The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Revelations about the Planet Diw, P4

6/30/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans)
​Supreme Master Ching Hai's Revelations about the Planet Diw, Part 4

Picture

NOTHING LOST IN THE UNIVERSE
​
​
​But everything the aliens have, we wish we have. We want everything absolutely; their mentality even, their character, their harmony, their nobility, their carefreeness, their peace, everything they have. And physically as well. Now, they are vegan to make you happy. [...]
 
They came just to check out to see why it’s so noisy here. And so much lamenting and sorrowful wailing that they can hear.

There's nothing lost in the universe. Our brutality toward each other and other beings shook Heavens and Earth, I told you already. Shook the universe even. 
 
Because that's a kind of dark energy, but powerful dark. Maybe you don't feel it, but everyone else does. Even the ghosts and demons all feel it. That's why they are attracted to our planet, because of this kind of dark and powerful energy that they can thrive on. Just like Heaven beings thrive on the Light and the Love of God; that kind of energy.
 
And the devils and the demons thrive in this wicked, dark, but powerful energy. Each being thrives in a different environment; just like the fish-people thrive in the sea. [...]

Picture
THEY LOOK LIKE US, EUROPEAN-LIKE


“They look like us.” European-like. They’re tall, like tall Europeans. Like most of the tall Europeans. “They have all kinds of hair colors. Fair-skinned. High-tech.” I wrote quick. I wrote short.
 
“They have no animal-people,” I told you already. “No harmful insects of any kind.” “They have trees, they have flowers. Their houses are beautiful beyond description – they all hang in the air.” They don’t have houses on the ground. They could have. They have some also, just for some deco or something. They prefer to live in the air. Their houses are transparent crystal, but you cannot see through. From outside, you cannot see through. They have complete privacy, but the walls look like crystal. Looks see-through, transparent, beautiful, glimmering, shiny.
 
Oh, now, it says here, “Are vegan, Fourth spiritual level.” What is this? “Beautiful and visible.” They’re not invisible. Because most of the high-dimension-planets that the Buddha talked about, or that you have seen in your vision, or that I talked to you about, they mostly are invisible. Invisible to our naked eyes, but visible to them. This planet is visible to your naked eyes if you went there. That’s what I mean, “visible.” I wrote just short, so I couldn’t understand what it was. I’m like a doctor, I couldn’t read my own handwriting.
 
“They’re about 1 meter 70 tall, more or less. They fly, they don’t walk.”  They do walk if it’s a short distance, if they feel like it.
 
“Their streets are paved with gold."

"Have fruits and vegetables.” “They have cooked and raw, both. Their clothes – all colors. They have birth, also by physical contact
.” Like us, but they don’t indulge in this kind of physical pleasure. Only when they want to give birth to another fortunate being, then they will do it. They could also use different techniques to have children, if they want to. It depends.

“But they also fall in love.” Surprise! “And they never divorce."

"They use an exchange system.” Like, they don’t have money. Everyone exchanges something. All for common use. Everybody contributes something, and they all use it together, whoever needs what, can use what. But no money. No buying, selling.
 
“All peaceful together. Mountains, rivers are almost like here. Oceans too. But they are glittering with purity and clarity.” Yes. “There’re no animal-people in the sea either. No fish-, no shark-, no killer whale-people, nothing.” No need. On their planet, they don’t need.
 
“If they want to go somewhere, they just put on their flying cloak.” And then, just go.  How convenient. If we do it here, we must have a lot of cloaks, covered from head to toe, because we worry of the cold air and the dust in the wind. And the wind blowing, hurting our eyes. And flapping and entangling our hair.
 
Over there, the climate is always very simple and very agreeable. Everywhere. Always a similar degree. The climate doesn’t hurt people. Doesn’t make you feel today is too hot, tomorrow too cold. The rain and wind and whatever is just according to necessity. No more, no less. Not like a lot of rain and then some days a lot of hot sun. Not like that. Always regulated perfectly so that you can never complain. People live there in contentment and happiness, so, they don’t have to worry about protecting themselves too much. The houses they have are just because they have.
 
If they don’t have a house, They’re also happy, they don’t need. But they have their houses so they can put their things. They create things and put them there. Or they can rest there, looking down at the mountain, river, ocean. Just to have it.

​And then, “No fish-people in lake, ocean.” I told you already. But I told too much in advance so now I read it right here.
 
When they walk, they don’t even touch the surface. It’s like hovering. Like, they don’t even move their feet even. If they want to, they can, but they can just slide in the air, on top of the surface. They can land on the earth, on the surface if they want to. But for the sake of quickness, they don’t walk if they have to go long distances. If they want to take a leisurely stroll and feel the flowers and the gold earth underneath, then they would walk. But they don’t need shoes.

I wrote it here! “No shoes needed.”
 
The gold there is also soft and flexible, as if it knows how much you weigh and how much you want to tread on it. It’s not an obstruction or hardness, it is like accommodating, it’s like a soft gold. It glimmers like gold. It is pure gold, but it’s not like gold on our planet – it’s so hard. (Interesting.) Interesting.
 
And “their ground is clean and soft. Grass has no worms or insects. Can sleep on grass or beach. No problem. Beaches are shining like crystal pearls, but not hard. Soft, warm, flexible also.” Fancy such a beach.

I thought Hawaii beaches were the best in the world already, because it looks like sand but it’s not sand, that’s why. It’s like the rough grounded part of a shell. That’s why they’re all so white. And they’re soft, they’re not hard. That’s why people love Hawaii beaches, they’re not hard ever, even when the sun shines on them. Because it’s made of sea shells.
 
I don’t know how many billions of years to make it round and soft and pliant like that. But on this planet, it’s even much better than that. It looks shimmering, like crystal, but it’s so soft. It’s like massaging and caressing your feet instead of hurting it or letting you feel the hard substance, like sand. No!
 
I can’t describe it. It’s more or less like that. Try to understand, if not, who cares? It’s not our planet anyway. What shall we do? It’s no use to us. Continue reading, or sleep already?

D: Please continue. It’s so exciting to hear about this planet.

SM: Oh, really? Even if it’s not yours? (Yes, we drool and dream.) You wish, it’s yours. Maybe one day. Who knows? Maybe they will come with UFO and invite us to be there for a while. That would be nice.  It’s just they know we are needed here. 
Picture
DO WHAT I TOLD YOU, NOT WHAT I DO


I really hate this. Sometimes I really want to run away also myself, if it’s not for my heart being too soft.

​Some people even wish me to live here many more decades, or much longer, longer. I say, “No, thanks.” You know, the body is too tired. It won’t last that long. Even if it lasts long, then do what? I have to manifest my own teeth, or what? Or go to the dentist every couple of ten years to plant new teeth? Or fake teeth. And then everywhere I go I have to carry a glass of water with something in it. 
Then I don’t think I can ever move anywhere.

I told you, now it’s very difficult for me to move, with so many possessions already. Imagine, one, two, three, four, five, six telephones. And two keyboards, and two monitors. But just in one place. In the other standby place, it’s also the same, more or less. And then two computers. The other place also. Many computers, many telephones, many loudspeakers. Because sometimes the shows you send me are too gentle voices. I can’t hear very well sitting far away. If I sit too near, then the radiation is too strong. It hurts my eyes even more.

 
My eyes are no problem if I don’t watch these light screens. As soon as I sit down and look at the bright screen, my eyes begin to make hell. And I still have to continue working. I can’t stop, despite all that. 

So, I told one of your brothers the other day when I called him for something, I said, “Are you afraid of hell? Because I’m not.” He said, “No, we are not.” I said, “Yes, of course, because we’re working like hell here already.” So, we’re not afraid of hell at all.

That’s not your Master speaking. That word is not supposed to be spoken. Thinking only. But the Americans, they taught me so many things. So much slang, I still don’t understand up to now. 

​Somebody was like, “Give You a run for Your money.” And somebody translated to me and said, “He means he loves You, Master.” Do you remember the Friends of Eternity? One of the movie stars, Patrick Kilpatrick said something like that. If you’re American, you should know that slang. 

​One American translated to me. He said, “He said he loves You, Master.” I said, “Why not just say, ‘I love you’?” He said something like, “If I were 20 years younger, I would give You a run for Your money.”
 
You don’t know that expression? (I don’t know that expression.) Oh, shame on you. Even I know half of it. It’s not important. What I mean is, I blame it on the Americans, OK? They cool themselves down with so many slangs and expressions that a so-called elegant lady should not repeat. So, don’t learn after me. Do what I told you, not what I do.


KHÔNG CÓ GÌ MẤT ĐI TRONG VŨ TRỤ

​
​Nhưng mọi thứ người ngoài hành tinh có, chúng ta ước chi mình có. Chúng ta tuyệt đối muốn mọi thứ; ngay cả lối suy nghĩ của họ, cá tính, sự hài hòa, sự cao thượng, sự vô tư, sự bình yên của họ, tất cả những gì họ có. Và cũng về thể chất nữa. Nào, họ là những người thuần chay, để làm quý vị vui. [...]
 
Họ [UFO] tới chỉ để kiểm tra xem tại sao ở đây quá ồn ào. Và có quá nhiều lời kêu than ai oán và khóc than sầu khổ đến nỗi họ có thể nghe thấy.

​Không có gì mất đi trong vũ trụ. Sự bạo tàn giữa chúng ta với nhau và với các chúng sinh khác đã làm rung chuyển Thiên Địa, tôi đã bảo quý vị rồi.  Thậm chí rung chuyển cả vũ trụ.
 
Vì đó là loại năng lượng đen tối, nhưng là lực đen tối mạnh mẽ. Có thể quý vị không cảm thấy, nhưng mọi người khác cảm thấy. Ngay cả ma quỷ cũng đều cảm thấy. Thành ra mới thu hút chúng tới Địa Cầu, bởi vì nhờ vào lực đen tối mạnh mẽ này mà chúng có thể phát triển mạnh hơn nữa. Giống như Thiên nhân phát triển nhờ vào Ánh Sáng và Tình Thương của Thượng Đế; nhờ loại năng lượng đó.
 
Còn ác quỷ, ma quỷ thì phát triển mạnh trong năng lượng đen tối, độc ác, nhưng mạnh mẽ này. Mỗi chúng sinh phát triển trong môi trường khác nhau; giống như người-thân-cá phát triển mạnh ở biển. [...]
Picture
HỌ TRÔNG GIỐNG NGƯỜI CHÂU ÂU


​“Họ trông giống như chúng ta”. Giống người châu Âu. Họ cao lớn, như người châu Âu cao lớn. Như hầu hết những người châu Âu cao lớn. “Họ có đủ màu tóc. Da trắng. Công nghệ cao”. Tôi ghi nhanh. Viết tắt.
 
“Họ không có người-thân-động vật”, tôi đã nói rồi. “Không có loài côn trùng gây hại nào”. 

“Họ có cây cối, họ có bông hoa. Nhà của họ đẹp không thể tả được – tất cả đều treo lơ lửng trên không”. Họ không có nhà trên mặt đất. Họ có thể có. Họ cũng có một số, chỉ để trang trí hay gì đó. Họ thích sống trên không. Nhà của họ là pha lê trong suốt, nhưng không nhìn xuyên thấu được. Từ bên ngoài, không thể nhìn thấy bên trong. Họ có sự riêng tư hoàn toàn, nhưng các bức tường trông như pha lê.  Nhìn như xuyên thấu, trong suốt, đẹp đẽ, lấp lánh, sáng bóng.

Ồ, chỗ này có viết: “Thuần chay, đẳng cấp tâm linh Thứ Tư”. Cái gì đây? “Đẹp và hữu hình”. Họ không phải vô hình. Bởi vì hầu hết các tinh cầu cảnh giới cao mà Đức Phật đã nói đến, hoặc quý vị đã thấy trong thể nghiệm, hoặc tôi đã nói với quý vị, hầu hết là vô hình.  Vô hình đối với mắt thường của mình, nhưng họ có thể nhìn thấy.

Tinh cầu này, mắt thường có thể nhìn thấy, nếu quý vị đến đó. Tôi nói: “hữu hình” là ý vậy đó. Tôi chỉ viết ngắn gọn, nên không hiểu đó là gì. Tôi giống như bác sĩ, không đọc được chữ viết của chính mình.

“Họ cao khoảng 1 mét 70, cỡ đó. Họ bay, chứ không đi”. Họ cũng đi nếu là khoảng cách ngắn, nếu họ cảm thấy thích đi. 

“Đường phố của họ lát bằng vàng. Có trái cây và rau củ”.

“Họ có thức ăn chín và thức ăn sống, cả hai loại. Quần áo của họ – đủ màu sắc. Họ có sự sinh nở, cũng qua tiếp xúc thân thể”. Giống như chúng ta, nhưng họ  không đắm chìm trong loại thú vui thể xác này. Chỉ khi nào họ muốn sinh một chúng sinh may mắn khác, thì họ mới làm điều đó thôi. Họ cũng có thể sử dụng những kỹ thuật khác để có con, nếu họ muốn. Còn tùy.

“Nhưng họ cũng yêu”. Ngạc nhiên há! “Và họ không bao giờ ly dị."

"Họ sử dụng hệ thống trao đổi
”. Như, họ không dùng tiền. Mọi người trao đổi với nhau thứ gì đó. Tất cả đều để dùng chung. Mọi người đóng góp gì đó, và tất cả dùng chung với nhau, ai cần gì, thì dùng cái đó. Nhưng không dùng tiền. Không có mua, bán.

“Tất cả hòa thuận với nhau. Sông, núi cũng gần giống như ở đây. Có đại dương nữa. Nhưng nước sáng lấp lánh với sự tinh khiết và trong trẻo”. 

“Dưới biển cũng không có người-thân-động vật. Không có người-thân-cá, không có người-thân-cá mập, -cá voi sát thủ, không có gì cả”. Không cần có. Trên tinh cầu của họ, họ không cần.

“Nếu họ muốn đi đâu thì họ chỉ cần khoác lên chiếc áo bay”. Và rồi bay đi thôi. Tiện lợi làm sao. Nếu mình mà bay ở đây, thì phải có nhiều áo choàng bay, trùm kín từ đầu đến chân, vì lo không khí lạnh và bụi trong gió.  Rồi thì gió thổi, làm mắt đau. Và làm bay tóc, làm rối tóc.

Ở đó, khí hậu lúc nào cũng rất đơn giản và rất dễ chịu. Nơi đâu cũng thế. Nhiệt độ lúc nào cũng vậy. Khí hậu không làm hại con người. Không làm cho mình thấy hôm nay thì quá nóng, ngày mai thì quá lạnh. Mưa gió và bất kỳ điều gì chỉ tùy theo sự cần thiết. Không nhiều, không ít. Không phải như mưa thật nhiều, rồi lại có những ngày nắng gắt. Không phải như thế. Luôn được điều chỉnh hoàn hảo để mình không bao giờ phàn nàn. Mọi người sống ở đó trong mãn nguyện và hạnh phúc, nên họ không phải lo lắng về việc bảo vệ bản thân nhiều lắm. Nhà cửa, họ có chỉ vì họ có vậy thôi.
 
Nếu họ không có nhà, họ cũng vui vẻ, [vì] họ không cần. Nhưng họ có nhà để họ có thể để đồ đạc. Họ tạo ra đồ vật và để trong nhà. Hoặc họ có thể nghỉ ngơi trong nhà, nhìn xuống núi đồi, sông ngòi, biển cả. Có nhà chỉ để vậy thôi.

Và rồi, “Không có người-thân-cá trong hồ, trong biển”. Tôi đã nói rồi. Nhưng tôi đã nói trước nhiều quá rồi, nên giờ chỉ đọc chỗ này thôi.

Khi họ bước đi, chân họ thậm chí không chạm đất. Như bay lượn vậy. Kiểu như, họ thậm chí không di chuyển chân. Nếu muốn thì họ có thể dùng chân, nhưng chỉ lướt đi trên không, lướt trên mặt đất. Họ có thể đáp xuống đất, trên mặt đất nếu họ muốn. Nhưng vì để cho nhanh, họ không đi bộ nếu phải đi các khoảng cách xa. Nếu họ muốn đi dạo thong thả và cảm nhận bông hoa và mặt đất bằng vàng bên dưới, thì họ sẽ đi bộ. Nhưng họ không cần giày.

Tôi có viết ở đây! “Không cần giày”.
 
Vàng ở đó cũng mềm và có độ đàn hồi, như thể nó biết mình nặng bao nhiêu và muốn giẫm lên nó bao nhiêu. Nó không phải là vật cản hay có độ cứng, mà nó như thích nghi [với mình], giống như vàng mềm. Nó lấp lánh như vàng. Nó là vàng ròng, nhưng không như vàng trên Địa Cầu – quá cứng. Thú vị há.
 
Và “mặt đất của họ sạch và mềm. Cỏ không có sâu hoặc côn trùng. Có thể nằm ngủ trên cỏ hoặc bãi biển. Không vấn đề gì. Bãi biển lấp lánh như ngọc trai pha lê, nhưng không cứng. Mềm, ấm, có độ đàn hồi nữa”. Tưởng tượng một bãi biển đẹp như thế.

Tôi tưởng các bãi biển ở Hawaii là đẹp nhất trên thế giới rồi chứ, vì [bãi biển Hawaii] thấy như cát nhưng không phải cát, đó là lý do. Giống như phần của vỏ sò được mài sơ. Thành ra bãi biển trắng xóa như thế. Và lại mềm, chứ không cứng. Cho nên người ta thích các bãi biển Hawaii, không bao giờ cứng, kể cả khi mặt trời chiếu lên bãi biển. Bởi vì bãi cát được tạo bằng vỏ sò.

Không biết phải mất bao nhiêu tỷ năm mới có thể làm cho nó tròn, mềm mại và có độ đàn hồi như thế.

Nhưng trên tinh cầu [Diw], bãi biển còn đẹp hơn thế nhiều. Nó trông lung linh như pha lê, nhưng rất mềm. Giống như mát-xa và vuốt ve bàn chân mình, chứ không làm đau chân hoặc khiến mình cảm thấy chất đó cứng, như cát. Không phải vậy! Tôi không thể diễn tả được. Đại khái nó là như vậy đó. Hãy cố gắng hiểu, nếu không hiểu thì, kệ thôi? Dù sao cũng không phải là tinh cầu của mình. Chúng ta làm được gì chứ? Nó không có ích gì cho chúng ta. Tiếp tục đọc, hay là ngủ rồi?
 
D: Dạ xin Sư Phụ đọc tiếp. Thật thú vị khi nghe về tinh cầu này.
 
SM: Ồ, vậy à? Cho dù nó không phải của quý vị? (Dạ, chúng con sẽ thèm nhỏ dãi và mơ thôi.) Cứ ước đi, của quý vị đó. Có thể ngày nào đó. Biết đâu được? Có thể họ sẽ đến với UFO và mời chúng ta đến ở đó một thời gian. Thế thì thật tuyệt. Có điều là họ biết nơi đây cần chúng ta. 
Picture
LÀM ĐIỀU TÔI BẢO, ĐỪNG LÀM ĐIỀU TÔI LÀM


Tôi thực sự ghét điều này. Đôi khi chính tôi thực sự cũng muốn bỏ chạy, nếu không phải vì trái tim tôi quá yếu mềm.

Có người thậm chí còn ước tôi sống ở đây thêm mấy chục năm nữa, hoặc lâu hơn nữa, lâu hơn nữa. Tôi nói: “Thôi, cám ơn”. Biết không, thân thể đã quá mệt mỏi. Nó sẽ không tồn tại lâu vậy. Cho dù nó tồn tại lâu, thì làm gì đây? Tôi phải hóa hiện ra răng của mình, hay gì đó à? Hay là đến nha sĩ mỗi mười năm một lần để trồng răng mới? Hoặc răng giả. Và rồi đi đâu cũng phải mang theo một ly nước với thứ gì trong đó. Rồi tôi không nghĩ rằng tôi có thể dọn đi đâu được nữa.
 
Bảo quý vị rồi, bây giờ di chuyển đối với tôi rất khó khăn, với quá nhiều vật dụng rồi. Hãy tưởng tượng, một, hai, ba, bốn, năm, sáu cái điện thoại. Và hai bàn phím, và hai màn hình. Nhưng mới ở một chỗ thôi đó. Ở chỗ dự phòng khác, thì cũng vậy, ít nhiều cỡ đó. Và rồi hai máy tính. Nơi kia cũng vậy. Nhiều máy tính, nhiều điện thoại, nhiều loa. Vì đôi khi mấy chương trình quý vị gửi cho tôi tiếng nói quá ư nhỏ nhẹ. Khi ngồi xa, tôi không nghe rõ lắm. Nếu tôi ngồi gần quá, thì bức xạ quá mạnh. Làm mắt tôi đau hơn nữa.
 
Mắt tôi không có vấn đề gì nếu tôi không nhìn mấy cái màn hình sáng này. Ngay khi vừa ngồi xuống và nhìn vào màn hình sáng, mắt tôi bắt đầu “tạo địa ngục”. Và tôi vẫn phải tiếp tục làm việc. Tôi không thể ngừng, bất kể mọi thứ đó. 
 
Nên hôm nọ tôi có nói với một sư huynh quý vị, khi tôi gọi cho anh ấy vì điều gì đó, tôi nói: “Anh có sợ địa ngục không? Bởi vì tôi không sợ”. Anh nói: “Dạ chúng con không sợ”. Tôi nói: “Phải, tất nhiên rồi, bởi vì chúng ta đang làm việc [cực] như địa ngục ở đây rồi”. Nên chúng ta không sợ địa ngục chút nào.

​Không phải Sư Phụ quý vị nói nha. Lẽ ra không nên nói chữ đó. Chỉ nghĩ thôi. Nhưng người Mỹ, họ đã dạy tôi quá nhiều thứ. Quá nhiều tiếng lóng, mà cho đến giờ tôi vẫn chưa hiểu. 

  
Có người nói như: “Sẽ làm Ngài khó mà khước từ”, Và có người đã dịch cho tôi, nói: “Anh ấy có ý nói anh ấy thương Sư Phụ”. Quý vị có nhớ chương trình Muôn Đời Tri Kỷ không? Một trong mấy ngôi sao điện ảnh, Patrick Kilpatrick nói đại khái như thế. Nếu quý vị là người Mỹ, thì phải biết câu tiếng lóng đó chứ.

Một người Mỹ đã dịch cho tôi, nói là “Anh ấy nói anh ấy thương Sư Phụ”. Tôi nói: “Tại sao không nói: “Tôi thương Ngài”? Anh ấy nói câu gì đó như: “Nếu tôi trẻ hơn hai mươi tuổi, tôi sẽ làm cho Ngài khó mà từ chối”.

Quý vị không biết thành ngữ đó hả? (Dạ con không biết thành ngữ đó.) Ôi, xấu hổ giùm quý vị. Ngay cả tôi còn biết một nửa câu đó. Không quan trọng. Ý nói, tôi đổ lỗi cho người Mỹ, hiểu chứ? Họ tự làm mình bớt căng thẳng bằng quá nhiều tiếng lóng và thành ngữ mà một quý bà thanh lịch không nên lặp lại. Vì vậy, đừng học theo tôi. Làm điều tôi bảo, đừng làm điều tôi làm.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine