The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Master Lights the Way Home for My Loved One

3/5/2016

 
​By sister-initiate Chen Hui-mei, Taichung, Formosa (Originally in Chinese), News 184
 
In September 2005 I was struck by news that was personally more shocking than the massive earthquake that rocked Formosa six years earlier. On the evening of September 14, I went with my two daughters to group meditation at the Taichung Center, and a few minutes before we entered the meditation hall my daughter received a phone call from a brother named Huang. While telling him that she would call back after meditation, she wondered why she had not left her cell phone in the car as usual, which would have caused her to miss the call. Then while meditating I received a surprising message from Master. “The corporeal body of your younger brother has become defunct. I am taking him Home. Don’t be upset,” She said in a grave voice. I was frightened and unsure about the message, and after the meditation session my daughter called brother Huang and learned that my 53-year-old brother had been moved to the intensive care unit of a local hospital!
 
Early the next morning, we visited my brother at the hospital, and when I saw him lying on the bed, I finally understood why Master had said that She was going to take him Home. I then gave him a massage while reciting the Holy Names, and through Master’s blessing he began to feel much more comfortable. I also gave him a recent photo of Master and said, “If you’re suffering too much physically, when Master comes to take you Home you should go with Her happily.” And my brother replied, “I see many people standing by the door, and someone is knocking on the door above me.” I then knew that his time was running out because angels and saints had already come to meet him.
 
When the intensive care unit’s thirty-minute visiting period was up we left the hospital, and by the time I got home and finished doing my household chores it was already eleven-thirty, so I began to meditate. While meditating I thought of the torment my brother had gone through - three morphine injections and two kidney dialyses in two days. Also, severe dehydration had reduced him to a miserable condition. So I cried in anguish, “Master, didn’t You tell me that You were going to take him Home? Why do You allow him to continue suffering?” I felt deep sorrow at seeing my brother enduring all those physical tortures, but I also could not bear to see him go at such a young age. I was gripped by these conflicting emotions for some time when I suddenly saw a very clear vision: My brother and I were walking on individual paths, separated by something. The two of us continued walking slowly when a bright Light suddenly appeared. I then loudly asked my brother to follow the Light and go at once. After a short while, another extremely bright, intense Light shaped like a tunnel appeared and I saw my brother enter the Light tunnel without looking back. I then came to and looked at the clock and it was past midnight. Recalling the vision I had seen, I was both sad and relieved. A short while later, a telephone call from Hsinchu informed me that my brother had passed away. Master, how can I ever repay You for Your grace?
 
That night, I meditated until daybreak and at about four in the morning my brother came to see me, and waving both hands in joy he said, “Sister, I’m free at last! I’ve been liberated from the sea of suffering. Don’t grieve for me anymore!” He came just as usual as when he had visited my house telling me about his life. My oldest daughter then told me that while she was meditating at around five in the morning her uncle had come to see her and made a face at her. And at noontime, when we were watching one of Master’s DVDs, I saw my brother sitting in his usual seat watching Master’s discourse with us. At that moment I truly forgot that he had already left us.
Picture
My brother and I loved each other dearly, so after he left, the pain in my heart persisted for a long time, and Master’s voice was my only source of consolation during that period. I fenced myself in because my grief was too intense and I could not overcome the emotions. Then one night, while I was crying in deep sorrow, my brother came to comfort me and said, “I’m living a wonderful life up there with Master, but the environment above is not conducive to spiritual practice.” He also asked me to stop grieving for him because it hurt him to see me in such agony, and hoped that I would put more effort into spiritual practice. So to avoid affecting him, whenever I missed him I would watch Master’s lecture videos. And thanks to Master’s merciful guidance, I gradually climbed out of the abyss of mourning I was in because I knew Master had really delivered him from the realm of suffering.
 
After his departure from this world my brother visited the Hsihu Center several times, once during a Moon Festival celebration, and once at a two-day retreat. At first I thought that these visits were merely illusions caused by my intense memories of him. However, when a member of the Center’s Video Team told me that one of them had also seen my brother, I was extremely happy at this feeling of “oneness,” and thus knew my brother had accomplished his mission in this world and had completed the journey of life he had set for himself!
 

I have been practicing the Quan Yin Method for eleven years now and besides guiding me on to seriously practice spiritually and discover life’s inner secrets, Master has also opened the door to Wisdom for me so that I can solve all my worldly problems. And from childhood to adulthood, I have acquired much knowledge, but the lesson I learned from my brother’s demise left me with a truly vivid and unforgettable insight.
Picture
Sư Phụ thắp sáng đường về nhà cho người thân của tôi
​

Do sư tỷ đồng tu Chen Hui-mei, Đài Trung, Formosa (nguyên văn tiếng Trung Hoa)
 
Vào tháng 5 năm 2005, tôi nhận được một tin mà bản thân tôi thấy chấn động hơn cả trận động đất xảy ra ở Formosa cách đây 6 năm. Vào tối ngày 14 tháng 9, tôi cùng với hai con gái của tôi đi cộng tu tại Trung tâm Ðài Trung, trước khi bước vào thiền đường vài phút, con gái tôi nhận được điện thoại từ một sư huynh tên Huang. Trong khi nói với sư huynh rằng sẽ gọi lại sau khi thiền, con tôi tự hỏi tại sao lại không để điện thoại di động ở trong xe như bình thường, như vậy đã không nghe điện thoại gọi. Sau đó trong khi đang thiền, tôi nhận được một thông điệp rất ngạc nhiên từ Sư Phụ: "Thân thể của em trai cô đã không thể hoạt động nữa. Sư Phụ sẽ đưa anh ta trở về Nhà. Ðừng buồn nhé", Sư Phụ nói với giọng nghiêm nghị. Lúc đó tôi thấy sợ và không chắc chắn về thông điệp này, và sau buổi thiền con gái tôi gọi cho sư huynh Huang và biết rằng em trai 53 tuổi của tôi đã được chuyển tới phòng cấp cứu của bệnh viện địa phương! 

Sáng sớm ngày hôm sau, chúng tôi đến thăm em trai tôi ở bệnh viện, và khi tôi nhìn thấy em tôi đang nằm trên giường, cuối cùng tôi đã hiểu tại sao Sư Phụ nói Ngài sẽ đưa em tôi về Nhà. Lúc đó tôi gửi đến em trai một thông điệp trong khi niệm Hồng Danh, và qua sự gia trì của Sư Phụ, em tôi bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn. Tôi cũng đưa cho em tôi một tấm hình chụp gần đây của Sư Phụ và nói: "Nếu em cảm thấy quá đau đớn, thì Sư Phụ sẽ đến đưa em về Nhà, em nên vui vẻ đi cùng Ngài". Và em trai tôi đáp lại, "Em thấy nhiều người đứng ngoài cửa, và có một người đang gõ cánh cửa bên trên em". Lúc đó tôi nhận biết rằng thời gian của em tôi đã hết, các thiên thần và thánh nhân đã đến gặp em. 

Khi thời gian 30 phút cho thăm viếng ở phòng cấp cứu đã hết, chúng tôi rời bệnh viện, và vào lúc tôi về đến nhà và kết thúc công việc nhà thì đã11 giờ rưỡi nên tôi bắt đầu thiền. Trong khi thiền, tôi nghĩ đến sự đau khổ mà em trai tôi đã phải trải qua: ba mũi thuốc giảm đau và hai sự thẩm tách thận trong hai ngày tới. Sự thiếu nước trầm trọng cũng đã đưa em tôi vào trạng thái khổ sở. Vì vậy tôi đã khóc trong đau đớn: "Sư Phụ, không phải Ngài đã nói với con rằng Ngài sẽ đưa em con về Nhà sao? Tại sao Ngài để cho em con tiếp tục chịu đau khổ như vậy?" Tôi cảm thấy vô cùng buồn bã khi nhìn thấy em trai tôi đang phải chịu sự đau đớn về thể xác, nhưng tôi cũng không chịu nổi khi nhìn thấy em tôi ra đi khi còn trẻ như vậy. Tôi bị dằn vặt bởi những cảm xúc đối nghịch này một thời gian đến khi tôi đột nhiên nhìn thấy một hình ảnh rất rõ ràng: Em trai tôi và tôi đang đi con đường riêng, ngăn cách bởi một điều gì đó. Hai chị em tôi tiếp tục chầm chậm đi khi một ánh sáng cực sáng xuất hiện. Lúc đó tôi bảo em tôi theo ánh sáng và đi lập tức. Một thời gian ngắn sau, một luồng ánh sáng nữa cực sáng, hình thù giống như đường hầm xuất hiện và tôi thấy em trai tôi đi vào đường hầm ánh sáng mà không quay trở lại. Sau đó tôi xem đồng hồ, lúc đó đã quá nửa đêm. Nhớ lại hình ảnh đã thấy, tôi vừa buồn vừa thấy nhẹ nhõm. Vài phút sau đó, ở Tân Trúc gọi điện thoại cho tôi thông báo rằng em tôi đã ra đi. Sư Phụ, làm sao con có thể báo đáp ân sủng của Ngài? 

Ðêm hôm đó, tôi thiền đến sáng và vào khoảng 4 giờ sáng em tôi đến gặp tôi, vẫy hai tay vui sướng và nói: "Chị ơi, cuối cùng em được tự do rồi. Em được giải thoát khỏi bể khổ. Ðừng buồn về em nữa chị nhé!" Em tôi đến như thường khi em tới nhà thăm tôi và kể cho tôi nghe về cuộc sống của nó. Con gái lớn của tôi nói với tôi lúc nó đang thiền vào khoảng 5 giờ sáng, cậu đã tới gặp và nhìn vào mặt nó. Và vào lúc trưa, khi chúng tôi đang xem một DVD của Sư Phụ, tôi thấy em trai tôi ngồi trên chiếc ghế như thường lệ và xem Sư Phụ thuyết pháp với chúng tôi. Vào lúc đó, tôi thật sự quên rằng em trai tôi đã xa lìa chúng tôi. 

Tôi và em trai tôi rất thương nhau, cho nên sau khi em tôi qua đời, nỗi đau trong tim tôi vẫn kéo dài một thời gian, và tiếng nói của Sư Phụ là nguồn an ủi duy nhất của tôi trong thời gian đó. Tôi lập một bức tường quanh mình vì nỗi đau buồn quá lớn và tôi không thể vượt qua cảm xúc này. Rồi một đêm, trong khi tôi đang khóc trong buồn khổ, em trai tôi đến an ủi tôi và nói: "Em có một cuộc sống rất tuyệt vời trên đây với Sư Phụ, nhưng môi trường trên đó không dễ dẫn đến tu hành". Em tôi cũng bảo tôi đừng than khóc nữa bởi vì em đau lòng khi thấy tôi rất đau khổ như vậy, và hy vọng rằng tôi sẽ đặt nỗ lực vào việc tu hành nhiều hơn. Và nhờ có sự hướng dẫn từ bi của Sư Phụ, tôi dần dần lên khỏi vực sâu của phiền muộn mà tôi đang ở bởi vì tôi biết Sư Phụ đã thật sự giải thoát cho em tôi khỏi khổ ải. 

Sau khi rời khỏi thế giới này, em trai tôi đến thăm Trung tâm Tây Hồ vài lần, có một lần trong dịp Tết Trung Thu, và một lần vào kỳ Thiền Nhị. Lúc đầu, tôi nghĩ những lần viếng thăm này chỉ là ảo giác do tôi quá nhớ về em tôi. Tuy nhiên, khi một thành viên của Ðội Thu hình nói với tôi rằng một trong số họ đã nhìn thấy em trai tôi, tôi vô cùng sung sướng bởi cảm giác "đồng nhất thể", và vì vậy biết rằng em trai tôi đã hoàn tất nhiệm vụ của nó ở thế gian này và hoàn thành đường đời mà nó đã đặt cho mình. 

Tôi tu pháp môn Quán Âm đã được 11 năm, và Sư Phụ ngoài việc hướng dẫn tôi tu hành nghiêm túc và khám phá tra những bí mật bên trong của đời sống, Ngài cũng mở trí huệ cho tôi để tôi có thể giải quyết tất cả những vấn đề thế gian. Và từ nhỏ tới lớn, tôi đã lãnh hội được rất nhiều kiến thức, nhưng bài học tôi học được từ cái chết của em trai tôi đã để lại cho tôi một sự hiểu biết thật sự sâu sắc, rõ ràng và không thể nào quên.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact