The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

You Have To Be Diligent

1/21/2023

 
For Disciples
Picture
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai (vegan)
Always Reflect on the Name of God, Part 1 of 6, January 31, 1993
https://youtu.be/5vpByCoCx5s

​Sometimes it’s like that. That’s why we, as spiritual practitioners, should not slack off. Got it? 

​Sometimes it might happen that God comes to see us, and then we’re all not present. Then, what to do? So we still have to make an effort every day. 

​People in the world are very dedicated, working very hard for their business. Do you know that? In order to do business, they’d travel everywhere, no matter how far, wouldn’t they? Be it winter, summer, cold or hot, however inconvenient it is, they all have to go. Isn’t it so? That’s why those people could develop their business and earn big money.
 
I’ve heard that in Taiwan (Formosa), there’s a very famous businessman who used to do for others. (Wang Yung-Ching.) Yes. I knew it. OK. OK. It doesn’t matter who he is. The name is not important. What’s important is his personality and his talent. What I mean is, he used to deliver rice to people’s houses, didn’t he? Yeah.

And then people all liked him very much. Why? Because he was always on time, right? Besides, he noted down on which date and to which household he delivered the rice. Then he figured the approximate time that household was about to run out of rice, and he delivered the rice there automatically. Because sometimes people forgot to place orders or failed to find him, etc. 

​He just went everywhere. After delivering the rice there, he’d put the leftover rice from last time aside, and poured the new rice into the container first, and then put the old rice back on top of the new one. This way, people would use the old rice first, so the old rice would not get moldy or generate worms, etc.
 
Why was his business getting better and better? It’s because he had a good conscience. He was very serious in doing business, wasn’t he? If we, meditating spiritual practitioners, are not more serious than him, it’s a pity. We cannot say that we love God. We cannot say that we long for the Tao. How can our determination be less than a rice deliveryman? And we are longing for the reverse.
 
Therefore, it’s not that I’m strict with you. 

​I’m only telling you, that if you want to be successful in anything, you’ve to be serious. People in the world, even just doing business to earn money, to earn their living, the impermanent living, and their so-called ephemeral, lovely “karma,” they already have to make that much effort. Then, in order to save ourselves, to be liberated eternally, in order to deliver ourselves to the place of everlasting happiness, satisfaction, and freedom, and to help our five, six, seven, or eight generations attain liberation, we cannot slack off. 
 
Besides, we can never enjoy enough the benefit of this kind of business. Yes? We receive the meritorious reward in this life; our life becomes more and more comfortable, and our wisdom more and more developed. Then, everything we do goes smoothly. Therefore, the business we’re doing is more important than any earthly business. Yes?

I’m just reminding you in all kinds of ways. If you truly want to attain the happy realms, you have to be diligent. From time to time, I use a lot of examples, a lot of stories and a lot of enticing words and sweet talk to tell you to practice spiritually. Sometimes you don’t listen, then I have to use other more unpleasant ways. It’s because I’m afraid that you’d forget what you’re looking for, forget the spirit of doing business.
 
We work in the world every day. I’ve told you many times. We earn some money in order to feed this ephemeral body and a few kids only. We don’t have many wives. We have only one wife or one child and two or three wives? No, one wife plus two or three children. Then we have to work eight hours a day, at least. Or ten hours or even more than ten hours. In some families, both husband and wife have to work. Isn’t it? Still, they can’t work enough. Since they want their children to be as rich as others, have the same things as other children, the parents have to work even harder to give their children a more comfortable life. They don’t want to be the loser in the neighborhood. Therefore, whatever their neighbors’ children have, their children also have to have. Like that. So the parents have to work very hard to earn money.
 
But what do they get eventually? Nothing. Each has to go their own way finally. We never know when the Black and White Impermanence messengers will come to take us away. We’ll have to lie there surrendering ourselves to others; whatever possessions we’ve tried hard to earn, beautiful, gorgeous clothes, and fancy cars, will all have to be left here. Yes? And those kinds of things, will vanish after some time. It is like that even if we work hard all our lives.

Picture

​
Unlike us, the practitioners of the Quan Yin Method. The more we practice, the more we have. 

​We have it when we’re still alive. We collect a lot of meritorious rewards, and so our lives become more and more comfortable. It’s not that we’re greedy for the meritorious reward. We naturally have it. We can’t say that we don’t have it. Right? And we shall have less or no disasters. We will get less or no sickness. Our business will get better and better. Our minds become calmer and smarter. And we can bring it along with us after we die. It’s all ours.
 
Moreover, while alive we only use a little bit of our meritorious reward. You could say only one out of one hundred million of it, that we can use in this world. The rest of it will still be waiting for us. After we leave this physical body, we’ll be able to enjoy the meritorious reward which is not physical. Therefore, only this kind of business is truly worthwhile investing in.
 
Sometimes, during meditation you see your True Self go to such and such realm of Light to have fun. The unimaginably beautiful world is indescribable in worldly languages. We go there only once in a while, and we are already happy for many days, sometimes even for months. Depends on how deep you are in Samadhi; you will be happy for so long. Sometimes you just meditate for half an hour or one hour, wow, you’re already so happy for quite some days! Yes? And that kind of happiness isn’t physical. Your body is also happy, and spiritually, it’s like no suffering can find its place on us. [...]
​
And it’s just a little taste. You’re enjoying that kind of happiness, of meritorious rewards only a little bit. Only one billionth or one trillionth of it. Can you imagine how the rest of them waiting for us in another world are like? So I think it’s such a pity that people of the world don’t want to do this kind of business.


Đôi khi như vậy đó. Cho nên người tu hành chúng ta, không nên giãi đãi. Biết rồi ha?

Đôi khi có thể là Thượng Đế đến gặp chúng ta, nhưng rồi chúng ta không hiện diện. Vậy thì, làm sao đây? Cho nên chúng ta vẫn phải nỗ lực mỗi ngày.

Người thế gian rất tận tụy, làm việc rất chăm chỉ cho công việc kinh doanh của họ. Quý vị biết chứ hả? Để kinh doanh, họ sẽ đi khắp nơi, bất kể bao xa, phải không? Dù là mùa đông, mùa hè, dù lạnh hay nóng, dù bất tiện đến đâu, cũng điều phải đi. Có phải vậy không? Cho nên những người đó rất phát đạt, phát tài.
​
Tôi nghe nói ở Đài Loan (Formosa), có một thương gia rất nổi tiếng đã từng phục vụ người khác. (Vương Vĩnh Khánh ạ.) Phải. Tôi biết. Không quan trọng người đó là ai. Cái tên không quan trọng. Điều quan trọng là tính cách và tài năng của ông. Ý tôi là, ông đã từng đi giao gạo đến nhà mọi người, phải không?'

Và rồi mọi người đều rất thích ông. Tại sao? Vì ông luôn rất đúng giờ, phải không? Ngoài ra, ông còn ghi chú là đã giao gạo cho nhà nào vào lúc nào. Rồi ông tính toán, khoảng thời gian mà hộ gia đình đó sắp hết gạo, và ông tự động giao gạo đến nhà đó. Bởi vì đôi khi người ta quên gọi đặt hàng hoặc không gọi được ông, v.v.

Ông đi khắp nơi vậy thôi. Sau khi giao gạo đến đó, ông để gạo cũ lần trước sang một bên, và đổ gạo mới vào thùng trước, sau đó để lại gạo cũ lên trên gạo mới. Như vậy, người ta sẽ dùng gạo cũ trước, thì gạo cũ không bị mốc hay sinh mọt, v.v .
​
Vì sao công việc kinh doanh của ông càng ngày càng thành công? Đó là bởi vì ông có lương tâm. Ông rất nghiêm túc trong việc kinh doanh, phải không? Nếu chúng ta, những người tu hành, không nghiêm túc hơn ông, thì thật đáng tiếc. Chúng ta không thể nói là chúng ta thương Thượng Đế. Chúng ta không thể nói rằng chúng ta có Đạo tâm. Có đạo tâm làm sao lại kém hơn người giao gạo? Đạo tâm kiểu này là không tâm đạo rồi.

Cho nên không phải là tôi nghiêm khắc với quý vị.

Tôi chỉ nói với quý vị rằng nếu muốn thành công trong bất cứ việc gì, thì quý vị phải nghiêm túc. Người thế gian, dù chỉ kinh doanh để kiếm tiền, để chăm sóc cuộc đời vô thường của họ, và cái gọi là nghiệp chướng vô thường, dễ thương của họ, mà họ còn phải nỗ lực nhiều như vậy. Thế thì chúng ta để cứu chính mình được giải thoát vĩnh viễn, để đưa mình đến nơi phúc lạc, mãn nguyện và tự do vĩnh hằng, ngoài ra còn cứu năm, sáu, bảy, hoặc tám đời của mình được siêu sanh, thì chúng ta không thể giãi đãi.

Hơn nữa, loại kinh doanh này, chúng ta dùng không bao giờ hết, phải không? Trong kiếp này chúng ta cũng có thể nhận được phước báu: cuộc sống của chúng ta ngày càng được thoải mái hơn và trí huệ của chúng ta ngày càng khai mở. Rồi chúng ta làm gì cũng được suôn sẻ. Vì thế, công viêc kinh doanh (tu hành) mà chúng ta đang làm còn quan trọng hơn bất kỳ công việc kinh doanh nào trên thế giới này. Đúng không?

​Tôi chỉ nhắc nhở quý vị bằng mọi cách. Nếu quý vị thật sự muốn đạt được cảnh giới hạnh phúc, thì phải tinh tấn. Có khi tôi dùng rất nhiều ví dụ, rất nhiều truyện và rất nhiều lời để dụ dỗ và những lời ngon ngọt để bảo quý vị tu hành. Nhiều khi quý vị không nghe thì tôi phải dùng những cách khác khó chịu hơn. Đó là vì tôi sợ quý vị quên mất những gì quý vi đang tìm, quên mất tinh thần làm kinh doanh này.

Chúng ta ngày nào cũng làm việc ngoài đời. Tôi đã nói với quý vị nhiều lần rồi. Chúng ta làm lụng kiếm tiền chỉ để nuôi cái thân thể vô thường này và vài ba đứa con. Chúng ta không có nhiều vợ. Chúng ta chỉ có một vợ hay là một đứa con và hai,  ba bà vợ? Không, một bà vợ với hai, ba đứa con. Rồi chúng ta phải làm việc ít nhất tám tiếng một ngày. Không thì mười tiếng hoặc mười mấy tiếng. Có một số gia đình, cả hai vợ chồng đều đi làm. Đúng không? Vậy mà họ cũng không đủ. Vì họ muốn con họ giàu có như người khác, có được những thứ như những đứa trẻ khác, nên cha mẹ càng phải làm việc vất cả hơn để cho con cái mình một cuộc sống thoải mái hơn. Họ không muốn thua kém ai, không muốn thua kém hàng xóm. Cho nên, con cái láng giềng có cái gì thì con cái họ cũng phải có cái đó. Như vậy đó. Nên cha mẹ phải gắng sức làm việc kiếm tiền.

Nhưng cuối cùng họ nhận được gì? Không gì cả. Cuối cùng cũng đường ai nấy đi. Chúng ta không bao giờ biết khi nào hai vị thần Hắc Bạch Vô Thường sẽ đến rước chúng ta đi. Chúng ta sẽ phải nằm đó để người ta xỏ mũi mình đi; bất cứ tài sản nào chúng ta đã cố gắng kiếm được, dung nhan xinh đẹp, y phục lộng lẫy và xe hơi sang trọng, tất cả đều phải để lại ở đây, phải không? Và những thứ đó sẽ biến mất sau một thời gian. Dù có làm việc chăm chỉ cả đời thì cũng chỉ vậy thôi. 
Picture

Không giống chúng ta, những người tu Pháp Môn Quán Âm. Càng tu nhiều, chúng ta càng có nhiều. 

Lúc còn sống, chúng ta đã có rồi. Chúng ta thu được rất nhiều phước báu, nên cuộc sống của chúng ta càng trở nên thoải mái hơn. Không phải chúng ta tham cầu phước báu, [nhưng] chúng ta tự nhiên có được. Không thể nói rằng chúng ta không có. Đúng không? Rồi tai họa cũng ít hơn hoặc là không có. Bênh tật cũng sẽ giảm thiểu hoặc không có. Công việc làm ăn của chúng ta sẽ ngày càng tốt đẹp hơn. Đầu óc của chúng ta ngày càng bình tĩnh hơn và thông minh hơn. Và sau khi chết, chúng ta có thể mang theo phước báu này. Tất cả đều là của chúng ta.
​
Hơn nữa, trong khi còn sống, chúng ta chỉ dùng một chút phước báu của mình. Có thể nói chỉ một phần của một ức phước báu, mà chúng ta có thể dùng trên thế gian này. Phần còn lại vẫn sẽ chờ  chúng ta. Sau khi rời bỏ nhục thể này, chúng ta sẽ có thể vui hưởng phước báu không phải là vật chất này. Vì vậy, chỉ có loại kinh doanh này mới thực sự đáng để đầu tư.
​
Đôi khi, trong lúc thiền, quý vị thấy Chân Ngã của mình đi đến cảnh giới Ánh Sáng nào đó để vui chơi. Thế giới đẹp không thể tưởng tượng được, không thể diễn đạt bằng ngôn ngữ trần gian. Chỉ thỉnh thoảng chúng ta đến đó mà đã vui nhiều ngày rồi, đôi khi thậm chí nhiều tháng. Tùy theo quý vị Nhập Định sâu chừng nào thì sẽ vui lâu chừng đó. Đôi khi quý vị chỉ thiền nửa tiếng hoặc một tiếng, ôi chao, quý vị đã rất vui suốt mấy ngày! Đúng không? Và kiểu vui vẻ đó không phải là vật chất. Thân thể cũng vui, nhưng về măt tinh thần, dường như không có đau khổ nào có thể ảnh hưởng đến chúng ta. [...]
​
Và đó chỉ là một chút hương vị. Quý vị vui hưởng cảm giác vui vẻ của phước báu đó chỉ một chút thôi. Chỉ là một phần của một ức hoặc một phần của trăm vạn ức thôi. Quý vị có thể tưởng tượng phước báu còn lại đang chờ chúng ta ở một thế giới khác như thế nào? Vì vậy, loại kinh doanh này, mà con người thế gian không muốn làm thì tôi cảm thấy thật đáng tiếc.                                         ​


Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact