, coi họ như đồ chơi. Tôi không bao giờ làm những chuyện này, không khi nào tôi thích. Nhưng đa số con nít hay bắt chước dù đó là việc tốt hay không tốt.   

Khi bà mẹ nhìn thấy con mình bắt đầu có thói quen rất xấu vì ảnh hưởng hàng xóm, bà dọn nhà đi nơi khác, vì con.

Bà nói: 'Chỗ này không tốt cho con tôi.'

Bà là một người mẹ thánh.

Họ không giàu có gì. Tôi nghĩ bà chỉ một thân một mình, chồng không có, có lẽ ông đã chết rồi. Bà nuôi con một mình bằng nghề dệt vải. Bà rất nghèo, không kiếm được bao nhiêu tiền bằng nghề dệt.

Tuy vậy, bà vẫn hy sinh thời gian, sức lực và tiền bạc cho con. Quý vị có biết như vậy là thánh thiện vô cùng không?

Bởi vậy tôi nói rằng bà là một người mẹ thánh thiện.

Bên Trung Hoa hồi xưa, muốn dọn nhà không phải là chuyện dễ. Không có điều kiện vận chuyển, không có ai giúp đỡ, chỉ mẹ với con. Quý vị tưởng tượng nó khó nhọc cỡ nào.   

Rồi bà dọn đến một khu xóm khác.

Một thời gian sau, bà phát hiện con trai về nhà mỗi ngày khóc than, rên rỉ, làm tang lễ cho người chết. Mỗi ngày ông chơi trò chơi đám ma. Sau đó bà khám phá rằng họ đang sống rất gần nhà táng và ông học từ đó. Cho nên bà nói rằng, 'Ðây không phải là chỗ cho con tôi.'  

Bà dọn đi nữa, lần thứ ba.

Cuối cùng, bà dọn đến cạnh trường học, chỗ họ dạy giáo lý Khổng Tử và những vị thánh khác.

Cậu nhỏ về nhà cư xử như một thánh nhân!

Ông có tất cả cử chỉ của một nhà thông thái tốt và sự suy nghĩ của một thánh nhân – rất lịch sự, rất cao thượng và rất thánh thiện.

Người mẹ mới nói: 'À, đây chính là chỗ cho con tôi.'   

Về sau, khi người con lớn lên chút nữa, dĩ nhiên là anh ấy cũng đi học. Anh thích đi tới trường học.

Anh nói, 'Con thích đi học!' Anh muốn được giống như những học trò giỏi kia, nên anh đi học.

Nhưng một hôm, anh chán đi học vì lý do gì đó. Có lẽ bị thầy cô la mắng hay bạn bè trong lớp không tử tế hay là lười biếng. Thế là giữa giờ học anh bỏ về ngủ.

Anh không muốn đi học nữa.   
​

Picture
ĐƯỜNG CẮT TRÊN TẤM VẢI

Người mẹ dùng hết lời lẽ để thuyết phục anh trở lại trường ngày hôm đó, nhưng anh không đi.

Anh nói anh không muốn, nhất định như vậy, rất bướng bỉnh.

Lúc đó bà mẹ đang dệt lụa.

Thấy anh bướng quá, bà lấy ra một con dao rạch một đường xuyên qua miếng vải vừa mới dệt.

Rồi bà hỏi người con: 'Bây giờ chúng ta còn xài được mảnh vải này không? Nó còn hữu dụng không?'

Người con trả lời: 'Dĩ nhiên là không! Tại sao mẹ phá miếng vải vậy? Sao mẹ cắt một mảnh lụa đang lúc nó hoàn hảo như vậy?'

Bà mẹ đáp:

"Nó cũng giống như sự học của con. Nếu con không tiếp tục thì nó sẽ không ích lợi gì. Nếu con bỏ ngang ở giữa thì lúc trước và lúc sau có lợi gì không? Cái gì bị gãy ở giữa đều không có ích."  
Picture
Công việc tu hành của chúng ta cũng vậy.

Chúng ta cũng nên tiếp tục mỗi ngày.

Nếu không thì dù trước đó có đẹp cách mấy hoặc sau đó đẹp cách mấy, nếu bị gãy ở giữa, nó không còn là một giòng liên tục.

Chúng ta sẽ bị khó khăn trở ngại hay những sự trục trặc trong đời. Chúng ta không thể kỳ vọng mọi chuyện xảy ra dễ dàng suôn sẻ luôn luôn theo ý muốn của mình.

Chúng ta phải học vay và trả, phải mạnh nhưng cũng phải biết uyển chuyển khi hoàn cảnh cần đến.

Nếu không chúng ta sẽ bị rất nhiều phiền não trong đời, không bao giờ khôn lớn.  
​
Picture
Nếu mẹ của Mạnh Tử là một người mẹ rất bình thường, thì ngày nay chúng ta đã không nghe đến cái tên Mạnh Tử.

Ông đã không bao giờ lưu danh trong lịch sử thánh nhân.

Trung Hoa có quá nhiều dân, đất rộng người đông. Muốn được ghi tên vào danh sách giữa số đông người ở một nơi đất rộng – là một trong số ít thánh nhân – không phải là chuyện dễ.

Muốn có danh tiếng ở bên Trung Hoa một nơi dân cư nhiều vô số kể – muốn tên tuổi mình nổi lên trong đám đông người như vậy – không phải dễ!

Họ lại có hàng 4-5,000 năm lịch sử. Muốn được vang danh trong số ít người đó không phải là chuyện dễ.   


Nhưng người ta đã quên mẹ của ông.

Họ không biết bà là ai, đã làm gì; chỉ biết bà cắt tấm lụa và dọn nhà ba lần. Nhưng hành động của bà đáng coi trọng hơn tất cả bài thuyết giảng mà Mạnh Tử đã nói trước quần chúng.

​Bà đáng là một bậc minh sư, một vị thầy muôn thuở.

Bà là vị thầy của tất cả những người mẹ, của tất cả minh sư!


Nếu không phải là một bậc thánh nhân, một phụ nữ đầy trí huệ, bà đã không bao giờ hy sinh nhiều như vậy trong hoàn cảnh đó, sự nghèo nàn đó.   


Tưởng tượng nếu không có một người mẹ như vậy, Mạnh Tử sẽ trở thành như thế nào – một vị thánh tài ba lỗi lạc đã từng vui vẻ giết loài vật mỗi ngày để sống?

Quý vị thấy thánh nhân được tạo ra bằng cách nào rồi.

​Chúng ta có thể tạo thánh nhân từ sỏi đá. Tôi nghĩ tôi có thể mở một xưởng đào tạo thánh nhân.

Làm được!

Chỉ cần cho họ những tấm gương tốt, môi trường tốt, những bài giảng tốt, họ sẽ trở thành Bồ Tát!   
​
Picture
NGƯỜI TÂY TẠNG DẠY TU SĨ
Từ Thời Thơ Ấu


​
Người Tây tạng huấn luyện các tu sĩ từ lúc tuổi nhỏ. ​Họ gia nhập học viện khi còn trẻ.

Đa số là trẻ mồ côi hoặc những em bé nghèo cha mẹ không đủ tiền nuôi nấng. Họ được cống hiến hoàn toàn cho chùa, không bao giờ trở về nhà.

​Thành ra họ được huấn luyện từ nhỏ và lớn lên bằng cách đó.

Không cần nói đến đẳng cấp tu hành của họ. Tối thiểu là lề lối cư xử, hành động của họ vô cùng ngọt ngào, tử tế.   


Thành ra tất cả những gì chúng ta được dạy dỗ từ hồi còn nhỏ rất quan trọng.

Tôi nghĩ bà nội và ba tôi là những bậc thầy tốt đối với tôi. Bà nội tôi thường bảo tôi đọc rất nhiều sách cho bà nghe vì bà không đọc được; già quá rồi.

Tôi đọc hết tất cả những cuốn sách về triết lý viết cho người lớn và bà rất thích nghe. Tôi cưng bà nội lắm, lúc nào cũng bám một bên, cho nên tôi luôn là người đọc rất nhiều sách cho bà. Tôi thích còn hơn là bà thích. Nhiều khi bà đi ngủ hay mắc bận gì đó, tôi đọc hết một mình.

Tôi đọc hết những quyển sách mà trẻ em không đọc, như Trang Tử, Lão Tử và tất cả triết lý Trung Hoa và những văn hóa khác.

Đến tối đi ngủ, tôi bay vòng quanh đi gặp các vị thánh nhân này nọ. Trong mơ tôi thấy tôi có đủ thứ thần thông kỳ diệu.

​Dù sao, tôi nghĩ đó là những cái đã cấu tạo nên con người tôi ngày nay. Nó có ảnh hưởng.

​Thời nay, người ta dạy những bà mẹ mang 
thai đọc sách tốt và tưởng tượng những khuôn mặt đẹp, hoặc treo lên tường phòng ngủ hay quanh nhà những bức hình đẹp, để sinh con đẹp, để gieo những tư tưởng cao thượng vào bào thai.

Những điều này có hiệu nghiệm.   ​
Picture
SỨ MỆNH THIÊNG LIÊNG
Của Bậc Cha Mẹ



​Thật ra, cha mẹ được Thượng Ðế ủy thác để dạy dỗ con cái của Ngài.

Nhưng đa số cha mẹ không nhớ bổn phận của họ.

Họ thương con của họ nhưng cũng coi con cái như tài sản. Con cái phải lớn lên, có tên tuổi, làm ra tiền cho họ để báo đáp lòng cha mẹ.

Thành ra, phần đông họ hay nhấn mạnh với con cái họ là phải đi học, phải tập một cái nghề nào đó, hoặc phải làm cái này cái kia.

Không có một mục đích đạo đức nào trong đó, chỉ có mục đích tiền. Phần đông là vậy thôi. Tôi không có ý nói tất cả gia đình đều thế. Nhưng những người như vậy họ dạy lẫn nhau – rằng một người phải được giáo dục 10 năm hay 20 năm chỉ để được một chức vị nào đó, để kiếm nhiều tiền, lấy được một người chồng hay một người vợ tốt và được đảm bảo đời sống.

Xã hội chúng ta luôn nhấn mạnh về vấn đề đó.

Nếu có tín ngưỡng thì họ gửi con cái đến mấy ông linh mục và mấy ông đó không biết gì cả.   


Thành thử chúng ta bị bỏ lại một mình trong thế giới này tự chống chọi cho chính mình về phương diện tâm linh.

Nếu không đủ may mắn, tình cờ gặp được một vị thánh hay giáo lý thánh thiện của một Minh Sư tại thế, thử tưởng tượng làm sao tiếp tục nỗi cuộc sống này?

Quý vị sinh ra đời rồi chết, chỉ có võn vẹn một lý tưởng trong đầu: kiếm tiền, có địa vị và nuôi con, giống như nuôi vịt, heo hay bất kỳ loài vật nào.

Nếu làm người mà không có lý tưởng cao hơn như vậy về đời sống, về Thượng Ðế, thì chúng ta cũng chỉ như loài vật.

Nhưng làm sao tìm được một vị thầy dạy quý vị những điều này? Chúng ta đã bị nhồi sọ 15 hay 20 năm trong trường, chỉ vì đồng tiền! Phải nhìn nhận như vậy; đó là mục đích duy nhất.

Không cần biết họ trét bột chung quanh nhiều bao nhiêu, hay rắc tiêu, rắt ớt lên trên để che lại, tất cả cũng chỉ vì mục đích tiền, không gì khác.

Không phải chỉ kiếm tiền đủ sống, nhiều khi họ bị đồng tiền lừa đảo đem bán cả phẩm giá của mình và quên hết luân thường đạo lý.   


Xã hội dạy chúng ta như thế, ngay cả những người trong gia đình. Ðương nhiên không phải gia đình nào cũng vậy.

Do đó chúng ta nên kiếm tiền hoặc có địa vị để chăm sóc chính mình, nhưng không phải quá đáng, quên hết những điều khác.

Bởi vậy chúng ta rất xa Thượng Ðế.

Nếu có gần thì chắc là gần thượng đế tiền hay thượng đế ngân hàng!  



Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine