The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Adam and Eve’s Exile From the Garden of Eden, P5

3/22/2021

 
Special Series
Excerpt from a lecture by Supreme Master Ching Hai (Vegan)
Adam and Eve’s Exile From the Garden of Eden, P5
WEEK: 181 EPISODES: 1263-1271
http://suprememastertv.com/en1/v/126715411440.html
https://youtu.be/-uQQUqQKO0E

Picture

ADAM AND EVE'S EXILE FROM THE GARDEN OF EDEN, Part 5 of 9
​


Not like one of the stories in Âu Lạc (Vietnam). You remember I told the story of Âu Lạc (Vietnam), one of the adopted, the Prince of Âu Lạc (Vietnam) before? The king kicked him out. And then exiled him to a wild island.

Over there, he found these watermelons and then they survived on that. They even sold it afterward. He drew a map on the watermelon and the boat people found them, went there and they made business together with watermelon to exchange for other necessities, then he lived fabulously.

Because he believed in God. The king, thinking that he has to be faithful to him, or grateful to him because the king gave him everything, even adopted him as a prince. But he said, “No, God gives it to me.” Which is true, because we have to realize that we came with nothing. Even the king also came naked, right?

So every day, even if I give things to eat for the birds or for the squirrels and all that, I said to them, “You thank God before you eat. God gave it to you. God gave it to you.” Sometimes I forget, I say: “I gave it to you there, go eat.”

But I said: “That’s from God, you must thank God before you eat.”

I never thought it’s from me, even if I say that.

Same with all the charity, or even the lecture I’m giving, in my heart, I always know it’s from God. And it is true, because after I talk to you, I hardly remember anything. Whenever I have to kind of edit the BMD that you give to me? To ask me whether or not it’s OK? Any mistake or anything. And then, I read it or I look at it, I saw it, oh, it’s like brand new to me, like I heard it the first time.

Of course, I remember one bit here and a bit there, when something evokes my memory, I remember. But I don’t remember the whole thing, just one or two parts of it, if I’m made to remember. If you let me see all the lectures I made a long, long time ago, like 10 years, five years, back, back then when I was a beginner, I don’t remember a thing.

And if you give it to me to edit, or to check, recheck, I sit there with big eyes, like wide ears, fascinated. Yeah! I was mesmerized: “Wow! Wow! That was really cool, really nice, really, really wise.” Not because I said it, because I forgot it all, completely. And I had a chance to look back at it: “Oh my God, I forgot everything.”

And I just sat there, just like I never saw it before. I sat like: “Oh. Wow, really.” Then I understood at that time, I understood why the so-called disciples love them so much, because it’s truly logical, truly real, truly truthful. And there is nothing you can debate about it. There is nothing that is not to like.

Picture
So now, we go back to Eden. Or outside Eden, we are out already, kicked out already, thanks to our forefather Adam. So god made many Adams. We thought only one. And they all made the same mistake. Aren’t the men so… unclever? ​My goodness! 

​And why god did such a lousy job. Again and again and again, he made the same mistake. So, I think we can blame god also. Sorry, sir, you have to improve. I improve your product. So you can't blame women and men, they struggle to live with each other, quarrel and having heartache, having trouble quarreling all the time, having broken marriage and all that stuff.

​Because god did not make us perfect.

Or maybe god made us perfect. We cannot blame god, it’s just us, we are not strong enough to withstand any temptation. But how can you withstand the temptation in Heaven? Even here on Earth, we are tempted many ways already. We cannot even stop our desires of one thing after another.

​But in Heaven, the things there are much, much, much more glorious, much more glamourous, much more tempting, much more beautiful. So how can Adam not fall? Maybe god knew it.

​Maybe god wanted him to fall so that they go out of Eden and spread all over, multiply into children, and great-great-grandchildren. And then fertilize the whole planet; make more apples.

​Thanks to Adam that now we have apples to eat, no? Probably, he knew how to plants apples from Eden. Probably he took one or two seeds, maybe before god kicked him out, god gave him many seeds to cultivate all over the planet. That’s how we have so many things nowadays. Isn’t that a miracle? You don’t even know where it came from. 

You were born, you grow up and there we have apples already. We have watermelons, we have apricots, we have grapefruits, we have grapes, we have oh… jackfruit, we have durian, we have… Oh my God. All kinds of things. All kinds of fruit, all kinds of beautiful vegetables, and beautiful trees, which give fruit, give shade and give oxygen.

Isn’t that a wonderful planet? Isn’t it?

​We take it all for granted, but we should realize that, really, we have everything we need, except we have to share with others so that there is no poverty, no hunger in this world. We have to stop polluting our planet so that the weather doesn’t become haywire. There are many other things that happened because of that, because of the climate craziness. Now many places don’t even have water to drink.
 
Many places on the planet don’t have enough water to drink. Because we populated, populated more and more people all the time, and then the climate is not favorable for more people.

​Nowadays, we have pandemics, it makes things worse, many people cannot work. Like fruit and vegetable shortages, and the price has gone very high. It is truly like that, because my company… If it doesn’t affect you, you will not… 

Because my company, for example, one of the vegan food making companies, they reported to me and said nowadays, many of the materials are very high-priced, and even shortages. Like they cannot export this and that, because not everything they make is from the native land. They imported some things. But it’s very difficult, many things have shortages, or take a long, long time to arrive.

​Everybody has trouble nowadays like that.

​
But this is our company. We work inside the company. It’s not all that bad already. Imagine, restaurants, or bars, coffee shops, they have to serve people directly. And they cannot, because the government closed many small businesses, except the essential. Like maybe supermarkets are open, but many others cannot open. And they are short of people who do the farm work. Even picking vegetables, picking fruits, there are shortages everywhere.
 
The other day I looked outside in the garden where I live. I saw one mango tree in front of me, but it has no fruit, no flower, nothing. In other places, also like that, only a couple of fruit because… and then I realized I don’t see any bees anywhere. Because they don’t pollinate, that’s why the tree doesn’t bear fruit. And then suddenly I saw, “Oh my God, there’s no bees around here even.”

​And the next day a couple of bees came, and wanted to drink water. So, I put like a basin outside for them. But they like to go into the sink because that water is too deep. So, I put some sponge. They’re more attracted to this yellow sponge, looks like a flower. They’re more attracted to color, looks like flowers. So, I put a sponge on the water, it floats so they can land on it. They can drink from the sponge as well. But I don’t see them anymore. Maybe they just came to say “Hallo” because I said there’s no bees. It’s often like that, when I say, “How come there’s nothing,” then they come.

The other day I also said, “Oh, it’s a new place, how come no birds?” And then the birds came. They came to visit, but then they left. I was thinking to feed them, but they are not like permanently here. Maybe from somewhere else and come visit, and chirping, chirping, singing around for a while, and then go. Sometimes they come also to tell me something. But it’s not their place. They tell me things.
Picture
Truly animals can tell you things.

​Many people read in the Bible, or somewhere, other holy scriptures say that the animals can communicate with you. “Ask the birds and they will tell you, ask the fish, and they will indicate or instruct you. Ask the animals, then they will help you.” Truly like that. 
 
Nowadays, even worse, I don’t know why, some people are so much influenced by demons.

This is a time when the demons come and want to destroy the world. We have extended some years, of course. But it is still their time.

So, even the top religious leader, I heard them say something truly more than nonsense, as if they all were made deaf, dumb, and blind. Or top politicians, many of them, as if they don’t see anything. Everything they do or say, it’s all illogical, all unreasonable, all very, very far from the truth, far from logic, far from reason, and far from the most common sense of all.


ADAM VÀ EVA BỊ LƯU ĐÀY KHỎI VƯỜN ĐỊA ĐÀNG,
Phần 5/9
​

​
​Không như một trong những truyện ở Âu Lạc (Việt Nam). Quý vị có nhớ tôi đã kể truyện Âu Lạc (Việt Nam), một trong những người con nuôi, Hoàng tử của Âu Lạc (Việt Nam) trước đây? Vua đuổi Hoàng tử đi. Và rồi lưu đày ông tới một hải đảo hoang vu. Ở đó, ông tìm thấy những quả dưa hấu này và rồi họ đã sống nhờ vào [dưa hấu].
 
Về sau họ thậm chí bán dưa. Ông vẽ bản đồ trên quả dưa hấu và lái buôn đi thuyền đã tìm thấy, tới đó và họ kinh doanh với nhau, dùng dưa hấu để đổi lấy những nhu yếu phẩm khác, rồi ông sống thật tuyệt vời.

Bởi vì ông tin vào Thượng Đế. Còn vua, nghĩ rằng ông phải trung quân, hoặc biết ơn vua bởi vì vua đã cho ông mọi thứ, ngay cả nhận nuôi ông làm hoàng tử. Nhưng ông nói: “Không, Thượng Đế ban cho con”. Đúng như vậy, bởi vì chúng ta cần phải nhận ra rằng mình ra đời với hai bàn tay trắng. Ngay cả vua ra đời cũng trần trụi, phải không?
 
Cho nên mỗi ngày, dù tôi cho chim muông hay sóc này kia ăn, tôi vẫn nói với họ: “Các con cảm tạ Thượng Đế trước khi ăn. Thượng Đế đã ban nó cho các con. Thượng Đế đã ban nó cho các con”. Đôi khi quên, tôi nói: “Ta đã cho các con ở đó, đi ăn đi”.

Nhưng tôi nói: “Đó là từ Thượng Đế, các con phải cảm tạ Thượng Đế trước khi các con ăn”.

Tôi không bao giờ nghĩ là từ tôi, dù tôi nói như vậy.

​Cũng vậy với tất cả công việc từ thiện, hoặc ngay cả bài giảng của tôi, trong thâm tâm, tôi luôn luôn biết là từ Thượng Đế. Và thật như vậy, bởi vì sau khi tôi nói với quý vị, hầu như không còn nhớ gì nữa. Bất cứ khi nào cần phải chỉnh sửa phần BMD (Giữa Thầy Và Trò) mà quý vị đưa cho tôi? Để hỏi tôi liệu có được chưa? Có sai sót hoặc gì đó. Và rồi, tôi đọc  hoặc nhìn qua, thấy bài giảng, ồ, giống như mới tinh đối với tôi, như nghe lần đầu tiên.

Dĩ nhiên, tôi nhớ một chút đây đó, khi điều gì đó khơi dậy ký ức của tôi, thì tôi nhớ. Nhưng tôi không nhớ toàn bộ, chỉ một vài phần trong đó, nếu tôi buộc phải nhớ. Nếu quý vị để tôi xem tất cả bài giảng mà tôi đã nói từ lâu, rất lâu rồi, như 10 năm, năm năm, trước, trước đó khi mới bắt đầu ra giảng, thì tôi không nhớ gì hết.

Và nếu đưa cho tôi để chỉnh sửa, hoặc để kiểm tra, kiểm tra lại, tôi ngồi đó với đôi mắt mở lớn, chăm chú lắng nghe, say mê. Ờ! Rất cuốn hút. “Chà! Hay quá! Bài đó thật tuyệt, thật sự hay, vô cùng có trí huệ.” Không phải vì tôi nói thế, nhưng vì tôi đã quên hết rồi, quên hoàn toàn. Và tôi đã có cơ hội để nhìn lại bài giảng đó: “Trời ơi, mình quên tất cả rồi”.

Và tôi ngồi đó [đọc] cứ như chưa từng thấy trước đây. Tôi ngồi như: “Ồ. Hay quá, thật sự”. Rồi lúc bấy giờ tôi hiểu, hiểu tại sao những người gọi là đệ tử thích xem quá chừng, bởi vì thật sự hợp lý, thật sự đúng, thật sự chân thực. Và không gì quý vị có thể tranh luận về nó. Không có gì mà không thích được.
Picture
Thôi giờ, chúng ta quay lại Địa Đàng. Hoặc bên ngoài Vườn Địa Đàng, chúng ta ở bên ngoài rồi, bị đuổi ra ngoài rồi, nhờ tổ phụ Adam của mình. Thì thượng đế tạo ra nhiều Adam. Chúng ta tưởng chỉ có một. Và tất cả họ đều tạo cùng lỗi lầm. Đàn ông thật… không thông minh nhỉ? Trời ơi!
​
​Và tại sao thượng đế làm một việc dở đến như vậy. Làm tới làm lui quá nhiều lần, thế mà ông vẫn tạo cùng lỗi lầm. Vì thế, tôi nghĩ chúng ta cũng có thể trách thiên đế. Xin lỗi, ngài, ngài phải cải tiến chớ. Tôi cải tiến sản phẩm của ngài. ​Vậy quý vị không thể trách người nữ và người nam, họ phấn đấu để sống với nhau, cãi nhau và đau lòng, gặp khó khăn vì cãi nhau luôn luôn, hôn nhân tan vỡ và đủ thứ.

​Bởi vì thiên đế không tạo chúng ta hoàn hảo.

​Hoặc có lẽ thượng đế đã tạo chúng ta hoàn hảo. Chúng ta không thể trách thượng đế, chỉ tại mình thôi, vì không đủ mạnh để chống lại cám dỗ. Nhưng làm sao có thể chống lại cám dỗ trên Thiên Đàng? Ngay cả ở đây trên Địa Cầu, chúng ta đã bị cám dỗ nhiều cách rồi. Chúng ta thậm chí không thể ngừng ham muốn hết thứ này đến thứ khác.

Nhưng trên Thiên Đàng, có nhiều thứ, huy hoàng hơn rất nhiều, rất nhiều, quyến rũ hơn rất nhiều, cám dỗ hơn rất nhiều, đẹp đẽ hơn rất nhiều. Vậy thì làm sao Adam không sa ngã cho được? Có thể thiên đế biết.

​Có thể thượng đế muốn Adam sa ngã để họ đi ra khỏi Địa Đàng và lan rộng khắp nơi, sinh sôi nảy nở thêm con cái và cháu chắt. Và rồi làm cho cả tinh cầu màu mỡ; tạo thêm nhiều táo hơn.

Nhờ Adam mà bây giờ chúng ta có táo để ăn, phải không? Có lẽ, ông biết cách thức trồng táo từ Vườn Địa Đàng. Có lẽ ông lấy một vài hạt giống, có lẽ trước khi thượng đế đuổi ông ra ngoài, thượng đế đã cho ông nhiều hạt giống để trồng khắp Địa cầu. Thành ra ngày nay chúng ta có quá nhiều thứ như thế. Đó không phải là phép lạ sao? Quý vị cũng không biết nó từ đâu đến.

​​Quý vị ra đời, lớn lên và chúng ta đã có táo ở đó rồi. Chúng ta có dưa hấu, có trái mơ, có bưởi, có nho, có ồ… mít, sầu riêng, chúng ta có… Trời ơi. Đủ thứ.  Đủ loại hoa trái, đủ loại rau ngon, và cây đẹp đơm hoa kết trái, cho bóng râm và cho dưỡng khí.

Không phải là Địa cầu tuyệt vời sao? Phải không?
​
Chúng ta coi đó là điều hiển nhiên, nhưng phải nhận thức rằng, thật sự, chúng ta có mọi thứ mình cần, ngoại trừ  mình phải chia sẻ với người khác để không có nghèo đói trên thế giới này. Chúng ta phải ngừng làm ô nhiễm Địa Cầu để thời tiết không bị rối loạn. Có nhiều điều khác xảy ra vì điều đó, vì khí hậu hỗn loạn. Bây giờ nhiều nơi thậm chí không có nước để uống.

Nhiều nơi trên Địa cầu không có đủ nước để uống. Bởi vì chúng ta sinh sôi nảy nở, luôn luôn càng ngày càng có nhiều người, và rồi khí hậu không thuận lợi cho nhiều người hơn.

​Ngày nay, chúng ta có đại dịch, khiến sự việc trở nên tệ hơn, nhiều người không thể làm việc. Như thiếu trái cây và rau củ, và giá cả lên rất cao. Thật sự là như vậy, bởi vì công ty của tôi… Nếu không ảnh hưởng mình, thì quý vị sẽ không…

​Bởi vì công ty của tôi, chẳng hạn, một trong những công ty sản xuất thức ăn thuần chay, họ báo cáo với tôi và nói ngày nay, nhiều nguyên liệu rất đắt đỏ, và thậm chí thiếu thốn nữa. Như họ không thể xuất cảng cái này cái kia, bởi vì không phải mọi thứ họ sản xuất đều đến từ địa phương. Họ nhập khẩu một số nguyên liệu. Nhưng rất khó, nhiều thứ bị thiếu hụt, hoặc cần thời gian rất lâu, rất lâu mới đến được.

Ngày nay mọi người đều gặp khó khăn như vậy.

Nhưng đây là công ty của chúng tôi. Chúng tôi làm việc bên trong công ty.  [Tình trạng] vẫn chưa tệ cho lắm. Tưởng tượng coi, nhà hàng, hay quán bar, quán cà phê, họ phải phục vụ mọi người trực tiếp. Và họ không thể, bởi vì chính phủ đóng cửa nhiều doanh nghiệp nhỏ, ngoại trừ doanh nghiệp thiết yếu. Có lẽ như siêu thị thì được mở, nhưng nhiều chỗ khác không thể mở. Và họ thiếu người làm công việc đồng áng. Ngay cả hái rau củ, hái trái cây, thiếu hụt khắp nơi.
 
Hôm nọ nhìn ra ngoài vườn nơi tôi sống. Tôi thấy cây xoài trước mặt, nhưng nó không có trái, không có hoa, không gì hết. Ở những nơi khác, cũng như vậy, chỉ có vài trái bởi vì… và rồi tôi nhận ra là không thấy chú ong nào ở đâu cả. Bởi vì họ không thụ phấn, thành ra cây không kết trái. Và rồi bỗng nhiên tôi nhìn thấy, “Ôi Trời ơi, thậm chí không có ong ở quanh đây”.

Và ngày hôm sau vài chú ong đến, và muốn uống nước. Vì thế, tôi để kiểu như chậu [nước] bên ngoài cho họ. Nhưng họ thích đi vào bồn rửa bởi vì nước [trong chậu] quá sâu. Nên tôi để một xốp hút nước. Họ bị thu hút hơn bởi xốp hút nước màu vàng này, trông giống bông hoa. Họ bị màu sắc thu hút hơn, trông giống hoa. Nên tôi đặt xốp hút nước trên mặt nước, nó nổi để họ có thể đậu lên nó. Họ cũng có thể uống từ xốp hút nước. Nhưng tôi không thấy họ nữa. Có lẽ họ chỉ đến để nói “Kính chào”, bởi vì tôi nói không có ong. Thường là như vậy, khi tôi nói: “Sao không có [ong] nào cả”, thì họ đến.

Hôm nọ tôi cũng nói: “Ồ, đây là chỗ mới, sao không có chim nhỉ?” ​Thế rồi chim đến. Họ đến thăm, nhưng rồi họ bay đi. ​Tôi nghĩ cách cho họ ăn, nhưng họ không phải kiểu như sống ở đây luôn. Có lẽ từ một nơi khác đến thăm, và líu lo, hót líu lo xung quanh một lúc, và rồi bay đi. Đôi khi họ cũng đến nói với tôi điều gì đó. Nhưng đó không phải là nơi của họ. Họ nói với tôi này nọ.
Picture
Thật sự động vật có thể cho mình biết nhiều điều.

Nhiều người đọc trong Kinh Thánh, hay đâu đó, các kinh thánh khác nói rằng động vật có thể giao tiếp với mình. “Hãy hỏi chim và họ sẽ nói với quý vị, hỏi cá, và họ sẽ chỉ hoặc hướng dẫn quý vị. Hỏi động vật, rồi họ sẽ giúp quý vị”. Thật sự như thế.
 
Ngày nay, còn tệ hơn nữa, tôi không biết tại sao, một số người  bị ảnh hưởng quá nhiều bởi ma quỷ.

Đây là thời điểm khi ma quỷ đến và muốn tiêu diệt thế gian. Chúng tôi đã gia hạn một số năm, dĩ nhiên. Nhưng đây vẫn là thời điểm của chúng.

Cho nên, ngay cả nhà lãnh đạo tôn giáo hàng đầu, tôi nghe họ nói điều gì đó mà thật sự còn vô lý hơn, như thể họ đều bị làm cho điếc, câm, và mù. Hoặc các chính trị gia hàng đầu, nhiều người họ, như thể họ không nhìn thấy gì hết. Mọi điều họ làm hoặc nói, đều phi lý, đều vô lý, đều vô cùng xa sự thật, không có logic, không có lẽ phải, và trái ngược với lý lẽ thường tình nhất. 

Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine