The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

We Are Transparent in the Eyes of the Universe, P3

12/19/2020

 
Special Series
Conference with Supreme Master Ching Hai
and Supreme Master Television team members (all vegans)
New Land Ashram - December 22, 2019
​https://youtu.be/nvR6IT6IYSk

Picture

Many things the Master does, you don’t think negatively. That’s the best way. That’s all I can advise you. Because you never know why the Master does this, why the Master does that. ​He or She doesn’t always have a chance to explain to you or is not even allowed to always explain it to you, due to time and organizing for people, to come and explain.  ~Supreme Master Ching Hai



WE ARE TRANSPARENT 
In the Eyes of the Universe

Part 3 of 3

​
To be treated special out in the public is a kind of curse. You see, people wanted to harm the Buddha, even though He never did anything bad to anybody. All He did was His preaching to help people to elevate, and meditated, went out begging even, and even wore tattered clothes – not even wearing luxury clothes, like my designs I have to wear now, or even jewelry or anything.

Even then, people still harmed the Buddha, His own family member even, Devadatta. I have some Devadattas in our group. This is a human tendency; they are programmed to do that. Even the Buddha, He wore tattered clothes, He wore just a monk’s robe, nothing shining like I do. Even then, people still wanted to kill Him! Luckily, only one of His toes got cut. But still, you see, this is the world that we live in. 

You are never safe when you are in the public eye.  Of course, we are not safe in many different private ways. We have enemies sometimes; some people envy us in a private environment. But the one in the public eye is even more so in danger, always. 

There are always people who are jealous of them, who feel that they are the enemies. Because you take up a position in the people’s hearts, and people worship you, like you, love you, and there will always be people who are jealous of you, thinking bad about you, sending bad energy to you, or doing some kind of sorcery, etc. 

So, to be in the public eye is already very bad, not to talk about having to bear the name “Supreme Master this and that,” and then have to wear high heel shoes, have to wear beautiful clothes, have to decorate yourself with jewelry and stuff like that. That’s even a worse case of risk. ​

So, I’m not enjoying anything. I’m just doing my job, whatever’s assigned to me, whatever I have signed in the contract with the lower world, in order to be here to help others. I bear it all.

​Do not envy me. 


If you were in my position, you would know, it’s not a life that you’d wish to have. So, being a normal person anonymously is the best blessing. 

​Even if you don’t have a lot of money, you have enough to use, that’s the best in the world to live with. Never wish for anything else.

Whatever we have, that’s what’s given to us. That’s what we have to live with. 
So even the luxury clothes, the jewelry and all that, even though I do it to earn money, but it’s also given to me because of my merit, or my job that I have to do. I have to do that, do this.

So please, cut off any negative jealousy in your heart. 


Today, it’s only one person, but I know sometimes there are more. Please cut it all out, for your own sake. Today I don’t come out, not because I’m afraid of you. I have protection. If I know already, I can have protection and come out. It won’t harm me physically today, but I don’t want to.

I want to let all of you know that you should never, ever have any negative tendency or jealousy towards the Master because it’s bad, bad, bad for you. Today, I do this, so that you will remember, and others also will learn that we should always keep positive thinking. ​

​And you also have to know that Master is not living on a bed of roses because “Heavy lies the head that bears the crown,” always, since the beginning of the history of mankind.

Queens and kings, they look good when they appear in public, but they are not living good lives, having to work with so many egos, so many competitive people around them, so many even envious enemies, seen or not seen.

Queen Victoria, she was supposed to be a very beloved queen, a good queen even, but people even tried to assassinate her. And one time, her husband stopped it, sacrificed himself, almost died. But he did it. Otherwise, maybe both of them would have been harmed as well, or she at least, the queen.

Even the Buddha, you know already. And He was not giving people any excuse to be jealous of Him, nothing! Even His own cousin was envious of His so-called fame, position. But He earned it, life after life, kalpas after kalpas, more than the uncountable sands in the Ganges River. Still, he was jealous and envious and tried to harm [the Buddha] in many ways. And even gave Him bad food, poisoned Him to death.

The last meal He ate was poisonous. 
Maybe not on purpose, but maybe the bad thought caused the thing He ate to be bad. Bad energy, bad thinking, poisonous. That’s why He died. The last meal He ate, He told all His monks, “Don’t eat this meal,” and He ate it Himself. So, maybe some of the monks, who did not practice well were thinking, “Oh, the Buddha is so greedy. Maybe that food is so good, that’s why He wants to keep it all for Himself.” Possible like that. But no, the Buddha just wanted to save their lives or just to keep them well.
Picture

​Many things the Master does, you don’t think negatively. That’s the best way. That’s all I can advise you. Because you never know why the Master does this, why the Master does that.

​He or She doesn’t always have a chance to explain to you or is not even allowed to always explain it to you, due to time and organizing for people, to come and explain.


Normally, I don’t explain these things. But today, I think I’ll explain it once and for all for you to know, that the Master’s life is always at risk.

There’s always somebody there who has poison in their heart and harms the Master in different ways. Not visibly to your eyes, that is the thing. Because, like black magical power, they are not visible to you, not all of you. Or some bad energy is not visible to you, bad vibe is not visible to you. Not always, but it’s not like it never happened. It happened, all these decades, it’s happened. So sometimes, Master got sick because She could not cancel the gathering or could not explain it, and all that kind of thing.

​Originally, I did not think that I would talk to you today and explain about this, because it’s negative things and I did not want to. But then Heaven told me, “Tell them.” I thought, “OK,” then I’ll tell you. Do you understand now why I told you? (Yes, Master.) I hope I don’t have to tell you again. All the Taiwanese (Formosans), do you understand now? OK.

And even sometimes it doesn’t affect the Master but affects other disciples who came and gathered, and makes them do weird things or wrong things. So, it harms them in some way also – boosts their ego up suddenly or makes them feel suddenly important and then they do some weird things, just like now.

I wanted to call and talk to you, and one person kept answering. And then I said, “OK, now switch it on loud, so that everybody can hear.” He didn’t do it. And I kept waiting so long, and then I had to cut it off, I had to turn the phone off. And then I called again, I told him, and then he didn’t do it. Maybe he didn’t know how. He didn’t know how to handle this telephone to turn it on loud, to connect it to the loudspeaker, so all of you can hear. But if he did not know how, he should not sit there.

Just because he’s a manager or he’s whatever big shot in here, it’s not his job to be there. It’s a job for the technician, for the technical personnel who handle it. Not because he’s a manager, that he can sit there. ​
Not because you’re a manager, that you can just sit anywhere and do anything. Just because you are a big shot? No! That’s the ego.

Even your Master, She’s not pretending that She knows everything and doing everything. She’s not going to connect the pipe for Herself to get water. She’s not going to connect electricity to have Her lights on. You understand? Why? It’s not my job!

 
Even if I can, I won’t do it, unless it’s an emergency and nobody else is around. But if you don’t know anything about the technique, about microphones, about telephones or loudspeakers, then you should not sit there and hinder the Master to talk to the public, to the assembly. 

And for that, you created bad karma for yourself, because it’s concerning many thousands of people, as a bad karma, a big accumulated collective karma on you. Do you understand? 

So, don’t think the Master is so strict, “He just answered the phone two times, he did not turn on the telephone for the public, and Master kicked him out.” No, not me! It’s the karma that he made. 
 
Don’t blame Master for doing this or that. 
Or ask why Master punishes them. No, it’s their own karma. Understand? Good. Remember clearly, OK? It’s not the Master that wants to punish this person or that person or kick that person out or fire that person. It’s not. It’s the accumulated karma they did for themselves. Do you get that? Yes? OK. I keep repeating. You try to remember. It’s serious. ​

Picture
So, your ego is your worst enemy. ​
​
Don’t ever let it come up. Before you do any action, think again, “Oh, should I do this? Is it proper for me to do this? Is it good for me or not?” Don’t think about good of the world or anything yet. Just think, “Is it good for me to do this?” If it’s not, then don’t.

​Whatever’s not good for you because it’s wrong, then it will be also automatically not good for people around you, or any beings around you. Understand?

So, now you know everything. I mean, logically, I have explained it to you, so you could forgive me for not coming out today. I would have liked to. So, now you can go home. Whoever needs to go home because they cannot do retreat, and whoever stays for retreat, just stay. Do your job. Do your meditation. That’s all you do. And I thank you all, the 1,000-plus personnel who are sacrificing your time and your family coziness or warm love to come here to help to run the errands, however small or big, to keep the retreat smooth.  

Thank you for sacrificing your time and anything else that you like, in order to come here to help to do all the errands that I alone cannot do. So, you also partake in the merit in the assisting to help the world, to help your brothers and sisters in the retreat. And whenever you have time, during your work or after your work, please also meditate, wherever you are in your position, in your job, in your situation, so that you can also partake in the retreat after you work. During the time when you have five minutes, you sit, meditate; two minutes, you sit, meditate in your area. In your office, or in your kitchen, or in your working, sleeping area, whatever you do.

All of you should concentrate to meditate more intensively during this retreat, even if you do your work. All of you understood everything I said? Try to remember this. All right. Ciao for now and I’ll talk to you soon.  

God bless you for supporting my ideal to help the world in any way. Thank you. Thank you anyway. Thank you. God bless you. I mean, your heartfelt support. I don’t mean financial or anything. I mean you support me in your heart. You love what I’m doing, and you support that ideal, then you are also partaking or deriving the benefit from that ideal.

Even if you don’t do anything, at least you support in your heart. You think, “Master is doing the right thing. Master is helping the world. And I’m very happy that She does that. I’m very supportive of Her ideal, that She’s doing good for the world, for all beings, and I’m wishing Her well.” That’s good enough. Thank you very much. God bless you. 


CHÚNG TA TRONG SUỐT
Trong Mắt Vũ Trụ

Phần 3/3

​
Được đối đãi đặc biệt bên ngoài trong công chúng là một loại tai họa. Quý vị thấy, người ta muốn hãm hại Đức Phật, mặc dù Ngài chưa bao giờ làm điều gì xấu đối với ai. Tất cả những gì Ngài làm chỉ là giảng đạo để giúp mọi người thăng hoa, và thiền, thậm chí ra ngoài khất thực, và ngay cả mặc quần áo tả tơi – ngay cả không mặc y phục sang trọng như thiết kế của tôi mà tôi phải mặc bây giờ, hoặc đeo nữ trang, hay bất cứ gì. ​

Dù thế, người ta vẫn hãm hại Đức Phật, thậm chí chính người nhà của Ngài, [là] Đề Bà Đạt Đa. Tôi có một số Đề Bà Đạt Đa trong nhóm chúng ta. Đây là một xu hướng của con người; họ được lập trình để làm vậy. Cho dù Đức Phật, Ngài mặc quần áo tả tơi, Ngài chỉ mặc áo cà sa, không có gì rực rỡ như tôi mặc. Vậy mà người ta vẫn muốn hành thích Ngài! May mắn thay, Ngài chỉ mất một ngón chân. Tuy nhiên, quý vị thấy, đây là thế giới mà chúng ta sống.

Quý vị không bao giờ an toàn khi mình ở trước mắt công chúng. Dĩ nhiên, chúng ta không an toàn trong nhiều cách riêng tư khác nhau. Đôi khi chúng ta có kẻ thù; một số người ghen tỵ với mình trong một môi trường riêng tư. Nhưng người trước mắt công chúng thậm chí còn gặp nguy hiểm hơn thế, luôn luôn.

Lúc nào cũng có người ghen tỵ với họ, những người cảm thấy họ là kẻ thù. Bởi vì quý vị đạt được một vị thế trong tim của người khác và người ta tôn thờ quý vị, thích quý vị, thương quý vị, và sẽ luôn luôn có người ghen tỵ với quý vị, suy nghĩ xấu về quý vị, gửi từ trường không tốt đến quý vị, hay dùng tà thuật nào đó, v.v. 
 
Cho nên xuất hiện trước công chúng đã là rất tệ rồi, chưa nói đến phải mang danh hiệu “Vô Thượng Sư này nọ”, và rồi phải mang giày cao gót, phải mặc quần áo đẹp, phải trang điểm chính mình với nữ trang và đủ thứ như vậy. Sự mạo hiểm này còn tệ hơn nữa.

Nên tôi không thích gì cả. ​Tôi chỉ làm công việc của mình, bất cứ việc gì được giao cho tôi, bất cứ gì tôi đã ký trong hợp đồng với cõi giới thấp hơn,  để được ở đây giúp tha nhân. Tôi chịu đựng tất cả. 

​Đừng ghen tỵ với tôi.

​Nếu ở trong địa vị của tôi, quý vị sẽ biết, đó không là đời sống mà quý vị muốn có. Cho nên, làm một người bình thường vô danh là có phước nhất đấy.

Cho dù quý vị không có nhiều tiền, có đủ để xài, đó là đời sống đẹp nhất trên thế gian này. Đừng bao giờ ước điều gì khác.

Bất cứ gì chúng ta có, đó là những gì được ban cho mình. Đó là những gì mình có để sống. Nên ngay cả quần áo sang trọng, nữ trang này nọ, mặc dù tôi làm ra nó để kiếm tiền, nhưng nó cũng được ban cho tôi vì công đức của tôi, hoặc đó là công việc tôi phải làm. Tôi phải làm này, làm nọ.

​Nên cho xin đi, hãy cắt bỏ bất cứ ghen tỵ phủ định nào trong tâm quý vị.

Hôm nay, chỉ có một người, nhưng tôi biết đôi khi có nhiều hơn. Làm ơn cắt hết nó đi, vì lợi ích của chính quý vị. Hôm nay tôi không ra, không phải vì tôi sợ quý vị. Tôi có sự bảo vệ. Nếu biết rồi, tôi có thể  có sự bảo vệ và ra đây. Sẽ không hại thân thể tôi hôm nay, nhưng tôi không muốn.

​Tôi muốn cho tất cả quý vị biết quý vị không bao giờ, không bao giờ nên có bất cứ xu hướng phủ định nào, hoặc ghen tỵ với Minh Sư, bởi vì nó vô cùng tệ hại cho quý vị. Hôm nay, tôi làm vậy, để quý vị sẽ nhớ, và những người khác cũng sẽ hiểu được rằng chúng ta nên luôn luôn suy nghĩ khẳng định.

Và quý vị cũng phải biết rằng Sư Phụ không sống trong một vườn hồng, vì luôn luôn: “Ở cương vị càng cao, thì trách nhiệm càng lớn, hy sinh càng nhiều”, [đã như thế] từ khi lịch sử nhân loại khởi sự. Hoàng hậu và vua, trông họ đẹp khi xuất hiện trước công chúng, nhưng họ không sống đời vui vẻ đâu, khi phải làm việc với rất nhiều ngã chấp, rất nhiều người cạnh tranh xung quanh họ, rất nhiều kẻ thù ganh tỵ, lộ diện hoặc không lộ diện. 

Nữ hoàng Victoria, bà được cho là một nữ hoàng rất được yêu quý, thậm chí là một nữ hoàng tốt, vậy mà người ta cũng vẫn tìm cách ám sát bà. Và có lần, chồng bà ngăn chặn được, bằng cách hy sinh bản thân, suýt chết. Nhưng ông ấy đã ngăn được. Bằng không, có lẽ cả hai người cũng đã bị hãm hại, hoặc tối thiểu là nữ hoàng [bị hại]. 

Ngay cả Đức Phật, quý vị biết rồi. Và Ngài không cho người ta lý do nào để ganh tỵ với Ngài, không gì cả! Thế mà anh họ của Ngài cũng ganh tỵ cái gọi là danh tiếng, địa vị của Ngài. Nhưng Ngài đạt được vậy trải qua nhiều đời nhiều kiếp, nhiều hơn hằng hà sa số cát. nhiều hơn hằng hà sa số cát. Vậy mà, ông anh họ vẫn ganh ghét, đố kỵ và tìm cách hãm hại [Đức Phật] bằng nhiều cách. Và còn cho Ngài thức ăn tệ hại, đầu độc Ngài tới chết. 

Bữa ăn cuối Ngài ăn có chất độc. 
Có lẽ không cố ý, nhưng có lẽ ý nghĩ không tốt khiến cho thức ăn Ngài ăn trở nên có hại. Năng lượng xấu, tư tưởng xấu, có độc. Đó là lý do Ngài chết. Bữa ăn cuối Ngài dùng, Ngài bảo tất cả tỳ kheo của Ngài: “Đừng ăn thức ăn này”, và chính Ngài ăn. Vì vậy, có lẽ một số tỳ kheo, không tu hành tốt, nghĩ: “Ồ, Đức Phật quá tham lam. Có lẽ thức ăn đó rất ngon, thành ra Ngài muốn giữ lại hết cho mình Ngài”. Có thể như vậy đó. Nhưng không phải, Đức Phật chỉ muốn cứu mạng của họ hoặc giữ cho họ được bình an. 
​
Picture

​Nhiều điều vị Minh Sư làm, quý vị đừng nghĩ phủ định. Đó là cách tốt nhất. Tôi chỉ có thể khuyên quý vị thế thôi. Bởi vì quý vị không bao giờ biết tại sao Minh Sư làm điều này, tại sao Minh Sư làm điều kia.

​Ngài không phải lúc nào cũng có cơ hội để giải thích cho quý vị, hoặc thậm chí không được phép luôn luôn giải thích cho quý vị, vì [cần] thời gian và sắp xếp cho mọi người đến để giải thích [cho họ]. Bình thường, tôi không giải thích mấy điều này. Nhưng hôm nay, tôi nghĩ sẽ giải thích, chỉ một lần cuối để quý vị biết, rằng tính mạng của Minh Sư luôn luôn như chỉ mành treo chuông.

Luôn luôn có người nào ở đó chứa chất độc trong tâm họ và gây hại cho Minh Sư bằng những cách khác nhau. Mắt của quý vị không thấy, đó là vấn đề. Bởi vì, giống như hắc thần thông, quý vị không thấy được, không phải tất cả quý vị [thấy được]. Hoặc từ trường không tốt nào đó vô hình đối với quý vị, chấn động xấu vô hình với quý vị. Không phải luôn luôn, nhưng không phải không bao giờ xảy ra. Có xảy ra, mấy chục năm nay, đã xảy ra. Vì vậy đôi khi, Sư Phụ bị bệnh bởi vì Ngài không thể hủy bỏ buổi họp mặt hoặc không thể giải thích, và tất cả những điều như vậy.

​Ban đầu, tôi không nghĩ sẽ nói chuyện với quý vị hôm nay và giải thích về điều này, bởi vì nó là điều phủ định và tôi không muốn [nói]. Nhưng rồi Thiên Đàng nói với tôi: “Xin hãy cho họ biết”. Tôi nghĩ: “Được”, vậy thì tôi cho quý vị biết. Bây giờ hiểu tại sao tôi cho quý vị biết chưa? (Dạ hiểu.) Tôi hy vọng không phải nói với quý vị lần nữa. Tất cả người Đài Loan (Formosa), bây giờ quý vị hiểu chưa?

Và ngay cả đôi khi nó không ảnh hưởng đến Minh Sư  nhưng ảnh hưởng đến các đồng tu khác, những người đến họp mặt, và khiến cho họ làm những điều kỳ dị hoặc sai quấy. Thế nên nó cũng làm hại họ trong cách nào đó – làm ngã chấp của họ bỗng dưng tăng lên hoặc làm họ bỗng dưng cảm thấy quan trọng và rồi họ làm những điều kỳ dị, giống như mới đây.

​Tôi muốn gọi và nói chuyện với quý vị, nhưng một người cứ trả lời hoài. Và rồi tôi nói: “Nào, bây giờ hãy bật to lên, để mọi người có thể nghe thấy”. Anh ấy không làm theo. Và tôi đợi rất lâu, rồi tôi phải tắt, phải tắt điện thoại. Sau đó tôi gọi lại lần nữa, tôi bảo anh ấy, và rồi anh ấy cũng không làm theo. Có lẽ anh ấy không biết cách làm. Anh ấy không biết cách sử dụng điện thoại này để bật to lên, để nối nó với loa, rồi tất cả quý vị có thể nghe. Nhưng nếu anh ấy không biết cách, thì anh ấy không nên ngồi đó, chỉ vì anh ấy là người quản lý hoặc nhân vật quan trọng nào ở đây, không phải việc của anh ấy ở đó. Đó là việc của kỹ thuật viên, cho nhân viên kỹ thuật xử lý nó. Không phải vì anh ấy là người quản lý, thì anh ấy có thể ngồi đó. Không phải vì quý vị là người quản lý, thì có thể cứ ngồi ở bất cứ đâu và làm bất cứ gì. Chỉ bởi vì là nhân vật quan trọng hay sao? Không được! Đó là ngã chấp.

Ngay cả Sư Phụ của quý vị, Ngài không giả bộ là Ngài biết tất cả mọi thứ và làm tất cả mọi thứ. Ngài sẽ không tự mình đi nối ống nước để có nước. Ngài sẽ không đi nối dây điện để có đèn sáng. Hiểu không? Tại sao? Đó không phải là việc của tôi! Dù có thể, tôi sẽ không làm, trừ khi là trường hợp khẩn cấp và không có ai khác ở xung quanh. Nhưng nếu quý vị không biết gì về kỹ thuật, về máy vi âm, về điện thoại hoặc loa, thì không nên ngồi đó và cản trở Minh Sư nói chuyện với công chúng, với pháp hội. 

Và vì điều đó, quý vị đã tạo nghiệp xấu cho chính mình, bởi vì nó liên quan đến nhiều ngàn người, như một nghiệp xấu, cộng nghiệp lớn chồng chất lên quý vị. 

Cho nên, đừng nghĩ Minh Sư quá nghiêm khắc, “Anh ấy chỉ trả lời điện thoại hai lần, anh ấy không bật điện thoại cho công chúng nghe, mà Sư Phụ đã đuổi anh ấy”. Không, không phải tôi! Là nghiệp mà anh ấy đã tạo ra.

Đừng trách Sư Phụ làm điều này hay điều kia.
Hoặc hỏi vì sao Sư Phụ phạt họ. Không phải, đó là nghiệp của họ. Hiểu không? Tốt. Nhớ rõ đó, hiểu không? Không phải Minh Sư muốn phạt người này hay người kia hoặc đuổi người đó hoặc cách chức người nọ. Không phải vậy. Đó là nghiệp tích lũy mà họ tạo cho chính họ. Quý vị hiểu chưa? Có không? Được rồi. Tôi lặp đi lặp lại. Quý vị cố mà nhớ. Nghiêm trọng đó.

Picture
Thế nên, ngã chấp là kẻ thù tệ nhất của quý vị.
​
Đừng bao giờ để nó nổi lên. Trước khi làm bất kỳ hành động nào, hãy nghĩ lại: “Ồ, mình có nên làm điều này không? Mình làm điều này thích hợp không? Có tốt cho mình không?” Khoan nghĩ về điều đó có tốt cho thế giới hay gì hết. Chỉ cần nghĩ: “Làm điều này có tốt cho mình không?” Nếu không tốt, thì đừng làm.

​Bất cứ gì không tốt cho quý vị bởi vì nó sai, thì nó cũng sẽ tự động không tốt cho những người xung quanh mình, hoặc chúng sinh nào xung quanh mình. 

Vậy, bây giờ quý vị biết tất cả rồi. Ý nói, một cách hợp lý, tôi đã giải thích cho quý vị, để quý vị có thể thứ lỗi cho tôi vì đã không đến hôm nay. Tôi rất muốn đến. Bây giờ quý vị có thể về nhà. Bất cứ ai cần về nhà bởi vì họ không thể bế quan, và bất cứ ai ở lại bế quan, thì cứ ở. Làm việc của quý vị. Hãy thiền. Quý vị chỉ làm có thế thôi. Và tôi cảm ơn tất cả quý vị, hơn 1.000 nhân viên đang hy sinh thời giờ và sự ấm cúng gia đình hoặc tình thương ấm áp để đến đây giúp làm việc vặt, dù nhỏ hay lớn, để cho kỳ bế quan được suôn sẻ.

Cảm ơn quý vị đã hy sinh thời giờ và bất cứ gì khác mà quý vị thích, để đến đây giúp làm tất cả việc vặt mà một mình tôi không thể làm. Vì vậy, quý vị cũng có phần công đức trong việc hỗ trợ để giúp thế giới, để giúp anh chị em đồng tu của quý vị trong kỳ bế quan. Và bất cứ khi nào quý vị có thời gian, trong khi làm việc hoặc sau khi làm việc, cũng nên thiền, bất kỳ đang ở cương vị nào, trong công việc, trong hoàn cảnh nào, để quý vị cũng có thể tham gia bế quan sau khi làm việc. Trong thời gian đó khi có năm phút, quý vị hãy ngồi, thiền; hai phút, cũng ngồi, thiền trong khu vực của mình. Trong văn phòng, hoặc trong nhà bếp, hoặc trong khu vực quý vị làm việc, khu vực ngủ, bất cứ quý vị làm gì.

Tất cả quý vị nên tập trung thiền sâu hơn trong kỳ bế quan này, cho dù quý vị làm việc. Quý vị đều hiểu những gì tôi nói chứ? Hãy ráng nhớ điều này. Được rồi. Bây giờ tạm biệt, và tôi sẽ sớm nói chuyện lại với quý vị.

Thượng Đế ban phúc vì quý vị vì ủng hộ lý tưởng giúp thế giới của tôi trong bất kỳ cách nào. Cảm ơn. Dù sao cũng cảm ơn quý vị. Cảm ơn. Thượng Đế gia trì quý vị. Ý là, sự ủng hộ chân thành của quý vị. Tôi không có ý nói tài chính hoặc bất cứ gì hết. Ý nói quý vị ủng hộ tôi trong tâm quý vị. Quý vị thích những điều tôi làm, và ủng hộ lý tưởng đó, thì quý vị cũng đang dự phần hoặc nhận được lợi ích từ lý tưởng đó.

Dù không làm gì cả, tối thiểu quý vị ủng hộ trong tâm mình. Quý vị nghĩ: “Sư Phụ đang làm điều đúng. Sư Phụ đang giúp thế giới. Và tôi rất mừng là Ngài làm điều đó. Tôi rất ủng hộ lý tưởng của Ngài, Ngài đang làm tốt cho thế giới, cho tất cả chúng sinh, và tôi cầu chúc Ngài may mắn”. Thế là đủ tốt rồi. Cảm ơn quý vị rất nhiều. Thượng Đế gia trì quý vị. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine