The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Even a Demon Could be Enlightened by Buddha’s Teaching

2/2/2017

 
Picture
At the time of Sakyamuni Buddha, there was a woman who lost her little boy to no apparent illness. Devastated by this heavy blow, the mother buried herself in tears. She sought Sakyamuni Buddha, who happened to be delivering lectures in the area, poured out her grief, and begged Him to revive her son with His magical power and great wisdom. “Yes, I can save him,” the Buddha promised. “However, you must first find a family that has not lost a single member in the past five or six generations, and bring me a piece of clothing or some other item from their family. I can save your child only when I have that item.”

Following the Buddha’s instruction, the mother went from house to house, day after day, but she failed to find any family that had no one die in five or six generations. Totally exhausted and disappointed, she came back to the Buddha. Sakyamuni Buddha asked her, “Is there any family that has not lost a member in five or six generations?”

She replied, “No, there isn’t such a family.” Sakyamuni Buddha then told her, “That is right! Life is ephemeral. No one born can ever escape death. Sooner or later, everyone must die and leave this world. You should not feel too upset over this ephemeral body.” When the Buddha pointed out this truth, the mother was immediately enlightened. She then became a devoted disciple to the Buddha and practiced diligently.
​



​There is another story about an ugly and horrible Yaksa (a demon). But even more terrible was her habit of devouring humans, just as tigers love eating humans, and ordinary humans eat cows, pigs, and poultry. This Yaksa had a special appetite for children, and every child she saw became her food. Very soon, she had eaten almost all the children in the village. The parents in the village came to seek help from Sakyamuni Buddha.

The Yaksa had a child whom she loved dearly, the way tigers love their young and do not eat their own cubs even when they eat all other animals and humans.

“Go home and wait until the Yaksa leaves her house. Then hide her child from her. I will tell you what to do next,” said Sakyamuni Buddha to the villagers. When the Yaksa left her home, the parents in the village hid her child. When the Yaksa returned and could not find her child, she was in deep grief and agony, weeping and rolling on the ground. Finally, she also went to seek help from the Buddha. You see, even the demons respect the Buddha. The ghosts and demons respect all genuine and serious spiritual practitioners.

Sakyamuni Buddha asked the Yaksa, “Do you love your child dearly?” She replied, “Yes!” The Buddha asked, “Is your child the most precious thing on earth to you?” She replied, “Yes!” To this, the Buddha said, “You love your child dearly, as other parents love their children. Then why have you eaten almost all their children? If you promise to stop eating others’ children, then I will help you find your child.” The Yaksa immediately made the promise. Even demons can be enlightened. Is that not right? After Sakyamuni Buddha explained the truth to her, she was immediately enlightened and dared not eat others’ children any more.

In our eyes, children are very small; they cannot speak or walk, and are quite different from adults. However, we know that they are sentient beings all the same and will grow up to be like us. From this story, we can further deduce that animals are also sentient beings. In the future, as they practice more, they will also be born as human beings and become Buddhas. Therefore, if we really want to study the way of the Buddha and develop our compassion, we should not eat animals.

From these two stories, we realize that wisdom or enlightenment is not naturally attained. Sometimes it takes an explanation from someone to be able to understand it. Take the mother in the first story for instance. Her son had died, but she did not realize that the children of other people would also die one day. Everyone must die, but she did not understand that. Suppose at that time, Sakyamuni Buddha had tried to comfort her with such words of wisdom as: “Why are you crying? You ought to know that life is ephemeral. Sooner or later we must go. Where there is cause, there is retribution. If your child has bad karma, of course he will die early because he is short of blessed retribution. Therefore, there is no need to cry so sadly.” The woman would not have listened to these words. However, in this kind of situation, most of us would only know to offer comfort in this way.

Sakyamuni Buddha did not do it this way. Instead, He sent the mother out alone to find a family in which no one had ever died. Of course she could not find one. At this time, whatever teachings that Sakyamuni Buddha said to her, she would comprehend immediately, because she had personally experienced it. In the beginning, I also talked about spiritual experiences. If we are unable to realize the “Truth” by ourselves, then we will need someone who has attained it and is capable of teaching us how and where to find it. Later, when we have had a personal inner experience, we can realize the Truth by ourselves.

For example, in the Amitabha Sutra, we read about Sakyamuni Buddha saying, “Amitabha Buddha is the Infinite Light; He always radiates His light to save us. In the Amitabha Buddha’s world, there are such and such realms. There are chirping birds and wondrous music, etc. When we hear that music, our mind will become tranquil and concentrated to recite the Buddhas’ names, the saints’ names and to remember the teachings.” This is what we heard the Buddha say, and we have also heard about people going to the Western Paradise to enjoy those wonderful realms. However, without personal inner experience, we would not believe or truly understand what the Western Paradise is like. Therefore, reading the scriptures or listening to discourses on them is merely listening to other people talking about their spiritual experiences and spiritual level, which have nothing to do with us. Whoever aspires for enlightenment and true realization should have the same inner experiences, or at least have a glimpse of the Western Paradise.

If at that time, Sakyamuni Buddha had immediately summoned the Yaksa and ordered her, “Stop doing such evils and stop eating other people’s children. Don’t you understand the grave pain in the hearts of the parents? What you are doing is wrong. You should not break people’s hearts.” If Sakyamuni Buddha had talked to the Yaksa directly like this, she might not have listened, because she did not know and had not experienced the feelings of the brokenhearted parents. Therefore, Sakyamuni Buddha did not reason with her in the first instance. Instead, He told the people to take away her child, so that she, too, would experience the pain of losing her child. After that, she understood immediately when the Buddha talked to her. We ordinary humans also have a similar saying: “We can only realize the feeling of our parents after we ourselves have become parents.” 

Spoken by Supreme Master Ching Hai in Penghu, Formosa, 
February 11, 1987 (Originally in Chinese) News #174

Picture
​Quỷ Dạ Xoa Cũng Có Thể Khai Ngộ

Vào thời Phật Thích Ca Mâu Ni, có một phụ nữ, con bà bỗng nhiên qua đời mà không có bệnh tật gì. Quá đau khổ, người mẹ chôn vùi trong nước mắt. Bà tìm đến Phật Thích Ca Mâu Ni đang giảng pháp gần đó, than khóc với Ðức Phật, cầu Ngài cứu sống con bà bằng thần thông và trí huệ vĩ đại của Ngài.


Phật hứa: “Ta có thể cứu sống em bé. Nhưng trước tiên, con phải tìm một gia đình mà trong đó chưa có ai vãng sinh trong năm, sáu đời và đem đến cho Ta một mảnh y phục hay một đồ vật gì đó từ gia đình này. Khi đó Ta có thể cứu mạng con của con bằng đồ vật này.”   

Nghe lời dạy của Phật, người mẹ đi từ nhà này sang nhà khác. Nhưng không có gia đình nào mà trong năm, sáu đời không có người chết. Kiệt sức và chán nản, bà trở về gặp Phật.

Phật Thích Ca Mâu Ni hỏi bà: “Có gia đình nào mà trong năm, sáu đời không có ai vãng sinh không?” Bà trả lời, 'Không! Không có gia đình nào như vậy.'

Phật Thích Ca Mâu Ni giảng: 'Ðúng vậy! Ðời sống là vô thường. Không ai sinh ra mà có thể thoát khỏi cái chết. Không sớm thì muộn mọi người sẽ phải vãng sinh và rời bỏ thế giới này. Con không nên quá buồn khổ vì thân thể vô  thường này.' Khi Phật giảng Chân Lý này, người mẹ lập tức khai ngộ, sau đó trở thành đệ tử của Phật và tu hành rất tinh tấn.
 
                                        * * *
 
Có câu chuyện khác về một con quỷ dạ xoa rất khủng khiếp. Nhưng càng khủng khiếp hơn là thói ăn thịt người của nó, giống như là cọp thích ăn thịt người hay cũng như người đời thích ăn thịt bò, thịt heo và gà vịt. Con quỷ này thích ăn thịt trẻ con. Hài nhi nào mà gặp nó là thành thức ăn của nó. Không bao lâu nó đã ăn thịt gần hết con nít trong làng. Cha mẹ trong làng bèn tìm đến Phật Thích Ca Mâu Ni cầu giúp đỡ.

Quỷ dạ xoa có một người con mà nó rất yêu thương, giống như là cọp cái thương con nên không ăn thịt con mình, dù rằng chúng ăn thịt tất cả loài vật khác và loài người. Phật Thích Ca Mâu Ni nói với dân làng: 'Hãy về nhà, đợi cho quỷ dạ xoa đi khỏi, thì đem giấu con của nó đi. Sau đó Ta sẽ chỉ các con phải làm sao.'

Khi con quỷ dạ xoa đi khỏi, những cha mẹ trong làng đem giấu con của nó. Khi quỷ dạ xoa trở về tìm không thấy con, nó đau khổ thống thiết, than khóc lăn lộn trên mặt đất. Cuối cùng nó phải tìm Phật xin giúp đỡ.

Quý vị thấy đó, thậm chí một con quỷ cũng kính trọng Phật. Ma quỷ đều kính trọng tất cả những người tu hành chân chính. Phật Thích Ca Mâu Ni hỏi quỷ dạ xoa: “Con thương con của con lắm à?” Con quỷ nói: 'Phải!'
 
Phật hỏi: “Con của con có phải là bảo vật trân quý nhất không?” Con quỷ trả lời, 'Phải!'

Phật nói: “Con vô cùng yêu thương con mình, giống như những cha mẹ khác cũng yêu thương con họ. Vậy tại sao con ăn thịt gần hết con cái của họ? Nếu con hứa không ăn thịt con của người khác nữa, Ta sẽ giúp tìm con cho con.”

Quỷ dạ xoa lập tức nhận lời. Thậm chí ma quỷ cũng có thể khai ngộ, có phải không? Sau khi Phật Thích Ca Mâu Ni giảng đạo lý cho nó, con quỷ lập tức khai ngộ, sau đó không dám ăn thịt con của người khác nữa.   

Trong mắt chúng ta, những hài nhi rất nhỏ bé, chúng không thể nói chuyện hay bước đi và rất khác với người lớn. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng trẻ con cũng là chúng sinh, cũng sẽ lớn lên giống như chúng ta. Từ câu chuyện này, chúng ta có thể luận ra rằng, loài vật cũng là chúng sinh. Trong tương lai khi họ tu hành, cũng sẽ đầu thai thành người và có khả năng thành Phật. Do đó, nếu muốn học Phật, chân chính phát tâm từ bi, chúng ta nên phát nguyện không ăn thịt loài vật.   
 
                                          * * *
 
Từ hai câu chuyện này, chúng ta thấy rằng trí huệ hay sự khai ngộ không phải tự nhiên mà có thể đạt được. Ðôi khi cần có sự giải thích của người khác. Thí dụ như người mẹ trong câu chuyện đầu tiên, con của bà chết, nhưng bà không hiểu rằng con của người khác cũng sẽ phải chết. Tất cả mọi người đều phải chết, nhưng bà không hiểu điều này.

Giả sử như lúc đó Phật Thích Ca Mâu Ni khuyên bà bằng những lời trí huệ như: “Tại sao phải khóc? Con phải hiểu rằng đời sống là vô thường. Sớm muộn gì chúng ta cũng phải ra đi. Có nhân thì phải có quả. Nếu em bé có nghiệp chướng xấu, dĩ nhiên em phải chết sớm vì không đủ phước báu. Vì vậy không cần phải khóc.” Người mẹ sẽ không nghe những lời này. Tuy nhiên, trong những tình huống này, hầu hết chúng ta chỉ biết khuyên nhủ bằng cách này mà thôi.   

Phật Thích Ca Mâu Ni không làm theo cách này. Ngài để bà mẹ tự mình đi tìm một gia đình trong đó không có ai chết. Dĩ nhiên bà không thể tìm được. Khi đó, bất cứ điều gì Phật Thích Ca Mâu Ni giảng, bà sẽ  hiểu ngay, bởi vì bà đã tự mình trải nghiệm điều này.

Lúc đầu tôi cũng nói về thể nghiệm tâm linh. Nếu chúng ta không đủ khả năng tự mình ngộ đạo, thì phải cần người đã đạt đạo và có khả năng để dạy chúng ta làm cách nào tìm đạo và tìm nơi đâu. Rồi khi tự mình có được thể nghiệm, chúng ta có thể tự mình đạt được Chân Lý.   

Thí dụ, trong Kinh A Di Ðà, Phật Thích Ca Mâu Ni giảng rằng: Phật A Di Ðà có vô lượng quang; Phật A Di Ðà luôn phóng quang cứu độ chúng sinh. Trong thế giới của Phật A Di Ðà, có cảnh giới này, cảnh giới nọ, có chim hót và âm nhạc mỹ diệu, v.v. Khi nghe những âm nhạc này, chúng ta sẽ an lạc, nhất tâm bất loạn, niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng.

Ðây là những điều chúng ta nghe giảng và cũng được nghe kể về nhiều người đi Tây Phương Cực Lạc tận hưởng cảnh giới tuyệt diệu này. Tuy nhiên, nếu bản thân không có thể nghiệm, chúng ta sẽ không tin, hoặc không hiểu Tây Phương Tịnh Thổ là như thế nào. Do đó, nghe kinh, đọc kinh, chỉ là nghe người khác nói về thể nghiệm và đẳng cấp của họ, không có quan hệ gì đến chúng ta. Bất cứ ai mong mỏi khai ngộ và liễu ngộ Chân Lý cần phải có những thể nghiệm giống như vậy hoặc tối thiểu cũng phải có chút thể nghiệm về Tây Phương Tịnh Thổ. 

Nếu lúc đó, Phật Thích Ca Mâu Ni lập tức kêu quỷ dạ xoa lại bảo nó: “Hãy ngưng làm chuyện ma quỷ. Con không được ăn thịt hài nhi. Con không hiểu làm vậy sẽ gây đau khổ cho các bậc cha mẹ hay sao? Con đang làm bậy. Con không được làm người khác khổ

Nếu Phật Thích Ca Mâu Ni trực tiếp giảng cho quỷ dạ xoa theo cách này, có thể nó sẽ không nghe được, bởi vì nó không biết và chưa từng thể nghiệm được cảm giác đau khổ của bậc cha mẹ. Do đó Phật Thích Ca Mâu Ni không giảng đạo lý cho nó ngay từ đầu. Thay vào đó Ngài bảo người làng đem con của quỷ dạ xoa đi giấu, để cho quỷ dạ xoa cũng thể nghiệm được sự đau khổ bị mất con. Sau đó nó sẽ lập tức hiểu được lời giảng của Ngài.

Chúng ta cũng có một câu nói tương tự: “Có làm cha mẹ rồi mới hiểu được lòng cha mẹ.”
 
--Formosa, tháng 2 năm 1987 (nguyên văn tiếng Trung Hoa)


Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine