The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

The Snake Inside Humans, P2

4/1/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
"The Snake Inside Humans," P2
WEEK: 183-185 EPISODES: 1278-1289
http://suprememastertv.com/en1/v/127617315367.html
https://youtu.be/6_9uAO45EnU


Picture

We should live the way that we feel worthy of our lives, of our existence,
of God’s grace, and all the offerings from this Earth, this planet.
~Supreme Master Ching Hai



THE SNAKE INSIDE HUMANS
Part 2 of 12



Now the story is called “The Gate of Heaven.”

Any of you see them around you? No? Well, never mind, we have some. The thing is, not with the ordinary eyes you can see them.

I’ve told you we have gates of Heaven and gates of hell, remember? And fortunate for all of those who live in the area where there are gates of Heaven or many gates of Heaven, and unfortunate for those who live in the area or in the buildings where there are many even hell roads existing, forked hell roads and stuff like that.

You know forked, many, like a junction. The road junction of hell. And I told you which ones have; in some of the governments’ buildings.

The White House has. I told you already, right?

 
You don’t have to believe me. But you see how much trouble all the presidents or governments, one after another, that they have over there. Even assassinations and all that.

And I told them to move, but nobody would believe me anyway. If they had moved, all the presidents would be safer. Safer, not just from assassination, but safer from fake news, from wrong, fake accusations, from bad reputations, and from difficult governing kind of situations and conditions.

​But nobody believes me, I know that. Not many, especially the governments. They are doing it just like business. 
It’s not… I don’t see a lot…

Mostly I don’t see a lot of sincerity to really serve the people of their country. A lot are not. Some do, but a lot are not. And even some do, they are opposed by others, because of conflict of interest. It’s just like in one group if somebody wants to take bribes, but some of them don’t want to, then that person either has to be eliminated, or he has to resign by himself. It happened.

One of the disciples even wrote to me about his situation, that he doesn’t want to take bribes like everyone else in that group, but then he doesn’t feel safe. So, he had to resign.

He asked me whether or not he should resign, I said, “Yes, do.” If you cannot win them, then you just have to leave. It’s difficult to win in that situation.

Lucky that you work for me and you’re not allowed any bribes. Nobody can bribe you with what you don’t have. You all have the same, right? So, we are clean, aren’t we? (Yes, Master.) Good for you.

Well, life is short anyway.
We should live the way that we feel worthy of our lives, of our existence, of God’s grace, and all the offerings from this Earth, this planet.

 
I’m thankful every day when I see the Sun, the Moon, the stars. You know that already. Or anything that I have, even as little as I have.
Picture
You know what? My room is so small; my house is so small now.
 
Yesterday, I had to fix some holes in the wall, and I accidently nailed my box of tools inside it. After I told you that I have my… everywhere… I’m sorry, the stories can wait, can it? I have my story first. I’m a Master, I have priority. How about that? That’s my privilege.

​Now, I nailed my box of tools in it. It’s not a lot. It’s just a small box like this, and about 20 centimeters long and 10 centimeters thick. I put nails, screws, some screwdrivers, and my Swiss knife in it.

After I told you, it’s all gone. I could not find it, and I thought, “What happened to my toolbox?” It’s so small, but I need some nails and some thumb tacks to nail something.

And then Heaven told me, “It’s in Your working box.” They called my house a “box,” imagine that? I thought I left it outside somewhere. When I walked out, maybe to feed the squirrels or something, I might have absent-mindedly left it outside somewhere. I looked but I could not find it.
 
And then Heaven just laughed at me like that. “It’s in Your…” They said, “It’s not outside. It’s in Your working box.”

​I was startled, I said, “Working box? What do You mean ‘working box’?”

​They said, “You’re standing in it.” Oh man, I didn’t know Heaven’s Beings could be so cheeky. Box! They call my house a “box!” Box, B-O-X. So I just shook my head and had a good laugh.

I said, “Oh yeah, maybe You’re right. It’s not much of a house.” It is a box all right. It’s very square and very small. Enough for me, enough for me. Because sometimes insects, ants and all come in, and I have to clean all the time. If it’s bigger, I don’t have time. I don’t feel like having the pleasure of cleaning the floor all the time. That is something I don’t like. 

I love cooking. I love maybe decorating the house. I don’t do it anymore now. I love cooking, but I don’t like washing. I don’t like washing up the dishes afterward. The big pans and pots and all that, they bothered me since I was a kid already.

Whenever I was assigned to do the dishes, I always pulled my face like a horse. I’d say, “Me? Me? Wash dishes? Oh!” I guess I still remember the past life when I was well-fed, well-served, well-to-do. I could do that still nowadays. But I don’t want to. I want to be alone and independent. That’s why I work so hard.

That was a funny story, a funny thing that the Heaven called my room, my house, a “box.” And afterwards, I was thinking, “You’re right, it is a box.”

Originally, I did not understand. I thought they meant the boxes I put under to make a table. I kept looking, I said, “I didn’t find it.” They said, “No, You’re standing in it.” Then I looked around, I realized they have really dry humor.

Since we talk about the gates of Heaven, I just remembered that story. All right. Now, that was the salt and pepper before the main meal. Appetizer.


RẮN BÊN TRONG CON NGƯỜI
Phần 2/12



Bây giờ truyện có tựa là “Cổng Vườn Địa Đàng”. Có ai trong quý vị thấy [các cổng] quanh mình không? Không hả? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) À, thôi cũng được, chúng ta có một số [cổng]. (Hay quá!) Có điều là, không thể thấy các cổng đó bằng mắt thường.

Tôi đã bảo quý vị chúng ta có cổng Thiên Đàng và cổng địa ngục, nhớ không?  Và may mắn cho tất cả những ai sống tại nơi có cổng Thiên Đàng hoặc nhiều cổng Thiên Đàng, và không may cho những ai sống tại nơi hoặc trong những tòa nhà mà thậm chí đã có sẵn nhiều đường địa ngục, ngã ba đi địa ngục và tương tự thế.

Quý vị biết ngã ba, nhiều, như giao lộ. Giao lộ đi địa ngục. Và tôi đã kể quý vị ở đâu có; trong một số tòa nhà chính phủ.

Tòa Bạch Cung có.  Tôi đã kể quý vị rồi, phải không?
 
Quý vị không cần tin tôi. Nhưng quý vị thấy những vị tổng thống hoặc chính phủ, hết người này đến người kia, họ gặp biết bao rắc rối ở đó. Ngay cả bị ám sát này kia.

​Và tôi đã bảo họ dọn đi, nhưng có ai tin tôi đâu. Nếu họ dọn đi, tất cả tổng thống sẽ an toàn hơn. An toàn hơn, không chỉ tránh bị ám sát, mà còn an toàn hơn, tránh tin giả, tránh những lời vu khống, ngụy tạo, tránh tiếng tăm xấu, và tránh những loại tình huống và điều kiện khó khăn trong việc quản trị.
 
Nhưng không ai tin tôi, tôi biết điều đó. Không nhiều người tin, nhất là các chính phủ. Họ làm việc đó như kinh doanh. Không… tôi không thấy nhiều…

Hầu như tôi không thấy nhiều người thật sự chân thành phục vụ người dân của quốc gia họ. Nhiều người không. Một số thật tâm muốn, nhưng không nhiều, Và ngay cả một số người muốn làm, thì họ bị người khác chống đối, vì mâu thuẫn quyền lợi. Giống như trong một nhóm, nếu có người muốn nhận hối lộ, nhưng có người không muốn, thì người không muốn đó phải bị loại bỏ, hoặc phải tự từ chức. Chuyện đó có xảy ra.

Một đồng tu thậm chí viết cho tôi về tình huống của anh ấy, rằng anh ấy không muốn nhận hối lộ như những người khác trong nhóm đó, nhưng rồi anh ấy không cảm thấy an toàn. Nên anh ấy phải từ chức. 

Anh ấy hỏi tôi có nên từ chức hay không, tôi nói: “Nên từ chức”. Nếu không thắng được họ, thì anh phải rời đi thôi. Thật khó thắng trong tình huống đó.

May mắn là quý vị làm việc cho tôi và quý vị không được phép nhận hối lộ. Không ai có thể hối lộ quý vị với những gì quý vị không có. Tất cả quý vị có giống nhau, phải không? Vậy, chúng ta trong sạch, phải không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tốt cho quý vị.

Dù sao đời sống cũng ngắn ngủi.
Chúng ta nên sống theo cách mà mình cảm thấy xứng đáng với đời mình, với sự hiện hữu, với ân điển Thượng Đế, và với tất cả những gì Địa Cầu này, tinh cầu này ban cho.

​Tôi biết ơn mỗi ngày khi nhìn thấy Mặt Trời, Mặt Trăng, các ngôi sao. Quý vị biết điều đó rồi. Hoặc bất cứ gì tôi có, dù chỉ có một ít.
Picture
​Quý vị biết không? Phòng của tôi quá nhỏ; bây giờ nhà tôi quá nhỏ.

Hôm qua, tôi phải sửa chữa một vài lỗ trên tường, và vô tình đóng luôn hộp dụng cụ của tôi trong đó. Sau khi tôi nói với quý vị rằng tôi có... khắp nơi… xin lỗi nhá, truyện có thể chờ, được không? Tôi kể chuyện của tôi trước. Tôi là Sư Phụ, có quyền ưu tiên. Thấy thế nào? Đó là đặc quyền của tôi.
 
Bấy giờ, tôi đóng đinh hộp dụng cụ của mình trong đó. Không nhiều lắm. Chỉ là cái hộp nhỏ như vầy, dài khoảng 20 phân và dày 10 phân. Tôi đựng mấy cây đinh, ốc vít, một vài tua vít, và con dao Thụy Sĩ trong đó.

Sau khi tôi kể quý vị, thì mất hết. Không thể tìm thấy nữa, và nghĩ: “Hộp dụng cụ đâu mất rồi nhỉ?” Nó rất nhỏ, nhưng tôi cần một số đinh đóng tường và đinh ghim để đóng gì đó.

Và rồi Thiên Đàng nói với tôi: “Nó ở trong hộp làm việc của Ngài”. Họ gọi nhà tôi là cái “hộp”, tưởng tượng coi? Tôi nghĩ đã để nó đâu đó bên ngoài. Khi tôi bước ra ngoài, có lẽ để cho sóc ăn hoặc gì đó, tôi có thể lơ đãng để nó đâu đó bên ngoài. Tôi tìm nhưng không thấy.

Và rồi Thiên Đàng chỉ cười tôi như vậy. “Nó ở trong....” Họ nói: “Không ở bên ngoài. Mà ở trong hộp làm việc của Ngài”. 
 
Tôi giật mình, nói: “Hộp làm việc à? Ý Quý Vị nói ‘hộp làm việc’ là gì?”
 
Họ nói: “Ngài đang đứng trong đó”. Trời ơi, tôi không biết Chúng sinh Thiên Đàng có thể cả gan đến thế. Hộp! Họ gọi nhà tôi là cái “hộp!” Hộp, H-Ộ-P. Nên tôi chỉ lắc đầu và cười sảng khoái.

Tôi nói: “Ồ đúng, có lẽ Quý Vị nói đúng. Nó không giống căn nhà lắm”. Đúng là cái hộp. Rất vuông và rất nhỏ. Đủ cho tôi, đủ cho tôi. Bởi vì đôi khi côn trùng, kiến đủ thứ đi vào, và tôi phải dọn dẹp hoài. Nếu lớn hơn, tôi không có thời giờ. Không cảm thấy như thích thú lau dọn sàn nhà tối ngày. Đó là điều tôi không thích.

​Tôi thích nấu ăn. Có lẽ thích trang trí nhà. Bây giờ tôi không làm vậy nữa. Thích nấu ăn, nhưng tôi không thích rửa. Tôi không thích rửa bát đĩa sau đó. Mấy cái chảo nồi lớn này kia, gây phiền phức cho tôi ngay từ khi còn bé rồi.

Bất cứ khi nào tôi được giao công việc rửa bát đĩa, mặt tôi cứ dài ra như mặt ngựa. Tôi sẽ nói: “Con? Con à? Rửa bát đĩa? Ôi!” Tôi nghĩ chắc còn nhớ tiền kiếp khi tôi được ăn uống đầy đủ, được phục vụ tốt, khá giả. Ngày nay tôi vẫn có thể sống như thế. Nhưng tôi không muốn. Tôi muốn ở một mình và độc lập. Thành ra tôi làm việc quá cực.

Đó là chuyện vui, buồn cười là Thiên Đàng gọi phòng của tôi, nhà của tôi là cái “hộp”. Và sau này, tôi nghĩ: “Quý Vị nói đúng, đó là cái hộp”.

​Ban đầu, tôi không hiểu. Tôi tưởng họ có ý nói mấy cái hộp tôi đặt ở dưới để làm bàn. Tôi cứ tìm, rồi nói: “Tôi không tìm thấy nó”. Họ nói: “Dạ không, Ngài đứng trong đó”. Rồi tôi nhìn quanh, tôi nhận ra họ nói bông đùa một cách tỉnh queo.

Vì chúng ta nói về cổng Thiên Đàng, tôi chợt nhớ chuyện đó. Được rồi. Bây giờ, đó là thêm mắm thêm muối trước bữa ăn chính. Món khai vị.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine