The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

The Two Little Devils, P10

3/15/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans) 
"The Two Little Devils," P10, Jan 10, 2022
https://suprememastertv.com/en1/v/161322544791.html


Picture


​This world is getting worse and worse. I don’t know what we are doing this for. I don’t know if anybody really listens. Oh, God!

All the idiots and the evil are controlling the world, are leading the world to hell. Not just the devils. All these idiot leaders and religious, evil leaders are leading the world to hell, leading all the faithful, the vulnerable believers to hell, together with them. That’s how hell will be full. And will be populated and will be the fun, the joy for these devils down there to torture and to eat. Oh, my God! Because that’s their food. 

Just like on Earth, people barbecue pork or beef or fish or whatever, and call that food. In hell, they eat humans – burnt and barbecued, or boiled in the oil cauldron. And then they eat. That’s why they want as many as possible to sin, to be seduced, so that they can eat them. Torture them, have sadistic fun, and then eat them. But most humans don’t know that. That is the thing.

And I’m telling them now. Maybe many of them would think I’m reading stories, or just say that it’s not true. It is 100% true what I’m saying. ​

Picture
DON'T WAIT UNTIL IT'S TOO LATE!


D: About that story, “The One-Year King,” you mentioned Master that the locals there were loved by the local god, and the local god loved the people so much that he prayed to the Almighty to help them with the king. But why would he pray for a king that [reigns] only [for] one year, or someone that can do more for them?


SM: Because you can never trust if anybody can do any more, or they just talk and enjoy the taxpayer’s festivals, and wine and dine, so one year should be enough. See what I’m saying?

How many kings can be a saintly king and help their people? All these historical kingdoms, how many kings or how many presidents truly did anything good for their people? Not apparently, but truly put their heart into practice, put love for the people before themselves. How many? 

So that’s why this god, he knew it. So, he thinks one year is enough.  Enjoy the best, for both parties. The people enjoy the best because in one year he couldn’t do much harm. And then they have a king just to celebrate, just to have a kingdom, just to have a symbol head. And the king also enjoys to the full. Couldn’t care less about the future. This is a symbol of our life here.

It’s just telling you also that whatever you are given, whatever your fate, you can’t escape. For example, that guy, he was just a slave. But his owner, the slave owner at that time, of that system, was really a good person. And that slave probably was very loyal and very diligent, very respectful in all ways, in all means. He was a very good, good, good worker. So, the owner felt like he deserved something better than just being a slave all his life.

​So, both are honest, the owner, as well as the slave of that system at that time. And he wanted for him to be free, not a slave anymore. And not just free, but have riches, business, and all that.

But lo and behold, this slave’s fate, destiny, is not to enjoy all the given riches and not to prosper from that. So even though the owner gave him a good ship, many good sailors and so many things for him to go overseas to sell, to make business, to prosper, to enjoy – still, he could not. Immediately, when he went out to the sea, suddenly the storm came and beat him up. Everything that was given to him is gone.

But at least he has some little merit left. So, he became a king for one year, and then for the wise counsel or the cleverness, or humbleness, that he thought of his old age. A clever human, it doesn’t matter what befalls them, it’s just life.

The course of life will surprise you with many events. Doesn’t matter. You just have to deal with it, and you have to think of the days ahead when you have a chance.

Just right now, people have a chance to repent and to stop all this blood eating, stop all this harassment and torturing of animal-people and babies and children and war and all that. But they don’t use it. Then in the future, in the near future, they will reap the bad karma of it. Iniquity, the bad iniquity, karma.

Many people don’t wake up. Only the wise ones would think of their true Home, later after they are a king no more, with no power, nothing anymore. But they already prepared for their real home.

​Just like now, we meditate well, we pray every day. We meditate, we know God, we contact God, we think of God, and we know where our Home is. Already we prepare. We prepare everything. So, the day we leave this physical body, we go Home. You see, just like that king, he knew he could not wait for the day that he becomes dethroned, so that he could go to his real home that he built himself, to his liking, and with all the things that he needs.

Similarly, we are building also our own Heavenly Home to our liking because the style of Heaven is the style that we want. Thus, we prepare similarly Heaven-like already, and many disciples cannot wait to die. Not like they’re depressed or anything. Just that they know this world is nothing. Even children told me that, children told me, “This is just illusion. It’s not our real Home. Real home is in Heaven.” You know, our children initiates? On Children’s Day they told me that. Some say surprising things.

Also, this story is just to show you that everything is ephemeral. Whether you are a slave or you become a rich merchant or you become a king, it’s all the same. It’s all very, very short-lived.  Whatever you prepare for yourself for the future, while you can, that is the lasting thing. That is your real home, like that.

So, the story is a parable. To remind us that human life is short-lived, it’s unpredictable. But we can control our future while we have a chance. Don’t wait until it’s too late, like many other kings before this slave king.
​
This is just a parable to compare to humans’ life. Because sometimes many people experience ups and downs. Sometimes they’re very rich. And then they became poor, and then become rich again, even more than before. But everything will have to be left behind.

​We cannot carry anything to Heaven or the afterlife unless we build something, like with our virtues, with charity, with contact – true contact, direct contact with Heaven, with God. Otherwise, we will not know where we’re going anyway.  Mostly to hell or just any ordinary human being, all punished accordingly. [...]
Picture
You see, like the story I told you before about an Aulacese (Vietnamese) man. He was very rich in Âu Lạc (Vietnam). Many people were refugees, not because they were poor. I was told that they used diamonds even to buy water in the refugee camp in Thailand, for example, because they didn’t have enough water there. And that’s the only thing they have to exchange.

They have like a handful of diamonds or a bag full of diamonds with them. They were rich. They were not just poor people. Or used gold to exchange for some food that they want, for example like that. It’s better than being hungry. For what are you keeping the diamonds? Or being thirsty and keeping the diamonds or keeping the gold to die. No? So, they had no choice. They used it to exchange for food or drink in some dire situations.

And one man was very rich in Âu Lạc (Vietnam). But when he became a refugee, he went to America, he lost everything. Maybe he could not bring it with him. Maybe it was lost to the sea pirates, or he lost it at sea when the boat sank, whatever. You never know. But he was very rich and became nothing. Penniless, became nothing. No money, nothing. So luckily, his relatives let him work in the bread shop, bakery. And then they even let them, the husband and wife, stay in the back room.

They didn’t have a shower there, just a toilet. So, they used water to sponge bath for several years, and saved all the money. So, they didn’t go by car; they didn’t go by bus. They just ate very simple and lived there. Also in exchange, took care of the shop, like cleaning or all that afterward. 

​After three years, four years, he had enough money to buy that shop, and became an owner again. And then, because they still continued to diligently save money, and then they opened another shop, opened another shop. They didn’t just immediately use the interest on the money, the profit to buy a house or buy a car, like before. And then he became very, very rich and famous again in America.

It was a true story. I just don’t remember his name. So, it’s very similar to this story. He was very rich in Âu Lạc (Vietnam), and then he became poor because he was a refugee, lost everything. And then slowly, like, he became a slave. Working for his relatives and pinching every penny for the future. Saving, didn’t dare to spend anything. They lived very frugally, almost on nothing. Just food. And buying secondhand clothes and all that stuff in thrift shops. And the sponge baths. Not using any luxury, not renting even a room. And then, after a while, he opened more shops, more shops, and he became rich again, more than before, in America.

So, it’s just like that man. First, he had a lot of money, and then he lost it all in the shipwreck. And then he became a king. Also temporary. Life is always giving us many surprises. 



Thế giới này càng ngày càng tồi tệ hơn. Tôi không biết chúng ta làm việc này để làm gì. Tôi không biết có ai thực sự lắng nghe không. Ôi Trời ơi! Tất cả những kẻ ngốc và kẻ ác đang kiểm soát thế giới, đang dẫn thế giới xuống địa ngục. Không chỉ các ác quỷ thôi.

Tất cả những lãnh đạo ngu ngốc và những lãnh đạo tôn giáo tà ác đang dẫn thế giới xuống địa ngục, dẫn tất cả những tín đồ, những tín đồ dễ tin xuống địa ngục cùng với họ. Thành ra địa ngục mới đầy nghẹt. Và sẽ có đông dân và sẽ là trò vui, niềm vui để cho mấy ác quỳ dưới đó tra tấn và ăn thịt. Ôi Trời ơi! Vì đó là thức ăn của chúng.

Cũng giống như trên Địa Cầu, người ta nướng thịt lợn hoặc thịt bò hoặc cá hoặc bất cứ gì, và gọi đó là thức ăn. ​Dưới địa ngục, chúng ăn thịt người –  đốt và nướng, hoặc luộc trong vạc dầu. Và rồi chúng ăn.
 
Thành ra chúng muốn càng nhiều người phạm tội, càng nhiều người bị dụ dỗ càng tốt, để chúng có thể ăn thịt họ. Tra tấn họ, chơi đùa tàn bạo, và sau đó ăn thịt họ. Nhưng hầu hết con người không biết điều đó. Đó mới là vấn đề.

​Và tôi đang nói với họ đây. Có thể nhiều người trong số họ sẽ nghĩ tôi đang đọc truyện, hoặc họ cho là không có thật. Những gì tôi đang nói là thật 100%.
Picture
ĐỪNG ĐỢI ĐẾN KHI QUÁ TRỄ!


D: Về truyện: “Vua Một Năm”, Sư Phụ đã đề cập rằng Sư Phụ có nói rằng người dân địa phương ở đó được thần thổ địa yêu quý, và thần thổ địa yêu thương dân chúng đến nỗi đã cầu xin Đấng Toàn Năng giúp ban cho họ một vị vua. Nhưng sao ông lại cầu nguyện được ban cho một vị vua mà chỉ trị vì có một năm, mà sao lại không cầu một người có thể làm nhiều hơn cho họ?

 
SP: Bởi vì mình không thể nào tin là có ai có thể làm nhiều hơn, hay họ chỉ nói thôi rồi vui hưởng các lễ hội của người đóng thuế, rồi rượu chè ăn uống, nên một năm hẳn là đủ rồi.
 
Có bao nhiêu vị vua có thể là thánh vương và giúp đỡ thần dân của họ? Tất cả vương quốc trong lịch sử, có bao nhiêu vị vua hoặc bao nhiêu tổng thống thực sự đã làm điều gì tốt cho dân của họ? Không phải bề ngoài, mà thực sự hết lòng cống hiến, thương dân hơn bản thân họ. Có bao nhiêu người?

Đó là lý do vị thần này, ông biết điều đó. Nên ông nghĩ một năm là đủ rồi. Vui hưởng tốt nhất cho cả hai bên. Mọi người hưởng những gì tốt nhất vì trong một năm ông ta không thể làm hại gì nhiều. Và rồi họ có một vị vua chỉ để ăn mừng, chỉ để có một vương quốc, chỉ để có người đứng đầu tượng trung. Và vị vua cũng được vui hưởng trọn vẹn. Chẳng bận tâm về tương lai. Đây là một biểu tượng cho đời sống chúng ta ở đây.
 
Truyện cũng cho thấy rằng bất cứ gì quý vị được ban cho, bất kỳ số phận của quý vị là gì, quý vị không thể trốn thoát. Ví dụ, anh chàng đó, anh ta chỉ là một nô lệ. Nhưng chủ nhân của anh, chủ nô lúc bấy giờ, của hệ thống đó, thực sự là một người tốt. Và người nô lệ đó có lẽ rất trung thành và rất chăm chỉ, rất tôn trọng [chủ] trong mọi việc, mọi cách. Anh ấy là một công nhân tốt, tốt, rất tốt. Vì vậy, người chủ cảm thấy anh xứng đáng được hưởng gì đó tốt hơn là chỉ làm nô lệ suốt đời. 
 
Nên, cả hai đều trung thực, chủ nhân cũng như người nô lệ của hệ thống đó vào thời đó. Ông muốn anh ta được tự do, không làm nô lệ nữa. Không những tự do, mà còn có của cải, kinh doanh, đủ thứ.

Nhưng xem đó, số phận, định mệnh của người nô lệ này không được hưởng tất cả sự giàu có được ban cho và cũng không phát đạt từ đó. Cho nên, mặc dù người chủ đã cho anh ta một con tàu tốt, nhiều thủy thủ giỏi và rất nhiều thứ để anh ta ra nước ngoài buôn bán, làm ăn, phát đạt, hưởng thụ – nhưng anh ta vẫn không thể. Ngay lập tức, khi anh ra ngoài khơi, bất ngờ cơn bão ập đến đánh anh tơi tả. Mọi thứ được trao cho anh đều không còn nữa.

Nhưng ít ra anh cũng còn một chút công đức sót lại. Vì vậy anh mới trở thành vua một năm, rồi với lời khuyên khôn ngoan hoặc do sự thông minh hoặc khiêm nhường mà anh đã nghĩ đến tuổi già của mình. Với một người thông minh, không quan trọng chuyện gì xảy đến với họ, đời là vậy thôi.
 
Dòng đời sẽ làm mình ngạc nhiên với nhiều biến cố. Không quan trọng. Quý vị chỉ cần đối phó với nó, và phải nghĩ đến những ngày phía trước khi có cơ hội. Giống như bây giờ, con người có cơ hội để sám hối và ngưng tất cả việc ăn máu này, ngưng mọi quấy rối và tra tấn này đối với người-thân-động vật và thai nhi, trẻ em và chiến tranh này kia. Nhưng họ không tận dụng cơ hội đó. Để rồi trong tương lai, trong tương lai gần, họ sẽ gặt nghiệp quả xấu. Tội ác, tội lỗi xấu, nghiệp chướng.

Nhiều người không tỉnh thức. Chỉ những người khôn ngoan mới nghĩ đến Ngôi Nhà thực sự của họ, sau này, sau khi họ không còn là vua và không còn quyền lực, không còn gì nữa hết. Nhưng họ đã chuẩn bị cho ngôi nhà thực sự của họ rồi.

​Giống như bây giờ, chúng ta thiền tốt, cầu nguyện mỗi ngày. Chúng ta thiền, biết Thượng Đế, câu thông với Thượng Đế, nghĩ đến Thượng Đế, và biết Nhà của chúng ta ở đâu. Chúng ta đã chuẩn bị rồi. Chuẩn bị mọi thứ. Cho nên, ngày chúng ta rời thân thể vật chất này, chúng ta về Nhà. Cũng giống như vị vua đó, anh biết mình rất trông mong đến ngày bị truất ngôi để có thể về ngôi nhà thật mà anh đã tự xây, theo ý thích của mình, và với tất cả những thứ anh ấy cần.
 
Tương tự, chúng ta cũng đang xây Nhà Thiên Đàng của riêng mình theo ý thích của mình, bởi vì phong cách của Thiên Đàng là phong cách mà chúng ta muốn. Do đó, chúng ta chuẩn bị tương tự như Thiên Đàng rồi, và rất nhiều đệ tử trông mong đến ngày chết. Không phải là họ buồn nản hay là gì hết. Chỉ là họ biết thế giới này không là gì cả. Ngay cả trẻ em cũng nói với tôi điều đó, mấy em nói với tôi: “Đây chỉ là ảo tưởng. Không phải Nhà thật của chúng con. Nhà thật ở trên Thiên Đàng”. Đồng tu con cái chúng ta đó. Vào Ngày Thiếu nhi, họ đã thưa với tôi như vậy. Một số nói những điều đáng ngạc nhiên.

Ngoài ra, truyện này chỉ để cho quý vị thấy rằng mọi thứ đều là phù du. Dù quý vị là người nô lệ hoặc trở thành thương gia giàu có hoặc trở thành vua, tất cả đều giống nhau. Tất cả đều rất, rất ngắn ngủi. Bất cứ gì quý vị chuẩn bị cho tương lai, trong khi còn có thể làm được, đó là điều lâu bền. Đó là nhà thật của quý vị, như thế đó.

Thì đây là truyện ngụ ngôn. Để nhắc nhở chúng ta rằng đời sống con người ngắn ngủi, không thể đoán trước được. Nhưng chúng ta có thể kiểm soát  tương lai của mình khi còn cơ hội. Đừng đợi đến khi quá muộn, như nhiều ông vua khác trước ông vua nô lệ này.

Đây chỉ là một truyện ngụ ngôn để ví với đời sống con người. Bởi vì đôi khi nhiều người trải qua những thăng trầm. Đôi khi họ rất giàu có. Và sau đó họ trở nên nghèo, rồi lại trở nên giàu, thậm chí còn giàu hơn trước. Nhưng mọi thứ sẽ phải bị bỏ lại phía sau.

Chúng ta không thể mang bất cứ gì lên Thiên Đàng hay sang thế giới bên kia trừ phi chúng ta xây cái gì đó, như bằng đức hạnh của mình, bằng lòng bác ái, bằng sự câu thông  – câu thông thực sự, câu thông trực tiếp với Thiên Đàng, với Thượng Đế. Nếu không, chúng ta sẽ không biết mình đi đâu. Hầu hết xuống địa ngục hoặc bất kỳ người bình thường nào, tất cả đều bị trừng phạt tương ứng. [...]
Picture
Quý vị thấy, giống như chuyện tôi đã kể quý vị nghe trước đây về một người đàn ông Âu Lạc (Việt Nam). Ông rất giàu ở Âu Lạc. Nhiều người là tị nạn, không phải vì họ nghèo. Tôi nghe kể rằng họ thậm chí dùng kim cương để mua nước trong trại tị nạn ở Thái Lan, chẳng hạn, vì họ không có đủ nước ở đó. Và đó là thứ duy nhất họ có để trao đổi.

Họ có kiểu như một nắm kim cương hoặc một túi đầy kim cương. Họ đã từng giàu có. Họ không phải là người nghèo. Hoặc dùng vàng để đổi lấy một số thức ăn mà họ muốn, chẳng hạn như vậy. Như vậy tốt hơn bị đói. Quý vị giữ kim cương để làm gì? Hoặc bị khát và giữ kim cương hoặc giữ vàng để chết à. Không phải sao? Họ không có sự lựa chọn. Họ dùng nó để đổi lấy thức ăn hoặc đồ uống trong một số tình huống khốn khó.

Có một người rất giàu ở Âu Lạc. Nhưng khi trở thành người tị nạn, ông sang Hoa Kỳ, ông đã mất tất cả. Có lẽ ông không thể mang [tiền] theo. Có thể đã bị mất vào tay cướp biển, hoặc ông đã mất hết ở ngoài biển khi thuyền bị chìm, bất cứ lý do gì. Quý vị không bao giờ biết. Nhưng ông từng rất giàu có và trở thành trắng tay. Không một xu dính túi, trắng tay. Không có tiền, không có gì cả. May mắn là người bà con cho ông làm việc trong tiệm bánh mì, tiệm bánh. Và họ thậm chí cho hai vợ chồng hai vợ chồng, ở trong phòng đàng sau. 

Ở đó họ không có nhà tắm, chỉ có nhà vệ sinh. Vì vậy, họ đã dùng nước để lau người trong mấy năm, và để dành tất cả tiền. Rồi, họ không đi ô tô; họ không đi xe buýt. Họ chỉ ăn rất đơn giản và sống ở đó. Cũng để đổi lại, họ đã chăm sóc cửa hàng, như dọn dẹp này kia sau giờ đóng cửa.

​Sau ba năm, bốn năm, ông có đủ tiền để mua cửa hàng đó, và lại trở thành chủ nhân. Và sau đó, vì họ vẫn tiếp tục chăm chỉ tiết kiệm, và rồi họ mở một tiệm khác, rồi một tiệm khác nữa. Họ không ngay lập tức sử dụng tiền lãi, lợi nhuận để mua nhà hoặc mua xe, như trước kia. Sau đó ông lại trở nên rất, rất giàu và nổi tiếng ở Hoa Kỳ.

Đó là chuyện có thật. Chỉ là tôi không nhớ tên ông ấy. Vậy, rất giống với truyện này. Ông ấy rất giàu ở Âu Lạc, và rồi ông trở nên nghèo vì ông đi tị nạn, mất tất cả. Và rồi dần dần, kiểu như, ông trở thành người ở. Làm việc cho người thân của ông và chắt chiu từng xu cho tương lai. Tiết kiệm, không dám chi tiêu gì cả. Họ sống rất đạm bạc, hầu như không có gì. Chỉ có thực phẩm. Và mua quần áo cũ và tất cả những thứ đó trong các cửa hàng đồ cũ. Và tắm khô. Không sử dụng bất kỳ thứ gì xa xỉ, ngay cả không thuê phòng. Và rồi, sau một thời gian, ông mở thêm nhiều tiệm, nhiều tiệm hơn, và ông giàu có trở lại, giàu hơn trước đây, ở Hoa Kỳ.

Thì cũng giống như anh chàng đó. Mới đầu, anh ta có rất nhiều tiền, và rồi anh ta mất tất cả bớt ‘sau đó’ trong vụ đắm tàu. Và sau đó anh trở thành vua. Cũng tạm thời. Đời sống luôn mang đến cho chúng ta nhiều điều bất ngờ.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine