The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

'The Ten Commandments' and 'Moses and the Ants', P10

6/26/2021

 
Special Series
Excerpt from a phone call with Supreme Master Ching Hai (vegan)
and Supreme Master Television team members (all vegans)
"The Ten Commandments” and “Moses and the Ants”, P10

IT'S BETTER TO SEEK A LIVING MASTER           THIS LIFE IS SO HARD

Picture

IT'S BETTER TO SEEK A LIVING MASTER


​Like in Taoism and in Confucianism and in Buddhism, like that. I-Kuan Tao is also from Buddhists. They worship the Ji Gong Huo Fo, they call Him. Ji Gong Huo Fo, meaning “Ji Gong, the Living Buddha.”

They say that every day, but they don’t realize that Ji Gong Buddha is gone already, not a living Buddha anymore. It’s better they seek the living Buddha, living Master. 

​Sometimes people are very funny. They forget.


Just like in Sikhism, they worship the teaching of the Masters in the form of the Granth Sahib. All the teachings of all the great Masters are written in there. That is wonderful to worship, fine.

But in there, it says you should seek a living Master also. But they did not see that, did not realize it. So, they just worship the teachings of the Masters in that book every day. That book is holy for them. Of course, it’s good then. In the book, it tells you to do good things and all that.

But the main point is to look for the Master so that you can hear the Shabd, means the (inner) Heavenly music – “Shabd” means the (inner Heavenly) Sound – and see the (inner Heavenly) Light through a living Master. It’s stated in that Granth Sahib, the big bible of the Sikhs. But how many people realize that?

Just like in the Bible, it says, “Don’t be with the meat eaters and wine drinkers” even, not to talk about eating meat and drinking wine yourself! But how many people follow that? They read it every day. The priests know all about it, and they go to the church every Sunday. But how many people follow that advice?
 
In India, they also worship many deities, and they worship also animals. They worship even snakes and mice. There are temples built for snakes.

There are temples built for mice. And people go there and eat and drink together with the mice and wish to be born as a mouse. Some people go and offer milk and flour and all that for the mice to eat. And the people, the followers, go there and drink the milk for the mice, together in the same bowl. Whatever the mice already drank, they also drink it, hoping to have blessing from the mice. And eat the mice’s leftovers, hoping also to be born as a mouse. 
 
And some worship cows also, of course, living cows. 

​
​If you go to India, you will see what I’m saying is true. You don’t have to; maybe you read some books where they write about it. And documentary films. I’m telling you the truth. You believe me or not? You go there and see people worship the mice.

And the cows. Of course, the cows we can understand, because in India before, they had only cow’s milk. Cow’s milk for babies, for the sick people, and for making medicines, for making cheese and butter and all that for them, all these centuries and thousands of lifetimes. So, they are appreciative to the cows. I mean, most Indian people. Not all of them. Some of them eat them also because of the influence of other religions. Like that.
 
It’s even so bad that the government made a law nowadays in some states in India, made laws to forbid people to harm or hurt the cow, or kill the cow, or anything. In some places, if you kill the cow, you go to jail for life even.

I like that. I like that. Because the cows are harmless. She eats only grass or leftover garbage. They don’t do any harm to anybody. They are very, very docile.

Picture
THIS LIFE IS SO HARD


D: I’m just wondering because the culture likes to pray for studies, pray for prosperity, they like to pray to some deity about those mundane things.
 
SM: Well, if it helps them. 

Because for some people, God is too far-fetched. The teaching of the Saints and all that, they think they cannot do it. They cannot follow, because they are just ordinary persons, they are just ignorant beings and they look down upon themselves, because they don’t see the Buddha Nature in themselves.

There is no Master who can open their wisdom eye, let them see that there are great beings within themselves, within this physical body.

Even though the Bible says that, “You are the temple of God and the Holy Spirit dwells within you,” or “God is within you.” “Buddha Nature you have.” 

But saying is saying, believing is another thing.

People have been poisoned for too long. They have no more self-confidence. They have no more trust in anything that they don’t understand or don’t see. Only the Master can make them see, and only if they are even up to it yet. Because the Masters, mostly They are compassionate, They just give everyone a chance.

But not all of them, even initiated people, would understand that much. But if they continue practicing and being faithful, then of course sooner or later they will also catch up with those who can see immediately, or who have a strong faith like Jesus said: “Blessed are those who don’t see, but believe.” “… because for them is the Kingdom of God.”

We are in this difficult world, very hard world, and we influence each other as a big dyeing tub.
 
So, if one person says, “Oh, the local god is very, very, very responsive. If you pray to him, you bring some gift to him, chicken or whatever, then tomorrow, whatever you ask will come true.” It might come true, it might not.

The small god maybe can help you a little bit, but it could be also your karma that changed for the lucky tide now. You see, just like the tide in the ocean, it ebbs and flows.

In this world you have to know, my love, it’s so difficult for ordinary people out there to earn a living, to marry off her daughter, to cure his grandparent’s sickness, to minimize the suffering of their relatives and friends due to disease or trouble. So, they don’t see God.

They cannot see God.

They have to grab onto anything they can see, any statues of the past Saints, any written past teachings of the Saints. They worship it, they pray to it, and sometimes it works if they are very sincere. 

Then, of course, the angels, the Saints, the Sages are never far away. They help what they can, according to their karma. If their karma is about this much good, they add on more to make their wish come true. Then they begin to believe more. Next time, they ask the same book of the teachings of the Saint.

Or next time, they come back to the same local deity, to bring more apples, whatever they bring. Or they worship some ghosts or some demons that they don’t see around them, just to help to bless them or to minimize their trouble or at least don’t cause them more trouble.

And it works, then they do it again and again and again. Then they spread it out to the neighbors, to their children, to their family, their friends to do the same.
 
Because this life is too hard to earn a living, to stay sane, to be above poverty, or even just to have enough food, two, three meals a day. Sometimes people have only one meal every day. Not because they are monks or nuns, just because they don’t have the fortune to afford two meals or three meals. You know that. Some don’t even know if tomorrow they’ll even have one meal.

This world is so hard, and once you lost something, you lost everything else. In many countries, you know that there are a lot of homeless people because they just lost their job, or they’ve just been so ill that they spent all their savings and they cannot get up to catch up again to the former lifestyle or the former standard of life that they had. And they became homeless. They’re begging on the street. 

Everybody’s afraid of that situation. They don’t want that to happen to them. So, they pray here, pray there, they go worship this and worship that, just in case it works, because they don’t know what else to do.

So, we cannot even look down upon them also. We also cannot feel like disrespectful for this kind of activity and worship.

For most people, that’s the only comfort they have. At least it comforts them. It gives them hope. Gives them hope that maybe the deity will help, will bless, and will make the trouble less, or make the trouble disappear. Gives them hope, because in this life, hope is the best humans can have in daily life, dealing with all kinds of trouble, difficulties.

Even if you have a job, it doesn’t mean heaven, because you have the boss – the big boss on top pushing for production, the lower boss between kicking you to be faster, to work harder. Even if you are sick that day, even if you are in trouble with your wife or in trouble with your children, you still need to work.

And if you are in front of the public, like the news readers, the journalists, the reporters, you have to smile no matter what. If you are an actress, an actor, you have to make people happy in your role. You cannot remember your trouble. Even if you remember, you cannot act on it. 

This life is so hard, so hard.

We are lucky, we don’t know that life. But imagine if it’s you. You work in a very hard, competitive, sometimes toxic atmosphere, just to earn a living, and still not sure if you can continue to do your job. Sometimes you just lose your job like that, for no reason, or very little reason, because you are powerless. And you need that job for yourself, for your family to have a dignified life. It’s very, very hard.

So, people just worship anything, pray to anything. It’s like that.

The same with the people of Israel at that time when Moses was leading them in the desert. It’s a very short distance from Egypt to Israel, to Jerusalem. But somehow, they ran around or lost themselves in the desert for 40-something years.

And before that, they believed that God gave them a Promised Land – Israel. They believed that God gave them that Promised Land. After Egypt, they will find that land, quickly settle down, and have their life back. But they were lost in the desert for 40-some years and they were desperate.

Even though they had Moses and all that, who strongly believed in God because of His own experience, direct contact with God or through the Master on Mount Sinai. But still, how many people can hang on to Moses’ faith without having the experience themselves?
 
Maybe some people followed Moses and were initiated and also had some experiences like Him. But not everybody has good experiences, the direct contact like that with the (inner Heavenly) Light and the (inner Heavenly) Sound.

And not everybody can believe anything that they don’t see. So, for 40 years plus, they wandered around in the desert. Imagine how hard a life that was. 


TỐT HƠN HÃY TÌM MINH SƯ TẠI THẾ


Như trong Đạo giáo và Khổng giáo và Phật giáo, như vậy đó. Nhất Quán Đạo cũng là từ Phật giáo. Họ thờ Tế Công Hoạt Phật, họ gọi Ngài Tế Công Hoạt Phật, nghĩa là “Tế Công, vị Phật Tại Thế”.

Người ta nói như thế mỗi ngày, nhưng họ không nhận ra rằng Tế Công Phật đã đi rồi, không còn là vị Phật sống nữa. Tốt hơn là họ tìm Phật tại thế, Minh Sư tại thế.

​Đôi khi con người rất buồn cười. Họ quên.

Y như trong Sikh giáo, họ tôn thờ giáo lý của các Minh Sư dưới hình thức Kinh Granth Sahib. Tất cả giáo lý của tất cả Đại Minh Sư đều được viết trong đó. Tôn thờ kinh điển là tuyệt vời, tốt.

Nhưng trong đó, cũng bảo quý vị nên tìm một Minh Sư tại thế. Nhưng họ không thấy điều đó, không nhận ra nó. Thế nên họ chỉ tôn thờ giáo lý của các Minh Sư trong sách đó mỗi ngày. Sách đó là thánh kinh đối với họ. Dĩ nhiên, điều đó tốt. Trong sách, có bảo mình làm những việc tốt và v.v.

Nhưng điểm chính là đi tìm Minh Sư để quý vị có thể nghe Shabd, nghĩa là âm nhạc Thiên Đàng (nội tại)– “Shabd” nghĩa là Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại) – và thấy Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) qua vị Minh Sư tại thế. Có nói vậy trong kinh Granth Sahib, kinh thánh lớn của đạo Sikhs.
 
Nhưng bao nhiêu người nhận ra điều đó? Y như trong Kinh Thánh, nói: “Đừng thân cận người ăn thịt và người uống rượu” ngay cả vậy, đừng nói chi tự mình ăn thịt và uống rượu! Nhưng bao nhiêu người theo điều đó? Họ đọc câu đó mỗi ngày. Các linh mục đều biết tất cả điều đó, và họ đến nhà thờ mỗi Chủ nhật. Nhưng có bao nhiêu người làm theo lời khuyên đó?
 
Ở Ấn Độ, họ cũng tôn thờ nhiều thần,
và họ cũng thờ động vật. Thậm chí họ thờ rắn và chuột. Có đền thờ được xây cho rắn.

Có đền thờ được xây cho chuột. Và người ta đi đến đó và ăn uống với mấy con chuột và ước được sinh ra làm chuột. Một số người tới cúng dường sữa và bột và đủ thứ cho chuột ăn. Và người ta, mấy tín đồ, đến đó và uống sữa [cúng] cho mấy con chuột, trong cùng cái chén đó. Bất cứ gì chuột đã uống, họ cũng uống, hy vọng có phúc lành từ chuột. Và ăn đồ ăn thừa của chuột, hy vọng cũng sẽ được sinh ra làm một con chuột. 
 
​Và có người cũng thờ bò nữa, dĩ nhiên, bò sống. 

​Nếu đến Ấn Độ, quý vị sẽ thấy những gì tôi nói là thật. Quý vị không cần [phải đến]; có lẽ đọc một số sách mà họ viết về điều đó. Và xem phim tài liệu. Tôi nói với quý vị sự thật. Quý vị đến đó và thấy người ta thờ chuột.

Và bò. Dĩ nhiên, bò, chúng ta có thể hiểu, bởi vì ở Ấn Độ trước đây, họ chỉ có sữa bò. Sữa bò cho em bé, cho người bệnh, và để làm thuốc men, làm phô-mai và bơ và đủ thứ cho họ, qua bao thế kỷ này và hàng ngàn kiếp sống. Vì vậy, họ cảm kích bò. Ý nói, hầu hết người Ấn Độ. Không phải tất cả họ. Một số họ cũng ăn thịt bò vì ảnh hưởng của các tôn giáo khác. Như thế đó.
 
Thậm chí tệ đến nỗi chính phủ ngày nay đã ban hành luật tại một số bang ở Ấn Độ, cấm người ta gây hại hoặc làm thương tổn bò, hoặc giết bò, hoặc bất cứ gì. Ở một số nơi, nếu giết bò, quý vị thậm chí bị tù chung thân.

​Tôi thích như thế. Tôi thích vậy. Bởi vì bò vô hại. Bò chỉ ăn cỏ hoặc rác dư. Họ không làm hại gì cho ai hết. Họ vô cùng dễ bảo.
Picture
CUỘC DỜI NÀY QUÁ KHÓ KHĂN


​D: Con chỉ thắc mắc bởi vì có văn hóa thích cầu cho việc học hành, cầu cho sự phồn thịnh, họ thích cầu với thần nào đó về những thứ trần tục đó.

SP: À, nếu nó giúp được cho họ.

Bởi vì đối với một số người, Thượng Đế quá xa vời. Giáo lý của chư Thánh này kia, họ nghĩ họ không thể làm được. Họ không thể theo, bởi vì họ chỉ là người bình thường, chỉ là chúng sinh vô minh và tự coi thường bản thân họ, bởi vì họ không thấy Phật Tánh trong chính họ.

Không có Minh Sư nào có thể mở mắt trí huệ của họ, để họ thấy rằng có chúng sinh vĩ đại bên trong chính họ, bên trong thân thể vật chất này.

Mặc dù Kinh Thánh nói rằng: “Con là đền thờ của Thượng Đế và Thánh Linh ngự trong con”, hoặc “Thượng Đế ngự trong con”. “Con có Phật Tánh”.

Nhưng nói là nói, tin [hay không] là điều khác.

Người ta đã bị nhiễm độc quá lâu rồi. Họ không còn lòng tự tin nữa. Họ không còn tin vào bất cứ gì mà họ không hiểu hoặc không thấy. Chỉ Minh Sư mới có thể làm cho họ thấy, và thậm chí chỉ khi nào họ tới được trình độ đó. Bởi vì các vị Minh Sư, hầu hết các Ngài từ bi, các Ngài ban cho mọi người một cơ hội.

Nhưng không phải tất cả họ, ngay cả người đã thọ Tâm Ấn, đều hiểu nhiều như vậy. Nhưng nếu họ tiếp tục tu hành và có đức tin, thì dĩ nhiên sớm muộn gì, họ cũng sẽ bắt kịp với những người có thể thấy lập tức, hoặc người có đức tin mãnh liệt như Chúa Giê-su nói: “Phước cho ai không thấy, mà tin”. “… bởi vì Thiên Quốc là của họ”.
 
Chúng ta ở trong thế giới khó khăn này, một thế giới rất khó nhọc, và chúng ta ảnh hưởng lẫn nhau như trong một bồn nhuộm lớn.

Cho nên, nếu một người nói: “Ồ, thần thổ địa rất là, rất là linh. Nếu bạn cầu ông, bạn mang chút quà cúng ông ấy, gà hoặc bất cứ thứ gì, rồi ngày mai, bất cứ gì bạn cầu sẽ thành hiện thực”. Có thể thành hiện thực, có thể không.

Ông thần nhỏ có lẽ có thể giúp quý vị một chút, nhưng cũng có thể là nghiệp của quý vị lúc này đã thay đổi sang vận may. Quý vị thấy đó, như thủy triều trong đại dương, trồi lên sụt xuống. 

Trong thế giới này quý vị phải biết, cưng ơi, thật khó cho người bình thường ngoài kia kiếm sống, gả con gái họ, chữa bệnh cho ông bà của họ, giảm thiểu sự đau khổ cho thân nhân và bạn bè họ do bệnh tật hoặc rắc rối [gây nên]. Vì vậy, họ không thấy Thượng Đế.

Họ không thể thấy Thượng Đế.

Họ phải nắm lấy bất cứ gì họ có thể thấy, bất cứ tượng nào của chư Thánh quá khứ, bất cứ kinh điển nào trong quá khứ của chư Thánh. Họ tôn thờ và cầu nguyện, và đôi khi cũng có tác dụng nếu họ rất thành tâm.

​Thì, dĩ nhiên, các thiên thần, chư Thánh Hiền  không bao giờ ở xa. Các vị đó giúp những gì họ có thể, tùy theo nghiệp của người đó. Nếu nghiệp của người đó tốt khoảng chừng này, họ cộng thêm vào để khiến ước muốn của người đó thành hiện thực. Rồi con người bắt đầu tin tưởng hơn. Lần tới, họ sẽ hỏi cùng cuốn sách giáo lý của vị Thánh.
 
Hoặc lần sau, họ trở lại cũng thần thổ địa đó, để mang thêm táo, bất cứ gì đó. Hoặc họ thờ một số ma hoặc một số quỷ mà họ không thấy xung quanh họ, chỉ để giúp gia trì họ hoặc để giảm thiểu rắc rối của họ hoặc tối thiểu không gây thêm rắc rối cho họ nữa.

​Và có tác dụng, nên họ cứ thế làm hết lần này sang lần khác. Rồi họ loan truyền đến hàng xóm, đến con cái họ, đến gia đình họ, bằng hữu họ để làm giống vậy. 

Bởi vì cuộc đời này quá khó để kiếm sống, để giữ tâm trí tỉnh táo, vượt trên cảnh nghèo, hoặc ngay cả chỉ để có đủ thức ăn, hai, ba bữa ăn một ngày. Đôi khi người ta chỉ có một bữa ăn mỗi ngày. Không phải bởi vì họ là tăng ni, mà chỉ vì họ không may mắn có đủ tiền cho hai bữa ăn hoặc ba bữa ăn. Quý vị biết mà. Một số người thậm chí không biết ngày mai họ sẽ có bữa ăn hay không.

Thế giới này thật là khó khăn, và một khi mình mất gì đó, mình sẽ mất tất cả những thứ khác. Tại nhiều quốc gia, quý vị biết rằng có rất nhiều người vô gia cư bởi vì họ vừa mất việc làm, hoặc họ vừa mới bị bệnh nặng đến nỗi phải chi tiêu hết tiền tiết kiệm của họ, và không thể đứng lên để đạt được lần nữa lối sống trước đây hoặc tiêu chuẩn sống mà họ đã có trước đây. Và họ trở thành người vô gia cư. Họ đi khất thực trên đường phố. 
 
Ai ai cũng sợ tình huống đó. Họ không muốn điều đó xảy ra cho họ. Vì vậy, họ cầu nguyện đây đó, đi thờ điều này và thờ điều kia, may ra có tác dụng, bởi vì họ không biết làm gì khác nữa.

Cho nên, chúng ta không thể coi thường họ. Chúng ta cũng không thể cảm thấy như thiếu tôn trọng với kiểu hoạt động và tôn thờ này.

Đối với đa số con người, đó là điều an ủi duy nhất họ có. Ít ra nó an ủi họ. Nó cho họ hy vọng. Cho họ hy vọng rằng có lẽ thần sẽ giúp, sẽ gia trì, và sẽ làm cho rắc rối giảm đi, hoặc làm cho rắc rối biến mất. Cho họ hy vọng, bởi vì trong đời này, hy vọng là điều tốt nhất con người có thể có trong cuộc sống hàng ngày, khi đối phó với đủ loại rắc rối, khó khăn.

Cho dù quý vị có một việc làm, đó không có nghĩa là thiên đàng, bởi vì quý vị có sếp – sếp lớn ở trên thúc đẩy cho năng xuất, sếp thấp hơn ở giữa đá mình để làm nhanh hơn, để làm chăm chỉ hơn. Cho dù quý vị bị bệnh ngày hôm đó, cho dù đang gặp rắc rối với vợ hoặc bị rắc rối với con cái của mình, quý vị vẫn cần phải làm việc.

Và nếu quý vị ở trước công chúng, như người đọc thông tin, ký giả, phóng viên, quý vị phải mỉm cười bất kể thế nào. Nếu là một diễn viên, quý vị phải làm cho người ta vui vẻ trong vai trò của mình. Quý vị không thể nhớ đến rắc rối của mình. Cho dù có nhớ, quý vị cũng không thể hành động gì được. 
 
Cuộc đời này thật khó, quá khó.

Chúng ta may mắn, đã không trải nghiệm đời sống đó. Nhưng tưởng tượng nếu đó là quý vị. Quý vị làm việc trong bầu không khí rất vất vả, cạnh tranh, đôi khi có từ trường độc hại, chỉ để kiếm sống, và vẫn không chắc mình có thể tiếp tục làm việc của mình không. Đôi khi quý vị mất việc trong tích tắc vậy đó, không vì lý do gì, hoặc một lý do rất nhỏ, bởi vì quý vị bất lực. Và quý vị cần việc làm đó cho chính mình, gia đình mình có một cuộc sống đường hoàng. Vô cùng, vô cùng khó khăn.
 
Vì vậy, người ta cứ thờ bất cứ gì, cầu bất cứ gì. Vậy đó.

Cũng vậy với người dân của Israel lúc bấy giờ khi Mô-sê dẫn dắt họ trong sa mạc. Khoảng cách rất ngắn từ Ai Cập đến Israel, đến Jerusalem. Nhưng vì sao đó, họ chạy lung tung hoặc bị lạc trong sa mạc đến bốn mươi mấy năm.

Và trước đó, họ tin rằng Thượng Đế đó đã ban cho họ một Miền Đất Hứa – Israel. Họ tin rằng Thượng Đế đã ban cho họ Miền Đất Hứa đó. Sau khi [ra khỏi] Ai Cập, họ sẽ tìm thấy miền đất đó, nhanh chóng ổn định, và có đời sống của họ trở lại. Nhưng họ bị lạc trong sa mạc đến bốn mươi mấy năm và họ đã tuyệt vọng.

Mặc dù họ đã có Mô-sê và Mô-sê rất tin tưởng vào Thượng Đế vì kinh nghiệm của chính Ông, trực tiếp câu thông với Thượng Đế hoặc qua vị Minh Sư trên Núi Sinai. Tuy nhiên, có bao nhiêu người có thể bám vào niềm tin của Mô-sê khi tự họ không có thể nghiệm.
 
Có lẽ một số người theo Mô-sê và được thọ Tâm Ấn và cũng đã có một số thể nghiệm như Ông. Nhưng không phải mọi người đều có thể nghiệm tốt, có sự câu thông trực tiếp như thế với Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) và Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại).

Và không phải ai cũng có thể tin bất cứ điều gì mà họ không thấy. Cho nên, qua hơn 40 năm, họ lang thang khắp nơi trong sa mạc. Tưởng tượng đời sống đó khó khăn cỡ nào. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine