The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

​​A Brave Little Girl Who Saved Her Father

7/11/2017

 
Other Stories

Picture

A BRAVE LITTLE GIRL
Who Saved Her Father


A True Story Of SM's Childhood

We often get to know about many saints and great people through stories or recorded material; to know how they used their wisdom and compassionate hearts in their childhood to bravely overcome circumstantial difficulties and hardships that they encountered.
​

Now, this story takes place when Master was small, when She was about nine years old. Let us learn together from this example.

​By A Resident Disciple, Hsihu Center, Formosa
You May Not Know, News 54
Picture

​
​Master grew up in Au Lac.

She had a father who was a doctor with very good medical skills. Diseases that could not be treated by other doctors were successfully treated by him.

He was also very compassionate. 

​​Very often, poor patients were not charged. After the patients recovered from their illnesses, they often expressed their gratitude to him by sending him sugarcane, sweet potatoes, vegetables and various local products which they had grown themselves.

Master's mother was kind, wise, diligent and quick in her work. Apart from looking after the family, she was also successful in doing some business. Therefore, the whole family had an affluent, stable and calm life.

One day, someone suddenly wrongly accused Master's father of being involved in political activities. Quickly, Her father was locked up for investigation. The investigating officers could not find any evidence linking him to the political activities, despite repeated attempts. However, he was not released, continued to be kept in prison.

At that time, Master and Her mother often took some food and solace to Her father when they visited him. Seeing that Her father was physically hurt and had lost his freedom, Master was deeply grieved. She understood very well that Her father, who only practiced medicine to save people, was unjustly accused.

After going home, whenever She met someone She could talk to, She would tell them that Her father was innocent and was a victim of a wrong accusation. Although they could not possibly help in any way, it did show Master's love for Her parents and courage to speak and fight for justice, even when She was still young.

During this time, Her pregnant mother was due to give birth. Unfortunately at that time, they were cheated in business and lost all their money.

​Furthermore, after giving birth to her younger sister, her mother did not receive good care and developed postnatal complications. Fluid accumulated in her abdomen so it became quite distended. It was very painful and there was no money to seek treatment from any doctor.

At only nine years old, apart from looking after Her sick mother and helping to look after the newborn baby, Master also had to go to the market to buy food. Because of a lack of money, She could only buy a few vegetables each day. Life was really very hard.

On the third day, seeing that Her mother was groaning in pain, that Her sister was weak and had no one to look after her, that there was no money at home, that She was still young, and that Her father had lost his freedom, Master knew that if everything continued there would be no hope for Her family. Therefore, She decided to get Her father home.

At that time, Her father was sent to a larger prison, very far away from their home. The determined Master, with Her little body which experienced travel sickness, managed to reach Her destination after changing vehicles several times.

​She spoke to the guard at the gate, telling him of the difficulties at home and of Her wish to see the superintendent of the prison so She could beg him to release Her father because he was innocent.

The guard at the gate was very sympathetic to Master's situation. He asked Master to wait and said he would tell the superintendent. However, time kept passing. Eventually, the greatly anxious Master could not help but cry out.

She cried and made a lot of noise about wanting to see the superintendent to ask him to release Her father. Finally, Her crying was heard by the passing superintendent who came over and asked what had happened.

The superintendent listened carefully to the small, but very lovely little girl that stood before him. 

​This little girl told of Her father's injustice, of the seriously ill mother with no money to seek treatment, of a younger sister born only three days ago with no one to look after her, and that she was still so young. She begged the superintendent to release Her father so he could take care of the family.

The young and friendly superintendent was deeply moved after listening to Her.

​Looking at this dust covered girl - only nine years old yet courageous enough to take on a long trip alone, he said: "I'll ask someone to bring Your father here immediately."

On seeing that Master's father was very scholarly, and after reviewing the records, the superintendent understood that there must have been some mistake.

He immediately released Her father by granting him twenty-four hours freedom to go home to take care of the family, but then he had to report back to the prison.

The superintendent jokingly remarked that Master should stay behind as a hostage until Her father returned.

Master immediately replied: "I am useless for your here. My age is too young. Besides, I have to go back to take care of mother and my younger sister. I cannot stay."

After listening to this, the superintendent laughed and agreed that Master could go home together with Her father.

With very good medical expertise, Her father treated Her mother's illness immediately when he got home so that her condition improved rapidly. After dealing with all the family problems, Master's father went back to prison on time.

After a few days, Master's father was suddenly released unconditionally. In order to show their gratitude and to remember the upright and compassionate superintendent, Master's parents used the superintendent's name, "Quang Trung" (*), to name Her newly born little sister.

From this story, we know that although Master was young at that time, with a pure and sincere loving heart toward Her parents and courage, She was able to move human beings and heaven to make the superintendent become a good tool of God to help Her family reunite and have a bright future together.
​
* Quang Trung is a boy's name. In Au Lac especially, only a boy is given this name, never a girl. Just like in America, John is a boy's name. It was solely out of gratitude that Master's parents gave the youngest sister this name.



CÔ GÁI NHỎ

Anh Dũng Cứu Cha
​

​
Chuyện Thật Về Thời Thơ Ấu của Sư Phụ

Chúng ta thường biết nhiều bậc Thánh và vĩ nhân qua các câu chuyện hay qua những tài liệu ghi chép; để biết được lúc thiếu thời họ dùng trí huệ và lòng từ bi như thế nào để khắc phục hoàn cảnh củng những khó khăn gặp phải.
​
Câu chuyện này xảy ra lúc Sư Phụ còn ấu thơ, khoảng chín tuổi. Chúng ta hãy cùng nhau học hỏi và lấy đó lảm gương.
Picture
Sư Phụ sanh trưởng ở Âu Lạc, phụ thân của Ngài là một bác sĩ rất giỏi. Các chứng bệnh bác sĩ khác chữa không lành, cha Ngài đều có cách trị liệu.

​Hơn nữa ông rất từ bi.

Ông thường không lấy tiền của các bệnh nhân nghèo. Bệnh nhân sau khi khỏi, thường đem biếu ông các loại thổ sản như mía, khoai lang, rau cải, và những sản phẩm địa phương mà họ tự trồng lấy để tỏ lòng cám ơn.

​
Mẹ Sư Phụ là một người hiền lành, thông minh, chăm chỉ và làm việc lanh lẹ. Ngoài việc chăm sóc gia đình, bà cũng thành công trong vài việc buôn bán. Cho nên cả gia đình đã có một đời sống sung túc và an hòa.

Có một ngày, bỗng có người tố cáo cha Sư Phụ có tham gia vào hoạt động chính trị. Chẳng bao lâu, ông bị bắt giam để điều tra. Nhân viên điều tra tìm mãi không ra bằng chứng liên can, tuy nhiên cha Ngài vẫn không được phóng thích, tiếp tuc bị giam cầm.
​
Lúc đó, Sư Phụ thường cùng với mẹ mang thức ăn đi thăm và an ủi. Thấy thân thể cha bị thương tích và mất tự do, Sư phụ rất đau lòng. Ngài hiểu một cách rõ ràng, cha mình thường ngày chỉ biết chữa bệnh cứu người, đã bị hàm oan.
​
Sau khi trở về nhà, Sư Phụ gặp ai có thể nói chuyện được, Ngài đều cho họ biết cha của Ngài vô tội, bị oan.

Mặc dầu họ không thể giúp được gì, nhưng điều này cho thấy lòng hiếu thảo, dũng khí và chánh nghĩa của Sư Phụ lúc thiếu thời.


Trong thời gian này, mẹ Sư Phụ có mang sắp sanh. Lúc bấy giờ điều bất hạnh là tiền bạc trong việc buôn bán bị người ta lường gạt hết.

Càng bất hạnh hơn, mẹ của Sư Phụ sau khi sinh em gái Sư Phụ lại không được săn sóc kỹ càng, cho nên đã mắc phải chứng hậu di, bụng bị chứa nước, sưng lên rất lớn, rất đau nhưng lại không có tiền đi bác sĩ chữa trị.


Sư Phụ lúc đó chỉ có chín tuổi, không những phải chăm sóc mẹ đang bệnh, lại phải chăm sóc em gái mới ra đời, còn phải đi chợ mua rau. Vì không có tiền, mỗi ngày chỉ có thể mua một chút rau tươi về nhà. Những ngày tháng đó rất vất vả.

Đến ngày thứ ba, Sư Phụ thấy mẹ hàng ngày rên siết, em gái nhỏ yếu đuối và không có người săn sóc, trong nhà lại không có tiền, bản thân mình thì còn nhỏ, cha lại bị giam cầm, Sư Phụ biết cứ để như vậy mãi, cả nhà sẽ không còn hy vọng, cho nên đã quyết định đi xin cho cha được về nhà.

Lúc này, cha của Sư Phụ đã được chuyển tới một nhà tù lớn hơn ở một nơi rất xa. Sư Phu sau khi hạ quyết tâm, thân hình bé nhỏ của Ngài đã phải chịu đựng nỗi khổ say xe, đổi xe mấy lần mới tới nhà tù.

​Đến cửa chính, Sư Phụ nói với người gác cửa, kể rõ cho ông ta hoàn cảnh khốn đốn của gia đình, và tỏ ý muốn gặp giám thị nhà tù, xin tha cho cha, vì ông vô tội.


Người gác rất thông cảm với Sư Phụ, bảo Sư Phụ đợi ở đó, ông sẽ đi trình với giám thị. Nhưng thời gian trôi qua, Sư Phụ đợi mãi trong tâm lo lắng, rốt cuộc cầm lòng không được mà khóc lên, vừa khóc vừa la đòi gặp giám thị, xin ông cho cha về nhà.

​Rốt cuộc tiếng khóc của Sư Phụ đã kinh động đến viên giám thị đi qua chỗ đó, ông bèn đến hỏi xem có chuyện gì.


Giám thị nhà tù chăm chú lắng nghe một bé gái nhỏ nhắn dễ thương trước mặt nói lên sự oan ức của cha mình, cho biết mẹ đang đau nặng không có tiền khám bác sĩ, em gái mới ra đời ba ngày, không có người chăm lo, bản thân thì quá nhỏ. Ngài xin ông cho cha mình  được về nhà chăm sóc gia đình.

Giám thị nhà tù, vừa trẻ vừa lương thiện, sau khi nghe xong, rất cảm động.

Nhìn một bé gái mới có chín tuổi can đảm một mình vượt đường xa, thân đầy bụi bặm, ông nói: "Tôi sẽ cho người dẫn cha của em đến ngay đây."

​
Ông này thấy cha Sư Phụ dáng điệu nho nhã, và sau khi xem lại hồ sơ đã hiểu có oan tình trong đó, liền tha cho cha Sư Phụ được tự do trong 24 tiếng đồng hồ để về nhà săn sóc gia đình, sau đó mới trở lại nhà tù.

Viên giám thị này còn nói đùa, đòi bắt Sư Phụ ở lại làm con tin, cho đến khi cha Sư Phụ quay trở lại.

Sư Phụ lập tức trả lời rằng: "Con ở đây cũng chẳng giúp được gì,  con tuổi còn quá nhỏ, hơn nữa phải về chăm sóc mẹ và em gái, không thể ở lại được."

​
Ông ta nghe xong cười xòa và đồng ý để Sư Phụ và cha cùng về nhà.


Với y thuật tinh thông, về đến nhà cha của Sư Phụ liền chữa bệnh cho mẹ Sư Phụ, khiến bệnh tình khôi phục nhanh chóng. Sau khi thu xếp xong việc gia đình, cha của Sư Phụ quay lại nhà tù đúng thời hạn.

Mấy ngày sau, ông bổng dưng được thả tự do vô điều kiện. Cha mẹ Sư Phụ vì muốn ghi nhớ ân huệ của viên giám thị ngay thẳng và nhân từ, đã lấy tên của ông là "Quang Trung"* đặt cho đứa bé gái mới ra đời.

Từ câu chuyện này, chúng ta biết được Sư Phụ lúc đó tuy tuổi còn nhỏ, nhưng nhờ lòng hiếu thảo chân thành và dũng khí, đã làm cảm động nhân thiên, khiến giám thị nhà tù lúc đó trở thành công cụ tốt cho Thượng Đế, giúp đỡ cả nhà Sư Phụ được đoàn tụ, mang một tương lai tươi sáng cho tất cả.
 

* Quang Trung là tên con trai. Nhất là tại Âu Lạc, tên này chỉ đặt cho con trai, con gái tuyệt đối không lấy tên như vậy. Cũng giống như ở Mỹ "John" là tên con trai. Cha mẹ của Sư Phụ hoàn toàn vì lòng cảm kích cho nên mới đặt tên này cho em gái út.
Picture

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine