The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

BAffinity with the Serene Ocean of Love

3/22/2016

 
By a fellow initiate from Hangzhou, Mainland China

In May of 1995, I came across Supreme Master Ching Hai’s sample booklet for the first time at a friend’s home and completely fell in love with it. Master’s words were everything that I had thought they would be.
 
I was practicing qigong (a form of Chinese martial art) at the time, and during a solitary retreat in a dark cave, I experienced an extraordinary vision that changed my destiny and led me to search for a spiritual Master. The vision was of a vast azure ocean, so boundless and crystal clear that I could see its bed. On its shore was a huge rock, beside which was a pair of women’s shoes that did not seem to have been made in China. However, there was no woman in sight. A black ship was sailing on the sea and a man stood at its bow, his white scarf fluttering in the wind. Strangely, there was not a single ripple on the surface of the water, yet the sea seemed to be very much alive! I loved the serene water so much that I wanted to take a dip in it.
 
After experiencing this vision, I lost interest in practicing qigong and began searching around, but for what, I did not have a clear idea. I visited various temples and asked about scriptures until one day I met a disciple of Master Ching Hai in a temple on a mountaintop. He was a brother from another province bringing Master’s books to the temple. Pointing at Master’s picture on a medallion he was wearing, I observed, “I’ve seen this lady before.” And the brother replied, “Impossible!” I then looked at the image again carefully and insisted, “Really, I’ve seen Her before!” She looked far too familiar, but I could not tell where I had met Her. So I asked, “Who is She?” and the brother replied, “My guiding professor.”
 
At that point an indescribable feeling of loss came over me. People in China usually refer to university professors as “guiding professors,” but I was already in my forties so how could I go to a university?
 
However, I continued to ask the brother, “What kind of guiding professor? What does She teach? Can I learn it?” The brother then said, “She’s a spiritual teacher Who teaches people how to become liberated. But everyone has a different affinity with the Master, some deep and some not so strong. Some people can only hear Her name, and others may only get a glimpse of Her. It depends on what you want.” So I said, “I don’t want anything. In my opinion, one can be liberated only through death. But I can’t possibly die. For example, once, after I had jumped into water and rescued several people, I wanted to drown myself. But the water pushed me back to shore. And on another occasion, when I rushed to save a group of people from a fire, thinking that I might burn myself to death, the fire went out by itself before I got there!” The brother then said, “Death cannot liberate us because we still have karma following us. My Master can lead you into the way of becoming liberated in one lifetime.”
 
I thought the brother was sharing some kind of international joke with me. He next told me to read Master’s books first and promised to write to me after he returned home. Subsequently, we exchanged letters every other week. What the brother wrote in his letters was exactly what I had thought in my heart. It frightened me that my inner life was completely apparent to him. It was upsetting that he knew all my thoughts so I wrote to him saying that I would stop associating with him, and he replied, “Sister, you’re wrong! All those comments in my letters were Master’s aphorisms.” I didn’t know what aphorisms were, but I liked them.
 
What puzzled me even more was how Master could read my thoughts even though She did not know me at all. The brother then said, “Master is omnipresent.” That sounded even more absurd — why did I not see Her if She is omnipresent?
 
I then begged the brother to lend me one of Master’s books, but instead he gave me an address and told me to get a copy myself. Before I started out on a train to get the book, there was an exceptionally heavy snowstorm and traffic was cut off in my area. My family members wanted me to get my ticket refunded, but I refused, thinking that normal traffic would surely resume by the time of my departure and sure enough, it did! Later, I heard that my train was the only one that had left on the day I departed. After the train left the station, traffic was held up again due to a heavier snowfall plus hail! While I was waiting to get Master’s book at the station, for the first time I saw Master giving a lecture in a dream and the brother I knew taking me to see Master in the backstage area. When I saw Her, Master said to me, “You may take a look and listen again.” That was my first experience of spiritual bliss!
 
Honeymoon after Initiation
 
Then, after countless trials and tribulations, I was finally initiated by Master! On the way home from my initiation, I found all of God’s creations to be absolutely perfect and loveable. Strangely, I had never noticed this before. I was delighted to observe everything around me, while singing and dancing along the way, greeting passers-by and wanting to hug them. I even felt like kissing the little animals in the environment that I used to fear, as pedestrians nearby said with suspicion, “What kind of crazy woman is that that her family doesn’t watch over well?” At the time, I was too happy to notice what other fellow initiates were worried about. And at the slightest provocation, I would laugh, totally out of control, so wonderful was the effect of Master’s divine love!
 
In that period I heard from elder initiates that Master carries us spiritually during the first six months after initiation, which was the happiest time of my life. I soon learned that as long as we meditate earnestly, we will be filled with joy every day. It was truly so! I remember attending a group meditation session during that period, where several hours just flew by and I asked, “Is there a mistake? Did someone set the clock ahead?” or “Is your watch out of order?” Everyone said that I was mistaken. I responded that I felt I had sat for only an hour, had contemplated the Sound for only five minutes and had just settled down. How could the time have passed by so quickly? My legs were not yet numb and I had not heard any noise outside, while inside I felt wide awake!
 
Master’s All-preserving Tonic
 
In 1997, I was working at a bookstore, and whenever I had the chance, I listened to Master’s tapes, which were not easily accessible. At the time, I had the habit of pouring leftover tea or the residue of herbal medicine onto the weeds across the street from the store, and soon all the weeds thus watered grew abundantly. Seeing the lush growth, the shop owners on both sides of the bookstore came to ask me, “What wonderful tonic have you been taking? Even the weeds grow very well, not to mention the person!” Only then did I realize that, while listening to Master’s tape, even the tea I drank and the medicine I took became fantastic tonic blessed by Master!
 
Supreme Love Saves My Life
 
One day while I was working in the bookstore, I felt a sudden sharp pain in my abdomen, became very weak and began sweating profusely. Unable to move, I could only turn on my Walkman to listen to Master’s tape in order to distract myself from the pain. When the tape stopped playing, I thought I was okay and tried to stand up. But I began to sweat profusely again as soon as it stopped. I quickly resumed listening to Master’s tape and dared not stop again until I got off work in the evening. Then I was all right. The next day I realized that I had mistakenly eaten food containing rat poison, and had had a narrow escape from death in my helpless condition! What virtue did I possess to repeatedly deserve Master’s supreme love?
 
Buddha’s Chanting Restores Vitality

In March 1999, I was working as a doctor at a private university (a job provided through Master’s grace). One morning, I saw earthworms crawling all over the road and my balcony as well. In addition, they had already turned black. Being at a loss as to what to do, I meditated and prayed to Master to take care of them!
 
However, I forgot to turn off my audiocassette player before going to work so Master’s Buddha’s Chanting tape continued to play throughout the morning. When I came back from work for lunch at noon, I found that the earthworms on my balcony had turned red whereas those on my neighbor’s balcony had remained black.
 
At that moment, a strong medicinal odor filled the air and I hurriedly placed the audiocassette player closer to the worms. By the time I came back from work in the afternoon, all the earthworms on my balcony had come alive and were slowly crawling away.
 
Withered Flowers Bloom Again
 
From December 27, 1999 to January 2, 2000, Master and fellow initiates held an international six-day retreat in Thailand. Initiates from my region of Mainland China who were unable to attend gathered at a sister’s home for a retreat. One day during the retreat as I sat alone talking to Master’s photo, I found that the flowers in the vase nearby had withered. A sister said she had bought them in May, so the flowers had long ago dried up. How I wished that they were a bunch of fresh flowers that could be offered to Master! I then sat down to meditate and listen to Master’s recording.
 
The next morning, I was amazed to find the withered flowers in full bloom, the drooping petals having straightened up. I quickly asked the other fellow initiates at the retreat to come take a look. They didn’t believe it at first so they touched the stems, finding them dry and hard, but the flowers felt soft and fresh. In addition, there was not a single drop of water in the vase! Suddenly everyone became busy, bringing all kinds of food and drinks to Master’s photo for Master to bless. Our earlier disappointment at not being able to see Master in Thailand was replaced by peace and contentment, for we knew that Master was with us nonetheless!
 
Sounds of the Supreme Holy Spirit
 
My family members and I were surprised recently when our audiocassette player was taken away and there was no tape, but we could still hear Master’s chanting the whole night. We did not realize at the time that it was the Supreme Holy Spirit! But later we came to understand that if we want to have Master’s Buddhist Chanting accompany us at any time, we only need to listen deep within.
 
Có duyên với biển tình thương tĩnh lặng

Đồng tu thành phố Hàng Châu, Trung Quốc
 
Tháng 5 năm 1995, tôi vô tình trông thấy một quyển sách biếu của Sư Phụ lần đầu tiên tại nhà của một người bạn, và tôi thích vô cùng. Những lời vàng ngọc của Sư Phụ là tất cả đối với tôi.

Lúc đó tôi đang học khí công (một loại võ thuật của người Hoa). Và trong một cuộc bế quan một thân một mình trong động tối, tôi có một thể nghiệm lạ; nó đã thay đổi số mệnh đời tôi và đưa tôi đi tìm một vị Minh sư tại thế. Trong thể nghiệm, tôi nhìn thấy một đại dương trong xanh, mênh mông bát ngát; trong tới nỗi tôi có thể nhìn thấy được tận đáy biển. Trên bờ cát trắng có một tảng đá to lớn, cạnh đó là một đôi giầy phụ nữ dường như không phải là sản phẩm Trung Hoa. Nhưng tôi không thấy hình bóng người đàn bà nào cả. Một chiếc tàu đen thả buồm trên nước, một người đàn ông đang đứng trên boong tàu, chiếc khăn quàng cổ phất phơ trong gió. Thật lạ, mặt nước không một gợn sóng, nhưng biển lại rất là sống động! Tôi sung sướng thả hồn theo biển nước trong thanh tĩnh mịch, ao ước được trầm mình xuống đó.
 
Sau thể nghiệm này, tôi không muốn theo học khí công nữa và bắt đầu đi tìm... nhưng tìm cái gì, tôi cũng không biết nữa. Tôi tìm đến những ngôi chùa, hỏi về kinh điển, cho tới hôm tôi gặp một đệ tử của Sư Phụ Thanh Hải trong một ngôi chùa trên đỉnh núi. Anh là sư huynh từ một tỉnh khác, đang đem sách biếu của Sư Phụ cho chùa. Chỉ tay vào tấm hình mà anh đang đeo trên ngực, tôi nói: "Tôi đã thấy qua người đàn bà này rồi". Sư huynh đáp: "Không thể nào"! Tôi nhìn bức hình cẩn thận một lần nữa, quả quyết: "Thật mà, tôi đã thấy qua người này rồi"! Trông vị đó thật là quen thuộc, nhưng không biết là đã gặp ở đâu. Tôi bèn hỏi: "Bà ta là ai"? Vị sư huynh đáp: "Là giáo sư của tôi".
 
Nghe vậy, một cảm giác lạc lõng khôn tả xấm chiếm hồn tôi. Người Trung Hoa thường gọi các thầy cô dậy đại học là "giáo sư", nhưng tôi đã ngoài bốn mươi tuổi rồi làm sao mà vào đại học được? Tuy vậy, tôi vẫn hỏi tiếp: "Là giáo sư gì? Bà ấy dạy môn gì? Tôi học được không?" Sư huynh đáp: "Ngài là giáo sư về tâm linh, dạy người ta làm sao để giải thoát. Nhưng mỗi người có một nhân duyên khác nhau với Minh sư, có người có duyên sâu đậm, có người thì duyên không được sâu lắm. Có người chỉ được nghe đến danh Ngài, có người chỉ được nhìn Ngài một thoáng rồi thôi. Tùy mình muốn cái gì". Tôi bèn hỏi: "Tôi không muốn gì cả. Theo ý tôi thì chỉ khi nào chết mình mới được giải thoát. Nhưng tôi không chết được. Thí dụ, có lần, sau khi tôi nhảy xuống nước cứu vài người, tôi đã muốn cho mình chết đuối. Nhưng giòng nước đã đẩy tôi lên bờ. Một lần khác, tôi chạy tới cứu một nhóm người trong một trận hỏa tai, nghĩ bụng tôi sẽ cho mình bị bỏng và chết, nhưng cơn hỏa hoạn tự nhiên tắt trước khi tôi đến nơi!" Sư huynh cho biết: "Cái chết không thể giải thoát được chúng ta bởi vì nghiệp chướng vẫn đuổi theo. Thầy tôi có thể hướng dẫn chị con đường để giải thoát trong một kiếp".
 
Tôi nghĩ người này coi bộ giỡn với tôi. Nhưng sau đó anh bảo tôi nên đọc sách Sư Phụ trước và hứa sẽ viết thư cho tôi sau khi anh về nhà. Dần dần chúng tôi thư từ cho nhau khoảng hai tuần một lần. Những gì anh viết trong những bức thư giống y như những gì tôi đang nghĩ trong tâm. Thật là đáng sợ khi đời sống riêng tư của tôi hoàn toàn vạch rõ trước mắt anh. Thật là tức mình khi anh biết được tất cả những tư tưởng trong đầu tôi, nên tôi đã hồi âm nói rằng tôi sẽ không liên lạc với anh nữa, nhưng anh trả lời: "Chị đã lầm to! Tất cả những lời nói trong mấy bức thư tôi viết là Lời pháp Cam Lồ của Sư Phụ đó". Tôi không biết "Lời pháp Cam Lồ" là gì, nhưng tôi rất thích. Ðiều càng khó hiểu hơn nữa là sao Sư Phụ lại có thể đọc được những ý nghĩ của tôi trong khi Ngài chẳng biết tôi là ai cả. Sư huynh trả lời: "Sư Phụ là vô sở bất tại." Như vậy lại càng kỳ cục Ồ nếu Ngài là vô sở bất tại thì tại sao tôi không thấy Ngài đâu cả?
 
Rồi tôi năn nỉ anh bạn cho mượn một trong những quyển sách của Sư Phụ, nhưng anh chỉ cho tôi địa chỉ và bảo tôi hãy đến đó tự thỉnh lấy một mình. Trước khi lên đường đáp xe lửa đi thỉnh sách, khu tôi ở bị bão tuyết nặng nề và xe cộ phải ngưng mọi sinh hoạt lưu thông. Gia đình tôi muốn tôi trả vé lấy tiền lại, nhưng tôi từ chối, thiết nghĩ tới giờ tôi đi, xe cộ thế nào cũng hoạt động trở lại... thì ra đúng y như vậy! Sau đó, nghe nói chuyến tàu hỏa của tôi là chuyến xe độc nhất khởi hành ngày hôm ấy. Sau khi xe lửa lăn bánh rời khỏi sân ga, đường xá lại bị chặn lại nữa vì một trận mưa tuyết nặng hơn đổ xuống cộng thêm mưa đá. Trong lúc đợi ở nhà ga để đi thỉnh sách, tôi đã thể nghiệm lần đầu tiên trong mơ thấy Sư Phụ đang thuyết pháp, còn vị sư huynh mà tôi quen dẫn tôi đi gặp Sư Phụ sau hậu trường. Khi tôi gặp Ngài, Sư Phụ nói với tôi rằng: "Cô nhìn kỹ và nghe lại đi". Ðó là thể nghiệm tâm linh tuyệt trần mà lần đầu tiên tôi được!
 
Trăng mật sau khi Tâm Ấn
 
Sau biết bao gian lao, thử thách, cuối cùng tôi được Sư Phụ truyền Tâm Ấn! Trên đường ra về sau khi thọ pháp, tôi thấy tất cả những sáng tạo trong trời đất thật là tuyệt mỹ và dễ thương vô cùng. Lạ thay, sao trước kia tôi không thấy! Tôi sung sướng quan sát mọi vật xung quanh, miệng hát ca, chân nhảy nhót suốt đường về, chào đón những người tôi gặp gỡ, ai tôi cũng muốn ôm. Thậm chí tôi cũng muốn hôn hít những con vật nho nhỏ mà tôi thường hay sợ. Khách bộ hành gần đó nhìn ngờ vực: "Quái, cô này điên hay sao mà gia đình không chịu trông coi gì cả?" Lúc đó tôi vui quá không để ý thấy các bạn đồng tu lo lắng điều gì. Một chút khiêu khích cũng làm tôi phá lên cười, không sao nín được. Tình thương thiêng liêng của Sư Phụ quả thật diệu kỳ!
 
Trong thời gian đó tôi nghe các đồng tu cũ nói rằng sáu tháng đầu sau khi Tâm Ấn, Sư Phụ bồng bế chúng ta về phương diện tâm linh, và đó là thời gian hạnh phúc nhất của đời tôi. Chẳng bao lâu tôi biết được miễn là chúng ta siêng năng tu hành, thì mỗi ngày chúng ta sẽ tràn đầy pháp hỷ. Thật tình là như vậy! Tôi nhớ có lần tham gia cộng tu trong thời gian này, nhiều giờ trôi qua thật là mau, tôi hỏi: "Có trật không đây? Có người nào vặn đồng hồ sớm hơn không"? hay "Ðồng hồ của chị có hư không"? Ai cũng nói là tôi lộn. Tôi trả lời rằng tôi cảm thấy như vừa mới ngồi có một giờ và chỉ thiền quán Âm năm phút, mới cảm thấy tâm lắng xuống một tí thôi. Có thể nào thời gian trôi qua mau quá vậy? Chân tôi chưa kịp tê, tôi không nghe thấy tiếng động nào bên ngoài, trong khi bên trong tôi hoàn toàn tỉnh táo!
 
Thuốc dưỡng nuôi mọi vật của Sư Phụ
 
Năm 1997, tôi đang làm việc trong một tiệm sách, và mỗi khi nào có dịp tôi đều mở băng Sư Phụ ra nghe, những cuốn băng này rất khó mà kiếm được ở đây. Lúc đó tôi hay có thói quen đổ nước trà uống dư hay cặn thuốc bắc lên bãi cỏ dại bên kia đường cửa tiệm, và chẳng bao lâu những đám cỏ này được tưới như vậy đã trở nên rậm rạp, xanh tươi. Thấy đám cỏ xanh đẹp, hai người chủ tiệm ở hai bên tiệm sách đến hỏi tôi: "Chị dùng thuốc bổ gì mà hay vậy? Ngay cả cỏ dại cũng mọc tốt, huống chi là người"! Lúc đó tôi mới nhận ra rằng trong lúc nghe băng Sư Phụ, ngay cả nước trà tôi uống, thuốc tôi dùng cũng trở thành thuốc bổ tuyệt vời được gia trì từ Sư Phụ!
 
Tình thương tối thượng đã cứu tôi
 
Một hôm trong lúc đang làm việc trong tiệm sách, bỗng nhiên tôi bị đau nhói nơi bụng, thân thể yếu hẳn và mồ hồi bắt đầu toát ra như tắm. Không cử động được nữa, tôi chỉ có cách là mở máy nghe băng Sư Phụ để đừng để ý tới cơn đau. Khi băng ngưng chạy, tôi tưởng mình đã bớt và rán đứng lên. Nhưng mồ hôi lại toát ra ngay khi máy thâu âm dừng lại. Tôi vội vã mở băng lên nghe nữa và không dám tắt, cho tới khi tôi xong công việc và ra về tối hôm đó. Lúc đó thì tôi đã hết đau. Ngày hôm sau tôi mới biết rằng mình đã ăn nhằm thức ăn có thuốc chuột, và trong hoàn cảnh bất lực tôi đã thoát khỏi cái chết trong đường tơ kẽ tóc! Không biết tôi có phước báu gì để xứng đáng được tình thương tối cao của Sư Phụ đoái hoài nhiều lần như vậy?

Băng tán Phật bồi hoàn sinh lực
 
Tháng ba năm 1999, tôi đang làm bác sĩ tại một trường đại học tư (công việc mà tôi có được qua ân điển của Sư Phụ). Một buổi sáng, tôi trông thấy những con giun đất đang bò lăn bò càng khắp nơi trên đường và ngoài hiên trước nhà tôi. Hơn nữa, chúng đã thâm đen. Không biết phải làm sao, tôi bèn tọa thiền cầu Sư Phụ săn sóc cho chúng. Tuy nhiên, tôi lại quên không tắt băng tán Phật trước khi đi làm, nên máy vẫn tiếp tục chạy hoài suốt sáng ngày hôm đó. Khi tôi từ sở về nhà để ăn trưa thì thấy những con giun đất trên hàng hiên đã đổi sang hồng, trong khi những con giun nhà hàng xóm thì vẫn còn thâm. Lúc đó, một mùi thuốc nồng nặc xông lên, nên tôi vội vã để máy tán Phật gần những con giun. Khi tôi đi làm về chiều hôm đó, tất cả những con giun đất trên hàng hiên nhà tôi đã sống lại và từ từ bò đi.
 
Hoa tàn lại nở
 
Từ ngày 27 tháng 12 năm 1999 tới ngày 2 tháng Giêng năm 2000, Sư Phụ và các đồng tu tổ chức Thiền Lục Quốc tế tại Thái Lan. Các đồng tu Trung Quốc nơi tôi ở không đi được, nên đã tụ họp tại nhà của một sư tỷ để bế quan. Một hôm, trong thời gian bế quan, lúc tôi đang ngồi một mình nói chuyện với pháp tướng của Sư Phụ, tôi thấy một bình bông để gần đó đã héo khô. Một sư tỷ nói cô ấy mua bó hoa này hồi tháng Năm, cho nên hoa đã khô lâu lắm rồi. Tôi mong ước sao là bó hoa tươi cho tôi được cúng dường Sư Phụ! Rồi tôi ngồi thiền vừa nghe băng Sư Phụ.
 
Sáng hôm sau, tôi kinh ngạc thấy những bông hoa khô héo đang nở rộ; cánh hoa rũ rượi hôm qua bây giờ căng nhựa sống. Tôi liền chạy đi gọi các anh chị em đồng tu trong cuộc bế quan lại nhìn xem. Quả thật, mới đầu họ không tin nổi hiện tượng trước mắt, họ đưa tay ra sờ, cuống cứng và khô, nhưng hoa lại mềm tươi rói. Hơn nữa, trong bình không có một giọt nước! Bỗng nhiên, ai nấy bận rộn lăng xăng đem lại đủ mọi đồ ăn thức uống đến trước hình Sư Phụ để được gia trì! Những thất vọng buồn bã trước đây vì không được gặp Sư Phụ ở Thái Lan bây giờ được thay thế bằng sự an vui, mãn nguyện, vì chúng tôi biết dầu gì Sư Phụ cũng ở cạnh chúng tôi!
 
Âm thanh của Thánh Linh tối thượng
 
Mới đây gia đình tôi và tôi rất đỗi ngạc nhiên khi máy nghe băng của chúng tôi đã bị lấy mất, không có băng trong nhà mà chúng tôi vẫn nghe được tiếng Sư Phụ tụng kinh suốt cả đêm. Lúc bấy giờ chúng tôi không biết đó là âm thanh của Thánh Linh Tối thượng! Nhưng sau đó chúng tôi hiểu rằng nếu muốn có tiếng Sư Phụ tán Phật ở bên mình thì chúng ta chỉ cần vọng nội lắng nghe.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine