The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

'The Ten Commandments' and 'Moses and the Ants', P4

6/11/2021

 
Special Series
Excerpt from a phone call with Supreme Master Ching Hai (vegan)
and Supreme Master Television team members (all vegans)
"The Ten Commandments” and “Moses and the Ants”, Part 4
http://suprememastertv.com/en1/v/133414156356.html
https://youtu.be/ASUe-2Xqfzw


Picture

The animals, even though they’re small, like the bees and all that, or spiders, they are your friends. 
And you never know what they’ll do to help you or to rescue you.
Even just to tell you some good news or bad news or to comfort you. 


IF WE DESTROY FORESTS          THE SMART GECKO         THE ANIMALS ARE OUR FRIENDS


IF WE DESTROY FORESTS


D: Master, what happens to deities if we destroy their trees or the area that they overlook?
 
SM: Sometimes they can find another tree or another place to stay, sometimes not. They just have to be just like a homeless. They might find some other refuge somewhere or they have to be on the street crying.

They’re just like us humans.

If we don’t have a home, then we become homeless. That’s what it is. But the tree deity who became homeless − just one. But we, all of us humans, are billions. If we continue destroying one tree after another, and keep killing our co-inhabitants, the animals, then we will have nowhere to go.

We become worse than homeless.

We become planet-less, world-less. And the children after us will inherit all these terrible things that we have been and are doing still to the planet, to the environment, to the animals.

​Because if we cut trees and destroy forests, we also destroy the habitats of the living, the visible beings, like birds and monkeys, orangutans.

​And birds and bees and butterflies, all these are contributing to the benefit of our lives. Bees contribute a lot to the food production anyway. And bees have been dying in countless numbers. And the food we’re having now is getting more and more expensive every day. You know that, if you read the news. 

The price of the food has never been so high, because we’re having food shortage, because we destroy natural environments and kill bees by insecticides, and also the pandemic right now. One thing leads to another.
​
​Everything seems like pounding on humans’ existence right now. Truly want to destroy humans. But most people are living like blind, deaf and dumb. See nothing, hear nothing, don’t think of anything. This is a very sad thing and a very, very worrisome thing. ​
Picture
THE SMART GECKO

​
Because you asked that question, I just remember a story from a Buddhist storybook. I don’t know, maybe I didn’t tell you before.

There was one time the Buddha incarnated as a gecko. You know, gecko, small one, or salamander they call it? About like this? Looks like a crocodile, but very small, about this… Very small.

​You call that a salamander or gecko? (Gecko.) OK, gecko, whatever it is. Very small, about the size of my thumb. Biggest is about the size of my thumb and about this long; very long tail. Looks similar to those that crawl on the wall sometimes. If you live in the countryside, they have it. In the city, you don’t see.
 
One time the Buddha incarnated as one of these salamanders. And He befriended a tree deity, and this tree deity had a child also.

And at one time, the king of that country wanted to cut that tree, the tree that was her home, because that tree was very valuable to repair something in the palace of the king. So, they saw that tree was very good, suitable. Every other tree was either too small, too soft, and not good. So they wanted to cut that tree down.

The deity of the tree, holding her kid, was crying and crying. And every other nearby neighbor – other trees’ deities or grass deities – everyone in that garden, came to ask her what’s wrong.

She said, “They’re going to cut down my house and I don’t know where to go. I have nowhere to go.”

And then, so the salamander was her friend, came to her comfort, and said, “Oh, don’t worry. I have an idea. They will not cut your tree. Don’t worry.” So, nobody understood how the little salamander could stop all these strong, powerful wood smiths who were going with saws and axes in order to chop down that tree. Nobody understood.

But he said, “I will stop it.” So, everybody went home, but feeling very doubtful in their minds.

And the next morning, these wood smiths who were going to repair the palace… The column in the palace was kind of rotten or something. So they were going to chop down that tree. They were going there.

But the salamander, he went onto the tree; from the root, on. And then he just, like, disappeared. And then he went up to the top of the tree and peeked out, as if there was a tunnel inside the tree that he could go from the bottom to the top, from the root to the high branch. So, he kept doing that, up and down, up and down, like teasing them.

He used his power to go under the root and then disappeared inside the tree, and then popped out from this place, that place, here and there. 

So all the carpenters, they talked to each other. They said, “Ah, this tree, it looks so strong and good, but inside it’s already rotten and empty.” Like sometimes the trees are eaten inside by like white ants or some other insects that eat the wood.

So, they thought, “Oh, this tree is eaten from inside already.” Because they saw the salamander go from one place to another, from inside and pop out, and inside, pop out again, all over the place. So they thought the inside of the tree trunk is all hollow.

So, they said, “Oh, no good, no good. We better go elsewhere, look somewhere else.” So, the tree was saved by a little salamander. So little. So everybody was very, very impressed with the salamander, and the deity of the tree was very, very happy, of course. And they are even better friends than ever.
Picture
THE ANIMALS ARE OUR FRIENDS


So, you never know, the animals, even though they’re small, like the bees and all that, or spiders, they are your friends. And you never know what they’ll do to help you or to rescue you. Even just to tell you some good news or bad news or to comfort you. ​

Like the wild animals around me, even the crickets, and the little salamander as well, and spiders and birds, small birds, big birds, and squirrels and skunks, they even came to comfort me when I came to the new place, because I was so depressed.

So tired, being alone and moving so many things, and… I just made the other place ready, ready for working and for conference, and just relaxed a little bit, and then had to move again.

Everybody hates moving.

​And especially when you’re all alone and not used to all this technical stuff and so many instruments. I had to move so quick like that. Just throw everything in plastic bags and wonder if they still function after. And I was sitting there; I was so tired. Could not even rest and meditate. I was so tired and so despondent.

And I was thinking, “How am I going to work again? I’m so tired now.” It’s been a long time we have not had a conference. I’m supposed to have it, and then I had to move, and I had to do it all over again, and new plugs, and don’t have enough plugs, don’t have enough multi plugs, or don’t… The internet, I don’t know where it works, and all kinds of things. Don’t have enough electric plug holes and sockets, and all that stuff. And everything on top of each other because of the rush.

I don’t always have time to listen to all these “emails” until the last minute. It’s often like this. Often, I don’t always have time to catch the news. And then, until kind of last minute, I had to run. Sometimes I know more in advance, sometimes not.

And then they all came and made a lot of singing noises outside, their music, comforting me, telling me not to worry. “Don’t worry. You are safe here now. This and that will not come.”
 
Keep comforting me every day.
Even until today. They don’t just say it one time; they come back again and again to reinforce the energy, to make me feel better. Not just the talk. The energy of it. They build it up. Keep saying the same thing, build it up, so that I feel more confident and good, and bless me and all that, as much as they can.

I am in tears all the time, whenever I remember them. 

They’re so kind and so considerate, and so loving, loving. Come and comfort me, even! Not just to tell me when it’s trouble, but come and comfort me, knowing that I’m very down, physically, mentally.

I’m a Master, but that’s the soul. 
​

The physical is the same like yours. I get old, I get tired, I get sometimes feeling very helpless also. So they came, a bunch of them, all of them. The spider, and all that, just go in front of me and stay there, until I listen. 

Sometimes I say, “Oh, I’m busy right now, I know you say the same thing, right? So, I got it! Thank you!” Sometimes I say, “OK! I heard that already! Thank you! God bless you! God bless you!” I cannot just stand there and listen. I have to do work! I’m alone, I must work. But then I say, “I thank you, I heard you, I know, I know. I heard you. Thank you.”

So they say, “We have to enforce it, reinforce it.” Then I’m so touched by them. So touched, so touched.

If all humans are kind like that, we are in paradise. No need to practice anything, anywhere, not go to Heaven, nothing. This world will be Eden again. But we don’t have that. Sadly, we don’t have all that.

​We don’t have people who really understand the impact that we are doing to ourselves by destroying the environment and killing others, even our own race, killing our own human race. Very sad, very sad.
 
I remembered all the Masters who came and went, They just take care of whoever is following Them, believe in Them, and the rest They don’t care. They just let it be. Maybe They care, but relaxingly, not like me, so urgent, so… so desperate, so pressurizing myself like this, day and night.
Picture

NẾU CHÚNG TA PHÁ HỦY RỪNG


D: Thưa Sư Phụ, điều gì xảy ra cho các vị thần nếu chúng ta diệt cây của họ hoặc khu vực mà họ trông nom? 


SP: Đôi khi họ có thể tìm thấy cây khác hoặc nơi khác để ở, đôi khi không. Họ chỉ phải như là người vô gia cư. Họ có thể tìm thấy chỗ trú ngụ khác nào đó, hoặc họ phải khóc ngoài đường phố.

Họ giống như con người chúng ta.

Nếu chúng ta không có nhà, thì mình trở thành vô gia cư. Là như vậy đó. Nhưng thần cây mà trở thành vô gia cư – chỉ có một thôi. Nhưng chúng ta, tất cả con người, thì tới hàng tỷ. Nếu chúng ta tiếp tục tiêu diệt hết cây này đến cây khác, và cứ giết đồng cư của chúng ta, các động vật, thì chúng ta sẽ không còn nơi nào để đi nữa.

Chúng ta sẽ còn tệ hơn là vô gia cư.

Chúng ta trở thành vô hành tinh, vô thế giới. Và trẻ em đến sau chúng ta sẽ thừa hưởng tất cả những điều kinh hoàng này mà chúng ta đã và vẫn đang thực hiện đối với Địa Cầu, với môi trường, với động vật. 

Bởi vì nếu chúng ta chặt cây và phá hủy rừng, chúng ta cũng phá hủy môi trường của chúng sinh sống, hữu hình, như chim và khỉ, đười ươi.
 
Chim, ong và bươm bướm, tất cả những sinh vật này góp phần làm lợi ích cho đời sống chúng ta. Dù sao, ong đóng góp rất nhiều vào việc sản xuất lương thực. Và ong đã chết với số lượng nhiều vô kể.
 
Và thực phẩm chúng ta có bây giờ càng ngày càng đắt tiền hơn. Quý vị biết điều đó, nếu đọc bản tin. Giá cả thực phẩm chưa bao giờ cao như vậy, bởi vì chúng ta đang thiếu hụt lương thực, vì chúng ta phá hủy môi trường tự nhiên và giết ong bằng thuốc trừ sâu, và cũng do đại dịch vào lúc này. Điều này dẫn đến điều kia.

Mọi thứ dường như giáng lên đời sống con người ngay bây giờ. Thật sự muốn hủy diệt loài người. Nhưng đa số người ta sống như người mù, câm và điếc. Không thấy gì, không nghe gì, không nghĩ về bất cứ điều gì hết. Đây là một điều rất buồn và một điều vô cùng đáng lo lắng. ​
Picture
CHÚ TẮC KÈ THÔNG MINH

​
Bởi vì quý vị hỏi câu hỏi đó, tôi chợt nhớ một câu truyện từ sách Phật giáo. 
Tôi không biết, có lẽ chưa kể cho quý vị trước đây.

Có một lần Đức Phật tái sinh làm một con tắc kè. Quý vị biết, con tắc kè, một con nhỏ, hoặc con kỳ giông, họ gọi nó vậy? 
Lớn cỡ này? Trông như con cá sấu, nhưng rất nhỏ, khoảng chừng này… Rất nhỏ.

​Quý vị gọi là con kỳ giông hoặc tắc kè? (Dạ, tắc kè.) Ờ, con tắc kè, bất kể con gì. 
Rất nhỏ, khoảng cỡ ngón tay cái của tôi. Lớn nhất là bằng cỡ  ngón tay cái của tôi và dài cỡ này; đuôi rất dài. Trông tương tự như mấy con mà đôi khi bò trên tường. Nếu quý vị sống ở vùng thôn quê, thì sẽ thấy nó. Ở thành phố, quý vị không thấy.

​Đức Phật có một lần tái sinh làm một trong mấy con kỳ giông này. Và Ngài kết bạn với một thần cây, và thần cây này cũng có một đứa con. Và có một lần, vua của quốc gia đó muốn đốn cây đó xuống, cái cây là nhà của thần nữ, bởi vì cây đó rất quý giá, dùng để sửa chữa gì đó trong cung điện của vua.

Thế rồi họ thấy cây đó rất tốt, thích hợp. Các cây khác đều quá nhỏ, hoặc quá mềm, và không tốt. Vì vậy họ muốn  đốn cây đó xuống.

Thần cây, bế con của cô ấy, cứ khóc lóc mãi. Và mọi láng giềng gần đó – chư thần của mấy cây khác hoặc chư thần cỏ – 
chư thần trong vườn đó, đến hỏi nữ thần có chuyện gì vậy.

Nữ thần nói: “Họ sẽ 
đốn nhà của tôi và tôi không biết đi đâu nữa. Tôi không có nơi nào để đi”.

Và rồi, con kỳ giông là bạn của thần nữ, đã đến an ủi và nói: “Ồ, đừng lo. Tôi có một ý kiến. Họ sẽ không đốn cây của cô nữa. Đừng lo”. Thế rồi không ai hiểu làm thế nào con kỳ giông nhỏ bé có thể ngăn tất cả thợ đốn gỗ mạnh mẽ này, họ sẽ đi tới mang theo  cưa và rìu 
để đốn ngã cây đó. Không ai hiểu được.

Nhưng kỳ giông nói: “Tôi sẽ ngăn được”. Rồi mọi người về nhà, nhưng cảm thấy rất hoài nghi trong tâm trí.

Sáng hôm sau, 
những thợ đốn gỗ này,  họ sẽ sửa chữa cung điện… Cột nhà trong cung điện có vẻ bị mục nát hoặc gì đó. Vì vậy họ sẽ đốn ngã cây đó. Họ đi đến đó.

Bỗng con kỳ giông leo lên cây; từ rễ leo lên. Và rồi nó chỉ, như, biến mất. Thế rồi nó lên tới ngọn cây và thò đầu ra ngoài, như thể có một đường hầm bên trong thân cây mà nó có thể đi từ dưới đáy lên tới ngọn, từ rễ cây lên đến cành cây cao. Rồi nó cứ làm như vậy, lên rồi xuống, lên rồi xuống, như trêu chọc họ.

Kỳ giông dùng lực lượng để đi xuống dưới rễ cây và rồi biến mất bên trong thân cây, và rồi ló đầu ra ngoài từ nơi này, nơi nọ, đây và đó. 


Thế nên tất cả thợ mộc nói với nhau. Họ nói: “A, cây này, nhìn nó mạnh và tốt như thế, nhưng bên trong đã bị mục nát và rỗng rồi”. Như đôi khi cây bị mối trắng ăn từ bên trong hoặc các loại côn trùng khác ăn gỗ.

​Cho nên, họ nghĩ: “Ồ, cây này đã bị ăn từ bên trong rồi”. Bởi vì họ thấy con kỳ giông đi từ nơi này đến nơi khác, từ bên trong và vọt ra, và bên trong, vọt ra lần nữa, khắp cả cây. Vì vậy họ nghĩ bên trong thân cây là hoàn toàn rỗng.
 
Cho nên, họ nói: “Ồ, không tốt, không tốt. Tốt hơn là chúng ta đi nơi khác, tìm ở nơi nào khác”. Do đó, cái cây được cứu bởi một con kỳ giông nhỏ. Rất nhỏ. Thế nên mọi người rất là, rất là có ấn tượng với con kỳ giông, và nữ thần cây vô cùng vui sướng, dĩ nhiên. Và họ còn trở thành hai người bạn tốt hơn bao giờ hết.
Picture
LOÀI VẬT LÀ BẠN CHÚNG TA 


Quý vị không bao giờ biết, động vật, mặc dù họ nhỏ, như ong này nọ, hoặc nhện, họ vẫn là bằng hữu của quý vị. Và quý vị không bao giờ biết họ sẽ làm gì để giúp  hoặc giải cứu quý vị. Ngay cả chỉ để nói với quý vị một số tin vui hoặc tin buồn hoặc để an ủi quý vị.
​

Như động vật hoang dã xung quanh tôi, ngay cả dế, và kỳ giông nhỏ nữa, và nhện và chim, chim nhỏ, chim lớn, sóc và chồn hôi, họ thậm chí đến để an ủi tôi khi tôi đến chỗ mới, bởi vì tôi thật là chán nản.

Thật mệt mỏi, có một mình và di chuyển quá nhiều thứ, và… tôi vừa mới chuẩn bị một nơi khác, sẵn sàng để làm việc và cho buổi hội thảo, và mới thư giãn một chút, thì lại phải dọn nhà nữa.

​Ai cũng ghét dọn nhà.
 
Và nhất là khi chỉ có một mình và không quen với mấy thứ kỹ thuật này và quá nhiều dụng cụ. Tôi phải dọn nhà thật nhanh vậy đó. Chỉ ném mọi thứ vào mấy túi nhựa và phân vân không biết sau đó chúng có còn hoạt động không. Rồi tôi ngồi thừ ra đó; thật mệt mỏi. Thậm chí không thể nghỉ ngơi và thiền. Thật quá mệt và thật nản lòng.

Và tôi nghĩ: “Làm sao mình làm việc lại được? Bây giờ thật quá mệt”. Đã rất lâu rồi chúng ta chưa có hội thảo. Lẽ ra tôi phải có hội thảo, nhưng rồi phải dọn nhà, và rồi lại phải dọn nữa, và phích cắm mới, và không có đủ phích cắm, không có đủ phích cắm nhiều lỗ, hoặc không có… Mạng internet, tôi không biết nó hoạt động ở đâu, và đủ mọi việc. Không có đủ lỗ để cắm phích cắm điện, và đủ thứ. Và mọi thứ lộn tùng phèo lên với nhau vì vội vàng.

Tôi không luôn luôn có thì giờ để nghe tất cả “điện thư” này cho tới phút cuối cùng. Thường là như vầy. Thường, tôi không luôn có thì giờ để bắt thông tin. Và rồi, tới như phút cuối cùng, tôi phải chạy. Đôi khi tôi biết trước đó lâu hơn, đôi khi không.

Và rồi tất cả [thú vật] đến và tạo ra rất nhiều tiếng ca hát ồn ào bên ngoài, âm nhạc của họ, an ủi tôi, nói tôi đừng lo lắng. “Xin đừng lo. Ở đây Ngài an toàn rồi. Cái này cái kia sẽ không đến”.

Cứ an ủi tôi mỗi ngày.
Ngay cả đến ngày hôm nay. Họ không chỉ nói một lần; họ cứ trở lại hoài để củng cố năng lượng, để làm tôi thấy khỏe hơn. Không chỉ nói chuyện. Năng lượng nữa. Họ gia tăng nó lên. Cứ nói điều tương tự, gia tăng năng lượng, để tôi cảm thấy tự tin hơn và tốt hơn, và gia trì cho tôi này kia, với tất cả khả năng của họ.

Tôi cảm động khóc hoài, mỗi khi nhớ đến họ.

Họ quá tử tế và thật ân cần, và hết sức yêu thương, đầy yêu thương. Còn đến và an ủi tôi nữa! Không chỉ báo tôi biết khi có rắc rối, nhưng còn đến và an ủi tôi, vì biết rằng tôi rất sa sút, về thể chất, lẫn tinh thần.

Tôi là Minh Sư, nhưng đó là linh hồn.

​Thân thể thì cũng giống như của quý vị. Tôi già đi, nên mệt mỏi, đôi khi cũng cảm thấy rất bất lực nữa.  Vì vậy họ đến, cả một đám, tất cả họ. Nhện, và đủ cả, cứ đi trước mặt tôi và ở đó, tới khi tôi lắng nghe. Đôi khi tôi nói: “Ồ, lúc này ta đang bận, ta biết các con nói điều tương tự, phải không? Vậy ta biết rồi! Cảm ơn các con!”

Đôi khi tôi nói: “Ờ! Ta đã nghe rồi! Cảm ơn các con! Thượng Đế gia trì các con! Thượng Đế gia trì các con!” Tôi không thể chỉ đứng ở đó và lắng nghe. Tôi phải làm việc! Chỉ có một mình, tôi phải làm việc. Nhưng rồi tôi nói: “Cảm ơn các con, ta nghe các con, ta biết, ta biết. Ta có nghe các con. Cảm ơn các con”.  

Rồi họ nói: “Chúng con phải tăng cường, củng cố nó thêm”. Họ làm tôi thật cảm động. Thật cảm động, thật cảm động.

Nếu tất cả con người đều tử tế như thế, thì chúng ta ở Thiên Đàng rồi. Không cần tu tập bất cứ gì, bất kỳ đâu, không đi Thiên Đàng, không gì cả. Thế giới này sẽ là Địa Đàng lần nữa. Nhưng chúng ta không có điều đó. Đáng buồn, chúng ta không có tất cả điều đó.

Không có những người thật sự hiểu hậu quả mà chúng ta đang gây ra cho chính mình bằng cách phá hủy môi trường và sát hại những loài khác, ngay cả chính loài của mình, tàn sát chính loài người của mình. Rất đáng buồn, rất đáng buồn.
 
Tôi nhớ tất cả các Minh Sư đã đến rồi đi, Họ chỉ chăm sóc cho bất cứ ai theo Họ, tin Họ, và phần còn lại Họ không màng. Họ chỉ để tự nhiên. Có lẽ Họ cũng quan tâm, nhưng một cách thư giãn, không như tôi, quá khẩn cấp, quá… quá tuyệt vọng, gây áp lực cho chính mình quá sức như vầy, ngày đêm.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact