The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
    • The Saints
    • You May Not Know
    • The Letters
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • The Creation
    • The Path
    • The Lifestyle
    • The Vegan Era
    • The Saints
    • The Stories
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • English Songs
      • Aulacese Songs
      • Poetry
      • Shows
    • Aulacese Collection >
      • Master's Words
      • Master Tells Jokes
  • Spotlight
  • LINKS
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

SAVED

1/7/2017

 
Enlightenment Awakens The Positive Power
​Khai Ngộ Để Đánh Thức Lực Lượng Khẳng Định

Spoken By The Supreme Master Ching Hai, Singapore
Jan 10, 1995 (Originally in English)
Master Says, New # 44

Passing Through The Gate Of Illusion
 Xuyên Qua Cánh Cửa Hư Ảo

Passing Through The Gate Of Illusion
 
Many people expect that the enlightened persons or to be enlightened, that being must be something extraordinary, must be perhaps seven feet tall or have feet like this or hand like that. Because we read the sutras, the Buddhist Bible, it described that the Buddha had such and such marks, like his feet link together like the duck (Laughter) or his leg look like the deer's leg and his eyes look like a cow's eyes, things like that. (Laughter) And they try to make the Buddha beautiful. But if you put all these together, it makes a funny Buddha, you know? 

They don't realize that perhaps in the old time, these kings of animals are the best symbols of beauty and a noble character. That's why the one who love the Buddha try to convey to others that he's so beautiful, like the way he walks like the king of goose and his chest like the lion and such and such things. But when you put all these animal parts together, you don't know what kind of Buddha that is.

Now this is the outside only, and the inside of us, each one is the same. I think all of you know that. But how same, and how can we know that? This is a difficult question. Even though it's very easy but it is difficult, because we have forgotten it. That's all. We have forgotten completely what we really are. And we are busy with chasing our dream everyday and trying to fulfill our immediate desires and we forget, we forget what we really are and where we come from. Just to tell... you know forgetful we can be, I'll tell you a true story of myself.

​I went to Australia, I think two or three years ago, also due to invitation first time and we supposed to have three lectures in different cities. The first lecture went on all right, no problem. The second lecture also all right. I was on time. The third lecture I was late! The only reason is not traffic. It's not that I slept. It's not that I have no car or nothing. The only reason is that I forgot. I forgot that I have the lecture that evening.

I keep doing my things, like the room is a little bit untidy so I keep tidying it up and then I try to move things here and there like it's my house. Perhaps it balances my busy schedule, give me something to do. Perhaps so or perhaps I'm a perfectionist. Whenever I see something it's not in order, I try to put in order. But that was to the extent that I forget that I had the lecture that evening.

I forget until half an hour after the beginning time. And then some nervous disciples run in, broke in, kind of crashing in and said, "Master, where are you?" And then I said why, I'm here. Really cool. They said, "Master You suppose to be in the lecture hall." I said, "What! What lecture hall?" I've really completely forgotten. I guess no one as terrible as me, but perhaps we do forget sometimes. You do, or not?

Sometimes you are engrossed in some other business and you forget the main purpose of your goal that day. Did that happen to you sometimes? It does, huh, okay. And of course I have to rush and apologize to the people. I feel really terrible and I promise to God that if He made me lecture again, He must put alarm clock for me. So from then on I always put alarm clock everywhere, and whenever the lecture I set it on everywhere so that I will remember in case I forget. How can you forget a lecture? Oh! I even don't understand that. But that's what I did.

So now if we are here too long, one life, two lives, hundred lives, then of course we forget even more what the purpose of our coming here. Some of the people sometimes they die temporarily, for like a few minutes or twenty minutes even. Clinically dead, declared dead by the doctor, stop breathing, no pulse, etc.. But then after they came back, they told many stories of the other life beyond and then they also remember why they came here for, what for they came to the earth. But many of them, most of them forget immediately what they have seen in heaven or what they suppose to do in this life. They know that they have seen, the purpose of their life, but when they came back here, they came back to this life again, they forgot. They just know that they know, but they don't know what.

The Chinese have a saying that before we are born into this world again, the king of nether world would give us some soup, kind of hot drink, maybe chocolate or something. (Laughter) That is supposed to make us forget completely our past life and start anew. Many of us promise that we come here, if we are given the chance again to be human being, we would do this, do that, and others. And we will go and practice the meditation and so on, and then we get enlightenment and we dedicate all our life and energy to serve mankind, etc., etc..
​
And we really meant it well. But because of this soup, this "forget me soup", everyone forgets. So the only thing for us to remember again is that we must open the gate of secret knowledge. Without that gate open, we can never, ever peep beyond this world and the only thing we know is this material existence and all is suffering, joy and temporarily other things, and we would forever identify ourselves with this physical appearance and suffering with it.
​

​


Picture




​The Suffering Of This World
Comes From Ignorance


But why? Why must we remember the purpose of our coming here? Not because we have promised to do so, but because if we don't remember, we must come back again and again and again until we remember... until we fulfilled our mission in this planet and then we can go to higher existence or remember our original great position in heaven or in nirvana.

The suffering of this world is not due to only the war. The war is not the catastrophe. It's not the lack of food and all these, but the suffering of this world comes from ignorance. Because we don't know our mission, our purpose, we mistaken the playground for home and overstay our due and sometimes suffer the cold, danger outside the house.

But even then the Buddhas, God Almighty always try to look for us, for the lost children, for the ones who love to play and forget to go home. Therefore the Buddha sometimes come down and endure the suffering of the human existence, endure the humiliation of the petty physical life in order to find the lost children, to bring them back to safety before it's too late. Because any house, doesn't matter how solid it built, one day it must be demolished by itself or by some other elements or some causes or have to rebuild a new one because it's too old. This world is a big house, very beautiful, very solid house, but it's not a permanent house.
​
That's why the Buddhas, the Saints, like Jesus, Mohammed, etc., they came down to us, extend their blessing to us. We walk one step, they walk hundred thousand steps to receive us and forgive our mistakes, cleanse our past unwholesome actions, and teach us the new kind of life, new beginning, or better speaking, and lead us back to the original way of life, the way we must live, the way we should carry out our life.
 
 

Picture



​The Destructive Power Of Negative Information
 
Because up to now, all the cells in our body, all the nerves in our system listened only to almost negative orders from our information center. That's why we have war. That's why we have assassination. That's why we have competition at the cost of other people's jobs or business, or wife or husband, because we do not have a positive information in our brain center to order our body to do good things. And the people who are good in this world are also sometimes, or often overwhelmed also by the negative, by the negative influence in the society, also become shaky in their faith, became weaker in their goodness, and sometimes eventually also give in to the negative power.
 
So when we have only negative information in our brain, then of course we can only give out negative information or negative orders, and the cells in the body, the nerves in the system also can follow only the negative orders and then do negative things. That's why we have no peace in the world. That's why even up to now brothers are still killing each other. Even parents are killing their children for pleasure, for privacy, for individual freedom, "pro-choice", etc..
 
Not because they are bad, not because all these war makers, all these parents bad. Or the husband who killed the wife or the wife killed the husband or the brother killing each other, not because they are bad, just because their brain are fed only with negative information, only with negative ideas and that's what they carry out. Whatever the brain order, the cells complied, the cells have to do it, the body must function. And that's why we sink deeper and deeper into depression and that's why our world is almost any time in danger of disappearing, from our own making.
 
So the only thing to help us now is very logical, is that to feed us with positive information to change our information stream. Everyday we must receive good information, positive information, constructive information, enlightened, wise informations, and then from the brain they will direct the cells, the nervous system and everything will do only good, only peaceful, only wise, only constructive positive things, and that's how we save the world.

​Otherwise, it doesn't matter how much peace talks, how much money we spend on the arms, on the army, still we don't have secure feeling. Look, one day this country just finish the war, shake hands with each other. Okay. We start anew. And the next morning, we heard that the other country broke out in war. And then the United Nations run over there and that's not yet finished, the other one, the other country makes war with the other country over there and then over here, over everywhere.


Picture
​


Enlightenment Brings Wonders To The World
 
And it's already nearly twenty-first century and we suppose to be civilized, peaceful, loving, helping each other. And for all the technical inventions, for all the wealth that we have discovered from the mother earth and from the universe, we could live a kingly life, all of us. Instead, we still have poverty, war, suffering.
 
Just because we don't have enough positive information to feed our brain and our whole system with. That's all there is about enlightenment. Enlightenment is a way of positive life. It's a way of tapping into positive power, which is already existing within us. Because in the universe there are two kinds of power, we call yin and yang. Everyone knows. Now we are living almost in yin, no positive, no yang, because we did not open that resource.

This world is a negative world. So it is obvious that we have plenty of yin everywhere. And the negative or the yin is easily accessed. It is more accessible to everyone, except when we are wise enough to turn also into the positive department and draw there from, something for us for everyday supply. Then we are balanced. Then we can do wonders to the world. And of course there will be no more war, no more suffering. That's why we said earlier that the suffering in this world is not due to any individual or nations. It's due to the ignorance of us, the earth people.

Enlightenment is nothing new and nothing that we have to beg for, nothing mysterious. It's just a positive power that we have within ourselves, laying, sleeping, unused up to now. So if someone to remind you where to look into or how to use it, and that is called enlightenment, and that's why it can be immediate. Because if you have something in your pocket or here, you can take it out right away. It's no need to go to supermarket to buy it. That's why it's immediate. As long as you want to accept it, it will be right there and I will show it to you, that it is immediate and you can use it right away and you can see your life improved right away in the first days.
​
Some people feel like they are born again, right at the time of initiation. They are so joyful. They could just go on the street and kiss everyone. Of course I advise them not to do that, especially in Singapore. It's just a way of expressing their joy. And from then on, their lives become as light as feather. They work without burden. They take care the family with love and not with so much struggling. Most of family members are often struggling with each other, also due to ignorance. So many people after enlightenment they find their family become heaven. And if everyone's like that, every family like that, then we don't need to go to heaven. Our planet will be preserved and then because due to our positive power, we can also elevate the vibration of the earth and make it become heaven-like.
​


​
Picture
​


​
​The Difference Between Heaven And Earth


The only difference between heaven and this earth is the vibration, the frequency. The frequency of heaven is fast but smooth. The frequency of the physical world such as our earth is gross, is rough, uneven. That's why sometimes we have disasters earthquake and all kind of eventful weather. Of course, we can say it from weather forecast: "Oh, the wind in northeast, it winds", something like that, and causes all these and that. But it is all together also due to the vibration of the whole planet, and atmosphere around it.

In heaven, they don't have it, they don't have typhoon, they don't have earthquake, they don't even have earth, they don't even have wind. Everything is different. And the heavenly beings, their vibration is also different, because they are different. They have their vibration different, therefore heaven is different. So if our vibration is different, our life become different, even if we stay here.

Of course we cannot change the whole planet into heaven, if the people of the earth are practicing only in a small number. But if the whole planet or maybe even half of us practice in such a way, then the vibration of the earth will also change, then other half also will be benefitted without having to do anything. Just like in one family, the father and mother goes to work, and the whole family can also benefit from his or their parents' salary. No need for the children also go to work. They can, later, when they want to, when they grow up, as a duty to society, not because of necessities. And of course, the more money they earn, the better for the family.

Similarly, the more people practice into heavenly kind of life, and the more elevated our earth will become. At that time then, our house here is safe. Otherwise, it's not safe. As long as the frequency is so gross, rough, then it's bound to happen that one day it will break apart or explode. We learn that the finer the thing, the more invisible the thing, the more enduring. Similarly, our earth is too gross, too heavy, so it's bound to happen sometimes that it will destroy itself, if we do not destroy it before that with our atom bombs, with our environmental abuse, with our ignorance of the protection of the atmosphere around the earth.
​
We sometime poison ourselves with too much chemical, poison our earth, poison the water, and so it's bound to happen that it cannot last. Has no need to be a clairvoyant person or predicting well like Nostradamus or something to say that, the world is not everlasting. We can predict it ourselves. If we look around our neighborhood and see how we treated our planet and how wars have damaged each and every corner of the world, now and again.


​

Picture
​



Only Enlightenment Can Awaken The True Self
 
But our world has not learned this lesson of love and it is a sad affair. So now, instead of always writing on the newspaper, criticizing the government of this and that country, scolding this and that dictator, or telling the army what to do, because it has not been any use up to now... so instead of doing all these, or apart from doing all these, still, we have to find the way out for ourselves before it's too late. And the only way out is the so-called enlightenment. And an enlightenment is only getting back the positive information that we badly lack. And it's right there. Because it's already there, it's just that we didn't use it.

When we are born into this world, everyone must take care of the immediate needs, such as cold, hunger, environmental infection, etc., etc.. Therefore the immediate reaction from birth or since childhood is all these material comfort, all these physical need. That is why we don't have the chance to remember the positive information that we must have in order to survive, in order to be wise and to fulfill our duty better in this world.
​
You see why we forget? You see why we don't have it? You see why we have it but we don't use it? Just because immediately this world overwhelms us with physical threat. So the immediate reaction from us is that to protect ourself, the body, feeding, drinking, clothing it, building house, buying more blankets, and getting a big car so that we can move around, building a big road so that we can drive the car on, etc., etc..

All these physical necessities immediately from birth overwhelmed us and take all our time up and that's why it became a habit to us to preoccupy ourselves with physical needs alone, and that's why we forget further and further, more and more about our other positive side of nature. And that's the only secret. Does it make sense to you? (Audience: Yes)

So now I have in brief and in logic explained to you or reminded you what is truly enlightenment. And there's no mystery about it, just the positive side of our nature. And we have both inside. Up to now we only use the negative, because the necessities of this negative world force us to always have to lean on the negative side to survive. And then, the more we do it, the more we forget the other side. That's all. But that is the thing that we should not do.

​Because without the positive we can't even take care of the negative well. Without the driver, you know what I mean, the car doesn't matter how good you take care, it will not move and it will move all wrong way around, killing people if it does. So now the driver must wake up. Wake him up and tell him to drive the car, drive properly. And that is all there is for enlightenment.
Nhiều người có một ấn tượng là một người khai ngộ hay là muốn được khai ngộ phải có một cái gì đó phi thường, phải cao bảy bộ (Feet) chẳng hạn, bàn chân phải như thế này, bàn tay phải như thế kia. Bởi vì chúng ta có đọc kinh Phật, trong kinh mô tả Đức Phật có những đặc tướng như là chân của Ngài liền lại như là chân vịt,  (mọi người cười ) cẳng như cẳng hươu, mắt như mắt bò, đại khái như vậy (mọi người cười ). Họ cố gắng tô điểm cho Phật có vẻ mỹ miều, tuy nhiên, nếu quý vị đem tất cả những điểm này kết lại với nhau, trông thật là buồn cười, có phải không?(Sư Phụ cười).
 
Họ không nghĩ đến điều này, có lẽ ở thời xa xưa, chúa tể của các loại vật này là biểu hiện cao nhất của nét đẹp, những bản chất quý phái nhất. Do đó người ta mới mô tả như vậy, những người thương mến Phật cố gắng mô tả cho người khác rằng Ngài rất là đẹp, chẳng hạn như tướng đi của Ngài như tướng đi của con ngỗng chúa, ngực của Ngài như là ngực sư tử, v.v... và v.v... Rồi đến khi quý vị gôm tất cả những cơ tạng của các con vật này lại với nhau, quý vị không còn biết là Phật gì nữa.
 
Thật ra, đây chỉ là hình dáng bên ngoài, còn bên trong của chúng ta tất cả đều giống nhau, Sư Phụ nghĩ quý vị đều biết cả. Nhưng giống nhau như thế nào và làm sao để biết được, còn là một vấn đề nan giải. Vấn đề tuy dễ mà khó, bởi gì chúng ta đã quên mất rồi, chỉ có vậy thôi. Chúng ta đã hoàn toàn quên chúng ta thật sự là ai: Chúng ta cứ ngày ngày bận rộn đeo đuổi những giấc mơ và cố gắng thỏa mãn những nhu cầu nhất thời. Chúng ta quên mất,  chúng ta thật sự là ai, từ đâu đến. Để nói cho quý vị biết chúng ta có thể quên đến mức nào. Sư Phụ sẽ kể cho quý vị nghe một câu chuyện thật về Sư Phụ .


​Lần đó Sư Phụ đi Úc, khoảng hai ba năm về trước gì đó, cũng là lần đầu tiên họ mời Sư Phụ đến. Đúng ra là Sư Phụ có ba buổi thuyết pháp ở ba thành phố khác nhau. Buổi đầu tiên diễn tiến rất thuận lợi, không có vấn đề gì. Buổi thứ nhì cũng vậy, Sư Phụ đến rất đúng giờ. Đến buổi thứ ba thì sư Phụ đến trễ. Lý do không phải vì kẹt xe, cũng không phải vì ngủ quên, hay Sư Phụ không có xe, hay là gì cả. Lý đó duy nhất là Sư Phụ quên mất. Sư Phụ quên mất là tối hôm đó Sư Phụ có buổi thuyết pháp.
 
Sư Phụ cứ làm những công việc vặt của mình, quý vị biết, chẳng hạn như căn phòng không được gọn thì Sư Phụ xếp lại cho ngăn nắp, và cố gắng dời đồ đạc qua chỗ này chỗ kia như là ở nhà của mình vậy. Có thể làm như vậy giúp Sư Phụ cân bằng được với lịch trình bận rộn của Sư Phụ, cho Sư Phụ có việc để làm. Cô thề là vậy, cũng có thể Sư Phụ là một người hoàn hảo, khi Sư Phụ thấy nơi nào bừa bộn thì Sư Phụ cố gắng thu dọn lại cho ngăn nắp. Nhưng mà lần đó thị hơi thái quá đến nỗi Sư Phụ quên mất là tối hôm đó có buổi thuyết pháp.
 
Sư Phụ quên cho đến sau giờ khai mạc nửa tiếng. Lúc đó có mấy người đệ tử sốt ruột quá nên chạy vào, xông vào, tràn vào và hỏi:  "Sư Phụ! Sư Phụ ở đâu vậy?" Lúc đó Sư Phụ nói:  "Có chuyện gì, Sư Phụ ở đây" thật thản nhiên. Họ nói:  "Sư Phụ! Sư Phụ đáng lẽ phải đến hội trường thuyết pháp!" Sư Phụ còn hỏi lại:  "Hội Trường thuyết pháp nào!" Sư Phụ thật sự hoàn toàn quên mất. Sư Phụ nghĩ không có ai tệ như Sư Phụ vậy. Nhưng có lẽ có lúc chúng ta cũng quên. Quý vì có vậy không?
 
Có lúc quý vị bù đầu với những công việc khác rồi quên mất mục đích chính của mình trong ngày. Quý vị có khi nào gặp trường hợp như vậy chưa? Có hả? ừ. Và dĩ nhiên là Sư Phụ phải lật đật đi vào cáo lỗi với người ta. Sư Phụ cảm thấy thật là tệ, và Sư Phụ đã hứa với Thượng Đế rằng nếu Thượng Đế bắt Sư Phụ thuyết pháp nữa thì phải để đồng hồ báo cho Sư Phụ. Rồi từ đó trở đi Sư Phụ để đồng hồ reo khắp nơi, khi nào có buổi thuyết pháp là Sư Phụ để đồng hồ khắp nơi để nhắc Sư Phụ nhớ, lỡ Sư Phụ có quên. Làm sao buổi thuyết pháp mà cũng có thể quên được, Sư Phụ thật không hiểu nổi. Nhưng thật sự Sư Phụ đã quên.
 
Bởi vậy nên nếu bây giờ chúng ta ở đây quá lâu, một kiếp, hai kiếp, hàng trăm kiếp thì dĩ nhiên chúng ta càng dễ quên đi mục đích chúng ta đến đây. Có một số người chết trong bệnh viện, bác sĩ tuyên bố là đã chết rồi, hơi thở ngừng rồi, tim hết đập rồi, v.v... họ chết đi được vài phút, có khi đến hai mươi phút, nhưng sau đó họ đã sống trở lại và đã kể những chuyện của thế giới bên kia: lúc đó họ cũng nhớ lại tại sao họ lại đến đây, tại sao họ đến trái đất này.
 
Nhưng hầu hết những người đó lại quên mất ngay những gì họ đã thấy được ở thiên đàng, hay những gì lẽ ra họ phải làm khi họ đến cõi đời này. Họ biết rằng họ đã thấy được mục đích của cuộc đời họ, nhưng khi họ trở lại đây, trở lại cuộc đời này, thì họ lại quên. Họ chỉ biết là họ biết, nhưng lại không nhớ được đó là gì.
 
Người Trung Hoa có câu chuyện là: Trước khi chúng ta tái sinh vào cõi đời này. Diêm Vương cho chúng ta ăn canh, một thức uống nóng, có lẽ là sữa sô cô la hay gì đó (mọi người cười), mục đích là để cho chúng ta hoàn toàn quên đi chuyện kiếp trước và bắt đầu một kiếp sống mới. Đa số chúng ta đã hứa trước khi chúng ta đến đây, nếu được cơ hội trở lại làm người, chúng ta sẽ làm cái này, cái kia, cái nọ: chúng ta sẽ tu hành, và sẽ thiền, sẽ thế này thế kia, sẽ khai ngộ; sẽ dâng hiến cuộc đời và sức sống để phục vụ nhân loại, v. v.... và, v, v.....
 
Và chúng ta thật sự có hoài ước nầy. Nhưng cũng bởi vì thứ canh này, gọi là "canh vong tình" nên mọi người đã quên hết. Điều duy nhất có thể làm cho chúng ta nhớ trở lại là chúng ta phải mở cánh cửa trí huệ bí mật của chúng ta. Nếu không mở được cánh cửa này, chúng ta sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy được thế giới bên ngoài, chúng ta sẽ chỉ biết được thế giới vật chất này với những buồn vui và những thứ tạm bợ khác, sẽ vĩnh viễn ràng buột với nhục thể này để rồi chịu đau khổ với nó.


Picture
​Khổ Nạn Của Thế Giới Đến Từ Sự Vô Minh
 
Nhưng tại sao? Tại sao chúng ta lại cần phải nhớ lại mục đích chúng ta đến đây? Đó không phải vì chúng ta đã hứa sẽ làm, mà là vì nếu không nhớ, chúng ta sẽ phải trở lại, và trở lại, và trở lại nữa cho đến khi nào chúng ta nhớ lại và hoàn thành sứ mạng của mình trên trái đất này, khi đó chúng ta mới có thể lên được cảnh giới cao hơn, hay là nhớ lại được địa vị nguyên thủy vĩ đại của mình ở thiên đàng hay cõi niết bàn.
 
Sự đau khổ ở thế gian này không phải chỉ vì chiến tranh. Chiến tranh không phải là đại nạn. Sự đau khổ trên thế giới không phải vì thiếu thổn thức ăn và những thứ vật chất này, mà là đến từ vô minh. Bởi vì chúng ta không biết sứ mạng, mục đích của mình, chúng ta lầm cái sân chơi là nhà và lưu lại quá thời hạn, có khi phải chịu lạnh lẽo và hiểm nguy bên ngoài căn nhà.
 
Nhưng dù vậy, Phật Bồ Tát, Thượng Đế toàn năng lúc nào cũng đi tìm chúng ta, những đứa con lạc loài, những kẻ ham chơi quên mất lối về. Cho nên Phật Bồ Tát đôi khi phải xuống, để lãnh nhận sự đau khổ của kiếp người, những nhục nhằn của kiếp sống thế nhân nhỏ bé để có thể đi tìm những đứa con lạc loài, hầu mang chúng về đến nơi an toàn trước khi quá muộn. Bởi vì dù là một căn nhà được xây cất kiên cố đến đâu cũng có lúc phải bị hủy hoại, nếu không phải là tự sụp đổ thì cũng là do những yếu tố khác hay những nguyên nhân khác tạo ra, hay phải phá đi để xây nhà mới vì nó đã cũ kỷ quá rồi. Thế giới này là một ngôi nhà lớn, rất đẹp, rất chắc chắn, nhưng không phải là vĩnh cửu.
 
Đó là lý do Phật Bồ Tát, Thánh Nhân như Chúa Giê Su, Mohammed, v. v... đã xuống đây để gia trì cho chúng ta, chúng ta đi một bước, họ đi trăm ngàn bước để đón nhận chúng ta, tha thứ lỗi lầm của chúng ta, rửa sạch những quá khứ sai trái của chúng ta và dạy chúng ta một lối sống mới, một khởi nguyên mới, hay nói một cách đẹp đẻ hơn, dẫn dắt chúng ta về với nếp sống nguyên thủy, một lối sống phải sống và nên sống.                   ​
Picture
​Lực Lượng Phá Hoại Của Tin Tức Phủ Định

Bởi vì cho đến nay, tất cả những tế bào, những mạch máu trong cơ thể của chúng ta chỉ lắng nghe toàn là những mệnh lệnh phủ định từ trung tâm truyền tin của chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng ta có chiến tranh. Đó là lý do tại sao chúng ta có những vụ giết chóc, có sự tranh chấp trên sự thiệt thòi của người khác, công việc làm, buôn bán, hay vợ,  hay chồng; bởi vì chúng ta không có một ý niệm tốt đẹp nào trong đầu óc của chúng ta để sai khiến thân thể làm việc tốt. Và những người tốt trên thế gian này cũng bị ảnh hưởng trầm trọng bởi những khuynh hướng phủ định trong xã hội làm lòng tin của họ bị lung lay. Lòng tốt của họ bị yếu đi, để rồi có lúc cũng phải chào thua lực lượng phủ định .
 
Khi đầu óc chúng ta chỉ có những ý niệm phủ định thì dĩ nhiên chúng ta chỉ có thể truyền ra những tin tức phủ định hay những mệnh lệnh phủ định, và những tế bào, những dây thần kinh chỉ có thể nghe theo những mệnh lệnh phủ định để làm những việc phủ định. Đó là lý do tại sao chúng ta không có hòa bình trên thế giới này. Đó là lý do tại sao cho đến bây giờ anh em vẫn còn giết hại lẫn nhau, cha mẹ còn giết hại con mình vì sự sung sướng, vì sự riêng tư, vì tự do cá nhân, vì " khuynh hướng phá thai" v,v...
 
Không phải họ xấu, không phải những người gây chiến, những người làm cha, làm mẹ nầy xấu; chống hại vợ, vợ hại chồng, anh em giết hại lẫn nhau, không phải vì họ xấu, mà vì khối óc của họ đã bị nhồi ép toàn là những quan điểm phủ định, những ý niệm phủ định, để từ đó phát sinh ra những hành vi phủ định. Bất cứ những gì khối óc ra lệnh thì tế bào phản ứng, tế bào phải thực hiện, cơ thể phải hành động. Đó là lý do tại sao chúng ta càng ngày càng lún sâu hơn vào tình trạng khủng hoảng và thế giới lúc nào cũng nằm trong nguy cơ bị hủy diệt vì những hành động của chúng ta.
 
Cho nên bây giờ chỉ có một cách hợp lý nhất có thể giúp được chúng ta, đó là cung cấp cho mình những ý niệm tốt lành. Để thay đổi giòng ý niệm của chúng ta, mỗi ngày phải thu thập những tin tức tốt, tin tức lành, những ý niệm xây dựng, những từ trường khai ngộ và đầy trí huệ, để rồi từ khối óc nó sẽ ra lệnh cho những tế bào, hệ thống giác quan, và mọi hành vi sẽ đều tốt, đều hòa nhã, chỉ có sáng suốt, chỉ có xây dựng và chính đáng, và đó là cách chúng ta vãn hồi thế giới.
 
Nếu không thì không cần biết chúng ta đàm phán hòa bình đến bao nhiêu, chúng ta tốn kém bao nhiêu tiền của để trang bị quân sự, chúng ta cũng không thể có được một cảm giác an toàn. Cứ nhìn xem một ngày một nước này vừa mới chấm dứt chiến tranh, hai bên bắt tay với nhau.  "Được rồi, chúng ta làm lại từ đầu." Rồi thì đến sáng ngày hôm sau chúng ta lại nghe chiến tranh bùng nổ tại một nước khác, rồi Liên Hiệp Quốc phải đến đó can thiệp. Rồi trận đó chưa xong thì lại có một nước nọ gây chiến với một nước kia, rồi đến nước này, rồi khắp cả mọi nơi.

Picture
​Khai Ngộ Đem Lại Sự Kỳ Diệu Cho Thế Giới.
 
 Và bây giờ là sắp đến thế kỷ thứ hai mươi mốt rồi, đáng lẽ chúng ta phải văn minh, hòa bình, yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau. Với tất cả những phát minh kỹ thuật, tất cả những tài nguyên phong phú chúng ta đã khai thác được từ lòng đất mẹ và trong vũ trụ, chúng ta có thể sống một đời vương giả, tất cả chúng ta đều có thể. Nhưng ngược lại, chúng ta vẫn còn nghèo đói, còn chiến tranh, và con đau khổ.
 
Đó chỉ là vì chúng ta không đủ những ý niệm tốt lành để cung ứng cho khối óc của chúng ta và cho toàn hệ thống. Khai ngộ đại khái là như vậy đó, khai ngộ là phương pháp của một đời sống tốt đẹp. Đó là phương pháp để câu thông với lực lượng tốt vốn đã tiềm ẩn bên trong của chúng ta. Trong vũ trụ vốn có hai luồng lực lượng, chúng ta gọi là Âm và Dương. Mọi người ai cũng biết điều này. Chúng ta hiện đang sống trong một môi trường hầu hết là Âm. Không khẳng định, không có Dương, bởi vì chúng ta không khai mở nguồn lực lượng đó.
 
Thế giới này là thế giới phủ định, nên hiển nhiên là chúng ta thấy đầy dẫy lực lượng Âm ở khắp mọi nơi. Và lực lượng phủ định hay lực lượng Âm thì rất để tìm, mọi người ai cũng có thể sử dụng được dễ dàng hơn, chỉ trừ khi nào chúng ta có đủ thông minh để hướng vào bên trong, tìm vào nguồn lực lượng Dương để ngày ngày đem ra dùng. Như vậy chúng ta sẽ được quân bình. Lúc đó chúng ta mới có thể làm được những chuyện tuyệt vời cho thế giới. Và dĩ nhiên lúc đó sẽ không còn có chiến tranh, không còn có sự đau khổ nữa. Đó là lý do tại sao lúc nảy Sư Phụ có nói sự đau khổ của thế giới này không phải do một cá nhân hay quốc gia nào gây ra. Nó xuất phát từ sự vô minh của chúng ta, những người địa cầu.
 
Khai ngộ không phải là một điều mới mẻ gì, chúng ta cũng không cần phải đi van xin mới có, không có gì bí ẩn, khai ngộ chỉ là lực lượng dương mà chúng ta có sẵn bên trong, nằm yên nghỉ, đến nay vẫn không được dùng đến.  Do đó nếu có người nào đến chỉ cho chúng ta phải tìm ở chỗ nào hay sử dụng ra sao, thì đó gọi là khai ngộ, và dĩ nhiên có thể làm được ngay tức khắc. Bởi nếu quý vị có một món gì đó ở trong túi, hay để ở đây, quý vị có thể lấy nó ra ngay được. Không cần phải ra chợ mua. Bởi vậy nên gọi là tức khắc. Khi nào quý vị thừa nhận nó, nó sẽ ở ngay đó. Sư Phụ sẽ chỉ cho quý vị thấy vì sao gọi là tức khắc và quý vị có thể sử dụng nó ngay, quý vị sẽ lập tức thấy được cuộc sống của quý vị thay đổi ngay ngày đầu tiên.
 
Có người cảm thấy như là họ được tái sinh ngay lúc được truyền Tâm Ấn. Họ hết sức vui mừng. Họ có thể chạy ngay xuống phố và hôn tất cả mọi người. Dĩ nhiên là Sư Phụ khuyên họ đừng làm vậy, nhất là ở Tân Gia Ba. Đó chỉ là một cách Sư Phụ mô tả sự mừng vui của họ mà thôi. Rồi từ đó trở đi, cuộc sống của họ trở nên nhẹ nhàng như lông chim vậy, quý vị biết không. Họ làm việc mà không còn gánh nặng nữa. Họ chăm sóc gia đình của họ với tình thương, cũng không có gì chật vật cả.
 
Phần đông những người trong gia đình thường phải chật vật với nhau, cũng do sự vô minh. Cho nên nhiều người khai ngộ rồi lại thấy mái gia đình của họ trở thành như thiên đường vậy. Phải. Và nếu mọi người đều như vậy, mỗi gia đình đều như vậy, chúng ta thật không cần phải lên thiên đường làm chi nữa. Trái đất của chúng ta sẽ được bảo tồn, và rồi nhờ vào lực lượng dương của chúng ta, chúng ta cũng có thể nâng cao từ trường của trái đất này và biến nó thành giống như thiên đàng vậy.

Picture
​Sự khác Biệt Giữa Thiên Đàng Và Địa Cầu
 
Điểm khác nhau duy nhất giữa thiên Đường và trái đất này là chấn động lực, là tư tưởng. Chấn động lực trường của thiên đường thì nhanh nhưng êm ả. Chấn động lực của thế giới vật chất, chẳng hạn như trái đất của chúng ta, thì thô, nhám, không đồng đều. Đó là lý do tại sao đôi khi chúng ta có thiên tai, có động đất, và thời tiết biến động. Dĩ nhiên chúng ta cũng có thể nhìn vào dự báo thời tiết để mà nói. Hoặc là gió từ đông bắc sẽ thổi như thế này và tạo nên tất cả những thứ nầy thứ kia. Nhưng tất cả cũng đều lệ thuộc vào chấn động của trái đất và bầu khí quyển bao bọc nó.
 
Ở trên thiên đường không có những thứ này, họ không có bảo lớn, không có động đất, họ cũng không có đất, cũng không có gió. Mọi thứ đều khác. Và thiên nhân ở thiên đường, từ trường của họ cũng khác, bởi vì họ khác. Họ có từ trường khác, cho nên thiên đường có khác. Nếu như từ trường của chúng ta đổi khác, dù cho chúng ta vẫn còn ở đây, cuộc sống của chúng ta cũng sẽ đổi khác.
 
Dĩ nhiên nếu chỉ có một số ít người tu hành mà thôi thì chúng ta không thể làm cho cả trái đất biến thành thiên đường được. Nhưng giả sử cả thế giới, hay chỉ cần phân nửa chúng ta tu hành thôi, thì từ trường của trái đất cũng sẽ thay đổi, phân nửa còn lại không cần phải làm gì cũng được hưởng lợi ích. Cũng như trong gia đình, người cha và người mẹ đều đi làm, cả nhà cũng được lợi ích do tiền lương của cha mẹ đem về. Mấy đứa con cũng không cần phải đi làm. Sau này nếu muốn, chúng cũng có thể đi làm, như là làm một bổn phận đối với xã hội chứ không phải vì nhu cầu đòi hỏi. Dĩ nhiên là nếu càng kiếm thêm được tiền thì càng ích lợi thêm cho gia đình.
 
Cũng y như vậy, càng có nhiều người tu hành theo nếp sống của thiên đường, trái đất sẽ càng trở nên cao đẹp hơn. Đến lúc đó, căn nhà của chúng ta ở đây sẽ được an toàn hơn. Còn không thì vẫn không ổn. Khi nào mà chấn động còn thô thiển, còn gợn động thì có một ngày nó sẽ bị vỡ ra hay nổ tung. Chúng ta hiểu được rằng những gì càng mịn màng, càng trong suốt thì lại càng dẻo dai hơn. Cũng cùng một lý thuyết đó, trái đất của chúng ta rất thô, rất nặng, cho nên có một ngày nào đó nó sẽ tự hủy diệt, nếu chúng ta chưa phá hủy nó bằng bom nguyên tử, với sự tàn hại môi sinh, hay bởi sự lơ là trong việc bảo vệ bầu khí quyển chung quanh trái đất.
 
Đôi khi chúng ta tự đầu độc chính mình bằng quá nhiều hoá chất, làm nhiễm độc đất nước, thì tự nhiên trái đất sẽ không thể tồn tại lâu được. Không cần phải có một siêu nhân hay một nhà tiên tri đại tài như Nostradamus để tuyên bố rằng thế giới này không vĩnh viễn tồn tại. Tự chúng ta cũng có thể đoán được. Cứ nhìn chung quanh làng xóm của chúng ta để mà xem xét chúng ta đối đãi với hành tinh của chúng ta như thế nào, chúng ta hết lần này đến lần khác tàn hại khắp cùng các gốc cạnh của thế giới này ra sao.
Picture
​Chỉ Có Khai Ngộ Mới Đánh Thức Được Chân Ngã
 
Nhưng thế giới của chúng ta chưa học được bài học yêu thương, và đó là điều thật đáng buồn. Cho nên bây giờ đừng nên đăng báo chỉ trích chính quyền nước nầy nước nọ, lên án nhà độc tài này nhà đọc tài kia sai quân đội làm này làm nọ, vì từ trước đến giờ chỉ thấy toàn là vô ích mà thôi. Thay vì làm vậy, hay là, ngoài việc làm vậy, chúng ta vẫn phải cố gắng tự tìm lối thoát trước khi trở thành quá muộn. Và lối thoát duy nhất được gọi là khai ngộ. Và khai ngộ chỉ là tìm lại những tư tưởng tốt mà chúng ta vốn rất thích. Nó ở ngay đó, đã có sẵn ở đó, chỉ là chúng ta không dùng đến mà thôi.
 
Khi chúng ta sinh ra vào cõi đời này, mọi người phải lo về những nhu cầu cấp bách, như chống lại cái lạnh, cái đói, bệnh hoạn v,v… cho nên phản ứng nhất thời từ lúc mới sinh ra hay lúc còn bé toàn là vì sự thoải mái về phương diện vật chất này, toàn vì những nhu cầu vật chất này. Đó là lý do tại sao chúng ta không có được một cơ hội nào để nhớ đến những điều tốt mà chúng ta cần phải có để được sinh tồn, để càng có nhiều trí huệ hơn, và để hoàn thành những nhiệm vụ của chúng ta trên cõi đời này một cách mỹ mãn hơn.
 
Quý vị đã biết tại sao chúng ta quên rồi chưa? Quý vị có biết tại sao chúng ta không có nó không? Quý có vị biết tại sao chúng ta có mà không dùng đến nó được hay không? Chỉ là vì thế giới này tràn ngập những đe dọa về vật chất. Cho nên phản ứng nhất thời của chúng ta là phải tự bảo vệ mình, bảo vệ cái thân thể này, cho ăn, cho uống, cho mặc, xây nhà ở, mua thêm nhiều mền, phải, mua xe cho lớn để chạy khắp nơi, xây đường cho lớn cho xe chạy,v v…
 
Tất cả những nhu cầu vật chất nầy ngay từ lúc chúng ta còn bé đã dồn ép chúng ta, làm tiêu hao tất cả thời giờ của chúng ta, làm cho chúng ta mang cái thói quen lúc nào cũng chỉ bận tâm đến những nhu cầu vật chất mà thôi. Và đó chính là lý do tại sao chúng ta càng ngày càng đi xa, xa lần, càng ngày càng quên bản chất tốt của chúng ta. Bí mật chỉ có bao nhiêu đó mà thôi. Quý vị nghĩ có lý không?  (Mọi người: Dạ có)
 
 Bây giờ Sư Phụ đã giải thích một cách ngắn gọn và hợp lý cho quý vị nghe, hay nhắc nhở cho quý vị nhớ khai ngộ thật sự là gì, và không có gì bí mật cả. Đó chỉ là bản chất thuộc về dương của chúng ta, và ở bên trong của chúng ta có cả hai. Cho đến bây giờ chúng ta chỉ dùng có phần phủ định bởi vì những nhu cầu của thế giới phủ định nầy buộc chúng ta phải luôn luôn nghiêng về phía phủ định. Chỉ có vậy thôi. Nhưng đó lại là những gì chúng ta không nên làm.
 
Bởi gì nếu như không có phần dương, ngay cả phần phủ định chúng ta cũng không chăm sóc được đầy đủ. Nếu như không có người tài xế, cho dù chúng ta có chăm sóc chiếc xe kỹ lưỡng đến đâu nó cũng không chuyển bánh được, cho dù có chuyện động được nó cũng chạy trật đường, rồi đâm vào người ta. Cho nên người tài xế phải tỉnh dậy, phải đánh thức anh ta dậy rồi bảo anh ta lái chiếc xe, lại một cách nghiêm túc. Khai ngộ chỉ là vậy thôi.              

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
    • The Saints
    • You May Not Know
    • The Letters
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • The Creation
    • The Path
    • The Lifestyle
    • The Vegan Era
    • The Saints
    • The Stories
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • English Songs
      • Aulacese Songs
      • Poetry
      • Shows
    • Aulacese Collection >
      • Master's Words
      • Master Tells Jokes
  • Spotlight
  • LINKS
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine