The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Be a Courageous and Honest Example

1/28/2017

 
Picture
There was a story about a man in Chi country. His name was Tien. One day he held a very big festival to make offerings to the god of the road and the land. Many thousands of people came to participate in this festival, and also they had a lot of cooking, eating, merry making and things like that.

Then one of the guests came and offered Mr. Tien a very rare species of fish and bird, and a rare swallow's nest. It was very expensive in China and was supposed to be very nutritious. To make the nest, the swallow had to spit out its own saliva. But then when people came and robbed the nest, it had to continue by making another nest. But by that time, the bird would have no more saliva left and no more nutrition in its body to spit out any more. So it would spit until it bled. And the saliva on the nest at that time became bloody red. But the red ones were even more expensive than the white ones. And that's how people ate them.

So be careful: Not all that's vegetarian is vegetable. Even if you don't kill the birds, they die from suffering, starvation and undernourishment all the same. Because the season comes when they have to make ready the nest for their offspring. That is a spontaneous, natural reaction of the birds. If we take away their nest, they will just make a new one. And so they keep spitting and spitting until they make their nest. Maybe it's not completed, and maybe it is completed, but at the expense of their own lives or their precious health. They probably become exhausted, and by the time the offspring come, no one can take care of them. Of course, the humans are there; they "take care" of the children by putting them in their own warm stomach and keeping them forever. So things like that always happen.

Now, at this festival of Mr. Tien's, when someone offered him such a rare species of the bloody swallow's nest, for example, or a very rare fish, Mr. Tien was very touched and elated. He probably was a very highly important person in the society; otherwise, he wouldn't have had such a festival and not so many people would have come like that. So he was very touched and elated, and then he let out a sigh, saying, "Oh! God is so loving to us. Look at what he gives us every day to eat. He creates all kinds of animals to satisfy our hunger and taste."

So everyone heard his sentence, praising God like that, and they all clapped their hands in praise and agreement. But among the guests was one boy, just twelve years old. Perhaps he was a vegetarian; perhaps he was a just newly and fully initiated 12-year-old from The Supreme Master Ching Hai. (Laughter) He stood up and said, "Dear Sir, it's not so, the way you said." And the "sir" was very surprised and taken aback. He asked the boy, "What do you mean, it's not so the way I say? Do you have another opinion, you who are so young? Do you know anything?"

The boy said, "My teacher taught me differently." My teacher said, "All beings are equal in this world. God created all beings with the same love, the same artistic, creative talent and creative intention." So there is no one in this world who is better than any other being in this world. God created different beings with different purposes and motives. If you say that all the beings like fish, birds, buffalo and so on are for us to eat because God created them for us to eat, then I think you are wrong. Because look at the mosquitoes: They sting our skin and draw our blood. And look at the lions and the tigers: They eat human beings. Do you think then that God created human beings for the mosquitoes, and for the tigers and lions as well?" So the sir, the VIP, did not know how to respond. 

The boy continued, saying, "My teacher said, 'In this world, every being is equal. But most of the time, human beings use their intelligence, strength and craftiness to harm and take advantage of other weaker, softer, sweeter and more harmless sentient beings. That's all.' We cannot say that God creates any beings for us to eat or for us to use." So of course the VIP and all the other, smaller VIPs in the party shut up.

I think some of our boys one day will make the same statement somewhere, maybe in the White House. (Master and everyone laugh.) I'm just kidding. It may not be in the White House. It could be in the "Blue House," the "Pink House" or the "Yellow House." And now most of our children are so clever as well. Sometimes they say directly what they think or what they have learned from here without being fearful of offending anyone.

On the contrary; it's we adults, the more intelligent, stronger, grown-up wise persons who are sometimes afraid to speak. Even within the family, we are afraid to say to people that we follow Master Ching Hai, follow the five ethical precepts and follow a vegetarian, compassionate diet. Because we fear that people will ridicule us. We fear that people will fall away and won't be friends with us anymore. We fear that our position will be shaken. We fear that our boss will withdraw favors from us. We fear that our wife will not love us anymore. We fear that our children will think that we have gone nuts. And we fear that our friends will go away from us. We fear that everyone will look upon us or look down upon us as if we are crazy or from another planet.

We fear everything. We even fear that the butcher shop will look at us with different eyes every time we pass by now. We fear anything, because we have learned negatively that everything different makes people stay away. But it's not necessarily the case. If we make a shining, good difference, then maybe people will follow. Otherwise, why should we live our lives differently if we so fear? We might just as well bow our heads, kowtow to everyone and live the way they do. This way we'll have peace, forever, perhaps. Because we will be forever here. And then we'll always have peace with all these beings, but not with the animals, perhaps. And then everywhere we go, the dog will bark at us and the bull might even gorge us.

I have seen many pictures of the bulls in the bull ring. Sometimes when he can get at the matador, he really gorges him - into Heaven. Well, that's the way we say may be karma. So now if every one of us can be as courageous as this boy who was twelve years old (it's a true story), then I think the world will be a better place. And we will have more brothers and sisters, less blood, less violence, less war and less talk about peace. Because peace will be there naturally.

And we don't have to spend a lot on five-star hotels in Geneva, and all these private airplanes and body guards and "guard-bodies" and first-class champagne and caviar. We don't have to spend all that mouth water to talk about peace, when peace actually visits upon our planet. If everyone so follows the way of the Saints, follows the way of non-violence inside-out from childhood on, then all our children will be like the child in this story. Because there must be one day when the people in this world become fed up with war and fighting and violence. There must be one day when they will sit together and put a stop to all this nonsense.

That we human beings can't even speak with each other in our own language is a shame. We have degraded ourselves to an animal state. And then we always use it to curse someone else, like, "You're a dog, you animal," and things like that. But animals are not that bad; they are not even as bad as some of us human beings. Animals sometimes fight because they are hungry. They eat and kill because they are hungry. But after they're satisfied, they are tame; they don't go and do any harm.

Sometimes animals fight others, but they defend their own kind. But sometimes we humans, we fight with anyone: our neighbor, our children, our anything, because we can't settle our own differences through words or arrangements or a gentleman's way of peace. It's very difficult for us. So if we truly think about it, some of the animals have many, many good qualities, sometimes even better than we do. The dog is very faithful, the horse is very loyal, and the cow is very peaceful. The cow gives and takes nothing in return except some dry grass. And I don't know if we have the right, or the mighty dignity to look down on the animals, which we always think of as inferior to us in the human race.
​
So if we continue to behave the way the world's people behave today do, by making war and everything being settled with guns, blood, human life and things like that, I don't think we have enough dignity or the right to look into the animals' eyes, much less to look down on them. So let's hope that and let's teach our children by good example. Let them be courageous and outspoken and honest, like the boy in this story. That is your duty; you have to make a good example for them.


Spoken by Supreme Master Ching Hai, Hsihu, Formosa, 
November 3, 1995 (Originally in English) Videotape No. 511,
News 135

Làm Tấm Gương Can Đảm
    Và Thành Thật





Có một câu chuyện về một người ở nước Chu. Ông tên là Tiến. Một hôm ông tổ chức một phiên chợ lớn để cúng dường các vị địa thần. Hàng ngàn người đến dự hội chợ và nấu nướng, ăn uống vui chơi này kia rất nhiều.

Rồi một vị khách đến cho ông Tiến một loại cá và loại chim rất hiếm và một tổ yến hiếm có. Ở Trung Hoa, cái đó rất đắt và được xem là rất bổ dưỡng. Loài yến phải tiết nước bọt của họ để làm tổ. Khi người ta đến cướp tổ, chim yến phải tiếp tục làm tổ khác. Nhưng đến lúc đó thì chim yến không còn nước bọt và cơ thể không đủ dinh dưỡng để tiết ra nước bọt nữa. Cho nên chim yến tiếp tục tiết nước bọt ra cho đến khi chảy máu. Nước bọt trên tổ khi đó sẽ trở thành màu đỏ máu, nhưng tổ đỏ còn đắt tiền hơn là tổ trắng. Và đó là cách người ta ăn yến.

Cho nên hãy cẩn thận: Không phải tất cả thức ăn chay đều là thực vật. Dù mình không giết chim, nhưng họ chết vì đau khổ, đói khát, thiếu dinh dưỡng thì cũng vậy. Bởi vì khi đến mùa, họ phải làm sẵn tổ cho chim con. Ðó là phản ứng tự nhiên của loài chim. Nếu chúng ta lấy tổ đi, họ sẽ làm tổ mới. Như vậy, họ cứ tiếp tục tiết ra, rồi lại tiết ra nước bọt cho đến khi tổ được hoàn thành. Có thể tổ chưa làm xong hoặc có thể đã làm xong, nhưng phải trả giá bằng mạng sống hoặc sức khỏe quý báu của họ. Họ có thể kiệt sức và khi bầy chim con ra đời, sẽ không còn ai chăm sóc. Dĩ nhiên, con người sẽ 'chăm sóc' cho bầy chim non bằng cách bỏ chúng vào bao tử ấm của họ và giữ bầy chim non mãi mãi. Những chuyện này thường xảy ra. 

Bấy giờ, tại buổi hội chợ của ông Tiến, khi có người cống hiến thứ hiếm hoi như là tổ yến đỏ hay một loại cá quý, ông Tiến rất cảm động và vui mừng. Có lẽ ông là người có địa vị cao trong xã hội, nếu không, đã không thể có được buổi hội chợ như vậy và đã không có nhiều người đến viếng như vậy. Do đó ông rất cảm động và vui mừng: 'Ô! Thượng Ðế thương chúng ta quá. Hãy xem những thứ Ngài ban cho chúng ta mỗi ngày để dùng bữa. Ngài sinh ra đủ loại loài vật để thỏa mãn cơn đói và khẩu vị của chúng ta.' 

Mọi người nghe ông ca ngợi Thượng Ðế như vậy, ai ai cũng vỗ tay khen và đồng ý. Nhưng trong số quan khách có một cậu bé, chỉ 12 tuổi thôi. Có lẽ cậu là người ăn thuần chay, có lẽ cậu chỉ là một em nhỏ 12 tuổi mới thọ Tâm Ấn trọn pháp từ Thanh Hải Vô Thượng Sư. Cậu đứng lên nói: 'Thưa ông, những gì ông nói không đúng.' Ông Tiến rất ngạc nhiên, sững sờ. Ông hỏi cậu bé: 'Cậu nói sao, ta nói không phải à? Cậu có ý kiến gì khác, thằng nhỏ này? Cậu biết gì?'

Cậu bé nói: “Thầy tôi dạy khác. Thầy tôi nói rằng, ‘Tất cả chúng sinh trên thế gian đều bình đẳng. Thượng Ðế sinh ra muôn loài với cùng một tình thương, cùng một tài năng và mục đích sáng tạo.’ Cho nên không một ai trong thế gian này tốt hơn bất kỳ chúng sinh nào khác.

​Thượng Ðế tạo nên những chúng sinh khác nhau với mục đích và nguyên nhân khác nhau. Nếu ông nói rằng tất cả chúng sinh như cá, chim, trâu bò, v.v. là để chúng ta ăn thịt bởi vì Thượng Ðế sinh họ ra cho chúng ta ăn thịt thì tôi nghĩ rằng ông sai! Bởi vì hãy xem loài muỗi: Họ chích và hút máu chúng ta. Và hãy xem loài sư tử và cọp: Họ ăn thịt loài người. Vậy ông có nghĩ rằng Thượng Ðế cũng sinh ra con người cho muỗi, cọp và sư tử ăn không?' Ông – nhân vật rất quan trọng kia – không biết phải trả lời như thế nào. 
​
Picture
Cậu bé nói tiếp: “Thầy tôi dạy rằng, 'Trên thế gian này, tất cả mọi chúng sinh đều bình đẳng. Nhưng hầu hết con người dùng trí thông minh, sức mạnh và tính gian xảo để làm hại và lợi dụng các chúng sinh yếu đuối và vô hại hơn họ. Vậy thôi!’ Chúng ta không thể nói rằng Thượng Ðế tạo ra bất cứ chúng sinh nào để cho mình ăn thịt hoặc lợi dụng.”  Dĩ nhiên nhân vật rất quan trọng kia và tất cả nhân vật kém quan trọng hơn trong bàn tiệc ngậm câm.
 
Tôi nghĩ một số các trẻ em của chúng ta, một ngày nào đó cũng sẽ nói cùng những lời này ở một nơi nào đó, có thể trong Tòa Bạch Ốc (Nhà Trắng của Hoa Kỳ). Nói đùa thôi! Có thể không phải là Tòa Bạch Ốc, có thể là trong 'Nhà Xanh', 'Nhà Hồng' hay 'Nhà Vàng'. Ða số trẻ em chúng ta ngày nay cũng rất thông minh. Ðôi khi các em nói thẳng những điều mình nghĩ hoặc những điều học hỏi được tại đây mà không sợ mất lòng ai. 

Ngược lại, người lớn chúng ta, những người thông minh hơn, mạnh hơn, những người lớn đầy đủ trí khôn đôi khi sợ không lên tiếng. Ngay cả trong gia đình, chúng ta sợ không dám nói rằng chúng ta theo Sư Phụ Thanh Hải, trì năm giới tốt lành và ăn thuần chay từ bi. Bởi vì chúng ta sợ người khác chế giễu, sợ người khác tránh xa, không làm bạn với mình nữa. Chúng ta sợ địa vị của mình bị lung lay, sợ ông chủ không cư xử tốt nữa. Chúng ta sợ vợ mình sẽ không yêu thương nữa, sợ con cái sẽ nghĩ rằng mình điên. Chúng ta sợ bạn bè sẽ bỏ, sợ mọi người xem thường, coi mình là người điên hoặc đến từ một hành tinh xa lạ. 

Chúng ta sợ đủ thứ chuyện, thậm chí còn sợ tiệm bán thịt bây giờ sẽ nhìn mình bằng cặp mắt khác mỗi khi đi ngang qua. Chúng ta sợ tất cả mọi thứ, bởi vì chúng ta đã học một cách phủ định rằng tất cả những gì khác lạ sẽ làm người khác tránh xa. Nhưng chưa chắc đã như vậy. Nếu chúng ta tạo nên một sự khác lạ nhưng tốt đẹp, rực rỡ, có thể người khác sẽ theo. Bằng không tại sao sống khác người nếu chúng ta sợ như vậy? Thôi thì cúi đầu, lạy lục mọi người và sống theo cách của họ cho rồi. Như vậy chúng ta sẽ được yên ổn, có thể là vĩnh viễn, bởi vì chúng ta sẽ vĩnh viễn ở đây. Rồi mãi mãi sẽ được yên ổn với tất cả chúng sinh này, nhưng có thể là không yên ổn với loài vật. Lúc đó đi đâu chúng ta cũng sẽ bị chó sủa, ngay cả bò cũng có thể húc chúng ta.

Tôi đã thấy rất nhiều hình ảnh những chú bò trong trường đấu. Ðôi lúc, khi nào chú húc được người đấu bò là chú húc dữ lắm – về luôn thiên đàng. Chúng ta có thể nói đó là nghiệp chướng. Thành thử, nếu ai cũng can đảm được như cậu bé 12 tuổi này (đây là câu chuyện có thật), thì tôi nghĩ thế giới sẽ tốt đẹp hơn. Chúng ta sẽ có thêm huynh đệ, bớt đổ máu, bớt bạo động, bớt chiến tranh và bớt đàm đạo hòa bình. Vì hòa bình tự nhiên sẽ có. 

Chúng ta sẽ không phải bỏ nhiều tiền vào những khách sạn năm sao ở Geneva, cả những máy bay riêng, người hộ vệ và 'hộ vệ người', rượu sâm-banh và trứng cá muối. Chúng ta không phải phí nước bọt đàm đạo hòa bình, khi hòa bình thật sự đến với hành tinh của mình. Nếu mọi người theo con đường của các bậc thánh nhân, theo con đường bất bạo động từ trong ra ngoài ngay khi còn bé, thì tất cả con cái chúng ta sẽ giống như cậu bé trong câu chuyện này. Bởi vì thế nào cũng có ngày con người trên thế giới sẽ chán những chuyện chiến tranh, đánh nhau và bạo động. Thế nào cũng có ngày họ phải ngồi lại với nhau, chấm dứt tất cả chuyện vô nghĩa này.   

Thật hổ thẹn khi con người chúng ta thậm chí không thể nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ của chính mình. Chúng ta hạ mình thấp xuống đẳng cấp loài vật, rồi hay dùng loài vật để chửi bới người khác, như là 'Ðồ chó má', 'Đồ súc sinh', này kia kia nọ. Nhưng loài vật đâu có tệ như vậy; thậm chí họ cũng không tệ bằng một số người trong chúng ta. Loài vật đôi khi đánh nhau vì đói. Họ ăn thịt và giết nhau vì đói. Nhưng sau khi đã no, họ thuần lại, không làm hại ai.   

Ðôi khi loài vật đánh nhau, nhưng để bảo vệ giống loài của họ. Nhưng đôi khi con người chúng ta đánh nhau với bất cứ ai: láng giềng, con cái, bất kỳ ai, bởi vì chúng ta không thể dàn xếp được những dị biệt qua ngôn ngữ hoặc hòa giải hay đường lối hòa bình của người quân tử. Ðối với chúng ta rất khó.

​Cho nên nghĩ cho kỹ thì một số loài vật có rất, rất nhiều phẩm tính tốt, đôi khi còn tốt hơn cả chúng ta. Loài chó rất trung thành, giống ngựa rất có tình có nghĩa và loài bò rất hiền lành. Bò chỉ cho mà không đòi hỏi gì cả ngoại trừ chút đỉnh cỏ khô. Tôi không biết chúng ta có quyền hành hay phẩm cách dũng mãnh gì không mà xem thường loài vật như vậy, lúc nào cũng coi họ thấp kém hơn loài người.   

Nếu chúng ta cứ tiếp tục cư xử theo như cách con người thế gian đang cư xử bây giờ, bằng cách gây chiến tranh và tất cả mọi chuyện đều được dàn xếp qua súng đạn, máu thịt, mạng sống con người, này kia kia nọ, thì tôi không nghĩ chúng ta có đủ phẩm cách, quyền hạn để nhìn thẳng vào mắt của loài vật, đừng nói chi đến chuyện xem thường họ.

Cho nên chúng ta hãy hy vọng và dạy dỗ con cái bằng tấm gương tốt. Hãy để con cái can đảm, thẳng thắn và thành thật, như cậu bé trong câu chuyện này. Ðó là bổn phận của quý vị. Quý vị phải làm gương tốt cho các em.            

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine