The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Four Beings Who Take Care of the World, P4

2/27/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
"Four Beings Who Take Care of the World," P1&2
​WEEK: 178-179 EPISODES: 1241-1245
http://suprememastertv.com/en1/v/124417942893.html
https://youtu.be/_g008I1OGzg


Picture

​THE FOUR BEINGS WHO TAKE CARE OF THE WORLD, ​Part 4of5

​

This is a very long story. Three, four pages. I think next time. Or are you really very eager to know? I guess you can guess, also. If you do bad things, then you fall. 

You do things against God’s commandments, then you fall. Then you see fallen angels. I’d really like to read more, but I think a little bit at a time. I just had some nagging feeling that I just have to do it. Otherwise, who knows what happens tomorrow. In this uncertain time of life, of our life. 
 
They already found also this mutated variant of COVID-19 in Taiwan (Formosa). Can you imagine?

It crawls everywhere.
I don’t know how. Maybe it goes with the wind. Actually, doesn’t have to, it can manifest itself anywhere. So don’t need to blame England bringing the virus or not. 
Even if English people don’t go, if none of the English people went, or any of other infected country’s citizens went to Taiwan (Formosa), it would be manifested by itself anyway if it is Taiwan’s karma.
 
Normally, we heard that Taiwan (Formosa) has not had any virus for eight months. And then last month or last few weeks, there’s one infected case, locally transmitted. They blame it on one pilot who befriended one of the native women. Again, he should not have. Right? He should have heard the ghost story that I told just now, I mean yesterday, the day before, then he wouldn’t. Instead of riding the horse, he’s riding the dragon, the birds and then he came down, then he saw a beautiful woman and you know the rest of the story. See that. Huh?
 
And now, they have been tracing who has been in contact with this lady as well, as well as the pilot. Etc, etc. And then just a few days ago, I read in the news, they said they have found one, they have found already this mutated COVID-19 in Taiwan (Formosa). Oh, just like that. Eight months, nothing happened. You see? And it still happened.
 
And you never know where they come from and whom they infected already. Thus, I am not very strict to you, but I always very, well strictly enough, to tell you, “Don’t go out, don’t eat outside.” It’s really this.
 
Because if you are not vigilant enough at that moment, you just enjoy the food and then you’re just looking outside and your attention is not very keen inside, and it’s easy for you to get infected. Because you forget God at that moment, you enjoy the food and all the atmosphere around you, maybe it’s not conducive for that. It goes into your food, the energy. 
 
There’s one monk in the Yogananda book, when he traveled on a train or anywhere on a bus, or car, anywhere outside, or airplane, he never ate all that time because he said the atmosphere is full of this kind of energy of the world. Some kind… It’s not pure, not a holy energy. So, He never ate. Did you read that book? “Autobiography of a Yogi” from Yogananda?

Because he didn’t eat, so when He came home, all the temple was very excited, waiting for Him to come home. Didn’t dare to eat, made all the festival wait for Him, so that when He comes, then they eat together, out of respect and love. Because they made special, like a banquet, more special food to welcome Him home and then they would eat together, they didn’t dare to eat first, of course.

Then when He came home, Yogananda was still young 
and hungry, was so happy to see Him because He couldn’t eat anything until the Master came. And then He was thinking, “Oh, finally! We could eat now!” Oh, waiting, waiting. 

​
And when He came back, nothing happened. He didn’t want to eat yet, because He had so much work to take care of, piling up waiting for Him, He didn’t feel hungry yet. He had to take care of all the work, so the poor Master Yogananda had to keep waiting, waiting again, again. So disappointed.

​Well at least you don’t have that problem. Right? 
You’re lucky. You can go into kitchen anytime and magically do some potion for yourself. Some love potion for yourself, from God’s love.

Picture
Imagine god has arranged everything perfectly. And here we are trying so hard to make it become a paradise. And he is the one who made trouble! Now you know.

Now you know why it’s so difficult for me.

And it takes a long time. It takes him only seven days to create this world and the trouble that we inherited. And now it takes us forever  to change it into a paradise.

​Thank you very much, lord! You are the troublemaker, and you blame us. He made the tiger, the lion, and then we blame the tiger and lion for eating the animals. And then blaming the ghosts for harassing us mentally. Of course, they don’t do it full blown, because thanks to the grace and love and blessing that has been arranged for us, or else we would be doomed.
  
The reason why god created us is so that he can feel happy. Like a creative talent, a creative force comes out, and he just had to create it. But then he created this and that and other and made trouble for us no end. Many stories are like that, too.

In one of the Buddhist stories, the Buddha was a lion. And one time he was stuck somehow in the mud, that he almost covered himself. He could not get out. You know, those sinking… (Quicksand.) Not quicksand, mud even. (Swamp.) Something like that, almost like quicksand or mud. Whatever it is where when you go in, you can’t get out. So he was trying very hard. The harder he tried, the quicker he sank, so he just stopped.

And then suddenly, he saw a wolf. A wolf passed by, so he begged the wolf, “Please, help me.” It was a wolf, I guess. Yes, a wolf, and the wolf was so scared, he said, “If I help you out, you will eat me, no? Because you’re so strong and powerful. I’m just a young wolf and I have no way to defend myself against you.”

So the lion said, “I promise, I will not eat you. I am in such trouble now. If you help me, I would be eternally grateful. I would never eat you, my benefactor. Please believe me. I swear this and that.”

So, slowly the wolf was convinced and pulled him out. Because the wolf was on the bank, not sinking inside, so he could use a stick and other things. And the lion just bit onto the stick, and slowly the wolf bit it and then kept pulling him onshore and to safety.

And true to his word, the lion did not eat him.

And also, he promised that from now on he would take care of him, like a family member, like a son. And then, so OK, fine and good. After a while, they all went home together, and went to the wolf’s house first.

And then the wolf introduced his wife, and then others, relatives, women. So, the lion promised, “From now on, I will also take care of all of your women.” So, said and done, every day he hunted something, but they all went out hunting together, also. And then they brought it home together and shared. Mostly the wolf, he didn’t do very well, it is the lion who hunted all the meat that they got. So they shared it very well together and brought it home to his wife and children or other family female members, like the mother and all that.
 
And then one day, of course, the wolf took the wife to the lion’s den to introduce. And the lion invited him and his wife to come to his house. And then he introduced also his wife to the wolf and his wife, they both were introduced. Then, so every day they did that, and the lion killed like buffalo, cows and stuff like that, and then shared the meat all the time with the wolf.

The lion’s wife saw the wolf’s wife is so beautiful, according to her, and she became jealous. She wondered why the lion always went out hunting and brought food back to that wolf family.

And he worked harder than before. Before if he just killed one bull, then they could eat many days. And now he had to share it, so the time of food is shortened. So she became jealous. She thought because of that beautiful wolf-wife and of other women, so he will share all the food like that. And she became jealous. And then because they moved to live together like a family, then she began to make trouble and harass and say bad things and all that, so that the wolf-wife could not bear any more, and she moved out.

And then later on when the lion heard about all that, he scolded his wife, of course. He said, “This friend of mine, which I look upon as my son, he saved my life. Without him, I would not be able to be alive today and I could not even provide for you, not to talk about provide for their family. I promised to provide and take care of their family, his family, so you don’t stand in between. And you don’t think of this kind of negative stuff.”

And from then on, they were OK together. Make Peace. Be Vegan. No. They only make peace, sorry.
Picture
D: How God created all the creatures. He created stronger ones to help the lesser ones. 

SM: What has that got to do with this story? Oh, yeah. Because I was saying god is funny. He created many things contradicting each other. 

And so when I read that story about the Buddha, when He was, long, long, eons ago, a lion, then He also had to hunt for food, kill a buffalo and all that, and then share with each other and eat, like a natural way of life. Because that’s what they do. No? 

God created them to hunt to eat. Not killing every one of them, but hunt whenever they’re hungry. Because god, thanks god that he had created also other counterproductive kind of animals to control them, to control their vicious tendency. Otherwise, they would kill all the little animals. Therefore, they kill only a little and only when they eat. The lions and tigers and leopards, these are predators. They’re vicious and they just have to hunt to eat.

And after I read that story about the Buddha a long time ago… 
He had many incarnations. Sometimes a deer, normally a good one, like deer or birds, all kinds of precious animals, also. Mostly, they are good. Mostly He had been born as king of any of the group that He incarnated in. 


​BỐN LOÀI CHÚNG SINH CHĂM SÓC THẾ GIỚI, 
Phần 4/5


​
​Đây là một truyện rất dài. Ba, bốn trang. Tôi nghĩ lần sau nhá. Hoặc là quý vị thật sự rất háo hức muốn biết? Tôi nghĩ quý vị cũng có thể đoán. Nếu làm những điều xấu, thì quý vị sa ngã thôi. 

Làm những điều trái với các điều răn của Thượng Đế, thì quý vị sa ngã. Rồi quý vị thấy thiên thần sa ngã. Lần sau, nhé? Tôi thật sự thích đọc thêm, nhưng nghĩ [đọc] một ít mỗi lần thôi. Tôi chỉ cảm thấy một sự thúc ép là tôi cần phải [đọc]. Bằng không, ai biết ngày mai sẽ ra sao. Trong thời điểm bấp bênh này của cuộc đời, của đời chúng ta.

Họ cũng đã tìm thấy biến thể đột biến của COVID-19 ở Đài Loan (Formosa). Tưởng tượng được không?

Vi-rút này bò khắp nơi. 
Tôi không biết thế nào. Có thể nó bay theo gió. Thật ra, không cần phải, nó có thể tự biến hóa ở bất cứ đâu. Vậy không cần đổ lỗi cho Anh quốc mang vi-rút đến hay không. Cho dù người Anh không đi, nếu không có người Anh nào đến, hay công dân nào khác của quốc gia bị nhiễm bệnh đến Đài Loan (Formosa), thì dù sao nó cũng sẽ tự biến hóa nếu đó là nghiệp của Đài Loan.

Bình thường, chúng ta nghe nói Đài Loan (Formosa) không có vi-rút nào trong tám tháng. (Dạ phải.) Và rồi tháng trước hay vài tuần trước, có một trường hợp bị nhiễm bệnh, lây lan tại địa phương. Họ đổ lỗi cho phi công kết bạn với một trong những phụ nữ địa phương. Cũng đúng, phi công đó không nên [làm vậy]. Đúng không? Anh ấy phải nên nghe truyện ma tôi vừa kể. Ý nói hôm qua, hôm kia, thì anh ấy sẽ không [quen]. Thay vì cưỡi ngựa, anh ấy cưỡi rồng, chim và rồi đáp xuống, rồi thấy một phụ nữ đẹp và quý vị biết phần còn lại của câu chuyện. Thấy không. Hả?

Và giờ họ cũng đang truy tìm những ai đã tiếp xúc với người phụ nữ này, cũng như anh phi công. V.v, v.v. Và rồi chỉ vài ngày trước, tôi đọc trong bản tin, họ nói họ đã tìm thấy vi-rút, họ đã tìm thấy [vi-rút] COVID-19 đột biến này ở Đài Loan (Formosa). Ồ, chỉ như thế đó. Tám tháng, không có gì xảy ra. Thấy không? Và nó vẫn xảy ra.

Và không bao giờ biết chúng đến từ đâu và đã nhiễm bệnh cho ai rồi. Do đó, tôi không quá nghiêm khắc với quý vị, nhưng tôi luôn luôn rất, à, đủ nghiêm khắc, để bảo quý vị: “Đừng ra ngoài, đừng ra ngoài ăn”. Thật sự như thế này.

Bởi vì nếu quý vị không cảnh giác đủ vào lúc đó, chỉ lo thưởng thức món ăn và rồi quý vị chỉ nhìn ra bên ngoài và không tập trung vào bên trong lắm, nên dễ bị nhiễm bệnh. Bởi vì lúc đó quý vị quên Thượng Đế, chỉ biết thưởng thức món ăn và mọi từ trường xung quanh, có lẽ không có lợi cho điều đó. Từ trường đó đi vào thức ăn của mình.
 
Có một tu sĩ trong sách Yogananda,
khi Ngài du hành bằng xe lửa, hoặc đi đâu đó bằng xe buýt, hoặc xe hơi, đâu đó bên ngoài, hoặc máy bay, Ngài không bao giờ ăn  trong suốt thời gian du hành, bởi vì Ngài nói bầu từ trường tràn đầy loại năng lượng này của thế giới. Loại nào đó… Không thuần khiết, không phải từ trường thánh thiện. Cho nên, Ngài không bao giờ ăn. Quý vị đọc sách đó chưa? “Tự Truyện Của Một Đạo Sĩ” từ Yogananda đó?

Bởi vì Ngài không ăn, nên khi Ngài về đến nhà, cả chùa đều rất hồ hởi, chờ Ngài về nhà. Không dám ăn, làm tất cả lễ hội chờ Ngài, để khi Ngài đến, thì họ sẽ cùng nhau ăn, tỏ lòng kính trọng và tình thương. Bởi vì họ làm đặc biệt, như một bữa tiệc, thức ăn đặc biệt hơn để chào đón Ngài về nhà và rồi họ sẽ cùng nhau ăn, họ không dám ăn trước, dĩ nhiên.

Rồi khi Ngài về đến nhà, Yogananda vẫn còn trẻ và đói bụng, rất mừng khi thấy Ngài, vì Yogananda không được ăn gì hết, tới khi Minh Sư đến. Và rồi Yogananda nghĩ: “Ồ, cuối cùng! Bây giờ chúng ta có thể ăn!” Ôi, chờ đợi, chờ đợi.

​Và khi Ngài trở lại, vẫn không có gì xảy ra. Ngài chưa muốn ăn, bởi vì Ngài có rất nhiều việc phải lo liệu, đã chất đống chờ Ngài, Ngài chưa cảm thấy đói. Ngài phải lo liệu tất cả công việc, nên Minh Sư Yogananda đáng thương cứ phải chờ đợi, chờ nữa, chờ hoài. Quá thất vọng.

Nào, ít ra quý vị không có vấn đề đó. Phải không? Quý vị may mắn. Có thể vào nhà bếp bất kỳ lúc nào và hô biến ra liều thuốc bổ cho mình. Liều thuốc tình thương cho mình, từ tình thương của Thượng Đế.
Picture
Hãy tưởng tượng Thượng Đế đã an bài mọi thứ hoàn hảo. (Dạ.) Và ở đây chúng ta đang nỗ lực để tạo Thiên Đàng tại thế. Và chính Ông Trời là vị gây rắc rối! Bây giờ quý vị biết rồi.

Bây giờ quý vị biết tại sao quá khó khăn cho tôi.

Và mất nhiều thời gian. Ông Trời chỉ cần bảy ngày để tạo ra thế giới này cộng với những rắc rối mà chúng ta thừa hưởng. Và bây giờ cần như vô tận để đổi thành Thiên Đàng tại thế.
 
Cảm ơn thượng đế nhiều lắm đấy! Ngài là vị gây rối, và ngài đổ lỗi cho chúng tôi. Ngài tạo ra hổ, sư tử, và rồi chúng tôi trách hổ và sư tử ăn động vật. Và rồi trách ma đã quấy rối chúng tôi về tinh thần. Dĩ nhiên, họ không làm nó toàn diện, vì nhờ có ân điển, tình thương và phước lành đã được an bài cho chúng tôi, không thì chúng tôi sẽ tàn đời.
 
Lý do thượng đếi tạo ra chúng ta là để ngài cảm thấy vui thích. Giống như một tài năng sáng tạo, một lực sáng tạo phát ra, rồi ngàig chỉ phải tạo ra thôi. Nhưng rồi ngài tạo ra cái này cái kia cái nọ và gây rắc rối cho chúng ta bất tận. Nhiều truyện cũng như vậy.

Trong một truyện Phật giáo, Đức Phật là sư tử. Và một lần sư tử bị kẹt sao đó trong bùn, sư tử hầu như [bị bùn] lấp toàn thân. Sư tử không thoát ra được. Quý vị biết, loại chìm… (Cát lún ạ.) Không phải cát lún, thậm chí bùn. (Đầm lầy ạ.) Đại khái vậy, gần giống như cát lún hay bùn. Dù nó là gì đi nữa, khi lún vào, quý vị không thể thoát ra. Thế rồi sư tử đã rất cố gắng. Càng cố gắng, sư tử càng chìm nhanh hơn, nên sư tử ngừng lại.

Và rồi bỗng nhiên, sư tử nhìn thấy một con sói. Một con sói đi ngang qua, nên sư tử cầu xin sói: “Xin giúp tôi”. Đó là sói, tôi đoán. Phải, một con sói, và sói sợ quá, sói nói: “Nếu tôi giúp bạn, bạn sẽ ăn tôi, phải không? Bởi vì bạn rất mạnh. Bởi vì bạn rất mạnh. Tôi chỉ là một con sói non và không có cách nào để tự bảo vệ chống lại bạn”.

Vì vậy sư tử nói: “Tôi hứa, sẽ không ăn thịt bạn. Bây giờ tôi đang gặp rắc rối như vậy. Nếu bạn giúp tôi, tôi sẽ đời đời biết ơn. Sẽ không bao giờ ăn bạn, ân nhân của tôi. Xin hãy tin tôi. Tôi thề thế này thế kia”.
 
Thế rồi, từ từ sói được thuyết phục và kéo sư tử ra. Bởi vì sói ở trên bờ, không chìm bên trong, nên sói có thể dùng gậy và những vật khác. Và sư tử chỉ gậm gậy, từ từ sói gậm nó rồi tiếp tục kéo sư tử lên bờ và đến nơi an toàn.

Và đúng với lời hứa, sư tử không ăn sói.

Ngoài ra, sư tử hứa từ nay trở đi sư tử sẽ chăm sóc sói, như người nhà, như con. Và rồi, mọi sự đều suôn sẻ, tốt lành. Một lát sau, tất cả họ cùng nhau về nhà, và về nhà của sói trước.

Và rồi sói giới thiệu vợ, rồi giới thiệu những người khác, thân nhân, phụ nữ. Thế nên, sư tử hứa: “Từ nay trở đi, tôi cũng sẽ chăm sóc tất cả phụ nữ của bạn”. Nói là làm, mỗi ngày sư tử săn gì đó, nhưng tất cả họ cũng đi ra ngoài cùng nhau săn. Và rồi họ cùng nhau mang nó về nhà và chia sẻ. Hầu như sói không săn giỏi lắm, chính sư tử săn tất cả thịt mà họ có. Rồi họ chia sẻ nó rất đều với nhau và mang nó về nhà cho vợ con của sói, hay các sói nữ khác, như mẹ và mọi sói khác.

Nhưng rồi một ngày nọ, dĩ nhiên, sói dẫn vợ đến hang của sư tử để giới thiệu. Và sư tử mời sói và vợ sói vào nhà. Và rồi sư tử cũng giới thiệu vợ của sư tử với sói và vợ sói, cả hai bên được giới thiệu. Thế rồi, mỗi ngày họ làm như trước, và sư tử giết như trâu, bò và những con như vậy, và rồi luôn luôn chia sẻ thịt với sói.

Vợ của sư tử thấy vợ của sói quá đẹp, theo quan điểm của cô, và cô sư tử trở nên ghen tuông. Cô sư tử thắc mắc tại sao sư tử luôn đi ra ngoài săn  và mang thức ăn về cho gia đình sói đó.

Và sư tử làm việc vất vả hơn trước đây. Trước đây nếu sư tử chỉ giết một bò đực, thì họ có thể ăn nhiều ngày. Bây giờ sư tử phải chia sẻ nó, nên thời gian của thức ăn bị thu ngắn. Nên cô sư tử trở nên ghen. Cô sư tử nghĩ vì vợ sói đẹp đó và những sói nữ khác, nên sư tử sẽ chia sẻ tất cả thức ăn như vậy. Và cô sư tử ghen tỵ. Và rồi bởi vì họ dọn vào để sống với nhau như một gia đình, sau đó cô sư tử bắt đầu gây rắc rối, gây ưu phiền và nói xấu đủ điều, để vợ sói không thể chịu nổi nữa, và cô sói dọn ra ngoài.

Sau này khi sư tử nghe hết chuyện đó, sư tử mắng vợ, dĩ nhiên. Sư tử nói: “Bạn này của anh, anh xem như con mình, bạn ấy đã cứu mạng sống của anh. Không có bạn ấy, anh sẽ không có thể sống đến ngày hôm nay, và anh thậm chí không thể cung cấp cho em, đừng nói chi cung cấp cho gia đình họ. Anh hứa cung cấp và chăm sóc gia đình họ, gia đình của bạn ấy, vì thế em đừng xen vào. Và em đừng nên có kiểu suy nghĩ phủ định này”.
 
Và từ đó trở đi, họ sống vui vẻ với nhau. Tạo Hòa Bình. Ăn Thuần Chay. Không phải sao. Họ chỉ tạo hòa bình, xin lỗi. 
Picture
D: Ông Trời tạo ra mọi tạo vật thế nào. Ông tạo ra những tạo vật mạnh hơn để giúp những tạo vật yếu hơn.

SP: Cái đó có gì liên quan đến truyện này hở? Ồ. Bởi vì tôi nói thượng đế thật buồn cười. Thượng đế tạo ra nhiều thứ mâu thuẫn với nhau.

​Và khi tôi đọc truyện đó về Đức Phật, khi Ngài, vô lượng kiếp trước đây, làm sư tử, rồi Ngài cũng phải săn thức ăn, giết trâu và đủ thứ, và rồi chia sẻ với nhau và ăn, như một lối sống tự nhiên. Bởi vì [sư tử] họ làm vậy đó. Không phải sao?

Thượng đế tạo ra họ, đi săn để ăn. Không giết hết [các thú khác], nhưng săn khi nào họ đói thôi. Bởi vì thượng đế, cảm tạ thượng đế là ngài cũng đã tạo ra những loài vật tương phản khác để chế ngự họ, để chế ngự xu hướng hung dữ của họ. Bằng không, họ sẽ giết tất cả động vật nhỏ. Do đó, họ chỉ giết một ít và chỉ khi họ ăn thôi. Sư tử, hổ và báo, đây là thú săn mồi. Họ hung dữ và họ chỉ phải săn để ăn.

​Và sau khi tôi đọc truyện đó về Đức Phật thời xa xưa… Ngài có nhiều tiền thân. Đôi khi là nai, thường là động vật hiền lành, như nai hoặc chim, cũng như đủ loại động vật quý hiếm. Hầu hết Ngài sinh ra làm vua của bất cứ loài nào mà Ngài tái sinh thành.

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact