The Peace Seekers
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine

Master's Magical Grace

7/11/2017

 
Other Stories

Picture
By Fellow Initiate Goovaeris, Paris, France
While On The Path, News 52

MASTER'S MAGICAL GRACE


​​If there had not been group meditation to sustain and encourage me, I definitely would not have had the strength and the willpower to go on practicing.

If all the new initiates went to group meditation immediately after initiation, and respected the precepts diligently, they would easily enjoy the fruit of meditation and the limitless love and mercy of God.

​If a person like me has gone on, then I think anyone can.
Picture
​THE PRIDE
Of Ignorance

​
Before initiation, I used to live following my own law -- a law without conscience, the law of ignorance; and I was even quite proud of it.

​I hated everything: society, adults, school. I used to take special pleasure in doing whatever was forbidden because I did not want to be 'a stupid sheep following a stupid flock.' I was a perfect precept breaker.

I had seen several psychiatrists who had given me thousands of pills, without results. Once, I inhaled too much of a detergent that makes one crazy and ended up on a psychiatric hospital.

​Through all this, I just wanted to escape from the boredom, frustration and the absurdity of life; but I was doing it in a completely self-destructive way.

My parents spent many sleepless nights worrying about me and were very sad to see me destroying myself that way.

​I was a rebel who rejected violently to rules and morality. I was rude, aggressive, disobedient and totally disrespectful towards them

When I came to realize that life was actually a movie, and that people could choose between thrillers, horror films, love stories or fairy tales, I decided to change from the psychological drama to the most beautiful film that was ever played, and of course with the best happy ending. But how? ​
Picture
WANDERING
in India
​

Something pushed me to India. The day after I arrived in Delhi, I met a yogi.

He told me: "You, too much luck. You find Master, be vegetarian, stop hash, alcohol. Your life, too much beautiful. You dying, too much happy."

What was dying happy? I had no idea. But Wow! I quite liked my future and wanted to believe it was true! 

So, that was it!  

As soon as you are ready to believe in happiness, then happiness will come to you. If you believe in disasters and suffering, then they will come to you in the same way!

In India, I heard very often these two words: trust and luck. I wanted to believe in the notions of trust and luck, to believe in every wish coming true.

To make a good film of my life, I just had to follow the example of my heroes, but this time, the good ones. The best of all was God. Yeah.

​Jesus said: "What I have done, you can do even better."

So I tried playing God, Jesus, Mary, Mother Nature -- all the best ones, to see what would happen!

I was like a child playing parts all day long, no money, no worries, be happy. While I was playing, I hardly slept and ate, and loved everyone.

​I wanted to save the world, but alone, it was too dangerous, too exhausting. I needed the help of a true Christ. ​
Picture
THE LAST WANDERING
Through The Streets Of Paris

​
Again, I wandered alone through the streets of Paris, choking with tears, because I still felt the separation from God.

I had lost my innocence again and the internal torture was too painful. I felt completely lost in a big jungle with the agonizing feeling of being buried alive -- stuck in this life.

The only places where I felt comfortable were churches. There I would sit, close my eyes, and ask Holy Mary: "Please, show me the way to be as humble and graceful as You. Show me the way Home."

For Easter, I went back to my parents in Nantes, and surprisingly went to the church service.

As the priest was talking about the light of God and the resurrection, I shed tears all the way through: "Why? Why do I not see the light? I want to see the light too!"

God had heard my prayers. 

Two weeks later, someone gave me Master's booklet. I read a few lines of it and found everything so clear, simple and pure that I went to the lecture without hesitation.

Although it was not love at first sight, I was very touched by Master, because I saw in Her the wise, innocent and loving child I was looking for in myself. ​
Picture
A WAR
Between Wisdom And Evil


I had no idea about the initiation. ​Before filling in the initiation form, I was struggling inside.

Wisdom was telling me I had arrived and found the treasure. But evil did not want to give up eggs, because it liked cakes and croissants very much. It sounds so silly now!

But there was really a war inside myself between wisdom and evil. Furthermore I had to work that night and I would be late.

A fellow practitioner came to my rescue:

"I think you are not aware of who Master is and what a precious gift She gives to all of us. You can find a job anytime, but a living Master, it is one chance in a million years." 

It woke me up. I phoned my boss to say I would arrive late. She accepted easily.

The next day, I went to the group meditation. I wanted to know more about what had happened to me, what sort of sect I was in.

But Master was so loving, kind and patient that I did not want to bother Her with my frustration of having seen nothing.

She said: "I will be your best friend till the end."

I knew it, but I was feeling close and very far from Her at the same time.

She was so pure, I was so impure! 

She said: "If you saw nothing during initiation, then be patient. Practice. Maybe tomorrow, in one week, two weeks or maybe more, it will come.

​Just let it be. Don't worry." ​
Picture
WE ARE NOT ALONE
On The Path


My meditation was not improving very much but I hung on.

My greatest suffering was the fact that I had not been able to stop smoking. It was a contradiction with my desire for purity.

How could I be credible when talking to people about the importance of leading a pure life, while polluting them generously with smelly and toxic smoke.

The contact person phoned me to ask me to do some translations. This brought me back to group meditation and put me back on the rails.

The radical 'surgery' was the retreat in Chicago. Master was giving me the grace to make a fresh start.

After the retreat, my craving for cigarettes just vanished as if it had never existed.

I felt free and newly born.

I had experienced Master's tremendous loving power and realized that Master was really God incarnated, that She was Christ; I felt so lucky.

I was so grateful for Her being so patient with me, for Her helping me whenever I had stumbled on the road.

I repented for all the trouble I had caused Her during all this time of shaky faith.

When we suffer, Master suffers too. 

During all our times of doubts and struggling, She keeps walking by our side, carrying our burden.

When I understood that, I said to Master, "Now Master, the only thing I ask is that You tear my ego into pieces; remove the veil of my illusions.

It is too tiring to want worldly things. I promise I will not be a burden for You anymore. I will follow You and trust You completely." 
Picture
DOING MASTER'S WORK,
I Feel On Holiday


I used to be allergic to work.

But when doing Master's work, I feel on holiday all the time and never have the feeling of working. I can work for hours and it gives me joy, fulfillment and contentment. I can do things I did not like to do before.

For example, I used to be allergic to computers; but now I can spend all day in front of a computer doing translation, and I do not mind.

Master often puts us in situations where we have to overcome our dislikes, and it makes us grow faster.

When She Fulfills our desires and dreams, we are happy, but at the same time we realize that it is ephemeral.

"Seek you first the kingdom of God and everything shall be added onto you."

My God! It is so true!

When you surrender completely to God, and let Him be the only Master of your like, then life is like sailing on a smooth sea on a sunny day.

You let Master drive the boat, and She knows exactly how to take you to your destination.

You do not need to worry about anything. Just enjoy the bliss and peace of resting under Her protective wing. 

Life is so easy when we follow Master. Problems are no longer on our minds.

My parents, in spite of all the tremendous changes in me, still had a few doubts because of the bad things that had happened in different religious sects.

But since they saw Master at the S.M. Fashion Show, all their fears have vanished.

My mother said: "Wow! Your Master is superb! I like Her very much! She is so simple and so ordinary!"

I will never forget the joy in their eyes when they shook Master's hand.

That night, I had introduced the show and my dad, very touched, said: "I thought an angel was coming down from the sky."

I was very grateful to Master because She gave my parents this happiness. She has also dissolved the last remaining tensions that existed between my parents and me.

When I go home, everyone eats vegetarian food and my mom hands sample booklets around, even to the priest.

For her, there is only Jesus, and she says: "Maybe no need to say that Master is God. She is just a very simple and loving person, and what She teaches can definitely help people."

As Master says, "True saints do not smell." ​
Picture
THE WORST CRIMINALS
Can Become Saints


Now I am happy all the time.

Master gave me the grace to spend some time in Hsihu. Like is simple, pure and carefree.

​I do not even need to ask for anything because my desires are far below what Master gives me.

We do not know what we need,
but God Knows.

It was really worth striving and hanging on to the practice. If I had not tried, how could I have known what I was to receive?

​All the struggles I had encountered in the beginning only came from my resistance to surrender to Master's loving power.

This power erases everything and can transform the worst criminals into saints.

The other day Master was telling me in the car,

"Sometimes I want to quit this job because people sometimes want to possess me or my money, or waste my time asking stupid questions to draw my attention, while I could be using this time to meditate and help the whole world more efficiently. Sometimes I think all this is useless."
​
I wanted to tell Her, "Oh no! What You give us is so precious.

Without You, I would have remained trapped in my ignorance forever and continued to harm and destroy the people and the world without even being aware of it.

Without You, I would have never known life could be so simple, happy and carefree.

Without You, I would have never known love could be so light, free, compassionate; so beautiful and limitless.

Without You, I would have never known the joy of discovering how small and how great we are.

​Without You, I would have never played the most beautiful game of all -- the joyful trip back Home." 
​

​Ân Sủng Nhiệm Mầu
 
Nếu không có cộng tu để nâng đỡ và khuyến khích, thì tôi chắc chắn đã không đủ sức mạnh và nghị lực để tiếp tục tu hành.

​Nếu tất cả những đồng tu mới đều đi cộng tu ngay sau khi thọ Tâm Ấn và giữ giới nghiêm minh, thì họ sẽ dễ dàng hưởng thụ kết quả tốt lành của thiền định, cùng tình thương và lòng từ bi vô biên của Thượng Đế. Nếu một người như tôi còn tiến bước được thì tôi nghĩ ai cũng có thể làm được.
Picture
LÒNG KIÊU NGẠO
Của Sự Vô Minh

 
​

Trước khi được Tâm Ấn, tôi thường hay sống theo luật riêng của tôi, luật vô ý thức, luật vô minh, và còn lấy làm hãnh diện nữa.

​Tôi ghét đủ mọi thứ, xã hội, người lớn, nhà trường. Tôi thường có ý thích đặc biệt làm bất cứ điều gì cấm đoán, vì tôi không muốn là con cừu dại đi theo một đàn cừu ngu. Tôi là người chuyên môn phá giới.

 
Tôi đã đi gặp nhiều bác sĩ thần kinh họ đã cho tôi uống cả ngàn viên thuốc và đều không có kết quả. Có lần tôi hít vào quá nhiều bột giặt làm phát điên, và phải vào bệnh viện thần kinh.

​Trải qua những chuyện này chỉ vì tôi muốn trốn tránh sự nhàm chán, bực bội và sự vô lý của cuộc đời, nhưng lại làm theo phương cách hoàn toàn hủy hoại chính mình.

Cha mẹ tôi đã nhiều đêm không ngủ lo lắng cho tôi, và rất buồn bã thấy tôi tự hủy hoại mình như vậy.

​Tôi, một kẻ ương ngạnh, chống đối mãnh liệt bất cứ luật lệ hay luân thường đạo lý gì. Tôi rất lỗ mãng, hung dữ, không vâng lời, và hoàn toàn vô lễ đối với họ.

 
Khi tôi bắt đầu nhận thấy cuộc đời thật sự là một cuốn phim, và con người có thể chọn lựa giữa những phim rùng rợn, kinh dị, tình cảm hoặc chuyện thần tiên, thì tôi quyết định đổi từ bi kịch sang cuốn phim đẹp nhất chưa từng có, và dĩ nhiên với một kết cuộc vui vẻ nhất. Nhưng làm sao?
Picture
LÃNG DU
Nơi Xứ Ấn Độ
​
 
Một cái gì đó thúc đẩy tôi sang Ấn Độ. Sau ngày đặt chân xuống thành phố Delhi, tôi gặp một thiền sư (yogi).

Ông nói rằng: “Anh may mắn quá. Anh tìm được Minh Sư, ăn chay, ngưng thuốc, ngưng rượu. Đời anh thật quá đẹp. Anh sẽ chết sung sướng.”

Chết sung sướng là gì? Tôi không hiểu. Nhưng ồ! Tôi thấy thích tương lai của tôi và muốn tin rằng điều đó đúng! Thế là vậy!

Một khi chúng ta tin tưởng vào hạnh phúc, thì hạnh phúc sẽ đến với chúng ta. Chúng ta tin vào tai họa và đau khổ thì sẽ tới y như vậy!

Ở Ấn Độ, tôi thường nghe đến hai chữ tin tưởng và may mắn. Bất cứ gặp ai, tôi đều muốn tin vào mọi ước nguyện đều thành sự thật.
 
Để làm một cuốn phim hay cho đời tôi, tôi chỉ cần theo gương những anh hùng của tôi, nhưng lần này là những vị tốt. Tốt nhất là Thượng Đế. Phải.

​Chúa Giê Su nói: “Những gì ta làm được, các con còn làm hay hơn nữa.”

Cho nên tôi cố đóng vai Thượng Đế, Chúa Giê Su, Đức Mẹ Mary, Tạo Hóa, đều là những nhân vật tốt nhất, để xem sao. 
 
Nếu con không trở thành như trẻ thơ trở lại, con không thể nào vào Thiên Quốc. Cho nên, tôi cứ như một đứa trẻ chơi đóng đủ vai trò suốt ngày. Không tiền, không lo nghĩ, cứ vui vẻ. Trong khi đóng vai Thượng Đế, tới gần như không ăn, không ngủ và thương yêu mọi người.

​Tôi muốn cứu vãn thế giới, nhưng chỉ một mình thì quá nguy hiểm, quá đuối sức. Tôi cần sự giúp đỡ của một đấng Ki Tô chân chính.
Picture
CHUYẾN LÃNG DU CUỐI CÙNG 
Trên Đường Phố Ba Lê
 

Lại một lần nữa, tôi lang thang một mình trên đường phố Ba lê. Nghẹn ngào rơi lệ vì tôi vẫn cảm thấy cách biệt với Thượng Đế.

Tôi lại một lần nữa mất đi sự vô tư, và sự dằn vật trong lòng thật quá đau đớn. Tôi cảm thấy hoàn toàn lạc lõng nơi chốn rừng sâu với một cảm giác đau khổ, như đang bị chôn sống trong cuộc đời này.

Những nơi duy nhất tôi cảm thấy dễ chịu là thánh đường. Tôi ngồi nơi đó, nhắm mắt và cầu nguyện Thánh Mary: “Xin Ngài chỉ cho con cách trở nên khiêm tốn và cao quý như Ngài. Hãy chỉ cho con đường về nhà.”
 

Nhân dịp lễ Phục Sinh, tôi trở về với cha mẹ tôi ở tỉnh Nantes, và khác với thường lệ, tôi đi lễ nhà thờ.

Trong khi vị mục sư giảng về ánh sáng của Thượng Đế và sự phục sinh, tôi đã khóc suốt: "Tại sao? Tại sao con không thấy ánh sáng? Con cũng muốn thấy ánh sáng!"
 

Thường Đế đã nghe lời nguyện cầu của tôi.

Hai tuần sau, có người đưa tôi quyển sách biếu của Sư Phụ, tôi đọc vài hàng và thấy mọi việc đều quá rõ ràng, giản dị, đơn thuần đến nỗi tôi đi ngay tới buổi thuyết pháp mà không do dự.

​Mặc dầu không phải là tình yêu ngay tức khắc, nhưng Sư Phụ đã làm tôi rất cảm động, vì trong Ngài tôi nhìn thấy một trẻ thơ khôn ngoan, vô tư và từ ái mà tôi đang tìm kiếm trong tôi.
Picture
CUỘC CHIẾN
Giữa Trí Huệ và Ma Vương
 

Tôi không biết gì về Tâm Ấn. ​Trước khi điền đơn Tâm Ấn, trong lòng tôi giằng co.

Trí huệ bảo rằng tôi đã đến nơi và tìm thấy kho tàng rồi. Nhưng ma vương bên trong không muốn bỏ ăn trứng vì nó rất thích bánh ngọt và bánh croissan! Bây giờ nghe thật tức cười!

Nhưng thật sự là có cuộc chiến xảy ra giữa cái thiện và ác bên trong tôi. Ngoài ra tôi còn phải đi làm đêm hôm đó và sẽ bị trễ.

Một vị đồng tu tới cứu nguy:

"Tôi nghĩ anh chưa biết Sư Phụ là ai và món quà Ngài cho chúng ta quý giá chừng nào. Anh có thể kiếm việc làm bất cứ lúc nào, nhưng một vị Minh Sư tại thế chỉ hàng triệu năm mới gặp được một lần."

Tôi bừng tỉnh, gọi điện thoại bà chủ nói rằng tôi sẽ đến trễ. Bà chấp thuận một cách dễ dàng.
 
Ngày hôm sau, tôi đến dự buổi cộng tu. Tôi muốn biết thêm những gì đã xảy ra cho tôi, tôi đang thuộc vào giáo phái nào.

Nhưng Sư Phụ thật là từ bi, nhân hậu, và kiên nhẫn đến nỗi tôi không muốn làm phiền Ngài với sự buồn bực vì không nhìn thấy gì cả của tôi.

Ngài nói: “Sư Phụ sẽ là người bạn tốt nhất của quý vị cho đến phút cuối cùng.”

Tôi biết vậy, nhưng tôi cảm thấy vừa gần gũi mà cũng vừa xa cách Ngài cùng một lúc.

Ngài quá thuần khiết, còn tôi thì quá dơ bẩn! 

Ngài nói: “Nếu quý vị không nhìn thấy gì trong lúc Tâm Ấn, hãy kiên nhẫn. Hãy tu hành. Có thể ngày mai, trong một tuần, hay lâu nữa, nó sẽ đến.

​Cứ để tự nhiên. Đừng lo âu.”
Picture
CHÚNG TA KHÔNG LẺ LOI
Trên Đường Tu Hành

 
Việc thiền định của tôi không được cải thiện cho lắm, nhưng tôi vẫn cố tiếp tục.

Đau khổ nhất cho tôi là chuyện chưa bỏ được hút thuốc. Nó đi ngược lại với ý muốn được thanh sạch của tôi.

Làm sao tôi có sự tín nhiệm khi nói với người khác về sự quan trọng của một cuộc sống trong sạch, trong khi tôi ô uế họ bằng khói thuốc hôi hám và độc hại.

Người liên lạc viên gọi điện thoại yêu cầu tôi dịch một số bài. Công việc này đã mang tôi trở lại cộng tu và đặt tôi vào đường rầy trở lại.
 
Thiền tam ở Chicago là một cuộc giải phẫu tận gốc. Sư Phụ cho tôi một ân sũng được làm lại từ đầu.

Sau Thiền Tam, việc thèm thuốc lá của tôi bỗng nhiên biến mất như chưa từng có.

Tôi cảm thấy được giải thoát và tái sanh. 

Tôi thể nghiệm được lực lượng tình thương vĩ đại của Sư Phụ, và ngộ rằng Sư Phụ quả là hóa thân của Thượng Đế, là Đức Chúa, và tôi cảm thấy vô cùng may mắn.

Tôi rất đội ơn Ngài đã vô cùng kiên nhẫn đối với tôi, đã giúp đỡ tôi mỗi khi tôi vấp ngã trên đường.

Tôi ăn năn là đã gây nhiều phiền não cho Ngài trong suốt thời kỳ lòng tin chưa được vững này.
 
Khi chúng ta đau khổ, Sư Phụ cũng đau khổ. 

Trong suốt thời gian chúng ta nghi ngờ và phấn đấu, Ngài vẫn theo một bên, mang gánh nặng của chúng ta.

Khi hiểu như vậy, tôi nói với Sư Phụ:  “Thưa Sư Phụ, bây giờ con chỉ muốn xin Ngài xé bản ngã con ra từng mảnh, hãy vén bức màn ảo tưởng.

Muốn những thứ trần tục thật là mệt. Con hứa sẽ không là gánh nặng cho Ngài nữa. Con sẽ theo Ngài và hoàn toàn tin tưởng Ngài.”
Picture
LÀM VIỆC CHO SỰ PHỤ
Cảm Thấy Như Nghĩ Lễ
 
​
Tôi thường rất kỵ làm việc.

Nhưng khi làm công việc Sư Phụ, lúc nào tôi cũng cảm thấy như ngày lễ và không bao giờ có cảm giác mình đang làm việc. Tôi có thể làm hàng giờ mà lại cảm thấy vui vẻ, thỏa mãn và hài lòng. Tôi có thể làm những thứ mà trước kia tôi không thích lắm.

Thí dụ như, tôi lúc trước hay kỵ máy điện toán, và bây giờ có thể ngồi suốt ngày trước máy điện toán đễ phiên dịch mà không ngại gì cả.

Sư Phụ thường đặt chúng ta vào tình trạng khiến chúng ta phải vượt qua những thứ mà chúng ta không thích, khiến chúng ta tiến bộ mau hơn.

Khi Ngài làm thỏa mãn những ước vọng, giấc mơ của chúng ta thì chúng ta vui sướng, nhưng đồng thời cũng nhận thức được rằng đó là vô thường.
 
“Hãy tìm Thiên Quốc trước, và rồi mọi thứ sẽ đến với con”.

Trời ơi! Sao đúng quá!

Khi chúng ta hoàn toàn
 phục tùng Thượng Đế, để Ngài làm vị Thầy duy nhất của đời mình, thì cuộc đời sẽ như cánh buồm xuôi gió trên biển một cách thuận lợi trong ngày nắng đẹp.

Để Sư Phụ lái con tàu, và Ngài biết rõ cách đưa chúng ta đến nơi đến chốn.

Chúng ta không cần phải lo lắng gì cả, chỉ việc hưởng thụ sự vui sướng và thanh bình trong vòng tay che chở của Ngài. ​

Đời sống thật dễ dàng khi chúng ta theo Sư Phụ. Trong tâm chúng ta không còn những phiền não nữa.
 
Cha mẹ tôi, dù nhận thấy những thay đổi lớn lao trong tôi, vẫn còn vài nghi vấn, vì có những chuyện xấu đã xảy ra trong các giáo phái khác.

Nhưng từ khi họ gặp Sư Phụ tại buổi trình diễn thời trang, tất cả những lo sợ đều tan biến.

Mẹ tôi nói: “Ô! Sư Phụ con siêu việt quá! Mẹ thích Ngài lắm. Ngài rất giản dị, rất bình thường!”

Tôi sẽ không bao giờ quên niềm vui trên ánh mắt họ khi họ bắt tay Sư Phụ.

Đêm ấy, tôi giới thiệu buổi trình diễn, cha tôi nói rất cảm động: “Cha tưởng như có một thiên thần đang giáng thế.”

Tôi rất đội ơn Sư Phụ đã ban cho cha mẹ tôi niềm hạnh phúc nầy. Ngài còn làm mất đi sự căng thẳng cuối cùng còn sót lại giữa tôi và cha mẹ tôi.

​Khi tôi về nhà, mọi người đều ăn chay, mẹ tôi còn đem sách biếu tặng cho những người chung quanh, ngay cả mục sư nữa.
Picture
MỘT PHẠM NHÂN
Trở Thành Thánh Nhân
 

Bây giờ tôi luôn luôn hạnh phúc.

Sư Phụ đã cho tôi ân sủng được ở một thời gian tại Tây Hồ, sống đời giản dị, thanh sạch, và tự tại.

​Tôi cũng không cần phải đòi hỏi điều gì cả, vì những ước muốn của tôi quá ít so với những gì Sư Phụ đã ban cho tôi.

Chúng ta không biết mình cần gì,
nhưng Thượng Đế biết.
 
Sự cố gắng và tiếp tục trong việc tu hành thật là đáng giá. Nếu tôi không cố gắng, thì làm sao biết mình được những gì?

​Tất cả những tranh chấp mà tôi gặp phải lúc ban đầu chỉ vì tôi kháng cự không chịu phục tùng ái lực của Sư Phụ.

Lực lượng này xóa hết tất cả và có thể biến đổi một phạm nhân nặng nề nhất thành một thánh nhân.
 
Hôm nọ, Sư Phụ nói với tôi trong xe: “Nhiều khi Sư Phụ muốn bỏ công việc này, người ta đôi khi muốn chiếm hữu Sư Phụ, hay tiền bạc Sư Phụ, hay làm phí thời giờ Sư Phụ bằng cách hỏi những câu vớ vấn để Sư Phụ để ý, trong lúc Sư Phụ có thể dùng thời giờ đó tọa thiền và giúp toàn thế giới một cách hữu hiệu hơn. Đôi khi Sư Phụ nghĩ tất cả đều vô ích.”
 
Tôi muốn nói với Ngài rằng: “Ô, không đâu. Những gì Ngài cho chúng con thật quý báu.

Không có Ngài con sẽ mãi mãi đắm chìm trong vô minh và tiếp tục làm hại và phá hoại người khác, và cả thế giới cũng không hay biết gì.

Không có Ngài, con sẽ không bao giờ biết rằng tình thương có thể nhẹ nhàng, thanh thoát, say mê, đẹp đẽ, và vô bờ bến như vậy.

Không có Ngài, con sẽ không bao giờ biết đến niềm vui khi khám phá ra rằng chúng ta nhỏ bé hay vĩ đại đến mức nào.

Không có Ngài, con sẽ không bao giờ được chơi trò chơi hay nhất. Cuộc hành trình vui vẻ trở về nhà.”


Comments are closed.
Supreme Master Television           Contact Us
  • HOME
  • BOOKS
    • Special Series
    • The Letters
    • The Creation >
      • God
      • Universe
      • Earth
      • Humans
      • Animals
      • Plants
    • The Path >
      • Spirituall Wisdom
      • The Master
      • The Practice
      • Merit & Blessing
      • Karma & Ego
      • Master's Wonders
      • While On The Path
      • Quan Yin Method
    • The Lifestyle >
      • Daily Wisdom
      • Diet & Health
      • Friends & Family
      • Moral Standards
      • Be Positive
      • Be Happy
      • Be Green
      • Be A Farmer
    • The Vegan Era
    • The Stories >
      • Spiritual Stories
      • Jokes
      • Other Stories
      • You May Not Know
    • The Saints
    • Pearls of Wisdom
  • VIDEOS
    • Inspirations
    • Music & Arts >
      • Vocal by SMCH (English)
      • Vocal by SMCH (Aulacese)
      • Music & Dramas
      • Arts & Photography
  • LINKS
    • Bài Giảng Phụ Đề Âu Lạc
    • Peaceseekers - Persian
    • Supreme Master Televison
    • Eden Rules
    • News Magazine