The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Real Compassion and Moral Standards Is The Real Solution, P16

2/21/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans) 
Real Compassion and Moral Standards Is The Real Solution, Part 16 of 22, Dec. 21, 2021
https://suprememastertv.com/en1/v/159716469991.html


Picture

​
D: What was the moral of that story, Master?

SM: What’s the moral? I don’t know. What do you think? (Maybe if you practice spiritually, you have protection from Heaven?) Yeah. Bravo. Why didn’t I think about that?

They are worthy, and they are truly saintly. Because it’s not like for a lustful relationship that they are together. And even if it was, afterward they learned spiritual practice. They were just together as friends. They even became rich and prosperous, but they did not care. They left it all, just to wander around, trying to find a quieter place, and tranquil place to practice spiritually. So, of course, their Master knew that and gave them some protections for emergency use.

And the husband, you saw that also, having an exceptional worldly beauty – the most beautiful girl in the world, that’s how they described her. And still, when he saw the spiritual Master and knew the spiritual practice, he forsook it all. He forgot his wife and prosperity and business and home, anything, not even wanting to go to the sea to collect some precious stones or something, in order to be richer. Disobeyed his wife even. Imagine that? How dare? How dare he?

He forgot that at home was prosperous and luxury, and comfort. And he even forgot his wife’s order! My God. Then imagine he must have had his spiritual inclination already, before he met his Master. And he even stayed there for one year and didn’t want to go anywhere and then the Master had to shoo him out, knowing that it’s time. He had to go because maybe his wife was praying at home and tugging at the Master.

It happens to me all the time. People want to come and want to stay, with their family calling inside, and then they left for some reason, or no reason, or any reason. Maybe it’s not all their intention, it’s just they are feeling pulled, pulling away and they probably didn’t know why. There’re some excuses, or whatever. It’s not the real reason.

Picture
So, you see, the wife, after her husband came back and taught her the initiation, probably the (inner Heavenly) Light and (inner Heavenly) Sound. Then she also left everything to go with him, just to find some quiet place to practice together.

Many of your brothers and sisters, after initiation they just didn’t want to do anything with the world anymore, except I keep reminding them that their destiny, their obligation, their duty, they have to continue. Otherwise, I also think what the heck, if they don’t do anything anymore and they have enough little money to survive, then that’s OK. And if they don’t have, and if they go beg for food – why not? If that’s their choice I don’t say anything. If they wanted to, why not? What else can you really do for this world anyway, except your own spiritual practice that borrows the blessing from God?

Look at how much money every government in the world or most of the governments in the world wasted! Trillions on war! For example. Or mistakes. Or not leading people into a virtuous life, that people die in millions of billions in the world. Or killing babies, or unborn babies. And not leading people into a virtuous life. They are allowing drugs, and drinks, and gambling, and prostitution, and all that, which is all unhealthy and an unvirtuous way of life. And then people got sick, or quarrelling or killing each other, murdering each other, or war broke out, or a pandemic broke out.

How much money, how much hard-earned tax money in every country is wasted on all kinds of horrible reasons.

And killing animal-people to eat like that, murdering animal-people and then get sick by that. Not get healthy even. Luckily, they all eat also vegetables. Otherwise, after a while eating meat, they would die young already. If only eating meat alone. Luckily nowadays we have plenty of vegetables, plenty of fruit to balance out a little bit, so delay their sickness, and delay their death. Otherwise, nobody survives eating meat. You see all the animal-people eating meat, they live not long. They have strength, but short lives.
 
So, even if somebody decided that he doesn’t want to work, he just wants to go out and beg for whatever’s leftover, whatever food, like homeless people, I could not criticize them. 

​​For me, if all the people become monks and nuns and just do nothing, just reciting God’s name and relying on donations for food, I also say it’s a good idea, even if they’re not enlightened. At least they don’t do any evil. And they don’t waste the money on war or harming others or killing animal-people. Because otherwise, the governments and the powerful people, they waste so much money, that if they didn’t waste all that, the whole world could be a paradise. Nobody has to ever die of hunger or lack of medicine.

​So, I don’t blame anybody, the way they choose to live their life. Be homeless even. Who cares? The food is wasted everywhere also anyway, so if you just take some of the discarded food to eat or ask for it, they’re not doing anything wrong.

At least they’re not doing any evil, like the pedo-priests of the Catholic system. That’s why before, I accepted so many monks and nuns. Many people. Young children. I know they’re at a little bit irresponsible age or rebellious, but I accepted them all. I never discriminated. I never questioned their purity or mentality or their idealism or anything, because I know they’re doing no harm, even if they’re not doing anything good.

And even thieves and robbers and all that, it’s not good, but they don’t do big harm like the bad governments. They’re wasting money on weapons to threaten neighbors and to harm their own citizens. Breeding this kind of energy, attracting bad vibes to their country, warlike vibes.

​If they could see the energy, they wouldn’t dare, because your thoughts and your actions or your speech will attract the energy, bad or good, to you. And if it’s on a large scale, then it will attract to the whole country, envelop the whole country, make it all dark, and stop the blessing from Heaven, or minimize it at least. And the country will have disasters or pandemics, epidemics, or whatever. My God.

I don’t see many worthy leaders at all. They’re all just doing all wrong. Harming their own citizens and threatening the neighbors as well, and shamelessly. What for should you feel proud about having killer equipment? What’s to be proud about killing equipment that you amass, or you build, or you order to make? It costs millions, billions, and trillions of dollars, to equip your country with all those murderous weapons. And it needs maintenance, and one day it might explode accidentally, or even if not, then it will become rotten and waste a lot of the country’s, or the world’s, resources.

Sometimes they bring food and all that to me. I don’t mean just now but any time. Oh, I feel so bad, so sorrowful. I wonder, I’m using this and how much aluminum is left in the world for other, better purposes. And when will we run out of it?

The way we produce and use the resources of the world, they won’t last forever. And I just feel so bad. I even told some of the helpers, I said, “If you buy things for the dog-people, buy whatever minimum wrapping possible. Sometimes the seaweed, they wrap in aluminum, to keep it fresh and luxury style.

​I said, “Buy the one without.” The least, the better for the environment, also. Because we discard garbage at such a rate that is impossible to sustain. Everything is wrapped in aluminum or some precious stuff. How long can it last like that? Even chip bags. Potato chips. They layer it inside with aluminum, outside with plastic, and all kinds of other related things in order to produce it.

So, whenever I use it, I always feel very guilty. I always pray that, “I’m so sorry. I’m so sorry. I wanted to live a simpler life, just I’m so bound.” Sometimes I use those things with the package like that for medicinal purpose. It already came like that, but I feel so bad. I don’t feel comfortable with that.

I wish they could have used something else, something more like recyclable. I mean not so precious, like metal stuff. Because we don’t have those mines forever. They keep discovering them but it cannot be forever. Because the world is not limitless. The whole planet is only that much. That big only. How much longer can we find things before it’s all exhausted.

We’re already eating ourselves poor - planetary poor. And planetarily disastrous. And if we continue this way, because we can afford it, meaning money-wise, then we are wrong. We are wrong. So, if something happened to humankind, it’s our own doing. We had it coming. We have it coming. And we know it. But we can’t stop because it’s too convenient, too comfortable to live with, and we don’t care about what happens next.

A lot of people know meat is harmful even, for themselves, but they just don’t stop. Just for the taste. Even if it doesn’t taste good, the vegan food, for the sake of the planet, for the sake of others, for the sake of the next generations, your own children, for yourself even, you should stop eating poison, which is meat.

And not to talk about that meat alone is poison, they give poison to the meat as well! To keep the animal-people sick-free. All these antibiotics. How much can your body continue taking in? And they also give (Hormones.) different chemicals or something to keep the meat looking fresh and lustrous. Because if it doesn’t look good, people don’t buy it. Also to preserve it. All these kinds of preservatives, or whatever.



D: Bài học cho câu truyện đó là gì, thưa Sư Phụ?

SP: Bài học là gì hả? Tôi không biết. Quý vị nghĩ thế nào? (Có lẽ nếu mình tu hành, mình được Thiên Đàng bảo vệ?) Phải. Hoan hô. Sao tôi không nghĩ ra điều đó nhỉ?
 
Họ xứng đáng, và họ thật sự thánh thiện. Bởi vì không phải như vì một mối quan hệ thể xác mà họ ở với nhau. Và cho dù là vậy đi nữa, về sau họ đã tu hành. Họ chỉ ở với nhau như là bạn. Ngay cả khi được giàu có làm ăn phát đạt, họ cũng chẳng màng. Họ bỏ lại tất cả, chỉ để đi khắp nơi, ráng tìm một nơi yên tĩnh hơn, một nơi tĩnh lặng để tu hành. Cho nên, dĩ nhiên, Thầy của họ biết điều đó và đã cho họ mấy thứ bảo vệ để dùng khi khẩn cấp.

Và người chồng, quý vị cũng thấy đó, anh có một tuyệt thế giai nhân – một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, họ miêu tả cô ấy như thế đó. Nhưng dù vậy, khi gặp được vị Thầy tâm linh và biết pháp tu hành, thì anh xả bỏ tất cả. Anh quên cả vợ, quên chuyện làm ăn phát đạt, quên nhà cửa, quên hết, thậm chí không muốn đi biển để tìm mua đá quý hoặc gì đó, để được giàu có hơn. Thậm chí không nghe lời vợ nữa. Tưởng tượng xem? Sao cả gan vậy? Sao anh dám làm vậy?

Anh quên rằng ở nhà anh có một cuộc sống rất giàu sang và tiện nghi. Và còn quên luôn lệnh của vợ nữa! Trời ơi. Thì tưởng tượng là anh hẳn phải có thiên hướng tâm linh rồi, trước khi gặp vị Thầy. Rồi còn ở lại đó suốt một năm và không muốn đi đâu khác, rồi vị Thầy phải đuổi anh về, biết rằng đã đến lúc. Anh phải đi bởi vì có thể là vợ anh đang cầu nguyện ở nhà và quấy nhiễu vị Thầy.
 
Điều này xảy ra cho tôi hoài. Người ta muốn đến và muốn ở lại, mà gia đình của họ cứ kêu réo bên trong, và rồi họ rời đi vì lý do nào đó, hoặc không có lý do, hoặc bất kỳ lý do gì. Có thể không hoàn toàn là ý của họ, chỉ là họ cảm thấy bị kéo, kéo đi và họ có lẽ không biết tại sao. Phải có cớ, có lý do hoặc gì đó. Không phải lý do thật sự.
Picture
Cho nên, quý vị thấy, người vợ, sau khi chồng về nhà và dạy cô Tâm Ấn, có lẽ là Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) và Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại), rồi cô cũng xả bỏ hết để đi với anh, chỉ để tìm một nơi yên tĩnh nào đó để cùng nhau tu hành. 

Nhiều anh chị em đồng tu của quý vị, sau khi Tâm Ấn họ không muốn dính dấp gì với thế giới này nữa, chỉ là tôi cứ nhắc họ rằng số mệnh của họ, bổn phận của họ, nhiệm vụ của họ, họ phải tiếp tục. Bằng không, tôi nghĩ cũng có sao đâu, nếu họ không làm gì nữa và họ có đủ chút tiền để sinh tồn, thì cũng ổn rồi. Và nếu họ không có tiền, và nếu họ đi khất thực – thì có sao đâu? Nếu đó là lựa chọn của họ, tôi cũng không nói gì hết. Nếu họ muốn, tại sao không? Dù sao, quý vị có thể thật sự làm gì khác cho thế giới này, ngoại trừ sự tu hành của chính mình, mượn phước lành từ Thượng Đế?
 
Hãy nhìn xem trên thế giới, mọi chính phủ hoặc hầu hết chính phủ đã lãng phí biết bao nhiêu tiền!
Hàng ngàn tỷ cho chiến tranh! Thí dụ vậy. Hoặc sai lầm. Hoặc không dẫn dắt dân chúng sống một đời sống đạo hạnh, để người ta chết đến hàng triệu hàng tỷ trên thế giới. Hoặc giết em bé, hoặc thai nhi. Và không dẫn dắt người dân sống một đời sống đạo hạnh. Họ cho phép ma túy, rượu chè, cờ bạc, và mãi dâm này kia,  toàn là lối sống không lành mạnh và vô đạo đức. Và rồi người dân bị bệnh, hoặc cãi vã nhau hoặc giết nhau, tàn sát lẫn nhau, hoặc chiến tranh bùng nổ, hoặc đại dịch bùng nổ. 

​Bao nhiêu tiền, bao nhiêu tiền thuế khó kiếm trong mỗi quốc gia đều bị lãng phí cho đủ loại lý do kinh khủng.

Và giết người-thân-động vật để ăn như thế, sát hại người-thân-động vật và rồi vì thế mà bị bệnh, thậm chí không được khỏe mạnh. May mắn là tất cả họ cũng có ăn rau. Bằng không, sau khi ăn thịt một thời gian, họ đã chết yểu rồi. Nếu họ chỉ ăn thịt thôi. May mắn là ngày nay chúng ta có nhiều rau, nhiều trái cây để quân bình một chút, để trì hoãn bệnh tật của họ, và trì hoãn cái chết của họ. Chứ nếu chỉ ăn thịt thôi thì không ai sống sót cả. Quý vị thấy, tất cả người-thân-động vật ăn thịt, họ không sống lâu. Họ có sức mạnh, nhưng không sống lâu.

Cho nên, dù ai đó quyết định rằng họ không muốn làm việc, họ chỉ muốn đi ra ngoài và xin bất cứ đồ dư thừa gì, bất cứ thức ăn gì, như người vô gia cư, tôi không thể chỉ trích họ.

Đối với tôi, nếu mọi người xuất gia tu hành và không làm gì cả, chỉ niệm danh hiệu Thượng Đế và dựa vào cúng dường để có thức ăn, tôi cũng nói đó là một ý tưởng tốt, cho dù họ không khai ngộ. ​Ít ra họ cũng không làm điều gì tà ác. Và họ không lãng phí tiền bạc cho chiến tranh hoặc làm hại tha nhân hoặc giết người-thân- động vật. Bởi vì chính phủ và những người có quyền lực, họ lãng phí quá nhiều tiền. Nếu họ không lãng phí tất cả số tiền đó, thì cả thế giới có thể thành địa đàng rồi. Không ai phải chết vì đói hoặc thiếu thuốc men bao giờ.
 
Cho nên, tôi không trách ai cả, cách họ chọn sống cuộc đời họ. Dù làm người vô gia cư. Thì đã sao? Dù gì, thức ăn cũng bị lãng phí khắp nơi, vì vậy nếu chỉ nhận một ít thức ăn bị bỏ đi để ăn hoặc hỏi xin, thì họ không làm điều gì sai cả.

Ít ra họ không làm điều gì tà ác, như mấy linh mục-ấu dâm của hệ thống Công giáo. Thành ra trước đây, tôi nhận rất nhiều người xuất gia. Nhiều người. Trẻ em nhỏ. Tôi biết họ đang ở tuổi hơi thiếu tinh thần trách nhiệm hoặc nổi loạn, nhưng tôi nhận tất cả họ. Tôi không bao giờ phân biệt. Không bao giờ nghi ngờ sự thuần khiết, hoặc tâm tính hoặc lý tưởng của họ hoặc bất cứ gì hết, bởi vì tôi biết họ không làm hại ai, cho dù họ không làm điều gì tốt cả.

Và ngay cả những kẻ trộm cướp này nọ, họ làm vậy là không tốt, nhưng họ không gây hại lớn như những chính phủ tệ hại. [Chính phủ] lãng phí tiền vào vũ khí để đe dọa các nước láng giềng, gây hại cho công dân của chính họ. Phát sinh ra loại năng lượng này, thu hút những chấn động lực xấu, hiếu chiến vào quốc gia họ.

​Nếu có thể thấy được năng lượng​, thì họ sẽ không dám, bởi vì thân, khẩu, ý của quý vị bởi vì thân, khẩu, ý của quý vị sẽ thu hút năng lượng, xấu hoặc tốt, đến với quý vị. Và nếu trên quy mô rộng lớn, thì nó sẽ thu hút [năng lượng xấu] vào cả quốc gia, bao trùm cả quốc gia, làm cho tất cả đều đen tối, và ngăn phước lành từ Thiên Đàng, hoặc ít nhất là cũng giảm thiểu. Và quốc gia sẽ có thảm họa hoặc đại dịch dịch bệnh, hoặc bất cứ gì. Trời ơi.

Tôi không thấy có nhiều nhà lãnh đạo xứng đáng nào cả. Họ toàn làm sai. Làm hại chính công dân của họ và đe dọa những nước láng giềng nữa, và không biết hổ thẹn. Tại sao lại cảm thấy tự hào vì có thiết bị giết người? Có gì để tự hào về thiết bị giết người mà quý vị tích trữ, hoặc chế tạo ra, hoặc ra lệnh chế tạo? Tốn kém hàng triệu, hàng tỷ, và hàng ngàn tỷ đô la, để trang bị quốc gia với tất cả những vũ khí giết người đó. Và nó cần được bảo trì, và một ngày nào đó có thể đột nhiên nó phát nổ, hoặc dù không nổ, thì cũng sẽ trở thành mục nát và lãng phí rất nhiều tài nguyên của quốc gia, hoặc của thế giới.
 
Đôi khi họ mang thức ăn này kia đến cho tôi. Tôi không có ý nói vừa rồi nhưng bất kỳ lúc nào. Ồ, tôi cảm thấy rất buồn, thật buồn. Tôi tự hỏi, tôi đang dùng cái này và trên thế giới còn lại được bao nhiêu nhôm để dùng cho những mục đích khác tốt hơn. Và khi nào chúng ta sẽ bị cạn kiệt hết nhôm?
 
Cách chúng ta sản xuất và dùng tài nguyên của thế giới, thì chúng sẽ không tồn tại mãi mãi. Và tôi cảm thấy thật buồn. Tôi thậm chí bảo mấy người giúp việc: “Nếu có mua gì cho mấy chú chó, thì hãy mua những gì có ít bao bì nhất có thể. Đôi khi tảo biển, họ bọc trong nhôm, để giữ cho tươi và trông sang trọng.

​Tôi nói: “Mua cái không có bao bì”. Ít ra, cũng tốt hơn cho môi trường nữa. Bởi vì chúng ta bỏ rác với tốc độ không thể nào duy trì mãi được. Mọi thứ đều được gói trong nhôm hoặc loại vật liệu quý báu nào đó. Có thể kéo dài như vậy bao lâu? Ngay cả túi khoai chiên. Khoai tây chiên. Họ phủ lớp nhôm bên trong, bên ngoài bằng nhựa, và đủ thứ liên quan khác để sản xuất nó.

Vì vậy, bất cứ khi nào dùng nó, tôi luôn cảm thấy rất có lỗi. Tôi luôn luôn cầu nguyện rằng: “Tôi thật xin lỗi. Tôi thật xin lỗi. Tôi muốn sống cuộc đời đơn giản hơn, chỉ là tôi bị ràng buộc quá nhiều”. Đôi khi tôi dùng những thứ được đóng gói như thế cho thuốc men. Mua nó đã như vậy rồi, nhưng tôi cảm thấy thật không vui. Không cảm thấy thoải mái  với điều đó.

​Tôi ước họ có thể dùng mấy thứ khác, thứ gì đó có thể tái chế, chẳng  hạn. Ý tôi là không quá quý giá, như đồ kim loại. Bởi vì chúng ta không có mấy mỏ đó mãi mãi. Họ tiếp tục khai thác thêm nhưng không thể mãi mãi. Bởi vì thế giới không phải là vô hạn. Cả Địa Cầu chỉ có bấy nhiêu thôi. Chỉ lớn bấy nhiêu thôi. Chúng ta còn có thể khai thác bao lâu nữa trước khi tất cả cạn kiệt.

Chúng ta đã ăn cạn rồi – làm Địa Cầu cạn kiệt rồi. Và gây thảm họa cho Địa Cầu. Và nếu chúng ta tiếp tục kiểu này, bởi vì chúng ta có khả năng, nghĩa là có tài chính, thì chúng ta sai rồi. Chúng ta sai rồi. Vì vậy, nếu có gì xảy ra cho loài người, đó chính là chúng ta gây ra. Chúng ta đáng bị như thế. Chúng ta đáng bị như thế. Và chúng ta biết vậy. Nhưng chúng ta không thể ngừng bởi vì nó quá tiện lợi, quá thoải mái khi sống như thế, và chúng ta không quan tâm về những gì sẽ xảy ra kế tiếp.

Thậm chí rất nhiều người biết thịt có hại, cho bản thân họ, nhưng họ không chịu từ bỏ. Chỉ vì khẩu vị. Cho dù thức ăn thuần chay không ngon đi nữa, nhưng vì lợi ích của Địa Cầu, vì lợi ích của tha nhân, vì lợi ích của thế hệ kế tiếp, con cái của chính quý vị, ngay cả vì bản thân quý vị, quý vị phải nên ngừng ăn chất độc, đó là thịt.

​Mà không phải nói thịt thôi là chất độc, họ còn cho chất độc vào thịt nữa! Để giữ người-thân-động vật không bị bệnh. Tất cả thuốc kháng sinh này. Thân thể của quý vị có thể tiếp tục nhận vào thêm bao nhiêu? Và họ cũng cho (Hoóc-môn) những hóa chất khác nhau hoặc chất gì đó để giữ cho thịt trông được tươi ngon hấp dẫn. Bởi vì nếu thịt trông không ngon, thì người ta không mua thịt. Và cũng để bảo quản thịt.  Tất cả các loại chất bảo quản này, hoặc bất cứ gì khác.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine