The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact

Adam and Eve’s Exile From the Garden of Eden, P7

3/24/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
Adam and Eve’s Exile From the Garden of Eden, P7
WEEK: 181 EPISODES: 1263-1271
http://suprememastertv.com/en1/v/126917750271.html
https://youtu.be/mOPpnF1v7F0

Picture

ADAM AND EVE'S EXILE FROM THE GARDEN OF EDEN, Part 7 of 9


​“So, now Eve felt absolutely like rubbish inside, rotten and so guilty, so she fainted on the ground.

At that time, satan, the king of devils, told Adam ‘Because of you I was expelled from Heaven.’” Satan, this is one of the fallen angels, I guess. So he accused Adam, he said, ‘Because of you’”, because Adam is human, one of the humans. “‘It’s because of you, I am expelled from the Garden.’ When your form had been just created, I was kicked out of Paradise, out of the sight of the holy face of god. And then, I was also dismissed from all the angels’ company, from all the angels’ unit.’

So, after Adam heard that, he begged god to please, move, place this enemy far, far, far, far away from him. Because this enemy has always wanted to ruin, to destroy his soul and his purity.
 
After that, satan became invisible and disappeared out of sight of the humans. And then, Adam ends the period of repentance and begins a new life with his wife, Eve, of course.” So, end of the story. 

Thank You, God. Thank you all who collect all these stories for us. It’s amusing at least. Even if it’s not true. But it could be true. It sounds very familiar to us.

Many of our brothers and sisters are also falling. Going back out again to fight with the whole world to survive, for survival only. What else? What else is out there? What else is out there except just for fighting for survival? Maybe you have a flashy car, and you have only a golf cart to run around. Maybe, they have it, the ones who went out, have a flashy car and you have a flashy golf cart. Maybe they go out and eat fancy food, and you eat whatever is cooked for you; sometimes fancy, sometimes not.

But I have to tell you, when I saw, when you give me some of these food shows, like in Paris, vegan bakery shop? Oh, my God! 

​I am not sure how tempted Adam felt when he saw the apple. But I can tell you I was very, very, very tempted when I saw all those cakes and bakeries and, oh my God, all sizes, all shapes, all colors, all my favorites when I was in Paris.

And I really truly wished, I remember the host asked, “Oh, don’t you wish that you could live near there?” I said, “I do! I do!” Ah, man. No wonder we have so many apples. Because once he tasted it, he will remember forever. So, he kept planting apples. We have a lot, a lot of apples.

And also invoke in you something, these kind of sensual pleasure feeling. So, don’t eat a lot of them. The kitchen gives you a lot. Apples, right? It’s OK. You eat with many other things, maybe OK. 

The problem is that maybe Adam ate only that apple that day. He should have eaten it with like organic brown rice or Loving Hut-made protein, and stuff like that. Then, maybe not so concentrated, it could dilute it. He would probably have had less problems.

Picture
D: For the origin of life stories, in previous lectures, Master talked about the Buddhist stories where we were ethereal beings, or we were invisible, and then we slowly drank the ocean and ate the foam of the ocean and became more materialized, and then became humans. How does the story of Adam and Eve work into that?
 

SM: I wasn’t there, baby. I guess similar. I guess it’s similar. The Buddha’s story was that we were like originally from Brahman Heaven, the third Heaven even, very high. And then we came down.

Originally, we can fly, we are light, we are not heavy and solid like this now. We can fly anywhere, we can do anything, go anywhere that we want. 

In the beginning, this world was empty. There was nobody.

​One of the Brahmans saw the throne is ready, but empty for a leader. So, he went down. He sat on the throne. But to be a king alone is very, very boring. So, he needs some more company, to be his subjects, to rule, to feel important. Thus, slowly he attracts others, tells all of them to come together.

Originally, everyone is like Heavenly beings because we came from Heaven. Third Heaven is a very big deal already. Many people, many monks or priests, they practice all their life, very, very ascetically, still could not even reach that, unless you have a real method. Because the method, the real Self has nothing to do with all the material things.

So, if you punish yourself, or if you do too much ascetism or deny yourself many of the material pleasures, it has nothing to do with the soul. The soul doesn’t even need anything like that.

Only if you go inside and be yourself again, be the soul again and disconnect with this body, that is then when you recognize yourself, and then have more power. Then you can go to Heavens because the soul will understand where to go. Not the body. Not the mind.

In the beginning, even though we also have other kinds of bodies, but the third Heaven body, not the casual body, not the astral body, even. The Brahmic body. Very, very big shot already. Then came down, everybody has fun, has fun, has fun. They saw things on Earth they wanted to try.

Originally, they saw some foam, a kind of foam. Probably, not just foam, but maybe some kind of jelly, something that’s manifested by the water, then they just eat that, and feel, “Oh, it’s good,” and continue eating, eating. Perhaps those, in the beginning, there’s some sea beings, sea materials, just like maybe seaweed or something. But it wasn’t so solid like the seaweed that we have now. Probably in some kind of transparent form or very tasty, delicious.

Or, because the body of the Brahmic being never tasted any such things, so when he tasted it the first time, he felt so good. Then they continued to eat, they told each other, “Hey, try that! Try that! For fun.” Because they had nothing to do.

Imagine, you have everything, all the power, you can fly everywhere, you can manifest things, you can read each other’s minds, you have no hindrance, because your body is almost like ether. And then you are bored.

I guess that’s why the angels fell. Because too bored. Too good. Everything is so smooth, so easy, whatever they wanted to do, it’s just simple. Whatever they wanted to have, at the blink of an eye, they have it. So, maybe too boring. More boring.

And that was the reason also, this world was created.

​
In another kind of legend, one practitioner stood on one leg for many, many kalpas to worship God, so that he can have a boon. And then God give him a boon, said, “What do you want?”

He said he wanted to create a world in which he rules, because “the world that You created, it’s too, not just boring, but too regular. Nothing interesting, nothing striking.” So he wanted to create a world in which he rules. So God promised already, and then he created the world like this right now.

​So maybe that’s why the Heavenly beings, 
they came down, some of them. They fell. Because they wanted to have something different.
Picture
There’s another story like, one of the Saints, going up to Heaven, he saw some people are staying together in one very dark place, full of smoke and toxic kind of air, dim light and all that. They stay there playing cards together and drinking wine or alcohol and stuff.

So the Saint took pity on them, and said, “Oh, why don’t you follow me? 
Then I can take you to Heaven.” “Ah, OK.”

In the beginning, they said, “OK, why not? We can try. It feels like it’s good.” Then they went to Heaven and they cannot play cards there, because people don’t do it there. After a while, they feel bored, they want to go back into that dark, filthy, smoke-filled and toxic place, just to sit there and play cards together.

Habit. Habits die hard. That’s what we say. So that’s why not always people like Heaven. But after, if they…

​It’s just a legend, it’s just a story, it doesn’t mean 
it’s always like that. But it could be true. Because, look, many people…

I saw in Malaysia, when I was there for a lecture tour, some of my beginning lecture tours. 
I saw some big, high buildings, not very high, but many-stories buildings. It’s all empty. And opposite side of that, under some trees, there are some shabby… It’s a simple, simple hut and house, small, small hut. People live in there.

I said, “Oh, what a contrast.” One of the disciples told me, in the taxi or something, I forgot. 
He said, “Oh, the government built those high-rises for them, for the people who live in the shabby houses, but they didn’t want to go up there. They want to continue to live where they do.” Habit. They feel more homey there. I guess it’s like me.

They do build some houses for me, but I prefer to stay in the small hut or cave, whatever is available. 
Only when nothing is available, then I live in a big house. I don’t like it too much.
 
I don’t like to ask people to help me clean, all the time. But the big house, you must clean. I like cleanliness. If a big house, and I don’t want people to come cleaning, then I have to clean.

I feel better in the smaller house. And especially when I have 
a lot of work to do, then I can concentrate better, because I don’t need to worry too much about cleaning the house. It takes only two minutes to clean the little hut or maybe a tent or a cave. ​


​ADAM VÀ EVA BỊ LƯU ĐÀY KHỎI VƯỜN ĐỊA ĐÀNG,
Phần 7/9



​“Bây giờ thì trong lòng Eva hoàn toàn cảm thấy [mình] như là vật bỏ đi, thối nát và rất tội lỗi, nên ngất xỉu trên mặt đất.

​Vào lúc đó, quỷ sa-tăng, quỷ vương, nói với Adam ‘Chính vì ngươi mà ta bị trục xuất khỏi Thiên Đàng’.” Quỷ sa-tăng, đây là một trong những thiên thần sa ngã, tôi đoán. Y buộc tội Adam, y nói: ‘Bởi vì ngươi’”, bởi vì Adam là người, một con người. “‘Đó là vì ngươi, mà ta bị trục xuất khỏi Vườn’. Khi hình dáng của ngươi vừa mới được tạo ra, ta bị đuổi ra khỏi Thiên Đàng, khỏi tôn nhan của thượng đế. Và sau đó, ta cũng bị đuổi khỏi đoàn thể của tất cả thiên thần, khỏi nhóm của tất cả thiên thần’.

Sau khi Adam nghe xong, ông cầu xin thượng đế, xin di chuyển, đặt kẻ thù này ra xa, thật xa khỏi ông. Bởi vì kẻ thù này đã luôn luôn muốn hủy hoại, muốn tiêu diệt linh hồn và sự thuần khiết của ông.

Sau đó, quỷ sa-tăng trở thành vô hình và biến mất khỏi tầm mắt của loài người. Và rồi, Adam kết thúc khoảng thời gian sám hối và bắt đầu đời sống mới với vợ ông, là Eva, dĩ nhiên”. Hết truyện. 

Cảm tạ Thượng Đế. Cảm ơn tất cả những người sưu tầm tất cả truyện này cho chúng ta. Ít ra cũng thú vị. Cho dù không phải là thật. Nhưng cũng có thể là thật. Nghe rất quen thuộc với chúng ta.

​Nhiều anh chị em đồng tu chúng ta cũng đang sa ngã. Đi ra ngoài trở lại chiến đấu với cả thế giới để sống sót, chỉ vì sự sống còn. Còn gì khác nữa? Có gì khác ở bên ngoài đâu? Ở bên ngoài có gì khác, ngoại trừ chỉ là phấn đấu cho sự sống còn? Có thể họ có xe hào nhoáng, và mình chỉ có xe gôn để chạy tới chạy lui. Có thể họ có, những người đã ra ngoài, có xe hào nhoáng và mình có xe gôn hào nhoáng. Có thể họ ra ngoài và ăn thức ăn ngon, và mình thì ăn bất cứ món gì được nấu cho mình; có khi ngon, có khi không ngon.

Nhưng phải bảo quý vị biết, khi tôi xem, khi quý vị đưa cho một số chương trình ẩm thực này, như ở Paris, tiệm bánh thuần chay?  Ôi, Trời ơi! 

Tôi không chắc Adam cảm thấy bị cám dỗ thế nào khi ông nhìn trái táo. Nhưng bảo quý vị biết,  tôi bị cám dỗ quá trời, khi thấy tất cả bánh ngọt và bánh nướng và, Trời ơi, đủ hình đủ cỡ, đủ màu sắc, toàn thứ tôi ưa thích khi còn ở Paris.

Và thật sự, thật sự ước ao, tôi nhớ người “host” hỏi: “Ồ, quý vị có ước sống gần đó không?” Tôi nói: “Có chứ! Có chứ!” ​Chao ơi. Thảo nào chúng ta có nhiều táo như thế. Bởi vì một khi nếm thử, ông sẽ nhớ mãi mãi. Vì thế, ông tiếp tục trồng táo. Chúng ta có rất nhiều, rất nhiều táo.

Và [táo] cũng khơi dậy bên trong quý vị thứ gì đó, loại cảm giác khoái lạc. Vậy, đừng ăn nhiều nhá. Nhà bếp cho quý vị rất nhiều. Nhiều táo, phải không? Không sao. Quý vị ăn với nhiều thứ khác, có lẽ không sao.

Vấn đề là có lẽ Adam chỉ ăn trái táo đó ngày hôm ấy. Lẽ ra ông nên ăn nó với như gạo lứt hữu cơ hoặc chất đạm làm ở Loving Hut,những thứ như vậy. Rồi, có lẽ không quá cô đặc, nó có thể loãng đi. Có lẽ ông gặp ít vấn đề hơn. 
Picture
D: Các câu truyện về nguồn gốc của sự sống, trong những bài giảng trước, Sư Phụ nói về những truyện Phật giáo khi chúng ta là chúng sinh thinh không, hoặc chúng ta vô hình, và rồi chúng ta từ từ uống nước biển, ăn bọt biển và trở nên vật chất hóa hơn, và rồi trở thành loài người. Truyện của Adam và Eva  ăn khớp với truyện Phật ra sao?
 
SP: Tôi đâu có ở đó, cưng. Tôi đoán tương tự. Cũng tương tự. Truyện của Phật là chúng ta như khởi thủy đến từ Thiên Đàng Phạm Thiên, thậm chí Thiên Đàng thứ ba, rất cao. Và rồi chúng ta đi xuống.

Ban đầu, chúng ta có thể bay, chúng ta nhẹ, không nặng 
và đặc như bây giờ. Chúng ta có thể bay bất kỳ nơi đâu, có thể làm bất cứ điều gì, đi bất kỳ đâu mình muốn.

Ban đầu, thế giới này trống. Không có ai.
​
Một trong mấy vị Phạm Thiên thấy ngai vàng đã sẵn sàng, nhưng còn trống cho vị lãnh đạo. Vì vậy, ông đi xuống. 
Ông ngồi lên ngai. Nhưng làm vua một mình thì nhàm chán quá chừng. Vì vậy, ông cần thêm một số bè bạn, làm thần dân của ông, để ông cai trị, để cảm thấy quan trọng. Do đó, từ từ ông thu hút người khác, bảo tất cả họ cùng nhau đến.

Ban đầu, mọi người giống như Thiên nhân bởi vì chúng ta xuất thân từ Thiên Đàng. Thiên Đàng thứ ba là 
đã là rất cao rồi. Nhiều người, nhiều tăng hoặc linh mục, họ tu tập cả đời, vô cùng khổ hạnh, thế mà ngay cả không thể đạt tới đó, trừ khi quý vị có chánh pháp. Bởi vì pháp, Chân Ngã không liên quan gì  đến tất cả những thứ vật chất.

Nên, nếu quý vị trừng phạt bản thân, hoặc tu khổ hạnh quá nhiều hoặc từ chối bản thân hưởng nhiều thú vui vật chất, 
cũng chẳng liên quan gì đến linh hồn. Linh hồn thậm chí không cần bất cứ gì như thế. 

Chỉ khi nào quý vị hướng nội và là chính mình lần nữa, là linh hồn lần nữa và ngắt kết nối với thân thể này, thì đó là lúc quý vị nhận ra chính mình, và rồi có nhiều lực lượng hơn. Thì quý vị có thể đi lên Thiên Đàng bởi vì linh hồn sẽ hiểu phải đi đâu. Không phải thân thể. Không phải tâm trí.

​Ban đầu, mặc dù chúng ta cũng có các loại thân thể khác, nhưng thân thể Thiên Đàng thứ ba, không phải thân thể nhân quả, ngay cả không phải thân thể A-tu-la. Mà là thân thể Phạm thiên. 
Đã là cỡ bự lắm rồi. Rồi đi xuống, mọi người vui chơi, vui đùa, vui vẻ. Họ thấy mọi thứ trên Địa Cầu họ muốn thử.

Ban đầu, họ nhìn thấy bọt nào đó, một loại bọt. Có lẽ, không chỉ là bọt, nhưng có lẽ loại thạch nào đó, gì đó được  nước hóa hiện, rồi họ chỉ ăn thứ đó, 
và cảm thấy: “Ồ, ngon”, và tiếp tục ăn, ăn. Có lẽ những thứ đó, lúc ban đầu, có vài chúng sinh biển, chất liệu biển, có lẽ giống như  tảo biển hay tương tự. Nhưng nó không quá đặc như tảo biển mà chúng ta có bây giờ. Có lẽ trong một loại hình thể trong suốt hoặc rất ngon, rất ngon.

Hoặc, bởi vì thân thể của chúng sinh Phạm Thiên chưa bao giờ nếm thử những thứ như vậy, nên khi họ nếm lần đầu, họ cảm thấy rất ngon.

Rồi họ tiếp tục ăn, họ bảo nhau: “Này, thử cái đó! Thử cái đó! Cho vui”. Bởi vì họ không có gì để làm.

Tưởng tượng coi, quý vị có mọi thứ, tất cả lực lượng, 
có thể bay khắp nơi, có thể hóa hiện ra mọi thứ, có thể đọc tâm trí của nhau, không có gì cản trở, bởi vì thân thể của quý vị gần giống như thinh không. Và rồi quý vị đâm ra chán.

Tôi đoán đó là lý do tại sao thiên thần sa ngã. ​Bởi vì quá chán. [Mọi thứ] quá tốt. 
Mọi thứ quá thuận lợi, quá dễ dàng, họ muốn làm bất cứ gì, cũng đơn giản thôi. họ muốn có bất cứ gì, cũng chỉ trong nháy mắt, là họ có thôi. Vì vậy, có lẽ quá nhàm chán. Nhàm chán hơn.

Và đó cũng là lý do thế giới này được tạo ra.

Trong một loại truyền thuyết khác, một người tu hành đứng một chân trong A tăng tỳ Kiếp để tôn thờ Thượng Đế, để ông có thể được ân huệ. 
Rồi Thượng Đế cho ông ấy ân huệ, nói: “Ngươi muốn gì?”

Ông nói ông muốn t
ạo ra một thế giới mà ông cai trị nơi đó, bởi vì “thế giới Ngài tạo ra, nó quá, không những nhàm chán, mà quá thường tình. Không có gì thú vị, không có gì nổi bật”. Nên ông muốn tạo ra một thế giới để cai trị. Nên Thượng Đế hứa xong xuôi, và rồi ông tạo ra thế giới giống như vầy ngày nay.

Nên có lẽ đó là lý do tại sao Thiên nhân 
đi xuống, một số họ. Họ sa ngã. Bởi vì họ muốn có gì đó khác hơn.
Picture
Có câu truyện khác nữa, như một vị Thánh Nhân, đang đi lên Thiên Đàng, ông thấy một số người đang ở với nhau trong một nơi rất tối, không khí kiểu như đầy khói và độc hại, đèn mờ này kia. Họ ở đó chơi bài với nhau và uống rượu vang hoặc rượu này kia. 

Nên vị Thánh thương hại họ, và nói: “Ồ, tại sao quý vị không đi theo tôi? Rồi tôi có thể đưa quý vị lên Thiên Đàng”. “À, được chứ”.

Ban đầu, họ nói, “Được, tại sao không? Chúng tôi có thể thử. Cảm thấy như tốt đó”. Rồi họ đi lên Thiên Đàng và họ không thể chơi bài ở đó, bởi vì mọi người không làm vậy ở đó. Sau một hồi, họ cảm thấy chán, 
họ muốn quay lại nơi tối tăm, bẩn thỉu, đầy khói và độc hại đó, chỉ để ngồi đó và chơi bài với nhau.

Thói quen. Thói quen khó bỏ. Chúng ta nói vậy. Thành ra không phải lúc nào mọi người cũng thích Thiên Đàng. Nhưng sau này, nếu họ…

Chỉ là truyền thuyết, chỉ là truyện, không có nghĩa là luôn luôn như thế. Nhưng có thể là thật. Bởi vì, xem đó, nhiều người…

Tôi thấy ở Mã Lai, khi đến đó hoằng pháp, một số trong những chuyến hoằng pháp lúc ban đầu. Tôi thấy một số tòa nhà cao, lớn, không cao lắm, 
nhưng nhiều tầng. Đều trống không. Và đối diện với các tòa đó, dưới gốc một số cây, có một số tồi tàn… Một túp lều đơn giản, rất đơn giản và nhà tranh, nhỏ, rất nhỏ. Người ta sống trong đó.

Tôi nói: “Ồ, thật là tương phản”. Một đệ tử nói với tôi, 
trong xe tắc xi gì đó, tôi quên rồi. Anh ấy nói: “Ồ, chính phủ xây mấy tòa nhà cao đó cho họ, cho những người đang sống trong mấy cái nhà tồi tàn đó, nhưng họ không muốn lên đó. Họ muốn tiếp tục sống nơi họ sống”. Thói quen. Cảm thấy ấm cúng hơn ở đó. Tôi đoán cũng giống tôi.

[Đồng tu] xây một số nhà cho tôi, nhưng tôi thích ở trong chòi nhỏ hoặc hang động hơn, bất cứ gì có sẵn. 
Chỉ khi nào không có sẵn gì hết, thì tôi sống trong căn nhà lớn. [Nhưng] không thích lắm. 

Tôi không thích nhờ người khác giúp dọn dẹp hoài. Nhưng nhà lớn, mình phải dọn dẹp. Tôi thích sạch sẽ. Nếu là căn nhà lớn, và không muốn mọi người đến dọn dẹp, thì tôi phải dọn dẹp.

Tôi cảm thấy [sống] trong nhà nhỏ khỏe hơn. Và nhất là khi tôi có rất nhiều việc phải làm, thì có thể tập trung tốt hơn, bởi vì không cần lo lắng quá nhiều về dọn dẹp nhà cửa. Chỉ mất hai phút để dọn dẹp chòi nhỏ hoặc có lẽ lều hoặc hang động. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Protection
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • While On The Path
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Testimonies
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
    • Photography
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • The Path
    • The Lifestyle
    • Music & Poetry >
      • Songs (English)
      • Songs (Aulacese)
      • Poetry
      • Music & Dramas
  • QUAN YIN METHOD
    • Reading
    • Videos
  • LINKS
    • OUR CENTERS' CONTACT
    • ĐÀI THUYET MINH AU LẠC
    • ĐÀI PHỤ ĐỀ AU LẠC
    • SUPREME MASTER TV
    • SUPREME MASTER NEWS
    • Contact