The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Peace Is the Best Victory, P3

9/11/2022

 
Special Series
Excerpt from a conference between Supreme Master Ching Hai
and members of Supreme Master Television team (all vegans)
Peace Is the Best Victory, Part 3, Feb. 12, 2022
http://suprememastertv.com/en1/v/180122274413.html

Picture

​​It is good that the international community is helping people in war-torn regions and in some disasters and all that, but if we take care of the root, then we don’t have to have all these disasters or war victims or refugees and all that stuff.
 
The root is peace!  

​
The root is helping the poor to help themselves. Not waiting until they suffer in war and disasters because of climate change, because of trouble, and then come and help. By that time, they have already lost their homes, lost many of their relatives and friends, lost their property, lost their dignity and even will to live. It’s too late. So, it’s better to reorganize this world, like helping the poor to help themselves. No war whatsoever– never, zero!

War never solves any problem. It just makes it worse.  It might look good for the winner in the beginning – just temporarily, but they will go to hell and suffer ten million times more than the war they caused for other people to suffer. They just don’t know it… Yet. I hope they don’t have to know it, by stopping any war possible, just helping their own country’s poor people to stand on their own feet and taking care of their own family and children.
 
It’s very easy to do that, if you don’t spend so much money on all these silly war games, and amassing wealth while others have nothing to eat. Killing each other just to gain profit and fame. And the world will be a paradise.
 
It’s not difficult to make this world into a paradise. Just nobody wanted to make it. First of all, just stop killing humans and animal-people, that’s it. (Yes. Right.) All this money from the suffering by pandemics, diseases, and burying people and bloodshed, all this suffering will end. We will have a lot of money. We can distribute it to the poor people so they can manage themselves.
 
Not just give them food and money then and there, but give them some means to sustain their life, all their lives. Not wait until they have trouble because of war or climate change, and then go and help them. It is good but it shouldn’t wait until that time. I know but whom am I talking to? You. (And hopefully they will listen.) I hope so. Let’s hope so.
 
Oh, my God. They have everything they wanted already in life. What else do they want? They have leadership, they work in the government, all secure. All of the governments are secured for life. All the government workers, for example, are secure for life. They never have any problems anywhere – financial, or any other needs. And the leaders of them, mostly they have more than everything they need.
 
So, they should just stop sinning, and think. Stop and think. Go learn some meditation or something, prepare for their funeral.

​It comes soon, anytime. Not because they are old-age, but because life is ephemeral. It could happen at any time. Many leaders die. Many famous international celebrities die, just like that, either from COVID, or accidents, or car accidents, or airplane accidents, whatever. Why don’t they learn from this ephemeral nature of life, and behave themselves? Just go and learn some enlightening method somewhere, and rethink about how they treat life and others. 
 
I hope this is the last time we talk about these silly things like war and all that. My God! It’s the 21st century already! Still want to go and “bang, boom” and kill others. This is really so… so childish, so immature, so stupid. [...]
 
I feel time is so pressing. So, whenever I can, I have to read you guys stories, so you learn from the lessons from the past Masters or past sutras and the Bible, and also for the world to remember God, and to remember how to live their lives in a virtuous and decent way. 
 
I’m still doing my work, even if I don’t want to. Like, I’m tired, I really didn’t want to do it. But I said, “I should not be lazy. I should not abandon the world.” Maybe they abandon me. They don’t listen to me. But I won’t do the same. I cannot ignore and abandon people whose souls are needing help. Maybe their minds won’t understand it, but their souls will understand, and it will help them to some degree. 
 
This is a story from the Qur’an. Chapter 28 verses 76-83, in case you want to refer to it. In case you don’t believe what I read.
 
But I read word by word, according to the translators. In the name of Allah, God Almighty, the Gracious and the Merciful, we thank You and all the Masters and saints and sages, for Their wisdom imparted to us since time immemorial, and still do, through Their teaching that are leftover for us. We thank You, and may You be always in peace with God. Amen.

Picture
This story is about a person who is famous in Persian literature, who lived in Moses’ time and was very rich. His name is Qaroon. He’s also known as Croesus. He was considered to be one of the richest men in history. Wow. Whoever married him? 

​He was an Israelite who lived in Egypt but refused to pay heed to the Prophet Musa. Musa is the Persian name for Moses.  He refused to pay heed to Prophet Moses’ call. He is rumored to have separate rooms filled with bags of gold. Oh! Silver, oh! And all other precious gems. 
He should have given it to me, I make Celestial Jewelry.
 
By the way, I don’t let them buy gold to make it anymore because gold, some silver and precious stones mostly are mined by modern means and it’s very detrimental to the environment. So, if people order again then maybe the jewelers and the Celestial Jewelry groups, have to find those almost like second-hand gold and silver, etc. It’s not second-hand but the ones that they used or discarded from industrial use or something like that, which is already less harmful.

All those that are mined in the traditional way, we have to find something that is not harmful to the 
environment. Otherwise, I tell them no need anymore. That’s why I told you guys not to advertise any jewelry on our TV anymore. Unless they find those discarded gold and other precious stones, then maybe we can advertise again. But then we have to say these gold and precious stones or silver are not harmful to the environment.
 
So now, this man Qaroon lived in the grandest possible palace, and the townsmen envied his fabulous possessions and lifestyle. Who wouldn’t? Me, no. I wouldn’t. That’s a lot of trouble. The more you have, the more trouble. I remember when I was in India in the Himalayas, I had nothing much, but I was so happy.
 
And now we have so many places to take care of. Many places we can’t use anymore because there’s no need and we still need to take care. Some people still need to go there and clean once a month or something like that. And I feel not good about it. But we can’t just abandon it completely to let the grass grow in it. In case we use it some other day or for some reason. So, we just take the minimum care, but I still don’t feel good.
 
Now, “Qaroon belonged to the clan of Moses, but he oppressed them,” oppressed the clan members. “We had given him treasures.” I have to explain to you. “We” here means the Heavenly beings. 
Picture
​The hierarchy of the Heavens who give people, or all beings in this world, what they have. So, it’s not like we really earn all our possessions the way it looks.

​Maybe we work hard for it. But still, if Heaven doesn’t bless us, then we earn nothing. Or no talent, even if we think we have talent. If Heaven doesn’t help or doesn’t bless us or agree with that, then we have nothing. So, you can see many people were rich but then they became bankrupt so easily. Or they leave it to their children, and they don’t know how to manage the money well, so even the great wealth will dwindle to nothing, and they will also become homeless.
 
So now “We” here, Heaven is telling some people about this story in the Qur’an, and people recorded it, so we thank all these recorders, writers, or translators as well, etc. So, “We had given him treasures,” this is Heaven speaking. Not me. I mean in the story, somebody had been told by Heavens about this. So, in this story, Heaven refer to Themselves as “We.”
 
“We had given him treasures, the keys of which would weigh down a group of strong men.” Just the key alone, or the keys only. Meaning, we have so many rooms, many keys, many palaces to hoard his treasures. So, even the keys of which would weigh down a group of strong men. Not to talk about me and you, just sitting at the desk all day long. We’d just look at them and we’d probably swoon already. Too heavy.


Thật tốt là cộng đồng quốc tế đang giúp người dân ở những vùng bị chiến tranh tàn phá và bị một số thảm họa này nọ, nhưng nếu chăm lo tận gốc rễ, thì chúng ta không phải chịu mọi thảm họa này, hoặc có nạn nhân chiến tranh hay người tị nạn và những điều như thế.

Gốc rễ là hòa bình!

​
Gốc rễ là giúp người nghèo để họ tự giúp họ. Đừng đợi tới khi họ khốn khổ trong chiến tranh và thảm họa vì biến đổi khí hậu, vì gặp rắc rối, rồi mới đến giúp họ. Vào lúc đó, họ đã mất nhà cửa, mất nhiều người thân và bạn bè, mất tài sản, mất phẩm giá và thậm chí mất ý chí để sống. Đã quá muộn. Vì vậy, tốt hơn là hãy tổ chức lại thế giới này, như giúp người nghèo để họ tự giúp họ.
 
Không có chiến tranh gì hết – không bao giờ, zê-rô!

Chiến tranh không bao giờ giải quyết được vấn đề nào. Mà chỉ làm cho tồi tệ hơn. Ban đầu có thể thấy tốt cho người chiến thắng – chỉ là tạm thời, nhưng họ sẽ đọa địa ngục và chịu khổ gấp mười triệu lần hơn cuộc chiến mà họ gây ra cho người khác đau khổ. Chỉ là họ không biết điều đó thôi… Chưa biết. Tôi hy vọng họ không phải biết, bằng cách ngưng mọi cuộc chiến, và lo giúp cho người nghèo của đất nước họ có thể sống tự lập và chăm sóc gia đình, con cái của mình.
 
Làm điều đó rất dễ, nếu quý vị không chi tiêu quá nhiều tiền vào mấy trò chiến tranh ngu xuẩn này, và tích lũy của cải trong khi người khác không có gì để ăn. Giết lẫn nhau chỉ vì danh lợi. Thì thế giới sẽ là địa đàng. Không khó để biến thế giới này thành địa đàng. Chỉ là không ai muốn làm thôi. Trước hết, chỉ cần ngưng giết con người và người-thân-động vật, chỉ thế thôi.
 
Tất cả tiền này từ sự đau khổ bởi đại dịch, bệnh tật, và chôn cất con người và đổ máu, tất cả đau khổ này sẽ chấm dứt. Chúng ta sẽ có rất nhiều tiền. Chúng ta có thể phân phát tiền cho người nghèo để họ có thể tự lo liệu cho bản thân. 

Không chỉ cho họ thức ăn và tiền bạc ngay lúc đó, mà phải cho họ phương tiện để họ duy trì cuộc sống, cả đời của họ. Đừng đợi đến khi họ gặp khó khăn vì chiến tranh hay biến đổi khí hậu rồi mới đi giúp họ. [Giúp] cũng tốt, nhưng không nên đợi đến lúc đó. Tôi biết, nhưng tôi đang nói với ai đây? Quý vị thôi. (Và hy vọng họ sẽ lắng nghe.) Tôi hy vọng vậy. Hãy hy vọng vậy.
 
Ôi Trời ơi. Họ có mọi thứ họ muốn trong đời rồi. Họ còn muốn gì nữa? Họ có quyền lãnh đạo, họ làm việc trong chính phủ, tất cả đều an toàn. Tất cả các chính phủ được bảo đảm suốt đời. Ví dụ, tất cả nhân viên chính phủ đều được bảo đảm cả đời. Họ không bao giờ có vấn đề nào ở bất cứ nơi đâu – về tài chính, hoặc bất kỳ nhu cầu nào khác. Và những nhà lãnh đạo của dân hầu như họ có nhiều hơn tất cả những gì họ cần.
 
Vậy, họ nên ngừng phạm tội và suy nghĩ. Ngừng lại và suy nghĩ. Đi học thiền hay gì đó, chuẩn bị cho đám tang của họ. [Chết] sẽ đến sớm, bất cứ lúc nào. Không phải vì họ già, nhưng vì đời sống là phù du. 
 
[Cái chết] có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Nhiều nhà lãnh đạo qua đời. Nhiều người nổi tiếng quốc tế chết, chỉ như thế đó, hoặc vì COVID, hoặc do tai nạn, hoặc tai nạn xe hơi, hoặc tai nạn máy bay, bất cứ gì. Tại sao họ không học được gì từ bản chất phù du này của cuộc đời, và xử sự cho đàng hoàng?
 
Chỉ cần đi học pháp môn khai ngộ nào đó ở đâu đó, và suy ngẫm về cách họ đối nhân xử thế. Tôi hy vọng đây là lần cuối chúng ta nói về những điều ngu xuẩn này như chiến tranh, v.v. Trời ơi! Đã thế kỷ 21 rồi! Thế mà vẫn còn muốn đi “bắn, dội bom” và giết người khác. Đây thực sự là quá… quá ấu trĩ, quá thiếu chín chắn, quá ngu muội. [...]
  
Tôi cảm thấy thời gian thật cấp bách. Vì vậy, bất cứ khi nào có thể, tôi phải đọc truyện cho quý vị nghe, để quý vị học được những bài học từ các vị Minh Sư quá khứ hoặc từ kinh điển và Thánh Kinh quá khứ, và cũng để cho thế giới nhớ đến Thượng Đế, và nhớ làm sao để sống một cách đạo đức và đàng hoàng. Tôi vẫn làm công việc của tôi, dù tôi không muốn. Kiểu như, tôi mệt mỏi, thực sự không muốn làm việc.

​Nhưng tôi nói: “Không nên lười biếng. Không nên bỏ rơi thế giới”. Có lẽ họ bỏ tôi. Họ không nghe lời tôi. Nhưng tôi sẽ không làm giống vậy. Tôi không thể làm ngơ và bỏ mặc những người mà linh hồn họ đang cần giúp đỡ. Có thể đầu óc họ sẽ không hiểu điều đó, nhưng linh hồn họ sẽ hiểu, và sẽ giúp họ tới mức độ nào đó.


Đây là một truyện từ Kinh Koran. Chương 28 câu 76-83, lỡ như quý vị muốn tham khảo Lỡ như quý vị không tin những gì tôi đọc.

​Nhưng tôi đọc từng chữ một, theo lời dịch giả. 
Nhân danh Đấng Allah, Thượng Đế Toàn Năng, Đấng Khoan Dung và Nhân Từ, chúng con cảm tạ Ngài và tất cả  các Minh Sư và chư thánh hiền, vì đã truyền đạt trí huệ cho chúng con từ thời xa xưa, và vẫn còn truyền, thông qua sự dạy dỗ của các Ngài để lại cho chúng con. Chúng con cảm tạ và cầu mong quý Ngài luôn được bình an với Thượng Đế. A-men. (A-men.)
Picture
Truyện này kể về một người nổi tiếng trong nền văn học Ba Tư, sống vào thời Mô-sê và rất giàu có. Ông tên là Qaroon. Ông còn được gọi là Croesus. Ông được coi là một trong những người giàu nhất trong lịch sử. Chà. Ai được kết hôn với ông vậy? Ông là người Y-sơ-ra-ên sống ở Ai Cập nhưng không màng để ý đến Đức Tiên Tri Musa. Musa là tên tiếng Ba Tư của Mô-sê.
 
Ông không quan tâm đến lời kêu gọi của Đức Tiên Tri Mô-sê. Người ta đồn rằng ông có những căn phòng riêng chứa đầy túi vàng. Ồ! Bạc, ôi! Và tất cả các loại ngọc quý khác. Lẽ ra ông ấy nên đưa cho tôi, tôi làm Trang Sức Thiên Đàng.
 
Nhân tiện nói, tôi không cho họ mua vàng nữa bởi vì vàng, một số bạc và đá quý hầu hết được khai thác bằng những phương tiện hiện đại và rất có hại cho môi trường. Cho nên nếu có người đặt hàng nữa thì có lẽ mấy thợ kim hoàn và ban Thiên Trang phải tìm những thứ kiểu như vàng và bạc đã sử dụng rồi, v.v. Đó không phải là đồ cũ mà là những thứ họ đã sử dụng hoặc loại bỏ từ ứng dụng công nghiệp hoặc đại khái vậy, vốn ít có hại hơn rồi.

Tất cả những gì được khai thác theo cách truyền thống, chúng ta phải tìm ra thứ gì đó mà không gây hại cho môi trường. Nếu không, tôi nói với họ không cần [làm] nữa. Thành ra tôi đã bảo quý vị là đừng quảng cáo đồ trang sức nào trên Truyền Hình của chúng ta nữa. 
Trừ khi họ tìm được số vàng bỏ đi và các loại đá quý khác, thì có lẽ chúng ta sẽ quảng cáo lại. Nhưng rồi chúng ta phải nói là vàng và đá quý hoặc bạc này không gây hại cho môi trường.

Trở lại truyện, ông Qaroon này sống trong cung điện to lớn nhất, 
và dân chúng trong thị trấn ganh tị với tài sản và lối sống tuyệt vời của ông. Ai mà không ganh chứ? Tôi thì không. Tôi không ganh đâu. Rất nhiều phiền toái. Càng có nhiều,  thì càng phiền toái hơn.
 
Tôi nhớ khi còn ở Ấn Độ, trên Hy Mã Lạp Sơn, tôi không có gì nhiều, nhưng rất hạnh phúc. Còn bây giờ chúng ta có rất nhiều nơi để chăm sóc. Nhiều nơi chúng ta không thể sử dụng nữa vì không có nhu cầu, nhưng vẫn cần phải chăm sóc. Vẫn cần phải có người đến đó dọn dẹp mỗi tháng một lần hoặc đại khái vậy. Và tôi cảm thấy không vui về điều này. Nhưng mình không thể bỏ luôn để cỏ mọc ở đó. Phòng khi có ngày nào đó mình cần sử dụng hoặc vì lý do gì đó. Nên chúng ta chỉ chăm sóc tối thiểu, nhưng tôi vẫn không cảm thấy vui.

“Qaroon thuộc gia tộc Mô-sê, nhưng ông áp bức họ”, áp bức người trong thị tộc. “Chúng tôi đã cho ông ta các kho báu”. Tôi phải giải thích cho quý vị. “Chúng tôi” ở đây có nghĩa là 
Thiên nhân.
Picture
Hệ thống cấp bậc của các cõi Thiên Đàng, ban cho con người, hoặc tất cả chúng sinh trên thế giới này, những gì họ có. Nên thực ra tất cả tài sản mình có không phải là do mình kiếm được theo cách mình thấy.

Có lẽ mình làm việc cực nhọc để có. Tuy nhiên, nếu Thiên Đàng không ban phước, thì chúng ta chẳng kiếm được gì hết. Hoặc không có tài năng, dù chúng ta nghĩ mình có tài năng. Nếu Thiên Đàng không giúp hoặc không gia trì chúng ta hoặc đồng ý với điều đó, thì chúng ta sẽ không có gì hết. Cho nên quý vị có thể thấy nhiều người từng giàu có nhưng sau đó bị phá sản một cách thật dễ dàng. 
Hoặc họ để lại cho con cái, và [con cái] họ không biết cách quản lý tiền bạc cho tốt, nên cả khối tài sản kếch xù sẽ tiêu tán dần hết, và họ cũng trở thành người vô gia cư.

Rồi, “Chúng tôi” ở đây, là Thiên Đàng kể cho người nào đó về truyện này trong Kinh Koran, và người đó ghi chép lại, nên chúng ta cũng cảm ơn tất cả những ai ghi chép lại, nhà văn hoặc dịch giả nữa, v.v.

 
Rồi, “Chúng tôi đã ban cho ông ta các kho báu”, đây là Thiên Đàng nói. Không phải tôi. Nghĩa là trong truyện này, có người đã được các cõi Thiên Đàng kể về điều này. Nên trong truyện này, Thiên Đàng tự xưng Họ là “Chúng tôi”.

“Chúng ta đã cho ông ta kho báu mà nội chìa khóa các kho báu thôi cũng có thể đè bẹp mà các chìa khóa kho báu sẽ đè bẹp một nhóm đàn ông mạnh mẽ”. Chỉ chìa khóa, hoặc các chìa khóa thôi. 
Nghĩa là, chúng tôi có quá nhiều phòng, nhiều chìa khóa, nhiều cung điện để tích trữ các kho báu của ông ấy. Nên, ngay cả các chìa khóa kho báu cũng có thể đè bẹp một nhóm đàn ông mạnh mẽ. Đừng nói chi tới tôi và quý vị, chỉ ngồi ở bàn giấy suốt cả ngày. Chỉ nhìn vào [các chìa khóa] thôi, có lẽ chúng ta đã xỉu rồi. Quá nặng.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact