The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

The Two Little Devils, P11

3/15/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans) 
"The Two Little Devils," P11, Jan 10, 2022
https://suprememastertv.com/en1/v/161416279225.html


Picture


Life is always giving us many surprises. So, it depends on how we are trained for it.

I have been trained in hardship. So, whatever happens to me, I survive. Trained under the war. Trained in the hardship when my family lost their business.

​And my mother was cheated out of many hundreds of thousands of dollars in Aulacese (Vietnamese) money at that time, quite a big sum. And then she had my sister, and then had after-birth sickness and all that.

And my father was even in prison, because people said he was a communist, the enemy. They just said that because somebody was caught, doing nothing at all and then they just, in order to stop being tortured, they just said any name that they know. They said, “Yeah, yeah, yeah. I did it, I did it, but with him – with this person, with that person.” And my father happened to treat him, his sickness. And so he just knew him and then he just said his name. Yeah. And then so father had to go to prison. He didn’t know anything. We even had to escape the city, went into the jungle, in order to escape the war. And after the war calmed down already, he came back home, and then people said he was a communist. He had to go to jail.

And then my mother was having a baby just at that time, and then he was in jail. And then I was only seven, eight, nine years old. Maybe I was nine. No, no, not that old. Eight years old. I had to go to the jail to ask the warden to release my father. And then he did.

​He said, “Just 24 hours.” OK. But it’s enough time for my father to save my mother. She was really in a critical condition. And we were in a house in the rural area that didn’t have a good hospital.  And she had the baby and it was only me. Where can I take my mother to? And the baby as well.

And then afterward he looked at my father’s data. And he thought, “Oh this man cannot be anything bad.” So, he let my father go home. So, my sister’s name is the warden’s name. I told you already. Her name is not a woman’s name. Because the warden was a man. He was very kindly. And this prison warden, also has the same name as a king. So, my sister is a king.

​And I am a “nobody.” I am a “middle.” Middle kids are normally nobody.
You know, they doted all their affection on the firstborn. So, every day I have to hear my parents sing the song about how beautiful, how good, how filial, how able my sister, my elder sister is, all the time. And I’m “nobody.”

​So, they doted all on the firstborn. And then by the second born, they are tired. Kind of had enough, so just relax, man. So, we are just almost like forgotten. And then after that, of course, the last born was the most spoiled also. After that they revived and they felt good again, so they doted on the last one. The middle one is normally nothing.

It’s also good that they didn’t pay a lot of attention to me. I felt free. It’s just fun. They both loved me, of course. It’s just a saying. They say the middle kids are just a nobody. Because after paying all attention and detail and then spoiling the first one, they get tired. So, the second one, they relax. And the last one, of course, that’s the last one, so they spoil them with everything. My sister was so spoiled. But she also talks very sweet. I never know how.

Picture
JUST USE ENOUGH TO LIVE ON


By the way, because of your question, I just remembered to tell all the humans, that we are born with some kind of allotted property, or some kind of privilege or food or status in life. If we overuse it, or if we use it for bad purposes, then we will be punished very hard. Even overeating. Greedy eating or gluttonous eating also will be punished. Because we overeat our lot.


And animal-people also, many pet-people are spoiled rotten. And then before they die, they get a lot of sickness,  or even during their lifetime, because they don’t have enough merit to digest all that. So, it depends, it depends. If they have enough merit, it’s OK. But who knows? Every owner, every caretaker loves to spoil their dog-, their cat-, their bird-, their duck-, their geese-, their monkey-person, their whatever. Even their goldfish- or their octopus-, or even their reptile-, and their crocodile-person, even. Or whatever they have.

It’s just that we use everything; enough is enough. Just use enough to live on. No need to want more. Because if it’s not our destiny, even if we get it, we will lose it. Just like the man in the “One-Year King.”

Life is like that. Up and down, it just depends on our merit and karma in the past life. So even if we had bad karma in the past life, we still try to steer our direction into the righteous one, moral one, and God-worshipping one.

Try to find enlightenment through any means possible. Then even the bad luck will also wear out at the end, or sooner than if we did not try to steer our life correctly. 
​

If in the stormy sea and you have a bad boat, and you are not experienced also, then bye-bye. This life is like the sea with storms coming any time. You never know. So, we always have to be prepared. Always be vigilant. And know the direction where we should be going. Then, we’ll be safe.



Đời sống luôn mang đến cho chúng ta nhiều điều bất ngờ. Nên, còn tùy vào chúng ta được rèn luyện thế nào.

​Tôi đã được rèn luyện trong gian khổ. Vì vậy, dù chuyện gì xảy ra với tôi, tôi vẫn sống được. Được rèn luyện trong chiến tranh. Được rèn luyện trong gian khổ khi gia đình tôi làm ăn tổn thất. Và mẹ tôi bị lừa hàng trăm ngàn đồng tiền Âu Lạc (Việt Nam) vào thời đó, [là] một số tiền khá lớn. ​Và sau đó mẹ tôi sinh em gái, rồi bị hậu sản đủ thứ.

Và cha tôi thậm chí bị ở tù, vì người ta nói ông là cộng sản, là kẻ thù. Họ chỉ nói như thế bởi vì có người nào đó bị bắt, [dù] không làm gì cả và rồi chỉ vì, để ngừng bị tra tấn, họ nói đại bất cứ tên ai mà họ biết.

Họ nói: “Phải, phải, phải. Tôi đã làm, tôi đã làm, nhưng với ông ấy – với người này, với người kia”. Và cha tôi tình cờ điều trị cho ông ấy, bệnh của ông ấy. Thế nên ông ấy chỉ biết cha tôi và rồi nói tên cha tôi. Và rồi cha tôi phải vào tù. Cha tôi không biết ất giáp gì cả. Chúng tôi thậm chí đã phải trốn khỏi thành phố, đi vào rừng, để tránh chiến tranh. Và sau khi cuộc chiến lắng dịu rồi, cha tôi mới về nhà, và rồi người ta nói cha tôi là cộng sản. Cha tôi phải vào tù.

Lúc đó mẹ tôi vừa mới sinh em bé, và rồi cha tôi ngồi trong tù. Lúc đó tôi mới bảy, tám, chín tuổi. Có lẽ chín tuổi. Không, không, không lớn thế. Tám tuổi thôi. Tôi đã phải đi đến trại tù để xin viên quản ngục thả cha tôi ra. Và sau đó ông ấy đã thả.
​
Ông nói: “Chỉ được 24 tiếng thôi”. Được. Nhưng thế là đủ thời gian để cha tôi cứu mẹ tôi. Mẹ tôi thực sự đang trong tình trạng nguy kịch. Và chúng tôi sống trong căn nhà ở vùng nông thôn, nơi đó không có bệnh viện tốt. Và mẹ tôi vừa sinh em bé và chỉ có một mình tôi. Tôi có thể đưa mẹ tôi đi đâu đây? Và cả em bé nữa.

Và sau đó ông [quản ngục] xem hồ sơ về cha tôi. Và nghĩ: “Ồ, ông này không thể nào xấu được”. Vì vậy, ông để cha tôi về nhà. Cho nên, tên của em tôi là tên của người quản ngục. Tôi có kể quý vị nghe rồi. Tên em gái tôi không phải tên phụ nữ. Vì quản ngục là người đàn ông. Ông rất tử tế. Và người quản ngục này, cũng trùng tên với một ông vua. Vì vậy, em gái tôi là vua.

Và tôi thì "vô danh". Tôi là con “giữa”. Con giữa thường không là ai cả. Quý vị biết đó, cha mẹ dành tất cả tình cảm cho con đầu lòng. Vì vậy, hàng ngày tôi phải nghe cha mẹ tôi ca bài ca về chị tôi, chị hai tôi đẹp thế nào, tốt thế nào, hiếu thảo làm sao, giỏi giang ra sao, suốt ngày. Còn tôi "chẳng là ai hết". 
 
Nên họ dồn thương yêu vào con đầu lòng. Và rồi đến lần sinh thứ hai, thì họ mệt mỏi. Kiểu như đã có đủ rồi, nên chỉ thư giãn thôi. Vì vậy, chúng tôi hầu như bị bỏ quên. Và sau đó, dĩ nhiên, con út cũng được nuông chiều nhiều nhất. Sau đó, cha mẹ phục hồi và cảm thấy khỏe trở lại, nên họ thương yêu con út. Con ở giữa thường không là ai cả.

​Cũng tốt là họ không chú ý đến tôi lắm. Tôi cảm thấy tự do. Chỉ [cho] vui thôi. Tất nhiên, cả hai đều thương yêu tôi. Chỉ là người ta nói như vậy. Họ nói những người con giữa chẳng là ai cả. Bởi vì sau khi đặt hết sự chú ý và [quan tâm] chăm chút và rồi cưng chiều con đầu lòng, họ cảm thấy mệt mỏi. Nên tới con thứ hai, họ thư giãn. Và tới con út, dĩ nhiên đó là con út, nên họ nuông chiều đủ thứ. Em gái tôi hết sức được cưng chiều. Nhưng cô cũng nói chuyện rất ngọt ngào. Tôi thì không bao giờ biết cách.
Picture
CHỈ DÙNG ĐỦ ĐỂ TIẾP TỤC SỐNG

 
Nhân tiện, vì câu hỏi của quý vị, tôi chợt nhớ để nói với tất cả con người, rằng chúng ta được sinh ra với những đặc tính được ấn định nào đó, hoặc với đặc ân, hay thức ăn hay địa vị nào đó trong đời. Nếu chúng ta lạm dụng nó, hoặc sử dụng nó cho mục đích xấu, thì chúng ta sẽ bị trừng phạt rất nặng. Thậm chí ăn quá độ. Tham ăn hoặc háu ăn cũng sẽ bị trừng phạt. Vì chúng ta ăn quá phần của mình.

Người-thân-động vật cũng vậy, nhiều người-thân-thú cưng bị cưng hư. Và rồi trước khi chết, họ bị rất nhiều bệnh, hoặc thậm chí trong suốt cuộc đời, bởi vì họ không có đủ công đức để tiêu hóa tất cả những thứ đó. Vì vậy, còn tùy, còn tùy. Nếu họ có đủ công đức, thì không sao. Nhưng ai biết được? Mỗi chủ nhân, mỗi người chăm sóc đều thích chiều người-thân-chó, người-thân-mèo, người-thân-chim, người-thân-vịt, người-thân-ngỗng, người-thân-khỉ của họ, bất cứ bạn thú cưng nào của họ. Ngay cả người-thân-cá vàng hoặc người-thân-bạch tuộc của họ. Hoặc ngay cả người-thân-bò sát của họ. Và cả người-thân-cá sấu của họ nữa. Hoặc bất cứ gì họ có.

Chỉ là bất cứ gì chúng ta dùng, đủ là đủ. Chỉ dùng đủ để tiếp tục sống. Không cần phải muốn nhiều hơn. Vì nếu đó không là số mệnh của mình, thì dù có lấy được, mình cũng sẽ mất. Giống như anh chàng trong truyện “Vua Một Năm”.
 
Đời sống là như thế đó. Lên xuống, thăng trầm, còn tùy vào công đức và nghiệp của mình trong tiền kiếp. Nên cho dù có nghiệp xấu trong kiếp trước, chúng ta vẫn cố gắng lèo lái hướng mình thành người công chính, người đạo đức và người tôn thờ Thượng Đế. 

Cố gắng tìm sự khai ngộ qua bất kỳ phương tiện nào có thể. Rồi, ngay cả những điều xui xẻo cũng sẽ hết dần vào lúc cuối, hoặc hết sớm hơn là nếu chúng ta không cố gắng lèo lái đời mình cho đúng.

Nếu trong biển đầy giông bão và quý vị có một con thuyền cũ nát, và cũng không có kinh nghiệm, thì vĩnh biệt. Cuộc đời này giống như biển cả, mà bão tố có thể ập đến bất cứ lúc nào. Mình không bao giờ biết được. Vì vậy, chúng ta phải luôn chuẩn bị. Luôn luôn cảnh giác. Và biết hướng mà chúng ta nên đi. Rồi, chúng ta sẽ an toàn. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact