The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

God's Covenant With Abraham, P1&2

1/29/2021

 
Special Series
Excerpt from a phone call with Supreme Master Ching Hai (vegan)
and Supreme Master Television team members (all vegans)
"God's Covenant With Abraham," P1&2
AIRDATES: Thursday- SUN, January 28 & 31, 2021
https://youtu.be/9yaZgAZSeaU


Picture

​...something comes, something goes. 
“Thus, we should not bow our heads and worship these things, 
but we have to worship the One who is behind it, who controls it, who arranges it, or…” 
“the One who manages all this. And then, God, the Holiest Spirit...” 

--Supreme Master Ching Hai



GOD'S COVENANT WITH ABRAHAM
Part 1&2 of 4



This story is titled: “The City Guardian.” A Jewish story, Jewish old story, I mean folklore story. This story is talking… in the beginning, it talks about Abram. 

Abram? The Jewish and the Arabs consider he is their forefather. So, this is talking about Abram, that God loves him very much. So, God said to him thus, because they put it in quotation marks. They did not say anything yet. I just read along. And then I might explain.

OK, now, this is what God told Abraham. “You love the righteousness and you hate the wickedness. Therefore, God, your God has chosen you to anoint.” 

Anoint. Put oil.
That’s what they say, “put oil,” in here.

“So, both you and the oil,” meaning the anointment, “are happy. Because you are anointed, so you’re happy. I have promoted you above all of the so-called your equals.”
 
Probably similar citizens or something, same position, but he is above all of them. That’s what God told him. Oh, but this is in the Bible: (Psalm) 45:8. This phrase has been described about Abraham. “The one who loves God under the wings of Shekhinah.”
 
Any Jewish here? You wanted the Jewish story. Shehkinah. Ah! I know. That is also one of the names that people call God when God has to go down into the world to guide, to lead the Israeli people, in the sign of something like a cloud, a group of clouds.

​Or maybe the fire in the bush when the Israeli people were lost, walking and searching for their promised land 40 years in the desert, in the wild.
 
Or maybe appears as the light on top of their tents. Or maybe appears in the church of Israel, Jerusalem. That’s what Shekhinah means, God. They call God like that, just like the Muslims call God “Allah,” right, for that time? 
Picture
“Now Abraham often pondered and talked to himself, saying thus: ‘How much longer do we have to focus on labor work? It is really not worthy when we have to obey the body for any other things except the earth. Because the the earth produces vegetables and fruits, thus keeps us alive, sustains us. But we have to see the earth also needs rain. If there is no rain then…’

He said, ‘If the sky doesn’t open to allow rain to come down to the earth, then the earth also cannot produce anything.’ So Abraham changed his mind.

He was thinking that anything else belongs to the physical, nothing is better than the earth, because the earth produces so many nutritious products to keep us alive.

But then, he was thinking again, ‘No, but the earth needs rain.’” So he thinks the earth is not the number one either. 

So then he’s thinking ‘Oh no, then only the sky is worthy for us to worship.’
​
Because before he was thinking, ‘Oh, everything just to take care of the body is not worthy. Working, working just to earn something to eat, or to survive, that’s not worthy. So the earth is better. We should better concentrate to worship the earth, not worship the body, not take care too much of the body.’ 

And then afterward he was thinking, ‘Oh, but the earth needs the rain.’ 

So now he thinks, ‘If the sky doesn’t allow the rain to come down, then the earth is useless.’ Thus, now he thinks the sky is more worthy to be worshipped. 

And then he was seeing the Sun in the sky.

He was thinking, ‘Oh no, the Sun gives the whole world brightness and brilliant color so that all the trees and fruits, and everything can grow.’ And then he said, ‘OK then, only the Sun is worthy for us to worship.’ 

And then the Sun set. He was thinking, ‘Huh? OK. Then like that, the Sun is not the God, is not the High Spirit,’” that’s what he meant. So the Sun is also not worthy enough for him to worship. 

“And then after that, Abraham was thinking, he is weighing back and forth. And he saw the moon come out, and then many beautiful, brilliant stars in the sky, and how they brighten the dark night. ​So he said, ‘Oh, the moon and the stars, only they are worthy for us to worship.’” 

“Then the moon disappeared.” It does sometimes in the night. “And then he said, ‘Oh, then the moon is also not worthy enough for us to worship as God, as Spirit of God.’” They call it God Spirit, but they mean God Almighty. 

​“And then Abraham keeps looking, keeps thinking, keeps pondering and then he saw the Moon disappear and the morning star come out.”
Picture
Oh my God, in Thailand, I saw one morning star, I never saw such a big morning star like this before. I have never seen anywhere such a big morning star. So bright and so near, as if you could touch it with your staircase or steps or something.

So big, so bright, about, oh, I don’t know, about this big, like my hand,  right in front of me, and it was where I stayed.

In the morning I saw it. Every day, every day, and I thought, “Oh my God, I don’t remember in my whole life, I’ve never seen such a big morning star like this. So bright and so big, ever so big.

So, “When this morning star,” I am not sure, I wasn’t there when Abraham was looking at it, “but when the morning star came, the Sun, the Moon and other stars disappeared.” Means almost morning already, so they faded.

“So he said, ‘Oh then the Moon and stars also are not God, not for us to worship.” Meaning not the Most High. So “These are not our leader,” meaning spiritual leader, God Almighty.

“‘How come that one appeared and the other disappeared?’” “He keeps thinking to himself like that.”

And they have written something here, probably from the author.

It says, “This kind of phenomena or event we could compare to just like somebody was walking on the street, on the road, and then saw a very, very big citadel standing majestic there.

And then, the traveler on the road wants to go inside, but he goes around, around, around the citadel’s outer wall but he could not see any entrance, thus he kept calling louder and louder if anybody was there to open or to show him the way, but no one answered him.

And then he saw on the top of the wall, hangs a piece of white cloth.

Then he talked to himself, ‘Oh surely in this citadel, there must be somebody inside the citadel. Because if no one is here, how come this one was hanging there and the other was taken away or one thing is taken away and the other one replaces it.

And then the guardian of this citadel saw the traveler was so perplexed and kind of confused, so the guardian of the citadel talked to him. ‘Why do you worry so much? I am here. I am the guardian of this citadel.’  So similar with Abraham.”

This is probably some comment of the author.

Says, “So similar with Abraham. When he saw something disappear and something else appear, then he would say, ‘If nobody is controlling arranging or directing… If there is nobody who directs behind it, then this come and go cannot happen.” You know, like something comes, something goes.

“Thus, we should not bow our heads and worship these things, but we have to worship the One who is behind it, who controls it, who arranges it, or…” “the One who manages all this.

And then, God, the Holiest Spirit,” that’s what they say here, meaning God, “saw that Abraham is so perplexed, so confused.

So Hes told Abraham, ‘You, the one who loves righteousness and hates wickedness, I guarantee you that I will anoint you in order to promote you above everyone, all the generations in front, before and after you.’”

Hes makes him above all generations. That’s what Hes said. Wow. Did God ever tell you that? Hes probably did, but you’re too busy, working, Supreme Master TV calling, or then, when not busy, then too tired. No time. All right. There’s no more?

“This folklore,” they said “is one of those stories, talking about Abraham who has realized the presence of one God, of the God, the one and only God, in contrary to all other natural worshipping systems before.” You know, like many gods at that time, worshiping many gods and many religious systems at that time.

“Here, the time that Abraham became awakened, that is the time of maturity. In all other stories before him, it should be like an adolescent story, adolescent time of religion, or maybe, some awakening through the curiosity of someone, by your mind, but not knowing the wonder, the mysterious wonder of the Universe, of God.”
 
OK. “God of Abraham and the Jewish people…” is called Yahweh and is written like “Y-H-W-H” only. So, ‘Yahweh’ or ‘Y-H-W-H’ are the official ways to call, to address God or the spirit of the Israeli people.

And according to the viewpoint of Catholic believers, this word also symbolizes people, humans. That word has been used, has been translated wrongly,” according to the author. Not me. I am not commenting. It says, “According to Catholics, wrongly translated, they say it’s Jehovah.

But originally, it’s Yahweh.” 


LỜI HỨA CỦA THƯỢNG ĐẾ VỚI ABRAHAM
Phần 1&2 /4



Truyện này có tựa là: "Kẻ Giữ Thành". Truyện Do Thái, truyện cổ Do Thái, ý nói truyện dân gian. Truyện này nói về… vào thời khởi thủy, nói về Abram.

Abram? (Dạ.) Người Do Thái và người Ả Rập xem ông là tổ tiên của họ. Đây là nói về Abram, rằng Chúa thương ông rất nhiều. Nên Chúa đã nói với ông như vầy, bởi vì họ đặt nó trong dấu ngoặc kép. Họ chưa nói gì cả. Tôi chỉ đọc theo thôi. Và sau đó tôi có thể giải thích Rồi, bây giờ, đây là những gì Thiên Chúa nói với Abraham.
 
“Ngươi yêu sự công chính và ngươi ghét sự gian ác. Do đó, Chúa, Thiên Chúa của ngươi đã chọn xức dầu cho ngươi”.

Xức dầu. Đó là từ ngữ họ dùng, "xức dầu" ở đây. 

"Thế nên, cả ngươi và dầu", nghĩa là sự xức dầu, “đều vui. Bởi vì ngươi được xức dầu, nên ngươi rất vui. Ta đã đề bạt ngươi lên trên tất cả những người gọi là ngang hàng với ngươi", Có lẽ là những công dân tương tự hoặc ai đó, cùng một địa vị, nhưng ông ấy ở trên tất cả họ. Đó là lời Thiên Chúa nói với ông.

Ồ, nhưng điều này có trong Kinh Thánh: (Thi-thiên) 45:8. Cụm từ này đã được mô tả về Abraham. “Người yêu Chúa dưới đôi cánh của Shekhinah”. 

Có người Do Thái nào ở đây không? Quý vị muốn nghe truyện Do Thái. Shehkinah. À! Tôi biết rồi. Đó cũng là một trong những danh hiệu mà mọi người gọi Thiên Chúa khi Thiên Chúa phải xuống trần để hướng dẫn, để dẫn dắt dân Do Thái, dưới dấu hiệu gì đó như mây, các đám mây.

Hoặc có thể là ngọn lửa trong bụi rậm khi dân Do Thái đi lạc, đi bộ và tìm kiếm miền đất hứa của họ 40 năm trong sa mạc, trong hoang dã.

​Hoặc có thể xuất hiện như ánh sáng trên nóc lều của họ. ​Hoặc có thể xuất hiện trong nhà thờ của Israel, Jerusalem. Đó là ý nghĩa của Shekhinah, Thiên Chúa. Họ gọi Thiên Chúa như thế, cũng giống như người Hồi gọi Thiên Chúa là "Allah", phải không, vào thời đó?
Picture
SP: “Abraham thường chiêm nghiệm và tự nhủ: ‘Chúng ta để cho bản thân phải quy phục công việc tay chân đến bao lâu nữa? Thật không thích đáng khi phục vụ và quy thuận bản thân cho bất cứ cái gì khác với đất, cho bất cứ cái gì khác với đất, vì đất sản sinh hoa trái, vì đất sản sinh hoa trái, giữ chúng ta sống còn. Nhưng khi thấy đất cần phải có mưa, Nhưng khi thấy đất cần phải có mưa, nếu trời không có mưa thì…’

Abraham nói: ‘Nếu trời không mở ra để cho mưa được phép rơi xuống, đất cũng chẳng sản sinh gì’.  đất cũng chẳng sản sinh gì’. Abraham liền đổi ý và nói: 
 
Ông nghĩ rằng bất cứ gì khác đều thuộc về vật chất, thuộc về vật chất, không gì tốt hơn đất cả, vì đất sản sinh vô số hoa màu dinh dưỡng nuôi sống chúng ta.

Nhưng rồi, ông nghĩ lại, ‘Không, nhưng đất cần mưa’”. Nên ông nghĩ đất cũng không phải hạng nhất, tôi đoán vậy.
 
“Rồi ông nghĩ: ‘Chỉ có các tầng trời mới xứng đáng để chúng ta thờ phụng’.
​
Vì trước đó ông nghĩ: ‘Ồ, vạn vật chỉ dùng để chăm sóc cho thân thể này, thật không đáng. Làm việc, làm việc, chỉ để kiếm gì đó ăn, hoặc sống còn, thật không đáng. Thế nên đất tốt hơn. Chúng ta nên tập trung thờ phụng đất, không thờ phụng thân thể này, không chăm sóc thái quá cho thân thể’.

​Và rồi sau đó ông lại nghĩ: Và rồi sau đó ông lại nghĩ: ‘Ồ, nhưng đất cần mưa’.

Nên giờ ông nghĩ: 
‘Nếu trời không mở ra để cho mưa được phép rơi xuống, đất cũng chẳng sản sinh gì’. Do đó, ông nghĩ trời xứng đáng để thờ phụng hơn.

Thế rồi ông lại thấy Mặt Trời trên bầu trời. 
Ông lại nghĩ: ‘Ồ không, Mặt Trời ban cho toàn thế giới ánh sáng và màu sắc rực rỡ khiến cây cối và quả trái, cùng vạn vật tăng trưởng’.

Thế là ông nói: ‘Vậy thì chỉ có Mặt Trời mới xứng đáng để chúng ta thờ phụng’.  

Nhưng rồi Mặt Trời lặn. Ông lại nghĩ: ‘Hả? Thế à. Nếu thế thì, Mặt Trời không thể là Thượng Đế, không phải là Thần Linh Cao cấp,’” ý ông là vậy. Nên Mặt Trời cũng không đủ xứng đáng để ông tôn thờ.

“Kế đó, Abraham suy nghĩ và cân nhắc, Abraham suy nghĩ và cân nhắc, rồi ông thấy mặt trăng ló dạng, và rồi nhiều ngôi sao lấp lánh xinh đẹp trên bầu trời, chiếu sáng đêm đen.

Nên ông nói: ‘Ồ, mặt trăng và các ngôi sao mới xứng đáng để chúng ta thờ phụng’”.  


​​Nhưng rồi mặt trăng cũng lặn". Trăng thỉnh thoảng lặn trong đêm. “Rồi ông nói: ‘Ồ, vậy mặt trăng cũng không đủ xứng đáng cho chúng ta thờ phụng như Thượng Đế, như Thánh Linh’”. Họ gọi là Đức Thánh Linh, nhưng ý là Thượng Đế Toàn Năng.

“Và rồi Abraham cứ tiếp tục tìm kiếm, suy nghĩ hoài, suy nghĩ mãi và rồi ông thấy Mặt Trăng lặn và sao mai xuất hiện”.
Picture
Ồ Trời ơi, ở Thái Lan, tôi thấy một sao mai, chưa bao giờ thấy  sao mai lớn như vậy trước đây. Tôi chưa bao giờ thấy ở đâu có sao mai lớn như vậy. Rất sáng và rất gần, như thể mình có thể chạm vào nó [nếu dùng] cầu thang hoặc bậc thang hay gì đó.

Rất lớn, rất sáng, khoảng, ồ, tôi không biết, lớn khoảng này, như bàn tay tôi, ngay trước mặt tôi, và đó là nơi tôi ở.

​Buổi sáng tôi thấy sao mai. Mỗi ngày, mỗi ngày, và tôi nghĩ: “Ồ Trời ơi, tôi không nhớ trong suốt đời mình, chưa từng nhìn thấy sao mai lớn như thế này. Rất sáng và rất lớn, quá lớn từ trước tới nay.”

Nên, “Khi sao mai này”, tôi không chắc, tôi không ở đó vào lúc Abraham nhìn nó, “nhưng khi sao mai mọc, Mặt Trời, Mặt Trăng và các ngôi sao khác lặn”. Nghĩa là gần sáng rồi, nên chúng mờ dần.

“Nên ông nói: ‘Ồ vậy thì Mặt Trăng và các ngôi sao cũng không phải là Thượng Đế, không phải cho chúng ta thờ phụng”. Nghĩa là không phải Đấng Tối Cao.

Vậy “Đây không phải là nhà lãnh đạo của chúng ta”, nghĩa là nhà lãnh đạo tâm linh, Thượng Đế Toàn Năng.

​“‘Tại sao khi sao mai mọc thì sao khác lặn?’” “Ông cứ thầm nghĩ như vậy”. “Ông cứ thầm nghĩ như vậy”. 

Và họ đã viết điều gì đó ở đây, có lẽ từ tác giả.

Nói: “Loại hiện tượng hay sự kiện này chúng ta có thể so sánh giống như người nào đó đi bộ trên đường phố, trên đường, và rồi thấy một tòa thành vô cùng lớn sừng sững uy nghi ở đó.

Và rồi, du khách trên đường muốn đi vào bên trong, nhưng ông ấy đi đi lại lại xung quanh tường thành nhưng không thể tìm thấy lối vào nào, do đó ông ấy cứ gọi càng lúc càng lớn tiếng xem có ai ở đó để mở cổng hay chỉ đường cho ông, nhưng không ai trả lời. Và rồi ông thấy phía trên tường thành, treo một mảnh vải trắng. Rồi ông tự nhủ: ‘Ồ nhất định trong thành này, phải có người trong thành này. Bởi vì nếu không ai ở đây, tại sao mảnh vải này treo ở đó và mảnh khác được lấy đi hoặc một mảnh được lấy đi và mảnh khác thay thế nó.

Và rồi người bảo vệ tòa thành này nhìn thấy du khách rất lúng túng và hơi bối rối, vì vậy người bảo vệ thành nói chuyện với ông. ‘Tại sao ông lo lắng nhiều vậy? Tôi ở đây. Là người bảo vệ của thành này’. Rất tương tự với Abraham”.

Đây có lẽ là lời bình của tác giả.

Nói: “Rất tương tự với Abraham. Khi ông thấy điều gì đó biến mất và điều gì đó khác xuất hiện, thì ông nói: ‘Nếu không ai kiểm soát sắp xếp hoặc chỉ đạo… Nếu không có ai chỉ đạo đằng sau nó, thì cái sự đến và đi này không thể xảy ra”. Quý vị biết, như cái gì đó đến, cái gì đó đi.

“Do đó, chúng ta không nên bái lạy và thờ phụng những thứ này, nhưng chúng ta phải thờ phụng Đấng ở đằng sau nó, Đấng kiểm soát nó, Đấng sắp xếp nó, hoặc…” “Đấng cai quản tất cả những thứ này.

Và rồi, Thượng Đế, Đức Thánh Linhiêng nhất”, đó là lời họ nói ở đây, nghĩa là Thượng Đế, “thấy rằng Abraham rất lúng túng, rất bối rối. Nên Ngài phán với Abraham:

‘Ngươi yêu sự công chính và ghét sự gian ác, ta bảo đảm với ngươi rằng ta sẽ xức dầu cho ngươi hầu để thăng cấp ngươi lên trên tất cả mọi người, tất cả các thế hệ phía trước, trước và sau ngươi’.”
 
Ngài nâng ông lên trên tất cả các thế hệ. Đó là lời Ngài nói.

Thượng Đế có bao giờ nói với quý vị điều đó chưa? (Dạ không.) Có lẽ Ngài nói, nhưng quý vị quá bận, làm việc, Truyền Hình Vô Thượng Sư réo, hoặc sau đó, khi không bận, thì quá mệt. Không có thời gian. Thôi được rồi. Không còn nữa sao?
 
“Văn hóa dân gian này”, họ nói “là một trong những truyện đó, nói về Abraham đã nhận ra sự hiện diện của một vị Thượng Đế, của Thượng Đế, Thượng Đế duy nhất, trái ngược với tất cả các hệ thống thờ phụng tự nhiên khác trước đó”. Quý vị biết, như nhiều vị thần thời bấy giờ, thờ phụng nhiều vị thần và nhiều hệ thống tôn giáo thời đó.

​“Ở đây, thời điểm mà Abraham thức tỉnh, đó là thời điểm chín mùi. Trong tất cả những truyện khác trước ông, nó sẽ giống như truyện tuổi mới lớn, thời gian mới phát triển của tôn giáo, hoặc có lẽ, sự thức tỉnh nào đó qua sự hiếu kỳ của người nào đó, bởi tâm trí của quý vị, nhưng không biết sự thần kỳ, sự thần kỳ bí ẩn của Vũ trụ, của Thượng Đế”.
 
“Thượng Đế của Abraham và người Do Thái…” gọi là Yahweh và chỉ được viết như “Y-H-W-H”. Vì vậy, ‘Yahweh’ hoặc ‘Y-H-W-H’ là cách chính thức để gọi, để thưa với Thượng Đế hay thánh linh của người Israel.

Và theo quan điểm của tín đồ Công giáo, từ này cũng tượng trưng cho con người, nhân loại. Từ ngữ đó đã được dùng, đã được chuyển ngữ sai”, theo lời tác giả. Không phải tôi. Tôi không bình luận. Ở đây viết: “Theo tín đồ Công giáo, vì chuyển ngữ sai, họ nói đó là Jehovah.

Nhưng ban đầu, từ đó là Yahweh”.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine