The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

​New Year’s Eve Ghost Stories, P3

2/13/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
"New Year’s Eve Ghost Stories," P3
WEEK: 176-177 EPISODES: 1225-1232
http://suprememastertv.com/en1/v/122716664757.html
https://youtu.be/1_ZLe-dsh1U

Picture

​NEW YEAR'S EVE GHOST STORIES
Part 3/8



​The young man did exactly what the dervish priest told him, and then waited until the oven was hot as possible and then his wife bent down to put the pastry in to bake the cake, then he suddenly got hold of her and threw her inside quickly.”

​The old ovens, they are big, very, very big. And then they can put something on top to cook and to bake, and everything like that. They can bake underneath and cook on top. On top, there’s a hole, also. You know, right?

 
If you don’t know, then you can look at some of the Indians when they bake chapattis with the big, big oven for the public. In some of the ashrams, they have to make very big ovens like that, and many, many, many, many of them, so that they can bake many chapattis at the same time.

Because in India, when there’s a festival or something, many followers come, like maybe tens of thousands or hundreds of thousands. They have to feed them. Like a big, very big oven, and on top of that, they put a very big kind of wok, upside down. And then the women will prepare the chapatti paste and then just put them, lay them on top of these hot dome-shaped like woks. And then cook the chapattis, cooking like hundreds at one time. My God.

The Indian people are really something.

Whenever there’s a festival, they’re very religious, they come, hundreds of thousands. At least tens of thousands, and they can feed them all. Very simple. Maybe they just make curry and eat with the chapattis. Just like that. And that’s nutritious enough already. 
Because the chapattis, they’re always using the whole meal or whole meal wheat flour. They don’t use that white flour or stuff like that.

And in the curry, there are many ingredients in it. So, there’s enough nutrition. Vegetables, and protein stuff like peas and beans, or potatoes, carrots, and other vegetables, they mix together. It’s nutritious enough, curry and chapatti. And then people just sit on the floor in different, many rows like that. And they just come, one puts the chapatti, and the other one just pours on the curry. That’s very organized and very simple, very quick. And people are happy to eat in the house of the Master.

You hungry? 
You want some chapattis? Sounds good? Don’t have. I would cook for you if I was with you. I would. I would be happy, glad to do that, (Thank You, Master.) to serve you, good saints, good boys and good girls, good saints.

Picture
​Despite your personality or your problems, you are still the saints. Only saintly people  can do the job that you are doing.

It looks easy for you because that’s your mission. You like to do it. Not everybody can, even though it looks easy for you. Of course, we have hard work sometimes, but for you, it doesn’t seem like an obligation or something difficult. You just do it because you want to.

So now, when I was a so-called disciple, every day I cleaned the yard and I wiped the steps, the staircase, and was feeling very happy that I am cleaning the steps, the footsteps of the saints, cleaning the dirt from the foot of the saints. I was very happy to do that. In any ashram, if I have a chance to work, I always feel very happy, feel privileged and feel lucky. Feel something inside, that’s not obligation. Feel very, very willing, do it with love, and with appreciation. Now, we’re going to India. 

This is from Egypt and we went all the way to India, and now we come back to you. “And that’s that. He covered, he sealed the door. So, the next morning, the dervish came. The dervish came back to his house and then they opened the oven.

And inside, they found a wreath of flowers, like those that you give when people die, like a funeral wreath of flowers inside. But it’s all in gold. So, the dervish picked up this wreath of flowers and then from that wreath of flowers, dropped down one flower.

And that used to be 
the little finger of the beautiful girl, the snake. When she was a beautiful girl, that was her little finger. So, the dervish picked that flower and gave it to the man for a souvenir.” I don’t know if he wants to remember that, but probably that’s what she wants to give to him. “And then the dervish left. He took the rest of the flowers with him.” That’s it. That’s the end of the story.

​This story is supposed to come from the Jewish community in Afghanistan according to the book’s footnotes. So, it’s not all from Jerusalem. It’s not. 


Because the Jewish people, they did not have a country before. They are all over the planet. Anyway, the story is finished.
Picture
Actually, in many countries they liken women to a snake or a tiger. Because women are too dangerous for men. But I am thinking the opposite. 

Look at the men, they don’t have to do makeup or anything, and the women are always “gaga” over them. And the woman has to wear high heels, put makeup on, dye the hair like me, and still, nobody is here. Still no men around. I wonder what else do I have to do!

In Âu Lạc (Vietnam) we call women the beauty… How to say “phái đẹp” (beauty race) in English? Beauty what? The beauty… beauty race. Like man is another race and we are the beauty race. They call us “the beauty race.” But we never feel that we’re beautiful enough. So, women spend a lot, a lot of money on everything to make themselves look better or more confident. Well, except you guys. I’m glad you don’t have to do it.  I do it all for you. Thanks to the camera and my job.

Anyway, in some of the Aulacese (Vietnamese) books, they also tell many stories about snakes and stuff like that, and also the snakes as women, as beautiful, charming women, went into our folklore, into our theater, our poetry, and literature, stories, many things.

​So, we women are famous.

No matter what we call us – snakes or tigers, whatever, men still like women a lot, no matter what. Snake or not. Because in one of the stories I read before, the man doesn’t want to listen to the monk and kill the snake.

And he said his philosophy is that many humans are even more poisonous than snakes. “Therefore, I love her. I don’t care if she is a snake or not.” But somehow the priest, I remember, forced himself to intervene in their relationship and kidnapped the snake, took her away and imprisoned her somewhere else. 

In that story, the man wasn’t sick but the monk passing by saw that in his aura there is some kind of evil, he said some evil and dark energy around him. That’s why he wanted to kill the snake, to take the snake away, and the man was crying saying, “Many humans are more poisonous than snakes.” That’s his philosophy. I also agree. I agree. I agree. If you love somebody so much, you can just die for her or him. That’s OK. Your choice.

There was a joke, remember I told you a long time ago.

There was one master and a small disciple, young disciple, living in the mountains. They hardly ever went down to town or anywhere. So, one day, the master took the young boy disciple with him to town. And he pointed to some women, he said, “These are tigers. Don’t look at them. Don’t go near them. Don’t think of them.” OK. Good.

And then after they finished whatever they had to do, they came back to the mountain. The master asked the young boy disciple, “So, did you like the town?” He said, “Yes, I like it very much.” “What did you like the best over there?”

​He said, “The tigers!” 

So, we women are tigers and snakes and beloved ones. Well, congratulations to you, guys. Behave yourselves. Don’t bite!

So, do you want another ghost story or do you want some Jewish story? (Ghost story!) Another ghost story? Oh! You are not scared? Ghost story. Tonight is a “ghost night.” Luckily, I have another one that I told you before. That story.
Picture
The man with two wives.

​Like this. “In the city of Poznań.” Somewhere in the world. Have a look, see if any footnote here. 
Poznań, where. No. Oh, that’s in Poland on the bank of Warta in the mid-west of Poland. One of the oldest cities. This is one of the oldest cities in our world.

“There in Poznan, in Poland, there was a man who had a very big house, rich, and his house was built 
on the side of the street.” “There was a very big, big basement under the house, but the door to the staircase to go down to the basement was always locked. 

One time there was one young man, he went down there. He had the keys in his hand and he wanted to open the staircase door. But before he opened it, people found him dead over there in front of that door. The police came and investigated, but they could not find out what happened and why the young boy died.

During the two years from that day, many weird things happened in the house. 
And all the bad luck kept coming. All the food in the house often went rotten very quickly, before they could use. Even though it’s fresh and just bought, it became rotten, could not eat. Then many bred worms and stuff like that. And even when they gave it to the dogs, the dogs didn’t want to eat, because it smelled stinky and terrible with all the worms swimming in it.

Then also, those who stayed inside the house often saw the lights, the lamps, or the furniture, or the jewelry thrown 
all over the house chaotically. So, more and more, they got fearful, scared. And then one by one, they moved out of that house. And because of their fear, they were so terrified and their fear was so great, it also affected other people in the town.

​So, they all got together, that town, and then tried to find out, discussing how to get rid of the ghost in that house.”


CHUYỆN MA ĐÊM GIAO THỪA
Phần 3/8


Chàng thanh niên làm y như những gì giáo sĩ đã bảo với anh ta, và rồi chờ tới khi lò nướng thật nóng, nóng hết cỡ và rồi vợ anh cúi xuống để cho khay bánh vào trong để nướng, thì anh ta thình lình nắm cô ấy và ném cô ta vào trong thật nhanh”.

Mấy lò nướng thời xưa, chúng lớn, lớn lắm. Và rồi họ có thể đặt cái gì đó lên trên để nấu và để nướng, và mọi thứ như vậy. Họ có thể nướng bên dưới và nấu bên trên. Bên trên, cũng có một cái lỗ nữa. Quý vị biết mà, phải không?
 
Nếu không biết, thì có thể nhìn một số người Ấn Độ khi họ nướng bánh chapati bằng lò nướng lớn, cho công chúng. Trong một số đạo tràng, họ phải làm những lò nướng rất lớn như vậy đó, và rất nhiều, rất nhiều lò nướng, để họ có thể nướng thật nhiều bánh chapati cùng một lúc.

Bởi vì ở Ấn Độ, khi có một lễ hội hoặc gì đó, rất nhiều tín đồ đến, có lẽ khoảng hàng chục ngàn hoặc hàng trăm ngàn. Họ phải đãi những người này ăn. Như một lò nướng lớn, rất lớn, và ở trên lò, họ để một cái như cái chảo rất lớn, đặt úp xuống. Và rồi mấy phụ nữ sẽ chuẩn bị bột bánh chapati và rồi chỉ đặt chúng lên trên đỉnh của mấy cái như chảo hình vòm nóng này. Và rồi nướng bánh chapati, nướng như hàng trăm cái một lần. Trời ơi.

Người Ấn Độ họ thật sự đáng phục.

Bất cứ khi nào có lễ hội, họ rất sùng đạo, họ đến, hàng trăm ngàn [người]. Ít nhất hàng chục ngàn, thế mà vẫn có thể cung cấp thức ăn cho tất cả. (Phục thật.) Rất đơn giản. Có lẽ họ chỉ làm cà-ri và ăn với bánh chapati. Chỉ thế thôi. Và món đó là đủ bổ dưỡng rồi. Bởi vì bánh chapati, họ luôn luôn sử dụng bột lứt hoặc bột lúa mì lứt. Họ không dùng loại bột trắng hoặc những thứ như vậy.

Và trong cà-ri, có nhiều thành phần trong đó. Cho nên, có đủ chất dinh dưỡng. Rau cải, và chất đạm như các loại đậu và đậu Hà Lan, hoặc khoai tây, cà rốt, và các loại rau khác, họ trộn chung. Đủ bổ dưỡng, cà-ri và bánh chapati. Và rồi người ta chỉ ngồi trên sàn nhà theo nhiều hàng khác nhau như vậy đó. Và họ chỉ đến, một người đặt xuống bánh chapati, và người khác đổ cà-ri lên trên thôi. Họ rất có tổ chức và rất đơn giản, rất nhanh. Và người ta vui vẻ ăn trong nhà của Minh Sư.

Quý vị có đói không? ​Có muốn bánh chapati không? Nghe ngon, hả? Không có. Tôi có thể nấu cho quý vị nếu ở bên quý vị. Sẽ nấu. Sẽ vui vẻ, vui lòng làm vậy, để phục vụ quý vị, chư thánh tốt, những con trai con gái ngoan, các thánh nhân tốt.
Picture
​Bất kể quý vị có cá tánh hay vấn đề gì, quý vị vẫn là thánh nhân. Chỉ những người thánh thiện mới có thể làm việc mà quý vị đang làm.

Trông dễ đối với quý vị bởi vì đó là sứ mạng của quý vị. Quý vị thích làm việc đó. Không phải ai cũng có thể làm, mặc dù trông dễ đối với quý vị. Dĩ nhiên, đôi khi chúng ta làm việc vất vả, nhưng với quý vị, không có vẻ như một sự ép buộc hoặc điều gì đó khó khăn. Quý vị chỉ làm bởi vì quý vị muốn làm.

Nào, khi tôi còn được gọi là đệ tử, mỗi ngày tôi quét sân và lau chùi bậc thềm, cầu thang, và cảm thấy rất vui sướng rằng tôi lau chùi những bậc, những bước chân của chư thánh, chùi sạch bụi bẩn từ chân của chư thánh. Tôi rất vui sướng làm vậy. Trong bất kỳ đạo tràng nào, nếu có cơ hội làm việc, tôi luôn luôn cảm thấy rất vui sướng, cảm thấy được đặc ân và may mắn. Cảm thấy có gì đó bên trong, không phải bị ép buộc. Cảm thấy vô cùng sẵn lòng, làm với tình thương, và với cảm kích. Giờ chúng ta đi sang Ấn Độ.

Đây là từ Ai Cập và chúng ta đi tuốt sang Ấn Độ, bây giờ trở lại với quý vị. “Và vậy là xong. Anh ta đậy lại, bịt kín cửa. Rồi sáng hôm sau, người giáo sĩ đến. Giáo sĩ trở lại nhà của anh và rồi họ mở lò nướng ra.

Và bên trong, họ thấy một vòng hoa tang lễ, như mấy vòng mà quý vị phúng khi người ta chết, như một vòng hoa tang lễ, bên trong [lò]. Nhưng nó toàn bằng vàng. Người giáo sĩ nhặt vòng hoa này lên và rồi từ vòng hoa đó, rơi xuống một đóa hoa.

Và hoa đó từng là ngón tay út của cô gái đẹp, con rắn. Khi cô ấy còn là cô gái đẹp, đó từng là ngón tay út của cô. Rồi người giáo sĩ nhặt cái hoa đó lên và trao cho chàng trai để làm kỷ vật”. Tôi không biết anh ta có muốn nhớ chuyện đó không, nhưng có lẽ đó là cái cô ấy muốn tặng anh ta. “Và rồi người giáo sĩ rời khỏi đó. Ông ấy đem chỗ hoa còn lại  theo ông”. Hết truyện. Truyện kết thúc.

Truyện này được cho là xuất phát từ cộng đồng Do Thái ở Afghanistan, dựa theo chú thích trong cuốn sách. Nên, không phải tất cả đều từ Jerusalem. Không phải vậy.

Bởi vì người Do Thái, họ không có quốc gia trước đó. Họ ở khắp Địa cầu. Dù sao, truyện kết thúc rồi.
Picture
Thật ra, trong nhiều quốc gia, họ ví phụ nữ như một con rắn hoặc một con hổ. Bởi vì phụ nữ  quá nguy hiểm cho đàn ông. Nhưng tôi nghĩ ngược lại.

Nhìn đàn ông xem, họ không cần trang điểm hoặc làm bất cứ gì, thế mà phụ nữ luôn luôn “phấn khích” về họ. Và phụ nữ phải mang giày cao gót, trang điểm, nhuộm tóc như tôi, dù thế, cũng chẳng có ai ở đây. Vẫn không có đàn ông quanh đây. Tôi thắc mắc phải làm gì nữa đây!

Ở Âu Lạc (Việt Nam) chúng tôi gọi phụ nữ là phái đẹp… Phái đẹp tiếng Anh nói làm sao ha? 
Đẹp gì? (Dạ phái đẹp?) Người đẹp… phái đẹp. Như đàn ông là phái khác và chúng ta là phái đẹp. Họ gọi mình là “phái đẹp”. Nhưng chúng tôi không bao giờ cảm thấy rằng chúng tôi đủ đẹp. Thế nên, phụ nữ dùng rất nhiều, rất nhiều tiền mua đủ thứ để làm cho họ trông đẹp hơn hoặc tự tin hơn. À, ngoại trừ quý vị. Tôi mừng là quý vị không cần làm vậy. Tôi làm giùm tất cả quý vị rồi. Nhờ có máy ảnh và việc làm của tôi.

Dù sao, trong một số sách Âu Lạc (Việt Nam), 
họ cũng nói nhiều truyện về rắn và những điều như vậy, và ngoài ra rắn như là phụ nữ, như phụ nữ xinh đẹp, duyên dáng, đi vào văn hóa dân gian, vào sân khấu, vào thơ, và văn, truyện của chúng ta, nhiều thứ.

​Vì vậy, phụ nữ chúng tôi nổi tiếng.

Dù chúng ta gọi mình là gì– rắn hoặc hổ, gì cũng được, đàn ông vẫn rất thích phụ nữ, bất kể là gì. Rắn hay không. Bởi vì một trong những truyện tôi đọc trước đây, người đàn ông không muốn nghe lời nhà sư giết con rắn.

​Và anh ta nói triết lý của anh là nhiều người còn 
độc địa hơn cả rắn nữa. “Vì thế, tôi thương cô ấy. Tôi không cần biết cô ấy là rắn hay không”. Nhưng bằng cách nào đó vị tu sĩ, tôi nhớ, ông buộc mình can thiệp vào mối quan hệ của họ và bắt cóc con rắn, đem cô ta đi xa và cầm tù cô ở một nơi khác.

Trong truyện đó, chàng trai không bị bệnh nhưng nhà sư đi ngang qua thấy trong hào quang của anh ta có một loại tà ác, ông ấy nói có năng lượng tà ác và tối tăm nào đó xung quanh anh ta. Thành ra nhà sư muốn giết con rắn, đem con rắn đi xa, và chàng trai khóc, nói: “Nhiều người còn độc hơn rắn”. Đó là triết lý của anh ta. Tôi cũng đồng ý. Đồng ý. Đồng ý. Nếu quý vị thương ai đó thật nhiều, quý vị có thể chết cho người đó. 
Không sao. Lựa chọn của quý vị.

Có một truyện cười, nhớ không, tôi kể với quý vị đã lâu rồi.

Có một vị thầy và một đệ tử nhỏ, đệ tử trẻ, sống trên núi. Họ hầu như không bao giờ đi xuống phố hoặc bất kỳ nơi đâu. Rồi, một ngày nọ, vị thầy đem cậu đệ tử theo ông ấy xuống phố. Và ông ấy chỉ vào một số phụ nữ, ông ấy nói: “Đây là các con hổ (cọp). 
Đừng nhìn cọp. Đừng đến gần cọp. Đừng nghĩ về cọp”. Được rồi, tốt. 

Và sau khi họ làm xong việc gì đó mà họ phải làm, hai thầy trò trở về núi. Vị thầy hỏi cậu đệ tử: “Này, con có thích dưới phố không?” Cậu nói: “Dạ có, con rất thích”. “Con thích gì nhất ở đó?”
​
Cậu nói: “Mấy con cọp!”

Thế nên, phụ nữ chúng tôi là cọp, rắn và là những người được yêu dấu. Chúc mừng quý vị. Hãy hành xử cho tốt. Đừng cắn nha! 


Vậy, quý vị muốn một truyện ma khác hoặc truyện Do Thái nào đó?(Dạ, truyện ma!) Truyện ma khác à? Ồ! Quý vị không sợ à? Truyện ma. Đêm nay là một “đêm ma”. May mắn, tôi có một truyện khác mà đã kể quý vị nghe trước đây. Truyện đó.
Picture
Người đàn ông có hai vợ.
​

Ờ, như thế này. “Trong thành phố Poznań”. Nơi nào đó trên thế giới. Để xem, coi có chú thích nào ở cuối trang đây không. Poznań, ở đâu. Không có. Ồ, đó là ở Ba Lan trên bờ sông Warta ở miền trung-tây của Ba Lan. Một trong những thành phố cổ xưa. Đây là một trong những thành phố cổ nhất trên thế giới chúng ta.

“Ở đó trong Poznań, tại Ba Lan, 
có một người đàn ông sở hữu căn nhà rất lớn, giàu sang, và nhà của ông ấy được xây bên cạnh một con đường”. “Có một tầng hầm lớn, rất lớn bên dưới căn nhà, nhưng cửa cầu thang để đi xuống tầng hầm luôn luôn bị khóa kín.

Một lần nọ có một chàng thanh niên, đi xuống đó. 
Anh ấy có chìa khóa trong tay và muốn mở cửa cầu thang. Nhưng trước khi anh ấy mở cửa, người ta tìm thấy anh ấy đã chết ở ngay trước cánh cửa đó. Cảnh sát đến và điều tra, nhưng họ không thể phát hiện chuyện gì đã xảy ra và tại sao chàng trai trẻ đã chết.

​Trong vòng hai năm kể từ ngày đó, nhiều điều kỳ lạ xảy ra trong nhà. Và tất cả vận rủi cứ đến. Tất cả thức ăn trong nhà thường bị hư thối rất nhanh, trước khi họ có thể dùng. 
Mặc dù còn tươi và vừa mới mua, thức ăn trở thành rữa nát, không thể ăn. Rồi nhiều sâu bọ sinh ra và những thứ như vậy. Và ngay cả khi họ đem cho chó, chó cũng không muốn ăn, bởi vì nó có mùi hôi thối và kinh hoàng với tất cả sâu bọ bơi trong đó.

Ngoài ra, những người sống trong nhà đó thường thấy ánh sáng, đèn, hoặc đồ nội thất, hoặc nữ trang bị ném hỗn độn khắp nhà. Vì vậy, càng ngày họ càng sợ hãi. Và rồi từng người một, 
họ dọn ra khỏi nhà đó. Và vì nỗi sợ của họ, họ vô cùng sợ hãi và nỗi kinh hoàng của họ cũng ảnh hưởng những người khác trong phố.

​Nên tất cả họ tập hợp lại, trong phố đó, 
và rồi cố gắng tìm hiểu, thảo luận làm thế nào để loại bỏ con ma trong nhà đó”.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine