The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

May The Righteous Triumph, P6

1/3/2021

 
Special Series
Excerpt from a phone call with Supreme Master Ching Hai (vegan)
and Supreme Master Television team members (all vegans)
Excerpt from "May The Righteous Triump," Part 6

Picture

MAY THE RIGHTEOUS TRIUMPH
Part 6 of 6



​​The skunk likes soft food, not the dog’s hard food, even though he ate them. But he likes soft, so…

I said, “OK, I will soak them in boiled water for a while and then I’ll give them.” Then he likes it better. He eats it faster and he ate them all. Before he left some of the bigger ones. He ate only the small ones. For puppy. For puppy food. Now I soften it and he likes it. 

I asked him, “Do you like anything else?”

He said he doesn’t know, “It’s OK.” He went to some places and ate the grapefruit. In some garden, somewhere. He eats the skin out and then he eats some grapefruit, very little. Every grapefruit, he digs a hole and eats some.

And then I said, “Is there anything else I can give you, because I am not a skunk, I don’t know what you like?”

He said, “It’s OK already, that’s very good. (Vegan) dog food is good.”

And then I asked him, “But how did you know about the dog’s food?  Because the skunks, they don’t know anything about this dog food, how would you come and eat the (vegan) dog food, as if you’re my dog?”

He said, “Sozy told me that You will feed me.”

I said, “Ah, that girl! Busybody.” Not only I have to feed her, take care of her, now she even introduced somebody else to come and eat my food. Oh, yeah, it was very funny.

I said, “Of course, I would feed you. I did not know before, I thought it’s better to leave you alone. Because I never knew how to feed a skunk before. And I thought a natural life is better for you.” But he doesn’t like to eat those snails and frogs and stuff.

So, Sozy was hanging around some time before, and so she told him that, “You come and talk to Master, She will feed you.” Because they talk to each other, you know?

​I didn’t know that a dog can talk to a skunk. They don’t have to be together to talk. If they know that the dogs are in my care, they could talk.  

He said, “What did you eat? I don’t like to eat all these live snails in the garden.” So, Sozy said, “We don’t eat animals. No! We’re vegan.”

So, the skunk would ask, “How do you find vegan animals to eat?” Sozy said, “You silly! It’s not vegan animals. It’s vegan! Just vegan, no animals.”

So, he said, “How did you find this food to eat.” 

She said, “You talk to my Master. She will feed you.” So, he did really come one time when I was there. So, he really looked at me, the two times I met him. The first time we met, it’s straight, face to face, but far away. A few meters away, and his eyes are glowing, But it’s very sad. Then I know, I feed him. First, I gave him bread and crackers and stuff like that. And he ate the bread.

And then I said, “OK, maybe some (vegan) dog food, in the bag, still fresh and new, so I gave some to him, a little bit, to see if he eats. He ate them all. Yeah. Then next time I gave some bread and more (vegan) dog food. He ate all the food; he left the bread. So, I know that he just likes the dog’s (vegan) food. Maybe he listens to Sozy too much.

Sozy said, “We eat dog’s vegan food. You know? We don’t eat other things that are not vegan.”

So, maybe he worries any other thing is not vegan. So, he didn’t eat the bread anymore, he eats just the (vegan) dog food. And later, one day I was thinking maybe… because he left some big pellets, from the dog’s pellets. You know, the ready-made (vegan) dog food? 

So I told him, and now I told somebody to take care, if I’m not there, somebody else will take care.

I don’t always have time or I’m not always in the same place. I have to keep moving. Run around. For safety reasons and for other reasons, spiritual reasons. Because some places have more spiritual value than other places. And after I finish with one place, I go to a higher one. If there is one, then I had to move.

So one day I think, maybe he’s very small. He’s only six or seven months old. So maybe he likes soft food. So I told the person who takes care, “Put hot water to soak it first, then he likes it better.”

He went around and said, “Thank You. Thank You.” He turned around, around and said, “Thank You.” Just like dogs when they chase their tails. Maybe he learned it from Sozy, I don’t know, my dog.

There are many other things that I cannot talk to you about that. Never mind, never mind. Other thing cannot. This one. 

Picture
We go back to the skunk. I saw it here another day. “Are you friends somehow?”

He said, “No, we didn’t know each other before.” “But you talk, right?”
​
​He said, “Yeah, yeah we have conversations, and she visits me sometimes.” Maybe astrally. You know, the soul. No relation to me either. To Master, either.
 
“When did she tell you?”

​He said, “Some months ago.”

I said, “OK.” Some months ago, that’s when I first saw him. Ny, is his name. He has a name. Ny. N-Y. So I call him Ny sometimes, when I fed him before. Now I don’t feed him. Somebody could do it, but when I fed him before I always call him his name. 


I said, “Ny, your food is ready. When you are ready, when you are hungry you come to eat, OK? With all love, and you have to thank God. God gives it to you. I’m only doing God’s will. OK? I help you, but it’s from God.” So, he understands that. 

Before, when I was still feeding him, he circled around my house. It’s a little studio, with a toilet and everything inside, in the six meters by four meters. And prepared also for dogs. In case when the dogs come, they can have room. They have a sofa and their cage that I designed. But only one, because mostly they jump on the sofa. They like it. Because they can see me better. Also higher.

​I say to them, “Maybe the cave is cold because it’s on the floor, so if you want, the sofa is better.” But ever since, they always sleep on the sofa. If they can have it. Sometimes they jump into the cave, you know, their dogs’ dens, if they want it darker. Otherwise they stay on the sofa.


The other day, because it’s raining, I was thinking how can the skunk fare in such weather. And he is so young. His parents passed away already because of old age, he told me. So, he lives alone and fares himself alone. So young already. Since he was maybe three, four months old, yeah? And now he’s OK, so I feel sad, I feel maybe I should tell the person who takes care, to put a dog’s den outside or something for him.

But then I said, “Oh, no, better not, because that is not as safe as if he has his own burrow. Maybe he knows already, maybe his parents taught him, or maybe he stays in his parents’ burrow, because if he keeps continuing to come to eat, that means he is OK. It’s safer than putting him in that dog box and put it outside and any other thing can crawl inside and hurt him, you know what I’m saying? Or if the dogs go there they might pass by and scare him. Not all of them will talk like Sozy. They might scare him or go and sniff, sniff and scare him to death.

So I said better not. Just let him be. Just give him food, that’s enough. That’s what I was thinking.

​So, his soul came to me and said, “Don’t be sad, because I love You. As a kid to a mother, more than that.” So, I said, “All right. I’m not sad, I just worry about you.” I worry about many other animals also, because they don’t have their safety, you know? 

Last time, I lived in some place and I saw some squirrel, baby, fell on the ground and died. Oh, and that really hurt me so much. But how can you take care of the squirrel? And then they’re just young and maybe too much wind, and then they just dropped. Oh, God. It really gives me so much pain for long, long time. 

OK. Sorry. Any other … you want the diary, huh? Any other questions? Or just that? (That’s all, Master.) That’s all? See if anything else.
 
I said here that “I cry too much daily. It’s not good for my eyes. I better try to control it. They’re blurred a little bit more nowadays.”

“Please Heavens, forgive animals and their enemies. Forgive all humans.” And there are some other things about something that also cannot tell you.

Sorry. I think it’s all done. It’s another diary. It’s nothing much. And this one I don’t write a lot, sometimes, but not much. No. OK, OK. That’s it then. Many other things are about predictions for this and that leader, and this and that things about our planet. I cannot tell you. OK?
Picture

​​​MONG SAO NGƯỜI CÔNG CHÍNH SẼ THẮNG
Phần 6/6



​Chồn hôi thích thức ăn mềm, không thích thức ăn cứng của chó, mặc dù chú cũng ăn thứ đó. Nhưng chú thích mềm.

Nên… tôi nói, “Được, ta sẽ ngâm đồ đó trong nước sôi một lúc và rồi sẽ cho [chú ăn] đồ đó”. Rồi chú thích hơn. Chú ăn nhanh hơn và ăn hết. Trước kia chú để lại một số miếng lớn hơn. Chú chỉ ăn những miếng nhỏ. Thức ăn cho chó con. Bây giờ tôi làm cho nó mềm và chú thích.

Tôi hỏi chú, “Con có thích gì khác không?”

Chú nói chú không biết, “Dạ không sao”. Chú đi tới một số nơi và ăn bưởi. Trong vườn nào đó, nơi nào đó. Chú ăn hết lớp vỏ ngoài và rồi chú ăn chút bưởi, rất ít. Mỗi trái bưởi, chú đào một cái lỗ và ăn một chút.

Và rồi tôi nói, “Còn có gì khác ta có thể cho con không, bởi vì ta không phải chồn hôi, ta không biết con thích gì?”

Chú nói, “Vậy là tốt rồi ạ, rất tốt. Thức ăn chó (Thuần chay) ngon”. Và rồi tôi hỏi chú, “Nhưng làm sao con biết về thức ăn của chó? Bởi vì chồn hôi, họ không biết bất cứ điều gì về thức ăn chó này, làm sao con đến và ăn thức ăn (thuần chay) cho chó, như thể con là chó của ta vậy?”

Chú nói, “Sozy nói với con rằng Ngài sẽ cho con ăn”. 
 
Tôi nói, “A, ra cô gái đó! Nhiều chuyện”. Tôi không chỉ phải cho ăn, chăm sóc cô ả, bây giờ cô ả thậm chí giới thiệu thú khác đến và ăn thức ăn của tôi nữa. Ồ, phải, rất buồn cười.

Tôi nói, “Dĩ nhiên, ta sẽ cho con ăn. Trước đây ta không biết, ta tưởng tốt hơn là để yên cho con. Bởi vì ta chưa bao giờ biết làm sao để cho chồn hôi ăn trước đây. Và ta nghĩ đời sống thiên nhiên là tốt hơn cho con”. Nhưng chú không thích ăn mấy con ốc sên và ếch này nọ.

Cho nên, Sozy quanh quẩn ở đó một thời gian trước đây, và do đó cô ấy nói với chú như thế, “Bạn đến nói chuyện với Sư Phụ, Ngài sẽ cho bạn ăn”. Bởi vì họ nói chuyện với nhau, biết không?

Tôi đâu có biết rằng chó có thể nói chuyện với chồn hôi. Họ không cần phải ở gần nhau để nói chuyện. Nếu họ (chồn hôi) biết rằng chó được sự chăm sóc của tôi, họ có thể nói chuyện.

Chú hỏi, “Các bạn đã ăn gì? Tôi không thích ăn mấy ốc sên còn sống này trong vườn”. Thì Sozy nói, “Chúng tôi không ăn động vật. Không! Chúng tôi ăn thuần chay”.

Rồi chồn hôi hỏi, “Làm sao các bạn tìm được động vật thuần chay để ăn?” Sozy nói, “Bạn thật ngớ ngẩn! Không phải động vật thuần chay. Nó là đồ ăn thuần chay! Chỉ đồ ăn thuần chay, không động vật”.

Vì vậy, chú hỏi, “Sao các bạn tìm được thức ăn này để ăn”. 

Cô chó nói, “Bạn nói chuyện với Sư Phụ của tôi. Ngài ấy sẽ cho bạn ăn”.  Thế là chú thật sự đã đến một lần nọ khi tôi ở đó. Rồi chú cố tình nhìn tôi, có hai lần tôi gặp chú. Lần đầu chúng tôi gặp, mặt đối mặt, nhưng rất xa. Cách nhau vài mét, và đôi mắt của chú sáng lên, Nhưng rất buồn. Sau đó tôi biết, tôi cho chú ăn. Trước hết tôi cho chú bánh mì và bánh lạt và những thứ như vậy. Và chú ăn bánh mì.

Rồi tôi nói, “Ờ, có lẽ chút thức ăn chó (thuần chay), trong túi, vẫn còn tươi và mới, nên tôi cho chú ăn thử, một chút, xem chú có ăn không. Chú ăn hết. Ờ. Rồi lần sau tôi cho chút bánh mì cộng thêm thức ăn chó (thuần chay). Chú ăn tất cả thức ăn; để lại bánh mì. Do đó, tôi biết rằng chú chỉ thích thức ăn (thuần chay) của chó. Có lẽ chú nghe lời Sozy quá nhiều.

Sozy nói, “Chúng tôi ăn thức ăn thuần chay của chó. Biết không? Chúng tôi không ăn những thứ khác mà không thuần chay”.

Thế nên có lẽ chú lo lắng bất cứ gì khác là không thuần chay. Vì vậy, chú không ăn bánh mì nữa, chú chỉ ăn thức ăn chó (thuần chay). Và sau đó, một ngày nọ tôi suy nghĩ có lẽ… bởi vì chú để lại một số viên lớn, trong mấy viên thức ăn của chó. Biết không, thức ăn chó (thuần chay) làm sẵn đó?
 
Cho nên tôi bảo chú, bây giờ tôi bảo người nào đó lo liệu, nếu tôi không ở đó, người khác sẽ chăm sóc.

Tôi không luôn có thời gian hoặc không luôn ở cùng một nơi. Tôi cứ phải di chuyển. Chạy lung tung. Vì những lý do an toàn và vì những lý do khác, những lý do tâm linh. Bởi vì một số nơi có nhiều giá trị tâm linh hơn so với những nơi khác. Và sau khi xong với một nơi, tôi đi đến nơi cao cấp hơn. Nếu có một nơi, thì tôi phải dời di.

Cho nên một ngày nọ tôi nghĩ, có lẽ chú còn rất nhỏ. Chú chỉ mới sáu hoặc bảy tháng tuổi. Nên có lẽ chú thích thức ăn mềm. Do đó tôi nói với người lo việc chăm sóc, “Ngâm nó vào nước nóng trước, thì chú sẽ thích hơn”. Chú đi vòng quanh và nói, “Cảm ơn. Cảm ơn Ngài”. Chú xoay vòng vòng và nói, “Cảm ơn Ngài”. Giống như chó khi họ đuổi theo đuôi của họ. Có lẽ chú học từ Sozy, tôi không biết, chó tôi. Có nhiều việc khác mà tôi không thể kể quý vị. Thôi khỏi đi há. Điều khác không thể. 

Picture
Chúng ta trở lại chuyện chồn hôi. Tôi thấy nó ở đây hôm nọ.“Các con có phải bạn hay sao đó?” 

Chú nói, “Không, chúng con không biết nhau trước đây”. “Nhưng các con nói chuyện mà, hả?”

Chú nói, “Vâng, vâng, chúng con có nói chuyện, và cô ấy đôi khi thăm con”. Có lẽ bằng linh thể. Biết không, linh hồn. Cũng không quan hệ với tôi. Với Sư Phụ, cũng không luôn. 

“Cô ấy nói với con khi nào?”

Chú nói, “Vài tháng trước”. Tôi nói: “Thế à”. Vài tháng trước, đó là khi tôi mới gặp chú lần đầu. Ny, là tên của chú. Chú có một tên. Ny. N-Y. Vì vậy đôi khi tôi gọi chú là Ny, khi cho chú ăn trước đây. Bây giờ tôi không cho chú ăn. Có một người làm việc đó, nhưng trước kia khi cho chú ăn,  tôi luôn gọi chú bằng tên chú.

Tôi nói, “Ny, thức ăn của con có rồi. Khi nào con sẵn sàng, khi con đói thì con đến ăn nghe? Với tất cả tình thương, và con phải cảm tạ Thượng Đế. Thượng Đế cho con thức ăn đó. Ta chỉ làm theo Thiên ý. hiểu không? Ta giúp con, nhưng đó là từ Thượng Đế”. Thế nên chú hiểu điều đó.
 
Trước kia, khi tôi vẫn còn nuôi chú, chú đi vòng vòng quanh nhà tôi. Một căn hộ nhỏ, với nhà vệ sinh và mọi thứ bên trong, rộng sáu mét nhân bốn mét. Và cũng chuẩn bị cho chó nữa. Trong trường hợp khi chó đến, họ có thể có chỗ. Họ có một ghế sofa và lồng của họ mà tôi thiết kế. Mà chỉ có một [lồng], bởi vì đa số họ nhảy lên ghế sofa. Họ thích vậy. Bởi vì họ có thể thấy tôi dễ hơn. Ngoài ra cao hơn.

​Tôi nói với họ, “Có lẽ hang động lạnh bởi vì ở trên sàn, vậy nếu các con muốn, thì ghế sofa tốt hơn”. Nhưng kể từ đó, họ luôn luôn ngủ trên ghế sofa. Nếu họ có ghế. Đôi khi họ nhảy vào hang,  hang của chó, nếu họ muốn chỗ tối hơn. Bằng không họ ở trên ghế sofa.


Hôm nọ, bởi vì trời mưa, tôi suy nghĩ chồn hôi không biết ra sao trong thời tiết như vậy. Và chú thật là còn non nớt. Cha mẹ của chú đã qua đời rồi vì tuổi già, chú kể với tôi. Nên chú sống một mình và tự chăm sóc cho bản thân. Vẫn còn nhỏ như thế. Từ khi chú có lẽ mới ba, bốn tháng tuổi, há? Bây giờ chú ổn rồi, tôi cảm thấy buồn, cảm thấy có lẽ tôi nên bảo  người chăm sóc, để một cái hang chó ở bên ngoài hoặc gì đó cho chú.

Nhưng rồi tôi nói, “Ồ, không, tốt hơn là không, bởi vì không an toàn như là nếu chú có hang của chính mình. Có lẽ chú biết rồi, có lẽ cha mẹ chú đã dạy chú, hoặc có lẽ chú ở trong hang của cha mẹ chú, bởi vì nếu chú cứ tiếp tục đến để ăn, đó có nghĩa là chú an toàn. An toàn hơn là để chú vào trong hộp chó đó, và đặt hộp ở bên ngoài rồi bất kỳ vật nào khác cũng có thể bò vào trong và hại chú, quý vị biết tôi nói gì chứ? Hoặc nếu chó có thể đi ngang qua và dọa chú. Không phải chó nào cũng nói như Sozy. Họ có thể dọa chú hoặc đi đánh hơi, đánh hơi và làm chú sợ chết đi được.

Nên tôi nói tốt hơn là không. Cứ để yên cho chú. Chỉ đưa chú thức ăn, thế là đủ rồi. Đó là những gì tôi nghĩ.

Thì, linh hồn của chú đến với tôi và nói, “Xin đừng buồn, bởi vì Con thương Ngài. (Tuyệt!) Như một đứa con với mẹ, còn nhiều hơn thế”. Cho nên, tôi nói, “Được rồi. Ta không buồn, ta chỉ lo lắng cho con thôi”. Tôi cũng lo lắng cho nhiều thú vật khác nữa, bởi vì họ không được an toàn, biết không?
 
Lần trước, tôi sống ở nơi nào đó và thấy con sóc, bé sóc nào đó, bị rơi xuống mặt đất và chết. Ồ, điều đó thật sự làm tôi đau đớn vô cùng. Nhưng làm sao để chăm sóc cho sóc đây? Và rồi họ chỉ quá nhỏ, có lẽ gió nhiều quá, nên họ chỉ rơi xuống thôi. Ôi Trời ơi. Nó thật sự làm tôi đau đớn rất nhiều trong một thời gian rất lâu.

​OK. Xin lỗi. Có gì khác… quý vị muốn [nghe] nhật ký, hả? Còn câu hỏi nào nữa? Hay chỉ vậy thôi? (Dạ thưa có thế thôi, Sư Phụ.) Có thế thôi? Để xem còn gì khác. 

Tôi nói ở đây rằng “Tôi khóc thật nhiều mỗi ngày. Không tốt cho đôi mắt của mình. Phải nên cố gắng kềm chế. Dạo này cặp mắt đã mờ hơn chút”.

“Xin Thiên Đàng, hãy tha thứ cho động vật và kẻ thù của họ. Tha thứ cho tất cả con người”. Và có một số điều khác về gì đó mà tôi cũng không thể nói với quý vị.

Xin lỗi. Tôi nghĩ xong hết rồi. Đây là cuốn nhật ký khác. Không có gì nhiều. Quyển này tôi không viết nhiều lắm, thỉnh thoảng, nhưng không nhiều. Không. Thôi, được rồi. Chỉ có vậy thôi. Nhiều điều khác là về tiên đoán cho nhà lãnh đạo này, nhà lãnh đạo kia, và điều này điều kia  về Địa Cầu. Tôi không thể nói ra. Nhá? ​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine