The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

From Heaven to Earth (Từ Thiên Đàng Tới Trần Gian)

4/26/2016

 
Picture
​MOST INITIATES ARE
Already Liberated Souls


​
Actually, most of the initiates are already liberated souls.

Some of them come here deliberately, voluntarily in order to help a Master or another to collect more souls, make more affinity with people, or save those with affinity to come up.

​Because even though last life we were liberated, for example, we still have a lot of friends at that time. Or, someone who did not want to follow us at that time, who wanted to stay in this world. Anyhow, now they're miserable, and they don't have a Master, they don't know how to look for a Master. Because of us, if we don't come they would never know any blessing. They keep fixing themselves in any-ism, and just chanting something or praying to some God that they never know. And then they don't get it. ​So, because of having relationship with us, God blesses them through us. So, even though they don't believe in a Master, they don't have a Master, they can, through our merit, go to Heaven. So that's worth our sacrifice. 

And we probably will have to continue to do this all the time voluntarily in order to help the suffering relatives, friends who, through ignorance, did not want to follow a Master at that time when the Master met them or when we were with them, they are against us, for example.

​They don't eat vegetarian, make obstruction for our practice, for example like that. And because of this bad karma (retribution), they have to go through birth and death many lives. But still we have some affection for them, and we want to come down to help them.

​So we come down with the Master, for example, and we help work together. So, if we suffer a little bit in this life and knowing that many of friends and relatives for many lifetimes are liberated, then you should sacrifice happily.

Many people sacrifice to come to this world. Otherwise, nobody wants. What for?

​It's like you live in a beautiful palace and then people throw you into the dustbin. Really, it's a comparison. People have to kick you in there and then cover you and lock you out there and then we have to stay there.​​
Picture
​IT'S BETTER THAT
God Closes the Curtain



During your sleep, most of the time, the Master will take you to a higher level to learn and to see your duty. But when you come back, you must forget. Some of it, you must forget.

It is the law that you don't remember what you are to do here.

It's better for you that you don't remember much of the Heaven life. It's better for you; otherwise, you want to die immediately. You will not care for dogs, cats, children. Nothing can keep you here. Really, you know Heaven, one second you don't want to stay here. One second, I bet you. Even if Master is here, you don't want Master. You want to go. Many people experience the afterlife and come back. They know it, they cry off and on because they know the better life. They came by mistake to Heaven. And then come back - you have to kick back - they don't like it. It's so miserable and dirty, and filthy, and barbarous, this kind of world compared to there. 


So, it's better that God closes the curtain most of the time; otherwise, we cannot bear it.  Fancy knowing that your father is the king in the palace and you have to live in a dustbin. How'd you like it? Of course you don't like it. You will run to the palace by all means. You will run, or you'll crawl, or you'll bicycle, or you fly, anything, to go back to your palace immediately. Don't worry about that. If you truly don't like this life, you'll never have to come back again. But I think you will some other time. 

After you enjoy Heaven a long time, then you'll look down and say, "Oh, my miserable dog is still there. I will transform him into a higher being by my blessing power. Let it be." Then you're finished.

​As soon as you have this kind of feeling, you are down. As soon as you attach to anything here, whether good or bad feeling,  you are down. You come down right away, nobody has to kick you. You yourself attach to this world. That's why many people get reborn in this life again. That's why many people cannot themselves be liberated from this world, from the transmigration, because they are attached to something in this world. 

But never mind, it's also okay to come back now and again. It's also boring in Heaven, if you enjoy all the time. You have nothing to compare. No, no, no, at that time you will not think like this, because if you have love for someone, it will overwhelm you. It will blind you, and you don't mind to sacrifice anything. When the time comes you'll feel different.

​When you're enjoying Heaven, you're so happy and you have compassion. Then you'll say. "I'll do anything to help that person because he's so pitiful." 
Picture
SUFFERING IS THE PRICE
​for Everything You Use Here


​
It's different because when we come here, the curtain of illusion is drawn, and then we forget everything in Heaven.

And time here, one second becomes eternity. The time span is different. Therefore, you suffer, but you don't see that from Heaven. You don't. When you are in a higher level, different. 
At that time, you have all the courage of the universe. You will never fear anything.

But only when you come down here, that courage will leave you. You have to suffer. Otherwise, if you come here like a king, and you suffer nothing, and you point your finger at somebody, and then he becomes an angel, then it's so easy. Then the lord of maya doesn't like it. You have to suffer for it. You have to exchange, like a business. 


You have to suffer personally for the one you love. He won't just let you go down and point your finger at him and then he is liberated. He owes the maya king alot of things. The flesh he eats, the road he walks, the water he drinks, the air he breathes - every thing costs money spiritually. So if you want to take this person out, you have to pay. You pay by what? The maya doesn't want money. He wants your suffering for it. 

Suffering is the price for liberation, the price for everything you use here.
 

Because when you come here you become an ordinary sentient being under the spell of the maya so you don't remember? You were a Buddha. You don't remember that you were a saint. You don't remember you come here for this and that person. Sometimes it takes a long time to remember. And you suffer a lot even after you remember. Yes, it's terrible.
Picture
Picture
HEAVEN BEINGS
Think Differently


​
You don't think like that in Heaven. You will not think you suffer. That's why you come. Well, when you come, it's a different situation altogether.

For example, now we all know prison is a terrible place, but we cannot imgine how terrible it is. Or, we know the refugees are living in camp, heated camp, cramped, and everybody one square meter like this, and heated from above, and no trees around. We can never imagine.

​Sometimes we have illusion and say, "Oh, I would rather exchange my situation for him and let him free." But you never know how suffering it is when you come inside. Because you know it, but you don't really realize it until you live in that situation. 


Same thing; heavenly people think different.

That's why people in the world have to pray very, very hard in order for the angels to know, "Ah, somethinh's wrong. Must be, otherwise, they don't pray so hard." And then they come. Sometimes they cannot help much because they just say, "What's that? It's only a broken leg. So what? Next life you'll have another leg." I point out for them. They don't know suffering. 


Just like Marie-Antoinette when people said, Your subjects are hungry," she said, "Why? They can eat cake." Don't even have bread and they must eat cake. Because she have everything - supposed to, really, if she said that.

But, according to history, she said that. Because she knows no suffering, she knows no hunger. It wasn't a joke or she wasn't cruel. She thinks, "Okay, if no bread, then eat cakes." They said, "Your subjects have no bread." She said, "Then let them eat cake." That's because of ignorance. She doesn't know suffering. It's very difficult. Even though we know, but we don't know. 


But, as I already told you already, heavenly beings think differently. At that time, you're very noble, you're powerful. Even, you can imagine if you come down here a hundred times to help people, you're willing to do it.

But only when you come here, then your heavenly power is shut out from you and you suffer and you don't understand anything, you don't remember anything, and then you complain. But when you're Heaven, even if you know, you're willing to do it because at that time you feel different - you're powerful and you'er generous.

But when you come down, you become an ordinary being - the generosity, the power, gone. That's what makes it difficult to come here. 

Picture
ORDINARY PEOPLE
Also Have Mission to Fulfill Here


​
Q: If you come to Earth with a mission like that, is it always surely you can fulfill your mission? 

SM: Not always. Only when that person is a high level initiated before he came here, then it's for sure he'll fulfill. 

Most of the people come here also with a mission.

​Ordinary people also have mission, But they come here, they forget completely about it. That's why the Earth is populated. Many people come and forget. They come with noble ideals, with big roles to play, but then they engross themselves in their role, and forget their purpose. Sometimes they remember very late in life, but very vaguely.

And many obstacles will come in front of them to test them, "Okay, you talk so big in Heaven, let see how you do it." Just like you want to race, of course, they put a lot of fences around. That's a race! Just a play. If there is no fence, no obstacle - no racing. 


When we are in Heaven, we kook at it as just playing a game, no problem. Never mind, once you leave this world, you'll have your power again. you'll see different, And you'll regret sometimes that you didn't do better, And that's why sometimes you want to come back, "Oh, if you come back again, I'll do better." So try to do your best here so you don't have to come back.

Without initiation, you'd probably have to stay here.

​Even if you come with a noble purpose, difficult to fulfill. People forget all the time and enjoy all the material garbage and forget. That's how many people are tricked into staying here. The game is exciting here and people forget why they come.


--Supreme Master Ching Hai, 
​Go Beyond the Difficulties of Life 4,5
ĐA SỐ ĐỒNG TU
Là Những Linh Hồn Đã Giải Thoát



Thật ra, đa số đồng tu đã là những linh hồn giải thoát.

Một số muốn tình nguyện đến đây để giúp một vị Minh Sư hay người khác để độ thêm nhiều linh hồn, gieo duyên với người ta, hoặc cứu những người có duyên đi lên.

​Bởi vì dù kiếp trước chúng ta đã giải thoát, chẳng hạn, chúng ta vẫn còn rất nhiều bạn bè vào thời đó. Hoặc có người không muốn đi theo chúng ta vào lúc đó, muốn ở lại trong thế giới này. Dù thế nào, bây giờ họ đau khổ, và họ không có Minh Sư, không biết cách tìm Minh Sư. Nhờ chúng ta, nếu chúng ta không đến họ sẽ không bao giờ biết ân điển. Họ cứ chấp vào bất cứ chủ thuyết nào, và chỉ tụng niệm gì đó, hoặc cầu Thượng Đế nào đó mà họ không hề biết đến, và rồi không được gì. Nhưng nhờ có quan hệ với chúng ta, Thượng Đế gia trì họ qua chúng ta. Cho nên, mặc dù họ không tin vào Minh Sư, họ không có Minh Sư, họ vẫn có thể, qua công đức của chúng ta, đi lên Thiên Đàng. Cho nên điều đó xứng đáng sự hy sinh của chúng ta. 

Và chúng ta có lẽ sẽ phải tiếp tục làm điều này hoài một cách tình nguyện để giúp những bạn bè thân quyến đang đau khổ, vì vô minh, không muốn theo một vị Minh Sư vào lúc đó vị Minh Sư gặp họ hoặc khi chúng ta ở cùng với họ, họ chống lại chúng ta, chẳng hạn.

Họ không ăn chay, cản trở sự tu hành của chúng ta, chẳng hạn vậy. Và vì nghiệp quả này, họ phải trải qua sinh tử nhiều kiếp. Nhưng chúng ta vẫn có chút yêu mến họ, và muốn xuống giúp họ.

​Vì vậy chúng ta xuống cùng với Minh Sư, chẳng hạn, và chúng ta giúp làm việc với nhau. Nên, nếu chúng ta đau khổ một chút trong đời này và biết rằng nhiều bạn bè thân quyến của mình qua nhiều kiếp được giải thoát, thì quý vị nên vui vẻ hy sinh. 


Nhiều người hy sinh đến thế giới này. Bằng không, không ai muốn đến thế giới này. Để làm gì?

Giống như quý vị sống trong một cung điện đẹp đẽ rồi người ta đem vứt mình vào giỏ rác. Thật vậy, đó là sự so sánh. Người ta phải đá quý vị vào đó rồi đậy quý vị lại, khóa quý vị ngoài đó, và rồi chúng ta phải ở lại đó.
Picture
TỐT NHẤT LÀ
Thượng Đế Đóng Màn Lại
​


Trong lúc quý vị ngủ, nhiều lúc, Sư Phụ sẽ đưa quý vị lên cảnh giới cao hơn để học và thấy nhiệm vụ của mình. Nhưng khi trở lại, quý vị phải quên đi. Một số chi tiết, quý vị phải quên.

Quy luật là quý vị không nhớ điều gì quý vị phải làm ở đây.

​Tốt hơn là quý vị không nhớ nhiều về đời sống Thiên Đàng. Tốt hơn cho quý vị; bằng không, quý vị muốn chết ngay. Quý vị sẽ không màng đến chó, mèo, con cái. Không gì giữ được mình đây. Thật vậy, quý vị biết thiên đàng, một giây quý vị cũng không muốn ở lại đây. Một giây, tôi  đoan chắc vậy. Cho dù Sư Phụ ở đây, quý vị không muốn Sư Phụ. Quý vị muốn đi. Nhiều người thể nghiệm thế giới sau khi chết và trở lại. Họ biết được, thỉnh thoảng họ cứ khóc bởi vì họ biết về đời sống tốt hơn. Họ đến Thiên Đàng bởi sơ suất. Và rồi trở lại, quý vị phải đá trở lại, họ không muốn. Loại thế giới này thật tệ, dơ bẩn, hôi hám, và man rợ so sánh với trên đó. 


Cho nên, tốt nhất là Thượng Đế đóng màn lại phần lớn thời gian. Nếu không chúng ta chịu không nổi. Tưởng tượng biết rằng cha quý vị là vua trong cung điện và quý vị phải sống trong giỏ rác. Quý vị nghĩ sao? Dĩ nhiên quý vị không thích. Quý vị sẽ chạy tới cung điện bằng mọi cách. Quý vị sẽ chạy, sẽ bò, đi xe đạp, hoặc bay, bất cứ cách nào, để trở về cung điện ngay tức thì. Đừng lo lắng chuyện đó. Nếu thật sự không thích đời này, quý vị sẽ không bao giờ trở lại. Nhưng tôi nghĩ quý vị sẽ trở lại trong lúc khác. 

Sau khi vui hưởng Thiên Đàng một thời gian lâu, quý vị nhìn xuống và nói: "Ồ, con chó tội nghiệp vẩn còn đó. Ta sẽ biến nó thành một chúng sinh cao hơn bằng lực gia trì của ta. Cứ như vậy." Thế là xong.

​Ngay khi quý vị có loại cảm giác này, quý vị rơi xuống. Ngay khi quý vị ràng buộc vào bất cứ gì ở đây, dù là cảm giác tốt hay xấu quý vị rơi xuống. Quý vị xuống tức khắc, không cần ai đá quý vị. Chính quý vị ràng buộc vào thế giới này. Do đó nhiều người tái sinh vào đời này trở lại. Do đó nhiều người không thể tự mình giải thoát khỏi thế giới này, khỏi luân hồi, vì họ bị ràng buộc vào điều gì đó trên thế giới này. 


Nhưng không hề gì, đôi lúc trở lại cũng được. Nếu cứ vui hưởng trên Thiên Đàng hoài cũng chán. Quý vị không có gì để so sánh. Không, không, lúc đó quý vị sẽ không nghĩ như vầy, vì nếu quý vị có tình thương đối với người nào, cảm giác đó sẽ tràn ngập quý vị, làm quý vị mù quáng, và quý vị không màng hy sinh bất cứ gì. Khi thời gian đến, quý vị cảm thấy khác.

​Khi quý vị vui hưởng Thiên Đàng, quý vị thật hạnh phúc và có lòng trắc ẩn, và quý vị sẽ nói: "Tôi sẽ làm bất cứ gì để giúp người đó vì họ thật đáng thương." ​
Picture
ĐAU KHỔ LÀ CÁI GIÁ
Cho Mọi Thứ Mình Dùng Nơi Đây


​
Ở đây khác, bởi vì khi chúng ta đến đây, bức màn vô minh bị kéo lại, và rồi chúng ta quên mọi việc trên Thiên Đàng.

Và thời gian ở đây, một giây trở thành vô tận. Thời gian rất khác. Do đó quý vị đau khổ, nhưng không thấy vậy trên Thiên Đàng. Không thấy. Khi quý vị ở cảnh giới cao hơn, nó khác. Vào lúc đó, quý vị có tất cả sự can đảm của vũ trụ. Quý vị sẽ không bao giờ sợ bất cứ điều gì.

Chỉ khi quý vị xuống đây, sự can đảm đó sẽ rời quý vị. Quý vị phải đau khổ. Bằng không, nếu quý vị xuống đây như ông hoàng, không đau khổ gì cả, và quý vị chỉ tay vào người nào, và rồi họ trở thành một thiên thần, như vậy quá dễ. Như vậy Ma Vương không thích. Quý vị phải khổ sở vì điều đó. Quý vị phải trao đổi, như cuộc giao dịch. 

Quý vị phải đích thân chịu khổ cho người mình thương. Ma Vương sẽ không chỉ để cho quý vị đi xuống, chỉ tay vào người đó và rồi họ được giải thoát. Họ thiếu nợ Ma Vương nhiều điều. Thịt họ ăn, đường lộ họ đi, nước họ uống, không khí họ thở, mọi thứ đều tốn phí về mặt tâm linh. Cho nên nếu quý vị muốn đưa người này ra, quý vị phải trả. Quý vị trả bằng gì? Ma Vương không muốn tiền. Ma Vương muốn quý vị chịu khổ vì điều đó. 

Đau khổ là cái giá cho sự giải thoát, cái giá cho mọi thứ mà quý vị sử dụng ở đây.
 

​Bởi vì khi đến đây, quý vị trở thành một chúng sinh bình thường dưới ảnh hưởng của Ma Vương, cho nên quý vị không nhớ mình là Phật. Quý vị không nhớ mình là thánh. Quý vị không nhớ mình xuống đây vì người này người kia. Đôi khi cần thời gian rất lâu để nhớ lại. Và quý vị đau khổ rất nhiều ngay cả sau khi nhớ lại. Phải, thật khủng khiếp.
Picture
CHÚNG SINH THIÊN ĐÀNG 
Suy Nghĩ Khác Hẳn


​
Quý vị không nghĩ vậy trên thiên đàng. Quý vị sẽ không nghĩ mình đau khổ, bởi vậy quý vị đến. Khi quý vị đến, tình trạng là khác hoàn toàn. 


Thí dụ, bây giờ chúng ta đều biết nhà giam là nơi rất tệ, nhưng không thể tưởng tượng nơi đó tệ ra sao. Hoặc chúng ta biết người tỵ nạn đang sống trong trại, trại nóng bức, chật trội, và mọi người được một thước vuông như vầy, và sức nóng từ bên trên, không cây cối chung quanh. Chúng ta không bao giờ tưởng tượng được.

​Đôi lúc chúng ta có ảo tưởng và nói: "Ồ, tôi thà đánh đổi hoàn cảnh của mình với họ và để họ được tự do." Nhưng quý vị không biết là đau khổ đến đâu khi vào bên trong. Bởi vì quý vị biết, nhưng không thật sự nhận thức nó cho đến khi sống trong hoàn cảnh đó. 


Tương tự, người ở Thiên Đàng suy nghĩ khác.

Bởi vậy người trên thế gian phải cầu vô cùng khẩn thiết để cho thiên thần biết: "À, có chuyện gì không hay, chắc vậy, bằng không họ không cầu khẩn thiết đến vậy." Và rồi các thiên thần đến. Đôi khi họ không giúp được nhiều bởi vì họ chỉ nói: "Chuyện gì vậy? Chỉ là bị gãy chân. Rồi sao? Kiếp sau anh sẽ có một chân khác." Tôi chỉ ra cho họ. Họ không biết đau khổ. 
​Giống như Maria-Antoinette, khi người ta nói: "Thần dân của bà bị đói," bà nói: "Tại sao? Họ có thể ăn bánh chứ?" Bánh mì còn không có và phải ăn bánh. Bởi vì bà có đủ thứ, thật sự, nếu bà nói vậy. Nhưng, theo lịch sử, bà có nói vậy. Bởi vì bà không biết đau khổ, không biết đói kém là gì. Đây không phải là chuyện cười, cũng không phải bà tàn nhẫn. Bà nghĩ: "Không sao, nếu không có bánh mì, thì ăn bánh ngọt." Họ nói: "Thần dân của bà không có bánh mì." Bà nói: "Vậy thì hãy để họ ăn bánh ngọt." Đó là bởi vì không biết. Bà không biết đau khổ là gì. Rất khó. Mặc dù chúng ta biết, nhưng chúng ta không biết. 

Nhưng, như tôi đã bảo quý vị, các thiên nhân nghĩ khác. Lúc đó, quý vị rất cao thượng, oai hùng. Quý vị thậm chí có thể tưởng tượng nếu mình xuống đây 100 lần để giúp người ta đi nữa, quý vị sẵn lòng làm.

Nhưng chỉ khi đến đây, thì lực lượng Thiên Đàng của quý vị bị cắt đi, và quý vị đau khổ, và quý vị không hiểu gì cả, không nhớ gì cả, và rồi quý vị than trách. Nhưng khi quý vị ở thiên đàng, cho dù biết, quý vị vẫn sẵn lòng làm, bởi vì vào lúc đó quý vị cảm thấy khác, quý vị oai hùng, quý vị rộng lượng.

Nhưng khi xuống, quý vị trở thành chúng sinh bình thường, sự rộng lượng, quyền năng, biến mất. Đó là điều khiến việc xuống đây thành khó. 
Picture
NGƯỜI BÌNH THƯỜNG
​Cũng Có Sứ Mệnh Nơi Đây


V: Nếu mình xuống thế gian với một sứ mạng như vậy, có luôn chắc chắn là mình hoàn thành sứ mạng không? 

SP: Không luôn luôn như vậy. Chỉ khi người đó là người thọ Tâm Ấn đẳng cấp cao trước khi khi họ đến đây, thì chắc chắn họ sẽ hoàn thành. 


Đa số người xuống đây cũng với một sứ mạng.

Người bình thường cũng có sứ mạng. Nhưng khi xuống đây, họ hoàn toàn quên điều đó. Bởi vậy cho nên Địa Cầu đầy người. Nhiều người đến và quên đi. Họ đến với lý tưởng cao thượng, vai trò trọng đại để làm, nhưng rồi họ mê mải trong vai trò của họ, và quên mục đích của mình. Đôi khi họ nhớ, vào lúc cuối đời, nhưng rất mơ hồ.

​Và nhiều trở ngại sẽ đến trước mặt họ để thử thách họ: "Được, anh nói hay vậy trên Thiên Đàng, để xem anh làm sao làm." Giống như quý vị muốn đua, dĩ nhiên họ đặt nhiều rào cản chung quanh. Đó là một cuộc đua! Chỉ là trò chơi. Nếu không có rào cản, không có chướng ngại - không có đua. 


Khi ở Thiên Đàng, chúng ta nhìn nó chỉ như một trò chơi, không vấn đề gì cả. Không hề gì, một khi rời khỏi thế gian này, quý vị sẽ có lực lượng của mình trở lại, quý vị sẽ thấy khác, và đôi khi hối hận rằng mình không hề làm tốt hơn. Và do đó đôi khi quý vị muốn trở lại: "Ô, nếu trở lại, ta sẽ làm tốt hơn." Cho nên hãy cố gắng tối đa khi ở đây để quý vị không phải trở lại.

Không có Tâm Ấn, quý vị có lẽ phải ở lại đây.

Cho dù quý vị đến với mục đích cao thượng, rất khó để hoàn thành. Người ta lúc nào cũng quên và cứ vui hưởng mọi thứ vật chất rác rưởi và quên đi. Đó là vì sao nhiều người bị gạt để ở lại đây. Trò chơi rất hào hứng ở đây và người ta quên mất lý do tại sao họ đến. 



Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact