The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Adam and Eve’s Exile From the Garden of Eden, P8

3/25/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
Adam and Eve’s Exile From the Garden of Eden, P8
WEEK: 181 EPISODES: 1263-1271
​http://suprememastertv.com/en1/v/127016885873.html
https://youtu.be/_3OoqQxuESQ

Picture
ADAM AND EVE'S EXILE FROM THE GARDEN OF EDEN, Part 8 of 9


SM: It takes hours, at least one hour, two hours to clean the big house, like the house that I had that they built for me. I never lived in the house, I told you before. Before, I did not. Just for a while before I had the cave built, I lived there for a while, but I never liked. 

And so after the cave was built, before that, I lived in a tent, and they took the tent away. They demolished all the grass and the flowers that’s natural around me, and I came back, I don’t have anything.
 
Then they built the big house for me.
Only a two-story building, but threatened to even build an escalator, or so. I was laughing. So I stayed there for a while, and then after the cave was built, I moved to that cave and I never came out. I never wanted to go to that house. Unless sometimes when some people have to come and then my cave is too small. So I went there, just for meeting, and then went back to my cave.

Only after I came back, the first time came back, after ten more years, then the dogs come in, so I had to use that house for dogs also. But now, because I don’t have dogs living around, I need to work a lot and meditate intensively on retreat, so, I choose a small place again, which is very good. It’s getting smaller all the time. It’s happier for me. I don’t have to spend a lot of time for labor work.

And I’m happy in it, because everything is nearby.
I don’t have to go far to search for things and forget where it is. Here, I cannot forget anything, it’s right there. It’s always around. For example, I use my bed for like a makeup table.

And I use these plastic boxes with an opening on the side. I use them to put under one piece of wood. Then, that is a bed. And, because that is a bed, and I can open and put my things in it. So, if I put a sofa then there’s no room underneath. There’s a different place, you have to organize differently.

And I also put a couple of these plastic boxes, these organizer boxes, but with an opening on one side, instead of open on top. So it’s like a drawer. I put a piece of wood on it, and that is my table, that’s the desk from which I’m talking to you right now. Wow! It functions just the same.

And I have room, I have drawers down below it to put my things inside. So if I want to reach for a book, it’s right there. Open, open, take it out. It saves a lot of space.

I don’t need a bigger place, I don’t need a big house. If a big house, then you have different stuff, like you have big sofa in it, and you have a big… desk. But if you don’t have room, then you put drawers underneath and you lay on top, or you work on top. Depends. It’s the same, it’s functioning.

You saw me one time when you went together with me to my cave in New Land. Remember? I have one of those steps they make, the plastic, to step on? But it’s like a chair also, because It’s short and it’s just a few steps for you to maybe climb to the shelf to take some books or something. It’s not a serious kind of ladder. And I worked on that as my desk. I used that also to climb into my tent. My tent is on the higher platform.

Those platforms, they made them before. Not that I made it. They made them before. The old ex-owner, they put statues on it. Because that was like resort. People came to have fun and to bow to Buddha statues and all that. After they sold, they removed all the statues away and I occupied.

My tent is kind of high for me. So, if I put that so-called steps next to it. I can step and go to my tent on the high level there, high platform there. Then when I don’t need it, I take it out and use as a desk. It functions all the same. You still can work on it. Things are only good if they function. So, it doesn’t matter.

One of you criticized, said, “Oh, we have a better desk.” I said, “No.” 
 
One of your brothers kept looking at it. I said, “What are you looking at? Somebody doesn’t like my desk?”

He said, “We have better desks.” or something.

I said, “Never mind, it works. It functions as a desk. It’s the same.”

Picture
SM: They eat these kind of things, because it’s material things. It contains inert materials, like something from the Earth, has soil substance in it, and water substance in it.

In the Brahman Heaven, you don’t know these things. Because it’s a different world. So, when they saw it, they’re curious, flying around all day 
doing nothing, also bored.

They tasted it and “Oh! Strange, strange but tastes good,” 
continue eating, continue eating. After the foam is no more, or they see other crawling plants, or crawling fruit, they begin to taste them also.

The more they ate, 
the more solid they became, more heavy. They cannot fly anymore.

And, you know what they look like. Look at me, then you know. Or look at your neighbors. Probably we have eaten a lot. We still do. Right? So that is that. Then in the beginning, according to that Buddha story, later on they have nothing more interesting.

They prayed and then God gave them rice.

In the beginning, there’s a big, big grain of rice. Then it was rolled to each house every day. Everybody can take what they need. And it was rolled to the next. But later, they kept eating, eating, then it’s not enough, so they wanted to plant them, so that they will have a lot. So, here we are. Now we have a lot of cereals, different types.

Beginning and then afterwards, they organized it, they planted and then they put it all in one store. Anybody who needs, just goes there and gets. Later on, people are lazy, don’t want to go to get even. They go one time and they take a lot, a lot, a lot. Everybody goes at one time, take a lot, a lot, so others who come later don’t have. And then begins this conflict because of food. We have nowadays, still.

Then they have to have somebody, vote somebody to settle the dispute, see who is what, did what, why? That’s how police came into being and government came into existence. And that’s how we have a mess nowadays. It comes from food. It still does.

​We have any kind of government, we have to bear it 
and sometimes we protest, sometimes we have to accept it. We have done it all ourselves. We have done to us all this trouble. Because of food. So that was that Buddha story.
Picture
D: I was wondering if like Adam and Eve, how do they work into that Buddhist story. Were they like one of those Third Level beings that came down?

SM: Perhaps. I did not ask him. But, perhaps. It’s similar, similar. Maybe it’s a similar, similar story. Adam and Eve, later they probably have to plant their own food. 

Maybe in the beginning, god took pity and then gave them some. Like the rice that was rolled to their house.

Originally, we don’t have physical contact with each other or anything. But because they’re women and men, and then suddenly they eat, eat, and they became more desirous of other things, like the body changed and the hormones changed, DNA changed, their attitude changed, their mind changed, their thoughts changed, then they desire each other, and they couple with each other.

Other people who did not do it yet, said, “Oh, how come? What are they doing, why are they doing that? This is not very good looking. It’s not dignified.” So they’re hiding. They find caves to hide, or if they don’t have, then they begin to build houses. That’s how they live together and then they have houses, and they’re comfortable.

They don’t want to go to take food from the store anymore. They just take a lot so that it will last for a long time, so they don’t have to go every day. Then everybody does that, like copying each other, and slowly, slowly, we have men and women and we have this physical connection, and we have the babies and then humans just keep coming and coming.

And this is how our world manifested.

I guess Adam and Eve, in the beginning are also similar like that. Maybe they found anything to eat, maybe leaves or fruit, anything. Slowly, if they discover, if they walk around, they probably find something and then they would try. And they will probably plant more of that if they like it, for the future.

Or maybe they eat and they just throw the seed out and then they grow more. 
Some trees are so easy to…. The fruit just fell on the ground and they become trees, so quickly. 

In one of the places where I lived before, they plant some, they call it, “Hai Ping Guo” meaning “sea apple.” The fruit, I was told that it’s poisonous, you cannot eat. I don’t see any other thing that eats it either. It keeps falling from the tree and they grow all over around the tree. If you don’t cut them and don’t take them away, there will be a jungle in no time. They just grow like that.


Just fall on the ground and the flesh, and the skin becomes rotten after a while and then they just grow up, grow up, so fast, so fast. Many trees and plants, they grow so fast like that. Right? So that’s how things developed.

And from our desires, things come more. 

The more we desire, the more we are entangled with our desired object. Then we get more and more solid. More and more connected with this Earth, which is heavier than the Light and the original Vibration of Heavens.

So now, the Quan Yin Method is the one that you can see the Light again, and you can connect yourself back to the Vibration, original Vibration. That’s how you will slowly know, sometimes fast. That’s how gradually, eventually, you will realize that you are not the body, you go back to the Source.

Because the more you eat before, the more we recognize this body as us, that’s what we say. We say, “I do this, I do this. I’m hungry.” The body is hungry, not you, that is the thing. 

​
ADAM VÀ EVA BỊ LƯU ĐÀY KHỎI VƯỜN ĐỊA ĐÀNG,
Phần 8/9



Mất nhiều thời giờ, ít nhất một hai tiếng để dọn dẹp nhà lớn, như căn nhà tôi có mà họ xây cho tôi. Tôi không bao giờ sống trong nhà, đã bảo quý vị trước đây. Trước đây, không hề sống trong nhà. Chỉ một thời gian trước khi hang động được xây cất, thì tôi sống [trong nhà] một thời gian, nhưng không bao giờ thích.

​Vậy nên sau khi hang động xây xong, trước đó, tôi sống trong lều, và họ lấy cái lều đi. Họ nhổ đi tất cả cỏ và hoa thiên nhiên xung quanh tôi, và khi trở lại, tôi không có gì cả.
 
Rồi họ xây căn nhà lớn cho tôi.

​Chỉ là căn nhà hai tầng, nhưng còn dọa là sẽ xây thang máy gì đó. Tôi cười. Nên tôi ở đó một thời gian, và rồi sau khi hang động được xây xong, tôi chuyển tới hang động đó và không bao giờ đi ra. Không bao giờ muốn vào căn nhà đó nữa. Ngoại trừ thỉnh thoảng khi một số người phải đến và rồi hang động của tôi quá nhỏ. Nên tôi đến đó, chỉ để họp mặt, rồi trở về hang động của mình.

Chỉ sau khi tôi trở lại, lần đầu tiên trở lại, sau hơn mười năm, rồi mấy chú chó đến, nên tôi phải dùng căn nhà đó, cũng vì chó. Nhưng bây giờ, vì tôi không có chó sống gần, mà cần phải làm việc rất nhiều và thiền bế quan chuyên sâu, thế nên, tôi lại chọn một nơi nhỏ, nơi đó rất tốt. Càng ngày càng nhỏ hơn. Vui thích hơn cho tôi. Tôi không cần mất nhiều thời gian cho công việc lao động.
 
Và tôi vui sống trong nơi đó, bởi vì mọi thứ đều gần bên. Tôi không cần đi đâu xa để tìm mọi thứ rồi quên là nó ở đâu. Ở đây, tôi không thể quên gì, vì nó ở ngay đó. Luôn luôn ở xung quanh. Chẳng hạn, tôi dùng giường làm bàn trang điểm.

Và dùng mấy hộp nhựa này, mở được ở một bên. Tôi đặt chúng dưới một miếng gỗ. Rồi, đó là cái giường. Và, bởi vì đó là giường, và tôi có thể mở và đặt các thứ trong đó. Cho nên, nếu tôi đặt ghế sofa thì sẽ không có chỗ bên dưới. Có một chỗ khác, thì quý vị phải sắp xếp cách khác.

Và tôi cũng đặt vài hộp nhựa này, mấy hộp nhiều ngăn này, mở được một bên, thay vì mở ở phía trên. Vậy giống như ngăn kéo. Tôi kê một mảnh gỗ trên nó, và đó là bàn của tôi, đó là bàn mà tôi đang ngồi nói chuyện với quý vị ngay bây giờ. Nó sử dụng cũng y như bàn.

​Và tôi có chỗ, có ngăn kéo ở bên dưới để bỏ đồ đạc vào trong. Nên nếu tôi muốn lấy sách, nó ngay đó. Mở ra, mở ra, lấy nó ra. Tiết kiệm được rất nhiều chỗ.

Tôi không cần nơi lớn hơn, không cần nhà lớn. Nếu có nhà lớn, thì mình lại có những đồ đạc khác, như ghế sofa lớn, và có một… bàn lớn. Nhưng nếu không có chỗ, thì đặt ngăn kéo bên dưới và mình nằm bên trên, hoặc làm việc ở trên. Tùy theo. Giống nhau, sử dụng được.

Quý vị thấy tôi một lần khi đi cùng với tôi vào hang động tại Miền Đất Mới. Nhớ không? Tôi có một cái thang loại họ làm, bằng nhựa, để bước lên? Nhưng cũng giống như cái ghế, bởi vì nó ngắn và chỉ có vài bậc cho mình để có thể leo lên  lấy sách trên kệ hoặc gì đó. Không phải loại thang dài. Và tôi làm việc trên nó như bàn. Cũng dùng nó để leo vào lều của tôi. Lều tôi ở trên bục cao hơn.

Mấy cái bục đó, họ đã làm trước đây rồi. Không phải tôi làm. Họ làm trước đây. Người chủ cũ, họ đặt mấy bức tượng trên đó. Vì đó cũng như một nơi nghỉ mát. Người ta đến vui chơi và bái lạy tượng Phật đủ thứ. Sau khi họ bán [đất], họ đem tất cả các bức tượng đi và tôi vào ở.

Lều hơi cao với tôi. Nên nếu tôi đặt cái gọi là thang bên cạnh nó. Tôi có thể bước lên và vào lều của mình trên tầng cao đó, bục cao đó. Rồi khi không cần, thì đem ra dùng làm bàn giấy. Sử dụng cũng giống nhau. Vẫn có thể làm việc trên nó. Mọi thứ chỉ tốt nếu sử dụng được. Cho nên, không quan trọng.

Một trong quý vị phê phán, nói: “Ồ, chúng con có bàn tốt hơn”. Tôi nói: “Không cần”. Nhớ không? 

Một trong mấy anh đồng tu cứ nhìn nó. ​Tôi hỏi: “Anh đang nhìn gì thế? Có ai không thích bàn của tôi hả?”

Anh ấy nói: “Chúng con có bàn tốt hơn”. hoặc tương tự.
 
Tôi nói: “Đừng lo, cái này xài được. Nó sử dụng như bàn. Cũng giống nhau”.
Picture
Họ ăn những thứ này, bởi vì nó là những thứ vật chất. Nó chứa vật chất trơ, như cái gì đó từ Địa Cầu, có chất liệu đất trong nó, và chất liệu nước trong nó.

Trên Thiên Đàng Phạm Thiên, mình không biết mấy thứ này. Bởi vì nó là một thế giới khác. Nên khi họ thấy nó, họ hiếu kỳ, bay khắp cả ngày không làm gì cả, cũng chán.

Họ nếm nó và “Ồ! Lạ nhỉ, lạ nhưng ngon”, rồi tiếp tục ăn, tiếp tục ăn. Sau khi bọt biển không còn nữa, hoặc họ thấy những dây leo khác, hoặc loại trái cây leo, họ cũng bắt đầu nếm chúng.

Họ càng ăn, họ càng trở thành đặc hơn, nặng hơn. Họ không thể bay được nữa.

Và, quý vị biết họ trông như thế nào rồi. Nhìn tôi, thì quý vị biết. Hoặc nhìn người bên cạnh quý vị. Có lẽ chúng ta đã ăn rất nhiều. Chúng ta vẫn còn ăn. Phải không? Cho nên như thế đó. Rồi lúc ban đầu, theo truyện Phật đó, về sau họ không còn gì thú vị hơn nữa.

Họ cầu nguyện và rồi Thượng Đế cho họ gạo.

Ban đầu, có một hạt gạo lớn, lớn lắm. Rồi mỗi ngày nó lăn vào nhà mỗi người. Mọi người cần bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Rồi nó lăn vào nhà kế. Nhưng sau này, họ cứ ăn, tiếp tục ăn, rồi không đủ, nên họ muốn trồng chúng, để họ sẽ có nhiều. Vì vậy, như thế này đây. Bây giờ chúng ta có rất nhiều ngũ cốc, đủ loại khác nhau.

​Ban đầu và rồi sau đó, họ sắp xếp, họ trồng và rồi cho tất cả vào trong một kho. Bất cứ ai cần, chỉ đi đến đó lấy thôi. Sau này, người ta lười, thậm chí không muốn đi lấy. Họ đi một lần và lấy nhiều, rất nhiều, rất nhiều. Mọi người đi một lần, lấy rất nhiều, nên những người khác đến sau không có. Và rồi bắt đầu có xung đột này vì thức ăn. Ngày nay, chúng ta cũng vẫn có.

Rồi họ phải có ai đó, cử một người nào đó để dàn xếp bất hòa, coi ai là gì, làm gì, tại sao? Đó là lý do có cảnh sát và chính phủ xuất hiện. Và đó là tại sao chúng ta có hỗn độn ngày nay. Nó đến từ thức ăn. Vẫn còn như vậy.

[Dù] có loại chính phủ nào, chúng ta phải chịu đựng và đôi khi chúng ta phản kháng, đôi khi phải chấp nhận. Chúng ta đã tự gây nên tất cả. Chúng ta đã gây cho mình tất cả rắc rối này. Bởi vì thức ăn. Cho nên đó là truyện Phật.
Picture
D: Con thắc mắc nếu như Adam và Eva, truyện của họ ăn khớp thế nào với truyện Phật đó. Họ có phải như một trong những chúng sinh Đẳng cấp Thứ Ba đi xuống không?
 
SP: Có lẽ. Tôi chưa hỏi ông. Nhưng, có lẽ. Tương tự, tương tự. Có lẽ tương tự, truyện tương tự. Adam và Eva, sau đó họ có lẽ phải trồng thức ăn cho chính họ.

Có lẽ vào lúc đầu, thượng đế thấy tội nghiệp nên đã cho họ một số thức ăn. Như gạo được lăn đến nhà họ.

Ban đầu, chúng ta không có sự tiếp xúc thể xác với nhau hoặc gì hết. Nhưng bởi vì họ là nam và nữ, và rồi bỗng nhiên họ ăn, ăn, và họ trở thành ham muốn nhiều thứ khác, như thân thể thay đổi và nội tiết tố thay đổi, DNA thay đổi, thái độ của họ thay đổi, tâm trí thay đổi, tư tưởng thay đổi, rồi họ ham muốn lẫn nhau, và họ cặp đôi với nhau.

Những người khác chưa làm như vậy, thì nói: “Ồ, tại sao vậy? Họ đang làm gì vậy, tại sao họ làm vậy? Thế này trông không đẹp lắm. Trông không đàng hoàng”. Thế nên họ trốn. Họ tìm hang động để trốn, hoặc nếu họ không có hang động, thì họ bắt đầu xây nhà. Đó là cách họ sống với nhau và rồi họ có nhà, và họ thoải mái.

Họ không muốn đi lấy thức ăn từ kho nữa. Họ cứ lấy rất nhiều để tồn tại rất lâu, để họ không cần đi mỗi ngày. Rồi mọi người đều làm như vậy, như bắt chước nhau, và từ từ, từ từ, chúng ta có nam, có nữ và chúng ta có kết nối vật chất này, và chúng ta có em bé và rồi loài người cứ tiếp tục sinh sôi nảy nở.

Và đây là cách thế giới của chúng ta hình thành.

Tôi đoán Adam và Eva, vào lúc đầu cũng giống như vậy. Có lẽ họ tìm thấy bất cứ gì để ăn, có lẽ lá hoặc quả, bất cứ gì. Từ từ, nếu họ khám phá, nếu họ đi khắp nơi, có lẽ họ tìm thấy gì đó và rồi họ sẽ thử. Và có lẽ họ sẽ trồng thêm thứ đó nếu họ thích, cho tương lai.

​Hoặc có lẽ họ ăn và chỉ ném hạt ra ngoài và rồi chúng mọc nhiều hơn.  Một số cây rất dễ…. Trái cây chỉ rớt xuống mặt đất và chúng trở thành cây, rất nhanh. 
 
Một trong những nơi mà tôi sống trước đây, họ trồng một số, gọi là “Hai Ping Guo” nghĩa là “táo biển”. Trái đó, tôi được cho biết là độc, mình không thể ăn. Tôi cũng không thấy vật nào khác ăn nó. Nó cứ rơi từ trên cây xuống và mọc lên khắp xung quanh cây đó. Nếu mình không cắt xuống và không mang chúng đi, thì sẽ có cả rừng. trong nháy mắt. Chúng chỉ mọc như vậy.

Chỉ rơi xuống mặt đất và cơm, và da của nó mục nát, rồi sau một thời gian chúng cứ mọc lên, mọc lên, rất nhanh, nhanh lắm. Nhiều cây và thực vật, chúng mọc rất nhanh như thế đó. Phải không? Mọi thứ phát triển như vậy đó.

Và từ sự ham muốn của chúng ta, mọi thứ đến nhiều hơn.

Càng ham muốn, chúng ta càng bị mắc kẹt với đối tượng được chúng ta ham muốn. Rồi chúng ta ngày càng đặc hơn. Ngày càng kết nối với Địa Cầu này hơn, rồi nặng hơn Ánh sáng và Chấn động lực nguyên thủy của Thiên Đàng.

Nên bây giờ, Pháp Môn Quán Âm là pháp môn mà quý vị có thể nhìn thấy lại Ánh Sáng, và quý vị có thể kết nối chính mình lại với Chấn động lực, Chấn động lực nguyên thủy. Đó là cách quý vị sẽ từ từ biết, đôi khi nhanh. Đó là cách dần dần, cuối cùng, quý vị sẽ nhận ra rằng mình không phải là thân thể, quý vị quay về Cội Nguồn.

Bởi vì trước đây càng ăn, quý vị càng công nhận thân thể này là chúng ta, đó là chúng ta nói thế. Chúng ta nói: “Tôi làm cái này, tôi làm cái này. Tôi đang đói”. Thân thể đói, không phải quý vị, vấn đề là vậy.


 ​

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine