The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Consider Others Before Ourselves, P5

2/8/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
"Consider Others Before Ourselves," P5
WEEK: 175  EPISODE: 1221
New Land Ashram, Taiwan (Formosa) - December 28, 2019
http://suprememastertv.com/en1/v/122382270493.html
https://youtu.be/IGYjOqnIh5o


Picture

​Be happy if somebody else gets some credit, or some merits, or some gifts, or whatever.
Be good. Be noble. Be Buddha. 


--Supreme Master Ching Hai


CONSIDER OTHERS                    DON'T JUST TAKE, GIVE ALL THE TIME!                  UNCONDITIONAL IS THE WAY!


CONSIDER OTHERS


​SM: Like last night, we had a party, and then of course, when I came back home, I had to do paperwork. Until… I don’t know, what time was it? Four o’clock in the morning. Then of course, I had to wash myself and then go meditate. But I finished my work. The urgent work, I sent already, earlier.

As soon as I come home, whatever’s urgent, I finish quick, I send it, so that they can fix it quick. Because they need to fix, whatever I corrected, they have to fix. And you know how many translations we need, how many languages.

So it’s a big cooperation between many people.

So, as soon as I finish, I send it. But when other things are not so urgent, like for today, I also tried to finish it already until four o’clock in the morning. Don’t feel sorry. It’s my usual stuff. I work like that until I finish.

​I cannot leave the work undone, unless it’s a long way later on, then I say, “OK, I can do it tomorrow morning.” So, I finished at four o’clock. I consider my helper, the one who comes and picks up my documents or brings new documents to me. I consider it’s four o’clock in the morning; I didn’t want to call them anymore. So, I threw it out of the window on the golf cart, so that they know where to take.

They did not take it.

So, I found it; it was still there. Of course, I’m not happy. Even though it’s not an urgent thing, but it should’ve been gone already, so that the people know which one to arrange on [Supreme Master] TV and what else they will have to do, so they’re not waiting. No, it was still there.

Lucky it was not urgent, and lucky it was not much to correct. But still, it’s not right. They know already where to pick it up. They came to give me new documents. It’s not like they did not pass through that area. But they did not see it, didn’t look.

So, considering others, because I consider them, often I have to take the pain instead. That is not pleasant, to discover something you worked hard for and hope they pick it up early in the morning when they exchange the new one, take the old one. They did not.

​It’s not a very good feeling at all.

And you know me. I want to finish things faster, to move to the next project. We don’t just have that. We have other things waiting and coming all the time. So, I wasn’t happy of course.

So, considering others cannot always give you the satisfaction feeling. But still you have to do it. Of course, always I tell you that whatever you do for others, it makes you feel happy. It’s not the same all the time.

Last night, they had a good party, red envelope for lucky money, everything. And Master made jokes and Master stayed around with them. Of course, they were too happy – holiday kind of spirit – and forgot to work. So, in the morning, they did not pick up my finished documents. Of course, I understand them, I understand very well. But that doesn’t mean it makes me happy.
 
So, I scolded them, of course.

It’s not like I say, “Oh good, go ahead, I understand you. Never mind, Master does everything, Master can do everything.” Of course, I do my job. I do everything already. They only have to pick up and give it to other people to continue working. Not that they have to go into my yard or inside the gate, so that they’re scared to, afraid to wake up Master, disturb Master. No, it’s outside!

I threw it out of the window on the golf cart, so that it had the roof. And also on top has a roof; they put a roof on top, so that the car can park in there, like a car port. And then I put it inside the golf cart also. So, it’s double protection and surrounded by two walls, so the wind will not blow it away or the rain will not wet it. Of course, I put it in a plastic bag, rain proof, and sealed it, tied it. That’s what we do all the time.

So, in considering others, don’t ask for a reward.

I often consider them and have trouble myself. But I cannot help it. I don’t know myself. Old woman, stubborn. Continue doing my old way. They did that many times, like whenever I consider them, then I will have some trouble. But I cannot change it.

I threatened them many times, “The next time, I will make trouble for you instead.” But I won’t do it. I never did. Always the same. So, don’t say that Master always teaches us, “Whatever you do for others, you will have benefit, you’ll feel happy.” Yes, normally, but not always.  

You are happy because you know you are good, if you consider others before yourself, in any way. Deep in your heart, you know you do the right thing and that should make you happy. But it doesn’t mean the situation will be arranged because you are good, because you consider others, that it will make you happy. No. No.

Remember on the 1st of October, I invited some artists?
Picture

​DON'T JUST TAKE, GIVE ALL THE TIME
https://youtu.be/Rd3snldMuTU

​
And you remember the story she read about a dog who was trying so hard to help the horse, to free the horse? And the horse kept kicking him, because he also didn’t know why he (the dog) was making trouble. Maybe he knew, but he didn’t want the dog to hurt himself. Maybe like that. 

They were both trying to protect each other.

And finally, the dog had been able to remove the rope that got caught on the door. He jumped up and up all the time and bit the rope or moved the rope, until finally the rope moved, so the horse freed himself and ran out. But the dog was burnt all over and kicked in the ribs, broken ribs and stuff like that. But even then, he always continued to try to help the horse because they were together there.

He considered the horse his friend or maybe his leader. Dogs or animals, mostly they are a kind of pack, pack beings. So, if they don’t have a leader, they choose another being to be their leader, or their protectee, to protect. Either the dog was the leader trying to help the horse, or the horse was considered by the dog as his leader of the group. “No matter what, we are the pack,” they are the pack. So, he has to help his pack members. That’s how animals act.

We humans are not always the same.

​So, what I mean is that the dog did everything to help the horse. He knew that he would have trouble. He is not that stupid. But he just had to do it because he considered the horse’s safety. He forgot himself.


And many stories we heard on our Supreme Master Television from other dogs also. They sacrificed to help others, even at their own expense or life or pain or suffering.

Even the dog in the White House tried to protect President Obama and he got shot many times already; he still did not give in. He still continued to protect and catch the intruder until the security men came. With bullets, all over his body already. Animals are like that.

Therefore, I am working for animals. I respect them; I admire their courage, and loyalty, and nobility. That’s why I want to help the animals.

They don’t deserve to suffer in dark corners of any slaughterhouse and being treated like dirt or any non-sentient beings. Like an object. I don’t feel they deserve all this treatment. I don’t feel they should suffer like that, being so good, so kind, so noble.

Not just dogs,
all the animals, they are also helping each other.

We show many clips on [Supreme Master] TV about that and that touches millions, or billions. At least it touches some people, seeing these clips of animals, so noble and so kind. They would be touched and think twice if they ever eat animal flesh again. That’s also helping the vegan planet. ​So, you learn. Learn. 


Try to awaken your own nobility inside.
You have it. Don’t let situations, don’t let any material things or even holy things stray you from your own nobility, your own lofty Holy Nature. Train yourself, re-train yourself. 

Remember yourself, that you’re not like that.

You’re from Heavens and you’re going back to Heavens, so be prepared for your journey Home with gifts. With gifts, not for yourself, for others. That’s the gift you will carry with you to Heaven, carry Home. 
 
Whenever you go out somewhere faraway, you come back, you bring gifts to your family members, no? Or before you go away, maybe you don’t know if you’ll come back or not, or maybe you don’t come back, so you give something, “This is for you to remember me.”
 
Don’t just take! ​Give all the time!

The reason I don’t want you to give to me also is because I’m not greedy, but also, I want you to know that we should not take; we practitioners should not take.

We must give, if we have,
or at least we happily support those who give. 

I don’t take and then you take, that is not the way you should learn from a teacher. 
You learn from example. Not even from my talk. You learn from example. Do that.

Don’t make it so difficult that even if I want to give to others, you try to hinder me, or to make it feel bad to give. Don’t do that. 


You should be happy that somebody receives something from anybody or from the Master. You should just be happy as if you are the one who receives it! That is the attitude. Remember. Remember.

Remember Buddha’s teaching. I don’t know how many religions you have here, just I am more familiar with Buddha’s teaching. Because the Buddha, He talked a lot. He had a big calendar. ​For 40-some years He preached. He lived until the ripe age of 80-some. So, during all those years, He talked, and the people recorded His teachings.


The Buddha said, that the one who gives has merit.
If they give with purity and love, of course. Otherwise, you may also have merit, but little. Or your merit will turn into something not so favorable to you, even though you have it.

So, the Buddha said,
“If you give with purity and love, your merit is immense.”

​But the one who doesn’t give, but is happy, supportive, happy for the one who gives and happy for the one who receives also gets merit. Remember that. Just remember that. 

 
I don’t ask you to give everything. I don’t expect you to give anything. I told you many times, even if you are supportive, heart or spirit, that’s also very good. I don’t really ask you to give anything to anyone. I’m just telling you and then you decide.

You have to decide well, decide nobly.

Make me proud. Make your parents proud. Make your ancestors looking down, proud. Make your children proud. Make your family proud. And I thank you for doing that.

​One more thing. I just remember one more story before I go. Is it OK? (Yes.)  One more story? Because it’s your mealtime. Don’t worry, your meals won’t run away. Your meals, you have every day. But me, you don’t always have. So, forgive me if I’m late sometimes, or if I don’t come on time.

​I have many other works to do. I already forsake my dogs for now, even though I miss them and they miss me, but I don’t see them these days, so that I can concentrate on you. Because I have other work also. If on you and dogs, I cannot always think of how to perfect the Supreme Master Television work. So, I cannot just have everything.


Whatever I can forsake. And my poor dogs, of course, they cannot protest, so I forsake them for now. I will try to make it up later if I have time. I don’t know anymore. ​​There’s one more story about giving.
Picture

​UNCONDITIONAL IS THE WAY
https://youtu.be/ISuqWLDWtUY
​

There was one lay person who always made offerings to a monk who was in retreat and in isolation all the time, to make everything comfortable. Gave him anything he needed.

And then the more he gave, the more his business prospered. And luck and happiness, and everything. So, he continued to give more.

But then one day he thought, “If I just give to a disciple of a master, so much merit and luck; if I give to the master himself,” master of this monk, “I will have much more.”

So, from then on, he gave a donation, I mean an offering, to the master instead. And his business didn’t go any better, it was even coming down. So then one day, he felt very bad, he went to the one that he always made offering to before, the disciple monk, not the master, but the disciple monk.

And he asked, “Before, I made offerings to you. The more I took care of you every day, every day my business was better, and my life was better, everything… family was better. And then after, I made offering to your master, because I think the master must be greater, more merit for me, and then my business has gone haywire. How come?”

So, the monk said, “Because you gave before with the purity of the heart, just to take care of me and you did not want anything. And you did not discriminate, as I am just a normal monk, then God gave to you indiscriminately.

​Just like the way you indiscriminately, unconditionally gave to me, God gave you the same. But after you discriminate, you calculate, you think the master is better than me and you begin to offer to the master, so God also will recalculate. God will also discriminate, thinking whether or not you are worthy to be given anything, any luck or any merit.”

So, unconditional is the way.

Be happy if somebody else gets some credit, or some merits, or some gifts, or whatever.

Be good. Be noble. Be Buddha. 

I’m telling you what, if you think you have Buddha inside, wake Hirm up. If you are just a future Buddha even, be prepared from now already. Because the prince, the crown prince, since he was young, he had to prepare himself already to be king. He knows he’s going to be king, but he must prepare from now already, from a young age already. 

Prepare yourself to be a Master,​ be the Supreme Master, be the Buddha. Be the Christ. Be prepared all the time.  


HÃY NGHĨ ĐẾN NGƯỜI KHÁC


Như tối qua, chúng ta có bữa tiệc, và dĩ nhiên, khi về đến nhà, tôi phải làm giấy tờ. Cho tới khi… không biết nữa, lúc đó là mấy giờ? Bốn giờ sáng. Rồi dĩ nhiên, tôi phải tắm rửa và sau đó đi thiền. Nhưng đã làm xong việc của mình. Công việc khẩn cấp, đã gửi đi rồi, trước đó.

Ngay khi về đến nhà, bất cứ gì khẩn cấp, tôi làm xong nhanh chóng, gửi đi, để họ sửa cho lẹ. Bởi vì họ cần sửa lại, bất cứ gì tôi đã chỉnh sửa, họ phải sửa lại. Và quý vị biết chúng ta cần bao nhiêu phiên dịch, bao nhiêu ngôn ngữ.

Cho nên đó là sự cộng tác lớn giữa nhiều người.

Nên ngay khi làm xong, tôi gửi đi. Nhưng khi những việc khác không quá khẩn cấp, như hôm nay, tôi cũng ráng làm đến bốn giờ sáng thì xong. Đừng cảm thấy thương hại. Đó là công việc bình thường. Tôi làm việc như thế tới khi xong.

​Không thể để việc chưa hoàn tất, trừ khi [hạn] còn dài sau đó, thì tôi nói: “Được, mình có thể làm sáng mai”. Tới bốn giờ [sáng] thì tôi xong. Nghĩ cho phụ tá của tôi, người đến lấy tài liệu của tôi đi hoặc mang lại tài liệu mới. Tôi nghĩ đó là bốn giờ sáng; không muốn gọi họ nữa. Vì vậy, tôi thảy ra ngoài cửa sổ lên trên xe gôn, để họ biết chỗ nào mà lấy.

[Nhưng] họ đã không đến lấy.

Thì, tôi thấy nó vẫn còn ở đó. Dĩ nhiên, tôi không vui. Mặc dù đó không phải là việc khẩn cấp, nhưng lẽ ra phải được đem đi, để mọi người biết cái nào cần sắp xếp lên Truyền Hình [Vô Thượng Sư] và cái nào khác sẽ cần phải làm, để họ không chờ đợi. Không đâu, nó vẫn nằm ở đó.

May là không khẩn cấp, và may là không phải chỉnh sửa nhiều. Tuy nhiên, như thế không đúng. Họ đã biết phải lấy nó ở đâu. Họ đã đến đưa cho tôi tài liệu mới. Không phải như họ không đi ngang qua chỗ đó. Nhưng họ không thấy nó, không nhìn. 

Hãy nghĩ đến người khác, bởi vì tôi nghĩ đến họ, thay vào đó tôi thường phải chịu đau. Không dễ chịu, khi khám phá ra điều gì đó mình đã vất vả làm, và hy vọng họ đem nó đi vào sáng sớm khi họ đổi tài liệu mới, thì lấy tài liệu cũ. Họ đã không làm thế.

​Đó là một cảm giác không vui chút nào.

Và quý vị biết tôi mà. Tôi muốn làm xong mọi việc nhanh hơn, để chuyển sang dự án tiếp theo. Chúng ta không chỉ có việc đó thôi. Còn có những việc khác đang chờ và tiếp tục đến hoài. Vì vậy, tôi dĩ nhiên không vui.

​Cho nên, nghĩ đến người khác không chắc luôn luôn đem cho mình cảm giác hài lòng. Tuy nhiên vẫn phải làm. Dĩ nhiên, tôi luôn bảo quý vị bất cứ gì quý vị làm cho người khác, nó làm quý vị cảm thấy vui. Không phải lúc nào cũng giống nhau.

Đêm qua, họ đã có một bữa tiệc vui, phong bao lì xì đỏ cho may mắn, đủ thứ. Và Sư Phụ kể chuyện cười và Sư Phụ ở lại với họ. Dĩ nhiên, họ quá vui – kiểu tinh thần của ngày lễ – và quên làm việc. Vì vậy, vào buổi sáng, họ đã không lấy tài liệu mà tôi đã làm xong. Dĩ nhiên, tôi hiểu họ, hiểu rất rõ. Nhưng không có nghĩa là điều đó làm tôi vui.
 
Thế nên, dĩ nhiên tôi đã la họ.

Không phải như tôi nói: “Ồ tốt, cứ làm vậy, tôi hiểu quý vị. Đừng bận tâm, Sư Phụ làm mọi việc, Sư Phụ có thể làm mọi việc”. Dĩ nhiên, tôi làm việc của tôi. Làm xong mọi việc rồi. Họ chỉ phải lấy và đưa nó cho người khác để tiếp tục làm việc. Họ đâu có phải đi vào sân của tôi hoặc bên trong cổng, mà họ sợ không dám, sợ đánh thức Sư Phụ, quấy rầy Sư Phụ. Không, nó ở ngoài mà!

Tôi thảy nó ra ngoài cửa sổ lên trên xe gôn, để nó có mái che. Ngoài ra phía trên cũng có mái; họ lắp mái ở trên, để xe có thể đậu trong đó, như chỗ để xe. Và rồi tôi cũng đặt tài liệu bên trong xe gôn. Như thế, nó được hai lớp bảo vệ và bao quanh bởi hai bức tường, để gió không thổi nó bay mất hoặc mưa không làm nó ướt. Dĩ nhiên, tôi để nó trong túi nhựa, chống mưa, và dán kín, cột lại nữa. Chúng tôi luôn luôn làm vậy.

Khi quan tâm đến người khác, đừng yêu cầu phần thưởng.

Tôi thường nghĩ đến họ và rồi gặp rắc rối. Nhưng tôi không làm khác được, tôi không hiểu mình luôn. Lão bà, cố chấp. Tiếp tục làm theo thói quen. Họ đã làm vậy nhiều lần, như mỗi lần tôi nghĩ đến họ, thì tôi sẽ gặp rắc rối nào đó. Nhưng tôi không thể thay đổi [thói quen đó].

Tôi dọa họ nhiều lần: “Lần sau, tôi sẽ gây gắc rối cho quý vị cho biết”. Nhưng tôi sẽ không làm thế.  Không bao giờ làm. Lúc nào cũng vậy. Cho nên, đừng nói rằng Sư Phụ luôn luôn dạy chúng ta: “Mình làm gì [tốt] cho người khác, mình sẽ được lợi ích, mình sẽ cảm thấy vui”. Phải, thường là vậy, nhưng không luôn luôn như thế.

Quý vị vui bởi vì quý vị biết mình tốt, nếu nghĩ đến người khác trước bản thân, trong bất cứ cách nào. Sâu trong tâm khảm, quý vị biết mình làm điều đúng và nó sẽ làm cho quý vị vui. Nhưng không có nghĩa là tình cảnh sẽ được sắp xếp bởi vì quý vị tốt, bởi vì quý vị nghĩ đến người khác, để làm quý vị vui. Không. Không đâu.

Nhớ hôm mùng 1 tháng 10 không, tôi đã mời một số nghệ sĩ?
Picture

ĐỪNG CHỈ CỨ LẤY, HÃY LUÔN CHO
https://youtu.be/Rd3snldMuTU

​
Và quý vị có nhớ câu truyện cô ấy đọc về một chú chó hết sức cố gắng giúp chú ngựa, để chú ngựa thoát ra? Và chú ngựa cứ đá chú chó, bởi vì chú ngựa cũng không biết tại sao chú chó lại gây rắc rối. Có lẽ chú ngựa biết, nhưng chú ngựa không muốn chú chó bị tổn hại. Có lẽ vậy.

Cả hai đều cố gắng bảo vệ lẫn nhau.

Và cuối cùng, chú chó đã tháo được dây bị kẹt trên cửa. Nó cứ nhảy lên hoài và cắn sợi dây hoặc di chuyển dây, tới khi cuối cùng sợi dây tụt ra, để chú ngựa thoát thân và chạy ra ngoài. Nhưng chú chó bị bỏng khắp người và bị đá vào xương sườn, xương sườn bị gãy và đau như thế. Nhưng mặc dù vậy, nó vẫn luôn tiếp tục cố gắng để giúp chú ngựa bởi vì họ đã ở đó với nhau.

​Chó xem ngựa như bạn của nó hoặc có lẽ là đầu đàn của nó. Chó hoặc động vật, họ hầu hết sống kiểu bầy đàn, những sinh vật sống thành đàn. Vì vậy, nếu không có đầu đàn, họ chọn một sinh vật khác để làm đầu đàn của họ, hay làm vật bảo vệ, để bảo vệ. Hoặc chó là đầu đàn cố gắng giúp ngựa, hoặc ngựa được chó coi là đầu đàn của nó. “Bất kể là gì, chúng ta cùng một đàn”, họ cùng đàn. Nên, chú phải giúp thành viên trong đàn của chú. Đông vật hành động như vậy đó.

Con người chúng ta không phải lúc nào cũng vậy.

​Thì điều tôi muốn nói là chó làm mọi điều để giúp ngựa. Chú biết là chú sẽ gặp rắc rối. Chú không ngốc đến vậy. Nhưng chú cần phải làm việc đó bởi vì chú nghĩ cho sự an toàn của ngựa. Chú quên bản thân chú.

Và nhiều câu truyện chúng ta cũng đã nghe trên Truyền Hình Vô Thượng Sư từ những chú chó khác. Họ hy sinh để giúp người khác, dù họ phải trả giá bằng tính mạng hoặc đau đớn hoặc thống khổ.

Ngay cả chó trong Tòa Bạch Ốc cũng cố gắng bảo vệ Tổng thống Obama và chú đã bị bắn nhiều phát rồi; chú vẫn không bỏ cuộc. Chú vẫn tiếp tục bảo vệ và bắt lấy kẻ xâm nhập tới khi các nhân viên an ninh đến. Với những viên đạn khắp thân thể chú rồi. Loài vật là như vậy.

Vì thế, tôi làm việc cho loài vật. Tôi tôn trọng họ; ngưỡng mộ sự dũng cảm, trung thành, và cao thượng của họ. Đó là tại sao tôi muốn giúp động vật.

Họ không đáng phải chịu đau khổ trong góc tối của lò sát sinh nào đó, và bị đối xử tệ hại, thiếu tôn trọng hoặc như mấy vật vô tri vô giác. Như đồ vật. Tôi không cảm thấy họ đáng chịu mọi đối xử này. Không cảm thấy họ đáng phải chịu khổ như vậy, vì họ quá tốt, quá tử tế, quá cao thượng.

Không chỉ chó,
tất cả động vật, họ đều giúp đỡ lẫn nhau.

Chúng ta chiếu nhiều đoạn phim trên Truyền Hình [Vô Thượng Sư] về điều đó và làm động lòng hàng triệu, hay hàng tỷ [người]. Ít ra nó làm một số người cảm động, khi xem các đoạn phim này về động vật, quá cao thượng và quá tử tế. Họ sẽ xúc động và nghĩ lại họ có bao giờ nên ăn thịt động vật nữa không. Điều đó cũng giúp Địa Cầu thuần chay. ​Vậy, quý vị phải học. Hãy học.
 
Hãy cố gắng đánh thức phẩm chất cao thượng bên trong. Quý vị có phẩm chất đó. Đừng để hoàn cảnh, đừng để bất kỳ thứ vật chất nào, ngay cả những thứ thiêng liêng khiến quý vị quên đi tính cao thượng của mình Bản Tánh Thiêng Liêng cao cả của mình. Hãy rèn luyện, huấn luyện lại bản thân.

Hãy nhớ lại chính mình, rằng mình không phải như vậy.

Quý vị đến từ Thiên Đàng và sẽ trở về Thiên Đàng, vì vậy hãy chuẩn bị cho hành trình về Nhà với những món quà. Những món quà, không phải cho mình, mà cho tha nhân. Đó là món quà mà quý vị sẽ mang theo lên Thiên Đàng, về Nhà.

Bất cứ khi nào quý vị đi ra ngoài nơi nào đó xa nhà, khi trở lại, quý vị mang quà cho người nhà của mình, phải không? Hoặc trước khi quý vị đi xa, có lẽ không biết mình sẽ trở lại hay không, hoặc có lẽ không trở lại, nên quý vị tặng gì đó, “Đây là để cho anh, chị nhớ tôi”.
 
Đừng chỉ cứ lấy! ​Hãy luôn luôn cho!

Lý do tôi không nhận bất cứ gì từ quý vị là vì tôi không tham lam, nhưng cũng vì muốn quý vị biết rằng chúng ta không nên lấy; người tu hành không nên lấy.

Chúng ta phải cho, nếu có,
hoặc ít nhất chúng ta vui vẻ ủng hộ những người cho.

Tôi không lấy nhưng rồi quý vị lấy, đó không phải là cách quý vị nên học từ vị thầy. Quý vị học từ gương [của vị thầy]. Thậm chí không từ lời nói của tôi. Quý vị học từ gương [của tôi]. Hãy làm vậy.

​Đừng làm nó khó đến nỗi cho dù tôi muốn tặng người khác, quý vị cố gắng cản trở tôi, hoặc làm tôi cảm thấy khó chịu khi tặng. Đừng làm vậy.
 
Quý vị nên vui khi có ai đó nhận được gì từ bất cứ ai hoặc từ Sư Phụ. Quý vị chỉ nên hạnh phúc như thể quý vị là người nhận được nó! ​Đó là thái độ nên có. ​Hãy nhớ. Hãy nhớ.

​Hãy nhớ lời Phật dạy. Tôi không biết quý vị có bao nhiêu tôn giáo ở đây, chỉ là tôi quen thuộc với giáo lý của Phật nhiều hơn. Bởi vì Đức Phật, Ngài nói rất nhiều. Ngài đã có quyển lịch lớn. Ngài thuyết giảng 40 mấy năm. Ngài sống cho tới già hơn 80 tuổi. Vì vậy, trong tất cả những năm đó, Ngài đã nói, và mọi người ghi lại giáo lý của Ngài.

Phật nói, người bố thí có công đức.
​Nếu họ cho với tâm thuần khiết và tình thương, dĩ nhiên. Bằng không, quý vị cũng có thể có công đức, nhưng ít. Hoặc công đức của quý vị sẽ trở thành cái gì đó không thật sự tốt lắm cho mình, mặc dù quý vị có công đức.

Vì vậy, Đức Phật nói: "Nếu bố thí bằng tâm thuần khiết và tình thương thì có công đức vô lượng".

Nhưng những người không bố thí, nhưng vui vẻ ủng hộ, vui mừng cho cả người bố thí lẫn người nhận cũng được công đức. Hãy ghi nhớ. Hãy ghi nhớ điều đó.

Tôi không yêu cầu quý vị cho hết tất cả. Không kỳ vọng quý vị cho bất cứ gì. Tôi bảo quý vị nhiều lần, cho dù quý vị chỉ ủng hộ, bằng tấm lòng hoặc tinh thần, cũng là rất tốt rồi. Tôi không thật sự yêu cầu quý vị bố thí bất cứ gì cho bất kỳ ai. Tôi chỉ nói với quý vị và rồi quý vị quyết định.

Quý vị phải có quyết định tốt, quyết định cao thượng.

Làm tôi hãnh diện. Làm cha mẹ của quý vị hãnh diện. Làm tổ tiên của quý vị nhìn xuống, hãnh diện. Làm con cái của quý vị hãnh diện. Làm gia đình của quý vị hãnh diện. Và tôi cảm ơn quý vị làm điều đó. Một điều nữa.

​Tôi chợt nhớ một câu truyện nữa trước khi tôi đi. Một câu truyện nữa ha? Bởi vì đã đến giờ ăn của quý vị. Đừng lo, bữa ăn sẽ không chạy mất đâu. Bữa ăn của quý vị, quý vị có mỗi ngày. Nhưng tôi, quý vị không luôn có. Thế nên, hãy thứ lỗi cho tôi nếu đôi khi tôi trễ, hoặc nếu tôi không đến đúng giờ.

Tôi có nhiều việc khác phải làm. Tôi đã bỏ bê chó của tôi lúc này, mặc dù tôi nhớ họ và họ nhớ tôi, nhưng không gặp họ những ngày này, để tôi có thể tập trung vào quý vị. Bởi vì tôi cũng có công việc khác. Nếu vì quý vị và chó, tôi không thể luôn luôn nghĩ cách để hoàn thiện công việc của Truyền Hình Vô Thượng Sư. Vì vậy, tôi không thể có mọi thứ.

​Bất cứ gì tôi có thể bỏ [thì bỏ]. Và mấy chó đáng thương, dĩ nhiên, họ không thể phản đối, nên tôi bỏ bê họ lúc này. Tôi sẽ cố gắng đền bù sau này nếu có thời gian. Không biết gì nữa. Có thêm một câu truyện về cúng dường.
Picture
VÔ ĐIỀU KIỆN LÀ ĐÚNG CÁCH
https://youtu.be/ISuqWLDWtUY

​
Có một người tại gia luôn luôn cúng dường cho một tu sĩ mà vị này luôn luôn bế quan hoặc sống biệt lập, để giúp [tu sĩ] thoải mái về mọi mặt. Cúng dường tu sĩ bất cứ gì tu sĩ cần.

Và rồi người này càng cúng dường, việc kinh doanh của ông càng phát đạt. May mắn, hạnh phúc, và đủ thứ. Nên ông tiếp tục cúng dường thêm.

Nhưng rồi một ngày nọ ông nghĩ, “Mình chỉ cúng dường đệ tử của một vị thầy, mà có nhiều công đức và may mắn như thế; nếu như mình cúng dường cho chính vị thầy”, thầy của tu sĩ này, “Mình sẽ có nhiều hơn nữa”.

​Rồi từ đó trở đi, ông ấy hiến tặng, ý nói cúng dường, cho vị thầy thay vì [tu sĩ]. Và việc kinh doanh của ông không tốt hơn chút nào, thậm chí còn đi xuống. Thế rồi một ngày nọ, ông cảm thấy rất tệ, ông đến gặp vị tu sĩ mà ông luôn cúng dường trước đây, tu sĩ đệ tử, không phải thầy, mà là tu sĩ đệ tử.

Và ông hỏi: “Trước đây, tôi cúng dường cho sư. Tôi càng chăm sóc sư mỗi ngày, thì mỗi ngày việc kinh doanh của tôi càng tốt hơn, và đời sống của tôi tốt hơn, mọi điều… gia đình tốt hơn. Và rồi sau đó, tôi cúng dường cho thầy của sư, bởi vì tôi nghĩ thầy phải vĩ đại hơn, công đức sẽ lớn hơn cho tôi, thế rồi việc kinh doanh của tôi suy sụp. Tại sao vậy?”

Nghe thế, tu sĩ nói: “Bởi vì trước kia ông cho với tâm thuần khiết, chỉ để chăm sóc cho tôi và ông không muốn gì hết. Và ông không phân biệt, rằng tôi chỉ là một tu sĩ bình thường, thì Thượng Đế ban cho ông một cách không phân biệt. Giống như ông đã cúng dường cho tôi một cách không phân biệt, vô điều kiện. Thượng Đế ban cho ông giống vậy. Nhưng sau khi ông phân biệt, ông tính toán, ông nghĩ thầy tốt hơn tôi và ông bắt đầu cúng dường cho thầy, nên Thượng Đế cũng sẽ tính toán lại. Thượng Đế cũng sẽ phân biệt, suy nghĩ xem ông có xứng đáng hay không, để được ban cho bất cứ gì, may mắn hay công đức gì”.

Cho nên, vô điều kiện là cách đúng.

Hãy vui mừng nếu ai đó được ghi nhận công lao hoặc được công đức, hoặc được quà, hoặc bất cứ gì.

Hãy làm người tốt. Sống cao thượng. Hãy là Phật.

Nói quý vị biết, nếu quý vị nghĩ mình có Phật bên trong, hãy đánh thức Ngài dậy. Nếu quý vị thậm chí chỉ là một vị Phật tương lai, thì hãy chuẩn bị ngay từ bây giờ. Bởi vì hoàng tử, thái tử, từ khi còn trẻ, họ phải chuẩn bị chính họ để làm vua rồi. Họ biết họ sẽ là vua, nhưng họ phải chuẩn bị từ bây giờ rồi, từ khi còn nhỏ rồi.

Hãy chuẩn bị bản thân để làm Minh Sư, làm Vô Thượng Sư, làm Phật. Làm Chúa Ki-tô. Hãy luôn luôn chuẩn bị. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine