The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Life's Most Marvelous Moments Meetings

3/29/2016

 
A conversation between Supreme Master Ching Hai and fellow initiates at a tea party, 
the Florida Center, U.S.A, May 12, 2002 (Originally in Chinese), News #136

 
The more we practice the Quan Yin Method, the more powerful we become. But new initiates cannot withstand too much blessing from God all at once so it’s okay for them to meditate only two to three hours a day, and then sit longer by and by. Some can meditate for eight hours, or eighteen hours, or even twenty-four hours a day after they have practiced for a long time. But new initiates cannot practice so much; otherwise, there may be a problem because they cannot bear so much of God’s power. Although this power was ours originally, there may be problems if we have not adjusted or adapted ourselves well when we suddenly receive too much power. That’s why I have told you it’s okay to meditate just two to three hours a day. Half an hour to one hour is enough for Convenient Method practitioners. It’s not that the “greedier” you are in practice, the better you become. Of course, more practice helps, but you still have to take your time.
 
Some great spiritual practitioners in the Himalayas practice all day long. They meditate eight or eighteen hours a day, so their magical power is strong. They can appear and disappear all of a sudden before you know it. Of course, that’s their inner Light form. Sometimes we can touch this manifestation form, just like we were touching a physical body. Try it on your neighbors. (Master and audience laugh.) Maybe it’s a transforrmation embodiment. (Laughter) Those practitioners are on very high levels, so they have countless manifestations. It’s just an outcome of cumulative practice.
 
How does this happen? Our bodies and the cells in the body evolve, and so do our souls. Most people take millions of years to advance to this level in the natural circulation system. However, with the Quan Yin Method, it takes only two to three weeks to attain the level that takes ordinary people several lifetimes of practice to reach. As a matter of fact, this is not really spiritual practice; it’s just becoming involved in the circulation system of the universe. Ordinarily, those who don’t practice the Quan Yin Method, but instead rely on doing charity, observing the precepts, and being good people, can reach this level only after eons.
 
The Quan Yin Method includes spiritual cultivation, keeping the precepts, purifying our body, speech and mind and meditating on the inner Sound and Light; so that we can elevate ourselves with respect to the whole evolutionary system. Human beings were originally crude. Their cells and brains were all crude. They had to evolve gradually to become intelligent human beings. After we learn the Quan Yin Method, we can evolve into more intelligent people, having both spirituality and magical power; not tangible magic, but a kind of “doing without doing.” The more we practice this Method, the higher we develop ourselves, and the higher beings we become. We will progress very quickly in the evolutionary system.
 
When humans first appeared on this planet in very ancient times, some looked like gorillas, not only in appearance, but in thinking and behavior as well. At that time, humans could not do many things and gradually developed into what they are now. If we practice the Quan Yin Method, our levels can soar through several levels, without waiting millions of years for evolution to take its course.
 
The Quan Yin Method is nothing superstitious or mystical. We simply have an inner system that makes us progress. Even if we do not speed it up, it still automatically proceeds, but slowly. The Quan Yin Method accelerates this system. Therefore, when we first begin to practice it, we cannot practice very much; two to three hours a day are enough.
 
The practitioners in the Himalayas practice all day, and they are constantly in samadhi; thus, they have great magical power. They transform, appear and disappear, and we can never get hold of them! Some of our initiates also have seen the inner Light form of Master in their meditation or at home. Sometimes the manifestation form Master talks to them. They see Her not only through their inner version, but also when they open their eyes, just like I see you now. They can even shake Her hand. But this form of Master doesn’t stay very long. Of course, the manifestation form Master can stay, but it’s not necessary for it to do so. And this form of Master only speaks a few words and then leaves. These initiates really have this sort of experience because they have practiced the Quan Yin Method for many lifetimes or have practiced very diligently in this lifetime.
 
It’s really a pity if we don’t practice this Method! The more we do, the greater we become. If we really know the benefits of practicing this Method, sometimes we like to forsake the whole world, and hide ourselves in some secret place for spiritual practice. Inside of us there is much potential power that we have not yet developed. In this world, we are powerless and lead a poor life like a beggar. But it doesn’t matter. We can take our time. Maybe several lifetimes from now our magical power will grow as great!
 
Have you ever read the story of Yogananda (a great Indian saint of the twentieth century)? (Audience: Yes.) His Master Babaji often came and went, and His disciples could never get hold of Him. Sometimes Babaji would come to a disciple’s home and then disappear, and the disciple might think his Master had gone. Since Babaji could conceal himself in the wind, rain, sun and air, you could never get hold of Him because He had practiced for such a long time! Those Masters are very different from ordinary people. They fly rather than walk. Sometimes they don’t even bother to fly - they hide themselves in the air and disappear. We must have enough merit to see their manifestation forms.
 
Some of our fellow initiates have also seen this kind of manifestation form. I have heard stories about people seeing my manifestation form. Right? (Yes.) You saw it? Was it Master’s inner Light form or a physical one? (Sister A: It looked like a human body, except it didn’t talk.) Maybe you have not evolved to the level of being able to converse with it. (Master and audience laugh.) This is quite good already! Practice more and the manifestation form Master will talk to you. (Master and audience laugh.) Could you touch it? (Sister A: Master’s manifestation form turned around and smiled at me. We were riding a bus together.) Riding a bus together? Poor me! (Laughter) Maybe I had too many disciples at that time, and I had no money! (Master and audience laugh.) Tell the story again, because they haven’t heard the story and don’t understand what we’re laughing about.
 
Sister A: It was eight years ago. I was on a local Hsinchu bus when I saw Master. She was sitting opposite me, only one seat away. But I didn’t know Master at the time. When the bus passed by Chungli, and arrived at Lungtan, Master got off the bus,, and She turned and smiled at me after crossed the road. I thought, “Why, this person makes me feel good!” The next day, I saw a poster in the same place, saying that a Master from the Himalayas was going to give a lecture. Only then did I realize that the person I had seen the day before was the Master on the poster.
 
Master: Maybe She was taking the bus to the lecture at the time. (Master and audience laugh.)
 
Sister A: I thought so. But later a sister nearby said that Master was on a retreat; besides, She couldn’t be traveling alone.
 
Master: Right, I don’t remember Her ever taking a bus in Formosa, but maybe She had no money at that time! (Laughter) Or maybe She snuck out alone to do it, and didn’t tell me. (Master laughs.) Some non-initiates have also seen the manifestation form of Master at their homes, but after that they became fellow initiates.
 
Sister B: About seven or eight years ago, upon arriving home, my tenant told me, “It’s a pity you weren’t home - your Master was here! (Laughter) She asked me, ‘Are you hungry? Have you eaten?’ And I said, ‘I’m not hungry. I don’t want to eat.’ Then Master said, ‘You should eat. Come, let me wash the rice and cook it for you.’ Your Master is really powerful! She even knew where you stored your rice!’” (Audience laughs.) My tenant said she didn’t trouble Master with the cooking, and added, “It’s really a pity that you didn’t come back in time.” She was completely unaware that she had seen Master’s manifestation form!
 
Master: It’s a pity that she didn’t eat the rice cooked by the Master. You didn’t see it yourself?
 
Sister B: No. I’m very happy already that Master came to my home!
 
Sister C: Master, the following is not my personal experience, but a story that a sister initiate told me. Her neighbor was over eighty when he passed away recently. Before he died, the sister initiate showed him Your photo, which reminded him of something that had happened some forty or fifty years earlier, when he was recruited by the Japanese army and sent to Manila, the Philippines. The boat he took to Manila sank to the bottom of the sea while crossing a very deep ocean trench. From the ocean depths, he saw the manifestation form of Master come to rescue him, and was thus saved from drowning. When he saw Master’s photo on the cover of Her Aphorisms book, he found that the Lady in the picture looked exactly like the person who had saved him many years earlier. He was very grateful to Master for saving his life.
 
Sister D: Master, my father-in-law once told me that when he was hospitalized, he saw Master come to see him. At that time Master was in white and asked him, “Do you know who I am?” And he answered, “You are just an old woman!” (Laughter) Master then replied, “Look again, and look carefully.” Then he thought to himself, “Well, maybe She is my son’s master - Master Ching Hai!” Then Master said, “Take care of your health; you will be all right.” Hearing this, he was so happy and touched that he began crying, and Master soon disappeared. The following day, my father-in-law received a call from us, telling him that we would come to pick him up and he could live with us. He was very delighted. Thank you, Master!
 
Sister E: Over ten years ago, I paid a visit to a friend and got lost on my way home. I got stuck for a long time and still couldn’t find the right directions home. Later I saw Master in front of me, looking the same as in the photo in which She is dressed as Quan Yin Bodhisattva (the Goddess of Mercy)! I then followed the directions of the manifestation form of Master, and found the right way home!
 
Master: Great!
 
Sister E: Later I bought a copy of that photo. (Master and audience laugh.) After my experience, Master wore the dress I saw in my experience.
 
Master: The photo of me in a white dress led you home?
 
Sister E: Yes!
 
Master: There are still many people who have had experiences! What we are talking about is Master’s manifestation form that can talk to you physically. It’s a special situation, and not the way you see in your meditation. What you see in your meditation is an inner vision. What we are talking about here is Master’s manifestation form communicating with someone in the realm of the physical world, and this is different from what you see in meditation. In these cases, Master comes down from above to reach you. But when you see Master in your meditation, it means you have elevated to a higher dimension. If you see the Master with your eyes open, it means that Master has come down to communicate with you in this world. The Master you see here now is neither “up” nor “down.” It’s called the level of the “Tea Party.” (Master and audience laugh.)
 
Brother A: I have two stories, but they are not about my own experience. The first is that of my wife’s nephew. When my mother-in-law was a new initiate, one day she took her grandson to the Taipei Youth Park. There, the child said that he wanted to go to the washroom, so my mother-in-law strolled about while he was inside. After emerging from the washroom, the child couldn’t find his grandmother, so he became frightened. At that moment, he knew that he shouldn’t cry for he was afraid he might be taken away by bad people because if he cried, others would know that he was lost.
 
Master: How old was the child?
 
Brother A: About four or five. During the time when the boy was very afraid, Master came up and talked to him, saying, “Follow me, and don’t cry!” He followed close behind Master and found his grandmother after they had gone by two places. Then he told his grandmother, “I saw Master just now. She led me to you.” This was the first time I had heard of Master’s manifestation appearing near our home. Before that I had only experienced being tested and awakened by Master in my dreams. (Master and audience laugh.)
 
The other story I have is about a Hsinchu sister initiate’s experience. One day before she was initiated, she went shopping for food at a market, where a small nun gave her a sample booklet, and told her to go to a lecture. When she looked at the booklet, she thought, “Gee, isn’t this person in the photo the nun who gave me the booklet?” (Laughter) But she couldn’t find Master when she turned around. Master had not only appeared before her, but also spoken to her. Of course, she was later initiated.
 
Master: Your work is not perfect enough! You see, I have to hand out the sample booklets myself! (Laughter) Lazy workers! You missed one of my disciples and I had to look for her myself! You see, it’s better for me to rely on myself! (Master and audience laugh.)
 
Sister F: My daughter has had frequent communications with Master since she was little. But I try not to ask her about them because we shouldn’t ask about others’ experiences. Once she acted in a very strange way. When I was chatting with an initiate, she kept bowing here and there. I found it very weird so I asked her, “What are you doing?” And she said, “Master has come!” I replied, “If Master comes, bow to Her only!” My daughter then said, “But She keeps moving!” (Laughter) And I responded, “Tell me where Master is so I won’t bump into Her!” (Laughter)
 
When my daughter was two or three years old, I took her to the suspension bridge over Taipei Bitan (the largest lake in Taipei). I put her on the bridge and told her, “Sit here. I have to buy something. If any bad people want to take you away, shout for me.” She answered, “I’ll call Master, not you!” (Master and audience laugh.) The other day, my daughter and I went out with some initiates. I saw a big rock, and told my daughter and another little initiate to stand on it so I could take a photograph of them. To get a better picture, I asked them to move back a little. After taking the picture, I came up to my daughter and found that right behind the rock was the ocean. The children had been standing on the edge of the rock and had almost fallen into the sea! I asked my daughter, “Why didn’t you tell me?” And she replied, “Master is here. I’m not afraid!” Around that time, she had often talked about Master coming, and this time I didn’t expect that Master had really come. After the photo was developed, we could see that my daughter’s arm appeared to be transparent, and the sea behind her could be seen through her arm. The owner of the photo studio was very surprised and asked, “What happened?”
 
Master: Maybe something was wrong with your film. (Laughter)
 
Sister G: Seven or eight years ago, I drove to Yangming Mountain one day and gave a woman hitchhiker a ride. I gave her a copy of Master’s sample booklet because she seemed to be a Buddhist. When she saw the booklet, she said: “Gee, I seem to have seen this Master before!” Finally, she revealed that several times while she and her husband were riding a motorbike on the way to the Yangming Center, they had seen a nun jogging along the road. The woman said she felt strange because the nun jogged even on rainy days, and seemed to be insulated from the rain even though she didn’t wear a raincoat.
 
As I was giving the woman a ride home to Wanli, my car went by the Yangming Center and she pointed to a certain place and said, “The nun I saw disappeared here, but I don’t see any temple!” The place she pointed to was the location of the Center, where Master had previously stayed. But Master was abroad and not in Formosa at the time the woman saw Her. The woman then said, “When it’s sunny, she jogs; when it’s rainy, she still jogs.” (Master and audience laugh.) Both she and her husband had seen it. Then I gave her some issues of Master’s News magazines and a sample booklet, and asked which form of Master she had seen. She said it was the one on the old version of Master’s sample booklet, in which Master was dressed as a nun. Thank you, Master! (Audience applauds.)
 
Master: Why are you thanking me? I just jogged. (Master and audience laugh.) People thank me just because I do exercises. Can you believe it? (Master and audience laugh.) I was just bored on Yangming Mountain, because they boxed me in there, so I had to jog a little to get some fresh air! When talking about your experiences, you can never finish! (Laughter)
 
Những giây phút tuyệt vời nhất
​trong đời




Ðàm thoại giữa Thanh Hải Vô Thượng Sư và các đồng tu tại buổi trà đàm, 
Trung Tâm Floria, Hoa Kỳ, Ngày 12 tháng 5, 2002 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)

 
Chúng ta tu hành Pháp Môn Quán Âm càng nhiều thì lực lượng càng mạnh. Nhưng những đồng tu mới chưa quen được liền lực gia trì quá lớn của Thượng Ðế, cho nên họ chỉ ngồi thiền hai, ba tiếng mỗi ngày cũng được, rồi từ từ ngồi lâu thêm. Có người có thể thiền 8 tiếng, 18 tiếng, hay 24 tiếng mỗi ngày sau khi đã tu hành một thời gian lâu. Nhưng các đồng tu mới không thiền được quá nhiều; nếu làm, họ có thể bị phiền phức vì không thể chịu được nhiều lực lượng của Thượng Ðế. Mặc dầu lực lượng này nguyên thủy là của mình, nhưng chúng ta vẫn có thể bị phiền phức nếu chưa quen hoặc chưa tự thích ứng được, khi bỗng nhiên tiếp nhận quá nhiều lực lượng. Ðó là lý do vì sao tôi nói rằng quý vị thiền hai tới ba tiếng mỗi ngày cũng được. Ðối với những người học Pháp Phương Tiện, nửa tiếng đến một tiếng là đủ. Không phải càng "tham lam" tu hành quý vị càng trở nên tốt. Dĩ nhiên, tu nhiều thêm thì có ích, nhưng quý vị vẫn phải từ từ.
 
Vài đại hành giả tại Hy-Mã-Lạp-Sơn tu suốt cả ngày. Họ thiền từ 8 đến 18 tiếng mỗi ngày, nên thần thông họ rất lớn. Họ có thể hiện ra và biến mất ngay tức khắc trước khi quý vị biết được. Dĩ nhiên, đó là thân thể ánh sáng bên trong của họ. Ðôi khi chúng ta chạm vào được hóa thân này như đang chạm vào nhục thể. Thử chạm vào người bên cạnh quý vị xem. (Sư Phụ và thính chúng cười) Biết đâu đó là hóa thân. (Cười) Những người tu hành đó đẳng cấp rất cao, cho nên họ có vô số hóa thân. Ðó chỉ là kết quả của sự tu hành nhiều đời nhiều kiếp.
 
Làm sao được như vậy? Thân thể chúng ta và những tế bào trong thân thể tiến hóa; linh hồn cũng vậy. Hầu hết mọi người phải cần hàng triệu năm mới phát triển đến đẳng cấp này theo hệ thống tuần hoàn thiên nhiên. Tuy nhiên, với Pháp Môn Quán Âm, chỉ cần hai đến ba tuần là có thể đạt được đẳng cấp mà người thường cần phải tu tập nhiều kiếp mới đạt được. Thật ra, đây không thật sự là tu tập, mà chỉ là hội nhập vào hệ thống tuần hoàn trong vũ trụ. Bình thường, những người không tu Pháp Quán Âm, nhưng chỉ nương vào sự hành thiện, giữ giới, có đạo đức, chỉ có thể đạt đến đẳng cấp này sau nhiều a tăng kỳ kiếp.
 
Pháp môn Quán Âm bao gồm sự tu tập tâm linh, giữ giới luật, thanh tịnh hóa thân, khẩu, ý, và thiền quán Âm Thanh và ánh Sáng bên trong để chúng ta có thể tự nâng cao chính mình đối với toàn bộ hệ thống tiến hóa của vũ trụ. Con người vốn thô thiển. Những tế bào và não bộ tất cả đều thô thiển. Họ phải dần dần tiến hóa để trở thành những con người thông minh. Sau khi tu pháp môn Quán Âm, chúng ta có thể tiến hóa thành những con người thông minh hơn, có cả hai đẳng cấp tâm linh và lực lượng thần thông; không phải là thần thông hữu hình mà là một loại thần thông "làm mà không làm". Càng tu tập pháp môn này, chúng ta càng phát triển lên cao, và càng trở thành những chúng sinh cao đẳng. Chúng ta sẽ tiến bộ nhanh chóng trong guồng máy tiến hóa.
 
Khi loài người mới xuất hiện trên hành tinh này trong thời rất xa xưa, một số trông giống như đười ươi, không phải chỉ ở hình dáng bên ngoài mà kể cả cách suy nghĩ và hành động. Thời đó, loài người không thể làm được gì nhiều, rồi từ từ phát triển thành con người hiện tại. Nếu tu pháp môn Quán Âm, chúng ta có thể vượt qua nhiều đẳng cấp mà không cần phải đợi hàng triệu năm cho việc tiến hóa xảy ra.
 
Pháp Môn Quán Âm không phải là thần thoại hay mê tín. Chỉ là chúng ta có một hệ thống nội tại giúp chính mình tiến triển. Ngay cả nếu chúng ta không gia tăng tốc độ, nó vẫn tự nhiên tiến lên, dù là chậm chạp. Pháp Môn Quán Âm làm gia tăng tốc độ của hệ thống này. Do đó, khi mới bắt đầu tu pháp môn này, chúng ta không thể tu quá nhiều; hai đến ba giờ mỗi ngày là đủ.
 
Những tu sĩ tại Hy-Mã-Lạp-Sơn tu luyện suốt ngày, và thường ở trong định; cho nên họ có thần thông rất lớn. Họ biến hóa, hiện ra và biến mất, chúng ta không bao giờ nắm giữ họ được! Một số đồng tu chúng ta cũng đã thấy hóa thân của Minh Sư trong lúc thiền hoặc lúc ở nhà. Ðôi khi hóa thân Minh Sư nói chuyện với họ. Họ thấy Ngài không chỉ qua linh ảnh, mà ngay cả lúc đang mở mắt, giống như tôi đang nhìn quý vị bây giờ. Thậm chí họ còn có thể bắt tay Ngài. Nhưng thể này của Minh Sư không ở lại lâu. Dĩ nhiên hóa thân của Minh Sư có thể ở lại, nhưng không cần thiết. Và hình dạng này của Minh Sư chỉ nói vài lời rồi đi ngay. Những đồng tu đó thật sự có được thể nghiệm này bởi vì họ đã tu Pháp Môn Quán Âm nhiều đời nhiều kiếp rồi, hoặc đã tu hành rất tinh tấn trong kiếp này.
 
Nếu chúng ta không tu pháp môn này thì thật là điều đáng tiếc! Tu tập càng nhiều, chúng ta càng trở nên vĩ đại. Nếu thật sự biết được tu pháp môn này có ích lợi ra sao, đôi khi chúng ta muốn bỏ cả thế gian, trốn đi những nơi bí mật để tu hành. Bên trong chúng ta có rất nhiều tiềm năng chưa phát triển. Ở thế giới này, chúng ta bất lực, sống cuộc đời nghèo khổ như kẻ ăn mày. Nhưng không sao. Chúng ta có thể từ từ. Có thể nhiều kiếp sau kể từ bây giờ, thần thông của chúng ta sẽ trở thành vĩ đại!
 
Quý vị có đọc chuyện của Yogananda chưa? (một vị thánh vĩ đại bên Ấn Ðộ vào thế kỷ 20) Sư Phụ của Ngài, Babaji, thường đến rồi đi, và các đệ tử không bao giờ giữ được Ngài. Ðôi lúc Babaji đến nhà một đệ tử rồi biến mất, và người đệ tử có thể tưởng rằng Thầy của họ đi rồi. Vì Babaji có thể dấu mình trong gió, mưa, nắng, và không khí, quý vị không bao giờ có thể giữ Ngài lại được vì Ngài tu hành đã lâu lắm rồi! Những vị Minh Sư đó khác hẳn người thuờng. Họ bay chứ không đi bộ. Ðôi lúc họ cũng không thèm bay -- họ ẩn mình trong không khí và biến mất. Chúng ta phải đầy đủ công đức mới thấy được hóa thân của họ.
 
Vài đồng tu chúng ta cũng thấy được hóa thân loại này. Tôi đã nghe chuyện người ta thấy hóa thân của tôi, phải không? (Phải) Cô có thấy à? Ðó là thể ánh sáng bên trong hay là thể xác của Minh Sư? (Sư tỷ A: Trông giống như thân người, nhưng không nói chuyện.) Có thể cô chưa tiến hóa đến đẳng cấp có thể đàm thoại được với hóa thân. (Sư Phụ và thính giả cười) Nhưng vậy cũng là tốt lắm rồi! Tu thêm nữa rồi hóa thân của Minh Sư sẽ nói chuyện với cô. (Sư Phụ và thính chúng cười) Cô có sờ hóa thân được không? (Sư tỷ A: Hóa thân của Sư Phụ quay đầu lại, cười với con. Cả hai cùng đi trên một chuyến xe buýt.) Cùng đi xe buýt à? Khổ cho tôi thế! Có lẽ lúc đó tôi có quá nhiều đệ tử, và không có tiền! (Sư Phụ và thính chúng cười) Hãy kể lại câu chuyện này, bởi vì họ chưa nghe và không hiểu chúng ta cười chuyện gì.
 
Sư tỷ A: Khoảng tám năm về trước, con đang đi trên một chuyến xe buýt tại địa phương Tân Châu thì con thấy Sư Phụ. Ngài ngồi đối diện với con, chỉ cách có một ghế. Nhưng lúc đó con không biết Sư Phụ. Khi xe buýt đi ngang qua Chungli và ngừng lại ở Lungtan, Sư Phụ xuống xe, rồi Ngài quay lại mỉm cười với con sau khi băng qua đường. Con nghĩ: "Kỳ thật, người này làm cho mình cảm thấy thoải mái!" Ngày hôm sau, con thấy một tấm bích chương cũng tại chỗ đó, cho biết có vị Minh Sư từ Hy-Mã-Lạp-Sơn đến thuyết pháp. Lúc đó con mới biết ra người mà con thấy hôm trước là vị Minh Sư trong hình.
 
SP: Có thể lúc đó Bà ấy đang đi xe buýt đến nơi thuyết pháp. (Sư Phụ và thính chúng cười)
 
Sư tỷ A: Con cũng nghĩ vậy. Nhưng sau này một sư tỷ gần đó cho biết Sư Phụ đang bế quan. Vả lại, Ngài không thể chỉ đi có một mình.
 
SP: Phải, tôi không nhớ Bà ấy có khi nào đi xe buýt ở Formosa, nhưng có thể lúc đó Bà không có tiền! (Cười) Hoặc có thể Bà lén đi một mình mà không cho tôi biết. (Sư Phụ cười) Có những người lúc chưa tu đã thấy hóa thân của Minh Sư tại nhà, sau đó họ trở thành đồng tu.
 
Sư tỷ B: Khoảng bảy, tám năm trước, khi mới về đến nhà, người thuê nhà con nói rằng: "Thật tội nghiệp cho cô không có mặt ở nhà -- Sư Phụ cô vừa mới ở đây! (Cười) Ngài hỏi tôi: ‘Sư tỷ có đói không? Ðã ăn uống gì chưa?’ Tôi nói: ‘Tôi không đói. Tôi không muốn ăn’. Rồi Sư Phụ cô nói: ‘Sư tỷ nên ăn. Ðến đây, để tôi vo gạo và nấu cơm cho sư tỷ’. Sư Phụ cô thật là tài tình! Ngài biết cả chỗ cô để gạo!" (Thính chúng cười) Người thuê nhà con nói bà ta không phiền Sư Phụ phải nấu ăn, và thêm rằng: "Thật đáng tiếc cô không về nhà kịp thời". Bà ấy hoàn toàn không biết rằng bà đã trông thấy hóa thân Sư Phụ!
 
SP: Uổng quá bà ấy không ăn cơm Sư Phụ nấu. Cô không thấy tận mắt à?
 
Sư tỷ B: Dạ không. Biết Sư Phụ đến nhà là con vui lắm rồi!
 
Sư tỷ C: Sư Phụ, câu chuyện này không phải là thể nghiệm của chính con, nhưng là chuyện của một sư tỷ đồng tu kể cho con nghe. Người hàng xóm của cô đã ngoài 80 tuổi khi ông ấy qua đời mới đây. Trước khi chết, vị sư tỷ cho ông xem một tấm hình của Sư Phụ, khiến ông nhớ đến một chuyện đã xảy ra khoảng 40 hay 50 năm trước, khi ông được quân đội Nhật thâu nạp và gởi đến Manila, Phi Luật Tân. Chiếc thuyền đưa ông đến Manila chìm xuống đáy biển khi đi ngang một mương biển rất sâu. Từ biển sâu, ông thấy hóa thân Sư Phụ đến cứu ông, và ông thoát khỏi chết đuối. Khi thấy hình Sư Phụ ngoài bìa cuốn Lời Pháp Cam Lồ, ông nhận ra người phụ nữ trong hình giống y như người đã cứu mạng ông nhiều năm về trước. Ông rất biết ơn Sư Phụ đã cứu mạng.
 
Sư tỷ D: Sư Phụ, cha chồng của con có lần nói với con rằng khi ông vào bệnh viện, ông thấy hóa thân Sư Phụ đến gặp. Lúc đó Sư Phụ mặc đồ trắng và hỏi ông: "Ông có biết tôi là ai không?" Ông đáp: "Bà chỉ là một bà già!" (Cười) Sư Phụ liền trả lời: "Nhìn lại đi, nhìn cho kỹ". Rồi ông nghĩ: "Có thể bà là sư phụ của con trai mình -- Sư Phụ Thanh Hải!" Rồi Sư Phụ nói: "Hãy tự chăm sóc sức khỏe; ông sẽ không sao cả". Nghe vậy, ông vui sướng quá, cảm động đến nỗi bật khóc; chẳng bao lâu Sư Phụ biến mất. Ngày hôm sau, cha chồng con nhận được điện thoại của chúng con báo tin sẽ đến đón ông, và ông có thể chung sống với chúng con. Ông vui mừng khôn tả. Xin cám ơn Sư Phụ!
 
Sư tỷ E: Hơn mười năm trước, con đến thăm một người bạn, trên lối về con bị lạc. Con loanh quanh thật lâu mà vẫn không tìm được đường về. Sau đó con thấy Sư Phụ trước mặt, giống như trong tấm hình mà Ngài trang sức như Quán Thế Âm Bồ Tát! Con liền đi theo sự hướng dẫn của hóa thân Sư Phụ, và tìm được đường về nhà!
 
SP: Hay lắm!
 
Sư tỷ E: Sau đó con thỉnh một tấm hình giống vậy. (Sư Phụ và thính chúng cười) Sau thể nghiệm này, Sư Phụ mặc bộ đồ mà con đã thấy Ngài mặc trong thể nghiệm.
 
SP: Tấm hình của tôi mặc y phục trắng đã dẫn cô về nhà?
 
Sư tỷ E: Dạ phải!
 
SP: Vẫn còn nhiều người có thể nghiệm! Ðiều mà chúng ta đang nói ở đây là hóa thân của Minh Sư có thể nói chuyện với quý vị bằng nhục thể. Ðây là một trường hợp đặc biệt, không phải như hóa thân mà quý vị thấy trong thiền định. Những điều quý vị thấy trong lúc thiền định là cảnh giới bên trong. Cái mà chúng ta đang nói đến ở đây là hóa thân của Minh Sư tiếp xúc với một người trong cảnh giới vật chất, điều này khác với những cái mà quý vị thấy lúc thiền. Trong những trường hợp này, vị Minh Sư từ cảnh giới trên đi xuống để gặp quý vị. Nhưng khi quý vị thấy Minh Sư trong thiền định, có nghĩa là quý vị đã thăng hoa lên một cảnh giới cao hơn. Nếu quý vị thấy Minh Sư bằng mắt trần, có nghĩa là Minh Sư đi xuống để giao tiếp với quý vị trong thế giới này. Vị Minh Sư mà quý vị đang thấy hiện giờ không phải là "đi lên" hay "đi xuống". Ðây gọi là cảnh giới "Tiệc Trà". (Sư Phụ và thính chúng cười)
 
Sư huynh A: Con có hai câu chuyện, nhưng đây không phải là thể nghiệm của con. Chuyện thứ nhất là từ đứa cháu trai của vợ con. Khi mẹ vợ con mới thọ pháp, một hôm bà dẫn cháu ngoại ra Vườn Trẻ Ðài Bắc. Tới đó, đứa bé nói nó muốn đi nhà vệ sinh, do đó bà đi tản bộ trong lúc cháu vào phòng vệ sinh. Sau khi ra, cháu không thấy bà ngoại đâu cả, nó sợ quá. Lúc đó, nó biết rằng không nên khóc vì sợ bị người xấu bắt đi, bởi vì nếu khóc, người ta sẽ biết nó đang đi lạc.
 
SP: Ðứa bé được mấy tuổi?
 
Sư huynh A: Khoảng bốn, năm tuổi. Trong lúc đang sợ thì Sư Phụ đến nói chuyện với nó rằng: "Hãy đi theo Sư Phụ, đừng khóc nhé!" Nó liền theo sát phía sau Sư Phụ và tìm thấy bà ngoại sau khi đi qua hai nơi. Rồi nó kể với bà: "Con vừa mới thấy Sư Phụ. Ngài dẫn con đi gặp ngoại". Ðây là lần đầu tiên con nghe nói hóa thân Sư Phụ thị hiện gần nhà chúng con. Trước đó con chỉ có thể nghiệm bị khảo và bị Sư Phụ đánh thức trong mơ. (Sư Phụ và thính chúng cười)
 
Thêm một câu chuyện khác về thể nghiệm của một chị đồng tu ở Tân Châu. Một ngày trước khi thọ pháp, chị đi mua thức ăn tại một cửa chợ, ở đó có một vị ni cô nhỏ đưa cho chị một cuốn sách biếu và bảo chị đi nghe thuyết pháp. Nhìn bìa sách chị nghĩ rằng: "Chà, không phải người trong hình này cũng là vị ni cô cho mình cuốn sách sao?" (Cười) Nhưng khi chị quay lại thì không thấy Sư Phụ đâu cả. Sư Phụ không những xuất hiện trước mặt mà còn nói chuyện với chị. Dĩ nhiên, sau đó chị đã thọ pháp.
 
SP: Quý vị làm việc chưa đủ hoàn mỹ! Thấy không, tôi phải tự tay đi phát sách biếu! (Cười) Mấy người làm việc lười biếng! Quý vị bỏ sót một đệ tử của tôi, và tôi phải tự mình đi kiếm cô ta! Thấy không, tốt hơn là tôi chỉ nên dựa vào chính mình! (Sư Phụ và thính chúng cười)
 
Sư tỷ F: Con gái của con thường hay chuyện trò với Sư Phụ từ tấm bé. Nhưng con cố tránh hỏi nó về những chuyện này, bởi vì chúng ta không nên hỏi thể nghiệm người khác. Có một hôm, nó hành động rất kỳ lạ. Khi con đang nói chuyện với một đồng tu, nó cứ cúi đầu chào chỗ này, chỗ kia. Con thấy lạ quá nên hỏi nó: "Con đang làm gì đó?" Nó nói: "Sư Phụ đến rồi!" Con trả lời: "Nếu Sư Phụ đến thì chỉ chào một mình Ngài thôi chứ!" Bé nói: "Nhưng Ngài cứ di chuyển hoài!" (Cười) Và con đáp: "Cho mẹ biết Sư Phụ đang ở đâu để mẹ không tông vào Ngài!" (Cười)
 
Khi bé được hai, ba tuổi, con dẫn nó đến một chiếc cầu treo ngang hồ Bitan, Ðài Bắc (hồ lớn nhất tại Ðài Bắc). Con đặt nó trên cầu và bảo: "Ngồi đây. Mẹ phải mua vài thứ đồ. Nếu có người xấu muốn bắt con đi, hãy la lên kêu mẹ". Nó trả lời: "Con sẽ gọi Sư Phụ, không gọi mẹ!" (Sư Phụ và thính chúng cười) Một hôm khác, con và bé đi chơi chung với vài đồng tu. Con thấy một tảng đá lớn, và bảo bé cùng với một đứa bé đồng tu đứng trên tảng đá để con chụp hình. Muốn hình đẹp, con bảo chúng bước lui một tí. Sau khi chụp hình, con đến bên bé thì mới biết ngay sau tảng đá là biển. Mấy đứa nhỏ đã đứng trên mé của tảng đá và gần rớt xuống biển! Con hỏi bé: "Sao con không nói cho mẹ biết?" Nó trả lời: "Sư Phụ ở đây mà. Con không sợ!" Vào lúc đó, nó thường nói tới chuyện Sư Phụ đến thăm, khi đó con không nghĩ là Sư Phụ thật sự có đến. Sau khi hình rửa ra, thấy cánh tay của bé trong suốt, và có thể thấy biển phía sau xuyên qua cánh tay nó. Người chủ tiệm ảnh rất ngạc nhiên, hỏi: "Sao lạ vậy?"
 
SP: Có thể phim của cô bị trục trặc. (Cười)
 
Sư tỷ G: Bảy tám năm trước, có một hôm, con lái xe đến Dương Minh Sơn và cho một phụ nữ xin quá giang. Con cho bà một cuốn sách biếu của Sư Phụ và hình như bà là một Phật tử. Khi thấy sách biếu, bà nói: "Chà, hình như trước đây tôi có thấy vị Minh Sư này!" Cuối cùng, bà tiết lộ rằng nhiều lần khi bà và chồng bà lái xe gắn máy trên đường đến Trung Tâm Dương Minh, họ thấy một ni cô đang chạy bộ dọc đường. Bà cảm thấy lạ vì vị ni cô chạy bộ ngay cả lúc trời mưa, và hình như không bị mưa ướt mặc dầu không có áo mưa.
 
Khi con cho bà quá giang về nhà ở Wanli, xe đi ngang Trung Tâm Dương Minh, bà chỉ vào một nơi và nói: "Vị ni cô tôi thấy đã biến mất ở chỗ này, nhưng tôi không thấy có chùa nào ở đây cả!" Nơi bà chỉ là địa điểm của Trung Tâm, nơi Sư Phụ đã cư ngụ trước kia. Nhưng lúc bà thấy Sư Phụ thì Ngài đang ở nước ngoài, không phải tại Formosa. Rồi bà nói: "Khi trời nắng, vị ni cô này chạy; khi trời mưa vị ni cô này cũng chạy". (Sư Phụ và thính chúng cười) Cả bà và chồng bà đều thấy. Rồi con cho bà vài cuốn Bản Tin của Sư Phụ và một cuốn sách biếu, và hỏi bà thấy Sư Phụ trong hình dáng nào. Bà nói đó là hình trên ấn bản cũ của cuốn sách biếu, lúc Sư Phụ còn mặc đồ như một ni cô. Cám ơn Sư Phụ! (Thính giả vỗ tay)
 
SP: Tại sao cô cám ơn tôi? Tôi chỉ chạy bộ thôi mà. (Sư Phụ và thính chúng cười) Người ta cám ơn tôi chỉ vì tôi tập thể dục. Quý vị tin được không chứ? (Sư Phụ và thính chúng cười) Chỉ vì tôi chán ở Dương Minh Sơn quá, họ đóng hộp tôi trong đó, nên tôi phải ra ngoài chạy bộ một chút để hít thở không khí trong lành! Khi kể thể nghiệm, quý vị không bao giờ nói hết! (Cười)



Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine