The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Magical Power Is Never Enough to Protect You, P3

6/2/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
"Magical Power Is Never Enough to Protect You," P3
Hsihu, Taiwan (Formosa) - December 2, 2018
http://suprememastertv.com/en1/v/132815269193.html
https://youtu.be/vTgzqoBwvdE


Picture

We count our blessings. 
Every day we thank Heavens, thank Gods, Godses or Goddesses, to help protect us, so that we have such a fortunate life.
​Many people don’t have what we have. No matter how little you have, you still are very lucky. 


ALWAYS COUNT OUR BLESSINGS        AS LONG AS YOU CONTINUE TO HAVE FAITH       JUST DON'T SLANDER       HOW MASTER WAS DISCOVERED


ALWAYS COUNT OUR BLESSINGS


Similarly, even when the Master comes into this world, She/He has to also respect the law, least of all, the disciples.

We have to adhere to the Five Precepts. 
Otherwise, I just give you initiation, “Ah, do what you want, you are free!” You are free. You are free, of course, if you walk the straight path. Both sides…


You know, there is some country, there are land mines. If they’ve already cleared the road for you and they say, “This road you can walk, the left you cannot, the right you cannot, behind you cannot,” and you should not, because you will be dead or maimed, or lose your limbs.

Similarly, in this world it’s similar to a landmine field; you have to walk straight. The Master cleared the road for you, but you have to walk.

It’s very risky in this world, dangerous world. 

You look around you. Sometimes even I was scared. When I was in Europe, sometimes I had to go out in the car, somebody else driving, so I didn’t have to look at the road. Sometimes I looked around I saw advertising for meat, so big on the board, next to the street, and I shuddered.

I was thinking, “What kind of world am I living in?”


Before, they even killed people to eat, also, a long, long time ago. And now they kill animals to eat, sometimes kill the animals alive. Or kill dogs even, or skin them alive, it’s horrible. 

It’s very difficult to live in this world.


And I am very glad that you still can come to group meditation, that you can meditate at home, with little obstruction. Despite your busy schedule and your family obligations, your job duty, you still can do what you can to protect yourselves. I’m so glad, and I appreciate your effort. 

​Because I know how difficult it is already to live in this world, uninjured emotionally, or physically, mentally, psychologically, spiritually even. So, count your blessings.


Always count your blessings, and do not complain.

I also have to count my blessings every day, so I don’t complain, so that I don’t break down, because sometimes it’s really hard to be a Master. It doesn’t always look rosy, like I am sitting here talking to you in peace, not like that. I cannot list it all for you.
 
We count our blessings.

Every day we thank Heavens, thank Gods, Godses or Goddesses, to help protect us, so that we have such a fortunate life. Many people don’t have what we have. No matter how little you have, you still are very lucky. Yes.
Picture
AS LONG AS YOU CONTINUE TO HAVE FAITH


And the more you practice, the more you do not care about how much you have or not have. You just want peace, tranquillity, stability in your life, so that you can continue discovering your inner great Self, because that is the most important thing and we are happy to grow with that.
 
Like your brother, he asked for only one thing before he died. He didn’t ask, “Master, give me riches, give me diamonds, give me gold, give me a house, give me a car, give me a better wife.” Nothing.

He asked just for proof of enlightenment. You do have, you do have. It’s just that maybe you are looking in the wrong direction, you are expecting different things. Whatever you have, continue, it’s good. You just misunderstand. But it happens also if your mind is somewhere else.
 
In the Buddha’s time, there was one monk who also imparted the Light and Sound from the Buddha. Then he went to the forest to meditate alone, but he had no experience of the Sound, and he came back and asked the Buddha why. Other people asked for him, and he said, the Buddha said that because he doesn’t concentrate on that, he concentrates only on the Light.

It’s not that you say, “OK, I’ll concentrate on the Light,” and then you can, it’s not like that. It’s your mind, sometimes is a wandering tool, it’s a troublemaker. 

But without the mind, you also cannot practice.

And then there is another guy, another monk, who also got the Light and Sound, but he came back, he said… because he went near a village to meditate, and his hut was destroyed by weather, and he asked the villagers to build him another hut. They said they would, but then day after day, week after week, month after month, they did not do it. So, during all that time that he stayed there, in the summer retreat, he had not an iota of Light come to him. Meaning not even a flash of light came to him. 
 
The same thing, because he has no concentration, he can’t. He is exposed to all these kinds of elements. He has no roof over his head. Imagine, he’s a monk, he doesn’t have much to do, and still just the weather’s bothering him, then he could not have the Light.

Not to talk about you, you have so much work to do, everything just wants to take your attention away, thus you are in difficulty to concentrate.

I sympathize very much with you, but nevertheless, I’m still very proud of you, and very glad that you still hold on to your faith, and continue your road to enlightenment.
 
The Master Power will bless you,
 will help you, no matter what level you are. As long as you don’t harm others, as long as you continue to have faith when you die, Master will always take you.
Picture
JUST DON'T SLANDER


OK. I’ll talk again about Milarepa.

Milarepa, the Master told Him, His Master told Him not to go down into the world, “Just hide yourself somewhere on the mountain, meditate alone, don’t bother about the humans.” He talks like that, but He Himself had disciples.

You know, if you are a Saint, people smell it, know it. Even inside, some gods or some angels will tell them. You see? And then they go and find you.

That’s how they discovered me, three times, in the beginning, when I wasn’t aware that I was a Master of some sort. I’m still not aware now, but since you came, I teach you something. Teach you what I know, and if it’s good for you, then you continue to practice. If it’s not good for you, you are welcome to leave. Nobody will ever say anything.

Just don’t slander, because you never know, maybe I am really a Master. Maybe I don’t look like one, but maybe I am a Master. Then you will be in trouble. Yeah, I am warning.
 
All right. But Milarepa, of course, He normally hid on the mountain. I don’t know, somehow people found out, because what kind of real man, what kind of human would stay on the mountain, without any clothes on in the winter, and eat only nettle leaves, until He became all green like a caterpillar? Even growing green hair all over.

And so people even asked Him, “Are you real? Are you human or are you pretah?” Means, “Are you a hungry ghost? Or are you a human?”

And He said, “I am human.”

​He should have said, “I am a ghost” and scared them all away. Then He wouldn’t have had any trouble at the end of His life. I will tell you, or you know the story, I guess. Somehow, people smelled, and smoked Him out.
Picture
HOW MASTER WAS DISCOVERED


Just like when I was meditating three months, or eating brown rice and sesame alone without anything else, salt of course, and then somebody said that a Quan Yin Bodhisattva told them to go to that temple. They’d never been there before, to find the Master.

That’s how I was discovered in Taiwan (Formosa).

 
In India I was discovered already, because I wanted to buy a book and they said, they didn’t have it, I said “You have it.” “I saw it in your shop. It’s such a color, such a size.” And then they thought I was a Buddha already.
 
At least one of them followed me, wanted to be my disciple. So, I tested him and he passed, so I had to keep my promise, My first disciple, so-called, on the bank of the Ganges River. I had no temple, nothing. No shaved head, nothing. I just wore white clothes, like most Indians. All right. 

That was my first discovered mission.


I went to Taiwan (Formosa), I was discovered again, I just told you. I lived in the temple, behind the temple, a very obscure area where they keep the ashes of the dead people. I lived among the dead.

They still found me out; a group, they came in, in such a night; 
thunder storm, raining. I’ll never forget. They came in because they were so in a hurry. Why didn’t they come in the day time? Came in the night, knocking at my little dead quarters. I had to give them (initiation). Fine, because they said the Bodhisattva gave them the direction. Huh, for the respect of the Bodhisattva, I had to, no? 

And then I ran away to America, and they discovered me again.

A group of black and white people came to the temple where I was cleaning the toilets and wiping the floor every day, and cooking for whoever came, and for the abbot as well.

They came in and said: “Oh, we know. Someone appeared inside our vision to tell me to come here, this address.” They’d never been there before. None of them had been there before, 
and none of them had been to that ash room, the dead room before. They found the way to come, and they said that, “Come here and then You will teach us to listen to the sea, and that, Your name is Master Ji.”
 
Actually, Ji is a name that is addressed to any great person, like “great” Ji, means “Great,” Master Ji.

I said, “No. You’re looking for the abbot, right?”

They said, “No, no, no, no.” They said: “Not the abbot. ‘Master Ji.’”

And then the other one said: 
“No, no. Master Ching, I think, Ching.” They argued with each other Ching or Ji. 

I said, “No, the abbot’s name is so and so. He’s not here right now. Maybe you come back after two months when he comes back to America.”

They said, “No, no, no. 
Not a man.”

He said, “It’s a woman.” And over there only me. The abbot is a man, 
I’m a woman. And other lay people come and go, come and go, to learn with him. So I also had to teach them.

That’s the third time. See what I’m saying? They smell you. 


In India maybe they smell you faster. If you just sit on the bank of the Ganges, you will have things. You will have food, you have people come touch your feet, ask you to teach them.

In India, people, they are very liberal in spiritual practice. If they see you, maybe they can see your aura, and then they know you are good or not good. 
Some people don’t see your aura, but if you wear renunciate robes, grow a long beard, a little bit, then I’m sure you can be a Master. So whoever says you already attained Buddhahood, just go there. You will be worshipped in no time. No problemo.  
Picture

LUÔN BIẾT ƠN NHỮNG GÌ MÌNH CÓ

​

Tương tự, ngay cả khi Minh Sư xuống thế gian này, Ngài cũng phải tôn trọng luật, nhất là các đệ tử.

Chúng ta phải tuân thủ Năm Giới Luật.
Bằng không, tôi chỉ truyền Tâm Ấn cho quý vị: “À, muốn làm gì thì làm, quý vị tự do!” Quý vị tự do. Quý vị tự do, dĩ nhiên, nếu đi đường thẳng. Cả hai bên…
 
Quý vị biết, có quốc gia nào đó, có mìn trong đất. Nếu họ đã dọn đường cho quý vị và họ nói: “Đường này quý vị có thể đi, bên trái không thể đi, bên phải không thể đi, đằng sau không thể đi”, thì quý vị không nên, bởi vì quý vị sẽ bị chết hoặc tàn phế, hoặc mất chân tay. 

Tương tự, thế giới này cũng giống như một bãi mìn; quý vị cần phải đi thẳng. Minh Sư đã dọn đường cho quý vị, nhưng quý vị phải tự đi.

Thế gian này rất nhiều rủi ro, thế giới nguy hiểm.

Quý vị nhìn xung quanh xem. Đôi khi ngay cả tôi cũng sợ. Khi còn ở Âu châu, đôi khi tôi phải đi ra ngoài bằng xe hơi, người khác lái, nên tôi không cần phải nhìn đường. Đôi khi nhìn quanh thấy quảng cáo bán thịt, bảng quảng cáo thật lớn, bên cạnh đường phố, và tôi rùng mình. Tôi nghĩ: “Mình đang sống trong loại thế giới gì đây?”

Trước kia, người ta còn giết người để ăn nữa, đã rất lâu, lâu lắm rồi. Bây giờ họ giết động vật để ăn, đôi khi giết động vật còn sống. Hoặc thậm chí giết chó, hoặc lột da khi họ còn sống, thật khủng khiếp. Sống ở cõi trần gian này rất khó.

Và tôi rất mừng rằng quý vị vẫn có thể đến cộng tu, rằng quý vị có thể thiền ở nhà, mà ít gặp chướng ngại. Mặc dù có thời biểu bận rộn và bổn phận gia đình, trách nhiệm công việc, quý vị  vẫn làm được những gì có thể để bảo vệ chính mình. Tôi rất mừng, và cảm kích nỗ lực của quý vị.
 
Bởi vì tôi biết sống ở thế gian này đã khó như thế nào rồi, để không bị tổn thương về mặt tình cảm, hoặc thể chất, tinh thần, tâm lý, ngay cả tâm linh nữa. Vì vậy, hãy nên biết ơn.
 
Luôn biết ơn những gì mình có, và đừng phàn nàn.

Tôi cũng biết ơn mỗi ngày, nên không phàn nàn, để tôi không ngã quỵ, bởi vì đôi khi làm Minh Sư thật sự rất khó. Không phải lúc nào cũng thuận lợi, như tôi ngồi ở đây nói chuyện với quý vị trong an bình, không phải vậy. Tôi không thể liệt kê tất cả cho quý vị.
 
Chúng ta nên biết ơn.

Mỗi ngày chúng ta cảm ơn Thiên Đàng, cảm ơn các vị Thần, các vị Thiên Đế, đã giúp bảo vệ chúng ta, để mình có cuộc đời may mắn như vậy. Nhiều người không có những gì chúng ta có. 

​Bất kể có ít bao nhiêu, quý vị vẫn rất may mắn.
Picture
MIỄN LÀ QUÝ VỊ TIẾP TỤC TIN TƯỞNG



​Và càng tu, quý vị càng không màng mình có bao nhiêu hoặc không có. Chỉ muốn bình an, yên tĩnh, ổn định trong đời sống của mình, để quý vị có thể tiếp tục nhận ra Đại Ngã nội tại của mình, bởi vì đó là điều quan trọng nhất và chúng ta rất vui được phát triển về khía cạnh này.
 
Như sư huynh của quý vị, anh ấy chỉ thỉnh cầu có một điều trước khi chết. Anh ấy không thỉnh cầu: “Sư Phụ, xin cho con của cải, cho con kim cương, cho con vàng, cho con nhà, cho con xe hơi, cho con một người vợ tốt hơn”. Không gì hết.

Anh ấy chỉ thỉnh cầu bằng chứng của sự khai ngộ. Quý vị có, quý vị có chứ. Chỉ có lẽ quý vị nhìn sai hướng, quý vị kỳ vọng những thứ khác. Bất cứ gì quý vị có, cứ tiếp tục, như vậy tốt. Quý vị chỉ hiểu lầm. Nhưng điều này cũng xảy ra nếu tâm trí của mình ở một nơi khác.

Trong thời Đức Phật, có một nhà sư cũng được Đức Phật truyền cho [pháp môn] Ánh Sáng và Âm Thanh. Rồi ông đi vào rừng thiền một mình, nhưng ông không có thể nghiệm Âm Thanh, rồi ông quay lại hỏi Đức Phật vì sao. Người khác hỏi giùm ông ấy, và người ấy nói, Đức Phật nói rằng bởi vì ông không tập trung vào Âm Thanh, ông chỉ tập trung vào Ánh Sáng thôi.

Không phải cứị nói: “Được, tôi sẽ tập trung vào Ánh Sáng”, rồi quý vị có thể làm được, không như thế đâu. Đó là tâm trí của quý vị, đôi khi là một công cụ tạp niệm, là kẻ gây rắc rối.

Nhưng không có tâm trí, quý vị cũng không thể tu hành.

Và rồi có một người khác, một nhà sư khác, cũng được truyền Pháp Ánh Sáng và Âm Thanh, nhưng ông ấy trở lại, ông ấy nói… bởi vì ông ấy đi đến gần một ngôi làng để thiền, và am thất của ông bị  thời tiết phá hủy, rồi ông nhờ dân làng xây cho ông một am thất khác. Họ nói họ sẽ làm, nhưng rồi ngày qua ngày, tuần này sang tuần kia, tháng này sang tháng nọ, họ vẫn chưa xây. Vì vậy, trong suốt thời gian ông ở đó, trong kỳ an cư kiết hạ, không có mảy may Ánh Sáng nào đến với ông cả. Nghĩa là thậm chí không một tia Ánh Sáng đến với ông.

Điều tương tự, bởi vì ông ấy không tập trung, ông ấy không thể. Ông bị tất cả những loại yếu tố này ảnh hưởng. Ông không có mái che đầu. Hãy tưởng tượng, ông là nhà sư, ông không có gì nhiều để làm, và vẫn bị thời tiết làm phiền, rồi ông ấy không thể có Ánh Sáng.

​Đừng nói chi tới quý vị, quý vị có rất nhiều việc phải làm, mọi thứ đều muốn thu hút chú ý của quý vị, do đó quý vị khó tập trung.

Tôi cảm thông rất nhiều với quý vị, nhưng dù sao, tôi vẫn rất hãnh diện về quý vị, và rất mừng là quý vị vẫn giữ vững niềm tin, và tiếp tục con đường tiến tới khai ngộ của mình.
 
Lực lượng Minh Sư sẽ gia trì quý vị, sẽ giúp quý vị, bất kể đẳng cấp của quý vị ở đâu. Miễn là quý vị không hại người khác, miễn là quý vị tiếp tục có niềm tin khi quý vị chết, Sư Phụ sẽ luôn luôn dẫn quý vị đi.
Picture
CHỈ ĐỪNG PHỈ BÁNG


Giờ tôi sẽ trở lại nói về Milarepa. Milarepa, Sư Phụ nói với Ngài: Sư Phụ của Ngài nói với Ngài đừng đi vào đời: “Chỉ cần ẩn mình ở nơi nào đó trên núi, thiền một mình, 
đừng bận tâm về con người”. Vị Sư Phụ nói như vậy, nhưng chính Ngài lại có đệ tử. 

Quý vị biết, nếu mình là Thánh, người ta đánh mùi, biết điều đó. Ngay cả bên trong, một số vị thần hoặc vài thiên thần sẽ cho họ biết. Biết không? Và rồi họ đi tìm quý vị.

Đó là vì sao họ phát hiện ra tôi, ba lần, vào lúc đầu, 
khi tôi chưa ý thức rằng mình là Minh Sư nào đó. Bây giờ cũng vẫn không ý thức, nhưng bởi vì quý vị đến, tôi dạy quý vị điều gì đó. Dạy quý vị những điều tôi biết, và nếu điều đó tốt cho quý vị, thì quý vị tiếp tục tu hành. Nếu không tốt cho quý vị, thì quý vị cứ tự nhiên rời đi. Sẽ không bao giờ có ai nói gì hết.

Chỉ đừng phỉ báng, 
bởi vì quý vị không bao giờ biết, có thể tôi thật sự là Minh Sư. Có lẽ tôi trông không giống Minh Sư, nhưng có thể tôi là Minh Sư. Rồi quý vị sẽ gặp rắc rối. Ừ, tôi cảnh cáo đó. 

Nhưng Milarepa, dĩ nhiên, bình thường Ngài ẩn mình trên núi. Tôi không biết, nhưng sao đó người ta phát hiện ra, bởi vì loại người thật nào, loại người gì mà ở trên núi, không mặc quần áo nào vào mùa đông, và chỉ ăn lá tầm ma, tới khi Ngài trở thành hoàn toàn xanh như con sâu? Thậm chí mọc lông xanh khắp người.

Vì vậy người ta thậm chí hỏi Ngài: “Ông có [là người] thật không? Ông là người hay là pretah?” Có nghĩa là: 
“Ông có phải là ngạ quỷ không? Hay ông là người?”

Và Ngài nói: “Tôi là người”.

​Lẽ ra Ngài nên nói: “Tôi là ma” để họ sợ chạy đi hết. 
Như thế Ngài sẽ không gặp rắc rối nào vào cuối đời Ngài. Tôi sẽ kể quý vị [sau], hoặc quý vị biết truyện rồi, tôi đoán. Rồi sao đó, người ta đánh mùi, và hun khói kéo Ngài ra. 
Picture
SƯ PHỤ ĐƯỢC TÌM RA NHƯ THẾ NÀO


Giống như khi tôi thiền ba tháng, hoặc ăn gạo lứt và mè thôi, không có bất cứ gì khác, dĩ nhiên có muối, và rồi người nào đó nói rằng Quán Thế Âm Bồ Tát bảo họ đi đến ngôi chùa đó. Họ chưa bao giờ đến đó trước đây, để tìm vị Minh Sư.

Tôi bị phát hiện 
ở Đài Loan (Formosa) như vậy đó.
 
Ở Ấn Độ tôi đã bị phát hiện rồi, bởi vì tôi muốn mua sách và họ nói họ không có, tôi nói: “Anh có mà”. “Tôi thấy sách trong tiệm của anh. Sách có màu này, lớn cỡ này”. Và rồi họ nghĩ tôi là một vị Phật rồi.
 
Ít nhất một người trong họ đi theo tôi, muốn làm đệ tử của tôi. Nên, tôi khảo và anh ấy đã vượt qua, vì vậy tôi phải giữ lời hứa, người gọi là đệ tử đầu tiên của tôi,  bên bờ Sông Hằng. Tôi không có chùa, không gì cả. Không cạo đầu, không gì hết. Tôi chỉ mặc y phục màu trắng, như hầu hết người Ấn Độ. Được rồi.

Đó là lần đầu tiên sứ mệnh của tôi bị phát hiện.

 
Tôi đi đến Đài Loan (Formosa), lại bị phát hiện lần nữa, như vừa mới kể quý vị. Tôi sống trong chùa, phía sau chùa, một chỗ rất ít người biết đến, chỗ họ giữ tro cốt người chết. Tôi sống giữa những người chết.

Thế mà họ vẫn tìm ra tôi; một nhóm người, họ đi vào, trong một đêm như vậy; sấm sét, bão bùng. Tôi sẽ không bao giờ quên. 
Bởi vì họ đi vào hết sức vội vàng. Tại sao họ không đến vào ban ngày? Đến ban đêm, gõ cửa chỗ ở nhỏ của tôi [để tro cốt] người chết. Tôi phải truyền (Tâm Ấn) cho họ. Tốt thôi, bởi vì họ nói Bồ Tát đã chỉ cho họ phương hướng [để tới chỗ tôi]. À, vì lòng tôn kính với Bồ Tát, tôi phải truyền, đúng không?
 
Và rồi tôi bỏ chạy sang Hoa Kỳ, và họ phát hiện tôi lần nữa.

Một nhóm người da đen và da trắng đến chùa nơi tôi dọn dẹp các phòng vệ sinh, lau sàn mỗi ngày, và nấu ăn cho bất cứ ai đến, và cũng nấu cho vị trụ trì nữa.

Họ đi vào và nói: “Ồ, chúng tôi biết. 
Có người xuất hiện trong thể nghiệm của chúng tôi và bảo tôi đến đây, địa chỉ này”. Họ chưa bao giờ đến đó trước đây. Không một người nào trong họ đã đến đó trước đây, và không ai trong họ đã từng đến phòng [để] tro cốt đó, phòng [tro cốt] người chết, trước đó. Họ tìm ra cách để đến, và họ nói rằng: “Đến đây và rồi Ngài sẽ dạy chúng tôi nghe hải triều âm, và rằng, danh hiệu của Ngài là Sư Phụ Ji”.
 
Thật ra, Ji là một danh hiệu dùng để gọi bất kỳ nhân vật quan trọng nào, như “đại” Ji, có nghĩa là “Đại”, Sư Phụ Ji.

Tôi nói: “Không phải. Quý vị tìm vị trụ trì, đúng không?” 


Họ nói: “Không, không, không, không. Không phải vị trụ trì. ‘Sư Phụ Ji’”. 

Và rồi người kia nói: “Không, không phải. [Là] Sư Phụ Thanh, tôi nghĩ, Thanh”. Họ tranh luận với nhau Thanh hoặc Ji.  

Tôi nói: “Không phải, tên của vị trụ trì là như vầy, như vầy. Ông trụ trì không có mặt ở đây bây giờ. Có lẽ quý vị nên trở lại hai tháng sau 
khi ông ấy trở về lại Hoa Kỳ”.

Họ nói: “Không, không, không. Không phải đàn ông”.


Anh ấy nói: “Đó là một phụ nữ”. Và ở đó chỉ có tôi. Trụ trì là đàn ông, Tôi là phụ nữ. Và một người tại gia khác cứ đến rồi đi để học hỏi với vị trụ trì. Thế rồi tôi cũng phải dạy họ.

Đó là lần thứ ba. 
Họ đánh mùi ra.

Ở Ấn Độ có lẽ họ đánh mùi quý vị nhanh hơn. Nếu chỉ ngồi bên bờ Sông Hằng, quý vị sẽ có nhiều thứ. Sẽ có thức ăn, có người đến sờ chân của quý vị, 
thỉnh cầu quý vị dạy họ.

Ở Ấn Độ, người ta rất phóng khoáng trong sự tu hành. Nếu họ gặp quý vị, có lẽ họ có thể thấy hào quang của quý vị, và rồi họ biết là quý vị tốt hoặc không tốt. Một số người không thấy hào quang, nhưng nếu quý vị mặc áo của người xuất gia, để râu dài một chút, thì tôi tin chắc quý vị có thể là Minh Sư. 
Do đó, bất cứ ai nói quý vị đã đạt được quả vị Phật, chỉ cần đi đến đó. Quý vị sẽ được tôn thờ trong tích tắc. Không thành vấn đề. ​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine