The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

The Perfect Beings From Heaven

7/29/2017

 
Picture
All of us are great beings from heaven.

All of the human beings born in this world are great heavenly beings, and the most courageous. 

Because if we were not great, we would not be courageous, we'd never have enough guts to come down to this world. We never could come, we'd never dare come.

That's why if one of us here does something good for mankind, then all the heavenly beings rejoice and praise and have so much respect.

And the more we can do this, the more respect we earn in heaven. Even though sometimes we have trouble by doing good to mankind, and we probably have persecution from our fellow beings and other obstacles in this world, but that is just only temporary. 

Truly the universe rejoices in every good deed and loving kindness we can send to our fellow beings.

And if we already are given enough equipment, enough opportunities to do good to mankind, and we don't do it, then it is really a case to feel very sorrowful about.
Picture
Before we came here, we came with the high ideal, with the best intention, with the good heart and a mighty determination to help and to improve ourselves spiritually, even also by helping people in this world.

But when we came here, most of us forgot and we prefer to sleep, eat, and go around playing.

We prefer to take care of our own interests and sometimes forget what's our purpose before we came here, why we came here.

It is also good that we forget, it's good.

And then we do not feel very sorry for ourselves because we'd like to go back there; it's better in heaven than here.

But if we meditate,
then unconsciously our soul will remember.

Then we don't have to feel too much suffering because we live in this very confined, very unhappy surrounding. And then we feel more settled down, not attached to the world but settle down in the world.

And then we know that we have to finish our mission. 

And then whether we realize or not, inside we will, the soul will understand that we have to accomplish our mission on Earth, and then we will go back home very soon.
Picture
​There is a story of a woman. She died, went to heaven, and came back to this world.

And in between time, she was shown a lot of heavenly places and the intelligence of the universe and the purpose of creation.

And she was shown great beings like Jesus or maybe a part of God's representative. Or she thought it was Jesus, because nobody knows what Jesus looked like. (Master laughs.) Because that being had love and a great light around him, so she thought it was Jesus Christ.

Now after she saw all this, she just felt she was at home, of course, and she felt very happy and loved and she never wanted to go back to this world again.

But then the heavenly beings told her that her time is not yet up so she has to go back. She said she didn't want to but then the heavenly beings showed her her mission, what she has to do later in the world to help. 

​And then she agreed to come.

But then the heavenly beings told her that after she has seen her mission, they will erase the memory, so when she comes back again to her physical life she will not remember anything about what she has to do.

And then she truly forgot.

But when she came back here and she saw her ugly body lying there and she said, "Uohhh, I don't want to come into it." (Master and everyone laugh.)

And when she came back in, she felt so tight and so confined and so locked up inside herself. She felt so miserable she cried.

And it took a long, long time, many months before she became settled down with her body again. 

And then, she remembered the being told her that she has a mission on Earth, but she didn't remember anything about that mission. And after thinking too long time, she thought it's good that she doesn't remember. 

Because God knows if she remembers, then she will try to do it very quickly so that it's done and then she will go back to the heaven. (Master laughs.)

Yeah, and she will not do it correctly. She will not do it properly. She will just try to finish it, it doesn't matter in what fashion, then she can be free.
Picture
Most of us are also covered up. 

God doesn't let us know.

Even though after meditation, after initiation we are only shown a little bit, so that at least we have just a little bit comfort to carry on in this world, and not to feel too proud of our heavenly quality.

And also most of the time when you meditate, your soul goes out of the body, but you don't feel the difference between going and coming, because the Master Power tries to lubricate it.

​The Master Power makes the transition between the physical world and the spiritual world smooth, so that you don't feel the sickness of having to come back into these small boxes after being so free and roaming the whole universe at will.

But most of the people when they die, or when they nearly die and they come back again, they feel the terrible difference between the spiritual and the physical world. Therefore they suffer a lot.

They suffer like that woman who came back to this world and she suffered for many months from depression.

Therefore many times while meditating, we went outside of the body, but sometimes we feel like we don't know that. And we come back we feel like oh something... Sometimes we feel like we have come back from somewhere but the transition was not so great and it doesn't disturb our ordinary life too much.

Otherwise, if everyday, you know, too much of the differences, sometimes you cannot bear it.

Because if we remember how beautiful, how relaxed, how loved we are in heaven, we'd never want one more second or one millionth of the second, we'd never want to stay here.
Picture
Many heavenly beings never want to come here.

They don't have courage.

For example, you are staying in a beautiful place like this, so clean and nice.

If you had to go into a filthy... like a place where people put the waste water and garbage and things like that, and lock yourself in there everyday, would you like it?

​A small place, a small confined space with a lot of filth and garbage everyday like this, could you like, would you like?

This is what happens to a spiritual being from heaven when they come down and take the confinement of this body.

Some come because they want to develop this planet into a more beautiful place.

Because you remember when you read the history of the planet, the planet was not like this before. It was like a big dense jungle and nobody lived.

And it was not comfortable and not beautiful.

And because this planet is connected with heavenly plan of existence, therefore we have to work together.

And because we are also heavenly beings connected with other heavenly beings, so whatever we do here affects them also.

A spirit if it's too high it's not affected, the lower a little bit affected. 

Therefore, if we do something good, oh, they are very joyful and very happy. If we do something damaging to the world and then affect the universe, they are very worried and also very disturbed.

​That's why every of us have some so called "guardian angels", who are supposed to help us to do our mission in this world.

And then depends on what kind of job we do, we will have more angels or less angels, stronger angel or just ordinary angel, etc...
Picture
The Indian people have a tradition to respect everyone they meet.

​Perhaps because in their mythological stories, they were told that all the human beings here are spiritual, are great, wise beings from heaven.

And sometimes when we meditate we also can see that.

But sometimes we are covered, so we don't think too much, so we don't feel too much homesick. (Master laughs.)

So some of them when they meditate, they can visit their home, at least have a look and come back here to work again. ​And other people they forget, they don't miss their home. They just want to stay here all the time.

God gives them enough money, enough instruments to work for this world, but then they use the money, they use the instruments to enjoy, they forget. 

These people are very difficult to get liberation.

And that's why since ancient time, there are always masters and spiritual friends. They also sacrifice, they come here and wake up the people of the world, but it's difficult. 

Once they come here,
they forget everything from heaven. 

And sometimes the Master feels very sorry for these brothers and sisters. And sometimes the Master wants to run day and night just to keep calling them, waking them, and bring them back to their spiritual glory, because they suffer too much.
Picture


Due to their ignorance, they forget their origin, they forget their noble purpose in this world.

And they forget that whatever they are given in this world are only instruments so they can fulfill their task. 

But then they forget, and then they are entrapped into these beautiful instruments or situations, and then they get bound here.

They cannot go home. 
Sometimes it takes a long time until they wake up.

Meanwhile, all the spiritual beings in heaven are feeling sorry for them, want to help them, want to pull them up, but it's sometimes difficult.

So it's good that you wake up.

It's good that you realize that you are not the physical body of this world, that you have a home in heaven.

Picture
Actually, we should treat all our mothers, fathers, brothers, sisters like all spiritual brothers and sisters.

Because actually,
that's all we are, that's what we are.

Before we came here, we made a covenant with each other saying, "Oh! You be my parents, you be my son, you be my sister, you be my teacher, you be my friend and all that." 

Everyone comes together to help each other to achieve the purpose of their mission and also to achieve a higher position in the spiritual world.

It's not that because of a higher position that we come here. Just that we have been courageous, we want to try, we want to take the challenge.
Picture


​And then of course
,
the greater the challenge, the greater our spiritual understanding and growth. 

And then we become, of course, a higher spiritual being through our knowledge and labor that we have offered to the universe.

And then heavenly beings of course respect us more and then give us more, even higher responsibilities.

For example, if you are born in a rich family and then if you don't work, if your parents spoiled you too much and didn't let you go out and learn and work in different jobs to have experience of your growth, of your talents and your intelligence and your physical power, then you just hang around in the house and eating, sleeping, doing something, but do not have the experience and the capability of a grown up and mature person.

And then even your parents cannot entrust you with their great possessions. So like if the parents go away, and then maybe you inherit the possessions because you are the only one. But then you don't know how to manage the business and then you let the business fall apart and then you become poor also.

That's why God let us come here,
​to study and to strengthen our abilities. 

The more we work,
the more we try to help other people,
the more we grow.



Spoken by Supreme Master Ching Hai
Thailand September,10,1994  (Originally in English)
News 41




Những Chúng Sinh Hoàn Mỹ
Từ Thiên Đàng




​Tất cả chúng ta đều là những chúng sinh vĩ đại, đến từ Thiên Quốc. 

Tất cả mọi người sinh ra trên quả địa cầu này đều là những Thiên Nhân vĩ đại và can đảm nhất.

Bởi nếu chúng ta không vĩ đại, không dũng cảm, chúng ta không bao giờ, không bao giờ có đủ can đảm để xuống trái đất này. Chúng ta không bao giờ có thể đến đây, không bao giờ dám tới.

Đó là lý do nếu có ai trong chúng ta ở đây làm một điều gì tốt cho nhân loại, thì tất cả các Thiên Nhân đều vui mừng, tán tụng và rất kính nể.

Và càng làm được nhiều điều thiện lành, chúng ta càng được sự kính trọng nơi Thiên Đàng. Mặc dù đôi khi chúng ta gặp vài trở ngại trong khi thực hiện những điều tốt cho nhân loại, và có thể bị những người đồng loại buộc tội, hay gặp những chướng ngại khác trên thế giới này, nhưng đó chỉ là tạm thời.

Vũ trụ thật sự hân hoan về mỗi điều lành và từ ái mà chúng ta gởi đến đồng loại của mình. 

Và nếu đã được trang bị đầy đủ công cụ, đầy đủ cơ hội để thực hiện những điều tốt cho nhân loại, mà chúng ta lại không làm, thì quả thật là một điều vô cùng đáng tiếc.​
Picture
​Trước khi chúng ta đến đây, chúng ta đến với lý tưởng cao đẹp, với ý định tốt lành nhất, với lòng tốt và và quyết tâm mạnh mẽ là giúp thăng hoa tâm linh của chính mình, thậm chí bằng cách giúp đỡ con người trên trái đất này.

Nhưng khi tới đây, đa số chúng ta quên mất, và chúng ta thích ăn, ngủ, và đi chơi quanh quẩn.

Chúng ta muốn lo cho quyền lợi bản thân hơn, và đôi lúc quên mất mục đích của chúng ta trước khi tới đây, tại sao tới đây?

Quên như vậy cũng tốt, tốt.

Rồi chúng ta không cảm thấy quá tội nghiệp cho mình bởi vì chúng ta sẽ muốn trở lên trên đó; ở trên Thiên Đàng tốt hơn là ở đây.

Nhưng nếu chúng ta thiền,
thì linh hồn của chúng ta sẽ nhớ lại.

Rồi chúng ta không cảm thấy đau khổ nhiều vì phải sống trong một môi trường chật hẹp và không vui. Và rồi chúng ta cảm thấy ổn định hơn, không bị ràng buộc vào thế giới nhưng ổn định trong thế giới này.

Và chúng ta biết rằng
mình phải hoàn tất nhiệm vụ của mình. 

Rồi dù chúng ta nhận thức được hay không, bên trong chúng ta sẽ hiểu, linh hồn sẽ hiểu rằng chúng ta phải hoàn tất nhiệm vụ của mình tại thế, rồi chúng ta sẽ sớm trở về nhà.
Picture
Có một câu chuyện về một phụ nữ đã chết, lên Thiên Đàng, rồi trở về lại thế giới này.

Và giữa khoảng thời gian đó, bà ta đã được thấy rất nhiều cảnh thiên đàng và sự sáng suốt của vũ trụ, cũng như mục đích của Tạo Hóa.

​Bà cũng được thấy những chúng sinh vĩ đại như Chúa Giê-Su, hay có thể là một phần đại diện của Thượng Đế. Hoặc bà ta nghĩ rằng đó là Chúa Giê-Su vì không ai biết Đức Chúa trông ra sao (Sư Phụ cười). Bởi vì vị này có tình thương và hào quang rực rỡ, nên bà nghĩ là Chúa Giê-Su.

Sau khi thấy những điều này, bà cảm thấy như mình đã về nhà, và dĩ nhiên bà cảm thấy sung sướng, được yêu thương và không muốn trở lại thế giới này nữa.

Nhưng sau đó, các Thiên Nhân nói với bà thời điểm của bà chưa tới, nên phải trở lại trái đất. Bà nói không muốn về. Nhưng rồi các Thiên Nhân cho bà thấy nhiệm vụ của bà, phải làm gì sau này, tại thế giới này để cứu giúp.

​Cho nên bà bằng lòng trở lại.

Nhưng sau đó, các Thiên Nhân lại nói với bà rằng sau khi nhìn thấy nhiệm vụ của bà rồi, họ sẽ xóa sạch ký ức để khi bà trở lại cuộc sống trần tục sẽ không nhớ gì về những việc bà phải làm.

Sau đó bà thật sự quên hẳn.

Rồi khi trở lại đây và nhìn thấy thân thể thô kệch của mình nằm đó, bà không muốn trở vô (Sư Phụ và mọi người cười).

Và khi bà trở vô, bà cảm thấy rất chật chội, đóng khung, và bị khóa chặt ở bên trong. Bà ta cảm thấy rất đau khổ nên đã khóc.

Phải mất một khoảng thời gian dài, nhiều tháng trời, bà mới quen với thân xác đó trở lại.

Và rồi bà nhớ là có người nói là bà có nhiệm vụ tại thế giới này, nhưng không nhớ là nhiệm vụ gì. Suy nghĩ một hồi lâu, bà nghĩ rằng không nhớ gì hết cũng tốt.

Vì Thượng Đế biết nếu bà nhớ lại, bà sẽ cố gắng thực hiện điều này thật nhanh cho xong, để rồi trở về lại Thiên Đàng. Phải, và bà sẽ không làm nhiệm vụ của mình đúng, sẽ không làm thích đáng. Bà sẽ chỉ cố làm cho xong, bất kể bằng cách nào, để sau đó bà được tự do.
Picture
Đa số chúng ta cũng bị che lại.

Thượng Đế không muốn cho chúng ta biết.


Thậm chí sau khi tu thiền, sau khi thọ pháp, chúng ta chỉ được cho thấy một chút để được an ủi đôi chút mà tiếp tục sống tại thế giới này. Và không cảm thấy quá hãnh diện về phẩm chất thiên đàng của mình.

Thường thì khi quý vị thiền, linh hồn quý vị đi ra khỏi thể xác, nhưng quý vị không cảm thấy có khác biệt giữa sự đi ra và đi vào, bởi vì lực lượng của Sư Phụ đã làm cho trơn tru rồi. 

Lực lượng của Sư Phụ khiến cho sự chuyển tiếp giữa cõi trần và cõi tâm linh được trôi chảy, để quý vị không cảm thấy đau khổ khi phải trở vào lại chiếc hộp nhỏ bé này, sau khi được tự tại ngao du khắp cùng vũ trụ.

Nhưng đa số con người, khi chết hay khi hấp hối, rồi hồi sinh, họ cảm thấy sự khác biệt kinh khủng giữa thế giới tâm linh và cõi trần tục, do đó họ rất đau khổ.

​Họ đau khổ giống như người đàn bà kể trên khi trở lại thế giới, bà đau khổ suốt mấy tháng vì buồn nản.


Cho nên nhiều khi chúng ta thiền, xuất ra ngoài thân thể, nhưng đôi khi chúng ta không cảm thấy gì cả. Và khi trở về, chúng ta cảm thấy, ồ, có cái gì đó. 

Có khi chúng ta cảm thấy như mình vừa trở về từ một nơi nào đó, nhưng sự chuyển tiếp không quá lớn và không làm xáo trộn đời sống hàng ngày của chúng ta quá nhiều.


Nếu không, mỗi ngày biết quá nhiều về sự khác biệt này, đôi khi quý vị chịu không nổi.

Bởi vì nếu chúng ta nhớ lại Thiên Đàng xinh đẹp, thoải mái biết bao, và chúng ta được thương yêu tại Thiên Đàng chừng nào, thì chúng ta sẽ càng không bao giờ muốn ở lại đây một giây phút hay một sát na nào nữa.
Picture
Nhiều Thiên Nhân không bao giờ muốn xuống đây.

Họ không có can đảm.

Thí dụ, quý vị đang sống  tại một nơi đẹp đẽ như vậy, rất sạch sẽ và đẹp đẽ. Nếu quý vị phải bước vào một nơi ô uế, như một nơi mà người ta trút nước dơ và rác rưởi, đại khái vậy, và nhốt quý vị ở trong đó mỗi ngày, quý vị có thích không?

Một nơi nhỏ bé, chật trội với nhiều đồ ô uế và rác rưởi hàng ngày như vậy, quý vị có thể thích được không, quý vị có thích không?

Đó  là điều cũng xảy ra cho các linh hồn trên thiên đàng khi họ xuống và chịu giam hãm trong thân thể này.

Vài người xuống vì họ muốn phát triển hành tinh này thành một nơi tốt đẹp hơn.

​Quý vị còn nhớ khi đọc lịch sử về hành tinh này, trước kia nó không giống như vầy. Nó là một khu rừng rậm bát ngát và không người ở, không thoải mái và cũng không đẹp đẽ gì.

Và vì hành tinh này có liên hệ với kế hoạch hiện hữu của thiên đàng, cho nên chúng ta phải làm việc với nhau.

Và vì chúng ta cũng là những thiên nhân có liên hệ với các thiên nhân khác, cho nên những gì chúng ta làm tại đây đều ảnh hưởng đến họ.

Những linh hồn có trình độ tâm linh cao thì không bị ảnh hưởng, ở trình độ thấp hơn thì bị ảnh hưởng chút ít. 

Nên nếu chúng ta làm việc gì tốt, ồ, họ sẽ rất vui mừng và sung sướng. Nếu chúng ta gây tổn hại gì cho trái đất và sau đó ảnh hưởng tới vũ trụ, họ rất lo lắng và cũng bị dao động. 

Vì thế mỗi chúng ta có vài "thiên thần bảo hộ" để giúp đỡ chúng ta thi hành nhiệm vụ tại thế giới này.

Và tùy vào loại công việc chúng ta làm, chúng ta sẽ có nhiều hay ít thiên thần hộ pháp, thiên thần mạnh hơn hay bình thường, v.v...​​
Picture
Người Ấn Độ có phong tục kính trọng tất cả những người mà họ gặp. 

Có lẽ vì những câu chuyện thần thoại của họ nói rằng tất cả mọi người ở đây đều rất linh thiêng, rất vĩ đại, rất có trí huệ, tới từ Thiên Đàng.

Và đôi khi ngồi thiền, chúng ta cũng có thể nhìn thấy điều đó. Nhưng đôi khi chúng ta bị che đi để đừng suy nghĩ nhiều, để chúng ta đừng quá nhớ nhà (Sư Phụ cười).

Cho nên vài người chúng ta khi thiền, họ có thể thăm viếng quê hương của họ, ít ra đến nhìn một cái và rồi trở lại làm việc. ​Và những người khác họ quên, không nhớ nhà nữa. Họ chỉ muốn ở đây mãi mãi.

Thượng Đế cho họ đầy đủ tiền bạc, đầy đủ dụng cụ để làm việc cho thế giới này. Nhưng họ dùng tiền bạc, dùng những dụng cụ đó để vui chơi, họ quên mất. 

Những người này rất khó được giải thoát.

Và vì thế từ thời xa xưa, luôn luôn có những vị Minh Sư và những bậc thiện tri thức. Họ cũng hy sinh xuống đây để đánh thức thế nhân. Nhưng rất khó.

Một khi tới thế giới này,
họ quên mất mọi thứ ở Thiên Quốc.

Và đôi khi vị Minh Sư cảm thấy tiếc cho những anh chị em này. Nhiều khi vị Minh Sư muốn ngày đêm kêu gọi họ, đánh thức họ và đem họ trở về với sự huy hoàng tâm linh của họ, bởi vì họ đau khổ quá nhiều.
Picture


Do vô minh, họ đã quên mất nguồn cội, quên đi mục đích cao cả tại thế giới này.

Và họ quên rằng, bất cứ gì họ được ban cho tại thế giới này cũng chỉ là công cụ để họ có thể làm tròn nhiệm vụ của họ. 

Nhưng họ lại quên, rồi họ dính mắc vào những công cụ hay hoàn cảnh đẹp đẽ. Rồi họ bị cột lại ở đây. Họ không thể về nhà được. Đôi khi phải mất một thời gian dài họ mới thức tỉnh.

Trong lúc đó, các chúng sinh tâm linh trên Thiên Đàng cảm thấy tiếc cho họ, muốn cứu giúp họ, muốn kéo họ lên, nhưng đôi khi rất khó.

​Cho nên rất tốt là quý vị đã thức tỉnh.

Tốt là quý vị ý thức được rằng quý vị không phải thân thể vật chất này, rằng quý vị có một căn nhà trên Thiên Quốc.

Picture
Thật ra, chúng ta nên đối đãi với tất cả những bà mẹ, người cha, anh chị em mình như tất cả anh chị em tâm linh. 

​Bởi vì thật ra, 
chúng ta đều là anh em, chúng ta là như vậy.

Trước khi tới đây, chúng ta có giao ước với nhau, nói rằng: "Ngài là mẹ tôi, ngài là con trai tôi, ngài là chị tôi, ngài là thầy giáo tôi, ngài là bạn tôi, v.v.."  

Mọi người kết hợp để giúp đỡ lẫn nhau, hầu đạt được mục tiêu của sứ mệnh mình, và cũng để đạt được quả vị cao hơn trong thế giới tâm linh.

Không phải vì quả vị tâm linh cao hơn, mà chúng ta đến đây. Chỉ vì chúng ta có can đảm, chúng ta muốn thử, chúng ta chấp nhận sự thử thách.

Và lẽ dĩ nhiên,
thử thách càng lớn, thì sự hiểu biết và trưởng thành tâm linh của chúng ta càng lớn. 

Rồi dĩ nhiên chúng ta trở nênnhững linh hồn cao cả hơn qua sự hiểu biết và công sức mà chúng ta đã cống hiến cho vũ trụ.

Lẽ dĩ nhiên là các thiên nhân sẽ kính trọng chúng ta hơn và giao cho chúng ta trách nhiệm cao cả hơn.

Thí dụ, nếu quý vị trong một gia đình giàu sang và nếu quý vị không làm việc, nếu cha mẹ quý vị cưng hư quý vị quá, không cho quý vị ra ngoài để học hỏi và làm việc để có kinh nghiệm, hầu phát triển tài năng, sự thông minh và sức mạnh của quý vị, thì quý vị chỉ quanh quẩn trong nhà, ăn, ngủ và làm một vài việc, nhưng không có kinh nghiệm và khả năng của một người trưởng thành và chín chắn.

Do đó cha mẹ quý vị không thể giao cho quý vị gia tài  vĩ đại của họ. Rồi thí dụ như cha mẹ đi xa, và quý vị là người thứa kế, có thể quý vị thừa kế gia sản vì quý vị là người duy nhất. Nhưng quý vị không biết cách quản trị thương mại, rồi để cho việc buôn bán thu lỗ, thì quý vị cũng trở thành nghèo khó.

Vì thế mà Thượng Đế cho chúng ta tới đây để học hỏi và củng cố tài năng của chúng ta. 

Càng làm việc,
càng giúp đỡ người khác,
chúng ta càng trưởng thành.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact