The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

​New Year’s Eve Ghost Stories, P4

2/13/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
"New Year’s Eve Ghost Stories," P4
WEEK: 176-177 EPISODES: 1225-1232
http://suprememastertv.com/en1/v/122817890271.html
https://youtu.be/QjTZegTkggo​

Picture

​NEW YEAR'S EVE GHOST STORIES
Part 4/8  ​(excerpt)



SM: So, every day, whatever I have, I really appreciate it and I really am grateful. In the physical life, I have it better than many Masters.
​Consider in the old times, like when Guru Nanak... It has nothing to do with the ghosts. You want to hear? Continue? My calendar.

Even Guru Nanak, when He walked around to go to spread the teaching to His disciples or visit His other town disciples, He had to walk in the forest and eat whatever berries or wild fruit or vegetable He could find. For example, like that.

And the Buddha had to go outside to beg for food every day, as the monk’s tradition as a sign of detachment of possessions. Otherwise, He could ask His king father to supply Him every day, supply for all the monks, also. But because at that time, the monks should go out and do the alms round.

Number one: to continue the humility.

Number two: to continue the detachment of possessions of any kind.

Number three: to bear it when you don’t have food, to go through anything to continue your practice, so that you are not attached to any places or any utensils or any comfort.


Nowadays, I’m just too comfortable, but I cannot do what the Buddha did. Because nowadays, in every country’s law, it’s forbidden to go out begging. They still do it, the homeless. But still, it’s not like a lawful thing, not natural like in India in those times, in the old times. 

Also, (there’s) so much work that ties me up in one place. Even if I keep changing places, but still, I need a place. It doesn’t have to be big. The smaller, the better for me. I keep telling you that. And it is true also. But I need it to cover computer, internet box, telephone, whatever, whatever it is. We need it.

Also, to keep myself well, in a safe covered area so that I don’t get sick that easily or get a cold or something. Then our work would be delayed or stopped or affected in some negative way. You know that also, right?

You also cannot go out and live the way the Buddha’s monks do. You cannot. You have to stay in a place, in a safe place, and have a place to rest so that you can work. And then you have to have food ready for you because you don’t have time to go out into the town. And then to beg or all that. And maybe the police will catch you. That’s a problem also. So now we have to be independent, financially and stuff.

But still, I prefer a small place.
​
Small place is enough. If I have many clothes, even I could hang on the wall, just make two hooks on two corners and then hang all the clothes there. That’s what I did before. Even then, don’t even need a lot of cupboards or anything. I don’t have any cupboards. I have those drawers that belong to the working table, like what you have. 
​
And a cabinet underneath. I use them to put some of my clothes in and that’s all I need. That’s all. That’s all, that fits enough for my clothes and some little makeup powder, anti-shining powder. And actually, that is a lot more already. 

​I wish I have less.
​Because if I have more things, I feel too clustering. I don’t feel free. ​Before, I used to live in caves. I felt better then. I felt like the cave is very big. But if I live in the house, I feel the house is small, don’t know why. Because maybe the building, the bricks and the stuff like that, it feels heavy.

Picture
When I live in a tent, I feel even better, feel like free, very near nature, not much to take care. That’s a free life that I love so much.

​I’m not as happy now as when I was living in the tent next to the river, where there was no need to pay for electricity, no worry about bills. We had water from the river. We just filtered it. Actually, we didn’t have to. I told them to dig the hole on the riverbank, so whatever water that had run from the river into that hole underneath, then it’s so clean and clear. And then we just used some cloth, our clothes or something, a towel, to filter one more time. Perfect! So, we never had to pay too many bills.
 
That was a happy time.

And we did silly things, like the coal, the ash that we cooked, we used it to put on the face to do theater every day. Just to make fun and doing theater. Even we had a camera, a small video, so maybe some of it is still left. You can dig it out and have a look.

Every day they thought of how to make some theater to make me laugh. Just some silly stuff. It’s very funny, very funny. Like, if a fat nun, they made her play a princess. And then, instead of putting just a few spots of ashes on her face, they used the bottom of the pot, very black, put all over her, make her play the part of princess. They just made all kinds of things.

And they made me a crown of wild… this kind of crawling plants. They used a crawling plant to thread a crown for me, sticking in some flowers. It’s very cute. And then they’re all prostrating in front of me, like a king and stuff. We played very nicely, like children.

We were very happy then.

And I slept on the ground in the open. I had also a tent, of course, but I only went inside whenever it rained. I didn’t like to go inside. So I slept on the ground with those tatami. The thin one that you roll and you bring to the beach in some countries. So I slept on that. And it was OK.

No mosquito, nothing ever bothered me.

​And nowadays, I have a house, they even sneak in to bite. That was a happy time. That was truly a monk’s lifestyle.  



CHUYỆN MA ĐÊM GIAO THỪA 
Phần 4/8 (trích đoạn)


Cho nên, mỗi ngày, bất cứ gì tôi có, tôi thật sự rất cảm kích và thật sự biết ơn. Trong cuộc đời vật chất, tôi sống sướng hơn rất nhiều Minh Sư. Nghĩ lại vào thời xưa, như khi Đạo Sư Nanak... Chẳng có gì liên quan tới ma. Muốn nghe không? Tiếp tục hả? Lịch của tôi.
 
Ngay cả Đạo Sư Nanak, khi Ngài đi khắp nơi để truyền bá giáo lý, cho đệ tử của Ngài hoặc viếng đệ tử của Ngài ở phố khác, Ngài phải đi bộ trong rừng và ăn bất cứ quả mọng gì hoặc trái cây dại hoặc rau mà Ngài có thể tìm thấy. Ví dụ như thế.

Và Đức Phật phải đi ra ngoài khất thực mỗi ngày, vì truyền thống của tỳ kheo, là dấu hiệu của sự xả bỏ sở hữu. Bằng không, Ngài có thể yêu cầu phụ vương của Ngài cung cấp cho Ngài mỗi ngày, cung cấp cho tất cả tỳ kheo nữa. Nhưng bởi vì lúc bấy giờ, các tỳ kheo phải ra ngoài
và đi quanh khất thực.
 
Thứ nhất: để tiếp tục khiêm tốn.
 
Thứ hai: để tiếp tục xả bỏ những sở hữu bất kỳ loại nào.

Thứ ba: để chịu đựng khi không có thức ăn, để vượt qua bất cứ gì và tiếp tục tu hành, để không bị ràng buộc vào bất kỳ nơi nào hoặc bất kỳ đồ dùng hoặc tiện nghi nào.

 
Ngày nay, tôi thật quá thoải mái, nhưng không thể làm như Đức Phật làm được. Bởi vì ngày nay, luật của mọi quốc gia, đều cấm đi ra ngoài khất thực. Họ vẫn còn làm, người vô gia cư. Tuy nhiên, đó không phải như điều hợp pháp, không tự nhiên như ở Ấn Độ vào thời đó, vào thời xưa.

Ngoài ra, (có) rất nhiều công việc buộc chặt tôi vào một nơi. Cho dù tôi tiếp tục thay đổi nơi ở, nhưng vẫn cần có một nơi. Không cần phải lớn. Càng nhỏ càng tốt cho tôi. Tôi luôn bảo quý vị điều đó. Và cũng thật như thế. Nhưng tôi cần nơi để che máy tính, hộp mạng internet, điện thoại, bất cứ gì, bất cứ đó là gì. Chúng ta cần [nơi ở].

Ngoài ra, để giữ tôi khỏe mạnh, trong một khu an toàn có mái che để không nhiễm bệnh dễ dàng hoặc bị cảm lạnh hay gì đó. Rồi công việc của chúng ta sẽ bị trì hoãn hoặc ngưng lại, hoặc bị ảnh hưởng một cách tiêu cực nào đó. Quý vị cũng biết mà, phải không?

Quý vị cũng không thể đi ra ngoài và sống theo cách các tỳ kheo của Đức Phật. Không thể được. Quý vị phải ở tại một nơi, trong một nơi an toàn, và có nơi nghỉ ngơi để quý vị có thể làm việc. Và rồi phải có thức ăn sẵn sàng, bởi vì quý vị không có thời giờ để đi ra phố. Và rồi đi khất thực này kia. Và có lẽ cảnh sát sẽ bắt quý vị. Đó cũng là vấn đề. Thế nên bây giờ chúng ta phải độc lập, về tài chính và này nọ.

Nhưng tôi vẫn thích nơi nhỏ hơn.
​

Nơi nhỏ là đủ rồi. Nếu tôi có nhiều quần áo, ngay cả có thể treo lên tường, chỉ làm hai cái móc ở hai góc và rồi treo tất cả quần áo lên đó. Đó là điều tôi đã làm trước đây. Mặc dù vậy, thậm chí không cần nhiều tủ kệ hoặc bất cứ thứ gì. Tôi không có bất kỳ tủ nào. Chỉ có mấy ngăn kéo của bàn làm việc, như những gì quý vị có. (Tủ nhỏ.) 

Và một tủ nhỏ bên dưới [bàn]. Tôi dùng chúng để chứa một số quần áo của mình trong đó và chỉ cần có thế thôi. Bấy nhiêu thôi. Thế là vừa cho quần áo của tôi và một ít phấn trang điểm, phấn chống bóng. Và thật ra, đó là nhiều lắm rồi.

Ước chi tôi có ít hơn.
​Bởi vì nếu có nhiều thứ hơn, tôi cũng cảm thấy bị dồn cục. Không cảm thấy tự do. Trước đây, tôi thường sống trong hang động. Lúc đó cảm thấy khỏe hơn. Thấy như hang động rất lớn. Nhưng nếu sống trong nhà, tôi cảm thấy cái nhà nhỏ, không biết tại sao. Bởi vì có lẽ tòa nhà, gạch và những thứ như vậy, cảm thấy nặng nề.
Picture
Khi sống trong lều, cảm thấy còn tốt hơn nữa, thấy như tự do, rất gần thiên nhiên, không có nhiều để chăm lo. Đó là một đời sống tự do mà tôi thích vô cùng.

​Bây giờ tôi không vui như khi sống trong lều bên cạnh dòng sông, nơi không cần trả tiền điện, không lo về hóa đơn. Có sẵn nước từ sông. Chỉ phải lọc thôi. Thật ra, cũng không cần phải lọc. Tôi bảo họ đào hố trên bờ sông, để nước chảy từ sông vào hố đó, ở bên dưới, thì nước rất sạch và trong. Và rồi chúng tôi chỉ dùng vải nào đó, quần áo hoặc cái gì đó, một cái khăn, để lọc thêm lần nữa. Tuyệt hảo! Vì vậy, chúng tôi không hề phải trả quá nhiều hóa đơn.

Đó là khoảng thời gian hạnh phúc.

Và chúng tôi làm điều vớ vẩn, như than, tro mà chúng tôi đã nấu, chúng tôi dùng phết lên mặt để ca kịch mỗi ngày. Chỉ để làm ca kịch cho vui. Chúng tôi còn có máy quay phim băng hình nhỏ, có lẽ một số băng vẫn còn đâu đó. Quý vị có thể đào ra và xem thử.

Mỗi ngày họ nghĩ đến cách đóng kịch thế nào để làm cho tôi cười. Chỉ vài thứ vớ vẩn nào đó. Nhưng rất buồn cười, rất buồn cười. Như, nếu có một nữ tu béo phì, họ bảo cô ấy đóng vai một công chúa. Và rồi, thay vì  phết vài vết tro lên mặt cô ta, họ dùng lọ dưới đáy nồi, đen kịt, phết lên khắp mặt cô ấy, làm cô ấy đóng vai công chúa. Họ cứ bịa ra đủ mọi thứ.

​Và họ làm cho tôi một vương miện... bằng loại dây leo này. Họ dùng một dây leo để xâu thành vương miện cho tôi, gắn vào vài bông hoa. Rất dễ thương. Và rồi tất cả họ quỳ lạy trước mặt tôi, như lạy hoàng thượng này nọ. Chúng tôi chơi đùa rất thú vị, như trẻ em.

Lúc đó chúng tôi rất hạnh phúc.

Và tôi ngủ trên mặt đất ngoài trời. Cũng có lều, dĩ nhiên, nhưng tôi chỉ vào trong lều khi nào trời mưa thôi. Không thích vào trong lều. Nên ngủ trên mặt đất với mấy kiểu chiếu đó. Loại chiếu mỏng mà mình cuộn lại rồi mang ra bãi biển tại một số quốc gia. Thì tôi ngủ trên chiếu đó. Và thoải mái.
​
Không có muỗi, không có gì làm phiền tôi bao giờ.

Và ngày nay, tôi có nhà, thế mà cả rắn cũng lẻn vào để cắn. Thời đó thật vui. Đúng là lối sống của người xuất gia.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact