The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Revelations about the Planet Diw, P5

7/6/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans)
​Supreme Master Ching Hai's Revelations about the Planet Diw, Part 5

Picture


​Where were we? What was the last word? The beach, the soft sand. That’s good. Then, we went to Hawaii. That’s why I forgot. 

​“And it’s soft and warm, just nice – trees and plants, yield fruits or flowers without fertilizer.” We could eat tons of them without worrying about side effects.

“To give tasty food to natives naturally without labor.” They don’t have to plant them. Isn’t that good news to our farmers here, for the food shortage in the world right now? Just because they don’t have a Ukraine war, that’s why. [...] 

“To give tasty food to native, naturally, without labor. Weather – always nice, cool...” That’s it. [...] What’s that? Oh, “Reliable, pleasant, and invigorating."

Picture
"Elderly Council Collective government are benevolent – treat their people as their family members.” [...]

“The government treats their people as their family members. The government, the Elder Council, or the government exists for symbolic sovereignty,” because they never have problems with each other anyway. 

When they have to have conferences, then everybody comes just to give maybe some new idea or showing off their new invention, or trying to contribute more to their society, by this and that idea, or this and that way of doing things. Just for the benefit of all. So, there’s never wrong or right there. There’s only the degree of helpfulness or not, they weigh in which one is more helpful, more convenient, then they take that. 
 
And nobody competes and goes on television and fights with each other. Like some senators or some House representatives that I knew. Or goes on the internet pulling each other down. Or goes on Twitter. Twitter or Facebook. Then face each other off. You understood. Very good.
 
So, it’s not like they have to any problems, thus they need the government. They have it just for the dignity of it. Just to have it. Just like they have the trees, they have the plants, so they can have a place or some elder to present their idea, or their new invention. Or their way of newly discovered how-to-do things. Stuff like that. Just all fun. All fun and beneficial to them. Wow. Wouldn’t that be nice for us? [...]
 
So, “They don’t have any problem between each other, or with each other, or between citizens, or between citizens and the trees either.” The trees, they grow and regulate themselves according to need, and according to their merit, so they don’t have to do anything, or they don’t overgrow each other. They don’t ever have to cut them. So, they don’t have problem with the trees either, not to talk about animal-people.
 
Not like here, we have problems with everybody. Right? Even insects, they want to catch and eat. In many countries, they eat snakes, they eat bugs, they eat centipedes. They call it shrimp, land shrimp, instead of ocean shrimp, for example like that. And they even eat rats. They call it field chicken, paddy chicken. Because they live in the field, in the paddy. Because they eat the rice there. So, they live there – the rats, the big rats. They go trap them, eat them. Yuck. You don’t know it. They eat all kinds of things. Monkeys and all that. Whatever, whatever they can find, they eat – moving or not moving. You know, you know our world.
 
“There, are no animals.” Mentioned already, but here I wrote again. “There are no animals there, as they have no need to balance their loving atmosphere shortage.” 

“All people there are loving, gentle, kind and enlightened to the highest Fourth Level.” Some are up to the highest of the Fourth Level and plus. A little bit beyond, meaning maybe at the buffer zone between the Fourth and the Fifth. They’re not on the Fifth Level, Fifth Level is another world.

So now, this is a physical world. We could see it with our own eyes, it’s just that if they don’t want people to see them, they will hide their planet. Completely. They have the power to do it. [...]
 
“They worship God all day. All the time, in their hearts. Never waver.” One-pointed. (Does that mean meditating, Master?) Yeah, kind of, they do meditation also. But they worship God all the time. They’re always in one-pointedness. There’s always one-pointedness or focus. Whether they’re doing things, or they’re sleeping, or they’re walking or flying.

They always worship God in their heart. That’s why their planet’s energy is stable and blissful. Not all planets are like this, of course. Some are, some are not.
 
“They worship God all day in their hearts and also in some sacred temples. Anytime they want to go… If they want to go to the sacred temples, they can go anytime.” That’s what I meant. I wrote it for myself to understand.

So, “Songs of praises to God and Heirs Love, softly reverberates in the air, at all times. Reminding all to focus and meditate within.” They don’t always have to sit and meditate. They’re always in meditation. And when they want to sit, of course they sit. But that doesn’t matter, if they sit or not. They’re still with God.
 
It’s not like my so-called disciples. Whether they sit or not, it is the same. The only difference is whether or not they’re nodding their heads or not. See what I’m saying? Or whether or not their head is on their neighbor’s shoulder or not. Or whether or not they fall backwards and make some noise. Snore. This world is making people so tired.
 
In that world, that planet, no matter how much they work, they’re always with God within. So, they never waste their energy, so they’re never tired. 

They never grow old. They can stay as young as they want. Not as babies, of course, but as young as me. Understand? Young chick.



Chúng ta nói đến đâu rồi? Lời cuối cùng là gì? (Dạ, bãi biển, cát mềm.) Sau đó, chúng ta đi đến Hawaii. Thành ra tôi quên.
 
“Và [ở đó] cát mềm mại và ấm áp, rất dễ chịu – cây cối, đơm hoa kết trái mà không cần phân bón”. Chúng ta có thể ăn hàng tấn trái cây mà không lo về tác dụng phụ. 

“Cung cấp thức ăn ngon cho dân bản xứ một cách tự nhiên, không cần lao động”. Họ không cần phải trồng trọt. Ồ, thật tuyệt vời. Đó chẳng phải là tin vui cho nông dân chúng ta ở đây, cho tình trạng thiếu lương thực trên thế giới hiện giờ sao? Bởi vì họ không có chiến tranh ở Ukraine, lý do là vậy. [...] 
  
“Cung cấp thức ăn ngon cho dân bản xứ, một cách tự nhiên, không cần lao động. Thời tiết – lúc nào cũng đẹp, mát mẻ…” Thế thôi. [...] Ồ, “Đáng tin cậy, dễ chịu và làm thân thể tráng kiện.
Picture
"Chính quyền Hội đồng Cộng đồng Trưởng lão thì nhân từ – đối xử với dân như người thân trong gia đình”. [...]
  
“Chính phủ đối xử với dân như người thân trong gia đình. Chính phủ, Hội đồng Trưởng lão, hoặc có chính phủ chỉ để biểu tượng cho quyền tối cao”, vì dù sao, họ không bao giờ có vấn đề nào với nhau.

Khi họ phải tổ chức hội nghị, thì mọi người đến có lẽ chỉ để đưa ra ý tưởng mới hoặc để khoe phát minh mới của họ, hoặc cố gắng đóng góp nhiều hơn vào xã hội của họ, với ý tưởng này, sáng kiến nọ, hoặc làm theo cách nọ cách kia. Chỉ vì lợi ích của mọi người. Cho nên, không bao giờ có sai có đúng ở đó. Chỉ có mức độ hữu ích nhiều ít mà thôi, họ cân nhắc xem cái nào hữu ích hơn, tiện lợi hơn thì họ lấy cái đó.

Và không ai tranh đua và lên truyền hình để tranh đấu với nhau. Như một số thượng nghị sĩ hoặc một số dân biểu Hạ viện mà tôi biết. Cũng không ai lên mạng hạ nhục lẫn nhau. Hoặc lên Twitter. Twitter hoặc Facebook. Rồi sau đó đối mặt với nhau. Quý vị hiểu rồi. Tốt lắm. Vậy là không như họ có vấn đề gì hết, mà phải cần đến chính phủ. Họ có chính phủ chỉ để cho tôn nghiêm. Chỉ để cho có vậy thôi.

Giống như họ có cây cối, họ có thực vật, để họ có thể có một nơi, hoặc trưởng lão nào đó trình bày ý kiến, hoặc phát minh mới của họ. Hoặc cách sử dụng những khám phá mới để làm những việc gì đó. Đại khái vậy. Chỉ hoàn toàn cho vui. Hoàn toàn vui và lợi ích cho họ. Mình mà được vậy không phải tốt sao? [...]
 
“Không có bất cứ vấn đề nào xảy ra giữa họ, hoặc với nhau, hoặc giữa người dân, hoặc giữa người dân và cây cối”. Cây cối tự mọc và điều tiết tùy theo nhu cầu, và tùy theo công đức của họ, để họ không cần phải làm gì cả, hoặc cây cối không mọc che kín lẫn nhau. Họ không bao giờ phải cắt tỉa cây cối. Nên họ cũng không có vấn đề gì với cây cối, nói chi đến người-thân-động vật.

Không như ở đây, chúng ta có vấn đề với tất cả chúng sinh. Đúng không? Ngay cả côn trùng, họ cũng muốn bắt ăn. Ở nhiều quốc gia, họ ăn rắn, họ ăn bọ, họ ăn rết. Họ gọi là tôm, tôm đất, thay vì tôm biển, ví dụ như vậy. Và họ còn ăn cả chuột. Họ gọi đó là gà đồng, gà ruộng. Bởi vì chuột sống ngoài đồng, ngoài ruộng lúa. Vì chuột ăn lúa ở đó, nên họ sống ở đó –  chuột nhỏ, chuột to. Người ta đi bẫy chuột, ăn thịt. Khiếp. Quý vị không biết đâu.

Cái gì họ cũng ăn. [Ăn] khỉ và đủ thứ hết. Bất cứ gì, bất cứ gì họ tìm được, là họ ăn – cử động hay không cử động. Quý vị biết thế giới của mình mà.

​“Ở đó, không có động vật”. Nói rồi, nhưng ở đây tôi viết lại. “Không có động vật ở đó, vì họ không cần phải cân bằng sự thiếu hụt từ trường yêu thương”.

“Tất cả người ở đó đều đầy tình thương, hiền lành, tốt bụng và khai ngộ đến Đẳng cấp Thứ Tư cao nhất”. Một số lên đến Đẳng cấp Thứ Tư cao nhất và cao hơn nữa. Cao hơn một chút, nghĩa là có thể ở vùng đệm, giữa [Đẳng cấp] Thứ Tư và Thứ Năm. Họ không ở Đẳng cấp Thứ Năm, Cảnh giới Thứ Năm là thế giới khác.

[Diw] là thế giới vật chất. Chúng ta có thể thấy được bằng mắt thường của mình, có điều là nếu họ không muốn cho ai nhìn thấy, thì họ sẽ ẩn đi tinh cầu của họ. Hoàn toàn. Họ có lực lượng để làm vậy. Một số ảo thuật gia giải trí. [...]
 
“Họ tôn thờ Thượng Đế suốt ngày. Luôn luôn, trong tâm họ. Không bao giờ sao lãng”. Nhất tâm. (Đó có phải là thiền không, thưa Sư Phụ?) Phải, đại khái thế, họ cũng thiền nữa. Nhưng tôn thờ Thượng Đế luôn luôn. Lúc nào họ cũng nhất tâm bất loạn. Lúc nào cũng nhất tâm hoặc tập trung. Dù họ đang làm việc, hoặc đang ngủ, hoặc đang đi bộ hoặc đang bay.

​Họ luôn tôn thờ Thượng Đế trong tâm. Thành ra năng lượng của tinh cầu của họ ổn định và phúc lạc. Không phải tinh cầu nào cũng như vậy, dĩ nhiên. Một số thì vậy, một số thì không.
 
“Họ tôn thờ Thượng Đế suốt ngày trong tâm và cũng trong một số đền thiêng. Bất cứ lúc nào họ muốn đi… Nếu họ muốn đi đến các đền thiêng, họ có thể đi bất cứ lúc nào”. Ý tôi là vậy. Tôi viết cho chính tôi hiểu.

​Rồi, “Những bài hát ca tụng Thượng Đế và Tình Thương của Ngài, luôn luôn vang lên nhẹ nhàng trong không trung. Nhắc nhở mọi người tập trung và thiền định trong tâm”. Không phải lúc nào họ cũng phải ngồi để thiền. [Nhưng] họ luôn luôn ở trong thiền. Và khi họ muốn ngồi, dĩ nhiên họ ngồi. Nhưng không quan trọng là họ ngồi hay không ngồi, họ vẫn cùng với Thượng Đế.

Không giống những người gọi là học trò của tôi. Dù họ ngồi hay không, thì cũng như nhau. Sự khác biệt duy nhất là họ có gật đầu hay không thôi. Hoặc đầu họ có tựa vào vai người bên cạnh hay không. Hoặc họ có ngã về phía sau và gây tiếng động hay không. Ngáy đó. Thế giới này làm người ta quá mệt mỏi.
 
Trong thế giới đó, tinh cầu đó, dù họ làm việc bao nhiêu đi nữa, họ luôn với Thượng Đế bên trong. Nên họ không bao giờ phí năng lượng, do đó họ không bao giờ mệt mỏi.

​Họ không bao giờ già đi. Họ muốn trẻ bao lâu cũng được. Dĩ nhiên không phải như em bé, nhưng trẻ như tôi. Cô gái trẻ.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine