The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

The Ten Commandments and Moses and the Ants, P11

6/29/2021

 
Special Series
Excerpt from a phone call with Supreme Master Ching Hai (vegan)
and Supreme Master Television team members (all vegans)
"The Ten Commandments” and “Moses and the Ants”, P11
http://suprememastertv.com/en1/v/134116031602.html


Picture

​Look at the angels, fallen. Sitting next to God, having all the blessing and glory and everything they need – fallen from Heaven. Look at our forefather, Adam and Eve – fallen. How would we, the ignorant people, not fall? Tell me. 

​So, the humans are to be pitied, to be loved, forgiven, and helped. That’s why I did not give up. 

We can only feel sorry for them, and pray for them, so that they can wake up, so they can have more blessing. So that their life will become better, their soul will be more free from the struggle of this physical existence, so that they can somehow remember God, remember Buddha, remember their Self Nature, so they can seek enlightenment.


HUMANS ARE TO BE PITIED
​

​After being slaves in Egypt for so long, even having to hide their own faith and religion, and working like slaves, under hardship, under the whip, under the oppression of the Egyptian authority at that time.

And then, “Phew!” relieved, went out of Egypt, and thinking that they will find their Promised Land very soon. It should have been sooner, because it’s not far, from Egypt to Israel. It’s not too far, is it? It wouldn’t take 40 years, no? Even on foot.

But it took 40 years. Imagine how much hardship they had to endure in the desert. They probably brought some provisions with them and planted something, but they never knew if there’s rain or if there’s water in front of them or not. They had to walk and walk and walk under the scorching sun and freezing nights, that they could not even sleep well and all that. And maybe they lost faith in the promise of God. Do you get it?
 
For anybody, it’s easy to lose faith.

Looked like they could never find their Promised Land, after 40 years long wandering, lost in the desert, enduring so much hardship, without water sometimes. Because in the desert you don’t always find water. And then sandstorms could bury you anytime. It’s not like they built houses like now that they could hide inside.

And not like everywhere they went would have water. Not like everywhere they went, they could even settle down and plant vegetables and all that to eat. How much money could they take with them, how much could they trade, how much could they buy in the desert?
 
So of course, they sinned against god, against the so-called jealous god. But I guess this is not a higher God.

​Of course, most humans cannot contact the higher God, cannot contact God Almighty, because we are too deep below here. ​Too deep, too deep. Too deep because we bury ourselves in our own wrongdoings, in our unfaithfulness to our own kingdom within.

Too deep because we killed so many Masters life after life. Too deep because we kill each other – numerous, numerous, uncountable numbers. Too deep because we kill everything else –all the animals, innocent animals – to eat. From the deep sea to high in the sky, we eat them all.

​So, the consequence is that we are burying ourselves every day, so we hear nothing, we see nothing.
Picture
Even the Bible is written like that, “Don’t eat meat. Don’t drink wine.” “Don’t kill all the she-sheep and the he-bullocks to worship me because I don’t want any of that blood.” 

And they still do it, to eat it themselves, and on some festivals to worship God, they kill lambs and turkeys, chickens, whatever. To thank God, they kill millions of turkeys to celebrate Christ’s birth, which is a joyous occasion for life! They kill so many turkeys! You know that, right? And chickens and whatever not. 

​Oh, God! How can we expect mercy if we are merciless like this?


So, even the people in the desert turned away from God and worshipped the cow instead. Even the baby cow, the calf in gold. Because gold is shining. It’s more practical. It’s more reality. Something that symbolizes what they want: richness, possessions, comfort, real life. Not toiling around, getting lost in the desert like this.

So, of course, they grab at the calf. Even if inside they don’t believe, they try to believe that person who said, “Worship the calf. It’s good for you.” 

​Because they’re so desperate. 

God! If I were God at that time, I would forgive them. But the thing is, the less they believe in God, the less they will find their Promised Land sooner.  But for an ordinary ignorant person, how can you blame him?

Look at the angels, fallen. Sitting next to God, having all the blessing and glory and everything they need – fallen from Heaven. Look at our forefather, Adam and Eve – fallen. How would we, the ignorant people, not fall? Tell me.
 
So, the humans are to be pitied, to be loved, forgiven, and helped. That’s why I did not give up. That’s why I don’t give up, even though I don’t know how I continue. Just so much work every day. Sometimes I think, “I… I hope I can.”

Sometimes I feel very dizzy in the middle of nothing. I just washed some dishes, and I felt so dizzy, I had to hold on to something. I was checking some news. Just in case that you don’t know it, I would tell you. Otherwise, I would not be able to explain to you, even though you collected them yourselves.

You see, like today, the questions you asked about the UFO and about the black hole. I also have to know some of it; otherwise, I cannot answer you. These are modern things and a real topic of our world, apart from Heaven.

​People just know much about the world. We have to talk their language. If I just talk about Heaven all the time, people think, “We don’t see anything.” Don’t see any evidence that Heaven exists even.
Picture
So now, I feel sorry for these Israeli people who were lost in the desert for 40-some years. And even had many bloody battles in order to keep Israel during the course of all these centuries.

Very, very pitiful lot of the humans at that time. And now, still have to struggle and fight for survival, for the existence in their so-called Promised Land. 

​That life was not as merciful, as lucky as the life we have now. Even though we don’t have much and we work a lot, but we still have some peace, some safety.
 
So, for the Israeli people at that time, it’s not what we are right now. Imagine, they’re homeless. They’re wandering in the desert even. So, after four decades long, of course they lost some faith, and that is also forgivable.

But never mind. I just hope that God destroyed their bodies but forgave their souls, so that they can redeem their sin that way, by dying that way. And then their soul can have redemption and restart a new life somewhere else in some other body.

So maybe God forgave them in that way, by punishing them so that they can cleanse their sin and start anew again. Just like karma, you pay, and then you are cleansed of it.
 
But it’s just between humans, between you and I as humans, I just explained to you that they are to be pitied, to be forgiven, because they are just humans with the earthly flesh and a simple mind, and they have been slaves all their lives in Egypt, even their generation-from-generation to children and all that. They’ve been slaves for so long – hardship under the yoke, under beatings, under oppression already.

And then they thought they would find their Promised Land soon, but four decades wandering in such a harsh condition in the desert. It’s not for anybody to be able to hold it together, however strong the faith is. 

Moses was the leader, of course, and He had experience with (inner Heavenly) Light and (inner Heavenly) Sound and God and all that, of course. And He had more privilege than His people, and He had to be strong. But ordinary people, they cannot always hold on to such a faith like Moses had. So, they fell.

But God should know that even His angels fell. And His created humans also fell. So, the Israeli people, they are just many generations apart from the blessing of Eden already. If they fell, it’s not a surprise. It’s not a surprise. 

It’s very easy to fall in this world.

So I want to explain to you, that’s why the Taiwanese (Formosan) people or the Indian people, they worship other deities and ask favors from them.
 
Even though in Taiwan (Formosa) or India, life… it’s not like Moses and his people in the desert, but it can be very hard for many people. In Taiwan (Formosa), even there are many people who live under the poverty line, the government has to help.

And in India, many people live way, way, way below the poverty line. They live on the street. The street is their home. If they could even sell things there, or do anything on the street to earn a meager living, very low, very low standard of living. India has many billionaires and millionaires also, and rich people, but has more percentage of poor people. So, they just worship anything, they call on anything, just to help them in time of their desperation. And we cannot blame them.

We can only feel sorry for them, and pray for them, so that they can wake up, so they can have more blessing. So that their life will become better, their soul will be more free from the struggle of this physical existence, so that they can somehow remember God, remember Buddha, remember their Self Nature, so they can seek enlightenment.
Picture
As long as we live, we help our fellow beings and the animals.

Foremost in my heart is the animals. ​They suffer too much and nobody cares; they scream, nobody hears; they yell, nobody cares. They get kicked, they get poked with knives, with the forks or with the spear, whatever object. 
They treat them just like you treat a stone, with no feeling, nothing like that. Kick them, cut their throats alive, barbecue them alive like that. 

Oh my God, we have become demons. Many of us have become demons, not fit for Eden anymore, not like humans even. It’s terrible. 

One influences the others, one infects the others, and we have become a demons’ race on this planet. One is doing that, the other one is condoning that, the other one is accepting that, and the other one is just ignoring that like nothing happened. ​

CON NGƯỜI ĐÁNG ĐƯỢC THƯƠNG XÓT


Sau khi làm nô lệ ở Ai Cập quá lâu rồi, ngay cả phải giấu giếm niềm đức tin và tôn giáo của chính họ, và làm việc như nô lệ, dưới sự gian khổ, dưới roi vọt, dưới sự đàn áp của giới cầm quyền Ai Cập lúc đó.

Và rồi, “Phù!” thở nhẹ nhõm, đi ra khỏi Ai Cập, và tưởng là họ sẽ tìm thấy Miền Đất Hứa của họ sớm thôi. Lẽ ra phải sớm hơn, bởi vì đâu có xa, từ Ai Cập đến Israel. Không quá xa, phải không? Sẽ không mất 40 năm, đúng không? Cho dù đi bộ.

Nhưng mất 40 năm. Tưởng tượng bao nhiêu gian nan họ phải chịu đựng trong sa mạc. Có thể họ mang theo chút lương thực dự trữ và trồng gì đó, nhưng họ không bao giờ biết sẽ có mưa hoặc có nước ở phía trước họ hay không. Họ phải đi, cứ đi và tiếp tục đi dưới cái nắng như thiêu như đốt và ban đêm lạnh cóng, đến nỗi họ thậm chí không thể ngủ ngon và v.v. Và có lẽ họ mất niềm tin vào lời hứa của Thượng Đế. Quý vị thấy không?
 
Với bất cứ ai cũng dễ mất niềm tin.

Trông như họ không bao giờ có thể tìm thấy Miền Đất Hứa của họ, sau 40 năm dài lang thang, lạc trong sa mạc, cam chịu quá nhiều gian khổ, đôi khi không có nước. Bởi vì trong sa mạc không phải lúc nào cũng tìm thấy nước. Và rồi bão cát có thể chôn vùi quý vị bất kỳ lúc nào. Không phải như họ xây nhà như bây giờ để họ có thể ẩn náu bên trong.

Và không phải họ đi đến đâu cũng đều có nước. Không phải họ đi đến đâu cũng có thể ổn định rồi trồng rau này kia để ăn. Họ có thể mang theo bao nhiêu tiền, có thể giao dịch được bao nhiêu, có thể mua được bao nhiêu trong sa mạc?
 
Cho nên dĩ nhiên, họ phạm tội đối với thượng đế, với vị gọi là thượng đế ganh tỵ. Nhưng tôi đoán đây không phải là Thượng Đế cao hơn.

Dĩ nhiên, hầu hết con người không thể liên lạc với Thượng Đế cao hơn, không thể liên lạc với Thượng Đế Toàn Năng, bởi vì chúng ta ở quá sâu dưới này. Quá sâu, quá sâu. Quá sâu bởi vì chúng ta đã chôn chính mình trong sự sai trái của mình, trong tính không trung thành đối với vương quốc bên trong của chính mình.

​Quá sâu bởi vì chúng ta đã giết quá nhiều Minh Sư đời đời kiếp kiếp. Quá sâu bởi vì chúng ta giết nhau – vô số, vô số, nhiều không thể đếm được. Quá sâu bởi vì chúng ta giết mọi thứ khác – tất cả động vật, động vật vô tội – để ăn. Từ đáy biển sâu đến tận trời cao, chúng ta ăn tất cả họ.

​
Cho nên, hậu quả là chúng ta tự chôn mình mỗi ngày, vì vậy chúng ta không nghe gì, không thấy gì cả.
Picture
​Ngay cả Kinh Thánh cũng được viết như vậy: “Không được ăn thịt. Không được uống rượu”. “Không được giết tất cả cừu cái và bò đực để thờ cúng Ta bởi vì Ta không muốn máu gì hết”.
 
Mà họ vẫn làm điều đó, để chính họ ăn, và trong một số lễ hội thờ cúng Thượng Đế, họ giết cừu non và gà tây, gà ta, bất cứ con gì. Để cảm tạ Thượng Đế, họ giết hàng triệu con gà tây để mừng Chúa Giáng sinh, là một dịp chúc mừng sự sống! Họ giết quá nhiều gà tây! Quý vị biết mà, phải không? Và gà ta và bất cứ con gì khác. 

Trời ơi! Sao chúng ta có thể mong khoan dung nếu nhẫn tâm như thế này?


Rồi, ngay cả người dân trong sa mạc cũng rời xa Thượng Đế và thay vào đó tôn thờ con bò. Ngay cả bê con, con bê bằng vàng. Bởi vì vàng tỏa sáng. Nó thực tiễn hơn. Nó thực tế hơn. Điều gì đó tượng trưng cho những gì họ muốn: giàu có, của cải tiện nghi, đời sống thật. Không phải vất vả, bị lạc trong sa mạc như vầy.

Vì vậy, dĩ nhiên, họ nắm lấy con bê. Cho dù bên trong họ không tin, họ cũng cố gắng tin người đó nói rằng: “Hãy tôn thờ bê. Tốt cho quý vị”.

Bởi vì họ quá tuyệt vọng.
 
Trời ơi! Nếu tôi là Thượng Đế lúc bấy giờ, tôi sẽ thứ lỗi cho họ. Nhưng có điều là, họ càng ít tin vào Thượng Đế, họ sẽ càng chậm tìm thấy Miền Đất Hứa của họ hơn. Nhưng đối với một người vô minh bình thường, làm sao quý vị có thể trách họ?

Hãy nhìn những thiên thần sa ngã. Ngồi ngay cạnh Thượng Đế, có tất cả phước lành và vinh quang và tất cả mọi điều họ cần – sa ngã xuống từ Thiên Đàng. Nhìn tổ tiên của chúng ta, A-Đam và Ê-Va – đã sa ngã. Làm sao chúng ta, những người vô minh, không ngã? Nói tôi nghe.
 
Nên, con người đáng tội nghiệp, đáng được thương, đáng được tha thứ, và đáng được giúp đỡ. Thành ra tôi đã không bỏ cuộc. Đó là tại sao tôi không bỏ cuộc, mặc dù không biết làm sao để tiếp tục. Chỉ là quá nhiều việc mỗi ngày.

Đôi khi tôi nghĩ: “… Hy vọng mình có thể”. Đôi khi tôi cảm thấy rất chóng mặt mà có làm gì đâu. Tôi chỉ rửa vài cái chén, và cảm thấy thật chóng mặt, phải bám vào cái gì đó. Tôi đang kiểm tra một số thông tin. Để lỡ quý vị không biết, thì tôi sẽ bảo quý vị. Bằng không, tôi sẽ không thể giải thích cho quý vị, mặc dù quý vị tự mình thu thập thông tin.

Thấy đó, như hôm nay, quý vị hỏi về ĐĨA BAY (UFO) và về hố đen. Tôi cũng phải biết một chút; bằng không, không thể trả lời quý vị. Đây là những điều hiện đại và là chủ đề thực tế của thế giới chúng ta, trừ Thiên Đàng.

Người ta chỉ biết nhiều về thế giới này. Chúng ta phải nói ngôn ngữ của họ. Nếu tôi chỉ nói về Thiên Đàng hoài, người ta nghĩ: “Chúng tôi không thấy cái gì cả”. Không thấy bằng chứng nào rằng Thiên Đàng thậm chí hiện hữu.​
Picture
Thế nên, tôi cảm thấy tội nghiệp cho những người Do Thái này đã bị lạc trong sa mạc hơn 40 năm ròng. Và thậm chí đã có nhiều trận chiến đổ máu để giữ Do Thái trong suốt ngần ấy thế kỷ.

Số phận của con người lúc đó vô cùng đáng thương. Bây giờ, vẫn còn phải vật vã và đánh nhau vì sự sống còn, vì sự hiện hữu trong nơi gọi là Miền Đất Hứa của họ. 

Cuộc sống đó không được nhân từ, không may mắn như cuộc sống của chúng ta hiện nay. Mặc dù chúng ta không có nhiều và làm việc rất nhiều, nhưng mình vẫn có chút hòa bình, chút an toàn.
 
Nên, đối với người Do Thái lúc bấy giờ, không phải như chúng ta hiện giờ. Tưởng tượng coi, họ vô gia cư. Họ thậm chí đi lang thang trong sa mạc nữa. Vì vậy, sau bốn thập niên dài, dĩ nhiên họ mất phần nào niềm tin, và điều đó cũng có thể tha thứ được.

Nhưng không sao. Tôi chỉ hy vọng rằng Thượng Đế tiêu diệt thân thể nhưng tha thứ linh hồn của họ, để họ có thể chuộc tội lỗi của họ theo cách đó, bằng cách chết như thế. Và rồi linh hồn của họ có thể được cứu rỗi và bắt đầu lại một đời sống mới nơi nào đó khác trong một thân thể khác.

Cho nên có lẽ Thượng Đế tha thứ họ theo cách đó, bằng cách trừng phạt họ để họ có thể rửa sạch tội lỗi của họ và bắt đầu lại lần nữa. Giống như nghiệp, quý vị trả, và rồi sạch nghiệp.

​Nhưng chỉ giữa con người với nhau, giữa con người như quý vị và tôi, tôi chỉ giải thích với quý vị rằng họ nên được thương hại, và tha thứ, bởi vì họ chỉ là con người với nhục thể phàm tục và đầu óc đơn giản, và họ đã làm nô lệ cả đời họ ở Ai Cập rồi, ngay cả từ đời này sang đời khác, đến thế hệ con cái của họ, đủ thứ vậy đó. Họ đã làm nô lệ quá lâu – gian khổ dưới cái ách đó, dưới sự đánh đập, dưới sự đàn áp rồi.

Và rồi họ nghĩ không bao lâu nữa họ sẽ tìm thấy Miền Đất Hứa, nhưng bốn thập niên lang thang trong điều kiện khắc nghiệt như thế trong sa mạc. Không ai có thể giữ vững được, dù niềm tin mạnh thế nào đi nữa.

Mô-sê là nhà lãnh đạo, dĩ nhiên, và Ông đã có thể nghiệm với Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) và Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại) và Thượng Đế v.v., dĩ nhiên. Và Ông có nhiều đặc ân hơn so với người dân của Ông, và Ông phải mạnh mẽ. Nhưng người bình thường, họ không thể luôn luôn giữ được niềm tin như Mô-sê. Vì vậy, họ sa ngã.

Nhưng Thượng Đế phải biết rằng ngay cả thiên thần của Ngài cũng sa ngã. Và con người được Ngài tạo ra cũng sa ngã.

Thế nên, người Do Thái, họ đã qua nhiều thế hệ tách khỏi ân điển của Địa Đàng rồi. Nếu họ sa ngã, không có gì ngạc nhiên. Không có gì ngạc nhiên.

Rất dễ để sa ngã ở thế giới này.

Nên tôi muốn giải thích với quý vị, lý do tại sao người Đài Loan (người Formosa) hoặc người Ấn Độ, họ thờ các vị thần khác và cầu xin ân huệ từ những vị này. 
 
Mặc dù ở Đài Loan (Formosa) hoặc Ấn Độ, đời sống… không như Mô-sê và người dân của Ông trong sa mạc, nhưng có thể cũng rất cực khổ đối với nhiều người. Ở Đài Loan (Formosa), thậm chí có nhiều người sống dưới ngưỡng nghèo, chính phủ phải giúp.

Và ở Ấn Độ, nhiều người sống rất, rất, rất là thấp bên dưới ngưỡng nghèo. Họ sống trên đường phố. Đường phố là nhà của họ. Nếu họ thậm chí có thể bán gì ở đó, hoặc làm bất cứ gì trên đường phố để kiếm sống chật vật, ở mức sống rất thấp, rất thấp. Ấn Độ cũng có nhiều tỷ phú và triệu phú nữa, và người giàu, nhưng tỷ lệ người nghèo
nhiều hơn. Vì vậy, họ cứ tôn thờ bất cứ gì, họ cầu xin bất cứ điều gì, để giúp họ trong lúc họ tuyệt vọng. Và chúng ta không thể trách họ.

Chúng ta chỉ có thể cảm thấy tội nghiệp và cầu nguyện cho họ, để họ có thể thức tỉnh, để họ có thêm nhiều phúc lành. Để cuộc đời của họ trở nên tốt hơn, linh hồn của họ sẽ thoát khỏi sự phấn đấu với đời sống vật chất này, để họ có thể bằng cách nào đó nhớ tới Thượng Đế, nhớ tới Phật, nhớ tới Tự Tánh của họ, để họ có thể đi tìm sự khai ngộ.
Picture
Ngày nào còn sống, chúng ta giúp đồng loại của mình và các động vật.

Điều quan trọng nhất trong tâm tôi là động vật. Họ đau khổ quá nhiều và không ai quan tâm; họ kêu gào, không ai nghe; họ hét lên, không ai màng. Họ bị đá, bị chọc bằng dao, bằng nĩa hoặc bằng cây giáo, bất cứ vật gì. Người ta đối xử với họ như quý vị đối xử với một viên đá, không có cảm giác, không có gì như thế. Đá họ, cắt cổ họng họ lúc họ còn sống, nướng sống họ như vậy.

Ôi Trời ơi, chúng ta đã trở thành ác quỷ. Nhiều người chúng ta đã trở thành ác quỷ, không còn xứng với Địa Đàng nữa, thậm chí không giống con người. Thật khủng khiếp.

Người này ảnh hưởng người kia, người này tiêm nhiễm người nọ, và chúng ta đã trở thành một một loài quỷ trên Địa Cầu. Một người làm việc đó, người khác dung túng việc đó, người kia chấp nhận việc đó, và người nọ cứ tảng lờ việc đó như không có gì xảy ra hết.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact