The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Whatever You Do Is All for Yourself, P3

3/16/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans) 
​Whatever You Do Is All for Yourself, P3, Jan. 21, 2022
https://suprememastertv.com/en1/v/161814947839.html


Picture

​

[...] The story is, of course, in Aulacese (Vietnamese) and I have to translate. The title says something like, “Whatever you do is all for yourself.” 

It’s always for yourself. Meaning, you’re not working for anyone else, even if you say you work for the world or whatever. I have always told you that. 

​Because you gain merit, or you gain bad karma out of whatever you do. So, whatever you do is all for yourself. Bad or good. So, better do good. 

This story is one of the stories in that book that’s published in Amsterdam, Holland, Netherlands in the 19th century.

“A long, long time ago, there was a very, very poor old woman. She stayed in a grass hut, a thatched hut. Very shabby, and it was almost like it could collapse anytime. Very poor and didn’t repair it that often. And her thatch hut was in the suburb of a city, and it was near a forest. Every day she went out to beg from door to door, but just a little bit. Enough to survive, in a very meager fashion, daily.

But even then, every time, though she was very poor and lived such a very meager existence, every time she received some donation money from anybody, instead of saying, ‘Thank you,’ like every other beggar, she always said one sentence all the time.

​She said, ‘Whatever you do is only for you, only for yourself.’ Whenever people heard her say such things, they were kind of perplexed. But nobody understood what she meant.

One time she went to the palace and then the queen gave her a good gift, a very decent gift. And this lady, the woman, she took the gift in her hand and at the same time she said, ‘Whatever you do is only for yourself.’ And then the queen, hearing that, she felt just so very weird. But the queen thought to herself, ‘Oh, this is probably just a poor, uneducated woman. She just learned something and then just says it like that. That’s all.’

And then some time later, this old, poor beggar woman came back to the palace again. And this time, the queen gifted her with an even more generous gift, present, and donation. This time, the old beggar woman repeated the same sentence. Then, after the queen heard it again, this time she was very, very angry. The queen became angry. She told all of her servants like this. ‘You, all of you, you heard this old woman talking in such an impolite, rude way. And then even she dares to ridicule the people who help her like that.’

And in the heat of her anger, the queen called her baker, the chief of the bakers, to come to her, and she told him that he had to bake a cake that looks very beautiful, and is very, very delicious. But inside, the pastry, he has to mix, saturate it with poison. So, the chief of the bakery in the palace made it. Because he obeyed the order of the queen.” He dared not, no? “And then he really did that. No one else knew, only the queen and him.

The next time the old woman came to the palace begging again, the queen brought this cake out, that looked so beautiful, and looked delicious and gave it to this old beggar woman. 

​And then the old woman repeated the same sentence, ‘Whatever you do, it’s all for you anyway.’ Right. So, she took the cake and then happily went away from the palace.

She went back to her little hut, but she did not eat immediately that cake, because she thought it was too beautiful. She wanted to save it for a few days so that she could enjoy the look of it. And then thinking how delicious it will be when she finally eats it.

​So she thought even just to look at it, it is already such a blessing, such a satisfaction, such luck, such happiness, because she never had such a thing before in all her life. And the queen already specially ordered to make it exceptionally beautiful and look delicious. She wanted to make sure that the old beggar would not be able to resist. But the old woman, because she never had such a thing, so she felt it’s such a pity to eat it immediately, so she kept it in a corner and kept looking at it whenever she could.” Right.

“So, in that week, a few days within that week, the crown prince, the first son of the queen, went hunting with some of his servants. All day long, the prince went all over, inside the thickets and the forest, focusing on his hunting, and felt very, very enjoyable about the game. So, he did not eat or drink anything because he was too concentrated on his hobby, hunting, hunting and running after animal-people and all that. Because that’s his biggest hobby; he loved hunting.

So, on the way back to the palace, he felt now suddenly very, very, very exhausted, and then he was thinking, ‘Oh, why don’t I just stop here and take a rest under the roof of this woman’s hut.’” Because she lived next to the forest where he was hunting, you see. Remember?

“So, he went to her door, her hut. When the old, little woman, poor woman beggar saw the prince come, she was trembling with joy, with excitement. And then she very, very respectfully said to the prince, ‘Oh, how much honor, how lucky I am that a prince, such a precious guest, even steps into my humble hut like this. I will have to offer you the best I have.’” OK, you will know what it is.

“‘Normally, I don’t have anything more than just old bread and water. But luckily now, I just remembered I have a beautiful cake. It’s beautiful and looks delicious. I will offer it to you. Your Highness, would you like to eat one piece of this cake? And it’s even specially made by your mother, your very, very exceptionally kind mother, that made it and gave it to me. Would you like to have a piece?’

And then she brought the cake out. And then gave one piece to the prince. After he swallowed that piece, he screamed out, ‘Oh! I am poisoned. I’m poisoned.’ And he died.  He fell to the floor and died immediately.

Oh, the old beggar was so terrified. She was screaming, yelling, at the same time as she was running to the queen in the palace to tell her the story, the bad, unfortunate event that just happened. After hearing that, the queen also fell down, collapsed, and fainted, unconscious. Of course, many of the best doctors were summoned to the palace, summoned to the palace to save her.

After she regained her consciousness, the queen said to the old beggar woman, ‘Now I understand what you have always been saying, like, “Whatever you do is only for you, yourself.” Now, I understand why you always said that. And you are right.’

From that day on, the queen treated her very, very respectfully. And made sure that she lived a very comfortable life, with everything she needed for the rest of her life.” End of story. 


TẤT CẢ NHỮNG GÌ MÌNH LÀM ĐỀU LÀ CHO CHÍNH MÌNH

​
[...] Tất nhiên truyện này bằng tiếng Âu Lạc (Việt Nam) và tôi phải dịch. Tựa đề đại khái là: "Những gì mình làm đều là cho chính mình".

Luôn luôn là cho chính mình. Có nghĩa là, quý vị không làm việc cho ai khác, ngay cả khi quý vị nói quý vị làm việc cho thế giới hay bất cứ gì. Tôi luôn nói với quý vị như vậy. Bởi vì quý vị được công đức, hay quý vị nhận nghiệp xấu cũng đều từ bất cứ gì quý vị làm. Vì vậy, bất cứ điều gì quý vị làm đều là cho chính quý vị. Xấu hay tốt. Vậy tốt hơn là nên làm điều tốt.
 
Đây là một truyện trong cuốn sách được xuất bản ở Amsterdam, Hà Lan vào thế kỷ 19.

“Ngày xưa, xưa xửa xừa xưa, có một bà lão rất, rất nghèo nghèo rớt mồng tơi. Bà sống trong một túp lều cỏ, túp lều tranh. Rất tồi tàn, và gần như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Rất xập xệ và không được sửa chữa thường xuyên. Túp lều tranh của bà nằm gần rừng cây khuất  ở cuối thành phố. Bà trải qua hết ngày này sang ngày nọ đi khất thực cửa nhà này qua nhà khác, nhưng chỉ kiếm được chút ít, vừa đủ sống lây lất qua ngày.

Tuy thế, mỗi khi, dù bà rất nghèo và sống rất đạm bạc, nhưng mỗi khi nhận được của bố thí, thay vì cám ơn người cho như hầu hết người khất thực khác, bà lão chỉ nói một câu, lần nào cũng vậy.

​Bà nói: ‘Làm gì thì cũng cho mình, cho chính mình thôi’. Nghe bà nói câu đó, ai cũng thắc mắc, nhưng không ai hiểu ý bà muốn nói gì.
 
Có một lần bà đến hoàng cung và được hoàng hậu ban cho một món quà hậu hỹ. Và bà này, bà lão này, tay cầm món quà, miệng bà lão nói: ‘Làm gì thì cũng cho mình'. Câu nói đó đối với hoàng hậu dường như kỳ quái, nhưng bà tự nhủ: 'Ồ, chắc là do bà lão nghèo, thất học. Bà vừa học được điều gì đó rồi nói cho có n ói, thế thôi'.

Một thời gian sau, bà lão ăn xin đáng thương này lại tới cung điện. Lần này, món quà hoàng hậu tặng cho bà còn hậu hỹ hơn nữa. Lần này, bà lão ăn xin cũng lặp lại cùng câu nói đó. Lần này, nghe vậy, hoàng hậu nổi trận lôi đình. Hoàng hậu rất tức giận. Hoàng hậu nói với tất cả nữ tì rằng: 'Hãy nhìn cách bà lão ăn mày nói cạnh nói khóe. Thậm chí còn dám đem những kẻ ra sức giúp đỡ mình làm trò cười'.

Trong cơn giận dữ, hoàng hậu cho gọi người đứng đầu thợ làm bánh tới.  Bà bảo hắn phải làm một cái bánh ngọt trông thật đẹp mắt và thật ngon. Nhưng bên trong, trong bột bánh, ông phải trộn, tẩm chất độc vào đó. Người trưởng thợ làm bánh trong hoàng cung về làm chiếc bánh đó, vì phải tuân theo lệnh của hoàng hậu”. Ông đâu dám trái lệnh, phải không? “Vậy là ông thực sự làm như thế. Chẳng ai biết chút gì về việc đó, ngoại trừ hoàng hậu và ông.

Lần kế đó, bà lão lại đến khất thực ở cung điện, hoàng hậu mang chiếc bánh tuyệt đẹp này ra, và trông thật ngon và đưa cho bà lão ăn mày này.
 ​
Và sau đó bà lão cũng lặp lại cùng một câu: ‘Làm gì thì cũng cho mình!' Đúng vậy. Cầm bánh ngọt trên tay, bà lão vui sướng rời hoàng cung. Bà trở về túp lều nhỏ của mình, nhưng bà không ăn ổ bánh đó ngay, vì bà nghĩ nó quá đẹp. Bà muốn để dành thêm vài ngày để bà ngắm nghía ổ bánh đó. Và rồi bà nghĩ vào lúc cuối khi bà ăn bánh thì sẽ ngon biết nhường nào.

Vậy nên bà nghĩ chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy may mắn rồi, mãn nguyện rồi, may mắn lắm rồi, hạnh phúc lắm rồi, bởi vì cả đời bà chưa bao giờ có được một món ngon như vậy. Và hoàng hậu đã đặc biệt ra lệnh phải làm ổ bánh trông tuyệt đẹp và trông thật ngon. Hoàng hậu muốn chắc chắn rằng bà lão ăn mày sẽ không thể cưỡng lại. Nhưng bà lão, vì chưa bao giờ có thứ như thế, nên bà cảm thấy tiếc nếu ăn nó ngay, nên bà cất vào một góc, và cứ ngắm ổ bánh bất cứ khi nào có thể”.
 
“Và rồi, trong tuần đó, vài ngày sau trong tuần đó, thái tử, con trai đầu lòng của hoàng hậu, đi săn cùng một số người hầu cận. Cả ngày dài, thái tử đi khắp nơi, trong khu rừng rậm rạp, chú tâm đến việc săn bắn, và cảm thấy rất, rất thích thú trò chơi săn bắn này. Nên thái tử không ăn uống gì cả vì quá tập trung vào thú vui của mình, sở thích săn bắn, Săn bắn và chạy đuổi theo người-thân-động vật này nọ. Vì đó là sở thích lớn nhất của thái tử; rất thích săn bắn.

Rồi, trên đường trở về hoàng cung, thái tử đột nhiên cảm thấy rất, rất, rất mệt mỏi và nghĩ: 'Ồ, tại sao mình không dừng lại đây và nghỉ ngơi dưới mái lều của bà lão này'”. Vì bà sống cạnh khu rừng nơi thái tử săn bắn.

“Thế rồi, thái tử đến cửa, trước túp lều của bà. Khi bà lão ăn mày nhỏ bé, đáng thương nhìn thấy thái tử đến, bà run lên vì vui sướng, và phấn khích. Và rồi bà nói với thái tử bằng một giọng rất, rất tôn kính: 'Ôi, vinh dự biết bao, thật là may mắn cho tôi biết bao khi một vị thái tử, khách quý như vậy, thậm chí bước vào túp lều hèn mọn như thế này. Vậy tôi phải dâng lên thái tử thứ tốt nhất mà tôi có'”. Ờ, quý vị biết đó là gì.

“'Bình thường thì tôi chẳng có thứ gì hơn là bánh mì cũ và nước lã. Nhưng may mắn là bây giờ, tôi vừa nhớ là mình có một ổ bánh tuyệt đẹp. Trông vừa đẹp lại vừa ngon. Tôi sẽ dâng cho thái tử. Thưa thái tử, xin mời thưởng thức một miếng bánh này. Và đặc biệt còn do chính mẹ ngài hạ lệnh làm, người mẹ vô cùng tốt bụng của thái tử, hạ lệnh làm ổ bánh này và ban cho tôi. Mời Thái tử ăn một miếng?'
 
Rồi sau đó bà mang bánh ra, cắt một miếng trao cho thái tử. Sau khi nuốt miếng bánh đó, thái tử hét lên: 'Ồ! Ta bị trúng độc. Ta bị trúng độc rồi’. Rồi thái tử chết ngay. Thái tử ngã xuống đất và chết ngay lập tức.

Ôi, bà lão ăn mày kinh hãi quá. Bà vừa la hét, vừa chạy đến gặp hoàng hậu trong cung điện để kể hết câu chuyện, sự kiện bi thiết, không may vừa mới xảy ra. Sau khi nghe xong, hoàng hậu cũng ngã xuống, ngã quỵ và ngất xỉu, bất tỉnh. Dĩ nhiên là nhiều danh y giỏi nhất đã được triệu tập đến cung điện, được gọi đến cung điện để cứu bà.

Sau khi tỉnh lại, hoàng hậu nói với bà lão ăn xin: “Bây giờ ta đã hiểu câu mà bà vẫn luôn nói, đó là, “Làm gì thì cũng cho mình". Bây giờ ta mới hiểu tại sao bà luôn nói như vậy. Và bà hoàn toàn đúng'.
 
Kể từ ngày đó, hoàng hậu đối xử với bà lão rất mực kính trọng, và bảo đảm cho bà được sống một cuộc đời vô cùng thoải mái, với mọi thứ bà cần trong suốt phần đời còn lại”. Hết truyện. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine